Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện chiếm ngự chap 18. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện chiếm ngự chap 18. Hiển thị tất cả bài đăng

3 thg 2, 2017

Chiếm Ngự - Chương 18 - TG Huyền Thu

Chương 18: Chiếm Ngự

Ôi con trai tôi cổ con sao thê này
Ai bảo bme đến vậy,con k sao va chạm tí thôi
Thế này mà bảo tí...ai ai làm con bị tnay mẹ sẽ cho nó 1 trận...( a ta nhìn sang tôi)

Bà ta ( mẹ mạnh) lao vào cấu xé tôi: mày là con quỷ tha ma bắt nào mà dám làm thế với con tao...nhất định tao sẽ bắt mày ngồi tù cho m tỉnh ra mày k có bố mẹ dậy à ( tôi cứ ngôi mặc cho bà ta cấu véo dựt tóc) ...tôi bị ngồi ở đồn đến 5h sáng cả đêm đó trong đầu tôi k suy nghĩ dc gì đầu tóc cổ đều bị cào chảy máu...rồi cửa mở ra ...-mai ra ngoài đi cô dc bảo lãnh ra rồi..tôi đi ra thì có 1 cô gái đến ...cô mai xin theo tôi ...
Nhưng cô là ...?
Toi là thứ kí của chủ tịch Hoàng dc lệnh tới bảo lãnh cô về
Cám ơn cô ...trên xe tôi hỏi : sao anh ta biết tôi ở đây ạ
Chủ tịch đã biết từ sớm rồi nhưng đến sáng tôi mới thấy chủ tịch gọi là đến bảo lãnh cho cô ra
Vậy bh chúng ta đi đâu đây ạ
Cứ đi đã nhé ( và k hiểu tôi sẽ phải đối diện vs Quyên thế nào đây)...
Tôi dc đến 1 căn nhà khác kp căn nhà mọi lần của Quân,
_cô vào đi chủ tịch đang chờ cô ở trong
_vâng cám ơn chị ...
Tôi bước vào trong trạng thái lo lắng ...người làm ở đây mang nước cho tôi uống ,anh ta đang đứng từ trên nhìn xuống tôi ,tôi vội vuốt lại tóc ,ánh mắt a ta đang tức giận,tôi uống vội nước rồi đứng dậy nhìn anh ta,...người làm đi ra...thưa cô mời cô đi theo lối này ...họ đưa tôi đi tắm và chải lại đầu tóc cho tôi ,tôi sợ anh ta sẽ nghĩ tôi là 1 kẻ điên (tôi vội với máy định gọi cho Quyên nhưng rồi lại thôi ,tôi muốn cho quyên suy nghĩ lại về vc cậu ta đã làm) ..xong xuôi họ bảo tôi ...ông chủ chờ cô ở phòng ...tôi dơ tay gõ cửa thic cửa mở ra anh ta kéo tôi vào ...
Anh ta tóm lấy hai tay tôi ghì lên tường ...
_Sao rồi ,việc mà cô tự đi giải quyết là thế này à?đáng lẽ tôi k nên cứu cô ...
_tôi đâu có bảo chú cứu tôi ,còn nữa chú sao biết tôi bị bắt chú theo dõi tôi đúng k? ( hắn ta lại cười)
_cô biết k?có 2 loại đàn bà dc ở cạnh tôi 1 là loại đàn bà tôi mới quen và chơi chưa chán 2 là loại đàn bà tôi chỉ ngủ 1 lần và k ngủ lần 2 ...theo cô thì cô ở loại đàn bà nào..
_chú bỏ tay ra đàn ông toàn 1 lũ khốn nạn ( tôi khóc)
_cô mạnh mẽ lắm mà,tôi k cần biết chuyện của cô là thế nào bởi vì cái tôi quan tâm là (tôi giật tay r chạy ra ghế cầm con dao gọt hoa quả trên bàn)
_chú đừng lại đây,tôi k phải đồ chơi của chú ,nếu chú bc lại gần hơn tôi sẽ tự tử ngay tại đây cho chu xem...
_cô điên thật đấy ,cô còn gì mà phải bảo vệ nữa nực cười mau bỏ con dao xuống..
-tôi còn lòng tự trọng ,đã bao giờ anh yêu thật lòng 1 người 1 cách nghiêm túc chưa?nếu chưa thì tôi nói cho anh biết yêu họ có thể cho thể xác được nhưng còn trái tim là thứ quan trọng ,nó kp quyết định ở vc quan hệ trai gái...
Anh ta lao tới giật con dao trên tay tôi ...ánh mắt a ta thật hung tơn ,anh ta tóm tay tôi..( tôi k hiểu sao nc mắt rơi lã chã)
Vậy tôi hỏi cô,cô cũng yêu cái gã hôm nọ 1 cách thật lòng rồi chứ đúng k?( a ta trợn mắt)
Đó là rung động kp yêu,mà kể cả yêu thì sao k liên quan đến chú ?bao giờ chú yêu ai đó đi thì chú hiểu?
Vậy lúc nào cũng quan tâm ai đó đang ở đâu làm gì có bị thương k?rồi tháy ng đó bị đau mà tôi cũng khó chịu vậy có phải là yêu k?
