Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện Thả Hồn chap 20. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện Thả Hồn chap 20. Hiển thị tất cả bài đăng

7 thg 8, 2017

Chap 20 truyện Thả Hồn - tg Huyền Thu

Chap 20: Thả Hồn 👤👤👤🌸🌸🌸

Ám ảnh đó là thứ đang diễn ra lúc này trong đầu tôi,1 ám ảnh kinh hoàng có tên giết người...người đó k ai khác chính là người hằng đêm nằm cạnh tôi...
(N): K vội vã bế Thương lên xe ,anh ta vuốt tóc cô máu dính khắp người Thương
Thư kí T: Thật k ngờ đó là cậu Thắng nhưng phát súng đó k phải do cậu bắn
_Diêu đó kqtrong nưa rồi ( K thở gấp đôi mắt hoảng loạn)...xin lỗi anh xin lỗi ( K ôm chặt Thương) ...về tới nhà Thương mở mắt nhìn K...
Tôi hét lên ,tiếng hét rất lớn
_Giết người rồi ,anh giết người ( K đặt Thương xuống)
_Chuyện đó em quên đi dc k?
_Quên ( Thương cười như kẻ điên) anh là ai ( Thương tiến tới hỏi K ,K cúi mặt) tôi hỏi anh là ai mà lại nổ súng bắn người ( tôi đập vào người anh ta) anh Thắng ,anh Thắng đã làm gì anh tại sao đồ ác quỷ ( Thương đảo mắt nhìn lên trời như uất nghẹn rồi ngã gục K đỡ) anh là ai mau trl tôi đi...
Thư kí Trần: Kìa cô Thương cậu chủ kp người bắn ( K dơ tay ý thôi,T để ngoài tai)
K: Anh là 1 ông trùm trong giới xã hội đen việc ngày hôm nay anh k nghĩ đó là Thắng ( tôi ngẩng lên nhìn K nc mắt lã chã ,K nhìn tôi với đôi mắt đỏ ngầu) anh xin lỗi em vì tất cả
_Xã hội đen có nghĩa anh giết người rất nhiều rồi sao ( tôi cười lớn) ...anh Thắng ( tôi hoảng loạn chạy ra ngoài )...
(N): K đứng lặng yên ngồi bịch xuống ghế bên trên tầng Bin đang đứng nhìn xuống vẻ mặt thằng bé như đang buồn thay cho bố mẹ
K: Anh đi theo cô ý đi
_Vâng cậu chủ...Bin đi ngủ đi con
Bin: Bố đã làm gì sai rồi ạ
_Uk bố luôn là người sai con ạ ....
Tôi chạy vội vã chạy và chỉ biết chạy băng qua hàng cây băng qua con đường và băng qua dòng người...anh ta là xã hội đen và anh ta đã giết chồng của bạn mình ( tôi chạy tới nơi Thắng bị bắn mọi dấu vết đều k còn)...tôi ôm đầu nhìn 4 xung quanh...mẹ ơi con phải làm sao đây mẹ...mẹ hãy giúp con bố...bố ơi xin hãy giúp cuộc đời con...(tôi ngã sụp xuống đường ngồi nơi Thắng bị bắn nghĩ đến kí ức về đôi bạn cãi nhau và giận nhau gọi tôi đến giúp...anh Thắng ...Thuỷ ơi ( tôi gào lên ôm tim khóc như kẻ điên dại...) tôi cứ vậy ngồi ở bến xe buýt cho đến sáng ...sáng đi lững thững tới nhà Thuỷ tiếng còi đám ma tiếng Thuỷ đang khóc trong đau đớn ...tôi k dám bươc chân lên bậc cửa nhà Thuỷ...đứng nghẹn nghe tiếng Thuỷ
Thuỷ: Anh tại sao anh lại bỏ mẹ con em tại sao anh lại bị tai nạn ( Thuỷ ngã gục tôi chạy vào đỡ Thuỷ ôm lấy tôi) Thuơng ơi anh Thắng mất rồi tao phải sao đây ,hôm qua còn bảo mày đi theo mà mới hqua anh ý còn nói chuyên với tao mà ( tôi cắn răng ôm Thuỷ)
_Tao xin lỗi rất nhiều Thuỷ à ,tao xin lỗi ( Thuỷ ngất mn đưa lên Phòng thấy Bông nằm trong nôi ngủ ngon lành tôi rơi nc mắt vào bông và sờ lên má bông ...tôi mếu cắn chặt môi)...tang lễ chôn cất Thắng tôi chỉ biết đứng nhìn từ xa...quay đi và như kẻ vô hồn 2 hôm tôi lang thang ở đường k ăn uống k tắm rửa ...tựa đầu vào bên xe buýt nhìn dòng người từ sáng đến tối ...
