Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Tôi đã sống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tôi đã sống. Hiển thị tất cả bài đăng

13 thg 3, 2017

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 22 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 22:

Cả 1 chặng đường bên nhau đến lúc nào đó chỉ cần được cùng nhau ngủ 1 giấc ngủ ngàn thu êm đềm bên nhau có phải không anh,5 tháng trôi qua rồi trời đã lạnh hẳn rồi anh ở đó có lạnh không anh,em nhớ anh...tôi đặt lên tấm bia mộ

Vũ Ngọc Lâm hưởng dương 34 tuổi,,,tôi ngồi bên bãi cỏ cạnh mộ anh,dùng đôi bàn tay này nhặt cỏ xung quanh phủi bụi,anh rất ghét bụi bẩn mà phải không?ước gì trên thế gian này không có chia ly anh nhỉ,con đang đạp này Thomas rất ngoan em đã nói anh đi làm ở nơi rất xa mà con nào đâu biết anh sẽ chắc chắn không quay về ( tôi cười rơi nước mắt)...cùng nhau đi khắp thế gian đó là điều ai cũng mơ ước chỉ có điều em sẽ cùng anh đi ở kiếp sau ,nếu có gặp lại hãy hứa với em đừng bỏ em lại như thế này,em mạnh mẽ hơn anh đấy ít nhất em không dùng đàn ông để che đi sự yếu đuối như anh dùng những cô gái để che đi sự thật là anh yêu em,có nhớ lần đầu anh nghĩ bố em hại bố anh nhìn anh ôm vết thương quay lại hai hàng nước mắt của anh khi đó em đã biết anh yêu em rất nhiều nên nỗi đau trong anh có lẽ lớn hơn em,nghe anh thư kí nói mỗi tối anh đều nấu mỳ tôm hẳn hai bát và như đang tưởng tượng ra em đang ngồi phía trước...lúc đó chắc rằng trong lòng anh buồn lắm đúng k?cảm giác đó em biết,rồi là Chi nói anh mỗi lần nhìn thấy hàng rong bán đồ ăn ven đường anh lại dừng xe nhìn 1 lúc và lúc đó hẳn là đang nhớ em phải không?em hay ăn vặt mà ,,,1 nửa cuộc đời em ơi em nhớ anh lắm biết không?( tôi nằm lên bãi cỏ sờ tay lên mộ Lâm nhắm mắt) em muốn vẽ lên tình yêu này 1 cách êm đềm nhất,em vẫn luôn ở đây mãi mãi không xa anh,chiếc nhẫn này anh đã đeo cho em vẫn còn vương đâu đó hơi máu của anh ( tôi gục đầu vào mộ Lâm gào lên)...em xin lỗi anh ,em xin lỗi anh Lâm à...chị tôi chạy vào gọi
_Biết ngay em lại thế này mà ,thôi nào em phải nghĩ cho con chứ
_Em nhớ anh ý ( chị bật khóc)
_Lâm không còn nữa đối diện sự thật đi con ngốc này nữa ...( tôi đang khóc thì lên cơn đau đẻ)
_Đau quá ( tôi thở mạnh) con em...có lẽ sắp sinh rồi...chị đưa tôi vào viện tôi lên cơn đau
Bác sỹ: Mở 4 phân rồi mau vào sinh,đứa trước sinh mổ phải không?
_Tôi muốn sinh thường thưa bác sỹ
_Cô làm được không tôi nghĩ mổ vẫn hơn
_Không tôi muốn sinh thường ,tôi làm được...
Vào phòng sinh chị tôi đứng bên ngoài gọi lớn
_Cố lên Trà cố lên em...
Bác sỹ: Nào hít sâu ,hít sâu dặn ( tôi cắn chiếc khăn dặn ,kí ức anh hôn em xoa bụng tất cả dường như đang ùa về) 1 2 3 dặn lần nữa nào cố lên ...cô đang mất sức đấy nào lại nhanh nào...123 ( tôi gồng mặt lên để dặn nước mắt tuôn trào) cố lên sắp ra rồi ( tôi thở gồng mạnh rồi năm vật ra)...ra rồi ( tiếng con khóc oe oe) em có nên nhắm mắt ngay lúc này không anh ...
Y tá: Có hiện tượng băng huyết ( họ cấp cứu )
_Hãy chờ em các con hãy tha lỗi cho mẹ,mẹ k thể sống mà cứ dằn vặt nhớ bố con thế này được,hãy tha lỗi cho mẹ
Bác sỹ: cấp cứu khẩn cấp nhanh lên ( tiếng dao kéo loảng xoảng,đôi mắt tôi nhắm lại trong nụ cười ,,,em tới đây chúng ta sẽ k ai còn cô đơn nữa...chợt có bàn tay nắm lấy tay tôi...lơ mơ tôi thấy Lâm
_Cô lên em anh sẽ ở đây chờ em ( tôi nhìn Lâm cười)
_Ngay cả bây giờ em đã găp được anh sớm hơn rồi ( tôi tuột tay)...tiếng oe oe tiếng Thomas gọi mẹ tôi mở mắt...
Yến : May quá em tỉnh lại rồi nguy hiểm qua em bị băng huyết khi sinh ,suýt chút nữa mất mạng đấy chị sợ quá con em đây ( chị đặt con lên giường tôi)...tôi bế con mà rưng rưng
_Mẹ xin lỗi mẹ ích kỉ quá ,mẹ định bỏ con lại
Thomas: Mẹ ơi con sợ ( tôi ôm Thomas)
_Mẹ sai rồi me k bỏ các con lại nữa mẹ thật hồ đồ...mẹ xin lỗi...
Yến: Em đừng nghĩ dại nữa hãy để nó qua đi còn hai đứa con em thì sao đây
_Vâng từ giờ em sẽ sống vì con,ngay cả khi em ngất đi em cũng mơ đến Lâm giấc mơ đó ước gì là sự thật...1 năm sau ,tôi hiện là chủ của chuỗi cafe có tên Kí Ức,quán của tôi luôn có ảnh của các cặp đôi ,tổ chức tỏ tình miễn phí cho các bạn nam nữ,nghĩ đến họ dc đến vs nhau là tôi cảm thấy vui mừng và tôi k theo nghiệp phóng viên nữa vì nó sẽ gợi cho tôi những kí ức mà tôi k muốn nhớ tới...tiếng chuông gió vang lên ,,,tôi ngẩng lên là anh thư kí
Thư kí: Thomas dạo này thế nào rồi?
_Cháu vẫn ổn còn Cu Bi thì trộm vía ăn ngoan ngủ tốt ,anh lấy vợ đi dc rồi đấy
_Anh có hẹn mà cũng sắp rồi
_Chà đùng cái công khai vậy
_Em có liên lạc với bác gái dc chưa?
_Chưa anh ạ bác cũng mất tích sau tang lễ luôn rồi có lẽ bác quá buồn
_À người đó đến rồi ( tôi ngó ra là chị Yến)
Yến: anh đến lâu chưa ( bẽn lẽn)
_Lâu rồi cũng phải đến 2 phút ( Chị cầm ví đập vai anh thư kí,tôi nháy mắt ý nhẹ nhàng chị vội vuốt tóc)
_Mà này hai người hẹn hò từ bh đấy sao giấu kín vậy ,em có đánh thuế hai người hẹn hò sao...
Yến: À thì chị mãi mới nhận lời
Thư kí: Đâu có em hỏi anh có thích em k mà ( Chị dỗi quay đi tôi cười ,anh thư kí đặt 1 chiếc máy ghi âm lên bàn)
_Anh dọn đồ của Lâm thấy để trong ngăn kéo anh đi đã nhé ( a thư kí đuổi theo chị)...
Nhân viên: Chị chủ hôm nay lễ tình yêu cho bọn em về sớm nha,..
_Ok luôn hạnh phúc vui vẻ nhé hai đứa đi đi ( quán tấp nập các đôi bạn trẻ tôi bận tối mắt cho tới khi muộn quán hết người ,tôi cầm máy ghi âm ngồi ở quán nhìn xuống đường và bật)...tiếng alo của Lâm,alo hôm nay gặp 1 cô gái cũng dùng máy ghi âm giống mình,tiếc là có bạn trai rồi ( tôi bật cười),hôm nay tôi lại gặp cô gái đó trong đám tang của bố tôi cảm ơn cô gái đó tôi muốn nói vậy nhưng k dám xuất hiện vì tôi sợ phải đối diện rằng bố đã mất...hôm nay cô gái đó đưa tôi vào viện k hiểu sao chúng tôi lại có duyên mà tôi thích thích rồi hay sao ý ( tôi ôm mồm cười nhăn mặt),,,hôm nay tôi đã cướp đi thứ qtrong của cô ý cô ý khóc tôi điên thật rồi ,,,hôm nay con của chúng tôi k còn tất cả đã kết thúc ,,,ở đó em đang làm gì vậy anh muốn cùng em ngắm tuyết rơi vừa khắc tên em trên chiếc vòng đó xong chà sau này phải mua cái loại đắt tiền hơn nhé vòng này khắc mạnh sợ vỡ nên lâu quá anh nhớ em Trà à ( tôi cố nuốt nc bọt nở nụ cười),,,,khi em đọc được lời nhắn này kb khi đó chúng ta còn ở cạnh nhau không nhỉ anh đang nhìn bầu trời và nhớ đến em anh sợ sẽ giữ em lại k cho em đi và như vậy em sẽ nguy hiểm anh đã tham vọng chiếm lĩnh mọi thứ và thứ duy nhất anh cần thì anh lại đánh mất,yêu sao mà khó quá vậy nhỉ khó nhất trong các thứ mà anh biết ,em có bh nghĩ em sai khi gặp anh không?em có nhớ là mình từng yêu nhau đã có những giấc mơ và cũng nghĩ dù có đắng cay cũng sẽ qua,giờ anh cố níu bàn tay cố giữ nụ hôn chỉ trong mơ mà thôi ,em phải luôn vui vẻ mạnh mẽ lên nhé còn anh thực sự k thể mạnh mẽ dc anh yêu và nhớ em rất nhiều ( Tiếng Lâm khóc khi ghi âm tôi ôm tim)
_Em cũng vậy rất nhớ anh ( gục đầu xuống bàn khóc)...Hôm sau quán đông nhân viên bận chạy lên xuống...
_Chị Trà ơi chị làm hộ em em phải bê trà sữa cho viện Bb họ đặt 10 ly
_Em làm đi chị mang qua đó cho
_Dạ vậy chị hộ em nhé
_Uk ok mà ( tôi sách trà sữa vào viện khoa tim mạch lồng ngực)...mang trà sữa vào họ gửi tiền tôi cúi chào ra về ,vừa ra sảnh thấy xe cấp cứu đến
Loa bệnh viện: Cấp cứu tại sảnh gấp ( tôi thấy y tá chạy ra...1 ng đàn ông máu me đầy người tôi sợ lùi lại rồi va vào người 1 bác sỹ đeo khẩu trang)...
_Ồ xin lỗi tôi k để ý ( anh ta đi vụt qua tôi) ...anh ta vành mắt đo nhịp tim và xem vết thương...( tôi thấy y tá cứ đứng nhìn anh ta khám)
_Mau chuẩn bị phòng phẫu thuật đừng nhìn nữa ( k hiểu anh ta nói tôi hay y tá,giọng nói này nghe quen quá,xe bệnh nhân đẩy vào thang máy tôi chợt chạy theo) ...đứng đối diện nhau hai chúng tôi nhìn nhau ,anh ta mặc sơ mi trắng quần bò sắn gấu và đi giày thể thao,khoác ngoài chiếc áo blouse trắng của bác sỹ...cánh cửa thang máy đóng lại...
_Mày điên rồi Trà ạ lại viển vông rồi...tôi đi bộ về quán thở dài ,đến tối tiếng chuông gió lại vang lên ...tôi và nhân viên đứng chào khách 4 người bác sỹ đi vào trong đó có Lâm tôi giạt mình lùi lại ( nhân viên quán đẩy vai)
_Chị Trà chị ( tôi đơ người)
_À uk em véo chị xem có hoa mắt không ( anh ta đi vào cười nói như bình thường chỉ khác đeo căp kính và k có vẻ gì quen tôi)...tôi đơ người nhìn anh ta nói chuyện với bạn
Bác sỹ 1: em chủ quán ơi mê anh nào trong số bọn anh rồi à
_À không xin lỗi mọi người tôi vô duyên quá ( tôi bê đồ ra đặt ly trà sữa lên gần chỗ anh ta rồi thò mặt vào ngó nhìn ) không khác gì chỉ khác kiểu tóc và cặp kính thôi cho hỏi anh tên gì vậy?
Nhân viên: Chị Trà ơ kìa chị ( a ta cười tôi ngắt lời)
_Anh đừng nói anh tên Lâm nhé
Bác sỹ 2: Chết rồi cô em này kết ông rồi
Anh ta: Tôi tên gì k qtrong,qtrong cô đang làm đổ nước vào người tôi rồi ( tôi giật mình)
_À vâng nhưng ngay cả giọng nói k thể nào có người giống như vậy dc ( tôi hoảng loạn)
Nhân viên: kìa chị ơi ( họ ra kéo tôi ra)...anh ta nghe điện thoại rồi bảo mn
_Tôi có việc phải đi trước đây mấy ông ngồi đi ( tôi chạy theo kéo tay)
_Là anh phải không anh k nhớ em và con sao tại sao anh lại thế này trả lời em đi ( a ta giật tay)
_Xin lỗi cô nhầm người rồi ( rồi nghe điện thoại quay đi,tôi cười haha như kẻ điên)
_Nhầm ư tên khốn ( a ta lên taxi tôi chạy theo ) nói đi tại sao anh lại làm vậy là anh mà k thể có hai người giống nhau như vậy dc ,hãy nc với em đi làm ơn ( xe vụt đi tôi đứng thở nhìn xe đi khuất mà thấy đau lòng)...cả đêm về tôi suy nghĩ về anh ta liệu có hai người giống nhau không phong thái anh ta hoàn toàn khác chỉ có ngoại hình giống,đến sáng cho con đi học cô giúp vc chăm Bi tôi chạy đến viện hỏi
_Chị y tá cho tôi hỏi hqua có bác sỹ trực nào tên Vũ Ngọc Lâm k ạ
_Không em nhé
_Vậy cho hỏi có bác sỹ nào tên Vũ Ngọc Lâm k ạ
_Không em nhé ( tôi buồn quay đi vừa quay lại thấy anh ta đi cùng y tá đi sau anh ta đang dậy gì đó cho họ)...1 nửa của em cứ mãi tìm kiếm đến bao giờ đây...tôi đứng nhìn anh ta chỉ dậy mà lặng người ,ánh mắt cử chỉ nụ cười khi sinh viên thực tập trêu...và cứ như vậy tôi đi theo anh ta cho tới khi kết thúc ca trực ...chơt có ca cấp cứu 1 đứa trẻ độ 10 tuổi bị ngã máu chảy ở đầu ra liên tục ,1 ca khác vào bị tại nạn nặng hơn y tá chạy vội vàng cuống cuồng ,anh ta đi ra rồi lấy băng bịt vết thương mẹ bé sợ k giữ dc tôi chạy tới giữ
_Để tôi anh làm đi ( a ta nhìn rồi bỏ đồ ra khâu vết thương của bé rất nhanh và chăm chú tỉ mỉ)...xong anh ta chạy đi phẫu thuật...đến 3h sáng tôi vẫn đứng chờ ở sảnh phẫu thuật,,,rồi ngồi gật gù...gật mạnh ( có ng đỡ tôi mở mắt là anh ta)...kí ức đang quay lại trong tôi,tôi nắm tay anh ta
_Hãy cho tôi biết anh tên gì đi dc k?
_Tôi tên Thành không phải Lâm như cô nói
_k đúng anh tên Lâm ( tôi nhìn tên thẻ nhân viên Vũ Tiến Thành)...tôi buông tay
_Giống anh rất giống nhưng có lẽ tôi đã nhầm xin lỗi ( tôi u buồn đứng dậy)...
_Cô về cẩn thận ( tôi quay lại a ta cười nhẹ)...tôi cúi đầu về ...những ngày sau đó tôi cứ như kẻ mất hồn cho đến khi đội đó lại tới uống trà ,anh ta vừa bc vào cửa nụ cười đó khiến tôi đứng đơ người và cứ nhìn anh ta cười nói với bạn bè
_Chị Trà chị k sao chứ ( nhân viên đẩy)
_không chị có sao đấy ( tôi ngồi xoài tay xuống bàn chống cằm lên nhìn anh ta cho tới khi anh ta ra thanh toán)
_Của tôi hết bao nhiêu vậy
_2 triệu ( tự dưng buột mồm mặt vẫn ngơ ngác)
Nhân viên: dạ 200 ngàn ạ xin lỗi anh chị chủ hay có tính đùa
_K sao ( anh ta đưa tờ 200 ,tôi rút 500 trả lại a ta đứng im) cô nhầm rồi
_Anh sinh năm bao nhiêu vậy
_Tôi để đây nhé
_Anh có vợ chưa ( nhân viên đẩy vai tôi)
Nhân viên: Dạ cám ơn anh lần sau anh lại tới ạ rất cám ơn anh ( bọn họ đi) chị sao vậy thích anh đó hả
_Uk yêu rồi
_Đẹp trai lại làm bác sỹ chăc có bạn gái rồi mơ gì hả chị ( tôi như kẻ đơ)...chị tôi quàng tay anh thư kí đi tới,tôi vội hỏi anh thư kí
_Anh Lâm có anh em sinh đôi không hay đại loại anh em cùng cha khác mẹ
_Không có sao vậy
Yến: em lại thế rồi bọn chị đến để bàn về đám cưới của bọn chị đây
_Sao gấp vậy ( Yến nháy mắt)
_Chị bao nhiêu rồi hả k lấy là ế ư?
_chị ế rồi mà ( a thư kí cười)
_sang tuần đẹp bọn anh sẽ làm đơn giản thôi sáng nay bọn anh đã đi đăng kí rồi ( anh thư kí cầm tay chị dơ lên nhẫn đã đeo sẵn cho nhau tôi cười)
_Chúc mừng hai người ...1 tuần sau hôm nay lễ cưới của chị dì và họ hàng đang tấp nập ...bc vào phòng chờ tôi nhìn chị ) chị đẹp lắm chị của em đi lấy ck thật ư?
_Uk đến giờ này còn hỏi thật ư em đã quên đi chút nào chưa đừng buồn nữa nhé
_Em gặp 1 ng rất giống Lâm nhưng phong thái hoàn toàn khác có lẽ em điên rồi
_quên đi em à giữ trong tim là đủ phải k nào
_Vâng ( ở ngoài hô thiếu 1 phù dâu bị ngã xe k đến kịp)
_Em làm phù dâu cho chị nhé
_Em sao,sao mà được em có con rồi mà
_Đâu có sao k lẽ để chị thiếu bh nhờ ai được chỉ mấy phút thôi mà
_Họ cười cho đấy
_Ai cười em đã lấy ck đâu nào?( tôi ấp úng)...thay 1 chiếc váy trắng như cô dâu makeup chút tôi nhìn tôi trong gương rồi cười ...mạnh mẽ lên hnay phải vui ngày vui của chị mà...bc ra ngoài 2 phù dâu nữa đang chờ ...đi sau chị tôi nhìn chị rồi cười tươi ...chị của em phải hạnh phúc nhé ,,,Thomas đang đứng trong bộ vest xanh tôi nhìn con vẫy tay cười...dì tôi thì khóc thút thít
_Mới ngày nào chúng nó bốc ứt gà cho vào mồm ăn mà giờ đã thế này rồi ( haha)
Yến: Dì nữa chuyện ý cũng nói ra được...anh thư kí bước ra chị cười rạng rỡ khi nhìn thấy anh ,,,bước gần tới nơi tôi thấy Thành à hay là Lâm anh ta trong bộ vest xanh như Thomas....tôi nhìn sang phía bên kia bác gái đang đứng nhìn vỗ tay ,,,tôi ngạc nhiên chuyện gì vậy...chị đi tới anh thư kí đưa tay chị đặt tay lên và rồi đến anh ta dơ tay anh ta nhìn tôi
_Đã đến lúc chúng ta cầm tay nhau đi khắp thế gian,đã đến lúc chúng ta vẽ 1 bức tranh cho 1 gia đình,anh vẫn luôn ở đây bên cạnh em 1 nửa của em k cần phải tìm kiếm xa xôi hạnh phúc đang ở đây,làm vợ anh nhé anh yêu em mất rồi ( tôi cười thở mạnh rơi nc mắt,chị khóc tu tu dựa vai anh thư kí)
_Em mơ sao?
_Giấc mơ có thật ( Lâm tiến tới hôn tôi vòng hoa trên đầu tôi rơi xuống mn vỗ tay Dì và bác gái ôm nhau khóc tất cả niềm vui như vỡ oà)....
_Em cứ nghĩ anh đã ( Lâm sờ lên môi tôi)
_Anh muốn được đàng hoàng là 1 người đàn ông chân chính để dc ở bên em ,dù nghèo đói hay bệnh tật anh sẽ mãi mãi ở bên em ( tôi đấm thẳng vào bụng Lâm)
_Đồ khốn sao anh k bảo chứ
Thư kí: Lúc đưa vào viện cậu Lâm đột nhiên tỉnh và dặn tôi khi đó cậu ý đã chết rồi nhưng có lẽ lời kêu gọi của em đã khiến cậu ý tỉnh và bọn a quyết định làm vậy để từ bỏ tổ chức...
_Vậy giờ ai đứng đầu tổ chức đó
_Là anh ( tôi quay lại là david và Kate họ cũng mặc đồ cưới như chúng tôi) chúng ta tuy k quen biết nhưng có 1 nhân duyên nào đó và sẽ cùng kết hôn vào ngày hôm nay ( 3 đôi chúng tôi tay nắm tay bc lên phía trc trong sự chúc phúc của mọi người)...
Lâm: Con người chúng ta sống để yêu và khi còn tình yêu tức là chúng ta đã sống vậy thì hãy sống và yêu hết mình 1 cách trọn vẹn...và 3 chúng tôi dắt tay nhau chạy ra xe để đi trăng mật ,,,anh yêu em rất nhiều
_Em cũng vậy đừng buông tay nhau nữa anh nhé
_Nhất định rồi anh đã sống và sẽ mãi mãi bên em mỗi ngày sẽ yêu em nhiều hơn ( Thomas và dì đang bé Bi vẫy tay chúng tôi)
Dì: Này đi mật thì mật nhớ về sớm nhá còn 2 đứa đây này gớm sao lũ trẻ nó máu thế chị nhỉ
Bác gái: tôi cũng muốn giống chúng đây lày... và trên xe chúng tôi cùng nhau hát ngân nga giai điệu ngọt ngào của tình yêu
_Lâm ơi em yêu anh mất rồi
_Anh cũng vậy
Yến: Hai đứa này sến quá rồi
Thư kí: anh cũng yeu em yến à
Yến: em cũng vậy ( chúng tôi nhìn họ chẹp chẹp ,yến quay ra quát david) thôi đi hôn nhau mãi mỗi ông có vợ à ( chúng tôi cười ồ lên)...và tôi thiết nghĩ cuộc đời này đúng như anh nói anh đã sống vì tình yêu và còn yêu là chúng ta còn sống dù ở bất cứ đâu thiên đường hay địa ngục tình yêu mãi tồn tại...
_
- [ ]
THE END

