Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Kiếp Yêu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Kiếp Yêu. Hiển thị tất cả bài đăng

3 thg 2, 2017

Kiếp Yêu Chap 1 - tác giả Huyền Thu

Chap 1: Kiếp Yêu



Hôm nay bầu trời thật đẹp,tôi đã dậy từ sớm để tập thể dục,quanh nhà tôi chỉ có 4 nhà vì đều là ở trên đồi,tôi là Tâm cô gái với đôi mắt sáng to tròn với nhiều hoài bão và chiều cao khiêm tốn 1m58 và điều đặc biệt là tôi có mái tóc dài đến mông...tôi chạy qua nhà bạn của tôi đó là Lan hnay Lan sẽ xuống thành phố đi thi cùng tôi..


_Tâm ăn gì chưa ,tí nữa xuống kia ăn phở nhé xem phở dưới đó ngon k?
_mẹ mình nấu rồi để dịp khác nhé 
_lúc nào cũng bám đít mẹ,nhanh nhé k muộn...
Tôi chạy về nhà mẹ đã nấu sẵn bát canh chua với bánh đa cho tôi ăn
_Ăn đi con cho nóng ,hôm nay là ngày quyết định cố lên con thất học thì khổ lắm
_mẹ yên tâm con biết mà con sẽ cố gắng mẹ cũng ăn đi ( tôi thấy mẹ rút điện thoại ra) mẹ mới mua à
_à uk mẹ nhờ mẹ cái Lan mua cho 1 cái ( mẹ ấp úng)
_để làm gì vậy mẹ ?
_à để mẹ nghe đài FM thôi
_của ông ta đưa cho mẹ đúng k?tại sao mẹ có thể vẫn qua lại với ng đã bỏ rơi mẹ 18 năm qua nthe dc
_kìa dù sao ông ý vẫn là bố con
_ông ta đã bh nhận con chưa mẹ ,ngay cả mặt ông ta con cũng quên rồi 
_bố có nỗi khổ riêng ma con
_nỗi khổ của ông ta và sự chịu đựng của mẹ đã khiến con thành 1 đứa k có bố ,mẹ đến bh mẹ hiểu rằng ông ta chi coi mẹ như 1 nơi đến để ông ta xả cái buồn mà thôi ( mẹ tát tôi r rụt tay lại)
_mẹ xl mẹ k cố tình
_con gét sự nhu nhược của mẹ ,mẹ hiểu k ( tôi vào nhà cầm cặp sách chạy ra ngoài)...đến điểm hẹn lan
_Tâm sao mày đi nhanh thế mắt xưng húp r kìa
_uk sáng ra có chuyện k vui r 
_thôi tập trung vào thi cử đi mẹ tao cũng chỉ mong tao đỗ đây này áp lực lắm
_cùng cố gắng thôi ( tôi quàng vai Lan)...xuống đến bến xe buýt cô bán nc gần bến bảo tôi
_tâm hôm qua mẹ cháu đi đâu xinh thế
_cháu k rõ ( tôi trl hầm hầm)
_bà cháu sắp dỗ 1 năm rồi đấy nhỉ 
_vâng cũng sắp rồi cô
_thấy hai đứa đi thi mà cô chán con Chi nhà cô quá học dốt cho ăn học sướng gấp đôi hai đứa mà cuối cùng thi tốt nghiệp còn trượt
_học tài thi phận mà cô bọn cháu đi trc đây ( trên xe tôi và Lan hào hứng)
Lan: tao nhất định lấy ck thành phố
_cứ ở đấy mà mơ đi k bỏ bài ra ôn lại đi ( tôi cười)
_buồn quá trông họ kìa ( lan chỉ mấy cô gái thành phố ) ăn mặc đẹp quá
_rồi cậu sẽ mua dc n bộ đồ đó thôi,n vc hiện tại là phải học
_uk nhỉ ( Lan cười ngô nghê)
Vừa bc xuống cổng trường thì 1 chiếc xe oto lao tới 1 cụ bà đang đứng cạnh tôi ...tôi kéo cụ bà ra sau mn chạy ra xem tôi và cụ có sao k? 
Lan: ôi trời ơi có sao k
_k sao xước tay tôi ,cụ ơi cụ sao k?
_may k sao ,cám ơn cháu ( chiếc xe định đi tôi chạy ra chắn xe)
_xuống xe mau ,nhanh ( lái xe là 1 bg đàn ông có vẻ say xỉn)...
Anh ta xua tay ý bảo tôi tránh ra
_Anh xuống ngay ,a đi xe như thế mà k xuống xl sao ( ng dân chỉ trỏ anh ta)...anh ta bước xuống xe chỉ khoảng gần 30 tuổi với dáng vẻ thư sinh nhưng có nét gì đó rất nam tính
_Sao nào muốn bồi thường à ,bà cụ đó đứng xuống dưới lòng đường khi đang đèn xanh ai sai còn thích tiền chứ gì ( a ta rút ra 1 ít tờ 500 đưa cho bà cụ) cụ cầm lấy đi khám đi ( tôi kéo tay anh ta,a ta giật tay) sao thế muốn có phần à?
_ý tôi là a có vẻ say rồi thì nên bắt taxi đi về để an toàn cho ng khác và chính bản thân anh ( a ta đứng đơ người và tôi kéo tay Lan đi)...vào phòng thi tôi nhắm mắt lẩm bẩm và quyết tâm làm bài thật tốt cô gái bên cạnh cứ nháy nháy tôi ý nhắc bài,tôi quay đi đơn giản chỉ vì nếu tôi nhắc chính là tôi hại cô ta,,,thi xong ra gặp Lan
