Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện bụi trong ngực chap 29. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện bụi trong ngực chap 29. Hiển thị tất cả bài đăng

3 thg 2, 2017

Bụi Trong Ngực - Chương 29 - TG Huyền Thu

Chương 29: Bụi Trong Ngực

_mình sẽ trở về nhà ,ổn định m sẽ lên thăm cậu gửi lời cám ơn sâu sắc Của mình tới hai bác chưa giúp được gì hai bác nhưng nhất định có dịp m sẽ báo đáp...( tôi gạt nước mắt và đi ngay trong đêm)...ghé qua bệnh viện tôi dọn nốt đồ đạc k để lưu giữ lại gì nữa...ra bến tàu mua vé nhưng phải 3 tiếng nữa mới khởi hành,tôi ngồi ở bến tàu vừa ngồi vừa khóc,lạnh quá ở bên a ta sẽ khiến nguy hại cho người thân của mình ...mệt mỏi quá người tôi như đang phát sốt lên,...tàu sắp khởi hành tôi đi lảo đảo lên tàu và ngồi cạnh cửa sổ...xe chuyển bánh tôi thấy thắng a ta đang đứng cạnh ngay cửa sổ tôi

_Xuống ngay ( tàu đang chuyển bánh a ta chạy theo còn tôi ngồi nc mắt rơi) tôi k nhớ ra cô n tôi k thể đề cô đi dc..
_em cuối cùng cũng có thể buông tay anh ra đi ,chuyện nthe chưa từng xảy ra vs em( a ta đuổi theo và đập mạnh vào cửa kính quát to xuống ngay tàu đi nhanh hơn) em k còn có thể tin tưởng vào anh ,em muốn anh tránh xa trái tim em ,đó là điều tốt nhất ...tàu chạy nhanh hơn...ngồi đối diện tôi là 1 đôi nam nữ họ đang nhìn tôi cô gái hỏi
_cô cãi nhau với người yêu à,a ta đuổi theo như vậy sao k xuống
_bởi vì tôi còn yêu nên mới k xuống ( họ k hiểu tôi nói gì)...đến ga Yên bái tôi lả dần mặt tái đi 
_cô này cô sốt r đấy co sao k? ( tôi ôm túi đồ và gục xuống)...ai đó bế tôi lên và đi tôi ôm cổ và a ta đưa tôi ra xe ,bàn tay vuốt tóc tôi lau mồ hôi
_là anh đúng k?( tôi mở mắt đúng là anh ta) nếu đây là mơ thì hãy cho em gần anh thêm chút nữa...mở mắt dậy thấy đang k mặc tí đồ nào lại gì thế này chuyện này từng xảy ra rồi ...k thể nào ...a ta còn đang nằm cạnh tôi nữa...
_này cái gì thế này ( tôi hét ầm lên)
_thì như cô thấy trai gái cùng trên chiếc giường thì còn làm gì
_cái gì ( tôi lấy gối ném anh ta ,a ta tóm tay tôi)
_tôi k biết cô là ai nhưng mỗi lần gặp cô tôi đều có cảm giác rất quen mặc dù càng nghĩ tôi càng đau đầu nên k có ai điên mà đến gần tôi rồi nói dối tôi cả ( chăn tôi tuột ra lộ hàng)...tôi đẩy mặt anh ta
_vấn đề sao a lại bỏ đồ của tôi
_à thì chúng ta là vk ck mà ,vk ck thì quan trọng gì đúng k ( a ta bỏ thuốc ra hút) hqua cô rét run lên nếu k có tôi sưởi ấm cô k sống dc đâu,ở đây đi viện khác nào tự tử cho xong ( vì viện xa)
_tôi về đây ,a quay mặt đi ( tôi ném gối vào a ta)...
_sao tự nhiên cô lại đổi ý thế sau khi nghe điện thoại cô nói là k quen tôi 
_sự thật là thế tôi k đổi ý
