Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện đoạn tim chap 5. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện đoạn tim chap 5. Hiển thị tất cả bài đăng

2 thg 2, 2017

Đoạn Tim - Chương 5 - TG Huyền Thu

Chương 5: Đoạn Tim

_cậu làm gì mà ấp úng vậy ,kp còn có ng chờ cậu bên ngoài sao,cậu là kẻ vô trách nhiệm chỉ biết trêu đùa trên tình yêu của ng khác (tôi quay đi Huy kéo tay tôi)

_mình k thích Lệ cậu biết ng m thích là ai mà
_nếu là mình thì xl mãi mãi m sẽ k thích ng như cậu (tôi giật và quay đi)
_dc cậu nhớ đấy nếu k có dc cậu mình sẽ k bh làm người nữa (cậu ta nói với) tôi quay ra kéo tay Lệ đi ...đi thôi cậu ta k xứng với cậu (lệ khóc thút thít) hôm sau là kì thi Lệ cứ ngồi đó ngẩn ngơ...
_Cậu tỉnh táo lại đi dc k?sao lại vì 1 ng đàn ông k xứng mà huỷ đi tg lai vậy?
_bh cậu yêu rồi cậu sẽ hiểu
Tôi cũng k nói đươc câu gì ,kì thi kết thúc ,,,anh ta vẫn k đến dậy lại ,,,sao vậy nhỉ anh ta bận gì vậy?hôm nay có kết quả tôi phi đến trường kết quả là tôi đạt loại giỏi,tôi nhảy lên sung sướng và kết quả là tôi chạy 1 mạch về và ng tôi muốn thông báo đầu tiên đó là Tiến ,,,tôi chạy 1 mạch tới nhà Tiến,thấy a ta đang đi ra tôi mừng rỡ chạy đến đưa kết quả cho anh ta ...
_tôi tôi dc hạng giỏi rồi (a ta ngạc nhiên)
_vậy tốt rồi,(a ta nói với vẻ vui mừng)
_a đang đi đâu vậy,?
_tôi đến bệnh viện mẹ tôi đang ốm
_tôi có thể đi cùng k?(tôi nói ngại)
Anh ta k trl n có lẽ a ta đồng ý,tôi chạy theo anh ta lên xe buýt hai chúng tôi ngồi ghế cuối cạnh nhau và tôi ngủ gật lúc nào k hay?tôi bật tỉnh thấy đầu tôi dựa vào vai anh ta...tôi ngại vội né dần dậy...anh ta nhìn ra phía ngoài với dáng vẻ đăm chiêu...tôi đi theo anh ta đến viện ...thấy mẹ anh ta đang nằm thở ống thở k hiểu sao lúc đó tôi chảy nước mắt...tôi thấy a ta đến lau tay chân cho mẹ...rồi a ta tự dưng nói với tôi..
_Mẹ tôi bị ung thư giai đoạn cuối rồi,cô mau về nhà đi (tôi đến ôm vai a ta từ sau lưng)
_tôi k biết giúp anh đươc chuyện gì cả xl anh ...(tôi trở về nhà và ám ảnh hình ảnh của Tiến con người a ta rất mạnh mẽ vậy mà hnay lại mở lòng với tôi,sau đó ngày nào tôi cũng đến viện ngồi đó kể chuyện cho mẹ Tiến nghe...bà nói...
_Bác sắp đi xa rồi ,Tiến nó chỉ có 1m nó là đúa trẻ thiệt thòi con hãy giúp ta chăm sóc nó dc k?
_cháu,cháu chi là e gái của bạn a Tiến thôi,bác đừng nói là hàng ngày cháu tới đây nhé
_bác sẽ k nói đâu,n bác tin là Tiến đối với cháu có chút gì đó khác...
_vâng (tôi cười vui)
_bác muốn nhờ cháu gửi cho bác bức thư này qua đia chỉ mail này dc k? Hãy giữ kín với Tiến nhé cháu ,bác đa ích kỉ giữ Tiến ở bên bác nhiều năm lắm rồi
_vâng bác yên tâm (tôi k hiểu lời bác ý nói lắm )
Hôm nay cũng như mọi hôm tôi đến viện nhưng k thấy bác đâu...tôi vội hỏi cô y tá ..
_Chị ơi bác nằm ở giường này đi đâu r ạ?
_Bác ý đã mất đêm qua và đang ở nhà tang lễ
Tôi chạy ra nhà tang lễ bệnh viện và tôi vội vã dừng lại nước mắt rơi lã chã...Tiến đứng đó với doi mắt nhìn thẳng như kẻ vô hồn ...anh trai tôi cũng đúng lúc đến viếng...
_Em làm gì thế,mau vào viếng đi còn đứng đây nữa ...tôi bc chân chậm dần đến chỗ Tiến anh ta k ngẩng lên nhìn ai cả nhưng tôi hiểu anh ta đang rất đau còn nỗi đau nào bằng nỗi đau mất đi người thân...nguyện vọng của mẹ Tiến là thiêu và a ta ôm tro cốt của mẹ lên chùa ...tôi cứ lẳng lặng đi theo đoàn người Tiến ôm di ảnh mẹ và hộp hài cốt,,,anh ta k khóc cũng k gào thét gì cả điều đó khiến tôi lo lắng hơn...về tới nhà anh ta họ hàng và bạn bè họ làm cơm ăn còn anh ta ngồi cạnh bàn thờ và như nói gì đó với mẹ anh ta...tan cuộc họ ra về và a ta vẫn ngồi đó còn tôi vẫn ở lại nhìn anh ta...
_cô k về đi,muộn rồi đấy?
_à tôi dọn nốt chỗ này,(tôi lúng túng)
_k cần cô về đi...
_vậy tôi về trc nhé a cũng cố gắng lên...(tôi quay đi thì thấy a ta ngã lăn ra nền)
Này tỉnh lại đi a sao thế,anh ta sốt cao thế này rồi,,,,tôi kéo a ta vào chỗ nằm ...người gì mà nặng vậy.
Sốt cao nvay mà cứ cố nhịn thật là cả đêm đó tôi chăm sóc cho anh ta ...và dọn dẹp anh ta có rất n bằng khen biết 4 ngoại ngữ ,,,giỏi thật ...
Nhưng chỉ có ảnh anh ta chụp với mẹ còn bố đâu nhỉ...a ta mê man người rét run...làm thế nào nhỉ...tôi lấy chăn chùm kín rồi nhưng anh ta vẫn tím tái như lạnh...bây giờ đưa anh ta đi viện thì tới bao giờ...tôi liều mình lên nằm ôm anh ta...a ngủ đi hôm nay tôi sẽ ở đây trông cho a ngủ,ngủ thật ngon nhé,tôi hôn lên trán và dường như anh ta ngủ ngon hơn ...sáng hôm sau tôi bật dậy và sơ chán anh ta đã hết sốt rồi tôi ra nấu cháo cho anh ta...chuyện đêm qua xấu hổ quá n mình k còn cách nào khác chỉ có hơi người mới sưởi ấm dc thôi ...tôi quay vào thì thấy a ta mở mắt tôi cười hớn hở..

Xem tiếp:

Chương 6 Đoạn Tim

Bạn đọc có thể xem thêm: truyện Đoạn Tim full