_Tâm sao rồi ?
_tàm tạm còn nàng thì sao hả nàng?
_cũng ổn ( lan và tôi cười)...
Ra đến cổng cô gái lúc nãy nháy tôi nhắc bài tiến tới
_Này con nhà quê kia ,mày k hiểu ý tao à hay mày giả vờ thế?( tôi k trl) sao m k trl m khinh tao à...
_tôi k hiểu tiếng chị nói chị ng thành phố còn tôi ở quê nên chỉ hiểu tiếng ở quê thôi ( cô ta tức nắm chặt tay)...1 lúc sau,1 ng đàn ông đến đón cô ta chính là ng lúc sáng đâm vào bà cụ ...thấy tôi a ta đi xuống thì tôi bc lên xe buýt và k thèm nhìn
Lan: này hoá ra lão đấy là bạn trai của cái con thổ tả kia
_thổ tả là gì
_là nó bị đi ngoài đến nỗi ngu người đi ý ( tôi cười ngặt ngẹo)
_cậu n câu hay nhỉ
_nhưng nhìn đứa đấy phải hơn tuổi bon minh đấy chắc là thi lại mấy lần r ý chứ
_m cũng đoán vậy,mà thôi kệ đi quan tâm gì 
_m quan tâm bạn trai cô ta ý người đâu trong đẹp trai thế mà lại yêu cái đứa xấu tính ý ( tôi cười nhạt k nói gì)...về tới nhà mẹ tôi nấu sẵn đồ và để lại tờ giấy: " Bạn mẹ bị ốm mẹ qua với cô ý con sợ ngủ 1m thì qua nhà cái Lan ngủ nhé"...tôi ngồi ăn cơm và nghi đến những năm tháng tôi đi học trong giấy tờ k hề có tên bố ,mẹ thì còn có bạn nào mẹ chắc chắn đi cùng ông ta ( tôi tức giận r đi ngủ)...Sáng hôm sau mẹ vẫn chưa về Lan qua gọi
_Nay ăn phở đi
_uk thử xem phở ở trên đó ra làm sao chứ ( tôi cười)
Vừa tới quán phở chúng tôi háo hức thử tô phở thịt bò nóng
_tâm hay bọn mình học nấu rồi về quê bán
_quê mình bán cho ai ,ăn sáng đắt họ k ăn đâu mà bán rẻ thì lỗ,k ổn đâu?
_uk nhưng mà ngon quá ( ăn xong chúng tôi đi bộ ra trường) vừa tới trường tôi thấy cô gái hôm qua hôm nay tóc đỏ rực vào phòng thi ( thật ăn chơi)...đang thi cô ta hô
_đã bảo k nhắc rồi cứ hỏi thưa giám thị bạn kia cứ bảo em nhắc ( cô ta chỉ tôi)...giám thị đi xuống nhìn vào bài thi rồi quát
_bạn ý làm gần xong hết rồi còn em làm dc 2 câu thì ai nhắc ai ra khỏi phòng thi mau ( cô ta hậm hực đi ra)
Thi xong cô ta đứng chờ tôi sẵn ở cổng
_tao gét nhất loại mày đấy hiểu chưa?để tao bị đuổi m thích chết đúng k con ranh ( tôi k trl và tóm tay lan đi cô ta kéo tóc tôi lại)
_bỏ ra chị bị điên à
_trông cái mặt mày vênh váo tao thấy gét rồi ( bạn cô ta vào đánh cả Lan)...tôi tóm lại tóc cô ta) à con chó này mày biết mày tóm tóc ai k ( tóc cô ta nối nên rụng hết trên...
Tay tôi)
_Chị bỏ ra thì tôi bỏ ( 1 bàn tay giật tay cô ta ra,tôi ngẩng lên là ng đan ông hqua)
_Thư em làm gì thế ,sao lại đánh nhau thế này
_nó đánh em trc ( tôi vuốt tóc lại và k nói gì và kéo tay Lan chạy lên xe buýt)...
Lan: bọn điên mà cào xước hết mặt cậu rồi này
_uk may có a ta k có lẽ cô ta cào rách hết người mình mất 
_a ta có vẻ k bênh con nhỏ đấy đâu
_m k qtam n 1 ruộc cả thôi ,điên thật đen đủi...về nhà mẹ tôi vẫn chưa về tôi ra vườn hái rau và nấu mỳ ăn,rồi vừa ăn vừa khóc ...mình sao thế nhỉ có gì mà khóc ,mẹ đi rồi về cơ mà ( nc mắt chảy vào chỗ bị cào tôi xót) lại còn gặp con nhỏ dở hơi nữa chứ...tôi đi ngủ để chờ mai đi thi nốt...đến trường và thi như bt k gặp lại nhỏ kia tôi thở phào và đi về tới bến xe buýt chân đồi tôi và Lan đi bộ thì 1 chiếc xe đỗ cạnh chúng tôi mở kính ra:
_Chào em ( là ng đàn ông hqua),,,(tôi dắt tay Lan đi thẳng lan thì cứ ngó lại ) em có thể cho a biết đường vào nghĩa trang Vĩnh Hằng đi đường nào dc k?
_a hỏi người dân đi
_lối vào cổng chính đang làm họ nói có dg tắt nhưng anh chưa biết đi lôi nào
