Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn đoạn tim chap 42. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn đoạn tim chap 42. Hiển thị tất cả bài đăng

3 thg 2, 2017

Đoạn Tim - Chương 42 - TG Huyền Thu

Chương 42: Đoạn Tim

_của em ( Tiến nhìn tôi cười)
_của em sao e k nhớ nhỉ nó còn mới mà...

_hôm a mua dép cho em a đã quay lại mua them 1 đôi giày nữa bất giác như vậy đấy ( tôi chạy lên hôn anh )
_chuẩn bị ăn cơm nhé...tôi ngửi mùi cứ buồn nôn...hay là mình có rồi nhỉ...tôi chạy ra hiệu thuốc đầu ngõ và mua que thử khi về tôi thấy Tiến ghi tờ giấy trên bàn chờ a nửa tiếng.. a ý đi đâu nhỉ...tôi vội vã đi thử và kết quả là 2 vạch ...tôi mừng như chưa bh có niềm vui gì hơn thế...tôi sẽ tặng a điều bất ngờ...lát a ý về nói tn nhỉ...tiếng cạch cửa...
_Anh đi đâu vậy ( r tôi chợt tắt lịm nụ cười khi thấy bố Tiến)...chào chào bác ạ ( tôi ấp úng)...
_cháu ngồi đi ta có chuyện muốn nói với cháu...
_a Tiến đã ra ngoài rồi ạ
_ta biết ta hẹn nó ra và nó đang chờ ta đến ,cháu hãy buông tha cho nó đi ta k đồng ý cháu,ta k thích 1 đứa đã bỏ con ta khi nó nghèo r khi nó
Thành đạt thì lại đến làm phiền nó mọi vết thương trên người nó đều do cháu gây ra,cháu k thấy xấu hổ chút nào sao
_cháu,,,cháu thật sụ yêu anh Tiến xin bác hãy tán thành cho chúng cháu,cháu sẽ k xa a Tiến đâu ạ
_ngay kể cả khi ta tước hết mọi thứ cho nó trở lại như cũ cũng dc a ( tôi khóc) nếu nghĩ cho nó thì rời xa nó đi nó sẽ quên dc thôi cái thằng vì đàn bà mà ta thấy dạo gần đây nó hành động mất hết kiểm soát đứa con trai của ta vốn là đứa quyết đoán chứ kp yếu mềm tnay...
_dù bác có nói gì cháu cũng sẽ k rời xa a ý đâu ạ cháu yêu anh Tiến cháu đã sai lầm 1 làn r nên xin bác tác thành cho chúng cháu...
_nếu chia tay nó mà cô còn ở quanh quẩn đây thì nó cũng sẽ tìm cô thôi cách tốt nhất bh là cô phải chết cái chết nhẹ nhàng ( ông ta cho ng giữ tôi)....
_bác làm gì thế thế này k dc đâu ( tôi khóc to)
_còn nơi này nữa hãy làm gọn gàng như 1 vụ hoả hoạn để cho nó quên hẳn nơi bẩn rách này đi ...ông ta cho ng lôi tôi ra xe kì lạ xung quanh khu nhà này k còn ai sống...tôi hét lên họ bịt chiếc khăn vào miệng tôi lịm đi và đôi giày tôi đang đi của Tiến nói tặng tôi tuột ra...tôi lịm đi...mở mắt dậy tôi thấy bố Tiến ngồi trc mặt tôi...
_tôi muốn cô hãy ra đi nhẹ nhàng cô bh đã chết rồi chỉ có cái chết mới khiến con trai ta quên đi ( tôi giằng họ gào lên )
_không xin hãy buông tôi ra ,cháu yêu thôi thì có gì sai tại sao lại k thể cho chúng cháu bên nhau...
_cô còn gia đình nếu muốn yên ổn thì nghe lời ta ,ta sẽ để yên cho còn không thì cô biết đấy ta là con ng rất đôc ác vô cùng tàn nhẫn vì tương lai của nó ta k còn cách nào khác đau buồn r sẽ qua nó sẽ cưới vợ sinh cháu cho ta ( nếu lúc này ông ta biế m có thai thì có lẽ sẽ giết con của mình mất)...thả cô ta ra ...hãy tự chứng kiến cái chết của bản thân đi cô muốn đi ra cũng dc nhưng gia đình cô sẽ sống k bằng chết và thàng Tiến sẽ bị tống cổ đi k 1 xu dính túi cô yêu nó mà k nghĩ cho nó à...ông ta hẩy tay cho tôi đi và đưa cho tôi 1 thẻ ngân hàng...đây là tiền đền bù thiệt hại cho cô...hãy lặng lẽ rời xa con trai ta đi...tôi chạy về mình hôn mê bao lâu rôi ...tôi chạy chân đất...con ơi hãy bảo vệ mẹ nhé mẹ sẽ cố gắng làm n gì tốt nhất...tôi về tới cổng rồi chợt lùi lại...anh trai và mẹ tôi đang bê hài cốt của ai đó đi ra mn đang than khóc..tôi vội lấy khăn bịt mặt...nếu tôi trở về anh trai tôi sẽ ra sao ông ta sẽ dồn nén gia đình tôi cho tới chết và Tiến bị đuổi khỏi nhà k còn gì cũng k thể bảo vệ dc gia đình mình...tôi ngã khuỵ và đi vào trong hoa vào đám người...
