Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện Lệ Hải Đường chap 4. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện Lệ Hải Đường chap 4. Hiển thị tất cả bài đăng

20 thg 7, 2017

Chap 4 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 4: Lệ Hải Đường 🌺🌺🌺

Tình yêu là cho và nhận hoặc là 1 sự trao đổi còn đối với chúng tôi nó là gì,chưa cho và cũng chưa nhận cũng k hề có trao đổi nào và tất cả dường như mới bắt đầu....
Tôi với ly nước uống vội vàng ướt hết cả cổ áo ( đặt mạnh cốc nước xuống)
- Này anh gì này tôi nói cho anh biết dù tôi bị đưa vào ổ mại dâm thật nhưng tôi trong sạch hơn nữa nếu anh có tiếng sét tôi thì nên hoãn suy nghĩ đó lại đi ( a ta uống trà nhếch mồm)
- Đây là lời đề nghị của tôi,quyết định ở em
- Tôi còn không biết anh là ai mà
- Tôi là Thành 35 tuổi vậy đã được chưa?
- Hơn 15 tuổi vậy gọi chú ạ
- Tuỳ em gọi sao thấy thoải mái là được
- Xin phép chú cháu xin từ chối ,cháu rất cám ơn vì đã cứu cháu giờ thì trà đã hết mưa đã tạnh mời chú về cho ( a ta bật cười)
- Khi nào đổi ý hãy liên lạc với tôi,tôi luôn chờ em ( nói câu chờ em mà mặt anh ta nghiêm túc,tôi k nói câu gì anh ta ra cửa người bê đê hôm đó đi ra che ô cho anh ta )
Quyên: Trời ngài ướt hết rồi ạ ( người đó quay lại đóng cửa cho tôi cẩn thận)
- Chúc em ngủ ngon ( nhìn nhau cánh cửa đóng lại tôi ôm tim thở mạnh) ...
- Đùa chứ sao tim đập nhanh vậy ,mình dc tỏ tình ,ơ mà bảo đổi ý liên hệ anh ở đâu mà tôi liên hệ ( tôi vò đầu lăn lộn trên ghế cười sướng) ...ơ nhưng mà tại sao a ta thích mình ngay từ cái nhìn đầu tiên à,theo mình sang tận đây tìm hiểu nhà mình rồi có vẻ như cái gì về mình cũng biết ( Sâm to đoàng lần nữa tôi chạy vội vào nhà chùm chăn lại)...Đến sáng hôm sau dậy vươn vai thì cũng là lúc Dì tôi về
Dì: Hôm nay đi học lại hả con cố gắng nhé theo kịp các bạn nếu k anh con mà biết dì khó xử lắm
- Vâng dì yên tâm à dì ơi tối con k ăn cơm đâu ạ con cần đi chuyển lời đến 1 người
- Ai vậy
- Có người trước khi mất đã nhờ con nhắn với người nhà chị ý con muốn gặp họ
- Uk đi sớm về sơm cẩn thận nha con
- Vâng ( tôi đến trường học trong chiếc áo sơ mi trắng sinh viên,dưới bầu trời rợp nắng phượng đỏ tôi thấy yêu đời hơn rất nhiều sau tất cả mình vẫn dc thấy ánh mặt trời là may mắn rồi) ...vào lớp mọi người nhìn tôi bọn họ vẫn vậy k ai nói chuyện với tôi,thấy Loan xì xào ở góc lớp
Loan: Ngày trước từng ngương mộ lắm yêu dc trai nhà giàu con nhà cũng diều kiện,lúc đó thì chả coi bạn ra gì ,giờ thì cố mà yêu đại gia nhé ( bọn họ cười tôi chẳng nói câu gì)...tan học bạn trai Loan cũng nhà điều kiện đến đón Loan bằng ô tô ,tôi ra cổng thấy mấy bạn trong lớp xu nịnh Loan như ngày trước họ cũng như vậy với tôi,tất cả đều là giả tạo...thấy tiếng còi phía sau xe người yêu Loan ,ý là người yêu Loan đi lùi lên...tôi ngẩng lên nhìn xe mở mui ra tôi thấy anh ta ,người đó ( tôi quay mặt đi hắn đến tận đây ư,thích mình đến vậy ư...a ta dậm ga lùi xe lại)
- Hải Đường tôi đến đón em ( tôi quay lại cả đám bạn nhin trơ mắt cả Loan cũng vậy)
- Chú điên à ( tôi hẩy tay ý đi đi ,a ta đi xuống mặc sơ mi chanel giầy Hm tất cả đều là hàng hiệu quần bò xuông,anh ta kéo tay tôi)
- Lên xe đi chẳng phải hôm nay cần đi xa hay sao ( tôi tròn mắt)
- Sao cái gì chú cũng biết vậy ( a ta cười nhẹ)
- Đi thôi ( tôi lên xe ngồi a ta đeo kính cho tôi rất gọn gàng,đeo dây bảo hiểm ) xong rồi ( lái xe vụt đi trc các bạn trong lớp)...
- Chú cho tôi đến chỗ kia được rồi
- Muốn đến nơi em cần tới đi xe buýt cũng đến sáng mai mới tới nơi em chưa tính đoạn đường sao
- Ô vậy ạ cháu nghĩ là chỉ 3 tiếng thôi chứ ( tôi mở ra nhìn ,mình nhìn nhầm tỉnh ,nhìn gà hoá cuốc rồi) mà sao chú biết cháu đi đâu vậy,sao ghê vậy ( tôi nhăn măt nhìn né né)
- Tôi hỏi Dì em
- À ra vậy ,mà ông chú này tôi từ chối từ hôm qua rồi còn gì
- uk
- Vậy tại sao chú còn đến
- Uk thì vì yêu rồi biết sao giờ ( a ta cười ,câu a ta nói khiến tôi suyt bật cười,nhìn tóc anh ta bay bay đeo chiếc kính đen gương mặt người này rất đẹp mà thậm chí móng tay còn đẹp nữa là vuông vắn gọn gàng)
- Chắc chú hay đi làm móng lắm
- Tôi chưa hiểu ý em?
- Tại thấy móng tay chú đẹp như đi tỉa vậy
- Tôi có người chịu trách nhiệm chăm sóc về tay và chân mà
- Thật ạ
- Tôi đùa đấy thế mà em cũng tin ( a ta cười)
- Chú quê ở đâu ạ
- Xa lắm
- Vậy chú làm nghề gì
- Cái này hơi khó nói để sau nhé
- À chú cảm thấy thoải mái còn k cũng không sao đâu ạ ( a ta phanh gấp xe tôi nẩy người)
- Tôi đối với em là nghiêm túc thật sự ...
