Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện Tháo Chạy chap 89. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện Tháo Chạy chap 89. Hiển thị tất cả bài đăng

9 thg 5, 2017

Tháo Chạy chương 89 - Đọc Truyện của TG Huyền Thu

Đọc truyện Tháo Chạy chương 89:

Con đường phía trước đối với tôi có lẽ sẽ thật lắm gian truân... họ đưa tôi đi lên 1 con tàu ... 

- Cô gái lên đi yên tâm không ai làm gì đâu
- Các ông thế này là bắt cóc đấy biết chưa?
- Đây là ông chủ tôi mời cô cứ đi vào đi ... ( họ mở cửa tôi bước vào 1 người đàn ông đang ngồi tụng kinh gõ mõ)... tôi đứng im nhìn ông ta chợt dừng gõ
- Ồ khách quý đến rồi à mời ngồi ( ông ta đứng dậy ra ghế rót trà cho tôi uống) cô uống đi thất lễ vì đã không nói trước vì sợ không mời được
- Ông bắt tôi để ép David đúng không?
- Ấy không ép gì đâu để mời dc Lão Đại Hồng Hoa Hội hơi khó nên đành phải thế này
- Thật sự chỉ là mời thôi ạ
- Đúng vậy chỉ là mời thôi đệ nhất phu nhân ạ ( ông ta nhếch mồm,bên ngoài họ hô lên)
- Thưa ông chủ thằng chó phản đồ đã bắt được rồi ạ ( họ đẩy 1 ng vào máu me đầy người tôi sợ nhắm chặt mắt)
- Ấy tao đang có khách đừng làm khách tao sợ ( tôi run run khi ng đó ngẩng lên a ta bị khâu mồm tôi hét lên) đệ nhất phu nhân mà sợ sao ( tôi sợ đến ngất đi)...
(N): Sơn đang ngồi hút thuốc nhìn vào đám hoa trong vườn
Thư ki: Địa điểm đã có rồi Lão Đại
- Ở đâu
- Trên Sông hắn đang ở trên du thuyền ,chúng ta có cần lên đó ( Sơn dơ tay)
- Mày quên nó đang giữ ai à ( Sơn dập thuốc )
- Chết tiệt mấy con chó ý chán sống thật rồi
- Hắn có yêu cầu là cậu chủ lên đó không được mang theo người cái này thì không ổn rồi
- Cứ làm vậy đi
- không được ạ rất nguy hiểm ( Đệ anh ta hô lên không được )
- Im hết đi tao sẽ tự lo được nó không dám manh động đâu... ( Sơn đứng dậy dắt súng vào áo choàng vest đen,áo len cao cổ đen mặt anh ta đầy sát khí lạnh tanh)...
Thư ki: Lão đại chúng tôi sẽ ở cạnh cậu
- Được rồi tao sẽ gọi nếu có việc không hay xảy ra ... ( a ta quay lên xe đệ đi bảo vệ xung quanh)
   Tôi mở mắt thấy trời đã tối... 1 cô gái khoảng 13 tuổi chạy tới
- Chị chơi với em không
- Em là ai vậy
- Bố em đây này ( cô bé dơ điện thoại ra chủ hắc bang là bố cô bé) ra ngoài đi chị ( chợt tiếng quát lên)
+ Tố Tố về phòng con ngay đây không phải chỗ chơi
- Bố cứ nhốt con con chán lắm muốn có ng nói chuyện
- về nói chuyện với vú nuôi
- Không con muốn nói chuyện với chị cơ ( con bé chạy lại ngồi cạnh tôi)
- Con... ta bảo về ( ông ta kéo tay con bé lôi đi)
- Không con muốn có bạn muốn có ng nói chuyện ( tôi thầm nghĩ sau này tôi có con thì con của tôi có cô độc như vậy không)...
- Cô gái xin mời ra ngoài ( tôi đi ra ngoài bàn ăn bầy sẵn Hắc Bang mời tôi ngồi) cô quen cậu ta cũng ngắn nhỉ tại sao cậu ta chọn cô làm đệ nhất phu nhân vậy
- Tôi không biết
- Căng thẳng vậy tại thấy cô gái quá bình thường nên đang tò mò đây ,ồ xem ai đến kìa ( tôi quay lại Sơn đứng từ du thuyền bên kia bỏ thuốc khỏi mồm thở ra nhìn hắc bang cười) vinh dự vinh dự quá
- Tao cũng thấy vinh dự ( Sơn dẫm thuốc rồi bước sang,Thuyền của anh ta tự lui ra sau)...