Xem danh sách chap của truyện Tôi Đã Sống  full

Xem thêm các truyện khác cùng tác giả: 

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 21 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 21:

Xin lỗi tất cả những gì giờ đây có lẽ sẽ là lời xin lỗi ,xin lỗi cho cuộc tình trái ngang này,,,tôi chạy theo david chị tôi tóm tay

_Trà em phải rời khỏi đây ngay đi,tổ chức khác đang tìm điểm yêu của Lâm hãy chạy xa khỏi đây
David: Chuẩn bị sẽ có cuộc giao chiến Lâm sẽ thống trị toàn bộ thế giới đen đó là thứ anh ta muốn từ lâu k gì có thể ngăn cản được
_Trà nghe chị đi đi em đi xa vào ,sẽ nguy hiểm lắm người đàn bà bên cạnh anh ta sẽ là người gánh chịu hậu quả lớn
David: Cậu ta làm thế vì em đấy,cậu ta biết em mang thai rồi
_Sao anh biết được em mang thai
_ở biệt thự Lasvegas khi em mở cửa vào chính Lâm đã nhờ Chi ( bạn gái cũ) làm vậy vì cuộc giao chiến đã bắt đầu tổ chức Xanh đang truy đuổi tổ chức Máu của chúng tôi,lúc đó anh đứng bên trong khi em đóng cửa lại Lâm ngã quỵ đấy k còn cách nào khác ,tiếc răng em k tin tình yêu của cậu ta vs em ..
Yến: Đúng vậy kể cả vc hôm nay nếu chị bị đâm nhát kia sẽ chết ,anh thư kí đâm trượt xườn mà thôi ...cậu ta muốn giữ em lại để an toàn nhưng chị lại cứu em
David: Thế giời của anh rất tàn ác sẽ k có hiện diện của tình yêu người đàn ông máu lạnh như Lâm đã nói với anh chỉ cần lặng nhìn em lướt qua bên đời vui vẻ hạnh phúc là anh ta cảm thấy mãn nguyện rồi ,chỉ còn cách đẩy em ra xa nhưng có lẽ Lâm đến hnay mới làm dc...( tôi ôm mặt)
_Vậy em phải làm sao đây
_Đi xa đi về Việt Nam đi tạm thời dắt Thomas đi đi khi nào cuộc chiến đó kết thúc Lâm sẽ tìm em ,anh tin vậy...tôi ngoái lại nhìn Cổ Máu nơi đó sắp có giao chiến vậy còn anh thì sao ,anh đang bị thương còn tôi lại luôn chỉ trích anh,nỗi đau anh chịu tận sâu trong tim ...
_Anh có biết chuyện xảy ra 10 năm trước k ngày anh trai Lâm mất đấy
_Bạn gái anh trai Lâm đã bị giết ngay trước mặt Lâm và anh trai rồi sau đó anh trai Lâm tự sát ngay trước mặt Lâm đó có lẽ là lý do cậu ta k muốn lịch sử lặp lại,tôi đã nghe tên Vĩnh nói lại trước khi chết...
_Anh ta nói đó là tai nạn bạn gái anh Hiển bị tai nạn
_Nói dối đấy
_Vậy còn Thuỳ nói anh trai Lâm thích cô ý
_Con nhỏ đó tự ngộ nhận rằng anh trai Lâm thích nó mà thôi người anh trai lâm thích là chị gái Thuỳ
_Tôi phải làm sao đây vậy sao anh ý k nói rõ cho tôi biết tại sao
_Cậu ý muốn em k liên quan đến nữa bây giờ liệu cậu ý nói em có rời xa không
_Không thể nào ,em sai thật rồi Lâm ơi em thật sự sai rồi ( tôi ôm chị )...3 tháng sau tôi đã trở về Việt Nam tôi và chị mở 1 quán cafe nho nhỏ ,hôm nay tôi đi khám thai
Bác sỹ: Định đặt tên con chưa?
_Dạ chưa?
_Chọn cái tên nào mạnh mẽ nhé con trai ..
_Vâng cám ơn bác sỹ...tôi cầm tờ giấy siêu âm đi về tới nhà Thomas cũng vừa đi học về
_Mẹ ơi con được phiếu bé ngoan
_con của mẹ giỏi lắm nói tiếng Việt rõ hơn rồi
Yến: ở đây có ổn không?
_Ổn mà căn nhà này k ai ở hơn nữa cũng là nhà của bố Thomas
_Em đang chờ cậu ta quay về tìm em đúng không? ( tôi cười cúi đầu)...
_Có duyên sẽ gặp lại có nợ sẽ tìm về em tin vào câu nói đó
_Thật là giờ lại bụng mang dạ chửa nữa ,quên cậu ta đi sống yên bình sẽ có người yêu em thay cho cậu ta...
_4 năm em còn chua quên được chị nghĩ sau 3 tháng em có quên được không???( chị thở dài) Thomas ra sân bóng chơi với mẹ đi...hai mẹ con ra sân bóng Thomas cầm bóng hình ảnh Lâm cầm bóng như đang tiến tới gần tôi ngày nào ...tôi sơ lên mặt con mà nghĩ là Lâm ...anh có khoẻ không?chúng ta lại sắp có con trai rồi em chỉ muốn nghe tin anh mà không hề có tin tức gì cả ,u sầu này đến khi nào em mới hết đây ( tôi rơi nc mắt ,tiếng con gọi)
_Mẹ ơi mẹ sao thế ( tôi chợt nhận ra con đang đứng trước mặt ,tôi kéo con)
_Cho mẹ mượn cái bụng của Thomas 1 lúc nha con chỉ 1 lát thôi ( tôi khóc to ,tiếng chị gái ở cửa khóc theo tôi)
Yến: Tại sao em lại yêu người đàn ông đó cơ chứ
_Em yêu ,yêu yêu rất nhiều ( tôi nói trong tiếng nấc) ....đến đêm đi ngủ Thomas hỏi tôi
_Mẹ ơi bố đi nàm bao giờ về?
_Bố bận sẽ về sớm với con giờ con phải ngủ ngoan bố sẽ về đón con nhé ?
_Vâng mẹ ngủ ngon ( nhìn thằng bé chúm chím trả lời tôi vội bịt mồm chạy vào tolet)....mạnh mẽ lên Trà mày sắp làm mẹ của 2 đứa con rồi ....Hôm sau khi đang ở quán cafe dọn dẹp tiếng chuông gió ở cửa vang lên
_Chào quý khách ( 1 người đàn ông cầm bó hoa tôi ngạc nhiên đó là Tùng)
_Ngạc nhiên chưa chúc mừng sinh nhật em ( dường như tôi lại đang thất vọng về 1 điều gì đó)
_Cám ơn anh?
_Vậy tôi vợ chồng anh và vk ck nhà Huyền qua đây nhé
_Ok luôn ( tôi cười gượng)
_Vậy anh đi đón vợ đã đấy nhất em nhé đi đón vợ anh còn tranh thủ mua hoa đấy
_thôi đi ông vợ nghe thấy lại chết giờ ...
_Nhân viên ở quán đâu
_Có 1 bé mà hnay đi chơi với bạn trai về ra mắt nên xin về sớm rồi
_Uk nhỉ nhanh mở rộng thuê thêm nhân viên để anh làm cho,thôi anh đi luôn đây...đến sẩm tối tôi ngồi nhìn ra bên ngoài rồi gục đầu xuống bàn ngủ quên mất ...thiu thiu tôi thấy tiếng chuông gió ở cửa như có ai đó tới,,,ngửi thấy mùi thơm tôi bật dậy cánh cửa ở quán vẫn lung lay...trước măt tôi là 1 chiếc bánh sinh nhật đã thắp nến ...với hàng chữ "Anh nhớ em"...tôi chạy vội ra bên ngoài nhìn xung quanh ...
_Là anh đúng không Lâm hãy nói cho em biết đi ,em xin anh ( tôi ôm mặt từ bên kia đường tôi thấy Lâm đứng nhìn tôi khuôn mặt anh vẫn thế đầy vẻ u buồn nhìn tôi,anh như cố kìm nén đôi mắt đỏ ngầu)...tôi chạy sang chợt Lâm nói
_Quên anh đi ,anh sống rất tốt ,chúc mừng sinh nhật em ( chiếc xe đi tới Lâm ôm mồm ngồi vội vàng lên xe)...tôi chạy theo đập vào cửa kính
_Em k sợ ,hãy cho em đi theo anh chúng ta sắp có con trai rồi con rất nhớ anh ( tôi thấy Lâm ôm mặt)...xe vụt đi tôi k thể đuổi dc ngồi ở giữa đường thở mạnh) hãy giết em đi còn hơn tại sao lại thế này ,kí ức làm sao có thể bắt em quên dc đây...Tôi đi bộ về quán thấy gia đình huyền và gia đình Tùng đang ở trong quán trang trí bầy biện...tôi nhìn rồi đờ đẫn đi vào
Huyền: Mày bỏ quán đi đâu vậy túi thì vứt đây này...( họ thắp nến chị đưa Thomas tới )...chiếc bánh trên bàn tôi tự cầm nến châm) ai tặng bánh này vậy sao lại anh nhớ em
_Tao tự mua đấy họ ghi nhầm
_K bảo sớm làm tao mua nữa này ( đèn tắt mn hát chúc mừng sinh nhật tôi thở nghĩ đến kí ức dù rất nhỏ rất nhỏ ....tôi cười rồi ngất)...tỉnh dậy thấy chị đang nói chuyện với ai đó
_Sao thông tin có thật không?không thể nào tại sao lại vậy được có chắc chắn sẽ đính hôn không? ( tôi ngồi dậy chị vội cúp máy)
_Hqua em yêu nên ngất sao mà ai đính hôn vậy
_À bạn chị đứa bạn chị
_Sao lại đính hôn kp cưới sao?
_À thì cái đó chị cũng kb dc?...tối đến 1 cô gái đến nhà tôi ngạc nhiên cô gái đó chính là Chi bạn gái cũ của Lâm...
_Chào Trà còn nhận ra tôi không?
_Còn ...còn chị vào nhà đi
Yến: Đừng có gì nói với tôi này Trà đang yếu
_Tôi đến thay cho Lâm hai chúng tôi sẽ đính hôn rất mong hai người có mặt ( tôi cười)
_Lần này lại là gì vậy anh ta nhờ chị nói như vậy sao?
_Chị vẫn yêu Lâm và dù chị biết lần đính hôn Lâm muốn che mắt đối thủ
_Vậy chị sẽ gặp nguy hiểm chị chấp nhận sao?
_Chị chấp nhận chỉ cần làm gì đó cho ng mình yêu chị thấy hạnh phúc rồi
_Tại sao lại mời em
_Cái này anh Lâm nhắn chị phải đi rồi
_Vâng em sẽ suy nghĩ ( chị ta đi ra tôi ngã quỵ bám tay vào bàn chị tôi đỡ) em k sao ,em ổn hãy coi như bọn em có duyên k phận
Yến: Cậu ta thật quá đáng có thể bảo vệ em cơ mà,biết là sát thủ khác nhiều em sẽ bị nguy hiểm
_Chị biết thế nào là yêu không?không đúng không và em cũng vậy đến bây giờ em vẫn không hiểu thế nào là yêu tất cả dường như đã tan biến chỉ sau 1 lời nói anh ta sẽ đính hôn còn em ,em thì sao,em không là gì sao?( tôi cười như bị điên)...hôm sau đưa con đi học mà tôi như kẻ mất hồn....chị tôi chuẩn bị đi đính hôn anh ta
_Em đừng đến chị dù sao cũng mang nợ anh ta k thể k đi được,em ở nhà nghỉ ngơi đi
_Chị đi đi em sẽ ở nhà
_Uk nghĩ thoáng lên em ở cạnh anh ta nguy hiểm lắm bao đời vợ của boss tổ chức Máu đều chết chị nghĩ thế này càng tốt
_Em hiểu mà chị đi đi k muộn ( chị đóng cửa đi ra tôi cứ ngồi ở bàn nhìn ra sân hình ảnh anh ta phóng xe máy đi tới lại hiện ra)...không anh k thể cứ ở mãi trong tâm trí em thế này được ( tôi nhăn mặt ôm tim) em muốn gặp anh dù thế nào em cũng muốn anh nói dù chỉ 1 lời...tôi chạy vội đi lên xe đến nơi vệ sỹ đứng đầy hai bên ...tôi đi tới
_Tôi là khách mời ( bọn họ nhận ra lièn tránh đường)...tiệc rất đơn giản chi đang chụp ảnh cùng bố mẹ và bạn bè ...tôi nhìn hai con chim bằng băng đang tan chảy ở giữa khán phòng...các nhân viên cấp cao chỉ có 1 vài người có lẽ anh ta đính hôn gấp ...tại sao anh k lặng lẽ làm tại sao còn mời tôi vậy Lâm ( tôi đứng xen kẽ giữa bạn chi)...anh ta bước tới trong bộ vest đen mặt u ám lạnh lùng...và trong những lần kết hôn lần này chưa lần nào tôi làm nhân vật chính cả mãi mãi là kẻ thừa phải không Lâm...họ đọc về kỉ niệm hai người gặp nhau ra sao Chi cười rất tươi còn anh ta khiến mn sợ sệt hơn với vẻ măt lạnh lùng u buồn....chợt nhìn thấy tôi đứng phía dưới anh ta thay đổi sắc mặt rồi tỏ ra cố cứng rắn ...khuôn mặt nháo nhác...rồi chợt quát lên
_Bắt đầu nhanh đi ( a ta kéo tay chi cô ta quay lại nhìn thấy tôi)...
Mc: vâng lễ đính hôn của ông chủ bắt đầu và bây giờ là màn trao nhẫn ( Chi đeo vội vàng nhẫn cho Lâm ,tôi rơi nc mắt lã chã kết thúc thật rồi ,tôi quay đi thấy khán phòng xì xào)...kìa trao nhẫn đi...Tôi quay lại thấy Lâm đứng im mắt đỏ ngầu...
_Anh xin lỗi Chi anh không yêu em,anh đã cố anh thật sự xin lỗi ( Chi kéo tay Lâm)
_Em chấp nhận chịu nguy hiểm để dc ở bên cạnh anh ,tổ chức cũng muốn anh lấy vợ
_Anh xin lỗi ( Lâm quay đi thẳng xuống chỗ tôi cầm tay tôi dơ chiếc nhẫn lên) hãy lấy anh ,dù có chết anh cũng sẽ bảo vệ đươc em
Thư kí: Ông chủ các sát thủ sẽ k bỏ qua cho cô Trà đâu ,sẽ rất nguy hiểm chúng ta vẫn đang găng với bên kia mà
_tôi đã định nói với em đừng khóc bời vì nếu không yêu tôi em sẽ hạnh phúc ( tôi mếu cắn chặt môi) anh nhận ra trong anh tình yêu này k thể thay đổi,1 kí ức đã từng rất đẹp và anh đã khóc cho chuyện tình của chúng ta mỗi đêm nhưng khi thấy em anh mới nhận ra anh không làm được....lời em nói khiến anh không cầm được nước mắt,anh sẽ hứa bên em để che chở anh xin lỗi anh yêu em ( tôi ôm cổ Lâm chi nhìn tôi cười)
_Thật ra anh Lâm k bảo tôi mời cô nhưng có ở bên cạnh anh ý 3 tháng qua tôi mới thấy anh ý yêu cô như thế nào ?tôi đã biết sẽ có chuyện này chúc mừng hai người ( thì ra là chi sắp xếp)...Lâm kéo tay tôi đi qua hàng vệ sỹ chúng tôi nhìn nhau cười tươi họ đuổi theo để bảo vệ chúng tôi Lâm dắt tôi nấp ...
_Sao vậy sao lại trốn
_Tôi muốn có 1 buổi tối hẹn hò bên em ( chúng tôi nhìn nhau cười)...đi trên xe buýt tôi gật gù Lâm ôm đầu tôi để vào vai) thật nhanh ngày nào chúng ta cũng từng quen nhau trên xe buýt thế này...có lẽ tình yêu của chúng ta đã đến từ ngày em sợ rắn nhẩy vào người anh hay là đánh anh chẳng hạn
_Em bạo lực lắm à
_Uk ( Lâm cười tươi) ...đi trên con phố đêm chúng tôi ăn đồ ăn vặt ...tôi mua nem chua rán chấm ớt dí vào mồm lâm
_Anh ăn đi ngon mà
_Không ghê lắm em đang bầu sao cứ ăn linh tinh vậy
_Tiếc là lại con trai rồi em thích con gái
_Anh k thích con gái
_Tại sao dễ thương mà
_Vì con gái sẽ khổ anh k muốn con anh khổ như em ( tôi đang ăn chợt dừng lại Lâm lấy giấy ăn lau mồm cho tôi) lại cpi khóc đấy
_Đâu em khóc đâu ( tôi quay đi măt đỏ)...đi trên con phố hàng cây lá thu rơi hai chúng tôi nắm tay nhau...
_Thomas có nhắc tới anh không?
_Có chứ con toàn hỏi anh bao giờ về?
_Vậy sao anh làm bố thật tồi đúng không?
_đúng đấy quá tồi luôn
_Anh sợ em và con sẽ gặp nguy hiểm anh đã bay về để gặp em nhưng lại có kẻ định giết anh nên anh bắt buộc phải che mắt chúng nếu chúng biết điểm yếu của anh là em anh sợ em sẽ nguy hiểm và k còn vô tư hồn nhiên được nữa,,,( Lâm nhìn xuống hai chúng tôi nhìn nhau Lâm hôn tôi vào môi dưới con đường này,,,)
_Sao lần nào anh cũng lấy vợ bắt em chứng kiến vậy ( tôi đấm vào ngực Lâm)
_Tại em tự đến chứ anh bắt khi nào ?
_Nói dế mà đươc ư
_Anh bắt buộc phải che mắt mà ( Lâm hôn lên trán tôi rồi cười)....bên đường có hàng khoai lang nướng
_Chờ em sang mua khoai nhá ngon lắm ( tôi chạy 1 mạch sang mua khoai xong tôi quay lại thấy Lâm đang đứng dựa vào cây hút thuốc)...
_Đứng đó để anh sang ( Lâm chạy sang tôi dơ túi khoai lên cười chợt Lâm kéo tay tôi xoay lại nghe tiếng phập ...tôi dừng cười quay lại người đàn ông bán khoai định đâm tôi hắn xiên sâu hơn lại lần nữa tôi chứng kiến anh bị đâm ngay trước mặt ) chạy đi Lâm quay lại đạp tên kia ngã rút dao đâm thẳng vào cổ anh ta..tay đầy máu Lâm cầm tay tôi chạy sang đường) đi thôi em bám chắc tay anh ( tôi sợ run lên)
_Anh đi được không làm sao đây ( vừa chạy sang giữa đường 1 chiếc xe đi tới đâm thẳng vào hai chúng tôi Lâm đẩy cả người anh bị xe tông thẳng bắn ra đường ,xe đi vội vàng) không anh ơi không Lâm ơi nhìn em này ( tôi chạy tới măt anh đầy máu)...anh thở ộc máu ra
_Đừng sợ chạy đi
_Không em không đi đâu ,em không đi đâu ( tôi hoảng loạn)
_Đừng khóc ,con sẽ buồn đấy về đi còn Thomas đang chờ em nhanh lên
_Có ai không làm ơn ( tôi gào lên Lâm cầm tay tôi rút từ túi áo ra chiếc nhẫn)
_Hứa với anh nếu có người nào tốt hãy đi tiếp cuộc đời của em
_Không anh có biết chúng ta tìm dc nhau khó thế nào không?đừng nói nữa
_Nhưng em sẽ lấy anh đúng không ( máu mồm anh chảy ra ướt áo tôi,tôi lấy áo lau máu máu chảy ra tôi lau)
_Em lấy em lấy mà ( Lâm cười đeo nhẫn 1 chiếc nhẫn đầy máu)...anh đừng bỏ em con đang chờ anh đấy hẳn hai nhóc mà anh đừng bỏ em
_anh thích kí ức của chúng ta rất đẹp,đừng khóc anh làm em khóc nhiều quá phải không
_Đúng kí ức đẹp nên hãy tạo dựng tương lai với em được không đồ tồi anh phải kết hôn với em chứ ...
_anh đã sai đã để lãng phí thời gian để mất em quá lâu,dù biết trước sẽ đớn đau nếu mai ta rời nhau,duyên tình quá ngắn mình có nhau chẳng được lâu ( Lâm sơ lên má tôi rồi buông tay)...cánh tay rơi xuống giây phút đó tôi chết lặng ...
_Anh ngủ sao phải rồi ngủ đi em sẽ ở bên anh ( tôi ôm Lâm mất hồn cho tới khi thư kí thấy chúng tôi)...họ kéo Lâm ra tôi ôm) suỵt anh Lâm đang ngủ mà ( anh thư kí sờ tay lên cổ Lâm)
_Mạch k còn đập nữa rồi ( a ta cúi đầu)
_Ai bảo anh vậy anh ý dặn là anh ý ngủ mà ,anh ngủ đi em sẽ ở đây k đi đâu nữa chúng ta sẽ k xa nhau nữa đâu em hứa đấy ( Tôi hôn lên trán anh) anh đau lắm đúng không chỉ cần bảo em dù là đau ở đâu em cũng sẽ giúp anh mà xin anh nhất định phải dậy khi có bình minh nhé ( tôi dựa đầu vào anh hai tay anh buông thõng) có duyên sẽ gặp lại mà chúng ta đã gặp lại nhau mấy lần nhỉ ,lạnh rồi anh cho tay đi đâu vậy...
Thư kí: Báo về tổ chức boss đã bị sát hại vào lúc 1h
_Không ( tôi gào lên) hãy nhớ lại ngày chúng ta gặp nhau đi anh vừa nói mà em thích nghe anh kéo đàn lắm,rất hay nghe hay lắm luôn ,em thích ngắm anh khi chơi bóng nữa...em thích anh hôn em nữa anh rất đàn ông mà
Thư kí : cô Trà cậu Lâm đã mất rồi hãy để cậu ý ra đi đi ....
_Anh đã yêu chưa?tôi đã biết yêu là thế nào rồi đấy?....và giờ đây tất cả những gì tôi có thể làm là nhắm mắt nằm cạnh anh....để k rời xa anh ngay cả khi còn sống anh cũng cô đơn vậy hãy để em chăm sóc cho anh nhé Lâm em yêu anh....
_