(N): K ngồi trong xe phía bên kia đường anh ta với tay định ra rồi lại thụt lại
Thư kí: Phát súng hôm đó ở toà nhà đối diện vẫn chưa thể tra ra ai chúng xoá dấu vết quá nhanh ...cậu chủ sao cậu k ra đón cô Thương về...
_Cậu thấy đón được sao ( K nhắm mắt cúi đầu anh ta thở mạnh) tôi đã mất cô ý thật rồi nhất định phải tìm ra kẻ nổ súng ,tôi sẽ giết chết nó ( K ôm đầu rồi sờ qua tấm kính anh ta nuốt nước bọt cố nín nhịn) đi thôi ...
Tôi nhìn bọn trẻ đi học về chợt nhớ tới Bin,đúng rồi k thể để con ở cạnh người đàn ông đó được...tôi chạy về nhà thấy Bin đang ngồi đọc sách ở cửa
_Bin mẹ con mình đi thôi đi đâu cũng dc đi khỏi nơi này thôi con ( Bin vẫn ngồi yên)
_Con biết mẹ đang mất bình tĩnh vì vậy nên con muốn mẹ hít thở sâu và đi tắm ngủ 1 giấc thật sâu
_Không phải đi trc khi anh ta về ( tôi chạy lên thu vội đồ đạc)...
_Mẹ con mình đi thôi con nhanh lên ( tôi kéo tay Bin vẫn ngồi)
_Con sẽ ở lại đây mẹ ạ kp con sợ khổ mà con ở lại đây thì mẹ sẽ quay về ( tôi rơi nc mắt) mẹ đi đi khi nào mẹ thấy vui vẻ hơn mẹ hãy quay lại đón con lúc này con k thể đi cùng mẹ dc ( tôi buông tay con)
_Con nhất định muốn vậy sao
_Mẹ đi đi nếu đi khiến mẹ quên đi thì mẹ hãy đi đi ( tôi gật rồi gạt nc mắt)
_Mẹ sẽ liên lạc với con sau ( tôi quay đi ra đến cổng xe của K đi tới và đỗ lại K bước xuống )
K: Chúng ta nói chuyện đi ( tôi k trl bươc đi K giữ tay tôi) em đừng như vậy nữa dc k,điều đó anh k hề muốn xảy ra
_Chia tay đi chúng ta vốn dĩ k thuộc về nhau và tôi chỉ là kẻ thấp hèn,1 ng như anh khiến tôi ghê sợ thấy anh tôi sẽ cảm thấy tôi là tội đồ ...anh đã giết người ...
_Em thật sự muốn chia tay
_Đúng vậy ( K chớp mắt rồi mím môi)
_Anh sẽ tôn trọng quyết định của em và tất cả là lỗi của anh chỉ xin em hãy quên chuyện đó đi ( Thương rơi nc mắt lã chã cô nhăn mặt) em đi đi hãy sống thật tốt và thi thoảng hãy về thăm con ( Thương giật tay K bước đi)....không gian lúc này lá Thu rơi đầy chân họ ,hai người quay lưng lại với nhau 1 người bước đi còn 1 người đứng lặng yên ( K rơi nước mắt còn Thương vừa đi khuất ngồi sụp xuống ôm mặt giữ tim)...
