Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Tháo Chạy chương 85. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tháo Chạy chương 85. Hiển thị tất cả bài đăng

6 thg 5, 2017

Tháo Chạy chương 85 - Đọc Truyện của TG Huyền Thu

Đọc truyện Tháo Chạy chương 85 của tác giả Huyền Thu

 - Vào đi con bé hoảng loạn sốc tiêm thuốc ngủ rồi,con hãy suy nghĩ sao cho thông thoáng mẹ k hiểu con muốn gì nữa ( bà giận đi qua Sơn)...Sơn bước vào thấy Lê đang nằm đầu băng bó tay cũng băng...nước mắt vẫn chảy ra ...Sơn lấy tay lau rồi nhăn mặt nhìn Lê...a ta cầm tay Lê cho lên tay ôm rồi hôn lên bàn tay Lê...


 - Tôi có nên để em ra đi không,ở bên tôi là thế này sao ( Sơn cười nhạt rồi thở mạnh đôi mắt đờ đẫn) ...tiếng tivi phòng bên có tiếng nhạc vang lên..."xin những bối rối này cứ thế lên ngôi ,xin con tim rẽ lối từng giây phút nghẹn lời,cho thêm chơi vơi để những ánh mắt đôi môi chạm nhau mang theo gọi mời...." tôi ích kỉ quá có phải không tôi cũng không biết đối với tôi em là gì nữa ( tiếng nhạc vẫn vang ...xin cho ta tan vào những đắm đuối miên man,khi em ghé ngang đời chợt mang sắc hương thiên đàng)...Sơn hôn lên trán Lê rồi rơi nước mắt tách xuống khuôn mặt Lê ,) tôi muốn cho em ấm áp nhiều đến nỗi lấp kín nhân gian nhưng có lẽ là điều ngược lại....( sơn bật khóc như đứa trẻ bên cạnh giường Lê)....1 tháng sau Lê từ viện về trầm cảm không nói năng gì,cả ngày ngồi ngoài vườn nhìn hoa
Cô Hậu: Cô Lê ơi vào nhà đi có gió to rồi đấy,cậu chủ sắp về rồi ( Từ hôm tôi ở viện về a ta cũng k về nhà)
 - Vâng cháu muốn ngồi thêm lúc nữa thôi cô ( Tôi đứng dậy cắt Hoa mà anh ta tự tay trồng,cho vào giỏ cắt phập đến đâu tôi cảm giác như vô hồn cứ cắt cho đến khi đang bấm ,bàn tay giữ chiếc kéo nếu k tôi đang cắt vào tay là anh ta,đã lâu rồi mới nhìn thấy anh ta tóc cả hai bay bay rồi như muốn nói gì đó vs nhau rồi lại thôi)...a ta buông tay quay đi trong chiếc áo choàng đen vóc dáng nhìn từ sau anh ta trông thật cô độc....chợt nghe có tiếng gọi của Bố
 - Lê ơi con ở đâu rồi ( tôi rơi giỏ hoa chạy vội vào thấy bố bế Bông đứng ở cửa tôi oà khóc ngay tại chỗ)
 - bố ,bố ơi ( tôi ôm bố và Bông)
 - Con bé này sao thế bố sang mà sao lại khóc
 - Con vui quá Bông dì bế con xem nào ( Bông cười tôi bế) Bông của dì lớn quá rồi ( tôi ôm thơm con bé cáu)
Bông: K thích Bông lớn rồi ( tôi bật cười)
 - Có phiền hai đứa không?
 - À k sao bố noi vậy chứ,con mong còn k dc phiền gì ạ
 - Uk bố gọi con k nghe bố lo nên đi sang luôn đây luôn đấy,qua nhà phu nhân thì phu nhân đưa bố đến đây chà ở đây đẹp quá rộng thế này sao ở hết được con nhỉ...
 - Bố vào di ạ gió to lắm ( tôi bế Bông vào nhà a ta đi từ trên xuống thấy bố tôi a ta ngạc nhiên)
Sơn: Bố đến bh vậy sao k báo trước
 - À thì bố thấy lo cho con bé Lê nên sang xem sao có phiền con k lần sau bố sẽ báo
 - À không ý con là nếu bố báo trước thì để con đón chứ ạ ( a ta niềm nở đi ra dơ tay) Bông nhớ chú không ( con bé theo)..
Bố: Cái nhà ở dinh thự thì k ai ở hả con ở đay còn rộng hơn ở đấy ý nhỉ...
Sơn: Vâng đây là nhà chính ( Bố ngại vì anh ta quá giàu có)....bố uống trà đi
