Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn thêm sắc chương 7. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn thêm sắc chương 7. Hiển thị tất cả bài đăng

3 thg 2, 2017

Thêm Sắc chương 7 - Tác giả Huyền Thu

Đọc truyện Thêm Sắc chương 7:

Phong k đứng được dậy
Phong: bọn mày đỡ tao ra xe đứa nào cho tao về nhờ đi ,vai tao đau quá ( mấy bạn con trai đỡ phong ra xe)...

Sao mai: ông thầy này cứng rắn nhỉ,đa phần các thầy hay bị trêu gẹo nên mới có lớp đạo đức chỉ dậy dành cho đạo đức vì họ như cậu thấy đấy toàn khinh người thôi
-tớ thấy qua lời dậy lời nói của thầy ý vô cảm kiểu gì ý ( ra cổng thấy helen đang tóm vào xe đạp của ông thày)
-thầy cho em số điện thoại đi ,thầy chắc 30 thôi chứ mấy trẻ mà giỏi quá nhỉ ( a ta gạt tay Helen ra rồi đi thẳng)...
Trinh: Xuân về không mình chờ về
-mình đi xe đạp được rồi quen đường rồi
-vậy mình về trước đây...
Sao mai: sao cô gái đó xinh vậy nhỉ
-ai cơ
-cô gái vừa bảo cậu về cùng ý xinh nhỉ
-uk xinh mà toàn người xinh
-hay họ đi thẩm mỹ nhỉ
-có lẽ vậy ( tôi cười cười rồi chúng tôi tạm biệt nhau ra về ) ...đạp xe trên đường về ,tôi đỗ lại dưới 1 gốc cây rồi gọi về cho bố
-Bố à bố ăn cơm chưa
-bố ăn lâu rồi bên đó là ban ngày hả con
-à vâng con quên bố hiện đang ở đâu
-bố vẫn ở nhà chủ tịch giang,mà Xuân này bố định nói với con nhưng sợ con lo,bố cảm giác chủ tịch đang giam lỏng bố thì phải ,bố đi đâu làm gì cũng có người theo
-tại sao lại vậy ạ ( bố đang nói thì cô giang gọi tới)
-ta đã nghe thấy cuộc nói chuyện của con và bố con rồi
-sao cô lại làm vậy không phải con đang nghe lời cô ngoan ngoãn sang tận đây hay sao?
-Cái ta cần là con có thai và khi có thai rồi hãy ngoan ngoãn lặng lẽ không nói gì báo tin cho ta ,ta sẽ đưa con về ngay lập tức
-con không hiểu con đã nói sẽ làm như lời cô nói rồi sao cô lại giam lỏng bố con
-Để uy hiếp con phòng khi con trở mặt
-con trở làm sao được
-đó là ta chỉ phòng khi con sợ hãi muốn bỏ trốn mà thôi
-không có gì sợ hãi cả cô đừng ác ý với bố của con
-đó mới chỉ là bắt đầu thôi ,tất cả đang chờ con ở phía trước bằng bất cư giá nào cũng phải có bầu ,không được thất bại ( bà ta cúp máy ,tại sao bà ta lại tìm mọi cách như vậy)...tôi ngồi thở dài ,rồi đứng lên lại thấy có bàn chân ,tôi hét ầm lên hoá ra cùng 1 gốc cây mà có người ngồi đằng sau mà mình không biết ,,,tôi vòng ra sau thấy 1 người đậy cuốn sách lên mặt dáng vẻ này không lẽ lại là,lại là anh à ( tôi chỉ a ta nằm không phản ứng) a ta chắc ngủ say không nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi đâu nhỉ,mà có nghe thấy thì hiểu gì đâu mình lo xa quá rồi ,tôi bc đi thì vấp vào chân a ta rồi ngã nhào nằm đè lên người anh ta ,tôi tròn mắt ngạc nhiên cuốn sách tuột ra khoảng cách gần gương mặt ,hơi ấm rồi đột nhiên nói lên
-cô không định xuống ( tôi hoảng giật lùi lại)
-ồ tôi xin lỗi ,xin lỗi không cố ý đâu k phải biến thái gì đâu ( tôi xua xua tay rồi chạy ù ra xe đạp và đạp 1 mạch về ) về tới lâu đài tôi vã mồ hôi đi lảo đảo,mày tại sao mày không đứng dậy ngay để người ta nói vào mặt "Cô không định xuống" nhục quá là nhục không còn gì nhục hơn,tôi thấy Helen đang cười tươi như hoa
-Có gì mà chị vui vậy?