Xem danh sách chap của truyện Tôi Đã Sống  full

Đọc chap tiếp theo:

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 22

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 20 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 20:

Nếu trời đã cho mình có nhau thì sao phải reo u sầu...tôi bc đi mà lòng cảm thấy có gì đó nặng trĩu trong lòng,ra tơi sân bay tôi ngồi mất hồn dòng người đi qua,đối với anh ta tôi thật sự chẳng là gì mãi mãi là kẻ thừa...về tới Cổ Máu tôi chạy vào đón Thomas vệ sỹ can ngăn 

_Ông chủ có lệnh cho tới khi ông quay về tiểu thư không được đến gàn cậu chủ cũng như không được phép ra khỏi đây?
_tại sao lại k cho tôi gặp con
_Cái này là lệnh chúng tôi rất xin lỗi mời tiểu thư về phòng nghỉ ngơi
_Không tôi cần găp thằng bé ( 1 nhân viên nữ đi tới bịt khăn vào mũi tôi ngất)...khi tỉnh lại tôi đã nằm trong phòng chạy ra mở cửa họ đã khoá bên ngoài ...mở ra tại sao anh lại nhốt tôi Vũ Ngọc Lâm tôi đã làm gì sai với anh ,tại sao anh lại làm vậy ...tôi đã làm gì ( tôi ôm cánh cửa gục xuống khóc nghẹn) tôi đã làm gì sai ...người sai là anh cơ mà ( đến nửa đêm tôi nghe tiếng cạch cửa tiếng cất lên)
_Trà chị đây ( tôi ngẩng lên rũ rượi) anh ta làm gì em thế này
_Đưa em đi khỏi đây đi chị làm ơn đưa em đi đi ( chị kéo tay tôi ra hai vệ sỹ bên ngoài chị quấn cổ nằm bất động) chị liệu có sao k?
_K sao đâu đi thôi em đừng lo ( đội mũ vào coi như đi cùng chị mới qua dc cửa)...
_Còn Thomas
_Tạm thời ra đi đã rồi kiếm cách cứu thằng bé sau?...
_Vâng ( tôi đi qua họ cúi đầu)
Vệ sỹ: ai đây chị Yến
_Đệ mới của tao đấy hỏi nhiều ?( chị mở cửa xe tôi đi lên nhanh chóng rời khỏi đó chị đưa tôi đến 1 khách sạn dùng tên khác để dki phòng) nghe chị nói đây nếu có điều gì xảy ra hãy hứa rằng em phải giữ được em còn sống hiểu không?
_Chị nói vậy là sao?
_Phòng tránh thôi mà ngủ đi chị mệt rồi cũng ngủ đây mai rồi tính ( đến gần sáng tôi mới thiếp đi đến khi mở mắt dậy k thấy chị đâu) trên bàn có tờ giấy :" Chị có thể sẽ k quay về nữa tiền ở dưới gầm giường và ở túi sách trong ngăn gửi đồ ở khu tau điện ngầm khoá chị để trong đó hãy đi thật xa đi em đừng gặp lại ng đàn ông này nữa ,Thomas lớn khắc nó sẽ tìm em nó là con anh ta sẽ k sao cả em phải tư lo bản thân,khi nào về tới nhà thắp hương cho bố mẹ hộ chị"...chị đi đâu vậy sao chị lại k quay về nữa,,,k lẽ....tôi bật dậy cúi xuống gầm giường 1 túi sách đầy tiền,,,tôi vội với máy gọi cho chị đã thuê bao...tôi vội vàng mặc đồ đi ra nhà gas vé và đồ chị đã mua sẵn cho tôi và 1 thẻ tài khoản,,,cảm giác này giống như khi bố đưa thẻ cho mình trc khi mất vậy...k lẽ ,,,k thể nào tôi vội ra lấy máy công cộng gọi cho bác gái
_Bác con đây chị của con ( bác ngắt lời)
_Chị của con đã phạm lỗi rồi người của tổ chức lại đi hại lẫn nhau đó là điều tối kị
_Do con mà chị chỉ khiến họ ngất đi thôi
_Hình phạt cho chị con đang dc thi hành bác k có cách nào cứu cả,con hãy quay về đi k thể chạy thoát khỏi nó đâu con đang ở nhà ga đúng không?
_Con sẽ về bác hãy nhắn vs anh ta con sẽ ngoan ngoãn ở lại bảo anh ta nhất định k dc hại chị con,nhất định ( tôi vội cúp máy rồi bắt xe quay về Cổ Máu) anh nhất định k dc hại chị của tôi...vừa bc tới nơi vệ sỹ tránh đường cho tôi vào
_Tiểu thư xin mời vào ( tôi chạy vào sảnh thấy chị đang bị trói tay ngồi giữa nhà) những sát thủ cấp cao đứng vây quanh có cả david...1 người đàn ông lớn tuổi đi tới nói to
_Ông chủ sẽ về trong 5p nữa chúng ta nên tự giải quyết cô ta tránh phiền đến boss
David: Không được tất cả phải chờ boss về đã k được làm vậy
_Cậu điên rồi david chúng ta cấp trên dc quyền xử lý cô ta,ng của tổ chức lại đi hại nhau còn ra thể thống gì nữa
_Tôi cũng bằng cấp ông đấy tôi nói k dc là k dc ( tôi chạy tới ôm chị ,chị đờ đẫn k nói câu gì tiếng máy bay bọn họ hô cúi chào anh ta bc xuống trong bộ áo đen găng tay da khuôn mặt vẫn vậy vô hồn)...anh ta đi qua tôi ngồi lên trên quay xuống nhìn chị em tôi như những kẻ tội đồ...
Nv cấp cao: Boss cô ta sẽ xử lý ra sao ạ
_Cứ nội quy mà làm còn phải hỏi sao ( a ta bỏ nc trà ra uống 1 cách bình thản)
_Dạ vâng mang dao vào đây ( tôi lắc đầu )
_Không Vũ Ngọc Lâm tôi xin anh tôi sẽ giết chết anh nếu anh động đến chị tôi
Nv: Láo toét còn k mau lôi cô ta đi ( a ta nhìn xuống ông ta)
_Tao chưa nói mà mày dám mở mồm à,mày biết cô ta là ai k?
_Dạ k thưa boss ( ng đàn ông cúi đầu sợ sệt)
_Tao sẽ đuổi Phạm Mộc Yen khỏi tổ chức ngay từ bây giờ
Thư kí: Đưa dao lại đây ( tôi chắn anh thư kí)
_Anh định làm gì đừng hại chị tôi ( a thư kí thở dài)
_Cô Trà đây là nội quy đã là nội quy thì k ai có thể ngăn cản được( a ta gàn đẩy mạnh tôi ra ) xl cô Trà ( a ta lao tới đâm 1 nhát vào bụng chị tôi)...chị ộc máu mồm ra rồi nhìn tôi cười...
_Không thể nào ....không ( tôi hét lên)...
Nhân viên: Tại sao lại đâm có 1 nhát nó muốn ra khỏi tổ chức thì phải đâm nhát nữa chứ ( tôi chạy tơi anh thư kí buông dao thở dài)
David: Đừng đâm nhát nưa yến sẽ chết đấy ( tôi ôm chị tôi rất chặt máu chảy ra )...
_Chị ơi em sai là do em sai ,em sẽ k gặp anh ta nữa chị ơi chị ơi ( tôi gào lên chị dựa vào vai tôi )
Thư kí: Boss có lệnh đưa cô Yến đi đi
Nhân viên: Không dc sao lại vậy dc cô ta còn thiếu 1 nhát nữa ,k có nhát ý k thể ra khỏi tổ chức được
David: Dể anh đỡ yến ( David đỡ chị tôi chạy theo sau)...
Lâm: Tháng ngày con người sống chỉ có 1 khoảnh khắc nhất định quyết sự sống giữa cái chết ,tao đã dậy dỗ cô ta vậy tao sẽ chịu 1 nhát thay vào đó lập tức thi hành ( Tôi quay lại Lâm cầm con dao đâm thẳng vào bụng ,các nhân viên quỳ hết xuống cúi đầu)...
Nhân viên sợ hãi ngồi im:Lệnh có hiệu lực thưa ông chủ ( ý đâm thay yến dc phép)
Lâm: Tốt ( a ta nhăn mặt đi ra phía cửa đứng trước tôi anh ta cười) tao đa thi hành xong thay cho cô ta đã bước qua dc cánh cửa ,từ nay về sau nếu ai trong tổ chức nhắc lại chuyện ngày hôm nay giết k bỏ sót ( David đã đưa chị đi còn tôi vs thân thể đầy máu đứng lặng nhìn nước mắt lã chã rơi) em còn muốn cùng tôi đi dưới hàng cây cùng nhau lắng nghe những bản nhạc của tôi hay không,em có tự tin rằng tôi chỉ yêu có mình em hay không?không đúng không?
_Tôi muốn hỏi anh thật lòng liệu ta có thuộc về nhau có nên hay không?( Lâm nín ròi ộc máu ra thư kí và nhân viên chạy tới anh ta dơ tay ý đừng lại gần)
_Tôi chỉ nói tôi yêu em bằng trái tim,tôi sợ mất em ,rất sợ ( Lâm thở máu bắn lên người tôi)
_Giá mà tôi k quen anh thì sẽ k có ưu sầu k khổ đau ,đối với tôi tất cả đã kết thúc rồi yêu tôi anh chỉ khiến tôi đau lòng hơn mà thôi ( a ta cười nụ cười của máu rồi sờ lên khuôn mặt tôi trong bàn tay đầy máu ,nước mắt anh ta rơi)
_Hãy đi đi rời xa khỏi đây,chính vì yêu em tôi sẽ không để em ở cạnh tôi nữa thế giới của em khác với tôi,người đâu đưa cô ta đi ra khỏi đây ( a ta đẩy tôi ra khỏi cánh cửa )
_Tôi k hiểu còn Thomas thì sao ( a ta gục xuống ôm bụng)
_Em sẽ được nuôi nó hãy nuôi thằng bé đừng để nó giống như anh...( Tôi ôm mồm khóc)
_Hãy bảo trọng hy vọng chúng ta k găp lại nhau nữa,cũng chúc anh hạnh phúc...( tôi đứng dậy quay đi ,ngoái lại thấy Lâm ôm bụng nhìn tôi cười nước mắt của chúng tôi lai rơi 1 lần nữa )...và tôi lại hỏi ông trời nếu trời đã cho chúng tôi gặp nhau thì tại sao?,...tại sao lại reo cho nhau những đau buồn đến thế này,máu và nước mắt luôn là thứ có trong cuộc tình của chúng tôi...