_Hiền ơi con gái tôi sao con bạc mệnh thế con ơi sao tôi k chết tháy cho con tôi ( mẹ ơi con đây mà)
Chị dâu: cô về thăm cháu mà sao lại nth này hả cô Hiền ơi...anh trai tôi ngồi thất thần ở góc tường...
_con ơi sao con đoản mệnh thế bố con mẹ còn k dám cho biết tại sao con ơi...( tôi ôm mặt khóc nức nở)...còn Tiến đâu tôi tiến vào trong nhà: tôi thấy tiến ngồi ôm lọ hài cốt của tôi mới có bn lâu mà râu a mọc đầy rồi...tôi muốn chạm vào anh nhưng k dám có thể ông ta đang theo dõi tôi...Nhung và Tuyết ngồi cạnh Tiến :
Hiền ơi bọn mình nghe tin như ai đó choảng vào dàu mình voiin vàng bay về nhưng cậu đã mất rồi tại sao cậu lại chết thảm nthe ,cậu k muốn dự đám cưới của bọn mình sao...
Tiến a ta ngồi ôm và nc mắt chảy khi mẹ a ta mất tôi còn thấy a ý mạnh mẽ kìm hãm nhưng còn bh trông anh ý,( tôi quay đi khóc),,,bố a đúng là con ng tàn độc tất cả do ông ta sắp đặt em phải làm sao ....tiến hát nhỏ: Anh biết em đã cố gắng bên anh ,em hay cười và nói thật nhiều làm lòng a rung động,a luôn muốn bên em ,a đã nghĩ a sẽ có thể quên em ,vì lâu nay a luôn luôn yêu em kể cả ngày trc hay hiện tại và cả về sau này,tình yêu a trao em hơn tất cả mọi thứ chẳng cần phải biết bao ngày nhịp đập của trái tim này vẫn chờ mong nói yêu a thật lâu ( tôi rơi nc mắt và chỉ biết đứng nhìn,thư kí và mn ra kéo a ta nhưng a ta vẫn ôm chặt lọ hài cốt)
_đã có những lúc e nghĩ răng e đối vs a chẳng là gì mà tại sao khi e đối diện vs chuyện này e đau đến thế này Tiến ơi e đang đứng ở đây này nhưng a sẽ ra sao nếu e trở lại...em yêu anh...
_Cô ý chỉ đi đâu đó thôi đây kp sự thật đúng k ( tiến hỏi thư kí cô ý chỉ biết khóc) tại sao e lại vẫn nhẫn tâm bỏ lại a 1 lần nữa tôi hận em ( tiến vừa cười vừa khóc)mn chỉ biết nhìn k dám hỏi a ta gì nữa...tôi sẽ sống tn nếu thiếu em đây ( mn chỉ nhìn Tiến mà khóc to hơn)...có ng dúi điện thoại vào tay tôi...tôi nghe:
_cô đã chứng kiến cái chết của bản thân rồi đấy hãy để con trai tôi dc yên đau buồn r sẽ qua và nếu cô muôn trở lại thì cái tang cô chứng kiến tiếp theo sẽ là ng nhà của cô đấy ( ông ta nói r dập máy)...trời đổ cơn mưa tôi tháy Tiến đi ra giữa trời mưa...và ôm theo đôi giày a tặng tôi...thư kí và vệ sỹ chạy theo a ta...tôi lại 1 lần nữa đứng nhìn ng tôi yêu đi thất thần dưới cơn mưa...tôi thấy chị Linh đi tới...rồi ôm chầm lấy Tiến
_Chi xin lỗi bh chị mới về tới đây dc chị xl ( linh khóc)
_chị nếu gặp Hiền hãy nhắn với cô ý rằng :"chẳng cần phải biết bao ngày nhịp đập của trái tim này vẫn chờ cô ý quay về nói yêu em"
_chị sẽ nói nhất định sẽ nói con bé này tại sao lại đi đâu mà chưa về thế này,em là đứa con gái xấu xa Hiền ạ ( linh khóc to),,,Tiến ngất gục dưới tay Linh: mn còn đứng đấy làm j mau đưa cậu chủ vào viện nhanh lên