- Thật ạ giờ thì cháu hiểu tiếng sét trong truyền thuyết là có thật ( a ta có vẻ k hiểu câu tôi nói)...trời đổ cơn mưa ,a ta đóng mui xe lại rồi nhìn tôi cười ( tôi cũng muốn cười lại nhưng vẫn phải giả cứng k hắn nghĩ mình dễ dãi đúng rồi k dc cười vậy là tôi quyết định mặt nghiêm nghị)
- Sao vậy ,em ngủ chút đi ,đi còn xa lắm
- Không cùng thức chứ sao để anh lái 1 mình được
- Vậy em biết lái
- À không nhưng dù sao có hai người nói chuyện vẫn hơn đúng không ( tôi vừa nói dc 5p thì ngủ ngặt nghẹo,toàn nói oai)...trời đổ mưa to hơn có dấu hiệu có người đang sờ vào người ( tôi mở mắt thấy Thành đang đắp chăn vào người tôi,tôi dụi mắt)
- Hôm nay có lẽ sẽ tắc còn dài chỉ còn cách quay lại nghỉ tạm ở đâu đó rồi sáng mai đi sớm,phía trước có tai nạn
- Vậy là đi qua đêm ạ k dc Dì sẽ đập chết mất
- Vậy em tính đi 500km chỉ đi 1 lúc là về được à ( a ta cười lớn)
- Anh cười gì ,tôi ngủ trong xe anh đi đâu ngủ thì ngủ ( a ta ngả ghế ra nằm nhắm mắt hai tay để trước ngực nghiêm chỉnh,tôi nhìn anh ta ngủ rồi sực tỉnh táo lại gọi điện về cho dì) dì ơi có lẽ hôm nay con không về được rồi con đang bị kẹt xe có tai nạn nên tắc đường
- Thế thì vào đâu ngủ đi con mai chủ nhật kp đến lớp đúng k,cẩn thận đấy
- Vâng chau biết rồi ( tôi cúp máy rồi cũng tựa đầu vào kính ngủ lúc nào k hay cho đến khi thấy chói chói trời đã sáng tôi mở mắt thì thấy đã toi chỗ tôi cần đến ,nhà Hồng thuộc tỉnh miền núi...nhưng k thấy Thành đâu ,anh ta đi đâu nhỉ ,xuống xe tôi gọi lớn... Chú gì ơi chú ở đâu vậy ? (Chợt có tiéng từ phía sau)
- Sao vậy nhớ tôi rồi à ( a ta tay cầm chai nước đi tới cười nhẹ)
- Không nhớ nhung gì vì tự nhiên k thấy đâu nên cháu hỏi thôi
- Uk uống đi ,nhà cô gái đó đi hướng này chúng ta phải đi bộ khoảng 3km
- Xa vậy ạ
- Tôi hỏi người dân rồi đi lối này sẽ nhanh hơn đi thôi à em có đói không ?( câu hỏi qtam khiến tôi ngại)
- Có chứ ạ từ tối qua cháu chưa ăn gì ( tôi cúi đầu ,anh ta vào xe mở cốp ra lấy cho tôi 1 chiếc bánh đúng loại bánh tôi thích)...
- Tôi quên mất em ăn đi đồ ăn hàng quán ở đây tôi nghĩ k đảm bảo vệ sinh ,nên lát khi về tôi sẽ đưa em đi ăn ( a ta nói như thể là ngy tôi vậy)
- Dù sao cũng cám ơn anh đã giúp tôi đến đây và dù có thế nào tôi cũng k yêu anh đâu nên ( tôi nói 1m ngẩng lên anh ta đã đi trước) này chờ cháu với ...tôi đi sau người đàn ông này đến dáng đi hay phong thái có gì đó rất kì lạ,rất cao quý ...anh ta chân dài nên bước đi cũng nhanh còn tôi 1 chặng đường nghỉ mấy lần rồi thở hổn hển
- Đi chậm vậy sẽ tới muộn đấy
- Nhưng cháu mệt quá rồi 3km đường bộ đã mệt đây đường núi ,k thể thở nổi nữa
- Vậy để tôi cõng em ( nghe câu đó tôi nhìn anh ta rồi chợt bật dậy vì ngại)
- Cháu khoẻ rồi ( tôi lao đi a ta cười) ...tới nơi 1 căn nhà cấp 4 sập xệ ,tôi gọi...có ai ở nhà không ạ ( đi ra sau tôi thấy hai người lớn tuổi đang gỡ củ sắn) cho cháu hỏi đây có phải nhà chị Hồng không ạ
- Đúng rồi cháu là ai,sao lại hỏi Hồng ( ng phụ nữ buông dao) cháu biết nó ở đâu không bảo cô với cô nhớ nó lắm nhắn nó là cô tức lên mắng vậy thôi bảo nó về nhà dc k cháu ( tôi chảy nước mắt)
- Cô ơi đây là tờ giấy chị ý nhờ cháu gửi cho cô ,chị ý nói rất nhớ gia đình ( mẹ Hồng run run cầm tờ giấy)
- Nó đâu rồi cháu
- Chị ý đã mất rồi
- Mất thế nào ở đâu khi nào ( cô lảo đảo chú đỡ) ông ơi tôi nghe nhầm đúng không chúng ta đi gỡ sắn đi chờ con nó về rồi bảo nó đi rửa rồi ăn ( Bố Hồng khóc)
- Vậy cho bác hỏi nó mất ở đâu
- Ở Hong Kong chị ý bị bán và bị sốc thuốc nên ( mẹ Hồng ngất tại chỗ) bác ơi ( tôi và bác trai chạy lại đỡ tôi quay ra k thấy Thành đâu)...vào trong nhà bác trai lấy khăn đắp lên trán bác gái
- Cám ơn cháu đã báo tin có lẽ bác gái sốc quá lát tỉnh dậy bác sẽ nói chuyện sau,cám ơn cháu bác cũng k muốn nghe nó bị sao mà chết và hai bác sẽ tiếp tục chờ và coi như chưa nghe thấy cháu nói gì ( bác trai rơm rơm nc mắt)
- Mong hai bác sớm vượt qua cháu xin phép và 1 người nữa cháu muốn nhắn hộ nữa anh đó
- Nó lấy vợ rồi nên có nhắn cũng vô ích thôi ( tôi quay đi chao bác ra về trong cơn mưa phùn)...hai bác đã mất con thà tôi k nói có lẽ bác gái sẽ k ngất ,tôi cứ đi xuống như người mất hồn rồi trượt chân xuống và trẹo chân ( tôi ôm chân khóc nhưng tôi k khóc vì đau mà khóc vì thấy buồn cho số phận ,cuộc đời thật oan nghiệt )...bàn tay sờ vào chân tôi ( tôi ngẩng lên nước mắt lã chã nhìn Thành,a ta ngạc nhiên)
- Sao vậy đau lắm phải không ( a ta bóp rồi bẻ khậc 1 cái tôi thấy đỡ hẳn đi) sao em khóc vậy?
- Tôi buồn quá chú ạ ,tôi buồn quá ( tôi như đứa trẻ ôm mồm khóc nức nở a ta với tay ôm tôi,tôi khóc to hơn) tại sao những người tôi biết đều chết 1 cách đau lòng đến thế này ,giá như tôi chưa bh sang đó,giá như tôi tìm hiểu kĩ hơn
- Và giá như tôi không gặp em ( lời anh ta nói giây phút đó như thật lòng vậy)
- Tôi nói chuyện khác cơ mà ( a ta đẩy tôi lại)
- Con người ai cũng sẽ phải chết chỉ là sớm hay muộn mà thôi
- Tôi đang buồn mà chú nói thế mà nghe được ư ( tôi đứng dậy nhưng đau chân a ta vòng tay lên cổ anh ta ý cõng)
- Tôi sẽ cõng em ( tôi lùi lại anh ta vẫn giữ tay) nếu không sáng mai em cũng chưa xuống được đâu ( vậy là a ta cõng tôi mà mình béo mà anh ta cõng nhẹ như không vậy)
- Chú này chú thích tôi ở điểm gì,có phải đàn ông thích thì yêu không thích thì có thể lấy vợ phải không?
- Đúng vậy ( tôi bật người anh ta cười giữ chặt) đó là sự thật đâu thể bắt ai đó chung thuỷ với mình mãi mãi phải không?
- Chú mấy vợ rồi nghe am hiểu vậy( a ta cười lớn)
- Tôi đến 1 cô gái nhỏ bé như em còn từ chối thì sao yêu được ai phải không?( lời anh ta nói gọn gàng từng chữ khiến tôi tò mò)
- Chú làm thầy giáo đúng không,thấy chú nói chuyện toàn những câu khó hiểu...
