Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện Lệ Hải Đường chap 19. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện Lệ Hải Đường chap 19. Hiển thị tất cả bài đăng

20 thg 7, 2017

Chap 19 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 19: Lệ Hải Đường 🌺🌺🌺

Tự ôm nỗi nhớ trong im lặng tại sao nỡ buông tay em thật nhanh...dù không biết là tại sao nhưng tôi thấy rất đau mà k rõ lý do...anh ta chắc đau lắm rất đau...( tôi khóc nức nở nhìn Trà)....
Trà: Chị tỉnh táo lại đi về được là tốt rồi từ giờ chị phải quên đi hiểu không,em sẽ k bao giờ đưa chị quay trở lại đó được nữa nơi đó khả năng của em k thể xâm nhập...
- Nhưng chị vẫn thấy...có gì đó bứt rứt
- Ông ta đã có vợ phải không nào và chị định yêu 1 người đã có vợ hay sao
- Chị k có ý đó chỉ là chị thấy trong lòng bất an và có chút lưu luyến
- Nơi đó rất tàn ác phải không vì vậy chị trở lại là may rồi em thật sự mong chị bình tĩnh hít thở ,quên đi được chứ ...
- Uk chị sẽ không quay lại đó nữa nơi đó rất đáng sợ...
- Tốt rồi giờ thì chị em mình đi nấu ăn thôi,đừng nghĩ nữa nhé ông ta sẽ ổn thôi ...
- Phải chị nên trở về thế giới của mình chỉ mới gặp sẽ k thể có tình cảm chỉ là chị thấy đồng cảm thôi...đúng rồi kp là yêu ( Trà thở dài)
- Đi thôi em sẽ nấu mấy món chị thích dì sẽ vê bh nên tỏ ra mới đi chơi về nhé ...
(N): Thành đứng trong phòng choàng áo ngủ tay cầm ly rượu đang suy nghĩ...
Quyên: Tiểu nhân đã tìm hiểu nhưng k ra kẻ đã dùng ma thuật tiểu nhân thật hổ thẹn
- Không sao dù sao công lực của nó k mạnh nhưng đêm qua có thể do ta để tình cảm chi phối khiến ma thuật của ta bị mất đi nhân lúc đó hắn đã bắt ta lộ nguyên hình
- Vậy thì là ai được trong cung cũng k thể có ai có ma thuật được,các thầy tế có tà thuật thì thần k lạ còn đây là ma thuật...
- Đừng bận tâm ta cần tu luyện hãy đảm bảo mọi việc trong cung dc xuôi việc và đi đón HĐ về cho ta cứ để cô ý chơi thoả thích đi...
- Tiểu nhân hiểu người có thể yên tâm ạ ...( Thành biến mất)...
Tôi vừa nấu cơm nhưng vẫn thơ thẩn nghĩ về người đó ,trước khi tôi biến mất hình ảnh người đó người đầy vêt thương khiến tôi bị ám ảnh...
Trà: Cháy rồi kìa
- À xong rồi ...
Dì: Về rồi à đi nhiều nơi chưa HĐ
- Dạ cũng loanh quanh ạ
- Đi 2 tháng mà chỉ loanh quanh thôi à
- Cái đó ...dì mau vào ăn thôi
- Hải Đường này con đừng đi nữa nhé ở nơi này còn Trà,còn Dì còn anh con nữa
- Con k đi đâu nưa đâu dì yên tâm
- Uk nghe thằng Tùng nói con bị trầm cảm nên để con đi nhưng dì nghĩ k đâu bằng nhà mình con ạ ...
- Vâng con hiểu từ giờ con sẽ đi làm chăm chỉ ạ ...sẽ quên hết mọi thứ
- rồi còn lấy ck sinh con chứ đến tuổi rồi ( tôi cúi đầu)
Trà: được rồi còn lâu mới lấy dì ăn đi con làm đấy ( Trà lảng chuyện khác)...1 tuần tôi đi tập yoga và ngồi thiền...hình ảnh anh ta ở trong đầu nhưng tôi đang cố loại bỏ...tất cả chỉ là 1 trải nghiệm ...1 trải nghiệm...sau đó tôi lên máy bay trở về Pháp để tiếp tục công việc...