- Mời ngồi ( Sơn đi ra ngồi cạnh tôi) rượu này tôi chỉ mong đến ngày đón khách quý như cậu cùng thưởng thức
- Ồ vinh hạnh ( Sơn cầm lên uống tôi giữ)
- Đừng nhỡ may
Hắc Bang: Yên tâm đi tôi đâu phải là người ngu dốt đi hại cậu chứ,nào dám nào dám...
- Tao biết ( Sơn gạt tay tôi nâng ly) vào chủ đề đi mày có 10p
- Thì cùng ăn đã nào,tôi chỉ nhờ cậu về việc đó thôi mảnh đất đó mong cậu nhường lại cho tôi
- Nếu không thì sao
- không sao cả tôi nào dám
- Vậy mày nhận dc câu trả lời rồi đấy ( Sơn dắt tay tôi đứng lên ... hắc bang kéo tay tôi giật mạnh lại dí súng vào đầu tôi) mày thật bẩn tính tao không có miếng đất đó thì còn nghìn miếng khác ngon hơn còn mày giết cô ta thì đến chỗ chôn cũng không có đâu ( Sơn kéo tôi lại tôi sợ run người Sơn tay ôm tôi tay dí súng vào hắc bang) ... ông ta cười lớn
- Tôi đùa chút thôi mà làm gì mà đã vậy phu nhân nghĩ là thật à súng làm gì có đạn ( ông ta dơ lên tròi bắn băn không có đạn thật) phu nhân trc khi về uống 1 ly chứ (ông ta rót rượu ) đến mà không uống thì tôi sẽ buồn lắm ( Sơn cầm ly lên a ta dừng lại không uống) kìa nếu cậu uống rồi để cô Lê uống chứ nếu không giang hồ lại nói đệ nhất của Hồng Hoa Hội khinh hắc bang này
- Uống chứ ck uống thay vợ dc mà cô ta kb uống rượu đừng ép ( Sơn cười mặt đổi sắc tu ực ly rượu)... kéo tay tôi quay đi rất nhanh... bước sang du thuyền của anh ta tôi thấy tay anh ta run lên ... a ta khựng lại quay ra vẫy vẫy tay nhếch mồm chào Hắc Bang... nhưng nắm chặt tay tôi du thuyền vừa khuất anh ta ứa máu từ mồm ra...
- Anh sao vậy mồm anh ( A ta khuỵ xuống) này anh sao vậy
Thư kí: Gọi bác sỹ ra đây luôn ngay (Bác sỹ chờ sẵn trên tàu)...
Sơn: Đưa cô ta đi đi ( a ta ôm ngực 1 tay đẩy tôi,máu mồm a ta không ngưng chảy)
- Ai đó cho tôi biết không tại sao rượu không có độc mà
Thư kí: Ly có độc không phải rượu ( Họ kéo tay tôi)
- Phu nhân xin mời theo tôi sang du thuyền khác
- Không tôi ở đây ( Sơn ngất họ bế vào trong)...
Thư kí: Nhưng cậu Chủ nói cô đi về
- Tôi có quyền với các a k
- Tất nhiên là có thưa phu nhân
- Vậy tôi ở lại ( tôi chạy vào đứng bên ngoài chờ)... 40p sau bác sỹ đi ra
Bác sỹ: Thiếu máu 0 ai nhóm 0 không ạ
- Tôi bác sỹ có thể lấy ở tôi
Thư kí: Bọn mày mang thiếu máu là sao ( tôi gàn)
- Để tôi tôi nhóm 0 ... vào bên trong nằm hai chiếc giường song song... người đàn ông luôn lạnh lùng và uy quyền kia đã uống thay cho mình ... tại sao anh biết có độc anh vẫn uống vậy ... tay dẫn máu sang tôi nhắm mắt... em thấy thật lạc lõng khi thấy anh thế này còn anh đã chứng kiến em bị 2 lần rồi lòng của anh có như em bây giờ không?anh đau mà như chính em đau vậy... tuyết bên ngoài rơi đập vào cửa như muốn nói tuyết cũng buồn giống tôi vậy... ( truyền xong tôi ra ngoài nằm hồi 1 lúc bác sỹ cũng xong việc)... tôi bước vào kéo chăn lên cho Sơn ...
