Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn duyên phận chương 3. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn duyên phận chương 3. Hiển thị tất cả bài đăng

17 thg 3, 2017

Đọc truyện Duyên Phận Ngoại truyện P3 - TG Huyền Thu

Đọc truyện  ngoại truyện Duyên phận phần 3:

- Trong đầu cô toàn chứa thứ gì vậy?tôi chán khi phải nhìn thấy cô lắm rồi ( a ta nói rồi chợt nghĩ rằng nói sai,anh ta tiến tới tôi quát)

- Đi đi tôi đã nói chỉ cần anh có người khác chỉ cần nói tôi sẽ quay đi,nếu thấy tôi anh chán đến vậy thì người phải đi là tôi mới đúng đây là nhà anh
- Ý anh là ( tôi đứng dậy đi vào thay đồ) em đi đâu
- Mặc sẵn đồ để sáng mai đi ( cẩn thận sáng mai đi mặc đồ từ đêm :)))) anh ta chạy tới ôm tôi
- Anh nhớ em ( đổi giọng liên tục kb đường nào mà lần) anh nói sai rồi chỉ vì tức quá thôi...
- Thôi tôi đi cho anh đỡ chán ( mồm nói chân đứng im)...tôi làm gì mà anh tức
- Dc ròi hoà k cãi nhau nữa nhé ,bao lâu rồi ( a ta bế bổng tôi lên)
- Không anh có rượu rồi mà anh muốn là được đâu ( tôi gào lên)
- Anh chưa bh muốn gì mà k dc cả ( a ta cười nhẹ)
- Bỏ tôi xuống đi ,anh đi có việc cơ mà
- Không đi nữa ( a ta bỏ áo tôi ra tôi giữ)
- Em mới sinh xong không được
- Gần 4 tháng rồi có gì mà không được
- Cô ta là ai vậy
- ai nào khổ quá cơ ( a ta cười )
- Nhiều quá không nhớ hết chứ gì
- Anh thua em,chỉ là bạn thôi đợt học cùng anh bến Ý có chồng con rồi mà em sao vậy
- Tôi gen đấy được chưa ( tôi nằm xuống lấy chăn che mặt , xấu hổ quá sao lại nói ra được câu đấy nhỉ)...
- Cám ơn em (a ta bỏ chăn ra) cám ơn em đã sinh con cho anh ( tôi tròn mắt anh ta hôn lên môi rồi bỏ đồ ra ) ngoan ở bên anh anh sẽ cho em tất cả những gì anh có
- Em có nói em cần gì từ anh sao?
- Em toàn hiểu nghĩa sai ý anh thôi ( anh ta ôm mặt tôi hôn cắn lên má tôi rất đau) anh yêu em rất nhớ em ( a ta vừa cho vào tôi đau ngồi bật dậy)
- Đau lắm
- Sao vậy ?
- Em đau như lần đầu vậy ( a ta kéo chân tôi nằm xuống rồi bắt đầu nhẹ nhàng vào dần,tôi nhăn mặt mím môi) đau quá ( thấy tôi đau anh ta càng hưng phấn hơn)...tôi như con chim nhỏ bé được anh ta ôm vào lòng ngay lúc này vậy,chúng tôi hôn nhau nụ hôn rất thắm thiết dù sau bao nhiêu chuyện tôi đứng trước anh vẫn giống như 1 cô gái luôn cảm thấy mình bé nhỏ trước anh,khuôn mặt anh đỏ lên hơi thở của tôi anh đều hôn tôi k rời...cho đến sáng tôi mở mắt nhìn nhau hai chúng tôi cười
- Anh cười gì?
- Vậy em cười gì
- em không biết ,anh thích em ở điểm gì vậy
- Hâm pha điên ( chỉ nói vẻn vẹn thế rồi nhắm mắt ngủ,tôi nằm suy nghĩ về lời anh ta ,anh ta cười kéo tay tôi nằm lên tay anh) ngủ đi câu nói này có đến mai em cũng không hiểu đâu
- Không em hiểu ( tôi suy nghĩ anh ta cười ầm lên rồi hôn lên trán ôm tôi)
- Thật nhẹ nhõm anh thích thế này ( tôi cười tủm) này k dc chảy dãi vào người anh đâu đấy
- em chảy khi nào đâu ( tôi quay đi a ta kéo)
- Được rồi cho em chảy dc chưa (tôi lầm bầm )...tỉnh dậy tôi chạy luôn sang phòng con thấy mẹ chồng đã cho Bùm xuống sân tắm nắng...tôi chạy xuống mẹ chồng tôi cười
- Nghe mẹ có phải tốt hơn không con
- Vâng con vẫn nghe mẹ mà ,chà chà bùm chíu của mẹ con dậy lâu chưa chào con buổi sáng tốt lành ( tôi hôn con)...Dũng đi từ sau đi ra sân
- Mẹ sáng tốt lành nhé
- Ok con ( a ta thơm má mẹ)...rồi ra bế con
- Bùm của bố dậy sớm vậy con ( a ta bế con lên chơi dưới nắng mẹ ck tôi cười)
- Nhờ con mà tính nó 1 phần cũng đã thay đổi bớt rồi mẹ thật sự vui lắm ...
- Cũng nhờ mẹ con mới quen anh Dũng con cám ơn mẹ mới đúng ...cả nhà đang ở ngoài sân chợt cô gái hôm tôi nhìn thấy ở khách sạn đi vào trong bộ váy body hai dây hở vòng 1 ngồn ngộn to và trắng ...cô ta vừa đi vừa khóc Dũng quay lại chợt anh tắt nụ cười ...
Cô gái : Anh Dũng em có thai rồi phải làm sao đây ,phải làm sao đây anh ( cô ta chạy tới cúi đầu vào ngực anh ta khóc to)...giây phút này dưới ánh nắng Bùm của tôi đang phải chứng kiến chuyện gì thế này...

