Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Tháo Chạy chương 56. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tháo Chạy chương 56. Hiển thị tất cả bài đăng

25 thg 4, 2017

Tháo Chạy chương 56 - Đọc Truyện của TG Huyền Thu

Đọc truyện Tháo Chạy chương 56 của tác giả Huyền Thu

Chị Lan: Khi thấy em trên Tivi trong lễ cưới chị thật sự quá ngạc nhiên họ quá giàu có 3 tầng khách mời thì chị choáng nên chị nghĩ em và cậu ta là hai thế giới


Mẹ: Quan trọng là tình cảm hai đứa dành cho nhau là k có,cậu ta trong mắt mẹ thấy rõ k có vị trí cho con con gái ạ ( tôi rơi nc mắt)
 - Con biết nhưng k hiểu sao con buồn đến thế này ( bà ôm xoa lưng tôi)
 - Ngủ thôi con sau cơn mưa trời lại sáng,chuyện đó đâu phải là đóng lại tương lai đâu con,con gái bây giờ lang chạ rất nhiều nhưng miễn sao họ tìm thấy đích phù hợp và trân trọng họ vậy là được
 - Vâng (tôi khóc trong vòng tay mẹ như 1 đứa trẻ)...1 tháng sau anh chị tôi ban ngày ra chợ bán hàng ăn phụ cùng bố mẹ tôi ,,,tôi ở nhà dọn dẹp làm các món để mẹ bán cháo dinh dưỡng cho trẻ con ở đây...hnay cũng như mọi ngày bói mẹ và anh chị về thở
Mẹ: Đông khách k còn thời gian mà nghỉ
Lan: quán con cũng đông hnay k sang phụ mẹ dc tí nào ( tôi vừa làm vừa cười bố mẹ và anh chị buôn bán tốt vậy là vui rồi)
Bố: Bông về đây ( Bố đi đón Bông) bố có vc muốn nói ,bố muốn tiếp tục kinh doanh ở đây nhà trên kia bán rồi chúng ta trả phu nhân để k mang nợ các con thấy sao
Anh rể: ở đây cũng k xa lăm sau này mua nhà trên đó sau cũng dc ạ,do chúng con mà
Bố: Thôi bố k nhắc lại nữa ( nhắc đến phu nhân khiến tôi lại cảm thấy buồn)
Mẹ: Con lại buồn sao
 - Dạ không con chỉ cảm thấy hơi có gì đó ( bố xoa)
Bố: Ăn cơm thôi bố đói rồi
 - Vâng con xong rồi ...ăn cơm xong tôi lên trên sân thượng ngồi ...nhìn những vì sao trên trời tôi tự hỏi...anh đang làm gì,anh có lẽ đã quên tôi rồi phải không?tôi thấy nhà bên có cô gái tên Xoan chạc tuổi tôi đang nói chuyện điện thoại với người yêu cô gái hát:"Những giọt nước mắt đã rơi xuống cánh cửa nơi trái tim em,chúng đã trả lời cho em tất cả,anh là người mà em k thể có được,1 người mà em phải quên đi,tình yêu của em mỗi lúc 1 xa dần,em nên để anh ra đi vì em k còn là chính em nữa,i Love you "...cô gái cười với chàng trai
Xoan: Sao bài này em hát hay k ,điên à buồn mới hay chứ ( tôi ôm tim mình)...tại sao khi nghe thấy mình lại thấy nhói lòng vậy và người đàn ông mình vừa nhớ tới kp Huy mà là anh ta...không...mình đang nhớ Huy ( tôi cố phủ nhận nước mắt tự dưng cứ rơi vô thức)...chạy xuống dưới uống nước tôi chùm chăn đi ngủ trong hoảng loạn
Mẹ: Con bé này sao vậy
 - Con ngủ trước đây ạ mai Xoan nhờ con gặt hộ con phải dậy sớm
 - Uk mà con gặt dc k đấy
 - Vâng con làm được ạ ( tôi nhắm chặt mắt và cố k nghĩ tới nữa) ....Hôm sau tôi dậy sớm đi gặt với Xoan