Xem danh sách chap của truyện Tôi Đã Sống  full

Đọc chap tiếp theo:

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 21

9 thg 3, 2017

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 18 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 18:

Nước mắt nhẹ nhàng và trong suốt cho dù đau đớn vẫn lặng yên đúng nghĩa...tôi đang cố hiểu chuyện gì đang xảy ra...tôi nắm tay Lâm

_Anh nói đi có chuyện gì xảy ra vậy?
_Thằng bé tôi không bế bởi vì nó có nụ cười rất giống cô,tôi đã từng nghĩ nếu con của chúng ta còn có lẽ chúng ta sẽ k phải thế này...
_Ý anh là sao?( anh ta đứng dậy choàng áo rồi quay lưng lại)
_Tôi từng nghĩ Trang mang thai là giả mạo và khi cô ta sinh con xét nghiệm đúng là con của tôi,tôi đã nghĩ tôi đã tính toán sai lầm nhưng giờ tôi có thể khẳng định tôi không để cô ta có thai và Thomas có lẽ là con của chúng ta ( nghe anh ta nói xong tôi ngất xỉu ngay tại giường)...mở mắt tôi vội xuống giường gọi Lâm ...anh đang ở đâu rồi tôi cần gặp Thomas ...anh ta đang ngồi hút thuốc và uống rượu bên ngoài....trực thăng tới tôi vội vàng lên ...tay giữ tim còn anh ta không thấy phản ứng gì thêm...tôi nhắm mắt thở hồi hộp...về tới nơi tôi chạy vội vàng đi tìm thằng bé ....Thomas con ở đâu vậy...dưới trời tuyết tiếng thằng bé đang ngồi học tiếng Pháp bên trong căn phòng kia ...tôi đi qua hàng cây nhìn thằng bé đôi mắt đôi môi và cái mồm kia Thomas giống hệt bố ,vậy mà tôi lại không thể nhận ra con mình khi con đang đứng trước mặt của mẹ,,,tôi cứ đứng dưới trời tuyết khóc mà k dám ôm chầm thằng bé...Lâm kéo tay tôi quay lại tóc bay lên dưới trời tuyết đôi mắt đỏ ngầu vì khóc ...
_Tôi phải làm sao đây con của tôi đúng vậy không tại sao cô ta lại ác với tôi vậy ( anh ta ôm tôi )
_Tôi nhất định sẽ bắt cô ta chịu tội ( nói xong Lâm cầm tay tôi đi vào chỗ thăng bé tôi vội gạt nước mắt)...thấy bố Thomas sợ thằng bé chạy lại gần chỗ tôi...
_Cô ơi con sợ ( tôi ôm con khóc như chưa bao giờ dc khóc)
_xin lỗi con ,con à mẹ xin lỗi con mẹ ngu muội mẹ xin lỗi con nhiều lắm ( tôi ôm hai vạt áo con cúi đầu vào bụng con khóc thút thít)
_Cô ngoan nào ( thằng bé xoa đầu tôi)....
Lâm: Chào đi Thomas đây là mẹ con lại đây ra bố bế ( thằng bé nhìn tôi ,tôi gật ôm con)
_Mẹ chính là mẹ con đấy con à mẹ đây mẹ để mất con 4 năm rồi mẹ sai rồi con mẹ xin lỗi,con ra bố đi đừng sợ bố yêu Thomas nhiều nên mới dẫn mẹ về đây đúng không nào?( thăng bé nhìn bố rồi chạy lại anh ta bế Thomas lên)
Lâm: Gọi mẹ đi Thomas mẹ con tên Trà ,Phạm Mộc Trà
_Mẹ...( tiếng thằng bé gọi khiến tim tôi bủn rủn tôi cúi đầu khóc to)
_Tốt quá rồi bố mẹ ơi con của con đây rồi ,thằng bé đẹp trai lắm xinh xắn y như con vậy ( tôi ngẩng lên bố con họ đã bế nhau đi k thèm nghe tôi trình bày nữa)...và vậy là dưới trời tuyết này gia đình tôi đang được đoàn tụ...thằng bé đang cười rất tươi nụ cười hạnh phúc ...tôi tựa đầu sau lưng Lâm ,anh ta đứng lại...
_Cám ơn anh đã giúp tôi biết rằng con vẫn tồn tại ,tôi thật ngu dốt phải vậy không?
_Đúng vậy ( nói rồi anh ta bế con đi tiếp)
_Anh nói thế mà được ư ( tự nhận dốt lại còn...)
_Thomas con muốn đi đâu,ăn gì bố và mẹ sẽ đưa con đi
_Con muốn đi xem con cá
_Quyết định vậy đi ...( thư kí đi ra)
Thư kí: thưa ông chủ có cuộc họp khẩn cấp đấy ạ....( a ta đặt Thomas xuống)
_Bố bận rồi để lát nữa nhé
_Vâng ( a ta quay đi chợt nói vọng lại)
_Cứ ở lại đây cho tới khi tôi quay lại
_Anh đang nói ai thế tôi sao,có đuổi tôi cũng k đi ( a ta đang cười rồi nhịn đi thẳng)...con lại đây mẹ bế Thomas nhé bế con đi khắp thế gian con chịu không?
_Thomas chịu?( chúm chím)
_Trai mẹ ngoan lắm,mẹ đi làm lâu vậy Thomas có nhớ mẹ k?
_Con có nhưng bố bảo k dc nhớ mẹ ( ý nói trang)
_Ý bố k phải vậy đâu con ,mẹ con ta đi xuông bếp xem có món gì ngon không nhé?( tôi dẫn Thomas đi trên đường gặp Thuý cô ta nhìn tôi dẫn Thomas)
_Cậu đến để lấy lòng trẻ con sao Trà?
_Không vì Thomas là ( tôi định nói thăng bé gọi Mẹ Thuý ngạc nhiên)
_Nó gọi cậu là gì?
Thomas: Mẹ con đói ...đói lắm
Thuý: Thomas đừng gọi linh tinh mau lại đây?cô mới sắp làm mẹ của con ngoan ra đây cô đưa con đi mua siêu nhân
_Không Thomas muốn mẹ cơ ( thomas ôm chân tôi)...
_Thomas là con của mình thật đấy ,cậu hãy hỏi anh Lâm nhé
_Sao phải hỏi làm gì,nếu cậu là mẹ nó cậu chẳng đến ăn vạ ở đây lâu rồi chứ k phải cho tới tận bây giờ,các người còn làm gì thế mau đưa cô ta ra khỏi đây Thomas qua đây( cô ta quát lên)...
_Cậu k có quyền chia rẽ mẹ con tôi đâu Thuý cậu thật khác vs những gì tôi từng biết
_Tôi cũng k nghĩ anh Lâm lại để ý tới 1 cô gái như cậu đâu ra khỏi đây đi ( ng làm do kb tôi nên đi ra kéo Thomas tôi giữ tay thằng bé rồi
Thomas: Mẹ ơi ( con khóc tôi cáu lên)
_Bỏ ra các người làm gì vậy ( tôi hét lên)
Thuý: Thomas ngoan lại đây cô mới sắp làm mẹ con
_Không mẹ Trà ( họ kéo tôi ra khỏi con và 1 lần nữa tôi k dc gặp con của mình )
_Bỏ ra có đi tôi phải đi với con của mình ...
Thuý: Các người đuổi cô ta đi ngay cho tôi anh Boss đã nói tôi dc quyền nghe rõ chưa ( họ lại kéo tôi đi con thì khóc tôi thấy rõ Thuý tóm áo gáy thằng bé )...qua cây cầu vệ sỹ cũng đuổi tôi ra khỏi hàng cây vậy là tôi ngồi ngoài đường...con của tôi ...tôi gọi điện cho chị...
_Chị ơi Thomas chính là con của em ,thăng bé chính là con của em
_Thật sao trời ơi chuyện gì vậy
_Chi có nhó Trang sinh cùng ngày vs em không?cô ta đã hoán đổi
_Con khốn chị sẽ giết chết nó,chị chưa về ngay được chờ chị về rồi tính tiép
_Em nhận con rồi nhưng họ đuổi em ra
_Ai đuổi vậy
_Là Thuý cô ta đuổi em
_Con nhỏ xảo quyệt được rồi em cứ về đi ( chị cúp máy tôi vẫn ngồi ngoài đường tuyết,mẹ con tôi mới gặp dc mấy phút mà sao nỡ để thằng bé sợ vậy)...tôi ngồi chờ đến tối hai bàn tay lạnh cóng ,,,tôi kéo mũ lông ở áo lên đôi ngồi run run ở góc đường...mẹ nhớ Thomas lắm rồi con chờ mẹ nhé ,,,nghĩ xong tủi thân tôi khóc...bàn tay kéo mũ của tôi ra tôi ngẩng lên hai hàng nước mắt là Lâm...
_Cho tôi gặp con đi sao lại đuổi tôi đi vậy ( tôi khóc tu tu anh ta ôm rồi quát lên thư kí và vệ sỹ sợ)
_Ai cho các người đuổi người này ra khỏi Cổ Máu ( bọn họ sợ im lìm )
_con cho tôi gặp con đi ( a ta đội mũ cho tôi rồi hai chúng tôi đi bộ dưới hàng cây)
Thư kí; Cô Thuý đã đuổi cô Trà ra khỏi đây đó ạ ( a ta nắm tay tôi)...
_Lạnh không ?
_Có lạnh lắm ( anh ta quay ngang người tôi lại nhìn tôi)
Thư kí: Thưa boss người đàn ông mà anh tìm kiếm đã bắt được rồi ạ ,đang dc dẫn về đây khoảng 5 tiếng nữa
_Tốt lắm ( a ta cười lón tôi k hiểu)...đi dưới hàng cây anh ta nắm tay tôi cho vào túi áo ) ấm chưa?
_Ấm rồi ( tôi cười tươi anh ta sờ má tôi)
_Có muốn ở lại đây không?
_Tôi không dám ( tôi cúi đầu) chỉ cần dc gặp con là tôi mãn nguyện rồi không mong gì hơn...( a ta hôn thẳng lên môi tôi mn ngại cúi đầu)
_Quyết định vậy đi
_Ơ quyết định gì ?( a ta đi trc rất nhanh tôi chạy theo sau goi với) quyết đinh gì vậy....vào tới nơi Thomas đã đi ngủ tôi thơm con liên tục ...
Vú: Cậu chủ ngủ mà vẫn khóc nấc lên đó ạ cứ gọi mẹ
Lâm: Đừng khóc nữa đấy tôi đau đầu lắm ( nói trc vi sợ tôi lại khóc)...thây tay cổ con có vết cào tôi gọi chị vú
_Chị Thomas chơi gì bị xước vậy
_Cô Thuý đưa vè đây đã bị rồi ạ ,có lẽ là vết ( chị định nói rồi lại thôi)
_Em hiểu rồi ( tôi đứng dậy Lâm kéo tay)
_Đi đâu vậy?
_Đi giải quyết ân oán giang hồ ,cứ ở đây trông con tôi đi rồi về ngay ( tôi vỗ vai anh ta nói rất oai)...đến chỗ Thuý người làm nói
_Tiểu thư Thuý đã đi nghỉ sáng mai cô hãy tới
_Được vậy sáng mai nhắn với cô ta là có Phạm Mộc Trà đến tìm ...đi về tôi lầm bầm đánh con tôi ư?bố náo ư?....về tới nơi tôi thấy Lâm đã bỏ đồ lên giương nằm ôm con ngủ nhìn hai bố con tôi thấy trong lòng tất cả phiền muộn hay những dằn vặt trong 4 năm qua tan biến,Lâm anh đang phải chịu dày vò giữa chữ Hiếu và chữ Tình ...người bị dằn vặt nhiều hơn có lẽ là Anh,nỗi đau chồng chất nỗi đau...tôi bỏ áo lên giường nằm xoa xoa tay...Lạnh quá có 2 người càng ấm tôi...Lâm mở mắt tôi giật mình
_Sang đây ( ý nói nằm cạnh)
_Nhưng nằm đấy k ôm con được
_Tôi ôm là đủ hai người lớn để con nằm giữa sao thằng bé lớn dc
_Vậy à cái đó tôi k biết
_Cô đi học chỉ thêm phí thời gian ( tôi bĩu môi lầm bầm rồi trèo sang bên kia hai bố con hắn ôm nhau mình nằm như kẻ thừa)...đến nửa đêm tôi mở mắt thấy tay tôi đang dang ra đè lên mặt Lâm và con chân gác ...vội vàng chỉnh đốn lại...rồi rúc vào lưng anh ta chợt có tiếng nói
_Đừng có làm bẩn áo tôi đấy ( ý nói k dc ngủ chảy dãi)
_Tôi lớn rồi làm mẹ rồi ( niên quan ư)....vậy là 1 ngày mệt mỏi trôi qua cả gia đình nhỏ bé của chúng tôi đang dc ở bên nhau...đến sáng thấy Lâm đang hôn tôi ,tôi ngái ngủ ...con nhìn thấy đấy ( chợt có tiếng)
_Mẹ thấy rồi ( tôi giật mình mở to mắt ngoi bật dậy Lâm đứng dậy đi ra k nói câu gì ) sao hai đứa lại ngủ ở đây
Lâm: Mẹ viết bản kiểm điểm đi do mẹ 1 phần đấy còn do ai nữa
_Con nói rõ đi
_Bác ơi Thomas là con của con,Trang đã tráo con của con ( bác vịn tay vào bàn vì nghe tin sốc)
_Sao lại có thể có chuyện này được k thể nào
Lâm: Chỉ cần nghe tới sinh cùng ngày và mẹ k để ý thằng bé giống mẹ nó sao
_Đúng vậy Bác thằng bé xinh giống con ( anh ta đi thẳng ra ngoài )...
_Chuyện động trời gì đây tráo con ư ,k thể tin nổi thật k thể tin nổi ...Thomas mở mắt bà vội vàng bế ) đây là mẹ con đấy Thomas
_Vâng ( vj thằng bé biết từ hqua rồi bà vẫn quảng cáo)
_Ta phải làm trăm mâm à không đi lên danh sách đã phải ăn mừng ( bà sướng đi thẳng ra ngoài lầm bầm)
_thomas này hôm nay mẹ cũng phải tới trường như con đi học vậy
_Mẹ mấy tuổi
_Mẹ nhiều lắm rồi chiều về mẹ con mình đi chơi nhé chịu không?
_Dạ chịu ( tôi ôm hôn con rồi dậy đi ra ngoài)...vội vàng đi tới trường ...đi qua hàng cây vệ sỹ cúi chào khiẻn tôi ngại...thấy xe chờ sẵn họ bảo tôi lên xe...
_Cám ơn hnay muộn rồi nên làm phiền các anh nhé (họ cúi đầu k nhìn tôi vừa bc lên xe thấy Lâm trong bộ vest tím nhạt đang ngồi sẵn) anh đi đâu vậy
_Tới trường giống như cô vậy ( xe phóng đi tôi ngạc nhiên)...xe anh ta tới trường mọi người nhìn tôi hẩy tay
_Anh xuống trc đi vào trươc đi tôi vào sau...( a ta quay đi tôi vội ngó nghiêng rồi đi ra sau)...anh ta tới đây làm gì nhỉ...quảng trường rộng lớn sinh viên đang đứng rất đông...anh ta bc tới bọn họ vỗ tay
Giám Thị: đây là doanh Nhân Vũ Ngọc Lâm tuổi trẻ tài cao hôm nay mới nhận lời tới giao lưu với sinh viên trg ta để chau chuốt học hỏi thêm kinh nghiệm về giới tài phiệt và đặc biệt anh cũng là cựu học sinh của trường chúng ta...tôi thở chẹp chẹp
_Có gì đâu mà họ tung hô ghê vậy anh ta làm tài phiệt thật sao xã hội thâm thì có ( chợt có tiếng bên cạnh)
_Anh ta doanh nhân thật mà Hello tôi là Kate người singapore
_Uk mình là Trà người Việt Nam
_Rất vui dc biết bạn ( tôi thấy bạn này nc khá hài hước nên đa nhanh chóng hợp nhau)...
Lâm ngồi trên bục trong bộ vest đang nói:
Thành công k cần chỉ dựa trên nỗ lực,nếu bạn k có chí hướng dù bạn có nỗ lực đến đâu cũng sẽ về con số O...và các bạn hãy đặt ra mục tiêu của cuộc đời mình đó là gì và đoạt lấy nó bằng tất cả những gì trong khả năng chúng ta có ( cánh tay dơ lên)
_Anh có vợ chưa vậy?
_Chưa có nhưng có con 4 tuổi ( bọn họ ồ lên )
_Vậy bạn gái anh hẳn hạnh phúc lắm khi có người bạn trai như anh
_Cũng k hẳn mục đích của tôi tới bây giờ chính nhờ cô gái đó khiên tôi có thêm quyết tâm ( a ta nhìn xuống chỗ tôi,tôi lấy cặp che mặt)
Kate: sao thế
_À có cơn gió lạnh đang đổ về đây
_Lạnh sao ( kate ngu ngơ)...
Lâm: Làm kinh doanh cũng như chơi 1 ván bài có đỏ ắt sẽ có đen nên khi chúng ta xác định kinh doanh hãy nghĩ tới chũ đỏ đừng nghĩ tới đen nó sẽ kéo theo bạn lối suy nghĩ chưa làm đã run sợ ...( cánh tay dơ lên)
_Vậy xin hỏi anh cô bạn gái trong lòng anh bây giờ có còn tồn tại không?
_Tôi có nhiều bạn gái lắm kb bạn hỏi ai ( họ cười ầm lên tôi chẹp chẹp đúng tên biến thái)
_Tôi muốn hỏi về mối tình đầu của anh ,1 mối tình sâu đậm sẽ mãi chẳng phai theo năm tháng có phải vậy không?( Lâm đổi sắc mặt cô gái đó đứng lên 1 cô gái vs mái tóc dài dáng người thanh mảnh tất cả sinh viên ồ lên ngó)...lúc này đây họ đang nhìn nhau ...ai vậy cô ta là ai tôi có cảm giác người này mới thật sự sẽ là bc ngoăt cho cuộc tình của chúng tôi...
- [ ]

Xem danh sách chap của truyện Tôi Đã Sống  full

Đọc chap tiếp theo:

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 19


Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 19 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 19:

Tuyết lại bắt đầu rơi lúc này khoảnh khắc tôi nhìn họ dường như thấy tôi luôn là kẻ thứ 3 trong mọi cuộc tình của người đàn ông kia,Vũ Ngọc Lâm cái tên khiến tôi đau khổ nhớ nhung và nhiều cung bậc cảm xúc trong 4 năm qua giờ đây đang đứng trước mặt tôi nhìn người đàn bà khác và đôi mắt lúc này thật sự không có tôi trong đó...cô gái chạy tới ôm cổ Lâm