Đọc tiếp truyện: Ngoại truyện duyên phận P4

Xem danh sách chương truyện Duyên Phận Full

Xem thêm các truyện khác cùng tác giả: 

Nguồn: Huyền Thu

10 thg 3, 2017

Đọc truyện Duyên Phận chương 3 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Duyên phận  chương 3:

Tôi làm theo (lúc ý không còn lựa chọn nào khác) anh ta vẫn ngồi ở ghế xem đá bóng tôi lên giường không mặc gì cũng không dám ngủ được 1 lúc anh ta lên giường cũng bỏ hết đố tôi bảo anh bỏ đồ ra làm gì?

lại CƯỜI như 1 thằng điên
-   " mấy khi về việt nam tôi phải thưởng thức hương quê chứ đúng không"
-   nhưng cháu không yêu chú
-   cần gì yêu mà cô hỏi nhiều thế xác định không dám ngủ với tôi thì ra ngoài
-   nhưng cô bảo cháu vào
-   vậy thì ngủ thôi nằm cạnh nhau anh ta không đòi hỏi gì cũng không nói gì quay lưng lại ...
rồi bảo tôi ngủ đi mai tôi sẽ cho cô tiền cứ nói hôm nay ngủ với tôi rồi...
tôi ngủ thiếp đi sáng dậy mở mắt đã thấy bà chủ đứng ở giường cười rất vui bảo hai đứa dậy ăn sáng rồi bảo tôi ăn sáng xong cô đưa con đi kiểm tra nếu hôm qua chưa có gì thì con và mẹ con tự biết lo rồi chứ ( cười hiểm)
còn anh ta vẫn ngủ say như chết tôi xuống nhà chuẩn bị ăn sáng, bà chủ bảo tôi gọi anh ta dậy tôi lên gọi anh ta dậy rồi nhưng không trả lời
tôi xuống và bà chủ hỏi chờ cô hỏi nó xem nó ưng con không nhé :)
cứ thoải mái không ưng cô vẫn nhận con nuôi, anh ta đi xuống nói thật chứ đúng mẫu người mình thích đàn ông cao nữa ( hơi thắc mắc nếu ngủ với mình anh ta mất gì đâu tại sao lại không?)
-   con ưng con bé chứ?
-   bình thường ...
-   ưng không đề mẹ còn biết
-   anh ta không trả lời
-   cháu ăn đi ăn xong cô đưa cháu đi khám?
-   cháu hôm qua cháu ...phân vân thì anh ta lườm mình mình thấy sợ ghê
-   cứ nói cháu đừng ngại
-   mẹ thích con lấy vợ đến thế à
-   có mẹ nào không thích con mình lấy vợ đẻ con
-   con ưng cô này mẹ không cần phải gọi thêm cô nào nữa
-   thật á có cưới không con
-   a ta không trả lời
-   mẹ chuẩn bị tổ chức luôn nhé ngày kia luôn đấy
-   a ta không trả lời
-   con cứ ở đây với cô để cô gọi về cho mẹ con
Tối hôm đó anh ta không về tôi gọi điện mời cưới bạn bè thầy cô đều ngỡ ngàng quá nhanh quá đột ngột ,họ hàng thì gọi hỏi liên tục, tự dưng ôm mặt khóc tôi tủi thân bố tôi gọi hỏi rồi bảo tôi đang học mà yêu đương lấy thằng nhà giàu mày sẽ sướng à con ....
đám cưới diễn ra ngay sau đó anh ta không cười 1 lần nào tôi nghĩ anh ta là người vui tính đêm đó anh ta cũng không động vào tôi mấy ngày sau anh ta đi mỹ cũng không bảo tôi lời nào ...
bà chủ ( mẹ ck đang làm thủ tục cho tôi qua đấy) bố mẹ tôi được cấp nhà mớl, xe mới anh tôi sau tôi cưới được 1 tháng cũng cưới vợ, mẹ và bố tôi không phải đi làm thuê nữa mở được cửa hàng đồ nướng còn số tiền bán tôi mẹ tôi chưa 1 lần nói qua . 3 tháng sau...
khi tới mỹ mọi thứ đều lạ lẫm
Sau khi tới Mỹ điều đầu tiên tôi cảm nhận là xa lạ,
mẹ ck thì bận kinh doanh tại Việt Nam nên chưa sang cùng tôi.trước khi sang bà dặn tôi cố gắng năm nay sinh cháu cho mẹ (tôi vâng),
đến sân bay có người đón nhưng hơi buồn đó không phải là ck tôi chỉ là lái xe...