_cô có muốn gặp con trai tôi k ( tôi đột nhiên ngừng r suy nghĩ) nếu cô giúp tôi nhớ ra bất cứ thứ gì tôi nhất định sẽ cho con tôi gặp cô theo như bố tôi nói cô gái sinh con cho tôi rồi mang đến vì tôi có khá n phụ nữ nên tôi k thể nhớ mẹ nó là ai...
_nhưng tôi k thể ở gần anh được,thằng bé tôi cũng hy vọng 1 ngày nào gặp dc nó ( tôi khóc)
_cô k quen tôi mà lại hy vọng gặp con tôi nghe mâu thuẫn nhỉ ,mọi vc tôi đã xử lý rồi
_xử lý gì a đã làm gì ng thân tôi ( a ta tóm tay tôi)
_bình tĩnh đi chỉ là tôi k thích ai qua mặt tôi chuyện gì Huyền đã nói gì vs cô
_Sao a biết ( r tôi thụt lại vì nói hớ)
_tôi kiểm tra cuộc gọi hqua của cô rồi chỉ là nội dung thì tôi kb ,nào cô ta nói gì ,tôi sẽ bảo vệ cho cô ( câu nói đó khiến kí ức của Tôi như đang bị xáo trộn)...
_cô ta nói sẽ hại người thân của tôi và cho ng đến phá nhà của Hoa nếu tôi cứ lởn vởn quanh anh,,( a ta cười) r gọi thư kí đứng bên ngoài:
_từ khi nao phu nhân của tôi độc ác nthe nhỉ,cô ta hay làm từ thiện yêu quý mọi người lắm mà
Thư kí: dạ phu nhân đúng là nthe ạ
_im đi,cô lập cô ta ngay cho tôi và đảm bảo n ng xung quanh cô Hạnh đây an toàn
_vâng thưa chủ tịch và ngày mai ngài sẽ phải quay về Pháp đó ạ
_tạm thời lùi lại ,tôi có vc quan trọng hơn cần làm đúng k ( a ta dí sát mặt tôi khiến tôi ngại)
_a thật sự mất trí 
_k hẳn vì tôi chỉ có duy nhất k nhận ra cô mà thôi ,hqua lúc trên tàu cô có nói đến lúc cô phải buông tay tôi ,đó là ý gì
_à k có gì ( tôi đứng dậy) tôi nhất định sẽ khiến a nhớ ra tôi
_tốt,chúng ta hợp tác nhé ( tôi cười tươi) a ta nhìn tôi cũng cười...chúng tôi trở vê thành phố và tới tìm linda thấy Thắng linda ngã quỵ
_cậu,cậu chủ tại sao giờ cậu mới tới ( Linda khóc nc mắt nc mũi dính hết vào áo anh ta)...
_tôi nghĩ cô xin nghỉ vc ( a ta đẩy linda ra và thư kí mang áo cho a ta thay,a ta vẫn vậy)...
_Về cũng hạnh nữa đây cũng là ước nguyện của tôi ( Thắng nhìn sang tôi)...
_cô ta là gì của tôi nói tôi nghe xem linda...
_cậu hỏi thế là sao,cô Hạnh là người mà cậu yêu người mà cậu dùng cả mạng sống để bảo vệ đấy ( a ta đứng lặng người) ...đây là ảnh hai người đang đọc sách cho nhau lúc ở sân vườn tôi chụp lại đây lúc này cô Hạnh đang mang thai ( a ta đứng như k vững rồi đảo đảo)
_đây là đâu đưa tôi tới đó ( linda k hiẻu chuyện gì)... a ta đi lảo đảo ra xe ngồi ôm đầu,
Linda: cậu thắng sao vậy
_e k rõ hiện tại a ta mất trí nhớ
_sao lại vậy,cậu ý vẫn nhớ tôi bt mà
_a ta chỉ quên mỗi em thôi
_trời ơi thật chớ trêu có khi sâu đậm quá khiến con ngta bị cú sốc đấy em ạ ,đi thôi
Tôi lên xe a ta nhắm mắt bỏ thuốc ra hút dường như a ta đang thấy khó chịu...linda và tôi đi tới đây,vừa bc chân xuống đám cỏ rậm rạp um tùm...a ta nói vs linda