_Mẹ ơi giúp con tim con đau lắm
K: Đường đi có ai biết đâu trước những gì sẽ qua ( K quay lại nhìn con đường Thương vừa đi) phải giấu đi mất hay giữ lại những yêu thương...anh chỉ mong mơ những năm tháng sau này anh vẫn thấy em mang đến nụ cười ấy dành cho anh...( Lá rơi đầy tóc K chiếc khăn quàng cổ bay lên theo cơn gió lơi mà K k dám nói chỉ dám nói khi T đi khuất có lẽ khiến anh ta rất đau lòng)...Tôi đi vô hồn mở ví ra mua đồ ăn chợt tấm danh thiếp của bà cô đó rơi ra tôi nhìn rồi chợt nhận ra vội vã gọi
_Alo cho cháu hỏi cô là cô Liên ạ
_Cô nhận ra cháu rồi sao rồi đang ở đâu ( tôi ngạc nhiên)
_Cháu muốn cô giúp cháu trốn đến 1 nơi nào đó để chồng cháu k tìm thấy k ạ
_Được chứ 10p nữa sẽ có xe đón cháu ( bà cô cúp máy đúng 10p 1 chiếc xe đến đón tôi)...
(N): K ngồi ở quầy rượu trong nhà uống và chỉ uống
Thư kí T: Cậu nghỉ ngơi đi ,tại sao lúc đó k giữ lại để rồi giờ ngồi đau lòng thế này...
_Chỉ cần cô ý vẫn còn trong tầm kiểm soát của tôi là đươc rồi ( Dt trên bàn reo lên là Ngọc K k nghe cô ta nhắn tin)...
Ngọc: Em đang buồn qua chỗ em uống rượu đi ( K ném bộp máy vào tường)
K:Đi ...đi hết đi tại sao các người k để chúng tôi dc yên ( K lảo đảo ngã tựa vào bàn anh ta ôm đầu rồi thư kí Trịnh thấy tách...nc mắt anh ta rơi nhưng đang cố lấy tay che) còn thiếu nhau bao lời xin lỗi nữa đây ,tất cả đã kết thúc mất rồi (anh ta khóc nấc há miệng rồi gồng mình đỏ mặt nắm chặt mảnh thuỷ tinh trong tay mặc cho máu chảy)...
Tôi được đưa ra 1 hòn đảo xinh đẹp đó là Phú Quốc kỉ niệm nơi này dù với Phong nhiều hơn nhưng tôi lại k nhớ chút nào bằng kỉ niệm với K...đi qua gian hàng bán hải sản điệu cười của K lúc đó đang ám ảnh tôi...và qua bãi biển K cõng tôi đi trên bãi cát ngày đó...ông trời như trêu đùa chúng tôi...1 cách tàn nhẫn...tưởng rằng yêu Phong và nghĩ đó là định mệnh đời mình nhưng hoá ra định mệnh vốn là thứ ta chưa đoán được ai mới là định mệnh...bươc xuống xe bà cô đang ngồi uống trà nhìn ra bờ biển và có vẻ rất giàu có..( thấy tôi cươi nhẹ đặt tách trà)
_đôi mắt kia hẳn là khóc nhiều lắm đây ( tôi cúi đầu) ta hiểu cảm giác của con,thật ra ta cũng kb tại sao ta và con lại có duyên đến vậy chỉ biết ta muốn giúp con...
_Cô biết tất cả về K sao ạ
_Đúng rất rõ
_Anh ta à không chồng cháu thật sự là xã hội đen và ( định nói chứng kiến bắn chết Thắng)...
_Cậu ta là ông trùm phía Nam tổ chức chia ra Đông ,Tây ,Nam và Bắc tất cả các ông trùm đều dưới sự chỉ đạo của 1 người gọi là Lão Đại và cậu K là 1 người xuất sắc cho chức vị Lão Đại mặc dù chưa đến lúc chọn lựa nhưng theo ta cậu ta chiếm 60% bình chọn và để lên làm lãnh đạo cậu ta buộc phải giết 3 người còn lại đấy là thông lệ bắt buộc và rồi sẽ lại chon lại ông trùm của 4 hướng và nếu cậu ta k giết họ thì họ cũng sẽ giết cậu ta để lên ngôi Lão Đại ,đó là tất cả những gì ta có thể nói cho cháu hiểu...