Bác sỹ: Xong rồi ạ Lão Đại sẽ không sao đâu ạ
- Cám ơn bác sỹ ( họ đóng cửa)... trời lạnh thêm rồi anh lạnh không,chúng ta cứ phải sống nhìn nhau đổ máu đến bao giờ đây,a cô đơn lắm đúng không,em có thể nhìn thấy trong mắt anh 1 nỗi cô đơn đã quá dài đủ để anh không còn tình yêu,k còn cảm xúc với người khác,em biết em có vị trí trong lòng anh là gì thì khi anh tỉnh lại em nhất định sẽ hỏi vì vậy anh đừng bh để bị thương nữa dc không ( tôi cầm tay Sơn nước mắt rơi,tôi thở mạnh)... anh có đang lắng nghe nước mắt từ em không người em yêu ạ ( tôi vuốt tóc Sơn)...
Thư kí: Phu nhân đi nghỉ đi có tôi ở đây dc rồi
- không sao trên này có bếp đúng không
- Có đầy đủ phu nhân nghỉ đi lão đại sẽ tỉnh lại ngay thôi cậu ý dc phòng để chống độc rồi mà
- Tôi đi nấu chút đồ sáng ( tôi dậy nấu cháo... đứng quấy mà như kẻ mất hồn)... xong xuôi tôi bê vào thấy anh ta đã tỉnh đang trao đổi gì đó với thư kí ,,,
Sơn: Cô ta sao vẫn ở đây
- Hqua cô Lê đã tiếp máu cho cậu chủ đó ạ vì thiếu nên...  chúng tôi đã tắc trách...
Sơn: Ra ngoài đi ( thư ki ra tôi đi vào niềm nở)
- anh ăn cháo nhé ( tôi múc ra bát rồi lại gần ra thổi thổi,và đưa thìa lên) a ăn đi ( a ta cầm tay)
- Tôi chưa rửa mặt lần sau đừng truyền máu cho tôi nữa có chết tôi cũng không muốn mang ơn cô
- Ơn huệ gì chứ tôi và anh là vk ck rồi sao lại nói là ơn huệ được anh cứu tôi trc mà nếu không ng uống là tôi ( a ta ngại ngùng đi xuống giường giật truyền ra) ơ anh còn yếu mà sao vậy
- Tôi bị nhiều lần rồi độc này nhẹ đủ giết cô chứ không giết tôi được ( a ta nhếch mồm rồi vào tolet)... tôi gấp chăn rồi ngồi tựa vào thanh giường ngủ mất...
- Lên giường ngủ đi ( tôi giật mình mở mắt)
- Anh ăn đi cháo tôi nấu đấy xem sao nhé ( tôi đưa anh ta cầm)
- Cô cũng ăn đi
- Vâng ( hai chúng tôi ngồi ăn mà tự dưng có cảm giác ngại ngùng)...
- Hôm qua cô thức cả đêm à,có nguyền rủa gì tôi không vậy ( a ta cười)
- Không tôi nguyền gì ( a ta cười vì tôi không hiểu ý anh ta trêu)...
- Áo khoác hôm qua của tôi đâu rồi
- Có dính máu nên treo ở bên ngoài có gì ạ ( a ta ra ngoài lấy gì đó từ áo ra 1 chiếc hộp như đựng gì đó ,a ta cho vào túi áo )...
Thư ki: Lão Đại bắt gọn Hắc Bang rồi ạ ( a ta đổi sắc )
- Con chó ý tao sẽ cắt gân nó
- Cả con gái hắn cũng trên thuyền đám bên đó quy hàng sang bên ta rồi
- Tốt tao sẽ thâu tóm luôn Hắc Bang ( a ta cười ghê sợ)
Tôi; Khoan a nói có đứa bé khoảng 13 tuổi thôi đúng k
- Đúng vậy phu nhân ( tôi bám tay Sơn)
- Cô bé vô tội nó rất cô độc ( Sơn vuốt má tôi)
- Diệt cỏ phải diệt tận gốc
- Đừng cô bé đáng yêu vô tội ( tôi quỳ xuống a ta ngạc nhiên) hãy tha cho cô bé đó xin anh )
- Nhân từ với cno chính là tự giết bản thân ,tha cho con bé đó
Thư kí: Vâng ( tôi nhẩy lên ôm cổ anh )
- Cám ơn ( nhìn nhau ngại tôi buông a ta giữ eo)
- Lần sau đừng quỳ dưới chân tôi lần nào nữa để dành xin cho cô đi ( tôi cười a ta ngac nhiên)
- Anh nghĩ anh nói vậy mà tôi sợ à ( a ta cười kéo tôi lên giường vỗ vào cánh tay)
- Ngủ thôi tôi vẫn mệt
- Về nhà rồi ngủ ( đang chỉ trỏ a ta kéo nằm xuống rồi quay mặt sang nhìn tôi)
- Tôi thích ở đây ( a ta với tay nâng cằm tôi và hôn lên trán,tôi cũng ôm Sơn và hai chúng tôi ôm nhau trong lòng hai đứa đều vui vui ,anh ta cươi,tôi cũng cười)
- A điên à cười gì
- Cô cũng cười còn gì ( rồi tôi tựa má vào ngực anh ta ngủ ngon lành)... đến sẩm tối tôi dang tay sang ngang không thấy anh ta đâu... ra ngoài thấy đang hút thuốc nhìn ra mặt sông...