Trà: Chị đã quên được chưa
- Cũng 1 phần rồi chỉ thi thoảng ngủ vẫn mơ thấy thôi...
- Hai thế giới 2 lối sống chị hãy hiểu rõ ông ta là ai là người k thể nghĩ tới
- Được rồi chị đi đây k nghĩ đâu mà chị sẽ làm lại từ đầu...( Trở về Pháp 3 tháng sau)...tôi vẫn đi làm đều đặn và sống chan hoà với bạn bè,tan làm lại đi làm thêm ở tiệm bánh ngọt...tôi dần dần đã quên đi chuyện tôi và người đó...dù thi thoảng ngồi 1m lại nghĩ tới nhưng tôi đã quyêt định gạt bỏ sang 1 bên để làm lại tư đầu...hôm nay là valentine 2 cô bạn bán cùng đều vui vẻ đi chơi với bạn trai
- Hải Đường làm hộ tớ nhé
- Uk đi đi mình dọn cho đi vui vẻ nhé ( tôi cười tươi với bạn)...
- Cậu cũng nhanh chóng tìm bạn trai đi còn nhập hội
- ok nhất định rồi ...( tôi đang dọn dẹp thì keng tiêng chuông cửa) xin chào quý khách cần gì ạ ( tôi ngạc nhiên khi thấy đó là Quyên)
Quyên: Chào tiểu thư ( tôi sợ đi lùi lại) tôi đến đón cô đây chắc cô đã vui chơi thoải mái rồi chứ ạ...
- Tôi k về đâu tôi có cuộc sống của tôi ở đây rồi ,xin anh hãy bảo ông ta buông tha cho tôi
- Cái này...tôi chỉ làm theo lệnh thôi hiện tại người vẫn đang tu luyện chưa ra ngoài ...
- Tôi xin anh hãy bảo anh ta là tôi k muốn về tôi muốn ở đây dc k ...
- Vậy tiểu nhân sẽ quay lại đón tiểu thư sau cô hãy suy nghĩ đi ạ đừng để người nổi giận...( nói xong Quyên biến mất trong không khí chỉ còn tiếng chuông gió)...tôi ngồi bịch xuống nước mắt rơi tôi vội gạt rồi gọi cho Trà...
- Trà ơi ông ta cho ngươi đến tìm chị rồi phải làm sao đây?
- Thật vậy sao gay rồi em tưởng ông ta k có ý với chị
- Hình như có rồi phải sao đây chị k muốn quay về đó nữa...
- Giơ hãy tháo chiếc vòng tay ra ném nó xuống biển chị hiểu không làm ngay đi như vậy sẽ k tìm dc chị nữa ...
- Vậy là dc sao nhưng chiếc vòng này
- Làm nhanh đi ( tôi cúp máy rồi dọn dẹp vội vàng bắt xe ra bờ biển tháo chiếc vòng ném xuống biển ...và nhắm mắt lầm bầm cầu nguyện rằng ông ta k tìm thấy tôi)...khi về tôi lập tức xin chuyển công tác và chỗ ở ...tôi ôm mặt mệt mỏi...
(N): Hôm nay là ngày Thành tu luyện xong ông ta bươc ra với vẻ ghê sợ hơn dường như ông ta đã tu luyện lên 1 đẳng cấp mới hơn ...ông ta uống 1 cốc trà đầy máu Quyên lau mồm cho Thanh,ông ta cười nhẹ...
- Mọi việc vẫn ổn chứ ?
- Dạ vâng vẫn ổn ( Quyên run khi thấy Thành tỏ ra sát khí hơn)...
- Hoa bên ngoài nở rồi ( Thành nhìn bông hoa tự gẫy và bay đến tay ông ta) thơm rất thơm ...
- Hoàng Hậu đang chờ người bên ngoài ạ
- Vậy à,vậy thì đi ra thôi ( Thành có vẻ vui,ra bên bàn ăn Hoàng Hậu,Trâm và Tiên ngồi cúi chào)
Hoàng Hậu: Điện hạ vạn an người tịnh tâm sao rồi ạ
- Rất ổn ,bắt đầu đi
Tiên: Em thấy sắc mặt người hồng hào hơn đó ạ ( Thành cười nhạt nhìn xung quanh)...
