Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường chap 20. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường chap 20. Hiển thị tất cả bài đăng

20 thg 7, 2017

Chap 20 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 20: Lệ Hải Đường 🌺🌺🌺

Quyên: Xin điện hạ đó ạ bên trong có cháu nhỏ ngươi hãy làm ơn ,cô HĐ đã biết sai rồi ( ông ta tức quay đi Quyên vội dập lửa cơn mưa ào xuống Quyên chuyển hoá lại như bình thường khiến anh tôi và mọi thứ vẫn đang ngủ bình thường) cô mau ra xin người tha tội đi nếu k tôi k xin dc đâu ,tại sao cô ngoan cố vậy nếu là ng khác thì chết lâu rồi...( tôi vội đưng dậy tự động lên xe ngồi quay mặt vào cửa ông ta ngồi nhắm mắt)...
- Tôi sẽ nghe lời nên ông đừng hại người nhà tôi ( ông ta thở dài,Quyên vội xoa)
- Tiểu nhân đã chuẩn bị 1 biệt thự kề biển để điện hạ ngắm biẻn ở đây cũng rât đẹp đó ạ ( Ông ta k nói gì xe về biệt thự tôi vào tolet tắm đến hàng tiếng khi ra ông ta đã nằm ngủ ngay ngắn)...tôi vội tắt đèn rồi ra ghế nằm người vẫn còn say say nao nao...tôi vừa bật dậy uống nước thì ông ta dậy...cũng đang uống nước
Vua: Lại đây ( tôi lẳng lặng đi ra ) cô sợ ta đến mức k muốn nằm cạnh ta à
- Vâng ( câu trl thẳng thắn khiến ông ta kb trl tn,tôi với ly nước uống ực trước mặt ông ta,ông ta kéo tay tôi nằm bịch vào giường)...
- Mùi rượu cô là người đàn bà của ta mà lại đi uống rượu lang chạ 1 cách vô tổ chức
- Tôi sẽ k có lần 2 đâu ông đừng tức giận và xin đưng tức lên người nhà tôi ( ông ta quay đi tôi lại ra ghế nằm đến sáng tôi ra mở ban công hít không khí của biển)...đẹp quá ( ông ta mở mắt tôi kéo tay) dậy đi ông sẽ cảm thấy khoẻ mạnh khi hít khí biển vào buổi sáng ( ông ta giật tay)
- Không hít ta cũng rất khoẻ thậm chí có thể
- Được rồi em biết rồi thế nào đẹp không ( tôi hái bông hoa ở hiên cài lên tóc ông ta đỏ măt quay đi thay đồ)...sao vậy nhỉ ông ta k thích rồi...( Quyên gõ cửa )
Quyên: bữa sáng đã xong mời điện hạ và tiểu thư ra dùng bữa ( trong tủ mở ra đồ của tôi đã có sẵn váy vóc mũ và kính...tôi vội vã gọi cho cơ quan để xin nghỉ thì họ hỏi tôi là ai và nhầm số ...họ cúp máy tôi buồn đến nao lòng)...ông ta mặc sơ mi đũi màu xanh quần trắng và hnay k vuốt tóc lên đi ra thấy tôi đang đứng mất hồn...
- Ông đã làm gì vậy sao cơ quan kb tôi là ai vậy ( ông ta đi thẳng tôi chạy theo hỏi dồn dập) sao họ kêu nhầm và sao ong đã làm gì
- Câm miệng lại nói ít và bao giờ ta cho phép cô hãy nói hiểu k?( tôi lườm rồi k hỏi thêm)...ăn ở bên bờ biển gió to tóc tôi bay trong gió vừa ăn vừa lầm lỳ k ai nói gì như tra tấn ...
- Tôi phải về cung đó nữa ạ
- Vậy cô muốn ở đây
- Ở đó không khí ngột ngạt k dc thoải mái như ở đây thât đấy ạ
- Đó là số phận cô phải chấp nhận đừng để ta...
- vâng vậy thôi về đó ( sợ ông ta điên lên)...ăn xong tôi ra bờ biển ngồi đắp cát tay giữ mũ mồm lầm bầm...mình thật sự k thoát dc ông ta sao...( tôi quay lại nhìn ông ta đang đọc sách ở trên ban công)...ông là cái thá gì mà ép người tôi mà có chút phép sẽ biến ông thành con cá để xẻ thịt ăn ...( nghĩ ông ta k nghe thấy) ...
(N): Thành đọc sách mất tập trung vì nghe HĐ căn nhằn
Quyên: Tiểu thư rất đáng yêu phải k ạ
- Phiền phức thì đúng hơn,việc ta giao cho ngươi sao rồi
- Dạ kẻ phản loạn đang tập hợp binh chính là Tứ Hoàng Tử ạ
- Ta biết nó sẽ k yên phận mà ,cứ kệ nó cho nó làm gì nó muốn cho nó hưởng chút uy quyền
- Có nhà vợ hậu thuẫn nên hắn mới dám vậy
- Kịch hay còn dài khi nào nó lên tới đỉnh ta sẽ đạp nó xuống đáy địa ngục ( lời nói sắc bén của Thành khiến Quyên thấy sợ sệt)...khi thấy HĐ dẫm phải thứ gì đó ông ta vội nhìn ánh mắt đổi sang âu yếm hơn...