- A dậy khi nào vậy ( tôi dụi mắt anh ta kéo tay ngồi vào lòng)...
- Đói chưa ( a ta vuốt tóc tôi)...
- Tôi đói rồi ( a ta cười)
- phải là em đói rồi hỗn láo ( a ta búng mũi tôi)... quay ra sang bên bàn ăn đã sẵn sàng
- Anh nấu ạ
- Uh còn ai vào đây nữa ( tôi đứng dậy mở ra mỳ xào)... ngoi xuống tôi ăn rồi chợt đứng hình... ) sao thế không ngon à
- Mặn quá ( tôi với ly nước uống nhăn mặt)
- Mặn lắm a ( a ta ăn thử rồi nhè ra) uh mặn chăc tôi nhìn nhầm lọ muối
- Thôi để em đi nấu mỳ (tôi vào với mỳ mãi không được a ta từ sau với )
- Cô lùn thật đấy
- Cũng dc 1m56 chứ ( a ta cười)... a ta ra bàn mở láp ra xem gì đó còn tôi đứng nấu...
- Thơm đấy cô nấu gì vậy
- Mỳ xào kiểu Việt thịt bò và rau đơn giản thôi ( tôi cười a ta đi tới ra sau ôm eo tôi hôn lên cổ) gì vậy em đang nấu đấy
- Tôi biết ( anh ta thò tay vào trong áo tôi gạt)
- Thôi nhé ăn ( tôi lấy đĩa đổ ra rồi hai chúng tôi lại ngồi ăn) dc k
- Cũng được
- Chi sao rồi ( a ta dừng ăn)
- Đừng nhắc đên cô ta trc măt tôi nữa
- Sao a đối xử vs người anh từng yêu vậy chứ
- Cô lo thân cô trước đi ( a ta buông đũa lấy thuốc đi ra ngoài hút)...
- Tôi muốn hỏi lý do ( tôi chạy theo)
- Cô nghĩ đối vs cô ta tôi có tình yêu à
- Anh bảo vậy còn gì
- Cô ta chỉ là thế thân thôi,cô ta có thứ giống với người mà tôi yêu
- Đấy là gì
- Là trái tim ,người tôi yêu đã hiến tim cho cô ta ...
- Vậy đó là lý do ở bên tôi nhưng anh vẫn luôn nhớ tới người cũ dù cho ng đó không còn anh vẫn cố ngộ nhận Chi là cô gái đó phải không ( a ta hút sâu thuốc rồi thở ra)
- Phải ( tôi quay đi a ta kéo tay)
- Bỏ tay ra đi tôi định hỏi anh 1 chuyện nhưng có lẽ không hỏi thì hơn ,tôi biết câu trl rồi ( tôi rơi nc mắt)
- Là gì cô hỏi đi ,tôi sẽ trả lời 1 cách rõ ràng ( tôi quay lại)
- Trong lòng anh liệu đã có vị trí cho tôi chưa,tôi biết anh sẽ trl gì rồi ( tôi giật tay quay đi anh ta kéo tay)
- Có rồi ( tôi tròn mắt nhìn anh ta vứt thuốc đi)
- Có gì ( đang nhìn anh ta hôn lên môi tôi ,tôi đẩy) tôi sẽ cho em vào tim tôi chúng ta thử yêu nhau xem sao
- Không ( tôi trl khiến anh ta ngac nhiên) tôi không thích thử ( a ta cười )
- Tôi trêu mà cô ngốc vậy ( a ta ôm tôi chỉ ra phía thành phố) tôi chọn em vì tôi có lẽ cũng thích em rồi ( a ta bỏ chiếc hộp ra bên trong có chiếc dây chuyền) a muốn dù em ở đâu cũng hãy nhớ tới anh đc chứ ( a ta đeo cho tôi chiếc dây có mặt SL ,,,tôi ôm mồm ngạc nhiên không nói nên lời) nhận lời yêu tôi ok ( tôi rơi nc mắt vả vào mặt anh ta )
- Tên khốn sao không nói sớm hơn ( a ta cười lớn)... và chúng tôi nắm tay nhau nhìn về thành phố
- Khi anh hợp nhất mọi thứ không có nguy hiểm nữa sẽ yên bình cho tất cả ... .3 tháng sau tôi vẫn đi học đều đặn Sơn đi công tác bên Pháp thay cho bác gái ... và ngày nào chúng tôi cũng gọi gửi nhau nụ hôn qua màn ảnh... dù đơn giản nhưng vs tôi vậy là đủ... hnay cũng vậy đang đi học ... điện thoại reo
Sơn: Em đang học à
- vâng biết đang học mà còn gọi
- Thích thì gọi thôi,anh nhớ em ( tôi cười)
- Đồ hâm em học đây về nói sau nhé ( cúp máy tôi cười JC dí sát mặt)
- Này anh xã gọi hả
- Uk
- Biết ngay lão dạo này tình củm gớm ( tôi cười) ...