- Không tôi chỉ là người làm công ăn lương thôi
- Thật ạ,mà tôi hỏi chú sao thích tôi cơ mà
- Thích là thích đâu cần có lý do ( tôi cười tủm)
- Cháu buồn quá xã hội thật hiểm ác nếu hôm đó chú k cứu cháu thì kb có gì xảy ra rồi ,và có lẽ số phận cháu lại sẽ như chị Hồng ( a ta k nói câu gì đi 1 đoạn có quả như quả nhót tôi vỗ vai) cho cháu 1 chút chú sang trái chút ( tôi với tay hái 2 quả đỏ rồi cười sướng) cháu 1 quả chú 1 quả
- Vậy là hai quả ( a ta trl như không ý nói tôi nói dài dòng)
- Vâng thì hai quả ( tôi mài vào áo rồi đưa vào miệng anh ta,a ta giật mình) sao vậy ạ cháu mài hết mấy cái ngứa rồi
- Tôi không ăn đồ lạ em ăn đi
- Ngon thế này không ăn vậy đi tán gái mà không ăn thì ai ngta cũng k thích đâu
- Thật vậy à
- Đúng vậy ( tôi cười rồi đưa quả nhót lên mồm anh ta,a ta cắn rất nhẹ) sao chú căn bé vậy cắn như cháu này ( tôi nhoài người nghiêng sang cho cả quả nhót vào mồm, a ta mím môi nín cười) ngon quá ngọt k bị chua đúng k ?( tôi cười tươi)
- Vậy em đông ý là bạn gái tôi sau khi tôi ăn quả đó phải không ( ô lão này trên rừng xuống à trêu thôi mà)
- Cháu ngủ đây ( tôi lảng gục xuống vai anh ta ngủ cho đến khi lên xe người tôi nổi hết mẩn đỏ ngứa ngáy gãi như khỉ đột) sao vậy nhỉ ( soi gương trên xe tôi hét lên giật mình) mặt sao vậy nhỉ ngứa quá ( a ta kéo ống tay áo tôi lên,tôi giật lại) ngứa quá sao vậy nhỉ
- Dị ứng cấp rồi có lẽ do quả đó
- Vậy sao chú không bị
- Tôi sao bị được bởi vì tôi ( a ta định nói rồi thôi nhưng tỏ vẻ lo lắng phóng xe vút đi ,trên xe tôi cứ gãi rồi trán nóng rực lên ,a ta đi xe với tốc độ rất cao khuôn mặt lầm lỳ)
- Ngứa quá nhót ơi sao mày nỡ hại chị ( mặt tôi xứng húp lên a ta sờ tay lên trán)
- Sốt cao rồi viện ở đây sao xa vậy ( tôi thấy rõ anh ta luống cuống)...đến đoạn đèo lại có tai nạn anh ta giật lùi xe thì phía sau có xe đi lên k tiến được cũng k lùi được ...( tôi thở mệt mỏi)
- Không ngứa nữa nhưng mà cháu mệt quá ( a ta rút khăn giấy đổ nước vào khăn rồi vỗ lên mặt tôi)
- Cố lên tôi sẽ nghĩ cách đưa em đến viện ,lại tắc đường rồi ...(1 tiếng sau đường vẫn vậy tắc dài thêm tôi thở mệt mỏi và lạnh người cứ rét run môi tím tái a ta mở xe sưởi nhưng tôi vẫn lạnh)
- Cháu lạnh quá
- Vậy tôi xin phép vì k còn cách nào khác
- Xin phép gì vậy( a ta bế tôi ra ghế sau xe với chăn đắp lên người tôi,tay cởi bỏ áo tôi ra,tôi giữ) này chú định làm gì đừng thấy tôi vậy mà dc đà ( tôi quay ra mở cửa a ta giữ tay)
- Em đang sốt rét rồi chỉ hơi ấm cơ thể mới hết thôi đừng ngang bướng tối nên tôi không thấy gì cả và tôi sẽ ngồi cạnh em không chạm vào em dù chỉ là 1 ngón tay được chứ ( tôi mệt thở mạnh)
- Chú nghĩ gì vậy tôi mệt k nc vs chú nữa ( nói xong tôi ngồi thừ người buông thõng tay ,rét run người quan chặt chăn vào người...tôi mê man ...
- Tôi xin phép ( a ta nói câu đó rồi bỏ áo tôi,tôi thở mạnh rồi giữ tay)
- Chú hãy giữ đúng lời chú k dc chạm đến tôi dù chỉ là 1 ngón tay được chứ
- Nhất định rồi ( a ta vuốt má tôi rồi nhìn rất buồn ,rồi tôi gục vào vai người này)...và rồi tôi nghe người đó nói gì đó như là 1 câu thơ vậy,bên ngoài trời đổ cơn mưa lớn trời tối như mực chỉ còn ánh đèn xe bên ngoài ...còn tôi đang được người này ôm vào lòng thì thầm 1 cách nhẹ nhàng...
- chỉ cần nghĩ đến việc được ở cạnh em thì anh lại thấy buồn,khoảnh khắc ở bên em anh thật sự muốn trao cho em tất cả mọi thứ anh có,anh chờ em rất lâu đã rất lâu rồi ( tôi thở mạnh mệt mỏi người đó ôm má tôi rất chặt) cuộc đời này anh đang sống vì ai,nếu tình cờ anh biết em đang ở nơi nào anh ngay lập tức muốn thành ánh sao để em có thể nhìn thấy anh 1 lần,tất cả hồi ức để mình anh giữ là đủ bởi vì giờ đây em đang ở cạnh anh (má anh ta tựa vào má tôi còn tôi lịm dần đi )...cơn mưa bên ngoài và chiếc chăn nhỏ bé này đang ôm lấy hai người xa lạ mà cảm giác rất thân quen...đến khi tôi tỉnh lại đã thấy nằm trên giường ở nhà,tôi giật mình mở mắt ,về rồi sao về khi nào nhanh vậy nhỉ,tôi bật dậy thấy dì đang nấu ăn
Dì: Ốm thì nằm đó đi lại làm gì sáng ngủ dậy đã thấy con về từ lúc nào rồi ,đêm qua dì ngủ say vậy à con
- Cái này ...con ...dì k thấy ai đưa con về hay nhắn gì nữa ạ ...