Tôi dẫm phải con ốc gai ngay trên bãi cát ...đau quá chảy máu rồi ( lây tay bịt chân nc mắt ngắn dài) đau quÁ xót quá mẹ ơi..)...tôi tập tễnh lết vào nhà dẫm tới đâu máu chảy tới đó ...
Quyên: Cô ngâm chân vào đây đi 1 lát sẽ khỏi
- Cám ơn anh chỉ có anh tốt thôi
- K có gì vì Hoàng cung có việc nên chúng ta sẽ quay lại cung ngay bây giờ
- Dạ luôn ạ ( Tôi nhìn ra ngoài Thành đang đứng ở chỗ tôi vừa đứng)
(N): Thành thấy chữ HĐ ghi trên cát ...đồ khốn kiếp...tên khốn nạn...ta không sợ ông đâu chỉ hơi 1 tí thôi ( sóng đánh lên chữ của HĐ ông ta đẩy lùi sóng k dc lại gần rồi nhìn dòng chữ bật cười)...
Quyên: Tiểu nhân mạn phép dù người k nói nhưng thần đã tìm hiểu tên Tuấn đó đã có bạn gái họ rất yêu nhau và cô HĐ hoàn toàn k có ai đâu ạ
- Ta biết nhưng chỉ cần ta thấy cô ta ở bên kẻ khác 1 lần nữa ta sẽ giết nó k có chỗ chôn....
Tôi ngâm chân đến mức ngủ gật gù ...thứ này ngâm thích thật mình k đau nữa ...( mở mắt đã thấy đang ở Hoàng Cung ,Thượng cung vội đỡ tôi dậy)...
Thượng Cung: Điện Hạ đi họp khẩn rồi ,tiểu thư cứ dùng bữa và nghỉ ngơi tại Chính cung ...
- Dạ cám ơn thượng cung
Thượng Cung: À cái này là Quyên tổng quản nhờ tôi đưa nói điện hạ thích màu này và bảo cô là mặc và dặn là k mặc thì anh trai cô ( vừa nghe đến đó tôi vội giật chiếc váy)
- Tôi mặc tôi hiểu ý của Quyên rồi nhắn cô ý là anh trai tôi chăm sự nhờ anh ta
- Dạ vâng ( Thấy Thượng Cung cứ cười tôi dơ váy lên hở 9/4 liền vội ném đi )
- Sao mặc được mặc thế khác nào mình đi khiêu gợi ông ta điên ...không được đi chén thôi rồi tính sau vậy ( đồ ăn thịnh soạn tôi ăn đến no căng rốn )...tắm ở bồn đầy hoa tôi thầm nghĩ...thật ra sống ở đây kp làm gì ăn sung măc sướng chỉ có điều k phù hợp với mình ( tôi tắm xong choàng áo đi lên trong phòng ông ta mọi thứ đều ngăn nắp...vật dụng đều dát vàng...tôi thấy trên bàn có chiếc lắc tay tôi vứt ...ồ nó ở đây ông ta tìm nó rồi sao ( tôi cầm lên rồi đeo vào tay) dường như chiếc lắc này có nhân duyên với mình kb nó bên mình từ khi nào nữa...nói xong tôi ngồi vào chiếc ghế ông ta hay ngồi và bỏ giấy ra tô tô vẽ vẽ rồi ngủ lịm đi mất ...đang mê man tự dưng tôi thấy tiếng cạch cửa...dụi mắt ngẩng dậy tôi thấy Thành anh ta người đầy mùi rượu rồi cởi bỏ cà vạt áo choàng tôi ra nhặt rồi cởi cà vạt cho anh ta
- Để em làm cho ( A ta cười nhẹ)
- Chờ ta chưa ngủ sao
- Không có em ngủ gật rồi thấy người về nên em ( a ta kéo tôi ôm vào lòng)...
- Ta mệt rồi ngủ thôi ( hôn trán tôi rồi đặt lưng ngủ luôn)...có lẽ ông ta rất mệt ...tôi vuốt tóc ông ta rồi nhìn...đôi khi ông rất đáng sợ nhưng đôi khi lại rất nhẹ nhàng,không biết con người thật của ông là gì đây...đến gần sáng tôi thấy có người hôn mình...tôi mở mắt...
- Em mệt lắm ,chỉ muốn ngủ thôi...
- Vậy em ngủ đi ( Thành ôm gọn tôi vào lòng,tôi chui đầu vào ngực ông ta rồi ngủ ngon lành,tôi mê man răng ông ta đốt cháy anh trai tôi trong đám lửa)...
- Đừng xin ông đừng hại họ tôi sẽ nghe lời ( tôi xua tay ...bàn tay tóm gọn tôi,tôi mở mắt ông ta nhìn chăm chú tôi mồ hôi đầm đìa rồi bật khóc)...nếu có thể sau này người nhất định đừng hại anh trai em nhé ...( ông ta dậy choàng áo rồi vụt tan biến tôi ngồi ôm đầu sợ hãi)...
(N): Thành lên nóc nhà đứng lặng nhìn hoàng cung rồi thở dài
Quyên: Người lại có tâm sự ạ
- Cô ta sợ ta đến mức ngay cả trong mơ cũng van xin ta,ta khiến cô ta sợ đến vậy à...
- Tiểu thư lương thiện bản tính hiền lành nên sợ là đúng thôi ạ...