- Uk thì chúng mình hiện tại khác rồi
- Khác gì ( JC hẩy vai)
- Khác nhiều thứ ( Tan học ra cổng thấy Huy đứng bên đường vẫy tay,vệ sỹ đi tới mời tôi lên xe)
Huy: Cafe chút được không em ( tôi cươi nhạt gật)...
- Vậy đến quán phía trước đi ( đến quán cafe Huy cười vui vẻ)
- Đã lâu không gặp dạo này em khoẻ chứ
- Em khoẻ còn anh
- Anh mới đi Bỉ về biết là gọi cho em sẽ không nghe nên anh tìm đến ,từ giờ chúng ta hãy coi nhau như bạn được không em
- Vâng thật ra dù không là người yêu hay là gì của nhau em vẫn mong anh hạnh phúc và chúng ta mãi mãi như 1 người bạn
- Dù yêu em nhưng anh sẽ chờ cho tới lúc em thấy dc rằng Sơn là con người thế nào ,anh sẽ chờ em hãy đến tìm anh bất cứ lúc nào ,em hiểu ý anh chứ
- Tại sao Chi lại bỏ anh yêu Sơn vậy
- Chi và 1 cô gái vốn là bạn thân và cô gái đó là em gái anh ,4 người bọn anh đều vui vẻ cho đến ngày Chi tán tỉnh Sơn và cậu ta đã ngủ với Chi rồi bị em gái anh phát hiện ,nó không hề giải thích và rồi em anh u buồn mà chết
- Anh sơn có nói cô gái đó phản bội
- Đúng vậy em gái anh cứ mang thai là đi bỏ và nó phát hiện,cãi vã rồi cứ như vậy nó bị tai nạn
- Vậy có phải em gái anh hiến tim cho Chi nên anh Sơn mới giữ lại không?
- Không ,nếu Sơn nó có nói với em là vì em anh cho Chi trái tim tức là ý nó là vì Chi đã làm tổn thương trái tim em gái anh và nó càng quan tâm Chi điều đó sẽ khiến Chi đắm chìm trong tình yêu đó là cách trả thù từ tận sâu đáy lòng nó,mỗi lần bỏ em ở nhà hàng và về bên Chi ,chi đều gọi cho anh khóc nói là Sơn nó toàn gọi Chi là em gái anh đại loại là ;Em đau ở đâu nhưng khi nó nhận ra là Chi thì nó lại nổi cáu và nói những lời khó nghe
- Vậy là anh Sơn yêu người đó rất nhiều
- không phải là rất nhiều nó sẵn sàng chết vì em gái anh ,em nghĩ tại sao anh tồn tại đến bây giờ không phải vì là con của bố Sơn mà nó nghĩ đến em gái anh mãi mãi sẽ không có ai thay thế được
- Vậy à em phải về rồi ( tôi đứng dậy)
- Lê à hãy ghi nhớ lời anh đừng yêu nó quá nhiều sẽ làm em hối hận mà thôi,tình yêu của nó với em gái anh là bất diệt dù cho có ở bên ai thì trai tim nó chỉ có 1 và chỗ dành cho tình yêu không phải tên em ( tôi khựng lại rồi đi thẳng)
- Đến dinh thự ( xe đến dinh thự thấy Chi đang ngồi đan len ở sân tôi xuống xe )
Chi: Ồ rồng đến thăm tôm
- Tôi có vc muốn hỏi chị
- Nói đi chị nghe
- Tại sao chị không bỏ đi đi tìm kiếm 1 hạnh phúc mới
- Em đến đây để nói vc này à
- em muốn hỏi chị anh Sơn giữ chị lại vì lý do gì
- Vì trái tim,trái tim của người anh ta yêu đã chết vì chị nên anh ta đang khiến cho chị nghĩ rằng anh ta yêu chị đến bh chị đã biết giết 1 người rất dễ nhưng giết người vẫn sống mà làm tim họ chết mới là điều đáng sợ,anh Sơn là 1 kẻ rất đáng sợ anh ta đang cho cô giống như tôi vậy sa vào tình yêu anh ta hận đàn bà vì vợ cũ anh ta bỏ thai không sinh con cho anh ta cô ta nói dối anh ta ngày này qua ngày khác ,anh ta gọi đó là phản bội 1 sự phản bội ngầm
- Vậy chị vẫn ở đây vì sao
- Vì chị yêu anh Sơn thật lòng dù cho chỉ cần dc ở gần hoặc a ý có thể ghé qua bất cứ khi nào nghĩ đến là chị vui rồi
- Chị thật mù quáng chị cướp ck của bạn rồi ở đây nói yêu mà dc sao?