Xoan: Này hôm qua thấy đang ngồi bên trần ngta định gọi thì chạy nhanh thế
 - Uk tào tháo đuổi thông cảm nhé ( Xoan cười lớn)
 - Làm được k đấy cắt theo mình nhé
 - Làm được thì mới nhận lời chứ ( tôi và xoan cắt lúa đến gần trưa mới xong tôi nằm thở) mệt k chịu dc
 - Thế đã là gì con gái thành phố sướng thật đấy
 - Xoan con gì trên áo kìa như con đỉa ý
 - Đâu ( vội vàng rũ áo rồi nhìn tôi nhớ lại lúc tôi gặp Huy cũng vậy nhưng rồi chợt hình ảnh Sơn cười khi trong triển lãm tranh cứ ập đến ,tôi lắc đầu) đồ quỷ làm gì có ( chúng tôi đùa nhau trên cánh đồng lúa vui vẻ) đến trưa vẫn k thấy bme về ăn trưa anh chị cũng vậy tôi đạp xe ra chợ ,quán đóng cửa ...ô vậy bố mẹ đi đâu rồi nhỉ ,anh chị cũng vậy...về nhà ô tô vẫn còn đó tôi gọi điện thì thuê bao k liên lạc được...chờ đến chiều tôi đi đón Bống
Cô giáo: Bố mẹ cháu đón từ sáng rồi mà
 - À vâng tại em k gọi dc nên ...vậy em xin phép ( đạp xe về nhà trời mưa to cũng k thấy bme về cả nhà đi đâu sao k bảo mình nhỉ)...Cả tối ngồi chờ bố mẹ k về...tôi hớt hải đi hỏi k ai biết bố mẹ tôi và anh chi đi đâu...Xoan chạy sang bảo tôi
 - Lê ơi tao có nghe nói hôm qua thấy bố mẹ của bà đi về thành phố rồi đi hướng đó
 - Họ co bảo đi vs ai k
 - Họ bảo k thấy chỉ biết lên xe màu đen ...( tôi vội vàng khoá cửa nhà đưa cho xoan)
 - Nếu mình chưa về cậu cứ giữ khoá nhà nhé
 - Uk đi sớm về sớm nhé
 - Uk biết rồi ( tôi bắt xe về thành phố nhà vẫn khoá bme k về đây)...bố mẹ đi đâu vậy ( tôi lên đồn báo công an họ cũng nói sẽ đi tìm )...còn tôi cứ lo lắng bồn chồn lòng nóng như lửa như có điều chẳng lành...3 ngày trôi qua tôi đi tìm bme khắp nơi...rồi chợt dừng chân suy nghĩ...bme k thể là người bỏ mình đi như vậy hơn nữa cả chị và anh rể nữa ,k thể tự dưng như vậy dc ,bắt cóc chăng kp nhà mình đâu có gì họ bắt...vậy thì k lẽ ...k thể nào là anh ta ,anh ta chắc quên mình lâu rồi k thể nào ...Chợt điện thoại tôi reo lên...
 - Dì ơi ( Tiếng bé Bông)
 - Uk dì đây con dì đây con ,con đang ở đâu vậy ( nghe tiếng cười này là của Huy)
Huy: Alo Lê à anh đây ,anh mời bố mẹ em đi chơi chưa xin phép em có sao k
 - Sao tự dưng anh lại mời đưa máy cho bme em đi
 - Uk đây em ( a ta đưa máy cho mẹ)
Mẹ: Con à cậu Huy nói đưa bố mẹ đi chơi thôi ( mẹ ấp úng dường như k dám nói gì đó)
 - Tại sao mẹ lại đi con k tin anh ta làm gì vậy( Huy giật máy)
Huy: Anh sẽ cho người đón em ra sân bay luôn nhé ,đến ngày em quay lại LonDon rồi
 - Anh điên rồi anh dám bắt bố mẹ tôi cưỡng ép tôi sao anh điên rồi
 - Anh mời bố mẹ em đàng hoàng ,anh k cam tâm để em xa anh 1 lần nào nữa em hiểu chưa?
 - Tôi là người của a Sơn kp của anh

Đọc tiếp chương 57 truyện Tháo Chạy của Nguyễn Huyền Thu 

Mời bạn đọc xem danh sách chương truyện THÁO CHẠY của tác giả Huyền Thu

Nguồn: Huyền Thu