-quản gia nói đêm nay chị được gặp ông chủ rồi
-vậy sao vậy tốt rồi chúc mừng chị ( khổ đi chúc mừng đối thủ bh)
-chị sẽ nói giúp cho em và Trinh
-cố lên nhé chị chắc chắn sẽ được làm bạn gái của anh ta
-chị mong là vậy vui quá ( đang nói thì helen có điện thoại thoáng giọng đàn ông trong máy) tôi bước đi thì gặp Trinh đang đứng nhìn ra bể cá suy nghĩ gì đó
Trinh: cậu có nghĩ chị ta được chọn làm bạn gái không
-mình mong là đươc khi đó chúng ta không phải đươc trở về sao?
-cậu thật sự đến bây giờ vẫn k hiểu lý do tại sao cậu ở đây sao?
-mình biết chứ đó là cần 1 ngươi đẻ thuê ( trinh cười lớn)
-cậu thật sự giả vờ không biết sao nếu cần người đẻ thuê liệu đến lượt chúng ta hay không,hơn nữa anh ta đâu phải là người không lấy được vợ hay không có khả năng sinh con
-vậy thì vì sao?
-vì sau khi ân ái anh ta sẽ giết chết họ ngay tại chỗ ( tôi vã mồ hôi)
-cậu cứ đùa làm gì có chuyện như vậy?
-cái đó không phải ai cũng biết
-vậy tại sao cậu biết
-vì mình đâu phải tầm thường,mình theo phu nhân nhưng không phải vì làm theo bà ta hay bà ta đe doạ dc mình mà mình thật sự muốn gặp lại người đó ,anh ta là 1 người cực gét phụ nữ
-gét tại sao còn quan hệ với họ rồi giết họ
-đó chính là thứ anh ta thích thú,mình không sợ vì mình tin rằng người đó còn có tình cảm chứ không tàn ác như những gì ng ta nói
-thật ghê tởm mình sẽ rời khỏi đây ,hắn ta chắc chắn là kẻ rất bệnh hoạn ( tôi đi vụt qua Trinh rồi về phòng sắp đồ)...mình phải rời khỏi đây không thể ở nơi ghê tởm thế này được,,,tôi cho đồ vào túi rồi đi ra ngoài lại găp chú chó con
-Chị đi đây em ở lại đừng đi lung tung nhé,nhớ đi đâu thì đi với mẹ,chị về với bố đây ( chú cho ngoe nguẩy chạy đi)...tôi ra tới cửa thì họ chặn tôi lại
Quản gia: thật khủng khiếp cô định đi khỏi đây sao?
-đúng vậy tôi không muốn chờ để được anh ta ân ái nữa chị nhắn hộ rằng tôi đổi ý tôi muốn về
-cô thích chết phải không,nể tình quay lại ngay đi 10 p nữa ông chủ sẽ về
-tốt quá tôi chờ để xin đi ,anh ta thiếu gì phụ nữ tôi chỉ là cái bụi nhỏ thôi chị đừng lo
-cô muốn tất cả chúng ta chết đúng không mau quay lại ngay
-không tôi chờ
Helen: em đinh gặp anh ta trước chị sao,hay em muốn gây sự chú ý vậy
-không em định đi thôi,chị cũng nên đi khỏi đây đi
-tại sao
-còn sao nữa em nghe nói ( tôi nói nhỏ vào tai) anh ta sau khi ân ái sẽ giết chết người phụ nữ đó luôn đấy ( helen cười)
-ai nói với em điều kinh khủng vậy
-chị biết thế là được em k tiện nói
Quản gia: cô đang hồ đồ rồi đấy,còn 5p nữa mau lui hết ra sau đi nhanh
-em k đi em chờ anh ta đằng nào cũng chết ( cô giang gọi)
-con bị điên rồi đúng không?có muốn gặp lại bố không mau lui đi ( sao bà ta biết ai báo vậy)
-đằng nào cũng chết con cần hỏi rõ ràng
-trc khi con hỏi thì tất cả sẽ chết kể cả ta sẽ bị ảnh hưởng nó giết cả bố con,con hiểu chưa đừng làm lệch ý nó ( tôi vội đứng dậy chạy ù ra sau)