_Đã lâu k gặp em nhớ anh lắm bao lâu rồi nhỉ 10 năm ,anh vẫn chưa lấy vợ sao đồ hâm này ( Lâm ngạc nhiên có lẽ anh ta kb phải nói gì lúc này ,phóng viên đi theo Lâm đang nháo nhác chụp ảnh anh ta và cô gái kia...giám thị yêu cầu sinh viên về lớp ,,,vệ sỹ của anh ta dẹp người đám phóng viên lao tới chụp ảnh...
_Chủ tịch Vũ Ngọc xin ông cho biết cô gái này là ai ạ có phải người mà ông vừa nhắc tới lúc nãy không ( vệ sỹ chắn cho anh ta và cô gái đó đi ra đi lướt qua tôi bọn họ đang được bảo vệ nghiêm ngặt)...anh ta dang tay bảo vệ cô gái đó ...đến khi họ đo khuất tôi vào lớp học...ngồi trong lớp mà ngẫn ngơ nghĩ lại giây phút lúc nãy thật khiến tim nhói đau...tôi thở dài ...tan học ra cổng tôi gặp David anh ta trên tay luôn cầm bó hoa...
_Tặng em này Trà ,tối nay đi ăn tối vs anh nhé
_Lần sau đừng mua hoa nữa tốn kém,tôi có cô bạn Kate ơi lại đây ( Kate đi tới)
_Gì vậy Trà ( thấy david Kate quay đi bơ luôn)
_À thì anh này muốn mời cậu đi ăn tối đây ( tôi nín cười)
_Vậy sao xin lỗi tôi k quen anh ( Kate quay đi tôi phì cười David đứng đơ ra)
_Em phải về đây?( david kéo tay)
_Đi ăn vs anh đi cho anh theo đuổi em đi ( tôi cười nhẹ)
_Em có con rồi k thể yêu đương bình thường được đâu cám ơn vì anh đa yêu quý
_Anh đâu quan trọng em có con hay k có k qtrong,đâu phải em có chông phải k nào?
_Ngoài kia còn rất nhiều cô gái khác đang chờ anh ,anh xứng đáng gặp dc cô gái tốt
_Anh chỉ thích em
_Vũ Ngọc Lâm ( tôi nhắc tên anh ta David chợt đổi sắc mặt) em chính là người đàn bà của anh ta ( David vội buông tay) hãy quên mọi chuyện đi ( tôi quay đi còn david vẫn đứng dưới trời tuyết nhìn tôi)...đi tàu điện về dù buồn nhưng cứ nghĩ tới con là tôi vui vẻ trở lại...chạy vội về nhìn thấy con đang chơi bóng ở sân tôi cười tươi
_Thomas mẹ về rồi này
_Mẹ ( thằng bé cười chúm chím,tôi ôm con)
_Lạnh lắm đừng chơi ngoài này nữa vào trong sảnh đi con
Bà vú: Cậu chủ nói muốn chờ mẹ
_Thomas của mẹ chờ mẹ à ,con đói chưa ...chị ơi bác gái đâu ạ
_Bà chủ cảm cúm nên đi nghỉ rồi ạ sợ lây cho mọi người nên ở trong phòng cả ngày hôm nay rồi ạ...
_Vậy còn ...( tôi định hỏi anh ta rồi lại thoi) Thomas hnay mẹ nấu món gì ngon cho con nha
_Vâng ...
Bà Vú: Có đầu bếp làm mà cô để tôi
_Dạ thôi cháu muốn tự mình làm gì đó cho con ăn thôi ạ ( bà vú cười hiền hậu)
_Vậy tôi k cản nữa hai người đi đi ...tôi dắt tay con đi xuống bếp đầu bếp thấy tôi cúi chào
_Tôi muốn tự tay làm mn cứ làm việc tự nhiên đi nhé ( tôi bảo Thomas mẹ sẽ nấu cơm canh như bình thường cho con ra kia chờ mẹ nha)...làm trong hạnh phúc nghĩ đến thằng bé tôi lại dậm chân sướng...nấu xong xuôi nhân viên trong bếp nói
_Cậu chủ và cô lên tầng 5 đi ạ chúng tôi sẽ bê lên
_Dạ thôi tôi tự làm được cám ơn mọi người ( tôi cười tươi cúi chào họ) Thomas mẹ con mình lên tầng 5 ngắm cảnh nhé con...lên tới nơi tôi và Thomas ngồi cạnh bên cửa kính ngắm hồ và ngắm thành phố mọi thứ thật đẹp 1 thành phố sầm uất nhộn nhịp ...Thomas ơi đây là canh chua này đây là thịt băm sốt này còn đây là tôm sốt cà chua con ăn đi
_Vâng ( và cứ như vậy hai mẹ con tôi ngồi ăn vui vẻ với nhau) bô đâu roi mẹ ( lời con trẻ nói khiến tôi k biết trả lời thế nào)...ăn xong tôi bê đồ xuống thang máy vừa mở ra tôi thấy Lâm và cô gái đó đang ôm hôn nhau...tôi lấy tay che mắt Thomas ...anh ta đẩy cô gái đó ra
_Em làm gì vậy ?
_Anh cứ như sợ ai thấy vậy,mà tiếc là có người thấy rồi ( anh ta vội quay lại thấy tôi tay bê đĩa đồ tay lấy tay che mắt Thomas)...anh ta bước ra cô gái đó nắm tay anh ta ...tôi vội dắt Thomas bc vào thang máy Lâm kéo tay,tôi giật mạnh thang máy đong lại tôi lườm anh ta...
_Mẹ bố nàm gì đấy ( níu nô)
_Bố đang bắt muỗi cho bạn của bố đấy con
_Dạ ...( tên khốn hắn dám làm thế trc mặt con)..
Vừa xuống dưới tôi thấy Thuý đang sách đồ đi ra anh thư kí đứng ngay sau cô ta...
Thư kí: Ông chủ nói nếu có việc cần đến tiền cô cứ nói
_Tôi k cần tiền
_Tham lam quá k tót đâu,cạnh ông chủ đâu thiếu đàn bà ông chủ đã giúp cô nhiều lắm rồi
_Tôi k thể gặp anh ý lần nữa sao
_Không thể ( thấy tôi anh thư kí cúi chào toi tiến tới gần Thuý)
_Phụ nữ chúng ta luôn khổ,cậu nghĩ tôi dc anh ta yêu sao kp đâu tôi ở lại vì con của tôi mà thôi,tiếc rằng chúng ta k thể là bạn ( a thư kí ngắt lời)
_Cô Trà ý tôi k phải nhiều phụ nữ như cô nghĩ
_A k cần giải thích hộ anh ta đâu ,cậu đi vui vẻ nhé đừng mơ gì đến ng đàn ông đó nữa ...tôi dắt tay con đi...cho con tắm thay đồ rồi ru con ngủ
_Mẹ ơi mẹ đừng đi nhé
_Không mẹ k đi đâu mẹ sẽ ở bên con có đi mẹ cũng sẽ đưa con đi cùng ...rồi thằng bé ngủ yên lành trong tay tôi ...đang nằm tôi vùng dậy lầm bầm...ăn tối ư bạn gái ư?tên khốn kiếp tôi đạp chăn ra dẫy dụa rồi nhìn con lòng lại nhẹ xuống,mẹ chỉ cần Thomas của mẹ thôi còn hắn k cần luôn...vừa nói xong vú đi vào
_Cô Trà thư kí của ông chủ nói mời cô qua sảnh lầu 3
_Lầu 3 có nhắn gì nữa k ạ có vc j vậy ah
_Tôi cũng k rõ chỉ nhắn vậy thôi ạ...tôi đi ra cửa đi lên lầu 3 rồi chợt nhớ ra đây là lầu mà chị tôi bị trói bị tra tấn...tôi nghe tiếng đàn anh ta kéo đến chỗ cái hồ đó tôi chợt dừng lại nhìn sang bên kia 1 người đàn ông đang bị treo lên người đang rỉ máu từng chút một ,tôi sợ lấy tay ôm mồm đứng cạnh anh ta là Lâm anh ta đang kéo đàn bản nhạc khiến khuôn mặt anh ta đang sợ hơn...người đàn ông đó ngẩng mặt lên
_Cứu tôi xin các người ( tôi vội lùi lại chợt nhận ra đó chính là người đã đâm bố anh ta) ...Lâm dừng kéo đàn rồi nhìn sang tôi...
Lâm: Mày đã được sống lâu quá rồi phải không,mày có con không ?
_Có tôi có con xin anh đừng hại chúng
_Không tao có sở thích làm gì cũng phải nhẹ nhàng ,tao sẽ cho con mày theo mày nhẹ nhàng
_Đừng tôi sai rồi tôi chỉ nghe theo lệnh thôi mà đừng làm vậy ?( tôi ngã quỵ xuống ng sai chính là bố mình)
_Ai ra lệnh cho mày Phạm Mộc Hưng đúng không?tao đa điều tra rồi ( Lâm nhăn mặt gật đầu) ...anh thư kí đi từ sau cây ra rút dây từ chiếc đàn kéo quanh cổ anh ta...Lâm nhìn sang tôi
_Cô biết tại sao tôi thích nhìn người khác chết khi bị siết cổ không?dẫy dụa và cảm nhận đau đớn tôi thích nó hơn,đôi khi có những việc đâu phải cứ chết là hết đâu phải không ?
_Đừng hãy để ông ta ngồi tù đi,ông ta sẽ phải trả giá
_Vậy thì bố cô gây ra k phải trả giá hay sao?
_Tôi sẽ trả tôi sẽ trả mà đừng hại người đó đừng giết người tôi xin anh đấy ( tôi gào lên)
_Quá muộn rồi tôi hận là tôi k giết dc cô mà thôi ( a ta buông thõng chiếc đàn anh thư kí siết cổ ng đó ông ta dẫy dụa)
_K phải bố cô gái giết đâu ( Lâm vội đổi sắc mặt trợn mắt lên ,anh thư kí dừng ông ta thở)
_Vậy thì ai nói đi nếu mày khai thật tao sẽ tha cho con mày
_Đung là bố cô gái đã gọi tôi để giết nhưng sau đó ông ta gọi cho tôi nói mệt mỏi k muốn hại ai nữa ,lệnh đó đã dc huỷ và người thuê tôi là Trang con gái ông vĩnh ,cô ta nói giết chết bố anh khiến anh k còn gì nữa và tôi cũng dc nghe cô ta ra lệnh phóng hoả nhà cô Trà...Tôi lẳng lặng đứng dậy quay đi
_Anh đừng giết ông ta cũng đừng giết con của họ đừng để chúng sống như chúng ta ( tôi chạy 1 mach đi về ôm Thomas khóc vì thương bố ,con hiểu sai cho bố rồi bố ơi con phải làm sao đây tại sao cô ta lại độc ác như vậy được,cô ta còn đánh tráo cả con của con nữa con phải làm sao đây con sai rồi bố ơi ,bố ơi...Thomas mở mắt
_Mẹ sao thế
_Mẹ vui con ạ ông con luôn là người hiền lành dù đi sai hướng nhưng ông vẫn là 1 người bố mẹ cả đời kính trọng...con ngủ tiếp tôi vừa cười vừa khóc...đột nhiên cánh cửa mở ra Lâm đi tới kéo tay tôi ...
_Đi thôi
_Đi đâu ?( a ta cười rạng rỡ khi kéo tay tôi đi) đi đâu vậy nói rõ đi ...vào trong tháng máy kính mở ra mật mã lên tầng 9 cảm ứng nhận diện khuôn mặt anh ta...
_Cái này người lạ k lên dc đúng k?( a ta k trl)...thang máy đi lên tầng 9 vào trong anh ta kéo tôi nằm lên giường...ấn nút chiếc giường dâng cao lên trần bằng kính mở ra...tuyết đang rơi tôi giật tay...anh sao cứ củ hành tôi dưới trời lạnh vậy...anh ta nằm cho tay ra sau đầu nhìn bầu trời đầy tuyết
_Trời hôm nay đẹp thật ( anh ta nhìn lên trời cười tươi)
_Tôi chết vì lạnh rồi đây lày ( tôi nằm mà run run anh ta nắm tay)
_Bao năm trôi qua anh vẫn yêu em,dù chuyện tình mình giờ đi xa lắm rồi có phải không?và trái tim dường như đã lạc mất nhau,đêm nào tôi cũng mơ đến em đứng dưới hàng cây đó cười tươi nụ cười trong ánh nắng của mùa thu,,,đó sẽ là khoảnh khắc tôi sẽ mãi k thể nào quên,,,và tôi sẽ k để hạnh phúc này vuột mất 1 lần nữa ,tôi yêu em đó là sự thật tôi muốn hỏi lại lần nữa ,,,em có thể làm bạn gái tôi 1 lần nữa được không?( tôi ngạc nhiên k nói nên lời ) tôi xin lỗi đã để vụt mất em ( tôi nhìn lên trời mà nghĩ đến những gì xảy ra mà rơi nc mắt)
_Em k đồng ý em sợ sẽ lại khiến tất cả xa nhau 1 lần nữa và anh có thật lòng yêu em hay không người con gái lúc nãy ( Lâm ngắt lời)...
_Tôi chỉ biết hiện tại và trong 4 năm tôi chỉ yêu em,và dù ở đây k có những vì sao như ngày chúng ta ở căn nhà đó cùng nhau ngăm sao nhưng mỗi lần tôi nghĩ chỉ cần ở cùng em dưới 1 bầu trời này thì dù e ở đâu tôi vẫn mong em bình yên vậy là đủ và giây phút này tôi muốn được cùng em ngắm nhìn nó mãi mãi ( Lâm quay sang nhìn tôi vẻ mặt nghiêm túc) ...anh tiến tới hôn lên môi tôi chúng tôi chỉ biết nhìn nhau cảm nhận sự yêu thương này
_Em sẽ được ở cạnh anh và con chứ
_Đúng vậy tất nhiên rồi ( và rồi chúng tôi ôm hôn nhau dưới trời tuyết này người đàn ông này đang tỏ tình với tôi ...)...tới sáng tôi bật dậy k thấy Lâm đi xuống kiểu gì bây giờ ...tôi thấy 1 tờ giấy ghi trên bàn...
_Dọn phòng cho anh đi mã đi xuống là ngày tháng năm sinh của con,yêu em ( tôi hôn lên tờ giấy rồi cười)...
_Đi đâu sớm vậy nhỉ ,và rồi tôi don phòng cho Lâm ,k cho ai lên chắc anh toàn tự dọn ...1 tiếng sau tôi ngồi thở...ở có 1 mình mà sao rộng vậy riêng phòng tắm đã rộng gần bằng sảnh nhà chị mình rồi...lau bàn làm việc chợt rơi chiếc hộp trên bàn ra 1 chiếc vòng rơi xuống tôi nhặt lên đây là chiếc vòng mình mua ở biển đeo cho Lâm mà...anh vẫn giữ chữ T tên tôi anh đã tự tay khắc lên nó kín chiếc vòng đều là chữ T ...trong chiếc hộp có 1 tờ giấy :" anh sẽ mãi dõi theo quãng đường em đi ,anh nguyện mãi yêu em đến suốt cuộc đời và khắc tên em lên trái tim này"....tôi ôm mồm ...anh đã hằng ngày ngồi đây nhớ đến tôi sao...thang máy mở ra Lâm bc tới ,tôi quay lại nc mắt lã chã rơi và dơ chiếc vòng lên
_Em thật sự yêu anh Lâm à ( tôi ôm chầm lấy Lâm) em cũng nhớ anh rất nhiều em lo sợ anh k yêu em ( lâm hôn tóc tôi hít và thở dài)
_Đi thôi con đang đợi chúng ta ( Lâm lấy tay lau nc mắt cho tôi)
_Vâng ...1 chiếc siêu xe đậu sẵn trước cửa Thomas đang đứng ở dưới cười tươi
_Mẹ ơi bố bảo cho con đi xem cá
_Uk bố mẹ cho con đi nhé Thomas ngoan ,,,và tôi thấy hai bố con đều mặc áo len cao cổ đen và áo phao xanh rêu bên ngoài cũng mặc quần bò giống nhau) anh và con mặc đồ đôi đấy à còn của em đâu
_Em á ( hai bố con hắn nhìn nhau cười cười k hiểu ý gì)...tôi ôm con cả nhà mỗi người 1 chiếc kính mở mui trần đi giữa đường phố ...Thomas sướng thích thú chỉ trỏ ...
_Anh k bh đưa thằng bé ra ngoài hay sao hãy để con đi học bên ngoài giống các bạn dc k?
_Con anh sẽ dễ gặp nguy hiểm k thể học bên ngoài được ( tôi thở dài)...đi tới viện hải dương bể cá các nàng tiên cá bơi bên trong Thomas nắm tay tôi và Lâm cười sướng
_mẹ ơi cá mập
_Đúng rồi con ,con mẹ giỏi lắm...và chúng tôi quay lại khoảnh khắc này chụp hình đủ thứ
Lâm: Chúng ta đi ăn thôi ( điện thoại Lâm reo liên tục nhưng anh k nghe ai gọi lắm vậy)...ăn uống xong trên đường về con đã ngủ Lâm cầm tay con tình cảm ...anh sẽ đi công tác 1 tháng tới em có muốn đi cùng anh k?
_Không em ở nhà vs con ( Trl thẳng thắn)
_Uk ( lâm vuốt má tôi rồi cười)...xe vừa tới nhà thư kí đi ra nói vào tai Lâm gì đó Lâm bảo tôi) em đưa con về ngủ đi ( tôi vừa bê Thomas đi vào thì nghe tiếng hét)
_Anh điên rồi Lâm tôi đã làm gì anh ( Tôi quay lại đưa Thomas cho vú)...chạy tới gần cửa thư kí chặn tôi
_Tiểu thư về nghỉ ngơi đi
_Đó là Trang mà đúng không,tôi muốn nói chuyện với cô ta ( Lâm nói vọng ra)
_Để Trà vào đi ( tôi chạy vào rất nhiều người áo đen chùm đầu đứng dưới anh ta lại ngồi trên trong chiếc áo choàng đen ánh mắt thay đổi)
_Xin ông chủ ra lệnh ( Trang bị chùm đầu)
Trang: bỏ tôi ra anh đã hứa k bh động đến tôi mà,tôi là mẹ của con anh đấy ( A ta hẩy tay ý bỏ chùm mặt ra)
_Vậy sao con của cô sao vô liêm sỉ ( tôi lao tới tát trang hai cái)
_Mẹ của thằng bé đây cô là con khốn nạn giết bố mẹ tôi cướp con tôi
_Rồi sao bây giờ mày đang tự đắc lắm hả Trà ai bảo chúng mày đều ngu hết ( cô ta cười như bị điên)
_Em trả thù xong rồi ( tát có hai cái kêu trả thù vì tôi sợ Lâm sẽ giết cô ta)...
Lâm: lôi nó lên tầng 3
Tôi: Đừng
_lầu 3 là nhẹ nhàng nhất cho nó rồi
Trang: Anh cạn tình ít thôi Lâm ,anh đâu hơn gì tôi để ngồi lên vị trí đó anh đã giết bao người rồi đừng to ra mình vĩ đại ( Lâm cười)
_Cô là loại đàn bà vô liêm sỉ nhất tôi từng gặp,nhưng kẻ tôi giết đều đáng chết cô cũng k ngoại lệ,lôi cô ta đi
_Đừng hãy cho cô ta đi tù đi anh nghe em
_Giết tất cả nhà nó k bỏ sót 1 ai ( Lời Lâm nói ra lúc này khiên tôi sợ bố Thomas là người thế này hay sao) ...Tôi gàn
_Cho cô ta đi tù thôi đừng làm vậy ( Lâm đi ra chỗ tôi)
_Thế giới của anh k có hai từ Nhân Từ nếu em muốn ở bên anh hãy học dần đi ( Lâm dơ khăn lên vào mũi tôi ,tôi thấy buồn ngủ ngay sau đó) ngủ đi em như vậy sẽ k thấy k nghe sẽ mơ giấc mơ đẹp trong đó có anh và con là dc ( khuôn mặt Lâm lạnh lùng đó là nhưng gì tôi cảm nhận trc khi ngất đi)...Vùng dậy thấy Thomas đang nhìn tôi cười
_Mẹ dậy roi
_Mẹ ngủ quên từ bao giờ vậy ( bác gái đi vào)
_Nào mẹ con mình đi lễ thôi Trà Lâm nó đi công tác rồi
_Hôm qua con nhớ Trang có tới và Lâm anh ý ( bà gàn)
_Con có biết tổ chức này dưới nó có bao nhiêu người không
_Dạ không?
_riêng đất nước này là 60n người thuộc tổ chức Máu vậy người đứng đầu như nó có thể bỏ qua cho kẻ hại vợ con nó ly tán không?
_Con cái này con...( bà gàn)
_Đi lễ cho lòng thanh thản đi con gái ...1 tháng trôi qua tôi vẫn tới trường chị tôi thì đi du lịch vs anh chàng nào đó đến quên đường về nhưng dù sao tôi cũng mong chị sống vui vẻ là được....Lâm bận đến nỗi k gọi cũng chẳng hỏi han gì mẹ con tôi ,bận vậy sao...tới trương Kate vỗ vai
_Dạo này xinh ra đấy
_Ô thế từ trc tôi k xinh à
_thôi xin hồn,hồn khiêm tốn chút đi
_Này có chuyện gì vui thế
_À thì mình đang hẹn hò
_Ai vậy có thế thôi cũng đỏ mặt là sao?
_Thì đó đó người cậu mai đó
_David sao oài thật hả
_Uk hôm đó mình đi mua đồ quên ví nhìn đôi giầy đẹp mà gói xong rồi mới biết quên ví may anh ta chủ tiệm đó
_Và dế là ta nại yêu nhau ư? ( tôi hẩy vai)khao đi
_Mới nhận lời hqua thôi mà
_david đẹp trai đàn ông lại kiếm dc tiền ai chả mê
_Sao bà k mê
_Tôi mê người khác rồi
_Ai vậy
_Bà cũng biết đấy ( vừa nói xong có bạn ăn bánh đi qua tôi ôm mồm oẹ)...sao vậy nhỉ chắc để đói nên vậy...tan học tôi đi đường mà ngủ quên cho tới khi chú tài xế gọi
_cô Trà về tới nhà rồi
_Vâng cám ơn chú ( đến tối ăn tôi cũng oẹ)...
Bác gái: Con lại sao vậy Trà
_Từ mấy hôm nay con hay buồn nôn quá
_Hay con lại có bầu vậy ( tôi đỏ mặt)
_Chắc k phải đâu ạ
_Nhìn con giống lúc bầu thằng Thomas lắm,chị vú mau mang que thử đến đây cho tôi
_nếu có thì sao đây ( tôi vò đầu)
_Thì sinh tiếp chứ sao nhà ta neo người đẻ càng đông càng vui con à,chỉ tội cho con thôi ( tôi đi thử thai và kết quả là 2 vạch)...tôi đờ đẫn đi ra Bác gái đang mong ngóng
_Sao rồi con lại có sao
_Vâng con lại có bầu rồi ( tôi nhăn nhó )
_Tốt quá rồi Lâm hiện tại đang ở Lasvegas cv ở đó xong sẽ bay thẳng về đây để mẹ gọi
_Thôi để con tự nói đi ạ con ngại lắm
_Vậy con có muốn qua chỗ nó cho bất ngờ đi con nó về Mỹ rồi mà qua tận nơi cho bất ngờ nó sẽ vui lắm đây...
_Nhưng có ảnh hương cv k ạ ,anh ý về Mỹ rồi cũng k gọi cho con
_vậy con thử 1 lần đi tìm nó xem sao?...và rồi tôi quyết định hôm sau bay đi lasvegas để gặp Lâm...bác đưa địa chỉ căn biệt thự mà Lâm ở ...tới nơi tôi hít thở và tự nhủ anh sẽ vui lắm đúng không?...vừa bc tới cửa vệ sỹ chặn
_Cô Trà xin quay về đi ạ
_Sao vậy tôi có việc muốn gặp Lâm
_Cái đó thư kí hiện tại đã ra ngoài nên ...( họ ấp úng)
_Tôi sẽ chờ ở sảnh k làm khó các anh bh anh ta dậy báo là tôi chờ ở phòng khách
_Cái đó chúng tôi ( tôi vỗ vai)
_Các anh đuổi tôi lần nưa đó à
_Dạ k chúng tôi k có ý đó ( tôi đi qua họ vào sản ngồi họ cứ đứng canh tôi)
_Các anh làm việc đi tôi ngủ chút đây ( họ vừa quay ra tôi chạy thẳng lên trên phòng)
_Kìa cô Trà k dc lên đo đâu ạ
_Tôi là bạn gái mà sao k dc ( tôi mở cửa phòng đúng lúc anh ta mở ra thấy anh ta tôi cười) đây rồi bất ngờ không ( tôi cười tươi Lâm ngạc nhiên) ...chợt có tiếng bên trong phòng
_Ai vậy anh ( cô bạn gái cũ của anh ta đang mặc chiếc váy ngủ mỏng dính thấy hết nội y) ai vậy em hỏi k nói ý đêm qua làm em mệt muốn chết đây này ( Cô ta quàng tay vào vai Lâm nhìn ra tôi,tôi vội kéo đóng cửa lại)...chân tôi không bước nổi nữa cảm giác này nó cứ sao sao ý nhỉ ,nc mắt rơi tôi vội gạt rồi cười đám vệ sỹ đứng im tôi đi qua họ
_Giờ thì k cần cản tôi nữa ,các anh làm tốt lắm ( tôi cắn răng chạy 1 mạch đi)...hắn ta thâm chí còn k đuổi theo mình,,,yêu là gì?là chà đạp lên người mình yêu sao ...tôi alo cho bác gái
_Bác đặt giúp con vé về Việt Nam với ạ
_con gặp chưa sao rồi bảo nó chưa
_con gặp rồi Bác ạ con về thăm dì con gia đình có vc gấp bác đặt cho con chuýen sớm nhất con sẽ đưa Thómas về thăm dì nhanh bác nhé...và rồi tôi tự nhủ với lòng tôi sẽ đi rời xa khỏi anh tên khốn kiếp...tổn thương tôi mãi mãi tôi vẫn là đứa thừa thãi trong cuộc đời anh mà thôi....xe vệ sỹ đi tới
_cô Trà ông chủ nói đưa cô ra sân bay cân thận
_Tôi có bạn đón rồi cám ơn ( tôi cố tỏ ra bình thường bởi vì như vậy mới có thể ra đi yên bình lặng lẽ)...tất cả sẽ là dấu chấm hết Vũ Ngọc Lâm tôi hận anh....

