Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn duyên phận chap 21. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn duyên phận chap 21. Hiển thị tất cả bài đăng

17 thg 3, 2017

Đọc truyện Duyên Phận chương 21 - TG Huyền Thu

Đọc truyện  Duyên phận  chương 21:

Anh chưa 1 lần nói chuyện với bố tôi như 1 chàng rể nói chuyện với bố vợ đúng không?bởi vì anh giàu có anh chê bố tôi bởi vì tôi bán thân nên anh khinh tôi

Em điên rồi
Tôi điên đúng thế tôi lại ngất lần nữa Và tôi bay về Việt Nam ngay sau đó ( cả anh ta đi cùng)
ở sân bay tôi và ck tôi gặp lại p cô ta bay cùng chuyến về mà không biết ô anh với Q đi đâu đấy Nhà vk anh có việc
Tôi thì như người mất hồn không nói cũng không chào
Anh đi trước dây
Đến viện tôi thấy bố nằm đó 1 mình mắt nhắm rồi thở oxy
Bố ơi con về rồi đây (tôi gào lên) bố đừng bỏ con ...con sai rồi con không đi nữa con sẽ đi làm kiếm tiền nuôi bố ...bố tỉnh lại đi tôi gào lên Mẹ tôi đến điều đầu tiên là bà ta nói
Con rể về đấy à bận rộn mà con về làm gì
Vâng con chào mẹ ( anh ta không biết bà ta không phải mẹ ruột)
Bác sỹ đi vào nói người nhà quyết định rút oxy cho bệnh nhân chưa ...tôi lao đến hỏi bác sỹ
Chú hãy cứu bố cháu tôi nhẩy lên gào thét
Em bình tĩnh đi ( ck tôi kéo tay)
Xin chú nhất định cứu bố cháu
Bố cháu đã bị chết não và coi như chỉ là cái xác do đang có oxy nên cảm thấy như vẫn sống thôi
Bà ta nói vậy bác sỹ rút đi tôi cũng muốn ông đi thanh thản ( bà ta khóc giả tạo)
Tôi gào lên:bà im đi bà có quyền gì mà quyết định cho bố tôi sống hay chết
ơ cái con này (thấy ck tôi nhìn) bà ta đổi giọng con để bố con đi đi con
Bác sỹ vào tôi nhất định không cho rút anh ta cứ giữ tôi
Bỏ ra anh biết cái thá gì tôi chỉ còn bố tôi thôi
Bố đi rồi em bình tĩnh đi
Bỏ ra anh không có máu mủ anh không xót
Bác sỹ yêu cầu tôi ra ngoài
Tôi gào lên không đừng bố ơi đừng xa con con về rồi đây bố đi đâu nữa ...xe chở bố tôi về nhà
Họ hàng bà con đến còn tôi ngồi đó như mất hồn
Ck tôi anh ta cũng đang lo giúp tang lễ ( moi việc  anh ta đều chi)
Em ăn gì đi từ hôm qua không ăn rồi
Tôi không nói gì tôi ôm quan tài ngồi lặng đi
Bố đi xa bố về mua quà cho con như ngày con đi học Bố nhé ...bố biết gì không con không trách bố vì bố hiền bố cho con cái đức tính đó ...nhớ ngày xưa bố đèo
con đi học bằng xe đạp bố nhớ không con ngủ gật ngã nhào xuống bố lo lắng nhưng con vẫn cười không bây giờ đến lượt bố rồi bố ngã rồi nhưng bố chẳng dậy
cười với con
( ck tôi ngồi đó im lặng) đối với tôi thứ quý giá nhất tôi đánh đổi lại là việc bố vẫn phải đi làm nên mới ngã...tôi chỉ lo việc  bên đó mà quên đi người bố đẻ ra mình
Con không trách bố đâu con còn muốn hỏi quê mẹ và mộ mẹ ở đâu nữa cơ mà sao bố cũng đi nốt để lại con mồ côi vậy bố ơi...?
Đám tang của bố diễn ra hôm đó trời mưa...anh trai tôi thì vẫn nói cười bình thường (thằng óc không não ...
Ck tôi lại gần
Em uống chút sữa đi
Em không uống đâu anh cũng mệt rồi anh nghỉ tí đi ( mẹ ck tôi không đặt được vé vì gấp không về kịp)
1 lúc sau đến giờ rồi chuẩn mị đưa ma thôi...nắp quan tài sập xuống tôi không còn nước mắt để rơi nữa rồi tôi bám lấy và đi theo như kẻ không hồn...tôi khụy ( ck tôi đỡ)
Trên xe đưa bố ra nghĩa trang mẹ con họ ( anh trai và mẹ ) vẫn nói chuyện hỏi ck tôi như bình thường
- con vất vả mấy hôm nay rồi
- không có gì đâu mẹ
- bố con mất sớm quá ( bà ta khóc giả tạo)
- tôi quay ra nhìn bà ta liền quay đi
Ra tới nghĩa trang tôi gào lên mọi người can không cho tôi ra