Trâm: Cũng được 5 tháng rồi thật sự rất vui khi được cùng ăn với người như vậy...( Ông ta đổi sắc măt ăn k nói gì xong xuôi khi mọi người lui ra uống trà Thành quay ra nhìn Quyên)
- Cô ta đâu rồi?
- Dạ tiểu nhân xin người tha lỗi
- Là sao ( ông ta lau mồm đập khăn xuống bàn)
- Tiểu nhân k tìm thấy cô HĐ nữa có đến đón nhưng cô ý k muốn đi nên tiểu nhân đành quay về ,1 tuần sau thì tiểu nhân k thể tìm thấy cô ý đang ở đâu được nữa,tiểu nhân hèn kém mong ngươi xử tội...
- Sao trách ngươi được,cô ta k muốn về thì sẽ có cách khiến ngươi k tìm được nhưng cô ta quên ta là ai ( Thành xua tay dòng nước bên hồ hình ảnh HĐ hiện ra)...
Tôi đã chuyển công tác và môi trường mới chỉ liên lạc vs anh trai và dì,ở thành phố này tôi cũng vẫn xin đi làm thêm tại 1 tiệm bánh ,nếu không phải đi làm công sở chắc mình sẽ là 1 cô thợ làm bánh mất,tôi yêu thích nhiều loại bánh thích được ngắm nhìn chúng...( tôi đang cúi xuống đếm bánh thì bên kia tủ kính tôi giật mình khi thấy 1 ng đàn ông)
Tuấn: HẢi Đường em bán ở đây à
- Là anh ạ vâng em làm thêm anh cũng ở gần đây ạ
- Uk anh chuyển về gần làm cùng bạn gái
- Dạ vâng hai người khi nào cưới vậy,anh ngồi đi em lấy bánh ( tôi vui vẻ lấy bánh và 1 tách trà cho Tuấn)...hai chúng tôi ngồi nói chuyện về cv và về việc bạn gái Tuấn đang cãi nhau...
(N): Thành nhìn thấy qua hồ nước liền bóp nát bông hoa đang cầm trong tay ( Quyên sợ hãi khi thấy ánh mắt Thành nhìn HĐ đang cười nói với Tuấn)
Quyên: Chắc có gì nhầm lẫn thôi ạ tiểu nhân biết cô ý với ai cũng hoà đồng vậy...
- Im mồm ( mặt hồ rẽ nước Thành bước xuống trong lầm lỳ) cô ta muốn trốn ta sẽ cho cô ta trốn...
Tôi gói tặng Tuấn mấy chiếc bánh rồi vẫy tay chào khi Tuấn ra về...lau bàn sạch sẽ dọn dẹp xong tôi đứng bóp vai để trở về căn nhà trọ nơi tôi sống...đêm đó trời đổ cơn mưa to sấm chớp khiến tôi sợ hãi...tôi ngồi lúc này lại nghĩ đến ngươi đó vào cái đêm cuối khi tôi ở đó cũng là 1 đêm sấm chớp như vậy...giờ anh ta đang làm gì ( cứ nằm chùm chăn nghĩ như vậy rồi ngủ lịm đi )...trơi sáng tôi vội vàng dậy đánh răng đi giầy quàng khăn trong vội vàng...lại đi làm muộn mất hôm nay tổng kết cuối năm đến muộn sẽ bị cắt thưởng mất ( tôi với vội hộp sữa rồi chạy đi làm ra bến xe buýt tự dưng thấy có mấy giọt máu ở đâu rơi tọp vào mặt tôi...ngẩng lên nhìn thì không thấy gì...tôi lau vội vàng rồi sợ hãi...máu ở đâu vậy nhỉ vừa nghĩ xong 1 con chim rơi bịch chết ngay trc mặt khiến tôi sợ hét lên)...mọi người vỗ vai tôi bình tĩnh...nhìn con chim đó như thể có điềm gì vậy...tan làm tổ tôi tổ chức đi ăn uống cuối năm ...tôi và mấy chị cùng tổ vui hết nấc
chị A: Năm nay mong HĐ sẽ kiếm được 1 chàng trai tốt để cưới nhé em
- Dạ vâng hy vọng sẽ có chứ ế lâu lắm rồi ( tôi cười tươi)...HĐ không biết bên ngoài xe oto Thành đang nhìn cô qua cửa kính
(N):Quyên: Để tiểu nhân vào gọi ( Thành dơ tay)
- Chưa đến lúc cô ta có vẻ sống k có ta vui vẻ quá phải không?...