- Cô ta ngang bướng ta cần phải dậy dỗ
- Điện Hạ thâm tâm người bây giờ là yêu hay chỉ muốn sở hữu cô HĐ vậy?
- Theo ngươi ( Thành nhếch mồm rồi biến mất)
- Người bảo thần đoán sao đây khi người thay đổi đến chóng mặt...
Gần sáng thấy ông ta mở cửa vào phòng,tôi ngồi trên giường ông ta đi vào nhà tắm và k nhìn tôi...( Quyên gọi khẽ)
Quyên: Cô đừng sợ điện hạ đối vs cô rất tốt rôi đấy ,hãy khéo léo hiểu không?đừng làm người buồn vì giờ cô đã là người của điện hạ rồi ,số phận đã an bài hãy cố gắng vun đắp ...
- Nhưng tôi ...ông ta giận rồi hay sao ý
- Nịnh khéo thi thoảng sẽ dc về nhà nghe tôi đi ( Quyên nháy mắt rồi đóng cửa lại)...tôi mon men đứng cạnh tolet...thấy ông ta đang bơm bọt cạo râu...( tôi cười ông ta nhìn qua gương)
- Để em làm cho (tôi lấy dao cạo,cạo nhẹ nhàng từng chút trên gương mặt ông ta,làn da ông ta như con gái vậy mặt mịn môi đỏ...tôi đỏ mặt rồi lỡ tay xoẹt)...ôi xin lỗi ,xin lỗi ( luống cuống ông ta cầm tay)
- Em muốn gì ?
- K muốn gì người chảy máu rồi kìa ( tôi lấy vội khăn lau lau ) xin lỗi...
- Ra ngoài đi ( ông ta lau nhẹ rồi vết thương tự lành tôi ngạc nhiên) k muốn ra à hay muốn ta bế em ra
- à không em ra liền đây ( tôi chạy cuống lên,Thành nhìn vào gương rồi cười tươi)...xong thấy ông ta ra tôi chọn đồ cho ông ta mặc,đi vào gian phòng đồ nhiều quá nên loá mắt ...chọn đại thoi,mình thích ông ý mặc vest đỏ ( Tôi cười rồi lầm bầm quay lại thấy ông ta đứng liền giật mình)...em chọn cho người đồ xong rồi ting đẹp k? ( ông ta chẳng nói gì ra mặc ...k nở lấy 1 nụ cười )...tôi lấy chiếc gài áo mà tôi thấy đẹp gài lên áo ông ta...đẹp lắm luôn ( tôi nhìn Thành rồi nở nụ cười tươi híp cả mắt ông ta kéo tôi dồn vào tủ chống hai tay tôi lên)
- Nhìn ta đi ( tôi nhìn ông ta hôn tôi ,tay vẫn giữ tay tôi,ông ta kéo cà vạt sang 1 bên)
- Không phải người phải lên họp sao sẽ muộn mất ( ông ta k nghe bế tôi ra giường rồi cởi bỏ từng cúc áo rồi ôm lấy tôi) ...
- Việc này quan trọng hơn k phải sao ( nhếch mồm rồi bắt đầu kéo tôi vào chăn quan hệ với tôi)...tôi nhăn mặt còn ông ta như 1 con thú dữ đang đói khát vậy...áo của tôi bị xé rách chỉ bằng 1 cái xé của ông ta)...
- Mệt quá người dừng đi ( ông ta xoay tôi lại cắn mạnh vào lưng tôi)...xong xuôi ông ta dậy mặc áo và để kệ tôi nằm lại k nói lời gì,khác hẳn lần trước ...Trời sáng tôi dặn thượng cung để tôi trở về cung Trâm như bình thường...trên đường về tôi gặp Hoàng Hậu
Như Ý: Ngươi đã quay lại khi nào vậy
- Dạ tiểu nhân mới ở quê lên
- Đêm qua ngươi ngủ ở đâu vậy
- Dạ ...tiểu nữ ngủ ở cung của Trâm Quý Nhân ạ
- Vậy à hướng này là từ chính điện mà ,ngươi đang nói dối ta sao
- Tiểu nữ (Ấp úng)
- Ta đùa thôi mà sao lại sợ vậy ( Hoàng Hậu với 1 ly trà của ng hầu phía sau) uống đi cái này rất tốt ta ban thưởng...
- Vâng ( tôi bê tu ực hết Hoàng Hậu lầm lỳ đi qua tôi và tôi thắc mắc mình làm gì mà được ban thưởng nhỉ)...về cung thấy Trâm đang ngồi 1m ủ rũ
- Trâm mình về rồi này ( Thấy tôi Trâm giận quay đi)
Trâm: Biến mất k dấu vết giờ lại quay lại cậu là ai?nói đi
- Thôi nào mình về rồi đây
- Mình nhớ cậu lắm biết không
- Được rồi mình về rồi đây ( tivi trong cung hiện lên hình ảnh Thành chỉ đạo chiến tranh khuôn mặt anh ta chỉ toàn chữ giết)
Vua: Quy hàng thì giữ k chịu giết bất kì kẻ nào chống đối giết k bỏ xót ( tôi nhìn anh ta qua màn hình mà tim chết lặng)...
Trâm: Điện Hạ của chúng ta uy quyền quá đúng k?