đến 1 toà nhà rất đẹp tôi nghĩ:
"người việt mình mà giàu thế này cơ á xe ô tô trải khắp sân nhiều ô tô không phải nói ngoa nhé"
người giúp việc lại toàn là người mỹ nhưng khi họ nói mình cũng vẫn không hiểu gì" ( mình lấy đại gia rồi cũng vui nhưng vẫn hơi lo lo vì lấy nhau chưa hẹn hò chưa yêu mặt nhau còn nhìn có vài lần)...
tối hôm ý nhà có 1 chị người việt như kiểu quản lý ở đấy bảo tôi ăn trước đi ông chủ không về, cứ thế diễn ra 1 tháng tôi chưa nhìn thấy măt ck, đồ ăn thì khó ăn, tôi đi tham quan nói chuyện mỹ sang đó vẫn ngáo ngơ nhưng về căn bản tiếng tôi học được phần nào...
hôm đó tuyết rơi tự dưng thấy tuyết tôi buồn nhớ nhà ( mẹ tôi chẳng bây giờ gọi chỉ có bố gọi)
nhớ bạn bè vẫn lên mạng nói chuyện với bạn bè chúng nó hỏi mày hạnh phúc không toàn nói dối là có nhưng mà sắp quên cả mặt ck rồi...
tối hôm ý tôi nhìn từ trên thấy có 1 con chó con( kiểu bị lạc)
người làm đang đuổi nó tôi lại rất thích chó mèo.
tôi đi xuống và ý muốn nuôi nó anh ta đi về :(
thấy tôi đang ôm con chó anh ta nói to: nhà này có lệ nuôi chó từ bao giờ
-   là cháu„ cháu muốn nuôi ( vẫn xưng chú cháu)
-   nếu muốn nuôi cô mang về Việt Nam tôi gét nhất là chó bẩn thỉu hôi hám
-   chú đặt vé đi cháu cũng muốn về nhà
-   ( anh ta điên lắm)
-   cô muốn nuôi nó thì ra ngoài (trời thì tuyết rơi) thế nào lúc ý tôi lại điên thế ba máu sáu cơn tôi bế con chó ra ngoài tuyết thì rơi, đi bộ nhưng cứ ngoái lại xem có ai đuổi theo không?
Đắng là méo có ai đuổi theo nghĩ bụng mình sỹ lên ngu rồi
Đi được quãng khá xa rồi mà bên mỹ toàn quốc lộ thôi thấy ghê ghê ...
nhưng tính ngang mình quay lại thì nhục lắm đi được 5p đằng sau có tiếng của người lái xe:
-   thưa cô mời cô lên xe
-quay lên xe thấy nhục lắm luôn rồi...
đến nhà tôi bảo người lái xe anh vào đi tôi ngủ
trong xe mai anh ta đi thì tôi vào ...
quản lý người việt
và mấy người bảo tôi vào không trời lạnh nhưng tính ương
tôi nhất quyết không vào...mọi người vẫn đứng đấy anh ta đi ra
tôi run lắm anh ta bảo tôi
-ra ngoài nhanh
-không cháu ngủ trên xe cũng được
-tôi bảo cô có ra không
-không cháu ở đây cũng được chú đặt vé đi cháu muốn về
Lúc ý không hiểu sao tôi thấy lạnh sống lưng,
rồi anh ta đấm tay vào cửa kính luôn ạ ( bị điên)
tôi sợ xanh mắt tay anh ta chảy máu không nói gì bảo chị quản lý
-lôi cô ta vào, mai đặt vé cho cô ta về
- nhưng bà chủ dặn...
-ở đây tôi là chủ không phải mẹ tôi
Hãi hùng luôn ạ tôi nghĩ lấy đúng thằng điên rồi
- Tôi đi vào nhà nhưng không dám lên phòng cứ ngồi ở dưới chị quản lý bảo tôi bà chủ gọi (mẹ ck).
Tôi khóc oà lên chưa bây giờ thấy sợ như thế tôi bảo mẹ ck ...
con muốn về nhà...
- sao vậy con có chuyện gì à
-bên này con sợ lắm không quen ai
-có ck con rồi nó sẽ lo được cho con( mịa tháng mới gặp 1 lần đã thấy như 1 thằng điên rồi)
-bao giờ mẹ sang
-ổn việc thì 3 tháng nữa (ô mai chuối:)))
nghĩ bụng sao mẹ để hẳn 3 năm đi cho nóng)...
nhắc khéo mình là bố con đang học lái ô tô rồi (lòng m lại xịt chả muốn đòi về nữa)...

Đọc tiếp truyện: chương 4 Duyên Phận


Xem danh sách chương truyện Duyên Phận Full

Nguồn: Huyền Thu