_căn nhà này tôi có nhớ ( tôi và linda cười) nhưng tôi chỉ nhớ tôi có ở và k nhớ gì thêm...a ta tiến tới cánh cửa rồi chợt ngó bãi cỏ nơi Vy đưa tôi đi và a ta cắn chặt răng...rồi quay vào mở cánh cửa ...nhìn sang bàn ăn nơi tôi và anh ta ăn sáng...đi lên phòng tôi a ta đứng 1 lúc r tôi ấn nút mở căn phòng đựng đồ của anh ta,a ta quay lại và bước vào bức ảnh cưới của hai chúng tôi ( a ta ôm đầu)
_k ,k thể nào tại sao tôi k nhớ tại sao ( a ta chạy sang phòng bên đó là phòng Gấu) a ta sờ lên chiếc nôi rồi hét lên đóng cửa lại tôi và linda đứng ngoài gõ cửa ...
_A k sao chứ ( cậu chủ sao vây)...a ta vừa hét vừa cười lên như bị phát điên bên trong còn tôi cứ đứng bên ngoài gõ cửa ...
Linda: cậu chủ tôi vào nhé
_chị đạp cửa đi k thấy tiếng nữa rồi ( lida đạp cửa vào)... a ta ngồi cạnh chiếc nôi và như kẻ mất hồn
_hãy giải thoát cho anh khỏi vòng chờ đợi bí ấn này ( linda ôm mồm khóc còn tôi lặng im)
_hãy nhắm mắt và nắm chặt tay em ,hãy nhớ lại những kỉ niệm đôi ta từng yêu nhau ,chúng ta đã yêu nhau rất sâu đậm,buồn thay em và anh k thể nói dù chỉ 1 lời yêu nhau( a ta vừa cười Vừa khóc)
_hằng đêm a đã luôn cố nghĩ rằng a đã lang quên thứ gì đó và bác sỹ điều trị cho a có lẽ là 1 kẻ thôi miên tài ba hắn khiến a k thể nhớ lại được và anh có thể sẽ vĩnh viễn k nhớ lại nếu k gặp em ( a ta dựa vào vai tôi nc mắt a ta rơi và rồi lịm đi)...
Linda: tôi tin chỉ có tình yêu đích thực mới có thể trải qua thời gian ...
Đêm nay trên phố mưa tơi bời,lòng nghe bao nhớ thương đầy vơi,,,a đang nằm cạnh tôi trong căn nhà chúng tôi đã từng chung sống,a đã ngất đi vì nỗi đau quá lớn nỗi đau quên đi chính người mà mình yêu...Sấm chớp bão bùng thật to và tôi bịt tai anh lại,tôi muôn 1 lần được che chở cho anh khỏi nỗi sợ hãi những cay đăng của cuộc đời ,của tình yêu bị lãng quên ...a mở mắt
_a ngủ bao lâu rồi
_5 tiếng rồi ( tôi ngại quay đi)
_lấy hộ anh ly nước ( tôi chạy xuống rót nước cho Thắng)...anh cầm tay tôi giật mạnh chiếc ly rơi xuống vỡ tan...anh nằm trên người tôi...
_A sao vậy lại khó chịu ở đâu à,hay đi viện thì tốt hơn ( tôi ngại né né)
_3 năm qua em đã làm gì tại sao em lại đi cùng tên Khánh đó ( a ta trợn mắt lên)
_thì em đi nhờ thôi và k có gì cả ,mà a nhớ ra gì chưa
_anh nhớ em,a thật sự nhớ em vậy mà a đã lãng quên nhưng trong tâm a vẫn luôn nhắc nhở a răng có ai đó đang chờ anh ( tôi rơi nc mắt) giờ thì k sao rồi a sẽ k bh buông tay em 1 lần nào nữa,nhất định
_còn Gấu của em thằng bé thế nào?
_rất menly giống anh ( a ta cười rồi hôn tôi và kéo áo tôi)...
_Đừng anh,hôm nay ai cũng mệt rồi ( a ta vẫn hôn lên môi tôi 1 cách nồng nàn nhất...) 
_3 năm rồi ,e bắt a chịu thế nào khi em ở cạnh anh thế này ( a ta kéo quần tôi xuống)...