- Ông ta muốn chiếm bao nhiêu nước nữa chiến tranh sẽ khiến trẻ con mất bố vợ mất ck gia đình tan nát
- Cái này...biết là vậy nhưng thế giới này là vậy đời vua nào cung vậy mà ...thôi đi nào đi chọn vải cắt đồ đi mình sẽ cắt cho cậu bộ thật đẹp
- Thôi mình đi đến đâu đâu mà mặc
- Thì đi cậu định làm cung nữ suốt đời à k lấy ck à ( tôi bối rối)...
Thượng Cung: Đến giờ các quý nhân đi học rồi ạ xin mơi Quý Nhân.
- à mình quên mất sắp sinh nhật Hoàng Đế rồi phải đi học múa và thêu 1 bức tranh lớn tặng người
- Uk cố gắng vậy mà bh sinh nhật ông ta thế
- Tối mai rồi ( Trâm dắt tôi đến chỗ thêu tranh Hoàng Hậu đã chờ sẵn và đang thêu)..
Tiên: Chỉ biết ng khác làm cho hưởng còn làm thì k chịu hay sao ý nhi
Trâm: Xl mn vì đã đến muộn...
Cúc: Tiểu thư lại đây ( gọi tôi,Cúc đưa tôi 1 chiếc khăn) tiểu thư thêu dc k
- Dốt nhất môn này đấy?
- Vậy qua đây em dậy ( thấy mn ngồi thêu chăm chú tôi thì thêu siêu vẹo) trời thêu con công mà đây như con cú vậy
- Thì bảo là kém nhất môn này mà lại
- Phụ nữ trong cung ai cũng phải biết thêu thùa biết làm thơ và thưởng thức trà ( tôi thở dài rồi đâm phập kim vào tay)
- Chết rồi chảy máu rồi ( mút tay vội vàng)
(N): Thành đứng nhìn HĐ rồi vừa uống trà vừa cười 1 mình...
Quyên: Người có nên cho tiểu thư 1 danh phận k ạ...
- k cần k có danh phận sẽ yên ổn hơn,ta muốn cô ý đc thoải mái và trong tầm kiểm soát của ta là đủ ( Thành nhìn HĐ rồi lại cười lớn)...
Tôi thêu đến 6 bức mà thượng cung lắc đầu k dc bức nào
Thượng Cung: Sao trc lọt qua vòng thêu thùa vậy HĐ
- Chắc do hên xui ( tôi cười)...
Hoàng Hậu: Đêm nay ta sẽ hầu hạ người nên sẽ về trước các ngươi từ từ làm đi ( nghe đến đó tôi tự dưng thấy chạnh lòng)..ông ta đâu phải của riêng ai,,,mình đâu là gì?...
Tiên: Ta cũng về đây bực mình cần gì phải khoe mẽ vậy
Thượng Cung: Kìa Quý Nhân xin giữ lời nói kẻo đến tai HH sẽ khó tránh bị phạt ( cô ta tức quay đi chỉ còn Trâm thì ngủ gật gù)...
Trâm: Mình về ngủ trước đây cậu về sau nhé
- Uk cậu mệt thì về đi
Thượng Cung: K còn ai nữa ...tiểu thư có muốn tặng người thứ gì k?
- Tôi thêu thùa kém k bằng các quý nhân nên k dám đâu ạ
- chỉ cần có lòng thì sẽ được k cần đẹp nhưng chỉ cần có hồn điện hạ nhất định sẽ thích...
- Vâng ( tôi ngồi bên hồ và nhìn sang ánh đèn bên chính cung rồi buồn thiu) hoàng hậu đang ở đó ( tôi gõ đầu) k nghĩ nữa ...và tôi ngồi thêu 1 chiếc khăn tay hình ông ta đang câu cá ( Cúc hù phía sau)
Cúc : ô tiểu thư thêu cả đêm qua đây ạ
- Uk k ngủ tí nào luôn này ( tôi vội dấu đi) cái này thêu vui thôi
- K cần giấu tiểu nhân đâu ạ,ngay từ khi hai người quen nhau tiểu nhân là ng biết rõ nhất chiéc khăn đó dành cho ai
- Này sao đằng ấy cứ gọi m là tiểu thư vây
- Khi còn là Tam HT tiểu thư đã từng là vợ của ngài ấy rồi mà
- Ầy nói gì vậy ( tự dưng kí ức quay lại tôi ôm đầu khi gặp nhau lần đầu ,khi anh ta cõng tôi trên núi)...sao thế này mình phải chăng đã quên đi điều gì ( nghe Cúc vẫn nói về ngày tôi là tú nữ rồi Thái Tử ép tất cả kí ức đang quay về tôi sợ hãi buông thõng tay rồi mặt cắt k còn giọt máu,tôi đã nhớ lại)...
Cúc: Tiểu thư cô sao vậy...???...
- mình...mình tại sao lại quên ...mình điên mất ( tôi ôm đầu ngất lịm)...
(N): Thành đang họp chợt nhói tim ộc máu mồm
Quan: Điện hạ người có sao k ạ ( Thành chống tay vào bàn thở mạnh)
- Buổi họp kết thúc ở đây ( đứng dậy đi lảo đảo)...Quyên chạy vội phia sau
- Điện Hạ người bị sao vậy
- Kí ức đó đã quay lại là ai ,ai đã khiến cô ta nhớ lại chết tiệt
- Dù kí ức có quay lại chẳng phải cô HĐ sẽ k chống đối ngài nữa hay sao ạ
- Nó sẽ khiến ta thành kẻ yếu đuối trong mắt cô ta hiểu chưa ,ngu ngốc...( biến mất đến bên chỗ HĐ ông ta lại phong ấn)...nào hãy quên hết đi quên đã găp ta ngày trước quên rằng ta đã từng yêu cô...( HĐ mê man vã mồ hôi)...