_Cháu thật sự kb gì về anh ta ngoài mác 1 doanh nhân
_Còn nhiều thứ cháu chưa biết lắm và theo ta cháu nên chấp nhận số phận hơn là phản bác lại số phận,
_K anh ta đã giết người cháu k thể sống cùng với kẻ như vậy dc
_Dù cậu ta có làm gì như ta nói cháu phải chấp nhận và đâu phải những gì chúng ta thấy nó là sự thật đâu tại sao cậu ta giết người lại để chau thấy được ta nghĩ có vấn đề gì rồi K là 1 sát thủ máu lạnh nhưng ta hiểu nó k lý nào giết ng trc măt vợ mình dc ...( tôi lảo đảo)
_Cô là ai tại sao cô biết nhiều chuyện như vậy dc
_Ta là ai k qtrong ,qtrong ta ở đây để giải đáp thắc mắc cho cháu và muốn cháu hiểu K là ai đứa trẻ đó có rất nhiều vết thương lòng ( bà đăm chiêu)... 2 tháng sau... Tôi ở đây làm lễ tân ngày ngày làm việc để quên đi mọi việc ...
(N): K hút thuốc đứng ở sân đám đàn em đang cúi đầu sợ sệt
Thư kí T: Chúng mày có 1 cô gái mà k tìm dc lũ ăn hại
Đàn em: Bọn em truy tìm khắp nơi nhưng k chút dấu vết camera dường như cũng dc xoá hết ,người giúp cô ý hẳn là người rất giỏi ( K xua tay ý đi đi ) vâng ông chủ ...
Thư kí T: Lỗi của tôi chủ quan k nghĩ cô ý biến mất nhanh vậy
K: Người giúp cô ý hẳn là người giỏi hơn tôi rồi phải không ( K lầm lỳ nhìn thư kí T sợ sệt)
_Tôi k dám cậu chủ
_Dc rồi cậu đi đi tiếp tục tìm đi
_Vâng cậu chủ ( K đi vào nhà lên Phòng thấy Bin đang tô vẽ K gõ cửa)
_Bố vào dc k
Bin: Bố vào đi
_Con đang vẽ gì vậy ( K ngồi cạnh con)
_Con đang vẽ mẹ ( K đổi sắc mặt)...mẹ sẽ về phải không bố
_Mẹ con máu lạnh phải không đến 1 cuộc gọi về cho Bin cũng k có nhỉ
_Mẹ chắc sợ bố biết nhưng có Bin ở nhà chắc chắn mẹ sẽ về ...
_Bố sắp làm 1 việc rất lớn khi đó Bin phải ở bên bố đấy bố chỉ còn con thôi
_Vâng bố ( Bin thơm má K)...K cho con ngủ rồi đi ra ngoài lại châm thuốc hút và dặn vệ sỹ
K: Từ mai cậu chủ đi đâu đi đó thêm người bảo vệ ngay cả khi vào lớp học
_Dạ vâng ( K nhìn lên trời)
K: Cuộc chiến sắp xảy ra rồi khi anh thống lĩnh mọi thứ anh nhất định sẽ đón em ( K nắm tay lên nắm cung trăng) ...
Tôi tan ca làm và ra gốc cây dừa ngồi nhìn ra biển ...em phải tập quên hay níu kéo những gì từng thuộc về nhau đây...( nụ cười của K cứ xuất hiện trong tâm trí tôi bà cô ra ngồi cạnh)
_Chà đi nướng thịt đi ta đang đói ngồi đây mà suy nghĩ gì nhiều làm gì ( bà kéo tôi ra nướng thịt bất chợt tôi hỏi)
_Con cô đâu rồi ạ k thấy đến đây chơi ạ ( cô đổi sắc mặt)
_Nó ở nc ngoài
_Cô có mấy con vậy
_1 đứa con gái nó kp con cô mà con của ck
_Vâng ( tôi ấp úng)
_Nó có lẽ chưa bh coi cô là mẹ dù sao giờ cũng chỉ có mình nó,còn cháu
_Cháu có hai dưới cháu còn em trai mới lấy vợ
_Vậy à lấy sớm vậy
_Vâng yêu thương nhau quá nên lấy sớm ạ
_2 tháng ở đây thế nào nghĩ thông chưa?