_khoan đã 3 năm qua k lẽ a k động đến người Huyền,thật sự cái đó lúc đó a mất trí nên có thể a đã n em vẫn ( a ta cắn nhẹ lên môi tôi khiến tôi dừng nói)...
_anh k thích ai ngoài em và nếu anh thích nhất định a sẽ chiếm cho bằng được còn nếu không ,a sẽ k bh để ý tới
_thật sao?e k tin ( tôi quay đi)
_em k tin thì anh cũng k biết nói gì,vậy a dùng hành động nhé ( chúng tôi nhìn nhau cười) a xl,bố a đã mất rồi nỗi đau mà e phải chịu a nhất định sẽ bù đắp cho em ( anh và tôi hôn nhau trong nước mắt ,lâu rồi chúng tôi lại hoa quyện trong từng nhịp thở ,a luôn ôm chặt tôi và tôi cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất vào hiện tại)...Sáng tôi dậy khi anh còn chưa tỉnh ...tôi ra ngoài mọi người đang dọn dẹp lại ngồi nhà,,tôi sắn áo và cầm đồ đi cắt cỏ ,vk ck linda đã tới từ sớm ( linda hẩy vai tôi
_Này đêm qua thế nào cậu ý dư lào rồi
_thì vẫn vậy thôi ạ ( tôi cúi đầu cười)
Tôi và linda đi cắt cỏ và dọn dẹp xung quanh...khi đứng lên vô tình tôi bị choáng nên chóng mặt ( Thắng lại đỡ tôi dưới ánh nắng chúng tôi như đang dc trải nghiệm hồi ức)...
_em làm j vậy để đó cho họ làm
_k sao e thích lao động,k làm thì người khó chịu lắm
_anh có món quà muốn tặng em 
_gì vậy ( tôi bỏ mũ ra dưới cái nắng 1 đứa trẻ lonton chạy vào,,,tôi k nói dc câu gì và chỉ đứng nhìn)
Thư kí: ngay từ khi ở bến tàu chủ tịch đã ra lệnh mang cậu chủ về việt nam đó ạ ...( đưa bé chạy ra sau Thắng gọi Bố)...
_con trai con nhớ mẹ không kia chính là mẹ con ( thắng chỉ cho gấu)
...tôi đơ người và vứt đồ cắt cỏ xuống và phủi tay và dang dộng cánh tay
_Mẹ đây gấu ( Thắng dắt đứa bé lại gần tôi,tôi ôm chầm lấy con hôn hít đủ thứ )mẹ xl mẹ k xa con nữa đâu ( đứa bé khóc và tôi khóc,linda cũng khóc khiến thắng bối rối)
_anh vào trc đây em và con vào sau nhé mau ăn sáng thôi
Tôi bảo gấu :
_Con trai con gọi mẹ đi 
_mẹ ( tôi ôm con vào lòng và khóc cho bõ)
_mẹ đây con mẹ là mẹ con,mẹ k xa con 1 phút nào nữa đâu mẹ yêu con nhất trên đời ( thắng gọi)
_có vào ăn không nào con đói rồi đấy em ...( tôi dắt tay gấu vào trong niềm hạnh phúc)...căn nhà lại trở lại như ban đầu có tiếng cười nói của trẻ ,tiếng bố con gấu nói chuyện với nhau tôi lại chảy nc mắt
_em lại sao thế,con về rồi mà ăn đi chứ
_em thật sự k nghĩ lại gặp lại dc con
_con của em mà k sớm thì muộn sẽ gặp thôi ,e ăn đi ,xong xuôi a muốn về chào bố em và a trai em a thật có lỗi ...( tôi vùng đứng dậy chạy lên phòng lấy điện thoại..thắng bảo)
_Gấu là tên con đấy sau này đừng có tính giống mẹ con đấy,đến đặt tên ở nhà cho con cũng khác thường ...( a ta cười)
Tôi đứng trên hành lang gọi cho anh trai
_A à em Hạnh a khoẻ không

Xem tiếp:

Chương 30 Bụi Trong Ngực

Đọc full tại: Bụi Trong Ngực full