-tại sao cô lại đưa con đến chỗ chết vậy
-Ta không phải mẹ ruột nó,nó định giết ta,ta đang cố lấy lòng nó hiểu chưa chỉ cần có thai và ta sẽ giữ đứa bé đó làm mối dây để nó không thể hại ta được
-cô tin rằng con làm được hay sao xin đừng ảnh hưởng đến bố con
-ta đang cố giữ vị trí cho bản thân,ta chỉ là mẹ kế của nó,tài sản mà nó nắm giữ của ông ngoại nó mẹ đẻ nó ,chỉ là ta nuôi nó từ bé nên nó chưa công khai giết ta mà thôi
-cô có thật sự đối với anh ta như 1 bà mẹ không,nếu có con tin anh ta sẽ không hại cô ( cô ta dập máy mình tin chắc cô ta đã làm gì anh ta nên mới lo sợ)...tôi đi thất thần ra bãi cỏ ngồi trên vai đeo ba lô ,muốn về cũng không được phải làm sao đây bà ta đang giữ bố thật sự cái gì cũng có giá của nó mình tin lầm người mất rồi,,,tôi đi vào thư viện cuốn sách lần trước mình làm bung không còn ở đây nữa ,nó đâu rồi nhỉ ở kẽ đó rơt ra 1 tờ giấy tôi mở ra
-Lặng lẽ ở bên anh là chuỗi ngày em lặng lẽ tổn thương anh phải vậy không? ....ô câu ngôn tình này hay quá mình giữ lại mới được ,tôi ngồi nhìn ra cửa sổ và nhớ tới vinh,tôi viết dưới câu đó
-xa anh tình yêu này cũng vẫn mãi sống bên anh ( tôi tì tay lên cửa sổ và cầm tờ giấy tuột tay bay xuống dưới)...tôi vội chạy ra tìm ở khu này mà nhỉ vừa rơi xuống theo nguyên lý gió bay hướng này mà sao không thấy nhỉ ,đâu mất rồi ( tôi thấy chú chó con vẫy đuôi) tìm hộ chị đi vừa bay ở đây thôi ,chú chó con vẫy đuôi chạy đi tôi chạy theo thì va đầu phải ai đó bật người lại ngã nhào ra sau
-xin lỗi tôi ( là anh ta a ta mặc áo xanh dương đậm dáng xuông không cổ quần đen) sao anh ở trong nhà này vậy ,à tôi quên anh quản lý thư viện ( nghĩ đến việc lúc sáng tôi đỏ mặt)...tôi đi trước đây ( thấy chú chó con cứ quấn chân anh ta tôi kéo) đi thôi sao ai em cũng làm quen vậy cẩn thận họ bắt em đi làm thịt đấy ( tôi quay đi rồi đứng lại hỏi) anh gì này ở nhà này cẩn thận đấy ông chủ ở đây ( tôi định nói rồi thôi)...thôi anh cẩn thận là được ( gớm bà lo thân bà chưa xong còn đi dặn dò) ...tôi ngó ngó tìm tờ giấy không thấy đâu bực mình thật sao không thấy nhỉ...về phòng tôi sắp đồ rồi gào lên,mình có lòng tốt dặn hăn mà không 1 lời cám ơn đồ tinh tướng tinh vi sờ ti con lợn,đêm đến tôi thấy Helen gõ cửa phòng
-Xuân mau mở cửa cho chị (tôi ra mở cửa thì thấy Helen bơ phờ thấy tôi helen bám tay)
-chị sao vậy
-chị mệt quá chị sợ lắm
-chị ốm à sao vậy ?
-anh ta không đến anh ta cho 2 người đàn ông khác thay nhau hãm hiếp chị ,chị thật sự không muốn sống nữa ,chị đâu làm gì sai ( quản gia đứng ngay phía sau khiến tôi giật mình)
Quản gia: còn không mau cút đi ai cho cô vào phòng cô Xuân ( tôi k hiểu chuyện gì)
-chị quản gia chị k thấy helen đang sốc sao cùng phụ nữ với nhau mà sao chị k xót xa vậy ( Trinh đóng cửa phòng k sang tôi tin cô ta nghe thấy)
-Cô ta không xứng đáng để được ngủ cùng ông chủ
-tại sao?