Vậy thì chú có thể có ,có thể k mà chú gọi cháu tới để tư vấn tình cảm à ( tôi lại cười) ,người mà chú thích đang ở đâu?
Đang ở đây ( tôi đỏ măt và giật tay ra a ta kéo tôi lại)
Vậy thì tôi nói là tôi thích em mất rồi ( tôi quay lại ngạc nhiên mở to mắt nhìn anh ta)
Anh ta tiến tới ôm tôi ...đứng im thế này đi 1 lát thôi ( ngực anh ta rất ấm áp...anh ta bế tôi lên giươg)
Chú lại làm gì vậy?chú cứ dễ vào buổi tối n ban ngày lại thấy khó gần ( a ta cười)
Bỏ áo ra đi...
Làm gì vậy?( tôi lấy tay che ngực)
Cô đang bị thương rồi k vệ sinh sẽ để lại sẹo( tôi nhìn anh ta chắm chú ,anh ta ngại) mà sao con gái mà cô suốt ngày để người bị thương chứ ( lúc nãy có phải hắn tỏ tình với mình k hay hắn đang trêu mình) anh ta đang lau vết thương cho tôi vừa bôi thuốc vừa thổi ,k hiểu sao lúc này tôi thấy dễ chịu và đôi mắt từ từ nhắm lại ..hôm nay là 1 ngày thật sự mệt mỏi đối với tôi...sáng hôm sau tôi bật dậy vội vàng đi đánh răng ,k thấy anh ta đâu sao mình lại thế này nhỉ hqua có phải mơ không? anh ta lại biến mất như mọi lần chứ ...tôi chạy xuống sân thấy anh ta đang đọc sách ở dưới ánh nắg của buổi sáng cộng với việc anh ta mặc bộ vest tím lịch lãm khiên tôi cứ đứng nhìn ,người đàn ông kia thật sự có thích mình không,mình có quá tham vọng không ?anh ta quay lại nhìn tôi giật mình ..
_cô dậy rồi à,vào ăn sáng thôi
_à vâng ( tôi vén tóc tỏ vẻ ngại)
Anh ta dắt tay tôi đi vào( hqua mình k mơ,tôi cười tủm,a ta quay lại,rồi gõ nhẹ quyển sách vào đầu tôi)
_sao thế cô lại nghĩ đến điều gì bậy bạ đúng k?
_k chú sao lại nghĩ thế ( tôi lắp bắp)
Khi ăn tôi định hỏi về vụ tối qua...anh ta vẫn vậy vẫn ăn 1 cách nghiêm chỉnh ( tôi nhớ lại hôm qua a ta thổi vết thương cho tôi) rồi tôi nói:
_chú hqua cám ơn bôi thuốc cho tôi còn thổi nữa tôi thấy đỡ đau rát nhiều ( ng làm họ cười ,còn anh ta đang sặc ) ,mà sao chúng ta lại ở căn nhà này ạ
_vậy tôi đưa cô về nhà tôi với bộ dạng cô thế kia mẹ tôi sẽ ngất mất ( tôi nghĩ đến tính bà ,có thể như vậy thật)
_vâng ( tôi cúi đầu,anh ta đã ăn xong)
_còn nữa ,lần sau cô đừng hung bạo nthe sẽ rất nguy hiểm cho cô,cô là côn đồ à mà đập chai bia ( xấu hổ quá ,a ta biết hết)
Tiếng tin nhắn đến máy tôi của Quyên: Mai à chắc cậu giận mình lắm nhưng mình muốn tới 1 nơi yên tĩnh để suy nghĩ cậu sẽ chờ mình chứ,minh đã sai rồi xl cậu ( tôi ôm mặt khóc)
_này sao lần nào ăn cô cũng khóc vậy hả
_k có gì ( tôi cúi đầu) ,
Anh ta đứng dậy,
Cô thật khiến ng khác phiền não ,tạm thời cô cứ ở lại đây dù sao căn nhà này tôi cũng k hay lui tới chỉ khi nào đi với bạn g ( a ta nói đến đây tôi nhìn chằm chằm a ta vôi tránh) ,tôi đi đây ...
_à vâng ( anh ta cũng biết xâu hổ sao ) nhưng cháu sẽ về ở đây phiền chú rồi ..
_tuỳ cô
Tôi trở về nhà Quyên nhìn hình ảnh hai đứa hồi mới gặp nhau ,nụ cười thơ ngây của hai chúng tôi hồi đó giờ dương như nó đã biến mất chỉ còn là kỉ niệm đáng buồn ( toi ôm mặt khóc) quyên mà tôi biết giờ đang phải đau khổ 1m ở 1 nơi nào đó ...tớ xl quyên à tớ làm hết sức rồi n tớ k thể bảo vệ cậu như lời tớ nói ...có điện thoại reo lên là Xuân...:
_Mai à xin mãi mới dc số em ,ngày kia chị cưới về sớm nhé có bạn trai thì đưa về nhé a Đ và chị sẽ đỡ ngại...
_à vâng e quên mất sáng mai e sẽ về sớm ...
Xem tiếp:

Chương 19 Chiếm Ngự

Xem thêm: chiếm ngự full