- Chị đang phải trả giá cho điều đó rồi đây ( Chi gục đầu xuống bàn khóc,tôi quay đi nc mắt trực rơi Sơn nói dối mình anh ta nói vợ cũ cho Chi trái tim ,trái tim này là thế này sao)... tuyết rơi hai người đàn bà 1 người ngồi khóc ở ghế đá 1 người lên xe ô tô như kẻ mất hồn chỉ vì 1 người đàn ông rất tính toán và tàn độc... liệu đối với mình anh ta sẽ ra sao đây)... Hôm sau bác gái và anh ta về ... tôi ngồi thất thần ở vườn hoa ... đến mức anh ta ngồi xuống nhìn lên mặt tôi vẫn mất hồn...
Sơn: Lạnh vậy sao em vẫn ngồi đây
- Anh về rồi sao ( vô hồn)
- Sao vậy em không vui như mọi lần gì hết
- Em là gì đàn bà bên đời anh là gì
- Lại hâm đấy em là vợ anh ,là người anh yêu
- Vậy a đã từng nói vậy với Chi bh chưa
- Chưa ( a ta đổi sắc mặt) sao em lại nhắc đến cô ta vậy
- Chị đó yêu anh nhưng đang phải trả giá phải không,lỗi cũng do anh không phải hoàn toàn do chi ý
- Ai nói vs em những vc này ( a ta gằn giọng)
- Em buồn vì anh lại làm vậy ( tôi rơi nc mắt) rất buồn người mà em yêu lại là ng hay làm tổn thương phụ nữ và sắp tới có lẽ là em chăng ( a ta kéo tay ôm còn tôi buông thõng tay vô hồn)
- Chỉ cần em ở bên anh không xa anh ,anh sẽ không bh buông tay em ,quá khứ là quá khứ a giờ chỉ có mình em ở đây ( lấy tay tôi sơ lên tim)
- Vậy còn vợ a ( a ta đẩy tôi ra) chị ý ở đâu ( a ta đẩy tôi ra)
- A không muốn nghe em nhắc lại chuyện này 1 lần nào nữa biết chưa ( a ta quát lên)... tôi nhắm mắt rơi nc mắt xuống áo ... anh ta quay đi... vào nhà a ta tức giận không thèm ăn ...
Cô Hậu: cậu ý mới về lại gây nhau vậy
- Kệ đi ạ cô ăn với cháu đi ( ăn dc vài miếng tôi đi lên phòng đi qua phòng sách thấy anh ta đang cầm 1 tấm ảnh nhìn rồi mắt đỏ ngầu như sắp khóc) ...
Sơn: Vì sao thế em tại sao ,tại sao em lại lừa dối tôi,tại sao ( a ta nắm chặt bức ảnh đấm tay vào tủ sách)... hôm đó anh ta ngủ bên phòng sách còn tôi ngủ bên phòng ... đi đi lại lại ra mở cửa phòng lại chạm mặt nhau...
