Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện tiết hoa chương 46. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện tiết hoa chương 46. Hiển thị tất cả bài đăng

2 thg 4, 2017

Đọc truyện Tiết Hoa chương 46 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Tiết Hoa chương 46 của Tác giả Huyền Thu:

Ông ta: Tốt nếu ngươi bước qua được cánh cửa này thì tức là trà k có độc,hoàng tử vô tội còn việc sau khi bc ra đây lại là việc khác 

Quỷ bóng: Nương nương k sao chứ
Hoàng Hậu: chắc chắn là do hoàng tử ( ông ta nhìn bà ta liền sợ im lặng) ...tôi cười nắm chặt tay con
- Trà ngon tôi đâu có sao ( Bằng nắm tay tôi xoa xoa tay con ý k sao) tiểu nữ xin phép lui về nghỉ ngơi ( ông ta nhắm mắt cười nhếch mép gật)...tôi đi ra ngoài cố bước đi qua cửa cung ...cố lên Ngân vì con của mày con chỉ vừa mới có bố mà thôi...tôi đi qua Thượng Cung đỡ
- Nương nương ( ý đỡ)
- Tôi không sao tôi đi được về thôi ( vừa bc qua cánh cửa mồm tôi ộc chút máu tôi cố nuốt lại rồi đi lảo đảo ra ngoài)
Quỷ bóng: Sự việc hôm nay chắc có nhầm lẫn cung phi Trần có lẽ ăn phải thứ gì đó chứ kp trà do hoàng tử dâng các ngươi nghe rõ chưa
- Vâng ( họ cúi đầu đồng thanh)...
Tôi đi qua cây cầu máu mồm chảy ướt đẫm áo ,mình vẫn phải về được tới nơi nếu k con của mình sẽ mang tiếng mất,,,thượng cung chạy theo
- Trời ơi nương nương người k sao chứ
- bé mồm lại đi hãy giúp ta về cung ( quỷ bóng xuất hiện)
- Người có lệnh k ai dc cứu cô Ngân ( ông ta nói ấp úng)
Thượng Cung: Tại sao lại như vậy ạ nương nương đang
- Đây là lệnh...( tôi tóm tay thượng cung)
- Đừng lo cái chết đối với tôi k qtrong bằng việc con trai của tôi đang nguy hiểm
- Nương nương người lo cho người trước đi ạ
- Nếu ta có chết hãy nói với thằng bé phải bảo trọng ( tôi ngã quỵ ngay trên cầu) đưa ta đến cung của thằng bé ( dìu tôi đến cửa thấy con đang ngồi đọc sách thằng bé kb trong chén có độc) thế gioi này dù ở đâu cũng vẫn tàn ác lắm con à,đươc rồi lát hãy đem xác tôi đi,,,tôi muốn ngồi ở đây ngắm con thêm chút nữa
- Nương Nương
- Có lệnh rồi cô đừng buồn
- Thần sẽ đi gọi thái y ( chạy đi tôi tuột tay rồi cười)
- Quá muộn rồi...
(N)- Người làm vậy cô Ngân sẽ chết đấy ạ
- Cô ta đúng là yêu con mình thật( cười nhẹ)
- Đó cũng là con của người mà điện hạ...
- Cô ta tại sao k kêu lên càu xin ta
- Cái đó ...thần ( âp úng) chi biết là độc trong đó nếu người thường uống vào thì sao còn sống dc đến bh k lẽ người đã tráo ( ngẩng lên biến mất)
Tôi đang ngồi nhìn con đọc sách,Bằng à k có mẹ liệu con có chịu mặc ấm k,có chịu ăn rau không con ghét ăn rau mà ( tôi chợt thấy ông ta trước mặt)
- Cầu xin ta đi
- Xin ông hãy giúp đỡ con trai chúng ta à không con trai tôi thành 1 chàng trai năng động và nhất định phải yêu ai đó bằng cả tấm lòng k chê danh phận ,tôi là trẻ k có bố mẹ nên k muốn con mình giống như cuộc đoi mình,kì lạ chất độc sao chỉ khiến tôi buồn ngủ...( ông ta tiến tới chớp mắt tôi đang ngồi dưới gốc cây hoa của ông ta hay đứng)...hoa rất đẹp hoa hướng dương đó là loài hoa kỉ niệm giữa tôi và ông ( ông ta nhăn mặt) còn hoa này cảm giác thật giống như lần đầu gặp ông?bây giờ cũng vậy nhưng giờ đây ông đã thay đổi ông nói ông không có cảm giác đúng không?( tôi rút chiếc trâm trên đầu ra nhìn ông ta rồi tự đâm 1 nhát vào bụng)
- Cô làm trò gì vậy ( tôi rút trâm ra đâm tiếp vào bụng nhát nữa)
- Ít nhất để ông nhớ lại và sẽ chấp nhận con của tôi,tôi k thấp hèn tôi có thể sẵn sàng chết vì ông cũng như ông từng sẵn sàng chết vì tôi vậy ( tôi oẹ máu mồm ra dưới chân ông ta đứng im) xin hãy thừa nhận con của tôi thằng bé rất cần có bố
- Im đi ( ông ta ôm tim ngã quỵ xuống nhìn nhau)
- máu và nước mắt của tôi và ông vốn đã hoà với nhau từ rất lâu ,rất lâu rồi ( tôi ngã gục trước mặt ông ta)...dưới những cánh hoa bay bay
(N): Cô là cái quái gì mà lại khiến ta cảm thấy nhói lòng thế này,cô là ai?là ai ( ông ta gào lên )
Và bây giờ chúng tôi tựa như những cánh hoa tang thương rơi vô định,xót xa làm sao duyên phận đôi ta có cần phải chấm dứt như vậy không?nếu có ngày đôi ta gặp lại nhau chỉ mong sẽ không bao giờ phải nói chia ly nữa...Tình Yêu của tôi....

Đọc tiếp Tiết Hoa chương 47 của tác giả Huyền Thu

Xem  chi tiết danh sách các chương của truyện TIẾT HOA của TG Huyền Thu.

Nguồn: Huyền Thu