_Cháu chưa có lẽ vẫn cần thêm thời gian ( 1 ng đàn ông vệ sỹ của bà cô chạy vào hớt hải)
Vệ sỹ :Phu nhân ông trùm phía Đông đã chết ( tôi ngạc nhiên bà cô thở dài)
Bà cô: Cuộc chiến bắt đầu rồi
_Cô k lẽ là anh K làm ạ ( tôi sợ sệt)
_Ta kb cũng có thể phải mà cũng có thể k cậu ta giờ có lẽ cũng luôn trong tinh trạng nguy hiểm...( tôi lo lắng)
_Bin ...Bin
_Đừng lo quá cậu ta kp tầm thường ,con của cậu ta hẳn cậu ta sẽ giữ hơn kim cương
_Cháu vẫn lo lắm để cháu gọi
_Gọi là lộ đấy nhé cư bình tĩnh dùng bữa đi...cả đêm về tôi lo lắng đi đi lại lại...đến lúc trời sáng bà cô gõ cửa
Bà cô: Đi tập thể dục đi chắc cả đêm k ngủ hả
_Vâng ( đi dọc bãi biển tôi cúi đầu lo cho Bin và cả K nữa)
_Lo gì chứ cậu ta giết ng mà
_Nhưng vẫn là ck của cháu ( bà cô cười) ...
_Đấy ta bảo suy nghĩ ki đi mà...
(N): K đang ngồi kí giấy tờ tại công ty cánh cửa đạp ra ông trùm phía Tây dí súng vào K
_Anh xin lỗi chú để chú phải chết trẻ nhưng chức vị Lão Đại nhất định phải là của anh ( K cười lớn)
_Đúng nó sẽ là của anh
_Tạm biệt thằng em ( tiếng súng giảm thanh đoàng bắn lên máu bắn lên bàn K,Thư kí T đã bắn chết ông trùm phía Tây ngay phía sau)
_Chức vị đó xuống âm phủ mà làm ( K phủi máu trên áo mặt anh ta vô cảm)...
Thư kí T: Thật may đúng như cậu dự tính cho bớt vệ sỹ đi để hắn lao tới ra tay sẽ dễ hơn ( K châm thuốc hút mở dt lên xem Bin ở trường) ông trùm phía Bắc( là Trung) muốn hẹn cậu
K: địa điểm
_Đảo phú quốc
_Chấp nhận ...( K nhếch mồm)
Tôi đang đi có tin báo ông trùm phía Tây đã chết,tôi bủn rủn chân tay
Bà cô: vậy là còn phía Bắc...( bà cô nhếch mồm)...cháu hôm nay về ngủ đi sắp tới lắm việc lắm đấy...
_Vâng cô ....(tôi về phòng rối bấm máy gọi về phòng Bin nhưng k ai nghe máy) con đi đâu rồi sao k nghe máy vậy ( nhìn giờ con vân học) chắc đi học thôi k sao đâu...đến tối tôi gọi cũng k ai bắt máy ...) con đi đâu rồi ...
(N): K đáp chuyến bay xuống Phú Quốc rồi mặt lầm lỳ đeo kính đen mặc cây đen áo choàng đen và rất bình tĩnh...
Thư kí T: Cậu chủ đưa đến nơi an toàn rồi ạ
_Tốt lắm sẽ sớm kết thúc thôi...