Sơn: Em làm gì
- Xuống nhà thôi không làm gì
- Uk ( a ta quay vào phòng sách đóng cửa vs câu trl lạnh nhạt)... Hôm sau đi học anh ta chờ sẵn dưới cửa) lên xe đi ( lên xe anh ta đèo thẳng tôi tới nghĩa trang )... phần mộ Vũ Kiều Trâm ( a ta đặt bó hoa lên rồi cười) em khoẻ không ,anh nhớ em ( tôi quay đi anh ta giữ tay ) a thật sự nhớ em nhưng giờ anh có thêm 1 người để nhớ em sẽ không trách anh phải không,giá như hôm đó anh giữ em lại sẽ không có chuyện ,giá như anh giải thích rằng đêm đó anh say a chưa có gì với Chi thì em đã không đau lòng nhưng anh hận em ,em nói yêu anh nhưng con của anh em luôn bỏ và giờ a vẫn chưa có con do em phải không,em không cho anh có con phải không ( a ta rơi nước mắt)
- Buông ra đi tôi ra ngoài ( a ta giữ chặt tay)
- Và em nhin đi không có em a vẫn lấy dc người khác ai cũng yêu anh hơn em
- Tôi bảo anh buông tay ra mà ( tôi tức tát vào măt Sơn)
- đây là người anh yêu và sẽ không có ai thay thế dc cô ý trong tim anh ( tôi rơi nc mắt rồi lảo đảo ngã Sơn đỡ)
Sơn: Sao vậy Lê ( a ta bế tôi gấp lên xe )... đến viện tôi vẫn tỉnh nhưng người yếu mệt mỏi...
Bác sỹ: Chúc mừng Lão đại cậu sắp có con rồi
- Vậy sao ( a ta ôm hôn tôi) tốt thưởng
Thư kí: Vâng ( bệnh viện cũng của anh ta) ...
Sơn: Vậy em phải ăn uống vào hiểu chưa
- Anh quên chuyện khi nãy rồi sao
- Em nghỉ ngơi đi ( a ta lảng tránh) ... tôi quay mặt vào tường
- Em muốn ở 1 mình
- Ok ngủ chút đi ( a ta hôn lên trán tôi) ... .tôi sờ tay lên bụng...
- Lần này dù có thế nào mẹ cũng sẽ bảo vệ con,con ngoan đừng bỏ mẹ nha... dù bố chỉ yêu mẹ chút xíu thì mẹ cũng vui rồi còn hơn không phải không con ( tôi khóc nức nở tủi thân)... .Về nhà điện thoại reo lên Phương gọi
- A lú sắp xếp sang Nhật đi
- Chi vậy
- Tao sắp cưới 1 tuần nữa
- Thật hả
- Uk bầu 2 tháng rồi
- Bằng tao rồi cũng bầu nè
- Vậy hả thế thông gia dc đấy
- Nào biết trai gái mà thông gia đồ hâm
- Thế có sang không để biết sắp mâm
- Nhà ông Kiên định cư bên đó à
- Uk hẳn bên này rồi vậy nha gửi lời mời sang ông Sơn cho tao nhé
- Uh ( cúp máy thấy Sơn bê cháo lên)
- Em ăn đi đang nóng ai gọi vậy ( Sơn thổi tỉ mỉ tôi nhìn )
- Em yêu anh ( Sơn dừng thổi)
- Anh cũng vậy đừng cãi nhau nữa dc không a không muốn quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại dc không em ( tôi gật Sơn ôm tôi)
- Em chỉ càn ở bên anh mà thôi ( sơn vuốt tóc tôi)...
- Anh cũng chỉ cần em mà thôi ... 1 tuần sau chúng tôi sang Nhật dự lễ cưới Phương... Sang tới nơi nắm tay nhau dạo phố
Sơn: Em thích váy bầu kia k
- Èo thẩm mỹ anh đẹp sao chọn em chiếc váy xấu vậy
- Bầu thì đẹp với ai ( sơn gõ trán tôi)...
- À xích đu ( tôi ngồi sơn đẩy) a hát đi
- Thôi xin em
- Đi giống anh kia đang hát đó dù tiếng họ em không hiểu nhưng trông thật hạnh phúc
- Ngày ta sánh đôi hạnh phúc nói cười ( tự dưng hát luôn rồi đẩy xích đu dưới ánh nắng tôi cười rạng ngời và Sơn cũng vậy) chỉ mong thế thôi đến tận cuối cùng... . và anh cám ơn cuộc đời này đã mang em về bên mình để rồi mỗi sớm mai khi thức dậy anh nói rằng hãy yêu anh và bên anh người nhé... .nắm tay a thật chặt giữ tay a thật lâu hứa vs anh 1 câu sẽ đi trọn tới cuối con đường đến khi tim ngừng đập và đôi chân ngừng đi thì đôi ta vẫn sẽ không xa rời ( tôi quay lại với cổ Sơn hôn lên môi anh)
- Nhớ giữ lời vừa hát đấy ( a ta cười)
- Ok nhất định ( tôi búng mũi)
- Dám ok này ( Sơn cõng tôi đi trên đường tôi hái hoa gài lên đầu anh)
- Gì vậy cho anh biến thái à
- Uk trông a vậy mà xinh ra phết ( a ta với tay định tét trán tôi ,tôi né )
- Nào có giỏi đừng né ( tôi cười trên lưng né né trên con đường đầy hoa anh đào rơi ngập lối,hoa tươi và đẹp như tình yêu của chúng tôi hiện tại vậy)... Thay đồ xong nhìn tôi tròn như quả bóng
- Em béo quá rồi
- Béo gì vậy dc rồi ( Sơn mặc vest đỏ đun hnay không vuốt ra sau trông rất hiền) nào mời bà bầu lên xe
- Dạ không dám ( chúng tôi cười) ... đến lễ cưới tôi vòng ra phòng chờ ...