Tôi bật dậy thấy Trâm thò mặt vào nhìn
Cúc: Tiểu thư tỉnh rồi
- Lại ngất ư sao dạo này yếu vậy
Trâm: Ai mà biết được...tự dưng ngất xỉu
- Cúc đâu rồi nhớ lúc đó nói chuyện vs cúc mà ( bên ngoài Quyên và bà cô đang thở dài)
Quyên: Người lại lấy kí ức của cô ý rồi tại sao vậy bà có hiểu k
- Đến giờ ta hiểu rồi ngài ý k muốn để cho cô ý biết rằng họ từng yêu nhau ngài ý nghĩ rằng đã từng cô độc bỏ rơi và bị tra tấn ,mẹ mất... tất cả nói lên 1 điều cái tôi trong ngài ý quá lớn ngài ý sợ HĐ sẽ thương hại ngài ý bởi vì ngài ý vẫn nghĩ rằng cô gái đó chưa bao giờ yêu ngài ý
- Cô HĐ có yêu mà ( bà cô gõ đầu Quyên)
- Ngài ý mà nghĩ như thế thì đã k nên chuyện rồi...đàn ông 1 khi đã tổn thương sẽ lớn lắm ( Quyên chớp mắt)
- Tôi cũng từng bị tổn thương
- Thôi im đi ( bà cô chạy Quyên đuổi theo)
- Kìa để tôi kể cho bà tôi bị tổn ra sao ...này...
Thành đến Xuân Ý Cung Hoàng Hậu tiếp đon đả...
Như Ý: Người đã tới để em thay áo cho người
- Ta cần tắm ( Thành cởi cúc áo người hầu lui hết ra bên ngoài chỉ còn Như Ý vui vẻ cởi từng cúc áo của Thành)
- Hôm nay người có mệt không,em nghe nói người đang chiếm nước KK đất nước đó rất giàu có em ủng hộ người...( Thành k nói gì bỏ đồ xuống thẳng bể tắm và vẫy Như Ý)...
- Lại đây tắt đèn đi ( Như Ý tắt đèn và châm nến rồi bước xuống bể tắm trong bộ áo mỏng)...Thành kéo tay ôm cổ Như Ý
- Người mỏi không để em bóp vai cho người
- K cần ta cần em đứng thế này và nhìn xuống mặt nước ( Hình ảnh nhà Như Ý bị giết diễn ra mặt nước đổi màu đỏ)...
- Người định nói gì em k muốn xem nữa
- Ta nghĩ em nên thôi vở kịch này được rồi ,em chẳng phải hằng ngày vẫn uống máu người để tu luyện ma thuật hay sao,cái đó ta k trách em em có thể tu luyện nếu em muốn chỉ có điều ( Thành Dìm Như Ý xuống đáy bể Như Ý mắt đổi màu đen nhìn Thành) thứ thuốc mà em đưa Hải Đường sáng nay ta tuyệt đối k muốn nó lăp lại ( Thành cười nhẹ mắt Như Ý trở về bình thường và dẫy dụa trong nước) ma thuật của em chỉ là 1 hạt cát đối với ta ,đừng hòng qua mặt ta bất cứ điều gì kí ức của ta ,ta sẽ tự giữ nó k đến lượt em tham gia ,còn tái phạm ta tuyệt đối k buông tha ( Thành buông tay Như Ý bật dậy thở đến vật vã)
- Em sai rồi em chỉ muốn giúp cô ý nhớ lại mà thôi ( Thành chẹp chẹp rồi bước lên trên bờ choàng áo)...
- Em đi sai bước rồi vợ của anh ạ ,thứ gì anh k thích thì em nên nghe lời chứ đừng để tình cảm của anh dành cho em đi xuống ,em nghỉ ngơi đi ( Thành nhếch môi rồi biến mất)...
Tôi chạy ra khắp nơi tìm Cúc không thấy đâu ,trong cung như thể Cúc biến mất k chút dấu vết ...cậu ở đâu vậy Cúc sao k ai biết cậu đi đâu vậy...
Trâm: Vẫn k thấy à con nhỏ này đi mà k nói câu gì sốt cả ruột
- Hay có đắc tội vs ai không nhỉ
- K đâu nếu thế đã ầm lên rồi
- Vậy cậu ý đi đâu được ( tôi đi tìm cả tối đến đêm ngồi bịch bên hồ) cậu cũng k ra khỏi cung hay cậu ngất ở đâu đó rồi...đang ngồi thì thấy Thành đang chèo thuyền ra và ngồi câu cá ...thấy mặt tôi ỉu xìu ông ta vẫy
- Qua đây
- Em có là con chó con vật đâu mà cứ vẫy cái kiểu ý nhỉ ( tôi giật cỏ ném ra phía hồ)
- nếu là con vật thì ta sẽ còn dễ dậy bảo hơn ( tôi lầm bầm tên khốn hắn nói ý đây mà)
- Em bị thất lạc bạn rồi cô bạn em tên Cúc tự dưng mất k có chút dấu vết ( ông ta k nói gì) ở nơi đây em có cúc là bạn ,cô gái đó rất tốt còn hay gọi em là tiểu thư nữa...người cho tìm hộ em được k?