- Ngủ dậy đã thấy nằm người vẫn sốt nên đang nấu cháo cho con đây,đi đâu mà để ốm thế mặt xưng húp nữa
- Không có gì đâu ạ ( tôi ngó xung quanh k có ai anh ta đi rồi sao)...1 tuần trôi qua tôi không thấy anh ta xuất hiện nữa ,sau hôm Thành đón tôi bây giờ đến lớp ban be cũng niềm nở hơn với tôi
Bạn: Ê Hải Đường hno anh đấy bạn trai mày à,đẹp trai dữ vậy
- Không chỉ là người quen thôi
- Vậy giới thiệu cho tao đi
- Tao k có số mà có cũng k cho đâu ( tôi tức đứng dậy ra sân trường ngồi học bài)...cái tên này bảo yêu mình sau đêm đó thì mất hút luôn ,chắc tại thấy mặt mình bị xưng như ai đấm nên chán luôn rồi ,k đúng ai lại yêu kiểu ý ( tự nói tự trả lời)...anh trai tôi gọi
Tùng: Sao rồi học hành thế nào rồi
- Em đang chậm nên phải cố
- Chậm gì sao lại chậm (tôi vội chỉnh đốn)
- à e đang mệt nên nói vậy thôi,bên đó có tuyết rơi rồi hả anh
- Uk anh đang đứng ở công viên tình yêu với chị Liên đây hnay ở đây có ca nhạc
- Anh quay cho em xem tuyết 1 tí đi ( a tôi dơ máy lên quay tuyết rơi tôi đăm chiêu nhìn theo ống kính anh quay rồi chợt thấy Thành tôi ngạc nhiên) anh chếch sang phải 1 tí đi ( anh chếch sang tôi thấy rõ đúng là Thành anh ta đang đứng sờ lên bức tường rồi tựa má vào đó nhắm mắt như đang nói gì đó) anh ơi lùi lại bức tương phía sau đi được không ( a đi lùi lại ,Thành đang trong bộ áo choàng đen đeo găng tay da đen nhắm mắt nói tiếng pháp nên tôi k hiểu)
Tùng: Gì mà nhìn mãi vậy Hải Đường ( a gọi lớn tên tôi chợt thấy Thành mở mắt nhìn thẳng vào ống kính ,tôi giật mình vội ấn cúp máy)...ánh mắt lúc đó rất sắc khién tôi sợ...anh ta như chim ý nhỉ nay ở đây mai đã ở kia rồi,có lẽ anh ta chỉ trêu minh cho vui thôi...tôi đi về qua quán bán trà sữa xin việc chị quản lý đang trao đổi rồi thì gặp Loan đi vào
Loan: Xin việc ở đây hả may mắn ghê cố mà làm nhé ( tôi cười nhẹ rồi ra về)...về tới nhà trời đổ cơn mưa lớn chỉ có tôi Dì và bé Trà vừa về
Trà: Chị Hải Đường em mua quà cho chị này
- Ghê nha bé Trà mua gì vậy
- Em mua cho chị cái vòng tay bằng ốc
- Đi vui không
- Vui lắm chị đeo đi ( bé Trà đeo vào tay tôi,tôi sực nhớ đến chiếc lắc tay Hồng tặng nó đâu rồi ,tôi ngó xung quanh vào trong phòng tìm k thấy)
- Dì ơi có thấy con làm rơi chiếc lắc tay ở đâu không ạ
- Lắc nào hả con
- Lắc có hình chiếc lá tua xung quanh bằng vàng ý ạ
- không làm gì có hay đi rơi ở đương rồi chết thật ( tôi ngồi đực mặt cố nhớ xem rơi ở đâu)
Trà: đeo cái của em cũng được này ( tôi cười nhạt với em )...đếm đến trời lại đổ cơn mưa sấm chớp ầm ầm tôi ngồi học bài đến khuya,tới khi mưa hắt ướt vở tôi với tay đóng cửa sổ thì chợt thấy trong sấm chớp có người đứng ở gần cổng ,chớp loé lên tôi thấy Thành đứng người ướt sũng trong bộ quần áo tôi nhìn thấy lúc chiều ...tôi sợ đóng vội cửa sổ dụi mắt thì k thấy đâu nữa,mình ảo giác rồi anh ta lúc nãy đang ở pháp mà,sao cứ nghĩ đến hắn nhỉ quên đi (tôi gõ đầu)...rồi tắt đèn lên giường nằm ,,,đến nửa đêm tôi thấy má rất lạnh như thể ai đang sờ vào má ...có lẽ là giấc mơ ...tôi cố mở mắt nhưng k tài nào có thể mở được,,,chỉ nghe tiếng nói nhỏ vào tai tôi nhẹ nhàng...
- Đêm nay tôi rất buồn rất nhớ em,nhìn mưa rơi tôi thầm nhớ ngày ta chung đôi,tình yêu tôi trao em bao giờ quên ( rồi như thể tôi được ôm vào lòng vậy)...sáng dậy tôi vùng dậy nhìn xung quanh ,dạo này toàn mơ kì lạ,mất chiếc vòng rồi đó là kỉ niệm ( tôi thở dài) ...dậy vội vàng đi học ,tan học tôi ngó xung quanh như tìm kiếm gì đó ,mình tìm lắc tay kp nhớ tới anh ta ( tôi chạy 1 mạch lên xe buýt tới chỗ làm thêm) ...ngày đầu tiên đi làm mọi thứ đều ổn tôi hoà nhập nhanh với nhân viên cũ,Loan đi tới cùng bạn gọi 2 ly trà nóng ,tôi vui vẻ bê ra thì cô ta cố tình làm đổ vào chân rồi đứng dậy hét ầm lên
Loan: Cậu cố tình hả
- Đâu có mình đặt đúng chỗ mà sao lại đổ được
- Làm ăn thế này đây hả,quản lý ( quản lý chạy ra) em làm hội trưởng sinh viên ngày nào cũng qua quán mình ủng hộ nếu bạn này còn làm ở đây e sẽ kêu gọi tẩy chay quán chị,làm ăn vớ vẩn.
Quản lý: Thay mặt cho Hải Đường chị xin lỗi em
- Em không sai em đặt đúng chỗ Loan này cậu cố tình mới đúng
- Đấy nói thế đấy trả lời khách vậy đấy ,vậy mà nghe được à
Quản lý: Em xin lỗi khách đi Hải Đường
- Em không sai em k xin lỗi
- Nếu em k xl khách thì chị sẽ buộc cho em thôi việc.
- Vậy em xin phép thôi việc ( tôi quay đi tháo tạp dề và mũ nhân viên mn ngăn tôi) em về đây coi như em thử việc k thành công,còn Loan ạ bản chất cậu là con người chuyên đi làm vài trò nhỏ thế này cậu sẽ k bao giờ dìm được tôi đâu ...
- Để xem tao ghét mày từ lâu rồi Hải Đường ạ ( cô ta nói nhỏ vào tai tôi,) ...tôi quay đi k nói câu gì thêm,vậy là công việc đầu tiên của mình đã thất bại rồi,mình cần tiền còn tiết kiệm cho Trà nữa ...tôi cố nhịn không khóc đi về ra công viên gần nhà dì tôi ngồi nhìn mọi ngừoi đi qua mà đờ đẫn,nghĩ đến việc khoe dì rằng hnay đi làm ngày đầu tiên đã thế này dì sẽ nghĩ sao,mình đúng là ăn hại mà...tôi cúi đầu thở dài thấy tờ giấy dưới chân đề là tuyển nhân viên tại 1 quán bar công việc là bồi bàn lương 7 triệu ,sao cao vậy nhỉ ,ở đó có lẽ phức tạp lắm nhưng lương cao,động quỷ mình còn vào rồi ở đây có bảo vệ mà đung rồi ,có bảo vệ thì an toàn sẽ k sao đâu,tôi chạy đén và dc nhận thử việc luôn,cứ nghĩ làm quán bar sẽ khó khăn nhưng tôi bắt đầu bằng việc lau dọn và có bạn mới bằng tuổi tôi cũng đi làm thêm...
- Chào bạn mình là Hải Đường có gì giúp đỡ nha
- Hải Đường tên hay vậy mình là Huệ cậu còn đi học k
- mình có nên chỉ tranh thủ làm thêm tối thôi
- Ở đây khi làm cần tinh ý khách cũng lịch sự họ chỉ trêu lời thôi chứ k bỗ bã đâu
- uk mình hiểu sẽ liệu cư xử cám ơn cậu đã chỉ bảo cho mình
- Có gì đâu ở đây toàn mấy đứa cáo già thôi mình khuyên cậu đừng tiếp xúc sâu vs cno
- Uk mình biết rồi ( tối đến tôi dc phát bộ đồng phục áo sơ mi trắng chân váy kẻ xanh) ...khách đến tôi rót rượu họ rất lịch sự đăt 200k bo cho tôi ...tôi nhận trong vui vẻ ...cv diễn ra suôn sẻ 1 tuần tiếp theo cứ mỗi lần tan học tôi đều nhìn xem người đó có đến không và lần nào cũng thở dài thất vọng,tôi đang chờ đợi và hy vọng điều gì đây...về nhà ăn cơm vội vàng rồi lại đi làm
Dì: Hải Đường là phụ nữ chữ quý nhất đó chính là phẩm hạnh ,xã hội đảo lộn phẩm hạnh con người dần biến mất con hãy giữ mình nghe con thoát được 1 lần đó đã là may mắn k ai đảm bảo được,khôn 3 năm dại chỉ 30s thôi
- Dì yên tâm con k như dì nghĩ đâu ạ con hiểu ý dì nói rồi con biết rồi dì
- Nhớ cẩn thận dì k càn con kiếm tiền đâu
- Coi như ra đời trải nghiệm thôi ạ,con đi nha dì ...Tôi đến quán dọn dẹp anh quản lý ở tổ tôi rất quý tôi anh tên Kiên
Kiên: Hải Đường hôm nay tan làm em có di đâu k?