Phương: Choá này nhớ mẹt nhau nhá giờ mới tới
- Uh thì đến đúng lúc mà ,chà ngày nào chúng ta còn vui tươi giờ có ck hết rồi nhanh thật
- 24 rồi không lấy để bị ế à mày còn sớm hơn ý,ông sơn có sang chứ
- Uk có chứ hai vk ck sang mà
- Ều nghe hai vk ck có vẻ tình cảm lên ngôi rồi nè
- Chuyện không yêu sao bên nhau đc đúng không nào ( tôi ôm Phương khóc) thôi cô dâu khóc xấu lắm
- Tao nhớ thời xưa quá Lê ạ biết bh bọn mình tụ lại như trc Trâm nó cũng sang r đấy ( tiếng sau hét lên)
Trâm: Ôi con điên kia ( 3 chúng tôi rối rít)
- Ông Hùng sang k
- Có chớ đủ bộ... ( chúng tôi cười chụp anh vs Phương)... ra bàn ngồi thấy Sơn ngủ gật gù do trái múi giờ tôi đá chân
- Ấy hỏng hết hình tượng giờ kìa
- Hỏng đâu mà hỏng ( Sơn cười nhếch mồm tôi tét trán)
- Ý em không phải như anh nhé đen tối ( Tôi và Sơn ,Trâm Và Hùng ngồi 1 bàn)... thấy Phương bước ra tôi và Trâm khóc nức nở
Trâm: Con dở mới ngày nào
- Đúng thế 3 con dở đều lấy ck hết rồi ( sơn rút khăn đưa cho tôi)
Sơn: Ngày vui đừng khóc nữa em ( Sơn kéo vai tôi tựa đầu)
- Anh không hiểu đâu bọn em ban trên bến dưới thuyền từ cấp 2 ( Kể lể)
- Uk dc rồi anh biết rồi ( xua xua cho xong)... .đến khi họ hôn nhau tôi và Trâm cười tươi hai lão ck cũng thở dài bó tay với chúng tôi... Phương ném hoa tôi đứng lên định đỡ Sơn tét tay
Sơn: Ngồi ngay có ck rồi vẫn muốn lấy sao
- Thi lấy may mà ( Phương ném 1 bạn gái nhặt dc)... Đưa cô dâu chú rể ra ngoài chụp ảnh... đang chụp ở hàng cây anh đào thì bên kia đường bến xe buýt... 1 cô gái đứng chờ bến khiến tôi nhìn cũng kb tại sao đôi mắt u buồn và lầm lỳ y như Sơn vậy,Sơn kéo tay tôi
Sơn: Nhìn gì vậy em ( Anh ta nhìn theo tôi rồi đứng im nhìn như tôi vậy,Sơn đẩy dòng người đông đang chen chụp ảnh,,,tôi vô thức chạy theo)
- Anh Sơn anh đi đâu vậy ,anh Sơn ( tôi len theo cô gái bên đường đi lên xe buýt)... Sơn chạy theo gõ cửa kính chỗ cô gái ngồi hét to...
- Trâm ,Trâm à là em phải không Trâm à nhìn anh đi em ,Trâm ( A ta chạy theo xe cô gái nhìn sang họ nhìn nhau)... và tôi đứng lặng yên nhìn người đàn ông mình yêu đang vô thức đuổi theo 1 cô gái ... tóc bay theo cơn gió như muốn nói với gió rằng ... tôi muốn thả hồn theo gió để không phải thấy việc kia ... 1 việc tàn nhẫn sắp xảy ra cho mối tình của tôi... .hoa vẫn cứ thế rơi tóc vẫn bay... lòng đang chết lặng...

Đọc tiếp Chương 90 Truyện Tháo Chạy của tác giả Huyền Thu

Xem danh sách chương truyện Tháo Chạy full