Tôi vui vẻ hát hò với anh chị cùng tổ rồi chợt thấy buồn nôn...
- em say rồi chị
- Uống có 2 chén mà say à
- Hết 1 chai bia nữa rồi còn gì em kém k uống được nữa đâu
Sếp: Làm chai nữa đi sao trẻ mà kém vậy HĐ ( tôi ôm mồm chạy ra tolet nôn oẹ rồi rửa mồm rôi rửa mặt chợt thấy trong gương là Thành tôi sợ hãi quay lại thì k thấy ai)...mình say quá hoá ảo tưởng rồi chắc sẽ không sao đâu ,không sao đâu...tôi thổi phù đi ra ngoài thì thấy em trai sếp làm ở bộ phận khác đến chung vui...anh ta thấy tôi say liền gạ gẫm...
- Hải Đường say rồi để anh đưa về nhé
- Cám ơn em tự về được
- Kìa sao thế em say rồi đi nguy hiểm anh là đàn ông ai lại để em về 1m chứ ? ( tôi vào phòng lấy túi rồi chào mọi người)
Chị A: Chờ chị rồi về luôn
- Đi về thôi em say lắm rồi k trụ được ( em trai sếp lân la)
- Để anh ( anh ta giật túi tôi) ngồi uống chút nữa rồi anh đưa về nhé
- Trả em túi đi ( anh ta kéo tay tôi rồi bê chai bia lên cho lên miệng tôi)
- Uống nốt rồi mới dc về chứ ai lại chơi k đẹp thế ( cánh cửa đột nhiên mở ra)
Quyên: tiểu thư về thôi ( mn ngạc nhiên)
- Không tôi k về đâu tôi đã nói là bảo ông ta tha cho tôi mà...( tôi nấp sau chị A) em sợ chị ơi ( bóng đèn đột nhiên nổ tung lên mọi người cúi đầu vội vàng tôi thấy 1 đôi giầy bóng loáng 1 mùi hương rất quen ngẩng lên tôi thấy Thành anh ta trong bộ vest kẻ đen áo choàng đen ,đeo găng tay da mấy chị cơ quan xì xào)...Thành tóm lây tay tôi...( toi gat) tôi k đi đâu anh buông tha cho tôi đi
Thành: Ngươi lo ở đây đi ( ý nói Quyên rồi kéo HĐ như kéo đồ vật mặc cho HĐ khóc lóc)
- Tôi k muốn đi mà sao ông cứ ép tôi vậy ( chớp mắt tôi thấy đang đứng trươc nhà anh trai)...
- 1 vụ hoả hoạn se diễn ra đêm nay nạn nhân là anh trai cô chị dâu cô và cháu của cô
- Sao ông khốn nạn vậy ,đừng tôi xin ông ( vừa nói dứt câu căn nhà phát cháy tôi chạy vào thì ông ta giữ)
- Nhìn đi xem đi đây là cái giá cho việc cô chạy trốn ( Tiếng anh tôi bên trong kêu lớn ,tôi quỳ xuống chân ông ta)
- Tôi sai rồi dc chưa tôi sai rồi tôi sẽ nghe lời sẽ ngoan hãy tha cho họ,cháu tôi vẫn nhỏ mà tôi xin ông đấy ( tôi dập đầu)
- À quên cô lưu luyến nơi này vẫn vì bạn trai tôi có phải là đang chia rẽ uyên ương không?
- Tôi k yêu ai cả xin ông cho lửa dập đi nếu anh tôi có ra sao tôi sẽ chết trước mặt ông ngay đấy ( tôi say rồi ôm mặt khóc) ...
- Sống hay chết k đến lượt cô quyết định ( lửa cháy lớn hơn Quyên vội xin)

Đọc tiếp truyện Lệ Hải Đường chap 20