- Không ( trl thẳng tôi đứng dậy phủi mông)
- Được rồi em sẽ đi tìm tiếp kiểu gì cũng sẽ ra cứ chờ đấy ( tôi chạy 1 mạch quay đi)
(N): Thành định với tay gọi rồi thôi,anh ta thở dài lắc đầu...( 1 tiếng sau thấy HĐ quay về tóc tai bơ phờ chân tập tễnh)
- Em vẫn k thấy mà sao người có thể thản nhiên ngồi câu cá trong khi em đi tìm ...( Thấy Thành ngồi ngủ gật)...ô để mình nói 1m ư?( tôi bước lên thuyền cúi xuống đúng lúc ông ta mở mắt ngã ngửa ra sau,ông ta tóm tay) sao k kéo nốt lại đi ( ông ta cười buông tay tôi rơi tõm xuống nước) này ...( ông ta vẫn ngồi câu) em...chuột...chuột rút ( tôi chìm nghỉm uống no nước ông ta mới nhẩy xuống kéo lên)
- Ta thấy cô đang mệt nên cho cô tỉnh táo ( đuối nói k nên lời)...
- nói thế mà được ( đang định nói ông ta hôn tôi dưới dòng nước dưới ánh trăng người đó hôn rồi cười nhẹ)
- Trật tự đi ( tôi bật cười) cô cười gì
- Tự dưng đêm nhẩy ùm xuống hồ rồi hôn nhau điên hết rồi ( ông ta ngại đỏ mặt rồi quay đi) ơ em vẫn bị chuột rút ( lên thuyền người ướt sũng trăng sáng tôi tựa vai ông ta rồi cầm tay ông ta dơ lên 5 ngón tay tóm lấy ánh trăng) người ta nói cầm tay nhau như thế này mà tóm lấy ánh trăng thì sẽ mãi mãi dc sống cạnh nhau ( Thành nhìn tôi lặng yên rồi quay mặt đi ,khuôn mặt ông ta đổi sắc)...
Thành: Đó là lời vô căn cứ
- Ô thât mà sách đó em đọc khi học cấp 3 ,giành mãi mới được cuốn sách ý sau đó thì bị mất nên thư viện phát mất 20 nghìn ( bắt đầu nói nhiều Thành thở dài)...em có hoài bão rằng sẽ là 1 thợ làm bánh ,khi thấy chúng em sẽ thấy vui vẻ hơn kem trứng và bột hoà quyện như khi tình yêu chớm nở và hoà quyện rồi ra kết quả vậy( tôi nói ước ao) nhưng k ngờ em lại gặp 1 vị vua ở 1 thế giới khác hay nhỉ ( tôi đập vai)
- Vậy cô có hối hận khi gặp tôi không ( Thành nhìn thẳng vào tôi)
- Ngứa ...ngứa quá con gì đốt rồi em phải về tắm đây người cũng về tăm đi nhé sao hnay lại bẩn vậy ,em đi trc nhé ( tôi đứng dậy đi vội vàng né tránh câu hỏi của ông ta)...mình mà trả lời hối hận thì chết chắc mà bảo k hối hận thì cũng k đúng tóm lại ngứa quá...( tôi gãi cạch cạch)...
(N): Thành lặng yên nhìn mặt nước
- Thuỷ thần cô gái đó dù ngày trước hay bây giờ cũng chưa hề thích ta phải không?( nước nổi lên mặt Thuỷ Thần)
- Về chuyện này tiểu nhân mù tịt ạ
- Ngươi học câu ý ở đâu vậy
- Dạ từ cô HĐ ( Thành bật cười nhưng rồi ông ta trầm lại ưu tư )...
Hôm sau vừa mở cửa định tìm Cúc thì thấy Cúc xuất hiện trong vui vẻ
- Đi đâu để người ta đi tìm vậy lo sắp chết đây này
- Em đi công việc chút thôi mà
- Bạn trai à khai đi ( tôi cù Trâm đi ra cầm 1 đống váy)
Trâm: Về rồi đấy à cả hai toàn tự dưng biến mất thôi ,mau chọn váy cho tôi đi tối nay sinh nhật điện hạ đấy ,tôi phải xinh đẹp nhất mà khó lắm đúng k ( tôi và Cúc gật)...hai người đúng là k có lương tâm mà ...
- Được rồi biết rồi đi thôi nào mình sẽ chuẩn bị cho cậu ...( tối đến trong cung đèn hoa được thắp sáng khắp mọi nơi đèn hoa sen dc thả xuôi trên mặt hồ trong cung)...Trâm diện bộ váy đắt tiền nhất đeo những bộ trang sức đắt giá ...
Cúc: Trâm quý nhân thấy có vẻ nặng nề quá không ạ
Trâm: Ta thấy đẹp là được đêm nay điện hạ sẽ mời ta khiêu vũ...( tôi đang định đi thì người bên Hoàng Hậu ra gọi)
- Hoàng Hậu nói nhờ cô thêu nốt cho người 1 chiếc khăn và nói rằng cô nên ở nhà ( nói nhỏ vào tai tôi)...