Không tôi phải đi tôi đi chân đất chạy theo phía sau người ta đang đưa
Bố đi xa con rồi ...bố ơi
Hạ quan xuống (tôi mệt không khóc nổi) ở đây bố có lạnh thì về bảo con nhé bố ( ck tôi đỡ tôi ra xe )
Tôi thấy p tới ( không hiểu sao cô ta đến từ lúc nào)
Chị xin chia buồn với em chị gọi cho anh D mãi mới được nên mới đến muộn thế nay
Tôi nói không sao rồi đi thẳng về tới nhà tôi bảo ck về thôi anh
Từ từ đã con mẹ kiểm tiền phúng rồi Ck tôi nói luôn mẹ cứ giữ lấy ờ thế mẹ xin nhé còn nhiều thứ phải lo áy náy lắm con ạ vì con lo hết mà
Không cần đâu mẹ cứ để lo việc  nhé con đưa vk con về đây
Tôi như người mất hồn từ hôm đó 2 hôm sau đều không nói gì mẹ ck tôi về ...
Mẹ qua viếng bố con rồi mẹ xin lỗi mẹ về muộn quá
Không sao đâu mẹ chuyện xong rồi mà
D đâu con
- anh ý vẫn ngủ mẹ ạ
Con không sao là tốt rồi mẹ lo lắm từ hôm nghe tin mà chưa có chuyến về mẹ không ngủ được
Qua rồi mà mẹ
- mẹ đói không con đi nấu gì cho mẹ ăn
- bà cầm tay tôi con mạnh mẽ lên nhé có mẹ rồi  mẹ thương con như con ruột
- vâng
Người làm vào nói :có cô p đến chơi ạ
- cháu chào bác
- chào cháu ...( mẹ ck tôi có vẻ ngại ngùng với P)
Q khoẻ không em hôm nay chị mua ít hoa quả cho em tẩm bổ đây
- chị chu đáo quá
- hai đứa ra sân cho có không khí thoải mái đi con trong nhà bí bách lắm ...mẹ đi ngủ 1 lúc đây
- tôi và p ra sân
- anh D đâu em
- anh ý vẫn ngủ
- chị hỏi em nhé
- em có yêu anh D không
- có tất nhiên là có chứ
- còn anh D thì sao ...
- chị hỏi ck em đi nhưng tại sao chị hỏi như vậy
- em yêu anh D hay yêu tiền của anh ý
- chị nói vậy là sao tôi đứng dậy
- ở đám tang bố em nghe người ta nói em lấy anh D vì tiền ...em giỏi và thâm thuý thật đấy ...chị không làm được như em ...lấy nhau không có tình yêu chỉ là trao đổi mà em tỏ vẻ sống hạnh phúc lắm vậy
- còn chị thì sao? Chị thì không à chị bỏ anh D yêu anh H không phải vì nghĩ anh H là người thừa kế à nhưng đáng tiếc thay số chị đen anh H mất và anh D lại là người thừa kế...và bao giờ chị quay lại để moi móc để tìm cơ hội không phải vì tiền không lẽ vì yêu
- cô ta quay ra tát tôi
Tôi tát lại cô ta ...cô ta nắm tóc tôi...
Con bán rẻ trinh tiết như mày mà có quyền nói tao à ...tôi không nói lại nhưng tôi cũng nắm tóc chị ta ...
Mẹ ck tôi nhìn thấy ra can sao thế hai đứa lúc này ck tôi cũng vừa xuống
- Q này có chuyện gì con cứ bỏ tay ra cả p nữa
Cả tôi và p đều không bỏ tay ( nó không bỏ trước sao mình phải bỏ)
Ck tôi quát hai đứa có bỏ tay ra không
Cô ta bắt đầu rơm rớm nước mắt còn tôi chẳng còn nước mắt mà khóc cũng chẳng có lý do gì để khóc Cô ta đã vội thanh minh
Bác thấy đấy cháu mang hoa quả đến an ủi và để em ý tẩm bổ nhưng em ý gen tuông quá mức tự nhiên tát cháu rồi bảo đến đây cướp ck
Mẹ ck tôi không nói gì
Còn anh ta
Có đúng thế không Q
Tôi không trả lời
Anh hỏi lại đúng thế không ( cô ta thì vẫn cứ sụt xịt)
Anh ta kéo tay tôi mạnh
Em mau xin lỗi đi
Kìa cái thằng này nghe Q nói đã xem nào
Em không làm gì sai mà phải xin lỗi
Anh nói lại em mau xin lỗi p đi
Anh xin lỗi thay Q cô ý đang buồn nên ...
Anh không cần nói đâu em hiểu mà ...cô ta kéo tay tôi ...tại chị chị không nên đến đây chắc do em gét chị ( cô ta càng khóc to)
Em xin lỗi p đi p quan tâm em mà em làm như thế có đúng là em không
Anh thích nghĩ sao thì nghĩ hay anh muốn quay lại với cô ta cứ việc  tôi không giữ
Anh ta tát tôi ( mẹ ck tôi đánh anh ta cái thằng này sao mày dám đánh VỢ)

Đọc tiếp truyện: chương 22 Duyên Phận

Xem danh sách chương truyện Duyên Phận Full

Nguồn: Huyền Thu