Xem danh sách chap của truyện Tôi Đã Sống  full

Đọc chap tiếp theo:

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 20


Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 17 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 17:

Đã bao giờ anh tự hỏi bản thân anh rằng liệu thật sự trong lòng anh còn yêu em hay không?giây phút này tôi chỉ còn cảm nhận được hương thơm và hơi ấm từ người anh ta...và rồi tôi mê man đi ngủ và có lẽ ngủ 1 giấc thật sâu...cho đến khi có tiếng gọi

_Dậy thôi Trà ngủ mãi vậy ( tôi mở mắt thấy đang nằm ở nhà đồ trên người còn nguyên,chị đang đứng trc đầu giường)
_Chị về khi nào vậy ,em nhớ hôm qua em ngủ ở ( tôi định nói rồi lại thôi)
_Ngủ ở đâu chị vè nhà đã thấy em ở nhà rồi mà
_Vậy sao có lẽ em mơ ( tôi gãi đầu cố nhớ rõ ràng hôm qua mình ngủ thiếp đi trên giường anh ta mà)...chạy vội tới trường vào học hôm nay không thấy Thuý đi học,cậu ta ốm sao ...tan học tôi gọi điện nhưng Thuý k nghe máy...tôi ngồi ở sân trường thở dài và đang cố nhớ về chuyện hôm qua,khi đó anh ta làm gì vậy nhỉ,tôi nhắm mắt lại cố nhớ dường như ai đó nói cùng tôi ngắm bầu trời đêm nay ,,,tiếng nói đôi môi đó ,,,tôi vội mở mắt ...anh ta đúng là đã nói như vậy tại sao nhỉ,,,ôi đau đầu quá,tôi thấy cô gái mà Thuý nói là bạn thân tôi vội gọi
_Sara cho mình nhờ chút ,Thuý ốm sao?
_Mình không biết sao lại hỏi mình?
_ vậy không phải cậu ở cùng sao?
_Đâu có Thuý đâu có ở cùng,mình có nói chuyện chứ không thân đâu ( tôi lặng người)...
_Vậy có lẽ mình nhầm ( tôi vội đến nhà Thuý đang ở ấn chuông 1 người đàn ông mở cửa)
_Cô tìm ai?
_Cháu tìm Thuý bạn ý sống ở đây?
_Nhà này tôi mới mua lại rồi chủ trước là ai thì không biết ( tôi quay đi và khó hiểu)...về nhà chị tôi đã nấu ăn xong cho tôi ..
_Sao về muộn vậy vào nhà ăn đi em?
_Em đi tìm bạn,cái Thuý tự dưng biến mất ( chị vội đứng yên ấp úng)
_Em tránh xa cô ta ra thì hơn
_Sao vậy em và bạn ý là bạn mà,hôm chị bị như vậy có bạn ý ở cùng em đấy
_Em nghĩ nếu chỉ đơn thuần là bạn em cô ta có thể vào đấy sao ?
_Ý chị là sao ?
_Ăn nhanh đi chị sẽ đi dự lễ cưới bây giờ
_Vâng mà ai cưới vậy chị
_Em không cần biết
_Vậy bh chị xin rút khỏi tổ chức đó
_Đừng nhắc lại chuyện đó nữa nếu k chị sẽ tự kết liễu ( nghe chị nói tôi sợ cúi đầu ăn)
_vậy sao chị lại nói em tránh xa Thuý ( chị đứng dậy k ăn nữa)
_Có nhiều thứ k biết sẽ tốt hơn cho em ,chị phải đi trang điểm đây ...tôi cứ phân vân mãi về lời chị nói ...ăn xong giúp việc ra dọn dẹp ,,,chị đang muốn tôi được sống tốt nhất sao...đứng lên đi ra bàn rượu của chị thấy 1 tấm thiệp màu đỏ rất đẹp gắn đá kì công,chưa bao giờ mình thấy tấm nào đẹp như vậy ...vừa mở ra xem tôi thấy "Mời Bạn Đến Dự Lễ Thành Hôn Của Boss"
Chú rể: Vũ Ngọc Lâm
Cô dâu: Trần Diệu Thuý
Tôi tự cười 1 mình ...không thể nào là cậu ý được chắc Thuý khác rồi và vợ anh ta là Trang mà ,,,không thể nào...tôi sẽ tự chứng kiến...anh ta không thể quên tôi 1 cách tàn nhẫn như vậy được...tôi chạy đi rất nhanh đến đó vệ sỹ cản
_Cô có giáy mời không thưa cô
_Có đây ( tôi đưa cho họ)...chạy qua hàng cây những chiếc siêu xe những nhà tài phiệt phóng viên đứng đầy bên ngoài ...tôi chạy tới chợt có bàn tay kéo tôi là David
_Em đi đâu vậy hãy đi cùng anh nếu không sẽ không dc vào đâu,sẽ chỉ dc đứng ở đây theo dõi qua màn ảnh to kia mà thôi ...
_Hãy cho tôi vào nói với tôi đó k phải là Thuý người bạn đi cùng tôi đi ( David lặng yên k nói)
1 người đàn ông đeo dây đỏ đi ra
_Ông chủ của chúng tôi nói cánh phóng viên và nhà báo sẽ dc tiếp đãi ngay tại đây và sẽ kín đáo cám ơn mn đã đến với hôn lễ của chủ tịch Vũ Ngọc cám ơn mọi người...( tôi bám tay David)
_Vào thôi ( David giữ chặt tay tôi vỗ vỗ)
_Đã đến lúc em cần đối diện sự thật...( tôi bc qua cây cầu tiến vào trong mắt đỏ ngầu nhưng tôi vẫn cắn răng và nghĩ khác về vấn đề,dù kể cả anh có lấy vợ hãy nói đó k phải là bạn tôi đi)...tiến vào trong tôi thấy chị đang đứng nhìn thấy tôi chi chợt đi ra
_Em đi về đi ( tôi gạt tay chị)
_Hãy để em kết thúc thứ tình cảm còn xót lại trong em,dc không?( chị biết vội thở dài)
_Em nên quên từ lâu rồi mới đúng ...tiếng người dẹp lễ đường...anh ta và cô dâu bước ra...anh ta khuôn mặt không vui cũng k buồn chỉ nhìn 1 đường thẳng còn cô dâu ...đúng là Thuý cậu ta đang cười rạng rỡ ( tôi ngã khuỵ david đỡ)
_Em k sao chứ Trà ( bọn họ cúi đầu khi a ta đi qua chỉ còn riêng tôi vẫn ngẩng nhìn họ nước mắt rơi tôi vội gạt,,,Thuý nhìn thấy tôi vội quay đi...và lại 1 lần nữa tôi chứng kiến người đàn ông này đi lấy vợ...giây phút anh ta đi cùng vợ tiến vào lễ đường giờ đây tôi cảm thấy tất cả thật sự đã kết thúc,tiếng mọi người vỗ tay chi tôi đứng bên hàng bên kia lắc đầu ý muốn tôi quên đi và thật bình tĩnh...tôi cũng vỗ tay nhưng nc mắt k ngừng rơi...tôi bước tới chỗ Thuý ...rút bông hoa cài trên ngực khi vào đây tôi được david gài ...tôi đưa cho Thuý
_Chúc mừng cậu dù sao cũng phải bảo mình 1 tiếng cậu lấy chồng chứ ( cậu ta cúi đầu tôi k thèm nhìn anh ta và quay đi xuống chỗ david) anh làm ơn đưa tôi ra khỏi đây ,tôi đứng k vững nữa làm ơn
_Được rồi anh sẽ đưa em ra bên ngoài chờ anh khi nào hôn lễ xong xuôi anh sẽ ra đón em ( tôi quay đi david đưa ra bên ngoài và tôi k ngoái lại lần nào nữa)...sẽ mãi mãi không bao giờ ngoái lại nữa...ra bên ngoài David quay vào tôi đi qua dòng người phóng viên...nhìn qua màn ảnh lớn thấy ai ai cũng khen họ đẹp đôi ...tôi gạt nước mắt quay đi ,,,người đó k xứng đáng để mày buồn Trà ạ ( chợt đứa bé ôm chân tôi rồi cười là Thomas)
_Con đi chơi ?
_Sao con lại ra đây mau vào đi k lạc đấy,lại trốn họ đi chơi đúng không?
_Bố cưới ( nghe thấy con trẻ nói mà tôi thấy buồn thêm)
_Mẹ của con đâu
_Thomas k có mẹ ( tôi xoa đầu có lẽ anh ta và Trang đã chia tay)...
_Vậy để cô dắt con về nhé
_K thomas muốn xem cá
_vậy thomas chưa dc xem bao giờ sao?
_Chưa bố cấm dc ra ngoài
_Cô cũng có con đấy có lẽ nếu còn cũng bằng Thomas bây giờ đấy ( tôi kéo áo thằng bé rồi cúi đầu vào áo thằng bé khóc tutu,thomas xoa đầu tôi vậy là tôi phải dựa vào 1 đứa bé ngay lúc này nhưng tôi cảm thấy ấm áp hơn trong lòng bé )...
_cô khóc xong chưa?( tôi ngẩng lên nc mũi mắt nhễ nhại bé rút trong túi 1 chiếc khăn đưa cho tôi,khiến tôi bạt cười)
_Cô đưa con vào nhé họ sẽ sợ nếu k tháy con đấy ( tôi dắt bé đi vào thomas chỉ đường lên phòng bé trên tầng 8 ...cô đưa con vào đến đây cô phải về rồi ( thomas kéo áo tôi dụi mắt người làm đi tới sợ hãi )
_Cậu chủ đây rồi thật may quá,cám ơn cô giờ thì cô đi dc rồi tôi sẽ giữ kín ( họ giật tay thằng bé khỏi tay tôi giây phút này tôi thấy như mất đi thứ gì đó vậy) ...thomas khóc àm lên
_K cô kia cơ ( tôi bảo chị giúp vc)
_Đừng lo lát tôi sẽ lẳng lặng ra đi tôi vào dc đây thì kp khách thấp kém rồi đúng không?nên chị để tôi ru thằng bé ngủ cho
_Cái này ( chị này ấp úng)
_Vào phòng đóng cửa là được mà đúng không?tôi cũng làm mẹ nên đừng để thằng bé cô đơn thêm nữa ( thằng bé ôm chân núp sau lưng tôi)
_Vậy cô ru đi tôi ngồi ở đây ,thomas tội nghiệp lắm tôi cũng coi như con ( tôi cười rồi bế Thomas lên giường nằm rồi kể chuyện thằng bé ngủ ngon lành trong tay tôi)...xong tôi đứng dậy đúng lúc Bác gái bước vào thấy tôi bác gái ngạc nhiên
_Trà con ơi ( bà ôm lấy tôi chị người làm cúi đầu)
_Phu nhân đa về ...
_Con tới khi nào vậy?ai đưa con tới đây vậy
_Chị con làm việc cho anh ta mà Bác kb sao?
_À cái đó bác biết ( bà ấp úng)
_Cháu xin phép về trước ( tôi đi ra bà giữ tay)
_Ở lại nói chuyện với bác 1 lát dc k con?( tôi và bác ngồi nhìn vào giường Thomas ngủ thật ngon)...về tới nhà là Bác phải gặp thằng bé ngay nhớ nó k chịu nổi
_Vâng thằng bé thật dễ thương,cháu và bé chắc có duyên...
_Vậy với bố bé thì sao?
_Cháu k còn yêu anh ta nữa và Trang đâu rồi bác...sao cô ta k nuôi con
_Nó đã tư động bỏ con lại để đổi lấy mạng sống cho bố nó,dù sao chia cách mẹ con nó là điều k đúng nhưng Lâm nó đã quyết k ai cản được và Trang khi Thomas dc 8 tháng nó đa ra đi cũng k bao giờ gọi hỏi han thằng bé ...
_Tôi nghiệp thằng bé dễ thương vậy mà ( tôi cúi đầu)...người làm chạy vào bảo bác
_Phu nhân ông chủ huỷ bỏ lễ cưới rồi ạ
_Sao vậy sao lại vậy?sao nó đổi ý liên tục vậy
_Dạ nghe ông chủ nói sẽ giữ cô Thuý ở lại nhưng k cưới nữa ạ giờ đang nháo nhác hết cả
_Càng tốt ( bà cười ha ha tôi ngạc nhiên) con đừng nghĩ gì nhé Trà nếu hai đứa k còn tình cảm thì làm bạn ( vâng làm bạn dc) đột nhiên nó muốn cưới con bé đó rồi giờ đột nhiên Huỷ bác cũng k hiểu nổi nó nghĩ gì?...
_Chắc anh ta thích rồi
_Nó thiếu gì đâu con k hiểu sao lại vậy ( bà chợt thấy nói hớ vội xoa)...Thuý cô gái đó bác chỉ gặp có 2 lần ,từ đợt bên Ý ngày đó Lâm nó đưa bác sang đó tình cờ thấy Thuý bị nhóm người đòi nợ nghe nói bố mẹ con bé mất hết rồi bme nợ con phải trả ,Lâm nó đưa tiền cho sau lúc đó bác đi trước và sao lai cưới như bh thì bác cũng k hiểu nổi?
_Vậy sao con gặp là bay từ Việt Nam qua đây du học mà
_cái đó bác k rõ nữa con ạ vì sau này tại sao lại liên lạc thật sự bác k biết...
_Vâng thôi bác nghỉ ngơi đi còn về nghỉ ngơi đây có lẽ con sẽ quay về Việt Nam luôn bác ạ ,ở bên này k hợp với con con mất niềm tin vào mọi thứ rồi,về đó có gì con nghĩ ở đâu đó con còn người thân sẽ vui vẻ ngay thôi ( tôi rơi nc mắt)
_Con còn yêu nó sao?
_không đâu có con có bạn trai rồi ( tôi nói dối bác gái thở dài)
_chờ bác chút bác có thứ này muốn đưa cho con ( bác đi ra tôi ngồi ở phòng thomas ra giường nhìn thằng bé rồi ngủ gật bên cạnh lúc nào k hay)...đến khi bác gái lay người ) chiếc khăn này bác để dành 2 năm nay rồi bác thấy nó hợp vs con và bác chỉ hy vọng có ngày gặp lại đưa cho con ( tôi cầm chiéc khăn rồi ôm ba)
_con cám ơn bác,tự dưng thấy Bác con lại nhớ mẹ ...
_Thi thoảng gọi cho Bác nhé số bác đây ( bà đưa tờ giấy tôi quay lại nhìn thomas rồi cúi chào ra về)...người làm đưa tôi xuống vừa xuống đến sảnh lầu 1 bên ngoài vườn tôi thấy Thuý đang đứng khuôn mặt u buồn...tôi đi qua cậu ta chợt cậu ta quát lên...
_Trà nghe mình nói đi ,mình thật sự kb cậu quen anh Lâm
_K đúng cậu biết và dù có thế nào đó cũng là quá khứ rồi mình k quan tâm nữa,,,,
_Cậu và anh Lâm thật sự có từng yêu nhau đúng không?
_Cái đó k qtrong và mình k thể trả lời cậu được ( cậu ta giữ tay tôi)
_Lễ cưới hnay đã bị huỷ ngay sau khi cậu xuất hiện cậu nói đi ( tôi gạt tay)
_Cậu hãy tự đi hỏi anh ta đi ( cô ta gào lên)
_Anh Lâm là của mình cậu hiểu không ( chợt chiếc khăn bác đưa trên tay tôi bay bay tôi quay lại phía sau ,thấy Lâm anh ta đang tóm chiếc khăn trên tay nhìn tôi k cảm xúc...
Lâm: Cuộc sống con người cũng giống như chiếc khăn này vậy ,khi nào đến thời cơ phải tự biết hoà cùng gió để mà phất lên k phải sao ( a ta nhìn Thuý nhếch mồm)...tôi quay đi bc đi vài bước rồi quay lại ra chỗ anh ta giật chiếc khăn trên tay anh ta rồi quay đi ...trực thăng tới Thư kí lại tới choàng áo cho anh ta
Thư kí: Tuyết rơi roi thưa ông chủ ( tôi bc đi anh ta đi tới từ sau kéo tay tôi khiến tôi ngạc nhiên còn Thuý đứng im lặng nhìn)
_Anh làm gì thế hả có bỏ tay ra không vợ anh đang nhìn kia kìa ,anh muốn tôi làm kẻ thứ 3 đến bao giờ
_Ai nói đó là vợ tôi ( Tôi giằng tay anh ta mãi k dc anh ta kéo tôi lên trực thăng tôi gào lên nhưng do gió cánh quạt nên có lẽ tôi gào như không)...lên trên trực thăng anh ta vẫn giữ tay tôi và tôi cứ gào 1 mình cho tới khi tới nơi...tôi giật tay
_Đồ biến thái sao anh cứ ép tôi vậy hả ( a ta đi xuống 1 chiếc du thuyền trực thăng đang đỗ trên mặt nước ngó 4 xung quanh đen ngòm)...đây là đâu vậy lại gì nữa đây ( tôi thở dài bước xuống )...trực thăng bay đi anh ta đi vào khoang thuyền 1 chiếc du thuyền thật đẹp đầy đủ tiện nghi như ở nhà chỉ có đièu nó đang lên đênh ở giữa biển tôi đứng bên ngoài tuyết rơi k dám vào ...lúc sau rét đến mức tôi thấy lông mi nặng trĩu nhưng vẫn kiên quyết k vào ...anh ta vào đó rót rượu như bình thường ngòi uống rượu ăn hoa quả và xem tivi...tên khốn kiếp hắn lôi mình đi để làm gì toàn củ hành mình ,anh thù tôi thì làm gì làm đi lôi ra giữa biển thế này làm gì ( tôi vẫn lỳ ngòi ngoài cửa ...anh ta ra mở cửa tôi thấy hơi ấm từ máy sưởi bên trong khoang hắt ra )
_Vào đi tôi tắt đèn đi ngủ đây
_Anh điên roi anh gọi tôi đến xem anh ngủ ư ?
_Tuỳ cô thôi ( a ta nói bụng tôi sôi lên vì đói)...tôi lò dò đi vào trong ấm tôi bỏ áo khoác vì nóng thấy có mùi thơm anh ta đang nấu mỳ cho tôi ăn...khoảnh khắc này giống như ngày đầu tôi gặp anh ta vậy...anh ta đặt bát mỳ lên bàn tôi với ,,,anh ta đập vào tay tôi
_Sao anh đánh tôi
_Cái này cho tôi k phải cho cô
_Ơ ....( tôi quay mặt đi anh ta ăn ngon lành,,dc rồi biết là thù hằn nhưng mà đói thế này sao chịu được) còn gói nào không vậy ?( a ta k trả lời tôi lò dò đi ra tủ mở ra thấy mỳ lièn sướng nấu hẳn 2 gói ăn xong vã mồ hôi cởi nốt lớp len nữa bên trong mặc áo hai dây)...đi qua mặt anh ta ra rót nước uống...chợt nghe tiếng sấm chớp bên ngoài mưa...tôi sợ ôm đầu ...sóng thần sẽ tới bất cứ lúc nào đấy mau lái thuyền về bờ đi ( a ta k trả lời rồi tắt đèn lên giường đi ngủ) này nghe tôi nói không tôi sợ sấm chớp từ bé đấy đêm nào sấm chớp tôi k ngủ dc cả đêm đâu ( a ta ném chiếc gối vào người tôi)
_Đi đâu cô cũng mặc thế kia sao?
_Mặc ...( tôi cúi xuống thấy mặc hai dây liền chạy đi với áo len mặc) a cấm dc nhìn đấy ( khổ bà còn son quá )...đi qua giường anh ta kéo tay nằm tôi tim đập thình thịch ...
_Tim đập nhanh quá sẽ dãn tới nhồi máu cơ tim bất cứ lúc nào đấy ( tôi đẩy)
_Anh định làm gì tránh ra đi ( a ta nhồm lên người tôi)
_Tận hưởng đêm nay đi đáng lẽ tôi đang có 1 đêm tân hôn vui vẻ bên người mới chứ nhỉ ,dùng lại hàng cũ k khoái lắm ( tôi tát anh ta rồi rơi nước mắt)
_Làm ơn tôn trọng người khác đi tôi không đáng để anh sỉ nhục thế này ( thấy tôi khóc anh ta biết bản thân nói quá nên buông tay tôi vội ngồi dậy)...đi ra lấy áo len và nằm ở ghế ...nằm khóc tu tu...đến nửa đêm ngay cả khi tôi ngủ cũng vẫn nấc ..thấy anh ta bế lên tôi mở mắt a ta đặt xuống giường...tôi ngồi dậy a ta ôm ...
_Đã bao giờ cô đặt bản thân vào vị trí của tôi để cảm nhận chưa,tôi đã từng yêu cô rất thật lòng vậy mà tất cả đã tan biến ...tan biến tất cả ( a ta vuốt tóc tôi tôi cúi đầu vào vai anh ta)
_Tôi kb nói gì ngoài câu xin lỗi vì những gì bố tôi đã gây ra ( a ta hôn tôi tôi đẩy) đừng chúng ta không thể được anh đang coi tôi như 1 trò đùa thôi ...
_Cô chưa bao giờ nói yêu tôi đúng vậy không?
_Tôi ...( tôi lúng túng đúng là tôi chưa bh nói yêu Lâm) cái đó phải nói ra mới dc sao?cái đó chỉ cần cảm nhận kp sao?( a ta hôn tôi rất nhanh và tay bỏ quần tôi giữ)...k thể được anh đang trả thù tôi thì đúng hơn ( a ta nhếch mồm)
_Vui đi đếm nay hãy vui cùng tôi
_Tôi k phải tới để mua vui cho anh
_Cô quên à nếu cô làm tôi vui tôi nhất định sẽ loại chị cô khỏi tổ chức
_Nhất định anh ép tôi đánh đổi hay sao ( chưa kíp nghe tôi nói anh ta đã trèo lên tôi chiếc áo hai dây của tôi a ta kéo đứt dây rồi cắn vai tôi) đau quá sao a cứ cắn tôi vậy ( a ta mặt đỏ lên hai chúng tôi nhìn nhau tôi ngại anh ta bóp mặt tôi xoay lại hôn tôi rồi hôn lên ngực tôi)...bên ngoài trời lại mưa sấm chớp qua ánh cửa kính ...anh ta đang cố cho vào để quan hệ tôi cảm giác đau như lần đầu vậy...tôi đau lắm ( măt tôi nhăn anh ta hôn trán tôi)
_4 năm qua cô vẫn gặp tên Tùng đó đúng k?
_Là bạn thôi tôi ngoài anh ra còn chưa biết ai thứ hai cả ( tôi nói rồi ngại quay đi anh ta cười)
_tốt tôi biết ( cho vào dc tôi thở anh ta ôm hôn tôi ,)
_Nhẹ thôi ...đau lắm ...và rồi tôi và anh ta quan hệ đêm đó 3 lần đến mức tôi k còn sức nằm im anh ta quay sang tôi ngại quay đi...tôi muốn xin anh 1 việc ngoài việc cho chị tôi ra khỏi đó còn 1 việc nữa,anh có thể nào bế Thomas đưa thằng bé đi chơi không?thằng bé k có mẹ lại thiếu tình cảm của bố nữa ( thấy im im tôi quay lại anh dang chống tay nhìn) tôi xin vậy thôi còn về Thuý ( a ta ngắt lời)
_Đáng lẽ nó k nên dc sinh ra là con của tôi
_Anh nói thế mà dc ư ( tôi bật dậy chăn lại tụt ra anh ta cười)
_Cô vẫn vậy nhỉ ( a ta sờ má tôi gạt)
_Thằng bé sinh cùng ngày với Tom của tôi ( anh ta kéo tay tôi trợn mắt)
_Nói lại xem nào ai sinh cùng ngày
_Đêm đó khi tôi vừa sinh Tom thì Trang cũng sinh thomas ( tôi thấy Lâm với máy gọi cho ai đó như anh thư kí)...
_Tại sao k ai nói với tôi Trang sinh con cùng ngày vs Trà
_Dạ thưa hôm đó ông chủ bỏ đi k nghe may 1 tháng sau mới quay về nên lúc đó phu nhân đã xác nhận rồi ạ ( Lâm rơi máy bụp..)
_Sao vạy Trang sinh cùng thì làm sao anh nói tôi biết đi ( Lâm rơi nc mắt nhìn tôi anh ta đang nghẹn gì đó ở cổ như k nói nên lời)....và giây phút này lại 1 lần nữa tôi đang phải lắng nghe những giọt nước mắt trên khuôn mặt anh ...chúng đang nói gì tại sao vậy?....