- Tan cũng muộn rồi thì đi đâu ngoài về nhà ạ
- Anh muốn mời em uống cốc nước
- Vậy uống luôn ở đây đi đỡ tốn kém ạ ( Huệ đá chân tôi)
- Vậy để khi nào em rảnh ngồi cũng được ( a ta ngại quay đi)...
Huệ: này chả hiểu gì cả lão đang cưa đấy
- Em biết
- Biết vậy tính sao
- Câu trả lời rõ ràng rồi mà chị,e thấy anh ta k chỉ thích em đâu thích nhiều người khác rồi
- cũng đang định bảo em tinh ý thật đấy,thôi kê đi ở đây là vậy cưa cẩm rồi yêu nhau mà em đi làm đánh có tý son thế thôi à
- Em k quen trang điểm
- E có bạn trai rồi đúng k
- Không em chưa có
- phét chị à,thời đại này ai mà k có
- Có em k có thật mà...tối đến tôi vào bàn gửi rượu ở quầy bar,Nam cùng bạn đi tới thấy tôi anh ta ngạc nhiên,tôi vẫn làm việc bình thường và cố tỏ ra tự nhiên,Nam lầm lỳ nhìn tôi
Nam: Anh muốn nói chuyện riêng với em
- Anh nói đi em đang nghe đây
- Ra ngoài đi
- K cần ở đây luôn đi ( Huệ và bạn Nam thấy hai chúng tôi nc căng thẳng)
Bạn Nam: Nào uống đi có gì nói sau mày hẹn tao ra đây chơi mà ,Hải Đường lâu rồi k gặp em
- Vâng cũng lâu chưa gặp anh ( Nam cứ đưa ly để tôi rót lầm lỳ nhìn tôi cả buổi tối) ...khi họ uống xong Nam đẩy Hiếu
Nam: Mày về trước đi
- Mày say rồi đấy Nam ( a ta vòng vào trong quầy kéo tay tôi)
Tôi: Anh làm gì thế bỏ ra đi em đang làm việc( a ta kéo tôi ra khu vệ sinh tôi giật mạnh tay) anh nói đi giờ anh có gia đình rồi để ai thấy sẽ k hay đâu ( a ta ôm tôi)
- Em khó khăn có thể tìm anh mà ,tại sao em chưa bao giờ xin tôi ,tôi có thể giúp em,tại sao em lại làm ở đây anh k thích quay về đi ( tôi đẩy Nam)
- A say quá rồi anh về đi em phải vào làm rồi,a k cần lo cho em giờ chúng ta chẳng là gì cả
- Trong lòng anh vẫn có em là đủ phải không ( nghe Nam nói tôi ấp úng đi vụt qua a ta giữ tay hai người quay hai hướng) nếu bố mẹ em không tự sát có lẽ chúng ta đã đến được với nhau và nếu anh đươc ở bên em có lẽ anh đã k đau lòng đến thế này.
- Anh sai rồi nếu vì bố mẹ tôi tự sát khiến chúng ta k đến dc với nhau thì lỗi đó do người sống chứ kp do ng đã chết và do anh ,a tính toán cẩn trọng có lợi cho anh vì nếu yêu thật sự chúng ta đã ở bên nhau lâu rồi ,hãy chấp nhận với con đường anh đã chọn bởi vì vốn dĩ tình yêu của chúng ta k đáng để nhắc đến ( tôi giật tay đi thẳng ra ngoài)...tôi suýt bật khóc cố ngước mắt lên trời,đồ khốn đi rồi còn quay lại nói những lời làm người khác đau lòng ...vừa bước ra bàn DJ trên sân khấu vụt cháy lớn mọi người nháo nhác chạy đi ,tôi chạy vội vào lấy túi đồ rồi bịt mồm khói nghi ngút dẫm đạp lên nhau chạy ra ngoài,,,đến khi Huệ kéo tay
Huệ: Đi đường này nhanh lên ( đám cháy lớn hơn tôi và Huệ chạy bằng lối cửa sau)...hai đứa chạy ra rồi thở dốc nhìn đám lửa lớn thiêu trụi căn nhà...vậy là công việc thứ 2 của tôi lại thất bại 1 cách thảm hại...
Huệ: Lại mất việc rồi phải làm sao đây
- Chán thật mình cũng mới làm dc 1 tuần k có duyên đi làm thật rồi ( tôi mặt lem luốc ngồi buồn bã)...trở về nhà trong đêm nằm 1 lúc hình ảnh người đó cõng tôi lại hiện ra,tôi bật dậy vào tolet xả nước xấp vào mặt...mày điên rồi anh ta đùa cho vui rồi biến mất rồi còn tơ tưởng gì nữa,mà tên khốn ý nói thích rồi biến mất kì lạ ..( điện thoại reo lên là Nam gọi,tôi k nghe a ta nhắn tin)" Anh về trước nên kb bên trong có cháy em có sao không,nếu k trả lời a sẽ k ngu được mất"...tôi nhắn tin lại " em an toàn rồi a đừng lo"...rồi tôi úp máy xuống nhìn ra ngoài hỏi trăng..."Trăng ơi trăng có sáng mãi ngàn sau nếu có thì chỉ đường nào sáng cho con đi với con làm gì cũng đen đủi "...thở dài rồi chùm chăn lên mặt lăn lộn" Dời ơi sao cho con làm ổn định 1 chỗ với"...
Trà: Chị bị sao vậy ( tôi bật dậy)
- Em chưa ngủ à
- Dì ngáy to quá em mất ngủ
- Vậy qua đây ngủ với chị
- Không em k ngủ với người điên ( con bé quay đi tôi lầm bầm)...Sáng hôm sau Huệ gọi
Huệ: Đâu đấy tao có việc rồi có làm không
- Ở đâu thế
- Đi luôn nhé nay chủ nhật kp đi học mà
- Uk dây luôn đây nhưng làm gì
- Ôxin có làm không
- Có làm hết miễn sao kiếm dc tiền là dc rồi
- Vậy 10p nữa tao qua đón nhé
- uk ( tôi dậy vội vàng úp mỳ tôm ăn rồi cười lớn) chưa bao giờ ăn mỳ tôm ngon thế này ( sướng vì có việc)...Huệ đến đón tôi trong con xe đạp điện hai chúng tôi đội mũ nghiêm chỉnh rồi lên xe vừa đi vừa hào hứng
Huệ: Sáng nay tao có người bạn nói chỗ khu nhà nó có người cần giúp việc,khu ý giàu có lắm
- Vạy à chỉ dọn dẹp thôi à
- Uk chủ họ sáng đi tối về cần người nghiêm chỉnh cũng sẽ dc thưởng nữa
- Hai đứa mình làm chung chỗ à
- không mỗi đứa 1 căn ( đến khu nhà này tôi sực nhớ khu này nhà Nam ở)...mong k gần nhà anh ta...đến nơi căn nhà to nhất Huệ bảo nhường tôi
Huệ: Chủ căn nhà đó sạch sẽ lắm mà tao sợ dọn k dc sạch còn căn kia họ xuề xoà hơn
- Vậy cho tao ca khó nhai hơn đó hả
- Uk thì đổi mỗi hôm 1 nha được chưa
- Ok luôn này có thưởng thật hả
- Uk có mà bạn tao nói trước cố giúp vc nhà nó làm tất giờ cô ý nghỉ rồi mà làm tất tao chịu
- Được rồi dọn thì đáng mấy đi thôi ( tôi vừa bước vào cổng 1 căn nhà màu trắng to nhất ở đây ,tôi há mồm nhìn căn nhà rồi chợt thấy có tiếng của Nam)
Nam: Tao đang chuẩn bị đưa bà xã đi khám ( tôi quay lại giây phút Nam thấy tôi nhà Nam đối diện căn nhà này,điên rồi ...tôi vội quay đi anh ta bước sang đường cánh cổng nhà bên này mở ra tôi chạy vội vào trong Nam chạy sang đập tay vào cánh cổng) em làm gì vậy Hải Đường em biết đây là đâu không
- Không phải việc của anh ( Vợ Nam bc từ xe ra)
- Em ra đi sao em lại vào đó em biết người ở đây là ai không?