Lan: vòng vèo lắm e chỉ cho ( toii kéo tay Lan)
_em lên xe đi đừng sợ a kp ng xấu hôm nay dỗ mẹ anh ( tôi ngó thấy bó Hoa cạnh ghế)...chúng tôi chỉ đường cho anh ta vào nghĩa trang rồi quay đi ( a ta kéo tay tôi)
_A tên Duy chờ a 1 chút a k nhớ đuong quay lại đâu ( tôi giật tay và gật gật)...Lan hô 
_Chết rồi về muộn rồi mẹ mình chắc đang ầm lên 
_cậu về trước đi vậy m chờ vậy
_uk thế m chạy về trc nhé( đi lối tắt đi bộ)...tôi thấy anh ta đứng nhìn mộ mẹ và k nói câu gì...xong xuôi tôi chỉ đường quay lại thì xe xịt lốp 
_chết rồi xe xịt lốp rồi gần đây có trạm nào k em?
_k có đâu ,làm tn bh?( đột nhiên trời mưa tôi kéo anh ta) tạm thời về nhà tôi đi đã rồi a gọi cho ai tới cũng dc 
_k sợ a là ng xấu à
_bỏ a ở đây nếu bị giết hay bị trấn lột thì tôi thành kẻ xấu hơn ( a ta cười to)...chạy về nhà tôi a ta ngó xung quanh
_em ở đây 1m à
_vâng ( a ta ngạc nhiên)
_xung quanh k có nhà gì nếu có kẻ xấu thì làm tn?
_kẻ xấu tôi lo nhất hiện tại là anh đấy ( tôi đưa khăn cho a ta lau đầu)...còn a ta cứ ôm bụng cười ngặt ngẹo ( điện thoại của a ta bỏ ra k có sóng)..
_k có sóng gọi ai được đây,điện thoại của em có sóng k?
_tôi k dùng điện thoại ( a ta ngac nhiên)
_thật sao vậy ở đây khác gì thế kỉ 20 ( tôi gật gật) ...
_Anh ăn k nhà chỉ có mỳ tôm là sẵn thôi ( a ta cười r gật)...nấu xong tôi bê ra
_anh chưa bh ăn mỳ mà cảm thấy ngon thế này đâu đấy
_vậy a thích thì cứ tự nhiên nhà còn rất nhiều mỳ ( r chúng tôi ngồi nhìn mưa rầm rì bên ngoài)...
_em tên là gì 
_Tâm ạ 
_tên thật nhẹ nhàng,em có bạn trai chưa ( tôi trợn mắt a ta xua tay ý a chỉ hỏi thôi mà)
_em sẽ k lấy chồng đâu chứ nói gì yêu?
_Tại sao thế k lẽ em ( ý a ta tôi xăng pha nhớt)
_đàn ông đa số k chung thuỷ và cực kì lăng nhăng nên tốt nhất k nên có tình cảm vs ai?
_e từng yêu ai bị nthe chưa?
_chưa chỉ là ng xung quanh ( tôi cúi đầu ý là mẹ tôi)
_Đừng suy nghĩ nhiều quá,đâu phải ai giống ai ?( a ta cười)
_cô gái hôm qua là bạn gái a à
_à k nó chỉ là em gai Của bạn thân anh,anh đi đón hộ thôi
_ầy cô gái đó xinh mà
_nhưng xấu tính ( tôi nhìn a ta cười)
Điện thoại a ta kêu lên ( lạ nhỉ sao a ta kêu k có sóng)
_anh phải đi rồi,có ng tới đón rồi
_à vâng có áo mưa đấy em lấy cho ( tôi với áo mưa n do cao quá a ta với r nhìn tôi cười)...a ta đi ra cửa và k quên nói
_Cám ơn em nhiều 
_k có gì ( tôi đóng cửa ) ...a ta vừa đi 1 lúc thì trời sấm chớp to mất điện bão bùng...tôi đi tìm nến n k có ,làm thế nào đây tối quá ,tôi ngồi chùm chăn co ro,mẹ ơi mẹ về đi con sợ ( đang nc mắt ngắn dài thì tiếng đập cửa tôi sợ hét loạn lên)
_Là anh đây mở cửa đi ( là a ta a ta quay lại)...vừa mở cửa ra tôi thấy anh ta ng ướt sũng đang nhìn tôi 
_em k sao chứ,a thấy sấm to lại mất điện nữa nên a quay lại ( tôi ngạc nhiên n nc mắt vẫn chảy) nín đi đừng sợ a sẽ ở đây ( tôi vừa mừng vừa sợ)
_còn bạn anh đâu
_vẫn chờ dưới xe ,k sao 
_người a ướt hết rồi kìa
_thì vậy biết sao giờ ( a ta cười ngô nghê)
_a thay đồ ra đi k ốm đấy lên giường đắp chăn tôi sẽ ngồi ở đây vắt hết nc đi sẽ nhanh khô áo...( a ta lên giường cơi đồ n tối nên tôi ngồi ở bên giường mẹ)...ngồi 1 lúc k thấy anh ta nói gì ,,,bên ngoài vẫn sấm chớp
_a có muốn uống sữa nóng không soi đèn tôi đi pha nhé ( k thấy trl)...tôi lò dò đi ra a ta nằm lạnh co ro và run ng sốt ...tôi đi lấy mấy chăn đăp cho anh ta và đắp khăn và ngồi đến khi trời sáng ...mẹ tôi đột nhiên lên tiếng
_Gì thế này ( tôi giật mình tỉnh và a ta cũng vậy)
_à a này là ( tôi phân vân kb nói thế nào