Trâm: Gì vậy sao đột nhiên lại nhờ thêu vậy HĐ kém nhất khoản đó mà thêu đến bao giờ xong
Cúc: Để tôi thêu
- Không được Hoàng Hậu muốn cô HĐ tự tay thêu
Tôi: Thôi mọi người đi đi mình sẽ ở nhà thêu xong sẽ ngó qua đó,bên chính cung chắc đẹp lắm
Trâm: Vậy mình đi trước đây k muộn cậu nhanh nhé
Cúc: Em sẽ ở đây
- Đi với Trâm đi ,đi đi mà mình làm được ( tôi ngồi thêu vụng về đến nỗi đầu kim đâm chảy máu tay liên tục)...vải này sao cứng vậy...
(N): Bữa tiệc tráng lệ mà cung đình diễn ra sinh nhật cho vị Hoàng Đế trẻ tuổi rất náo nhiệt,bạn bè các nước sang để xu nịnh ông ta cũng rất đông...Tiên và Hoàng Hậu đều sang trọng đơn giản chỉ có Trâm mặc quá nặng nề trông hơi lố bịch...
Lính: Hoàng Đế tới ( Thành bước vào trong bộ vest trắng 4 khuy,áo choàng cùng tông giầy đen nơ đen và chiếc gài áo hình lá mà ông ta luôn chọn...khuôn mặt cười đầy sát khí ghê sợ của ông ta khiến các vị vua của nước khác sợ sệt...)
Vua: Ta cám ơn và rất vui khi mọi người dành bữa tiệc long trọng này cho ta ,hãy vui chơi thoả thích đêm nay ...
Quyên: Bữa tiệc bắt đầu ( Thành nhìn xung quanh k thấy HĐ)
Quyên: Có lẽ tiểu thư bận gì đó
- Ta đâu có nói tìm cô ta ( Thành xuống khiêu vũ với Hoàng Hậu)
Tôi thêu đến mờ mắt vẫn chưa xong,,,tại sao cái môn này mình lại vụng vậy...kim đâm vào tay do vải Hoàng Hậu chọn quá cứng rất dễ bật vào tay ( Hình ảnh HĐ nhanh chóng thêu và Vua đang khiêu vũ với vẻ mặt tức tối đang diễn ra)...1 tiếng sau đã xong...tôi đưa cho người của Hoàng Hậu rồi vội vàng chạy tới chính cung...vừa chạy vừa thở...đến nơi tất cả cung nữ đang dọn dẹp
Quyên: Cô đi đâu mà giờ mới tới tôi đang định đi hỏi cô đây
- Điện hạ đâu rồi tôi ( thở gấp) tại vì có việc nên
- Việc gì quan trọng hơn việc sinh nhật người hả
- Tại tôi khó nói mà thật sự k cố tình đâu điện hạ đâu rồi
- Đang uống trà sau ngự hoa viên,bây giờ tôi e nói đã muộn ( Tôi chạy ra sau hoa viên anh ta đang cười nói với Hoàng Hậu cùng Tiên và Trâm: Điện hạ của chúng ta hôm nay có lẽ vui nên cười rất nhiều,em rất thích nhìn thấy người cười như vậy ạ
Tiên: Dạ đúng đó ( Tôi k dám vào chờ họ nói chuyện xong khi ông ta vừa ra tôi kéo tay)
- Em đến hơi muộn ( ông ta gạt tay rất mạnh)
- Tránh ra đừng động vào ta ( tôi giữ tay)
- Do em có việc nên k đến được hơn nữa có em đến hay không cũng đâu quan trọng,đó là việc nhỏ thôi mà ( k khéo ăn nói Thành càng tức)
- Ta nói tránh ra ( Thành huých vai tôi đi qua)...cảm giác đó tự dưng tôi thấy nhói tim...mình đã làm gì sai,,,chỉ vì chưa kip chúc sinh nhật mà người giận vậy sao
Quyên: K phải đâu cô HĐ luôn vô tâm k hiểu cảm giác của điện hạ,biết bao cô gái mơ ước dc người chú ý,còn cô thì ngược lại cô luôn làm người buồn
- Tôi thật sự k cố ý mà thật đấy
- Cái đó nói với tôi thì ích gì cô biết tất cả đều chúc mừng đều tặng quà nhưng nó k ý nghia gì vs người cả ...cô tự hiểu đi ( biến mất)...Tôi buồn bã quay về vừa đi vừa khóc...đi qua nhà bếp tôi chợt nhớ ra làm bánh sinh nhật...tôi hì hục nhào trộn rồi làm 1 chiếc bánh hình mặt cươi...chắc ông ta sẽ hết giận mình thôi...xong xuôi tôi vẽ chữ : " chúc mừng sinh nhật Hoàng Đế của Em"...bê chiếc bánh đi trời đổ cơn sấm chớp to ...vừa đi sang chính cung tôi vừa đi vừa nghĩ câu nói chúc mừng ra sao...đến nơi vừa thấy tôi Thượng Cung chắn
- Thượng cung: Xin cô quay về đi ạ
- Điện hạ có trong đó k tôi có việc muốn gặp người
- Điện hạ đã đi nghỉ xin tiểu thư về cho
- Tôi chỉ muốn đưa thứ này rồi về ngay nếu trễ sẽ sang ngày mới mất ,hôm nay sn người tôi đã đến muộn ( kể lể Thượng cung ấp úng)
- xin tiểu thư quay về cho điện hạ đã nghỉ ngơi
- Phiền thượng cung báo 1 tiếng được k ạ!