Tôi đi ra khu chợ hải sản ngồi nhìn dòng người và cứ cầm máy gọi con như kẻ mất hồn ( K đi xe ngang qua khu phố anh ta nhìn ra khu chợ nhưng Thương ngồi quay lưng lại )
(N): K ngồi lặng yên nhìn và cũng nhớ đến kí ức dắt thương ra ăn Hải Sản
K: Dừng xe ( anh ta bước xuống và tiến ra khu chợ ...Thương đứng dậy bước đi khi K tiến tới)...K lặng nhìn người bán hàng ..) em đang ở đâu vậy tôi rất nhớ em ( K thở dài mắt u buồn) ... Tôi trở về phòng mở ví ra nhìn ảnh bố mẹ và tôi ,tôi khóc ôm ảnh
_Bố mẹ ơi con nhớ Bin của con giờ con chỉ muốn về bên thằng bé và thật lòng con vẫn lo cho ng đó nhưng lương tâm con khi nghĩ đến Thuỷ thì con k thể ( tôi ôm ví rồi ngủ trên giường)...
(N): Bà cô đi vào thấy Thương ngủ k đắp chăn,bà cô đắp chăn
_Đứa trẻ này thật tôi nghiệp giờ có lẽ lòng rối bơi lắm ( bà cô kéo chăn chợt thấy ảnh ở trong ví Thương bà cô cười rồi cầm lên ánh mắt thay đổi và rụng rời tay chân)...nhìn Thương bà cô hoảng loạn rơi bịch chiếc ví chạy ra ngoài...) k thể nào đó là ai ,k thể nào ( đến sáng bà cô chờ Thương tỉnh dậy vội vàng chạy tới giường)
Thương: Ôi cô làm cháu giật mình ( bà cô dơ ví lên)
_Đứa bé trong ảnh là ai vậy,đứa bé đó đang ở đâu ( bà cô khóc tôi ngạc nhiên)...
_Là cháu mà dây là bố mẹ cháu
_Có đúng bme cháu k
_Cháu là con nuôi mà ,bố mẹ nhặt cháu ở trên đê khi đó cháu tai nạn suýt chết bố mẹ đã dang tay giúp đỡ cháu ...( bà cô ngã bịch cầm tay tôi cười như kẻ điên)...
_Cháu có hận mẹ cháu không nếu gặp lại cháu sẽ thế nào
_Cháu k có mẹ nào khác ngoài người đứng cạnh cháu trong bức ảnh
_vậy à uk cũng đúng ( bà cô khóc lớn)
_Cô sao vậy
_Chỉ là cô nhớ con thôi xin lỗi cháu ( bà cô chạy ra khỏi phòng)
(N): K đi tới bàn hội nghị Trung đang đối diện và ánh mắt họ như nói rằng có thể giết nhau bất cứ lúc nào tiếng cười lớn vang lên
Vệ sỹ: Lão đại tới ( K cười nhẹ Trung ngạc nhiên)
Trung: Lão đại cũng tới sao thật vinh hạnh
Lão Đại: Thế nào hai đứa thoả thuận chưa ai sắp tới kế nhiệm ta đây ,tranh đấu làm gì đưa ra 1 thoả thuận hợp lý là dc
Trung: Sao nào K tuổi đời anh hay tuổi tác đều hơn em
K: Cái đó chẳng nói lên điều gì nhìn vào thực tế đi ,nếu anh lên liệu anh để tôi yên sao ( Lão đại xua tay)
Lão Đại: Thôi nào nói nhanh đi đừng có cố chấp quá ai cũng xứng đáng hết ...( K rút súng rất nhanh bắn thẳng vào đầu Trung)
K: Games over ( Lão đại ngạc nhiên vỗ tay)...
Lão đại : Giỏi lắm cậu đúng k hổ danh máu lạnh tàn nhẫn ...
Tôi thay đồ ra ngoài bà cô vẫn đứng ở cửa
_Cô sao vậy
_K có sao hết ( vẫn khóc nhìn tôi sờ lên má tôi) cháu có đói k,có mệt k?