- Em không cần biết
- Đến anh còn không biết tại sao cổng lại mở cho em vào vậy
- Em làm việc ở đây
- Cái gì ?( tôi quay đi) em quay lại đây cho anh ...
( nam đập tay vào cổng) chết tiệt ...
Tôi thở dài rồi lầm bàm,đúng là oan gia ngõ hẹp mà ( chợt 1 con mèo đen nhẩy vào chân khiến toii sợ nhẩy lên) ôi cha mẹ ơi hết hồn ( tôi nhắm mắt thì từ phía sau cá trong hồ nhẩy bụp lên cao khiên tôi giật mình) ôi sao nó nhẩy dc cao vậy ( cây cối ở đây rất có hàng lối cỏ mọc đều nhau như dc cắt tỉa gọn gàng)...vào bên trong nhà căn nhà toàn đồ cổ với những bức tranh quý ...đồ sáng bóng k tì vết cầu thang kiến trúc đều là gỗ,họ giàu có thật đấy ,ở giữa nhà có 1 chiếc lắc tay được đựng trong tủ kính ,tôi thò mặt vào nhìn,...ô chiếc lắc giống hệt của chị Hồng cho tôi,giông hệt chiếc tôi làm mất ...chắc của mình nhái theo...tôi đang thò mặt vào thì phía đối diện có người cũng thò vào nhìn khiến tôi sợ ,tôi vội bật ra ,nhà này cái gì cũng kì lạ ,1 người phụ nữ trung tuổi
- Đến dọn dẹp ( hỏi cộc lốc)
- Dạ vâng
- Bao tuổi
- Dạ cháu 20
- Tên gì
- Hải Đường ạ
- Xoay 1 vòng ta xem ( tôi quay 1 vòng)
- Được đấy trẻ trung không thọt,không lác ( tôi cười tươi)
- Cháu sức khoẻ tốt lắm ạ cô yên tâm
- Lau từ tầng 1 lên tầng 3 ,hành lang chỉ cần lau bên ngoài ,bên trong các phòng không dc vào
- Vâng
- Còn nữa mà thôi dặn thế thôi k dc đến gần các đồ vật trong nhà chẳng may làm vỡ k đền nổi đâu
- Vâng cháu hiểu ( tôi sắn quần lau dọn sạch sẽ hát vang yêu đời chỉ cần nghĩ đến làm tốt dc thưởng là tôi có động lực...xong xuôi ra vườn ngồi vặt cỏ,muỗi đốt ngứa khiến tôi cứ đập bôm bốp ...chết mày nhé đốt chị mày à ...cho đến khi xong tôi nằm vật ra ghế ở vườn thở...hoàn thành xong xuôi rồi ...chợt thấy cô lúc nãy đứng trên đầu nhìn vào mặt,tôi bật dậy
- Xong chưa
- Dạ xong rồi
- Đây là tiền lương ngày hôm nay hôm nào trả hôm ý sạch sẽ nên có thưởng
- Dạ cháu cám ơn ( tôi cười tươi)...thấy phía trên như có ai đó đang nhìn tôi nhìn lên ,rèm vẫn rung nhưng k thấy có ai ...tôi ra về vừa ra đến cổng Nam đứng sẵn ở cổng
Nam: Em làm gì ở đây em đang cố tình trêu tức a phải không,tại sao bao nhiêu nơi em k chọn lại chọn ở đây ,e cố tinh đúng k?
- Anh sợ vợ
- Sao cơ
- Nếu k sợ thì sao chúng ta k tiếp tục nhỉ hqua anh nói gì nhỉ,trong lòng a vẫn có em mà kp sao ( tôi tiến lại gần cầm tay Nam đặt vào đùi tôi)
- Nào nếu anh đã nói vậy thì chúng ta tiếp tục yêu đương thôi,sợ gì vợ phải k nào anh đâu yêu,à camera kia kb vợ anh thấy không nhỉ ( Nam gạt tay tôi)
- Em sao vậy em có bh thế đâu
- Nếu anh cứ tiếp tục thế này e sẽ sang mời vợ anh cafe đấy ( tôi nói cứng đi vụt qua vai)...cứ để mình điên lên toàn nói oai thôi...( tôi sờ túi quên mất ở nhà đó rồi ,chết rồi ,tôi quay lại Nam đang đi sang anh ta lại nhìn tôi chạy vào nhà đó)...may quá cổng chưa đóng hẳn...tôi chạy vào nhà đột nhiên mất điện,,,mở vội túi cho điện thoại ra để soi ...) cô ơi cháu quay lại lấy túi...tôi mò mò ra cửa chợt cửa nhà đóng sầm lại ...tôi cố mở ấn mạnh nhưng k dc...sao vậy này mẹ ơi đừng nói có ma nhé bố mẹ ơi có con ma nào mà bám lấy con bố mẹ phải đuổi nó đi nhé ( bàn tay tóm lấy tay tôi từ phía sau tôi hét lên quay lại lấy trán đập thẳng vào mặt người đó bốp,đèn sáng lên tôi thấy Thành anh ta đang nhăn mặt chảy máu mũi)
Thành: Là anh đây ( a ta sờ tay lên mũi máu chảy ra)
- Tại sao nhà này ...rồi là anh... ( tôi ngạc nhiên chỉ trỏ rồi k hiểu) tóm lại là sao a ở đây
- Đây là nhà anh mà ( a ta quay ra bàn rút khăn giấy thấm mũi)
- Tại sao đây lại nhà anh mà tôi lại ...( định nói làm ở đây)
- Em không nhớ tôi à ( a ta đột nhiên hỏi tôi ngạc nhiên)
- Ô là gì mà nhớ được ( tôi quay đi lầm bầm hắn măc đẹp vậy đồ ngủ cũng đẹp) ...mà sao tự nhiên trùng hợp vậy k lẽ ( tôi quay lại a ta đã đứng sát mặt)
- Là tôi cố tình thuê em ( tôi lùi lại)
- Anh đi ra cạnh tôi lúc nào nhanh vậy,mà tại sao lại thuê tôi,k lẽ
- K lẽ sao
- K lẽ anh yêu tôi cuồng đến mức tự dưng mất hút rồi ủ mưu phải không ( tôi mở cửa đi ra)
- Ơ không phải đâu em hiểu lầm rồi
- Stop phanh đứng đó đồ bệnh hoạn ( tôi gào vào măt)
- Ơ tôi ( tôi nói k cho a ta nói)
- Tôi làm sao tôi cậy có chút tiền nghĩ tán ai cũng dc à,hay cậy a có chút nhan sắc hay là cậy ( tôi liến thoắng a ta thở dài đứng im) tóm lại là cậy
- Em báo đáp tôi thế này phải không ( a ta chỉ vào mũi đang chảy máu)
- Thì ai bảo anh tự dưng xuất hiện ( a ta tiến tới tôi đi lùi lại)a làm gì thế
- Em ăn tối chưa
- Chưa tôi dọn nhà cho anh từ sáng đấy
- Vậy nấu cơm cho tôi,tôi sẽ trả lương
- Đừng hòng dụ dỗ ( tôi quay đi,a ta k nói thêm,tôi thở mạnh) bao nhiêu
- Sao
- Ý là a trả tôi bao nhiêu
- Em muốn bao nhiêu cũng được ( tôi quay lại đi vụt qua anh ta)
- 100k / lần nấu
- 100k ( a ta k hiểu ) ...vào nhà mở tủ ra toàn đồ hải sản thịt bò hạng A mà đầy tủ k ai ăn
- Anh ít khi ăn ở nhà đúng không?
- Uk
- Vậy anh hay ăn ở đâu
- Xa đây lắm
- Chắc a hay đi công tác phải không ?