-cô ta không còn đồng trinh nữa cái giá mà bố mẹ cô ta lừa dối người khác để con gái dc vào đây có rất nhiều các cô gái như vậy rồi họ săn sàng làm giả màng trinh
-vậy yêu cầu của anh ta phải là gái đồng trinh hay sao
-dĩ nhiên ông chủ của chúng tôi k lẽ phải ngủ với cô gái đã ăn nằm với người khác
-nhưng k có nghĩa là gọi người khác vao cưỡng hiếp thế này chị hiểu không
-im đi cô đi quá xa rồi đấy tự lo thân mình trước đi
Helen: anh ta thậm chí còn không đến,nhưng chuyện gì anh ta cũng biết và có cần đối xử với tôi thế không ,tôi chỉ vì gia đình mà thôi
Quản gia: có trách hãy trách bố cô tham vọng quá lớn kể cả bản thân cô cũng vậy ( helen vỗ vai tôi)
-Dù chị không biết mục đích của em là gì nhưng đừng để giống như chị ( chị ý quay đi buồn bã )tôi sợ hãi không nói nên lời ...tôi làm sao có khả năng đến gần huống chi làm bản thân có thai được,,,quản gia quay ra bảo tôi
-chuẩn bị đi mặc chiếc váy này vào choàng áo vào nữa rồi theo tôi
-đi đâu vậy
-găp ông chủ như cô mong ước ,ông ý chọn cô rồi đấy ( vừa vụ helen nên tôi sợ hãi)...tôi nắm chặt tay đi thay đồ ,lẩm bẩm cố gắng lên Xuân mày làm được có gì không được,mục đích của mày đang ở gần đây rồi mày muốn gặp lại bố không ( tôi xoã tóc và đi theo quản gia)...đi thang máy lên trên mở ra là 1 khung cảnh hoàn toàn khác bên dưới ,cây cỏ hoa lá mọc như nơi tôi từng sống vậy căn phòng được bao bọc bởi 1 rừng cây nhân tạo thật đẹp)...thang máy đóng lại quản gia đi xuống tôi chưa kịp hỏi gì...tôi hít thở tập thể dục các thứ rồi thổi phù ,tôi gõ cửa
-tôi vào nhé
-vào đi ( giọng nói nghe quen quen) tôi bước vào thì không thấy ai ?ô rõ ràng có người bảo mình vào đi mà ( vừa nói thì đèn tắt do tôi từng mù nên tôi vội nhớ lại cảnh tượng ngày xưa,tôi ôm đầu)
-1 cô gái mù muốn gì ở tôi ( nghe tiếng nhưng không thấy người đâu)
-tôi không có ý gì cả chỉ là do tôi có hoàn cảnh riêng nen mới tới đây tôi thật tình không biết hay có ý gì với ảnh cả,anh thấy đấy lần đầu do anh nhặt hộ tôi cuộn len mà giờ tôi phải ở đây thế này đây nên
-bỏ đồ ra
-gì ( tôi sợ vã mồ hôi) ...đang đứng thì có bàn tay kéo vào lòng ,tối đến nỗi không nhìn thấy nhau sao anh ta nhìn thấy mình nhỉ?( mùi hương của anh ta khiến tôi ngồi đơ 1 lúc)...tay anh ta đang vén tóc tôi ra sau ,tôi tóm tay
-bắt được rồi ,tôi sẽ đi thẳng vấn đề luôn nghe giang hồ nói anh sẽ giết bất cứ ai sau khi quan hệ đúng không ( a ta cười ) mà bật đèn lên đi kể cả anh k tự tin vào nhan sắc thì tôi cũng không chê anh đâu yên tâm ( tôi vỗ vai) ...
-sống hay chết đó là do số mệnh trên đời nhưng đối với tôi ,tôi muốn ai chết thì nó tuyệt đối không được sống ( tôi vã mồ hôi rồi đứng dậy cúi đầu)
-dù không nhìn thấy anh nhưng tôi sợ rồi nên xin phép cho tôi về ( tôi nói tỉnh bơ nhưng lại nghĩ đến bố tôi lại ngồi vào lòng anh ta) thôi tôi chưa về bây giờ được còn bố và em tôi nữa ( nói hai vấn đề k liên quan) ...tôi cần sinh con cho anh rồi mới được về ( a ta lặng im) tôi thấy mắt buồn ngủ dần lịm dần lịm dần trong tay anh ta tôi dựa má vào vai ...nghe loáng thoáng anh ta nói gì đó như là
-Cô đã sai khi gặp tôi rồi ( a ta vuốt tóc tôi còn tôi lịm đi)...
Đọc tiếp Thêm Sắc:

Đọc Truyện Thêm Sắc chương 8 TG Huyền Thu