Tiến tỉnh lại đi em...( tôi định chạy ra r lại thôi em xl e vẫn đứng đây và vẫn yêu anh chúng ta k thê bên nhau dc e k muốn a đau khổ thêm nữa...bố a sẽ k để yên cho chúng ta đâu...mn ra về Tuyết và Nhung ngất lên xuống còn Huy thoáng nhìn thấy tôi...tôi quay đi có vẻ cậu ta nghi ngờ nhưng rồi Tuyết gào lên nên Huy phải đưa tuyết đi...tôi đến khi k còn ai tôi bấm chuông nhà...cửa k khoá tôi bc vào bàn khói hương nghi ngút...mẹ tôi đang truyền nước ...anh trai tôi đang uống rượu..thấy tôi bc vào...
_a say rồi đúng k sao e chết lại k chết 1 cách đẹp đẽ mà lại là chết cháy vậy Hiền thân thể k còn mới lúc chiều e còn theo a đi vậy mà chỉ tối là a nhận dc tin...còn mẹ còn bố em còn có cả ngy em cơ mà Tiến nó hoá điên tn em biết k?
_em đây là em ( a tôi đặt chén và đi ra)
_mẹ mẹ ơi con say r hay sự thật mẹ ra đay
Chị dâu: a bị sao thế nhỏ mồm thoii mẹ đang nghỉ mà ( thấy tôi chị ý giật mình)...rồi tôi nc vs mẹ tôi và mn..
_Nhà mình phải chuyển đi ngay thôi me sẽ làm tất cả
_lão già ý thật độc đoán tính toán quá khủng khiếp
_con cũng nghĩ chúng con k thể ở bên nhau dc ( a trai tôi và chị dâu khóc rưng rức)...
_còn người là dc r con dù sao ông ta k hại con thật chúng ta cả nhà sẽ chuyển đi ngay ,còn đi đón bố con mẹ đưa bố con xuống nhà bác k sợ ông ý sốc...bh nhà ta chuyển đi ngay trong đêm nay đi...
_mẹ ơi con đã mang thai ( mẹ tôi và Anh trai tôi ôm tôi)...
_con khóc đi cả nhà sẽ luôn ở bên con ủng hộ con ,đứa bé sẽ là cháu của riêng mẹ kp ai hết ( tôi khóc to)..
_mẹ ơi tim con đau lắm đây kp lần đầu tiên con xa người mình yêu nhưng sao lần này nó đau như ai đó giằng xe tim con,con yêu a ý mối nhân duyên này có phải là ác duyên k mẹ...(rồi gia đình tôi chuyển đi ngay trong đêm căn nhà dc rao bán )... 3 năm sau.....tôi đã là cô gái 26 tuổi nhà tôi chuyển về 1 thị trấn vùng quê nhỏ...có mở 1 quán ăn nhỏ ...bố tôi đã khoẻ mạnh đi lại và nc lại bt dc còn tôi đã sinh con trai và tôi đặt tên con là Thế Anh ( vì con sẽ thay thế anh chăm sóc cho em)...tôi đã tập quen cuộc sống k có anh và tôi xin làm phiên dịch thêm tiếng Nhật( 3 năm tiếng nhật của tôi đã tốt hơn)...vùng quê tôi là khu du lịch sinh thái phong cảnh đẹp hữu tình ...tôi đứng ngắm và chợt nhớ tới anh...ở đâu đó a có khoẻ không...(điện thoại tôi reo lên).
_Hiền à đoàn du lịch của e sẽ nghỉ chân tại ksan B nhé
_vâng
_còn nữa có khi e phải đi Nhật 1 chuyến thay cho chị Thanh rồi chị ý con ốm đột xuất..
_em sao n e chỉ là phiên dịch trong nc thôi mà
_dc hết e nói giỏi nthe r còn ai hơn dc sắp sếp đi nhé...
Trở về tôi đi đón con...thấy tôi thag bé chào cô và nói
_con chào mẹ (tôi xoa đầu hôn)
_con ngoan lắm hnay đại ca của mẹ vẽ dc thứ gì nhỉ
_bà ông me ( thag bé ngập ngừng)bố nữa
_uk con ngoan ( tôi vội lảng)...
Đêm đi ngủ tôi xoa mặt thằng bé...
Con giống bố lắm trai đẹp của mẹ a ( nc mắt tôi rơi)...hôm sau tôi bảo mẹ tôi:
_mẹ ơi con phải đi Nhật thay cho chị làm cùng
_bh con đi
_sang tuần tới ,mẹ bảo Bi ăn ít kẹo thôi nhé răng sâu hết đấy
_uk cái thag hoà cứ chiều cho ăn vô tội vạ linh tinh ( tôi cười)....và chuẩn bị hành trình quay trở lại nc Nhật nó khiến tôi nhớ lại kí ức buồn n hiện tại đó là kí ức đẹp...
Xem tiếp:

Chương 43 Đoạn Tim

Bạn đọc có thể xem thêm: Đọc truyện Đoạn Tim full