Cô Hậu: Để tôi chuẩn bị bữa tối ....
 - Vâng để cháu giúp cô ( thấy bố và anh ta nói chuyện vui vẻ tôi thở nhẹ)
 - Lê này cô thấy cháu cố lên nhé chuyện qua rồi thì hãy để nó qua cháu vẫn còn trẻ mà,lúc ý cậu Sơn k thể làm cách nào khác là bỏ con để cứu cháu
 - Cháu biết do cháu đứng ở đường k cẩn thận ( tôi rơi nước mắt,cô Hậu thở dài)...
 - thôi mà con cháu k trách cháu đâu...dọn đồ ăn ra tôi ra ngoài sân gọi thấy bố và anh ta đang nói chuyện
Bố: Con gái của bố có chuyện phải không con,nó không phải là người tự dưng mất liên lạc bố có thể nhìn thấy trong mắt nó ảm đạm và u buồn
 - Có chút chuyện xảy ra nên ...
 - Bố mong dù có chuyện gì nếu con k yêu hay k ưa con bé nữa hãy trả nó về cho bố 1 cách nguyên vẹn được k con ( nghe bố nói tôi nhăn mặt thấy buồn vì lời bố nói con đã thật sự yêu 1 người k nên yêu rồi bố ạ)...vào bữa ăn bố vui vẻ
 - Lê này cố năm nay sinh 1 đứa đi con ( a ta và tôi chợt bối rối)
Sơn: Vâng bố uống đi rượu này rất bổ
 - Uk ( bố cười tươi) ...
 - Bố cứ ở lại đây đi chơi thật nhiều nơi nhé
 - Bố sang 3 hôm thôi ở nhà còn nhiều việc con bé Lan giờ vào miền Nam làm ăn với chồng còn Bông ở lại với bố,đứa thứ 2 thì nó chăm...Tối đến cho Bông ngủ xong tôi về phòng anh ta đang ngồi kí gì đó ở bàn làm việc...tôi lên giường nằm ngủ...điện thoại của tôi reo lên ...là Huy ...tôi tắt anh ta lại gọi...
Sơn: Sao cô k nghe đi ( tôi alo)
Huy: Em sao rồi anh gọi cho em đều k nghe vậy
 - Em ổn em chuẩn bị ngủ rồi nói sau nhé( tôi cúp máy)
Sơn: Nó lo cho cô quá nhỉ
 - Có đúng là hôm đó ngta vô tình đâm phải tôi hay không hay có ai đó cố tình ( tôi nhớ tới mà chảy nc mắt)
 - Chỉ là vô tình thôi
 - Vậy người đâm tôi là ai?
 - Cô k cần biết ( a ta gập cuốn sách lại)
 - Tôi muốn về quê cùng bố lần này luôn
 - Không được còn lễ làm đệ nhất phu nhân nữa đến lúc rồi
 - Tôi chỉ hỏi anh 1 câu thôi tại sao lại là tôi đến bao giờ chúng ta kết thúc được việc này đây,tôi mệt mỏi rồi hãy buông tha cho nhau đi dc k?( a ta tiến lại gẦn vuốt tóc tôi ra sau) toi sẽ k bh làm phiền đến cuộc đời anh nữa tôi hứa với anh ( a ta cứ cười nhạt khi tôi nói rồi cho tay lên mồm tôi )
 - Suỵt ,tôi có tính ích kỉ lắm đó là khi nào chán tôi sẽ tự buông lúc đó cô sẽ biết...
 - Vậy bao lâu nữa
 - Sẽ nhanh thôi ( a ta cầm cằm tôi rồi định hôn tôi quay đi) ...ngủ đi mai sẽ đến ngày đó sẽ rất mệt đấy
 - Anh thích tôi rồi đúng k?
 - Cô đoán thử xem ( cười rồi đi thẳng ra ngoài đóng cửa lại )..
(N): Sơn dựa vào cửa thở dài chợt thấy phu nhân đứng anh ta giật mình
 - Mẹ đến từ bh thế sao k lên tiếng
 - Con thích con bé rồi không phải sao?
 - Mẹ nghe con nói chuyện đấy à
 - Mẹ vô tình thôi tại sao con yêu lại k dám nhận
 - Con k yêu con yêu chỉ có 1 mẹ biết mà
 - Vậy con tại sao cho con bé làm đệ nhất phu nhân của Lão Đại con có biết vị trí đó gánh nặng ra sao không?
 - Vậy mẹ nghĩ cô ta với vị trí như bh thì k nguy hiểm sao,đệ nhất phu nhân vị trí đó chẳng là gì nó k khẳng định gì cả

Đọc tiếp chương 86 truyện Tháo Chạy của Nguyễn Huyền Thu 

Mời bạn đọc xem danh sách chương truyện THÁO CHẠY của tác giả Huyền Thu

Nguồn: Huyền Thu