- Tôi có giúp đươc gì cho em không
- Không cần đâu ( a ta lịch sự quá k nỡ bố náo) ...a ta cứ ngồi nhìn tôi nấu k rời mắt...anh gì này a sống 1m ạ
- Uk
- Ở nhà to vậy anh k sợ ma à ( a ta cười lớn)
- Tôi chỉ sợ mất em thôi ( tôi quay đi nín cười ,hắn khéo mồm vậy,tôi quay lại e hèm)
- Anh chắc tán gái giỏi lắm
- Tán gái là sao,là tìm hiẻu hai bên trai gái đó hả
- Anh ở rừng xuống hay sao vậy mà sao a ăn nói như thầy giáo vậy ,..
- À sau hôm đó tôi phải đi gấp nên em sức khoẻ đã ổn rồi chứ
- Rất khoẻ luôn dọn 3 tầng nhà như trâu luôn ( a ta cười )
- Vậy là tốt rồi
- Bố mẹ anh ở đâu
- Xa lắm
- Nhà anh đông anh em không
- 4 anh em trai và 1 em gái
- Đông vậy ạ
- Uk ( xong tôi bê ra cho a ta ăn ) em cũng ăn đi
- Thôi ăn sợ trừ lương
- Tôi không hiểu ý em?
- Tôi trêu đấy ăn chứ ( tôi ngồi ăn ngon lành anh ta gắp từ tốn nhẹ nhàng,tôi gắp vào bát thịt bò cho anh ta) ăn nhiều cái này vào rất bổ
- Uk cám ơn em ( đang ăn máu mũi anh ta lại chảy tôi rút khăn ra với sang bịt vào mũi anh ta,a ta ngẩng lên cứ vậy nhìn nhau a ta cầm tay,tôi giật lại anh ta giữ) e đã suy nghĩ về lời đề nghị của tôi chưa
- Cái đó
- Dù chưa thích tôi nhưng em hãy thử 1 lần chúng ta hãy thử xem được k
- Nhưng ông chú này ông chú đâu biết tôi là người thế nào,xấu tính hay là ở bẩn hay là
- Tôi k quan tâm việc đó tôi chỉ cần em trả lời có hay không?
- Xin lỗi chú tôi vẫn nói là không ( a ta buông tay)
- Tôi hiểu tôi sẽ k hỏi lại em nữa,từ mai em cũng k cần đến đây làm nữa ( a ta giữ giấy ở mũi rồi quay đi)
- Ơ không làm người yêu nà mất việc ư
- Vậy thì làm đi ( a ta quay lại cười tươi)
- Khổ thế kb gì về nhau yêu sao được
- vậy nên tôi mới nói thử ,nếu em k thích tôi sẽ rút lui...mà lúc anh lúc chú vậy?
- cháu xin phép ( tôi dọn bát a ta đứng sau tôi quay lại) a lại định làm gì
- Tôi lấy cafe ,trong mắt em tôi là người xấu xa vậy à
- À cái đó ý cháu là cháu giật mình thôi (dọn xong a ta đi lên phòng còn tôi quay ra đóng cổng thấy Nam đứng tôi giật mình) này sao a như ma vậy
- Sao e vào đó lâu vậy a nghe nói chủ căn nhà này là đàn ông
- Em mêt rồi a đừng linh tinh nữa và hãy bớt quản em đi ,vì em là em và anh là anh chúng ta chẳng là gì để phiền đến nhau...trên xe buýt tôi buồn tựa đầu vào kính nhắm mắt thở dài,anh ta cứ đến rồi đi thật khiến ngta đau đầu...buồn đến hao gầy...về nhà ủ rũ đang ngủ lại bật dậy vì tức..mà lại mất việc dời ạ
Dì: Trà này chị con dạo này sao ý nhỉ?
- con chịu thôi điên hâm nặng chị ý hội tụ cả ( tôi vẫn nằm vò đầu lầm bầm dì thở dài)...Hôm sau dậy đi học hai mắt thâm như gấu trúc,đầu tóc k thèm chải ...được tỏ tình ngta yêu mà nhận lời cũng chết mà k nhận lời thì tiếc ,1 ng đẹp trai đôi môi nhỏ chân mày ngang êu nét như diễn viên,vậy mà nại từ chối ( tôi đứng ở góc lớp cứ vậy dập đầu vào tường tha thẩn)
Loan: Hải Đường hqua tao vừa gặp anh Nam đi khám thai với vợ ,trông họ hạnh phúc lắm
- Uk rồi sao
- Rồi sao à mọi lần thấy mày buồn lắm mà
- K liên quan nữa nên đừng nhắc ,mày bơt lo chuyện thiên hạ đi ,tao nhìn thấy bạn trai mày đi cùng nhỏ khác đi bar đấy
- Ê mày ăn nói kiểu gì đấy ( Loan gây sự tóm tóc tôi lớp gàn)
- Bỏ ra đi tao đang k vui đừng để dồn nén
- Dồn thì mày làm gì tao? ( Loan vừa nói xong tôi giật tóc rồi như phát điên cào xé)
- Tao đã bảo rồi nhé cứ đến rồi đi làm ng khác khó chịu nhé,trên trời rơi xuống à ( hai chuyện k liên quan lầm bầm cô giáo vào gàn)
Cô: Thôi ngay vô kỉ luật mai mời phụ huynh đến ngay cho tôi
Loan: Nhưng em k làm gì
- K làm gì cũng mời tôi xấu hổ vì hai em bn tuổi rồi mà còn đánh nhau,k có suy nghi à ( cô cầm vở gõ vào đầu hai chúng tôi)...tan học tôi ra ngoài thấy Loan đang kể vs người yêu mặt cô ta bị xước hết,mặt tôi cũng vậy...vừa lên xe buýt ngồi chợt có người ngồi cạnh (tôi quay sang kéo cặp vào người thì thấy Thành anh ta lên xe ngồi cạnh cười nhẹ,thấy a ta tự dưng tôi đỏ mắt chảy nước mắt rồi vội gạt quay sang bên cửa sổ)
- Sao vậy thấy tôi em k vui à
- Uk ( nói ấm ức)
- Vậy để tôi xuống ( nói là làm hắn đi xuống thật tôi nhìn theo định gọi r thôi)...tên điên này nữa bảo xuống là xuống à...đến trạm tôi đi xuống cứ quay ngó,anh ta về rồi ( rồi quay lại thì va vào người ai đó) em tìm tôi à
- Không
- Vạy để tôi đi ( a ta lại quay đi như tên ngố,tôi nắm tay)
- Đừng đi ( a ta xoay tay nắm chặt tay tôi)...
- Mặt sao vậy xước hết rồi ( Thành kéo tôi ra xe ô tô lên xe a ta mua thuốc rồi bôi cho tôi ngay trên xe) con gái để xước sẽ có sẹo đấy ,cẩn thận chứ đau không ( a ta vừa bôi vừa thổi)
- Chú tôi có thể nói câu này được không
- Em nói đi
- Ngày mai chú đến trường giúp cháu với ( mặt Thành ỉu xìu tưởng trả lời nhận yêu) cháu trót oánh nhau nên bị mời phụ huynh
- À uk ( a ta vấp vì tưởng Hải Đường nói gì đó cảm đông)
- Tại sao ,tại sao lại cào ngay mép thì ăn nàm thao được ( tôi nói mà nhăn mặt )
- Vậy giờ chúng ta về nhà tôi ăn tối nhé ( a ta cứ nín cười)
- Chú ăn gì?
- Đồ ăn xong rồi ( nói xong xe vụt đi về gần đến nhà cổng mở ra anh ta lái xe mặt lạnh tanh phi vào chỉ khi nhìn tôi thì còn chút nhẹ nhàng ấm áp hơn) ...vào nhà đồ ăn đã dc chuẩn bị toàn món ngon...