- cái đó ...
- Đi mà cứ nói có tôi đến điện hạ sẽ gặp thôi...tôi xin thượng cung đấy quà tôi làm rồi ...
Thượng Cung: Điện Hạ bên ngoài có người muốn gặp người ạ ( Thấy bóng anh ta đi ra tôi châm nến vội vàng lên chiếc bánh thượng cung châm cùng tôi vội vàng)...cửa mở ra tôi cười tươi dơ chiếc bánh lên ...Ting...đẹp không nào ( tôi lấp mặt sau chiếc bánh xem ông ta phản ứng ra sao thấy im im)...chợt có tiếng bên trong
- Điện hạ nước ngâm chân đã xong rồi ( tôi sợ hãi run run lộ dần mặt ra ông ta nhìn tôi lầm lỳ)...
Tôi: Thì ra người đang bận sao
- Phải có chuyện gì Thượng Cung từ bh bà lại để cô ta tự do vào gọi ta vậy ( Thương cung quỳ xuống)
Thượng Cung: Tiểu nhân ngàn lần đáng chết xin điện hạ tha tội
- Thượng cung k có tôi do tôi nhờ gọi đấy ,ông vui vẻ đi tôi chỉ tới để nói :" Chúc mừng sinh nhật chúc ông sang tuổi mới sống thật dài lâu và luôn vui vẻ "...( tôi gằn mặt đỏ lên cố nín khóc)...rồi đặt chiếc bánh xuống dưới chân ông ta...( quay đi cơn mưa đổ xuống nước mắt tôi hoà lẫn giọt mưa)...vừa đi vừa khóc như 1 đứa bị điên...tôi chui vào 1 cái hang ở vườn hoa ngồi co ro nhìn cơn mưa...tôi đã cố hết sức rồi sao ông phũ phàng vậy...
(N): vua đứng nhìn chiéc bánh mặt cười HĐ làm liền chạy vội đi trong cơn mưa...ông ta như kẻ vô thức...( nhắm mắt và cảm nhận tìm HĐ)...chạy tới hang từ ngoài nghe thấy tiếng HĐ khóc...và lầm bầm
- Tên khốn loại vua háo sắc biết tôi mất bao công làm bánh cho ông không,còn chưa được miếng nào thì ông đã ( định nói có gái rồi nấc k nói dc chợt thấy ông ta ướt sũng đứng trc mặt) ôi mẹ ơi giật mình ...( ông ta với tay ôm tôi)
- Cô ghét ta đến vậy à ,thậm chí đến sinh nhật ta cô cũng k muốn đến
- Vì tôi phải thêu khăn cho Hoàng Hậu đúng lúc đó mà tôi vụng thêu mãi mới xong nên đến trễ nhưng ông ghét tôi thi đúng hơn,tôi làm bánh mang đến nhưng ông đang vui vẻ còn gì ( tôi khóc rồi rút ra chiếc khăn thêu) cái này tự tôi đan này...k dc đẹp lắm nhưng ( nấc trình bày,ông ta thở dài)...
- Vậy sao em k nói ngay lúc đó
- Có cho người ta trình bày đâu
- Lúc cần nói sao em k nói ( ông ta giật khăn) cái này của ta rồi ai cho cầm ( nhét túi,ông ta xoa tay biến cái hang thành 1 căn phòng rất đẹp)...Quyên mang chiếc bánh tới rồi quay đi cười tủm
Tôi: Anh cười gì
- Cô làm bánh mặt ai vậy
- Thì mặt ( định chỉ Thành rồi thôi) tôi làm vu vơ
- Uk xấu quá mà ( tôi ném dép vào Quyên)
- Đồ quỷ ( Quyên biến mất Thành và tôi thay bộ ngủ do Quyên mang đến bộ ngủ đôi màu hồng)
Thành: Ta đi thay đồ đây
- Thôi mặc bộ này dc mà để châm lại nến nhé k sang ngày mất ( tôi châm nến rồi hát) chúc mừng sinh nhật ,mừng ngày đó người sinh ra đời happy birthday to you ...( cười tươi ) thổi đi và ước nhé ( Ông ta hôn chụt lên môi tôi)
- Cùng thổi đi ( tôi nhắm mắt cùng thổi nến tắt bụp)
- Ăn thử nhé ( tôi nhìn khi ông ta ăn) sao vậy ngon k
- Không ( tôi quẹt kem lên mặt ông ta rồi cười,ông ta đơ người)
- Chúc mừng sinh nhật đại ca em có k nên k phải gì đại ca bỏ qua nhé ( ông ta bật cười) và đêm đó ước mong thời gian ngừng lại chúng tôi ăn bánh tôi hát đến mức ông ta phải chùm chăn ...và rồi ôm nhau cùng hoà quyện
- Ta muốn quà là cái khác kìa
- Vâng sẵn sàng tinh thần rồi ( ông ta cười )...và trong đêm mưa đó khi quan hệ tôi tự nhủ sau đêm nay nhất định phải nói rằng ngày trước tôi k biết ra sao nhưng hiện tại tôi đã yêu người mất rồi ....

Đọc tiếp truyện Lệ Hải Đường chap 21