Xem danh sách chap của truyện Tôi Đã Sống  full

Đọc chap tiếp theo:

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 18


Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 16 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 16:

Giống như ai đó thường nói ,càng sâu đậm thì càng đau thương ,yêu bao nhiêu đến khi cạn sẽ còn đau khổ bấy nhiêu,yêu và được yêu đối với tôi kiếp này có lẽ sẽ không còn được nữa,,,tôi thấy người lạnh,thật lạnh có tiếng ai đó hát du dương từ phía xa...câu hát"Em thấy lạc lõng ở giữa dòng người đi trên phố đông,đi tiếp bao lâu mới tới cuối nỗi buồn"...chợt tuyết rơi xung quanh tôi,tôi bước tới gần,,,người đó vẫn đang hát trong chiếc váy trắng và vẫn hát"Tại sao em thấy lòng trống rỗng khi đã trải qua bao rung động"....tại sao dù muốn cũng chẳng thể rơi 1 giọt nước mắt nào ....câu hát vân ngân nga tôi tóm tay người này...quay lại đó là chị gái tôi chị đang khóc hai dòng nước mắt 

_Hãy về đi em,cứu chị ( nước mắt chị đổi sang màu đỏ)....tôi bật dậy hét lớn
_Không em đây ( tôi thở mồ hôi nhễ nhại và thấy đau nhói ở bụng,tôi nhăn mặt)
Thuý: Trà cậu tỉnh rồi sao ( thuý cười rạng rỡ)
_Đây là đâu vậy
_Đây là bệnh viện phòng vip nên có lẽ cậu không nhận ra
_Chị mình đâu sao mình lại về được đây
_chị cậu không dc ra khỏi đó mình thấy david đưa cậu ra còn chị cậu phải ở lại có nghe loáng thoáng david nói chị cậu phải chịu tội ...
_Tội gì.?
_Do cậu phá hỏng buổi lễ của họ ( cửa phòng mở ra là david anh ta cầm bó hoa)
_Em tỉnh rồi sao tặng em ( tôi mặt tái nhợt nắm tay david)
_Chị tôi đâu rồi ( anh ta ấp úng)
_Yến có nhờ anh chăm sóc cho em,em nghỉ ngơi đi anh phải đi rồi ( tôi giữ tay rồi nhăn mặt vì vết đau)
_Chị tôi sao rồi anh nói đi
_Cô ta bị phạt đang bị phạt ở "Cổ Máu" ( nơi ở của ông trùm)
_tại sao vậy do tôi sao kp nói là đâm bụng thì ra khỏi tổ chức sao
_Em đâu phải người của tổ chức em tự đâm vậy cũng bằng thừa rồi ngốc ạ (tôi rơi nc mắt)
_Tôi phải gặp chị tôi ngay bây giờ hãy giúp tôi
_Em quen người đàn ông đó sao em gọi cả họ tên anh ta ( ý nói Lâm)
_Nói cho tôi biết tôi phải làm gì?
_Vô ích hình phạt có lẽ đang dc thi hành rồi ,em nghỉ ngơi đi có gì anh sẽ nói đỡ cho yến ( a ta quay đi tôi bảo thuý)
_Mình đói rồi cậu mua cho mình cái gì đó ăn dc k?
_dc thôi cậu ăn cháo dc thôi
_Uk gì cũng dc đi đi à hqua ví tiền của mình đâu
_Ở ngăn bàn bên cạnh tay cậu đấy đừng nói là cậu đưa mình tiền để mua nhé giận đấy
_uk cám ơn cậu nhiều ( thuý vừa đi tôi giật ống ở tay ra cố gượng đứng dậy đi ra cửa mà mặt tôi tái mét)...tôi choàng áo lò dò đi ra bên trong mặc đồ bệnh nhân chân xỏ dép lê)...tôi vẫy taxi mà phải bám vào cột xe buýt vì k thể trụ nổi...đến đó taxi đỗ tôi lại đi vào căn nhà cổ quái này...vệ sỹ chắn ngang khi tôi vừa chạm chân tới...tôi có hẹn với ông chủ của các người
_Quay về đi ( tôi bám tay họ mà mồ hôi nhễ nhại)
_Nói với anh ta tôi sẽ chờ tới khi nào cho tôi vào thì thôi ( a ta nghe thông báo ở tai họ đang nói gì đó)
_Vào đi ( tôi đi mà hoa mắt vết thương đang rỉ máu tôi cắn răng vì quá đau nhưng nó k là gì với tất cả những gì tôi trải qua)...
_Chị nhất định phải chờ em ,em đến rồi đây ( tôi bc tới cây cầu hiện lên k ẩn như hôm qua)...tôi bước đến giữa cầu và bám vào thành rồi thở...máu đang chảy ra ướt đẫm chiếc áo nhìn thấy rõ tôi túm áo cắn răng đi tiếp)...vừa vc vào tới nơi tôi gục xuống ...bàn chân người đi ra là 1 người làm đeo dây đỏ trên áo
_Chào cô tôi tới để đón cô
_Chị tôi đâu xin cô chỉ cho tôi biết chị tôi là Phạm Mộc Yến
_Cô cứ bình tĩnh lại đi và đi theo tôi ...(bc vào thang máy,tôi bám vào thành rồi thở) cô có cần đi kiểm tra không ở đây cũng có bệnh viện riêng đó ạ
_không sao cho tôi gặp chị là dc ...thang máy dừng lại ở tầng 3 bc vào tiếng kêu lên
_Chào mừng đến với tầng 3 của tổ chức "Máu" ( tôi nhìn xung quanh chỉ thấy cây cối và có rất nhiều đàn đủ các loại nhạc cụ)...bc qua mấy viên đá trên mặt nc người này chỉ
_Chị gái của cô kia...( tôi cúi đầu cám ơn rồi ngẩng lên thấy chi bị trói hai tay treo lên người đầy vết cứa đang rỉ máu)...muốn sang đó phải qua 1 hồ nước màu đỏ ...tôi gọi chị to
_Chị...chị ơi em đây em đến rồi ( tôi đi qua hồ nước mà nc này vào vết thương như muốn xé thịt tôi vậy)...tôi chạy lội qua mà mắt đờ đẫn k dc mình trụ được...tôi sang tới thì bò k thể đi nổi ...trên bãi cỏ đầy hoa lá này tại sao lại có thể có những điều đáng sợ như thế này được,,,máu của tôi quần áo ướt đầu tóc cũng vậy tôi cố bò ra chỗ chị ra tới nơi tôi bám chân...) chị em tới rồi chúng ta sẽ k phải lạc lõng nữa nếu chị thích đi du lịch em sẽ kiếm tiền chị em mình đã từng nói sẽ cùng nhau đi khắp nơi cơ mà ( tôi gào lên chị mở mắt máu mồm chị ộc ra chảy xuống)
_Em đến làm gì chị k chết được đâu chị dc huấn luyện rồi ( chị nói rồi gục ngất)...tôi cố bám đứng lên mà k dc...
_Đừng bỏ em mà ( tôi lắc đầu rồi gục xuống ngất)...tôi thấy mát mát ở mặt liền mở mắt ,,,thấy đang nằm trên chiếc giường màu đen và trong căn phòng này k có mái che ( tôi bật dậy) có bàn tay đang ôm vắt qua người tôi,tôi giật mình khi thấy đó là Lâm anh ta nhắm mắt ,tôi hẩy tay rồi đau vì vết thương...
_Làm gì mà bức xúc vậy em yêu ( anh mở mắt nhìn tôi cười) ...
_im đi chị tôi đâu rồi ( tôi bc xuống thì sợ thụt lại Tôi đang nằm trên cao chiếc giường dc chống băng cột thuỷ tinh ) thế này thì xuống kiểu gì đây tôi quay lại anh ta hôn thẳng vào mồm tôi
_Đã lâu k gặp chào mừng em đến với tầng 9 của anh ( a ta nhếch mồm)
_Đồ khốn anh muốn gì cho tôi xuống ( a ta kéo tay tôi nằm rồi chỉ)
_Tiếc là k có sao ,ngôi sao mà cô thường nói nó đang nằm ở đâu vậy...( tôi nhắm mắt rồi thở vì đau)
_Chị tôi ở đâu rồi nói đi xin anh hãy tha cho chị tôi,việc mà bố tôi làm có lẽ sẽ k có gì trả dc nhưng dù là vậy chỉ cần anh muốn tôi sẽ chết để đền tội...( tôi thấy dường như chiếc giường đang dc thụt xuống dần cho đến khi nó chạm sàn)
_Cô nói vậy hoá ra tôi là kẻ ác giết đi người từng có con vs mình hay sao và đến đứa con cô cũng k làm tròn bổn phận của mình ( tôi ôm mặt)
_Đúng vậy tôi là người mẹ tồi Tom của tôi (tôi khóc rưng rức rồi quay đi) chị tôi đâu rồi ( tôi bc xuống giường) ...thư kí nói bên ngoài
_Thưa ông chủ hết giờ phạt dành cho cô Yến rồi ạ
_tôi biết rồi ( a ta bc ra tôi quay lại mặt môi tôi đêu tái nhợt) cô về đi đừng xuất hiện trc mặt tôi nữa...
_hãy tha cho chị tôi anh có thể đuổi chị ý đi mà
_Tại sao tôi phải làm vậy cô ta đang rất thích hợp vs vị trí của bản thân ,rất dc việc ( tôi quỳ xuống)
_Tôi xin anh hãy nghĩ đến việc chúng ta từng có tình cảm mà tha cho chị tôi 1 lần dc k?( a ta nắm chặt tay rồi quay đi) nếu anh tha cho chị tôi chúng tôi sẽ biến mất k dấu vết ( a ta quay lại hôn tôi rất nhanh tôi sợ đẩy nhưng k dc)
_Nếu cô chịu hầu hạ tôi trong 3 tháng mà tôi thấy hài lòng tôi sẽ tha cho chị của cô
_còn ngược lại thì sao ( a ta nhếch mồm)
_Cái đó còn dựa vào khả năng của cô nữa
_Tên khốn anh coi tôi là gì vậy?
_cô đánh giá bản thân cao vậy sao ,tuỳ cô thôi...( tôi đứng dậy quay đi) khoẻ mạnh thì hãy đến tôi k muốn găp ng ốm yếu bệnh tật...
_Anh tự tin rằng tôi sẽ đến sao ( a ta ngồi lên chiếc ghế cửa kính đóng lại,cười như mỉa mai tôi)
_Qua đây
_Làm gì ( tôi lườm)
_Ngoài tôi ra k ai có thể vào dc phòng này chỉ đứng dc bên ngoài thôi
_thì sao nào ( hỏi ngu ngơ)
_Vậy cô cứ ở lại đây
_Ấy khoan anh k đưa tôi xuống tôi biết đi kiểu gì ( tôi ôm vết thương nhăn mặt tiến vào cửa kính mở ra tôi bc tới anh ta kéo tay ngồi vào lòng)
_Vết thương k sâu cô sẽ sớm khỏi thôi ( a ta vuốt tóc tôi gạt tay)
_Đừng cố tỏ ra thân thiết chúng ta k quen nhau ( tôi quay mặt đi anh ta cười)...thang máy đi xuống khuôn mặt anh ta đổi sắc thái k hồn và như đang suy nghĩ về điều gì đó đáng sợ,,,xuống dưới cửa kính mở ra tôi thấy chị đang ở sảnh đã dc bôi vết thương thấy tôi chị cố đứng
_Em có sao không sao dại vậy em có biết nước ở đó thế nào không mà dám đi qua
_Em k sợ ( thư kí đi ra choàng áo cho anh ta)
Lâm: Đưa 2 tiểu thư về an toàn ( a ta nói mặt lạnh tanh)...rồi trực thăng đã đỗ bên ngoài anh ta đi ra bc lên mà k ngoái nhìn xung quanh ,anh đang cố phớt lờ thế giới xung quanh anh đúng không?...chị cúi đầu cho tới khi máy bay bay đi...tôi và chị về nhà đã có sẵn bác sỹ chăm sóc cho tôi và chị...1 tháng sau vết thương của tôi đã khỏi tôi đã xin nhập học cùng với thuý...còn chị sau khi khỏi 1 tuần đã đi để lại lời nhắn" chị phải đi làm nhiệm vụ em cố khoẻ lại và nhập học đi chị dki cho em rồi"...vừa đến trường tôi thấy 1 hàng xe dài đứng ở cổng david bc xuống vệ sỹ của anh ta cúi chào mọi người nhìn tôi né né anh ta kéo..
_Ấy sao thấy anh lại né thế anh đến chúc mừng em mà...
_Cả tháng ngày nào anh cũng gửi hoa tới nhà em cảm kích chân thành cám ơn ( tôi quay đi a ta kéo tay mở cốp oto)
_Quà của em đây hôm nay ngày 8/3 mà ( cốp xe mở ra bóng bay chi chít bay lên phấp phới quả bóng nào cũng in tên tôi )
_Cám ơn anh nhưng tôi nghĩ anh k nên đến gặp tôi nữa
_Tại sao vậy em k thích sao?
_không phải k thích khó nói lắm tôi vào học đây
_Tối đi ăn với anh nhé
_không ( tôi quay đi nói to) ...vừa vào trường thuý vỗ bộp vào vai) hết hồn xin hồn đấy
_Hôm qua định qua nhà cậu chơi nhưng mà ngủ quên mất
_Bạn bè mà dế ư ...( vừa vào lớp tôi ngồi cạnh 1 chàng trai người Thái Lan...anh ta ghi 1 dòng chữ ra giấy đưa cho tôi...I love you tôi vội vàng ngại quay măt đi) k lẽ mình có sức hút vừa gặp đã yêu ngay có cần thổ lộ như dế này không?
Bạn gì này tôi và bạn có lẽ mới găp chưa đầy 5p đó k thể là tình yêu được cám ơn bạn đã cảm mến ( thao thao bất tuyệt)