- Vậy cháu ăn nhé
- Chúng ta ăn thôi ( tôi xới cơm anh ta nhìn tôi có vẻ rất vui) tôi rất muốn được cùng ăn với người tôi yêu như thế này đã lâu lắm rồi...( tôi ngại đỏ mặt lời nói đâu ra đấy gọn gàng chữ)
- Chú ăn đi ( a ta cũng gắp cho tôi)
- em cũng ăn đi ( nhìn nhau cười tôi cảm thấy khoảng cách rất thân quen) ...ăn xong tôi lau dọn rồi ra nhìn vào chiếc lắc tay ,
- Cái lắc này rất giống cái lắc của 1 người tăng cháu tiếc là nó bị rơi mất rồi,mà cái này chắc quý lắm nên chú mới cho vào tủ kính thế này nhỉ ( từ sau anh ta đặt bàn tay lên bàn tay tôi áp trên tủ kính)
- Sao em không nắm tay anh như em từng nắm,em cảm nhận thấy gì không (tôi đứng yên khi anh ta nói như là đang làm 1 bài thơ vậy) giá như có thể khóc anh sẽ khóc thật lâu,giá như có thể nói cho em biết răng anh đang rất đau,giá như như em hiểu thấu bao cay đắng hằn trong tim tôi và giá như chưa bao giờ yêu người ( a ta vội quay đi )
- Chú khóc ạ ( a ta cười cố nói)
- Đâu có tôi làm thơ tặng em thôi,tôi ra ngoài cho thoáng ( a ta bước đi)...tôi vò đầu...chú yêu tôi đến vậy ư,yêu đến phát khóc ư,chuyện gì vậy tiếng sét là có thật ư ?( tôi quay lại nhìn chiếc vòng)
- Đẹp thật ước gì em là của chị (tôi vẫn hồn nhiên đặt tay lên kính nhìn)...đến lúc sau tôi gọi vẫn k thấy anh ta đâu,tôi thở dài ra về,cứ tự nhiên lại mất tích,,,đóng cánh cổng lại thì tôi thấy anh ta đứng cho hai tay vào túi quần đầu rũ tóc nhìn tôi từ phía trên,,,cứ vậy nhìn nhau tôi lầm bầm quay đi ...ở trên phòng khi nào vậy nhỉ vậy mà m gọi k trả lời...hôm sau cậu của Loan đến rồi chỉ trỏ
Cậu L: Từng chơi vs nhau mà lại làm thế à xước hết mặt nó chưa ( cậu L xăm trổ)
Cô: Kìa Hải Đường cũng bị chứ đâu riêng gì Loan cả hai đứa đều có lỗi
- Bố mẹ nó đi công tác giao nó cho tôi về sao ăn nói,nghe con bé Loan nói bố nó giết mẹ nên định giết luôn cháu tao dở thói côn đồ à ( tôi nắm chặt tay k trl)
Cô: Anh sao lại nói vậy chuyện gì ra chuyện đó
- Xin lỗi cháu tao đi nhanh lên
Tôi: Không bao giờ
Loan: Mày trợn mắt lên với ai hả con này ( Loan dơ tay định tát tôi ,bàn tay đỡ Thành đến ,thấy a ta tôi mừng rơi nước mắt,mặc sơ mi đen quần xanh giầy đen kính xanh )
Thành: Kìa cô bé xinh xắn mà sao bạo lực vậy ( Thành kéo tôi ra sau rồi bỏ kính chào cô giáo)
Chào cô tôi là ( ấp úng kb nói là gì)
Tôi: Đây là chú của em thưa cô ( Thành quay sang nhìn tôi,tôi lảng)
Cô: Trời chú trẻ quá ,chào anh tôi là chủ nhiệm của em Hải Đường hqua hai bạn có xích mích
Thành: về tổn hại cả hai đều bị ,thứ 2 về bạo lực thì tôi k chắc Hải Đường của tôi lại đánh bạn trước điều đó có thể thấy qua hành động của cô gái kia vừa định tát bạn gái ( tôi dậm chân) à tát Hải Đường của tôi nên tôi nghĩ kết thúc ở đây dc rồi
Cậu L: Đánh cháu tao xong nói 1 câu là xong à ( Thành bỏ kính lần nữa nhìn thẳng vào mắt cậu L)
Thành: Nếu để Hải Đường xước dù chỉ 1 vết nhỏ nữa tôi tuyệt đối không để yên ( Thành quay ra chào cô giáo còn cậu L từ lúc đó đứng cứ gật gật như bị nhập)...đi sau Thành ra ngoài mọi người đang ra ngó xe anh ta ...họ soi xem kĩ càng
- Chú này họ xem gì vậy?( mn nhìn siêu xe đấy,siêu xe họ cứ nói vậy)
- Tôi phải đi xa 1 chuyến tôi có chuyện muốn nói với em ( Thành ấn xe mở ra kéo tay tôi lên xe)
- Chú đi đâu vậy có thể dùng điện thoại liên lạc được mà
- ở đó k dùng được mà tôi k dùng điện thoại
- Tại sao vậy
- Ngoài em ra tôi k có ai để liên lạc
- Ấy lại sến rồi hnay cám ơn chú nếu k có chú đến mà gọi dì đến chắc loạn mất ( tôi cười tươi a ta phanh gấp xe)
- Tôi sẽ k quay lại đây nữa ( tôi tắt cười)
- Chú đi đâu tại sao k quay lại nữa
- tôi cần câu trả lời của em
- Nếu cháu trl là không 1 lần nữa liệu sẽ tn ( a ta quay xe phóng đi)
- Tôi nói rồi tôi tôn trọng ý kiến của em( a ta chỉ nói vậy tôi cũng kb nói gì thêm k khí căng thẳng đèo tôi về nhà ,anh ta xuống mở xe rồi cười nhẹ) tôi phải đi rồi ( a ta cắn răng đeo kính bước lên xe phóng đi tôi chưa kịp nói ,tôi sợ yêu sợ rằng lại tổn thương 1 lần nữa tôi muốn nói với anh như vậy )....vào nhà dc 1 lúc Trà đi học về
Trà: sao chị trông buồn vậy
- Trà này chị dường như thích 1 người nhưng k dám nói và cũng k chắc chắn
- Vì yêu tóm lại là vậy,nếu yêu thì cứ nói là yêu nếu k sẽ muộn và hối hận k kịp
- Ô con bé này tài thật đấy am hiểu hơn chị
- Kp em am hiểu mà chị đang rối và hãy nghe con tim chị xem rằng chị yêu ai đôi khi yêu 3 năm k bằng vừa gặp đã yêu ( tôi chạy vội đi dưới cơn mưa phùn ) tôi biết rằng tim mình nói rằng đã thích người đó nhưng tôi k tự tin và k chắc chắn...đến cổng nhà anh ta tôi bấm chuông nhưng k ai ra mở ,cũng kb cách liên lạc...tôi đứng chờ dưới cơn mưa tầm tã ngày 1 to và rồi khóc oà...em hối hận rồi anh đi mất rồi ( ôm mặt khóc thấy ánh đèn ô tô đi tới rồi tiếng nói)
- Em làm gì vậy ướt hết rồi ( tôi quay lại nước mắt lã chã là Thành tôi chạy tới nắm tay anh ta)
- Tưởng anh đi mất rồi ( mếu máo anh ta với tay ôm chặt tôi) em muốn nói là em đồng ý ( a ta nhìn tôi rồi cắn răng)
- Vậy là được rồi ( Thành ôm chặt tôi dưới cơn mưa tiếng xe nhà đối diện đi về Nam bước xuống đứng nhìn tôi đang ôm 1 người đàn ông khác dưới cơn mưa tầm tã...Nam lừ lừ nhìn tôi và đi sang ...và tôi biết dù có thế nào người đàn ông này cũng sẽ không buông tay tôi ,,,và tôi đã yêu !

Đọc tiếp chap 5  truyện Lệ Hải Đường