Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện Tháo Chạy chap 17. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện Tháo Chạy chap 17. Hiển thị tất cả bài đăng

18 thg 4, 2017

Tháo Chạy chương 17 - Đọc Truyện của TG Huyền Thu

Đọc truyện Tháo Chạy chương 17 của tác giả Huyền Thu

Về tới nhà tắm cho Bống còn nấu cơm bố tôi thì đang đánh cờ ngoài cửa ,tôi thấy nhẹ nhõm khi có gia đình ở bên ...Ăn cơm nhìn bố mẹ vui khi có cháu tôi thấy có 1 người bố và mẹ tuyệt vời chưa bh trách móc gì quá đáng con cái...dù cho chúng tôi có sai,đột nhiên mẹ hỏi

-  Con với Huy dạo này sao rồi ,lâu rồi k thấy nó gọi về nhỉ
-  Chúng con chia tay rồi ( tôi gắp đồ ăn rồi ấp úng)
-  Khi nào vậy con sao vậy 
Bố: Chia thì chia,đã chia tay chắc hẳn có lý do bà đừng hỏi con nữa
-  Thật tiếc nó quá hoàn hảo so với con nên chia tay cũng dc con ạ đừng nghĩ gì
-  Vâng con quên lâu rồi ( đêm xuống tôi dậy bật đèn bỏ lại tờ giấy anh ta từng ghi cho tôi,tôi ôm mặt ,tôi sẽ khóc vì anh lần cuối đồ tồi sao anh lại quên tôi nhanh vậy dc) ...chỉ vì sang gặp anh mà tôi ( tôi nấc k nói nên lời)...Hôm sau đang bán hàng thấy chú ( em ruột bố đến )
Chú: Bố mẹ cháu đâu 
-  Trong nhà đó chú,mẹ ơi chú Kiên đến ( mẹ và bố tôi ngạc nhiên)
-  Hôm nay anh k đi dậy à
-  Không sao hnay chú lại đến đây vậy ( vì giàu có nên kênh kiệu coi thường nhà tôi)
-  Con gái em nó chuẩn bị lấy chồng bên Anh nên làm mấy mâm mời họ hàng ,có gì tối nay anh chị đến nhé 
Mẹ: Uk con bé Yến thật may mắn
-  Chồng nó làm thương gia thì nhà em giàu em phải gả con cho nhà tương xứng chứ kp sao ( Bố tôi k nói gì) 
Mẹ: Uk cũng phải 
-  Anh chị bh k có nhà cũng khổ nhưng em cũng kb giúp thế nào ( nói vuốt đuôi) 
Bố: Dc rồi mày cứ về tối vk ck tao sang ( bố ghét ra mặt,chú ra xe ô tô đi) 
Mẹ: Ông ăn nói dở hơi quá vậy,đừng tỏ thái độ vậy chứ
-  Nhưng từ ngày bà nhớ tôi và bà đến hỏi nó tiền nó còn k xuống mở cổng k
-  Thì đi nhờ vả nó ngại mà ông
-  Vay thêm để mua nhà mấy trăm đối vs nó là gì nhưng nó sợ mình k trả đấy mà
-  Thôi ngày vui tối cả nhà m sang chúc phúc cho cháu nó ( mẹ thật hiền từ điềm đạm)
Tối đến cả nhà tôi đến họ tất bật mời khách vào bàn ngồi còn bố mẹ tôi họ nhìn thấy còn k thèm tiếp,thím bảo mẹ tôi
-  Chị lên tầng 2 dọn cho em nhé 
Chú: Anh đến rồi à,anh ra cổng để ý cho em mấy chiếc xe ô tô k nó bẻ gương ( bố mẹ hiền đều làm theo)...Yến và ck sắp cưới đi ra họ vỗ tay ,ck yến khá kênh kiệu,tôi bế Bống đứng ở góc thấy tôi yến ra hỏi
-  Chị xin dc việc chưa Lê ( tôi và yến bằng tuổi)
-  Chị chưa 
-  Vậy bh đi làm gì
-  Chị đi bán hàng thôi
-  Nghe nói bme chị bán nhà rồi ,tiéc thật đấy 
-  Uk tiếc nhưng k còn cách nào khác
-  Trước em hâm mộ gia đình chị vì gia giáo giờ thì nhìn bà Lan em thấy bme chị dậy cũng k gia giáo cho lắm ( cô ta vuốt má Bống còn tôi cắn răng k nói gì)...tan tiệc mẹ tôi tái mặt vì dọn dẹp Thím và Chú kêu mệt lên nghỉ bảo mẹ tôi ở trong còn ít đồ dọn ra ăn hộ ,mẹ tôi k nói câu gì tôi bế Bống ra ngoài bố thì đang đứng trông xe cho họ ,,,nhìn cảnh này tôi thấy lúc này thật sự xót xa ...Thấy Bống kêu đói bố tôi nhìn mẹ tôi 