_Ý tôi nhờ bạn đưa tờ này cho Thuý,tôi thích Thuý ( tôi ngại tím mặt )
_Dế ư sao bạn k nói sớm tôi biết chứ ( chữa ngượng)...tôi với tay lên phía Thuý anh bạn đó quay đi ngại...) Thuý ơi có ng nhờ đưa cái này này
_Gì vậy ( mở ra đọc thì biết)...chợt tiếng thầy quát lên
_Học sinh mới trật tự đi ( tôi vội lấy sách che mặt)...học xong đến giờ ra thư viện tự ôn,tôi thấy ảnh những học sinh ưu tú của trường chợt thấy có ảnh Lâm anh ta học khoa y đúng rồi xem bảng thành tích nào ...hạng A ,A và A+ k có B ư ,trông anh ta đâu có vẻ học giỏi nhỉ...Bên ngoài ồn ào tôi vẫn ngồi đọc sách còn Thuý đang ngồi bạn nam lúc nãy ra gọi
_Thuý đọc tờ giấy đó chưa (thuý âp úng tôi vội đứng dậy)
Thuý; cậu đi đâu đấy
_Mình thích đọc sách ở ngoài sân hơn hai ng nói chuyện đi ( tôi ra ngoài sân trường dưới tán cây tôi ngồi đọc sách )...thấy sinh viên chạy nháo nhác ra bên hậu trường tôi hỏi ) bạn ơi có gì vậy
_Hôm nay kỉ niệm 100 năm thành lập trường mà có ca nhạc đó
_Ca sĩ về hát ư
_Toàn bộ cựu sinh viên loại giỏi năm nào ngày này cũng về mà họ hát hay lắm toàn người thành đạt lắm
_Vậy sao ( sinh viên lao ra xem tôi vẫn ngồi đọc sách đến khi ngủ gật gió thiu thiu tôi gật mạnh 1 cái rồi chợt nhớ ra ngủ quên)...đang ngồi đọc tiếp tôi nghe thấy tiếng hát...
Những câu nói trên đầu môi,phải chăng người trao cho riêng mình tôi,dẫu đã biết em không hề yêu nhưng vẫn mơ mộng nhiều,vì em lạnh lùng băng giá còn tôi con tim thật thà ,nên mình tôi ôm lòng đêm nhức nhối ( tôi đứng dậy đi ra phía hội trường đông sinh viên nên tôi đang cố lên vào xem ai đang hát giọng hát khiến tôi thấy rất quen),xa là nhớ đêm nằm mơ,mơ tình ta xanh như bài thơ ( tôi cố chen lên qua dòng người) ánh trăng sáng soi màn đêm đưa tình yêu qua thềm ( tôi chen lên thoát dc đám đông và cúi đầu cười xin lỗi cho mình lên nhờ chút,ngẩng lên tôi tắt nụ cười khi tháy Lâm anh ta đang đánh piano trong bộ vest nâu áo choàng nâu khuôn mặt u buồn và đã nhìn thấy tôi) vì sao người không nhận lấy để tôi hoang mang tháng ngày,em ở đâu cho tình tôi miên man ( nhìn nhau tôi k thể diễn tả dc cảm giác này tim mình lại đập nhanh k dc mình k thể yêu người này lần nào nữa) ngày qua ngày gió thét gào vì em hững hờ,dù biết sẽ buồn lòng vẫn mãi chờ 1 mai đường xa chung đôi,ân tình tuyệt vời lên ngôi,tình yêu của những phút đầu tựa những phép màu sưởi ấm cõi lòng vượt qua nỗi sầu,để đêm mùa đông trôi xa nụ cười rạng ngời trên môi thiết tha ( a ta hát như nghẹn lại còn tôi rơi nưoc mắt quay đi bởi vì tình yêu của chúng tôi sẽ mãi mãi k thể thanh hiện thưc,bố tôi giết bố anh 1 vết thương khiến tình yêu của chúng tôi đã chết 4 năm trc ai nặng tình ng đó đau và có lẽ tôi mới chính là ng nặng tình)...tôi chạy vội ra cổng nước mắt ngắn dài ,,,chợt thấy thư kí anh ta mở cửa xe và bảo tôi
_Tiểu thư lên xe đi
_Tôi xin lỗi ( tự dưng xin lỗi rồi chạy đi)...cứ đi bộ trên phố vs chiếc cặp balo và áo khoác trông tôi như 1 con gấu ,đi trên phố thấy đói tôi xoa bụng đói quá ,hôm nay ngày gì họ bầy nhiều hoa vậy nhỉ,,,à ngày quốc tế phụ nữ( tôi buồn cúi đầu r tự an ủi bản thân) mình chưa lấy chồng không phải phụ nữ nhưng mình từng có con ( tư đấm tự xoa)...đi trên phô có đôi bạn trẻ đang cắm hoa để bán chàng trai cắt cho cô gái cắm họ nhìn nhau cười rạng rỡ,tôi lại gần chỉ
_Giỏ này bao nhiêu vậy ạ
_10$ cô gái trẻ
_Vậy cho tôi 1 giỏ nhé ( tôi ì ạch xoay cặp rút tiền cầm giỏ hoa cười tươi tự mua an ủi bản thân vậy,đang lúi húi có người đàn ông va vào tôi giỏ hoa rơi xuông,tôi vội nhặt lên thì ng đàn ông đó biến mất,làm gì chạy nhanh vậy k xin lỗi mình 1 câu ư)...đi vào hàng bánh ngọt tôi chỉ
_Cho tôi 1 cái này đi ( mở cặp k thấy ví đâu tôi bới bới) ơ mới nãy ở đây mà ( tôi ngại xl họ) cảm phiền cô cất đi toi có lẽ rơi ví rồi ( tôi chợt nhớ ng đàn ông lúc nãy va vào có lẽ anh ta móc ví) tiền k có nhiều nhưng giấy tờ của mình...buồn thiu đi ra ngồi ở công viên...giờ k còn xu nào về nhà đi bộ ư cách 20km đi bộ có lẽ đến đêm mất ( tôi đứng dậy lấy đà chạy nhưng đói bụng ọc ọc) ngồi đây nhìn vào nhà hàng các đôi đang ăn uống vui vẻ thấy tủi thân thở dài) thấy hàng xe đẩy đồ ăn những chiếc xúc xích chiên ng bán hàng dừng lại
_Cô gái ăn đi hôm nay miễn phí
_thật...thật ạ ( tôi cười tươi)
_Thật ăn đi vừa vớt ra đấy
_Vậy cám ơn cô ,cô tốt quá ( tôi lấy xiên ăn như cái bang ăn mày chết đói)...chợt có tiếng
_Ngon không ?
_Ngon lắm rất ngon ( toii cười cười quay ra Lâm đứng đó anh ta đang nhìn tôi dưới trời tuyết tôi mồm đầy mỡ,anh ta rút khăn ở ngực ra tiến tới lau cho tôi,tôi lùi lại)
_Sao anh lại ở đây
_Nếu họ tẩm thuôc mê đưa cho cô ăn miễn phí cô cũng ăn như thế này sao?
_Ý anh nà nàm thao ăn k dc ư ( tôi quay đi ăn nốt anh ta cười) anh cười gì có tiền cho tôi mượn tiền đi vé về nhà với ,tôi mất ví rồi
_Tôi k có tiền
_Anh k có thì ai có ,thôi tôi tự về ( tôi cúi chào cô bán hàng rồi quay đi)...đi dc 1 đoạn dão cả chân tên khốn hắn k thèm giúp mình gì cả ( ra đến đoạn đường tuyết dầy hơn tôi lăn đùng ra nằm thở) vẫn đói k ổn rồi đi 1 tiếng rồi có ít đâu sao lại ăn trộm của người nghèo khổ hoàn cảnh như tôi chứ ( xe phanh phía bên kia đường cánh cửa mở ra dc 5p bàn tay kéo cánh cửa tôi vội dậy chạy sang giữ cửa) ấy đừng nóng cho tôi đi nhờ nhé ( 1 tên đầu trọc lốc thò đầu ra đẩy 1 cô gái xuống đường rồi nhìn tôi cười,chết mịa rồi nhầm hàng rồi)
_Cô em muốn đi với anh à,anh k thích những cô gái ăn mặc như em
_Tôi xin lỗi tôi nhầm rồi ( tôi quay đi cô gái này giữ chân tôi)
_Cô gái làm ơn giúp tôi đứng dậy dc k
_Chị sao vậy ( tôi thấy người chị ta cổ tay bầm tím tôi và chân có chảy máu)
_Con điếm ( ng đàn ông đi xuống đạp liên tiếp vào mặt cô gái,tôi gàn)
_ông làm gì vậy sao quá đáng vậy
_Cút ra kia nếu k muốn bị ăn đòn hay thích gây ấn tượng với anh
_Phụ nữ để ông trà đạp lên như vậy à đồ khốn ( cô gái ôm đầu tôi cởi áo choàng lên người vi cô gái mặc váy mỏng trời rất lạnh thấy mặt cô gái chảy máu mà anh ta vẫn dẫm ,tôi đỡ hắn dẫm thẳng lên người tôi)
_Bệnh nhau à lũ đàn bà khốn kiếp ,ngủ với tao mà dám ăn trộm à
_tôi k có trộm em có sao k em gái em đi đi ( ông ta giữ tay tôi)
_Đi sao dc đêm nay tao chơi chưa đã ,tao sẽ để mày thay con điểm kia (tôi đạp thẳng háng ông ta,ông ta tát vào mặt tôi)
_Đồ bệnh hoạn đáng khinh
_Con chó cái này mày ( ông ta tóm tóc tôi cô gái kia cố đứng lên rồi gàn)
_Đừng cô bé này còn nhỏ dại đừng hại cô ý ( ánh đèn oto phía trước chiếu thẳng vào chúng tôi)...tôi đang giữ tay ông ta tôi cắn mạnh
_Con này thích chết rồi mày có bỏ ra không ( thư kí của Lâm đi tới cúi chào tôi)
_Tiểu thư có muốn đi nhờ về không ạ ( tôi bỏ cắn ông ta bóp cổ tôi,anh thư kí đi tới nhìn hắn)
_Tiểu thư ông zơi ông hôm nay cũng phải đưa mày đi
Thư kí: "Máu" ngọt lắm ( ng đàn ông sợ buông tay...tôi đỡ chị kia lên ông ta sợ lùi xa tôi chạy rất nhanh như bị điên ...tôi ngó rồi hỏi anh thư kí
_Ông ta bị tảu hoả nhập ma rồi ( a thư kí bế cô gái lên rồi bảo tôi)
_Tiểu thư ra xe đi tôi sẽ chịu trách nhiệm đưa cô gái này về
_Anh thật tốt quá đúng là Thạch Sanh ( a thư kí nín cười)...tôi chạy ra xe lạnh xoa xoa tay ròi chào cô gái) chị đi nhé
_Cám ơn em nhiều cô gái tốt bụng (tôi lên xe cười sướng cứ tủm 1 mình anh ta hoi)
_Cô cười đủ chưa ( toii giật mình) đi thôi ...chú lái xe phóng đi nhưng chú cứ nhìn tôi qua gương roi cười ...chú cười gì vậy nhỉ...xe về tới Cổ Máu tôi sợ hãi
_Anh k đưa toi về à tới đây làm gì?
_cô quên thoả thuận roi a
_Toi thoả thuận khi nào đừng có dư dế nhé ( xe cứ đi vào trong tôi đi xuóng ) đưa toi về đi ...đang quay đi quay lại chợt có đứa bé trai chạy va vào tôi ,,,tiếng gọi người làm vang lên cậu chủ...cậu chủ xin đừng đi ra đó ...tôi nhìn bé và bé nhìn tôi giây phút này tôi thấy thật quen thuộc ,tôi vuốt má rồi ngồi xuống
_Con tên gì
_Thomas ạ
_Yêu thế ( tôi cười chợt bé nhìn thấy Lâm liền sợ hãi lấp sau lưng tôi)...
Lâm: Ai cho nó lên đây
Ng làm: dạ thưa chúng tôi sai rồi xin ông chủ tha lỗi...( đứa bé lầm lỳ khi nhìn thấy Lâm)
_cô ơi con sợ ( nghe bé nói tôi thấy nhói lòng)
_Đừng sợ chú ý thế hiền lắm
_Bố đáng sợ lắm ( ra đây là con anh ta)
_Con mau đi ngủ đi đừng sợ gì cả ,bố của con mà ( a ta đi thẳng vào trong)
_Bố chưa bế con ,không bế con bao giờ ( nghe bé ấp úng mãi dc 1 câu tôi thấy buồn )
_Thomas ngoan đi ngủ đi mai cô sẽ bảo bố bế con ( ng làm kéo tay thằng bé đi bàn tay nhỏ bé dứt khỏi tay tôi cảm giác sao sao)...
Ng làm; mời cô lên tầng 5...lên tới nơi đây là 1 khoảng không gian với nhà hàng đủ kiểu của các nước quy tụ ở đây...sao có 1 mình mà rộng thế này lại món gì cũng có ...nghe tiếng xào nấu thơm phức tôi ngồi xuống 1 bàn ăn thịnh soạn...anh ta cũng ngồi ăn cùng tôi...
_Con trai anh rất giống anh ( a ta k trl)
_Ít nói đi không tôi k đảm bảo cô về dc đâu ( tôi vội im lặng rồi cầm ly nước lọc tu ực)...cả bữa ăn anh ta chẳng nói gì còn tôi sau khi uống nước thấy cứ tây tây phê phê...đi bên trái lại cứ rẽ phải k lẽ uống nc lọc mà say ư?...vào thang máy đi lên k phải xuống tôi cố vịn rồi mắt hoa dần...k ổn rồi tôi say nước lọc rồi ( a ta k nói gì cho tới khi tôi khó chịu dựa vào anh ta ) say rồi sao...
_Đúng vậy ngoan ( a ta vuốt tóc tôi)...bế tôi lên giường tôi nắm tay anh ta
_Anh cho gì vào nước vậy tên khốn anh định hãm hiếp tôi à ( tôi cố gào lên)...và 1 lần nữa tôi sẽ phải cố thế nào để vùng lên đây....

Xem danh sách chap của truyện Tôi Đã Sống  full

Đọc chap tiếp theo:

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 17