_Cô hôm nay hơi lạ nha ( vệ sỹ chạy tới báo)
Vệ sỹ: Phu nhân lão đại đã đến và cậu K đang ở trong phòng cùng ạ ( bà cô đổi sắc mặt)
_K ổn rồi sắp có chuyện lớn rồi ( tôi kéo tay)
_Có chuyện gì vậy cô
_Người đàn ông mà K hận nhất chính là lão đại cậu ta có thể nhằm vào ông ý
_Vậy thì sao vậy có cách nào ngăn cản không ạ ( tôi lo lắng bà cô nắm chặt tay)
Bà cô: Đi thôi phải nhanh mới kịp ...
(N): K ngồi cươi nhạt
K: Ông có còn nhớ ai dậy tôi thành người máu lạnh thế này không ( K dí thẳng súng vào đầu lão đại)
Lão đại: Mày dám thì mày sẽ chết k toàn thây
_Tao đã làm là sẽ dám ,mối thì giết bố mẹ tao ...tao luôn ghi nhớ trong lòng ( bên ngoài ng của lão đại bị giết hết) mày chủ quan quá rồi người tao muốn giết khi tới đây là mày...
Tôi và phu nhân chạy tới thấy K đang dí súng vào đầu lão đại
Phu nhân: K ổn rồi cậu K cậu ta nhất định sẽ giết chết ông ý ( Thương chạy vội ra che cho Lão đại)
Thương: Anh giết người nữa tôi sẽ chết ngay tại đây( K ngạc nhiên)
K: Tránh ra ( bà cô đi tới)
Bà cô: Cậu K cậu có thể tha cho ông ý dc k
K: Tôi tha cho ông ta ai sẽ tha và đưa bố mẹ tôi quay lại ( K dí sát súng hơn) thư kí T đưa cô ta ra ( Thư kí T kéo tôi ra tôi vẫn đứng) ngày này tao đã chờ bao nhiêu năm rồi k ai có thể ngăn cản tao cả mày phải chết
Bà cô: đừng cậu K đây là bố của Thương ( tôi ngạc nhiên nhìn lão đại cũng vậy) đây là con gái của tôi ( Tôi ấp úng k nói nên lời)
K: Bà nói dối tôi k tin tránh ra ( Thư kí T lôi bà cô ra)
_Cậu hãy tin tôi Thương đó là bố con nhất định k đc để bố con chết dưới tay ck con ( tôi hoảng loạn nhưng cố dang tay K định bóp súng rồi đẩy tôi ra lão đại nhắm mắt)
Tôi: Em có thai rồi ( tôi chạy ra che tay cho lão đại) em có thai rồi ( K nhăn mặt)
K: Cô nói dối
_Nếu ng này thật sự là bố em anh nghĩ sao khi con chúng ta lớn lên mà biết bố nó giết ông của nó
K: Cô nói dối ,k phải sự thật k phải ( K hét lên) tất cả là dối trá ( K vẫn định bóp cò tôi đứng chắn ngang)
Thương: Em sẽ thay bố em trả mọi tội lỗi xin anh làm ơn ( K cươi rồi nổ súng lên trần nhà )...
Lão Đai: Đáng nam nhi ta chấp nhận k để phụ nữ che chở ( ông ta gạt tôi ra và K dí súng vào ông ta bóp cò đoàng)...đạn bắn xuống chân ( k rơi bịch súng xuống sàn) ...
Bà cô: Mình ơi ...mình ơi ( ôm lão đại)
Lão Đại: Tôi k sao ,sao m k giết tao đi
K: Đôi khi sự sống còn đáng sợ hơn cái chết ( K quay đi) nhốt bọn họ lại...( tôi chạy tới kéo tay K)
Tôi: Xin anh đừng như vậy ( K quay lại nhìn tôi)
_Vì sao con tim anh đây vẫn yêu em dẫu biết mai anh phải quên ( K rơi nước mắt tách xuống dưới tay tôi)....và tôi biết con đường tình này của chúng tôi vốn dĩ k nên bắt đầu kể từ lúc quen nhau...yêu thương thật sự đối vs chúng tôi hai chữ đó giờ quá mong manh...

Đọc tiếp chap 21 của truyện Thả Hồn