-  Về thôi bà tôi mời bà ăn phở dc k?( mẹ vui vẻ)
-  Được tôi ăn cơm rang đói lắm rồi ,Bống của bà đói chưa ( thấy bme bế cháu đi mà tôi bật khóc) ...bố mẹ luôn lạc quan yêu đời ...Cả nhà tôi đi ăn phở vui vẻ đến khi về nhà bme đưa Bống vào phòng ngủ...đến rạng sáng bê cháo ra bán...tôi ngủ gật gù chợt có khách kéo ghế khiến tôi giật mình ...thấy váy nên tôi dụi mắt
-  Chị ăn gì ạ ( ngẩng lên thấy đó là mẹ David bà cươi hiền từ) 
-  Chào con gái yêu ( bà hôn gió chụt,tôi sợ hãi run run) ấy sao run vậy bác định ăn cháo mà con
-  Sao bác tới đây 
-  Bác và con trai đi du lịch mấy nước ,yên tâm bác giấu nó kb con là người Việt Nam đâu ,bác trả cái này cho con ( bà đưa chiéc ví) nhờ nó bác biết con ở đây đó nhưng đến địa chỉ thì k có hỏi dò mới ra nhà con đấy...
-  Vâng cám ơn Bác
-  Ngoan lắm bác rất thích gương mặt con ,phúc hậu lắm con có muốn nhờ bác điều gì không?
-  Không ạ ( tôi lúng túng) 
-  Bác rất tiếc về đêm đó sau hôm đó bác k ăn k ngủ được,con đừng trách David nhé con dù nó đã lấy mất cái ngàn vàng của con nhưng nó thật sự k cố ý
-  Cháu quên rồi mong bác cũng quên đi cháu cũng k trách ai hết đó chỉ là sự cố ( chợt bố tôi nói to tiếng) 
-  Cái gì mất cái ngàn vàng ai lấy,ai lấy mất ( tôi đứng bật dậy ,bác quay lại nhìn bố tôi)
-  Xin chào tôi là Nhung 
-  Tôi hỏi chị ai làm mất cái ngàn vàng ( bố tôi ôm đầu,tôi đang định nói dối)
-  Bố ơi đó là ( Bác ngắt lời)
-  Là con trai tôi ( bố tôi đơ người còn tôi nhìn Bác) tôi là người có tiêu chí k nói dối ( bố tôi vội đứng thẳng)
-  Vậy mời chị vào nhà ( bố đổi giọng,tôi nhắm mắt còn mẹ tôi đứng ở cửa nhà đơ người)
Mẹ: May là sơm k ai thấy,đây là mẹ Huy hả con 
Bố: Mời chị ngồi ,mẹ cái Lê đâu mang nước ra đây ( nói cứng) 
-  Bố ơi bác gái đây vui tính nên chỉ trêu thôi ạ
-  Im ngay bố mày già chứ k có điếc ( mẹ bê nước ra mời bác gái 
Bác gái: Cám ơn em ( uống từ tốn) 
-  Tóm lại là sao con chị làm gì con tôi
-  Thì đấy vấn đề khó nói
-  Tôi sẽ kiện nó 
-  Kiện thì kiện dc nhưng mà sợ anh kiện k có nổi thôi ,hơn nữa con gái anh đã lớn,quyết định ở con bé mà con trai Bác làm gì con k con
-  không bác k có gì
Bố: Còn dám nói k có gì ,tôi nhất định bắt nhà chị chịu trách nhiệm ( bác gái đứng dậy)
-  Cho tôi bắt tay anh cái,tôi chỉ chờ anh nói ra câu này thôi ( bác gái cười khà khà khiến bme tôi ngạc nhiên) 
Mẹ: Vậy là sao ạ con trai chị là Huy đúng k ạ ( bác thay đổi sắc mặt) 
-  Huy nào vậy no no con tôi tên tiếng việt là Sơn ,tiếng anh là David ( Mẹ quay sang nhìn tôi) 
Mẹ: Vậy là sao Lê cậu ta là ai ?
Bố: Vậy chị kp mẹ của 
-  Anh chị nói gì tôi k hiểu ( mẹ vội kéo tôi vào trong)
-  David là ai vậy con mau nói mẹ nghe con gái hư đốn ( mẹ đánh vào lưng tôi)
-  Con cũng kb anh ta là ai chỉ gặp bên Anh quen ở bên đó thôi
-  Vậy mà mẹ và bố lại cứ nghĩ mẹ Huy tại sao mới gặp mà lại cho nó động vào người rồi hả vậy đây là lý do Huy nó bỏ con đúng k
-  Kp đâu mẹ bọn con chia tay trước đó rồi ( bố tôi k nói thêm câu gì vì nghĩ là mẹ Huy)...

Đọc tiếp chương 18 truyện Tháo Chạy của Nguyễn Huyền Thu

Mời bạn đọc xem danh sách chương truyện THÁO CHẠY của tác giả Huyền Thu

Nguồn: Huyền Thu