Đọc tiếp: 

Kiếp Yêu (Chap 2) - Tác Giả Huyền Thu


P/S: Truyện mình sưu tầm. Facebook tác giả: https://www.facebook.com/profile.php?id=100004860013218&fref=ts

Bạn có thể đọc Truyện Kiếp Yêu full ngay bây giờ

2 thg 2, 2017

Kiếp Yêu (Ngoại Truyện phần 6) - TG Huyền Thu

Kiếp Yêu ngoại truyện 6:

Thư ki: Tâm đi đâu vậy em
-em ra ngoài 1 lát em đi đã nhé
-xin phu nhân rồi sao
hiền: ta xin rồi k đến lượt ngươi nhắc
Tôi đi ra ngoài hiền vội vã lên xe đóng cửa lại

-đi đâu vậy ạ
-à chị hơi mệt đến viện khám chút ở trong cung bác sỹ không giỏi ( phét bác sỹ k giỏi thì ở đâu giỏi)...đến phong kham tu chị ta kéo tay tôi đi rất nhanh
-đây là khoa sản mà
-uk em vao khám đi chị khám bên này
-em k cần lắm em khám thường xuyên trong cung rôi mà
-cứ vao đi bác sỹ ở đây chị quen mà đằng nào cũng đến
-còn chị
-chị khám phụ khoa em cứ vào đi roi ra chỗ ngài là vừa
Vừa bc vào trong hai cô y tá và hai người đàn ông bác sỹ chi tôi
-bỏ quần ra
-sao lại bỏ các người làm j vậy bỏ tay tôi ra
-chúng tôi sẽ làm nhẹ nhàng
-các ngươi điên rồi làm j
-phá thai chúng tôi nhận tiền rồi cô gái yên tâm,sẽ nhẹ nhàng cho cô
-không buông ra ( tôi giật và gào lên) ngai đang ở đâu cứu em ....
Tiếng kêu của tôi giọt nước mắt chảy từng giọt,tâm ý của con người thật đang sợ đáng sợ hơn đó là lòng đố kị là sự gen tuông mù quáng
-Các người không được động vào tôi mau bỏ ra hãy để tôi đi thì các người sẽ được yên ổn ,làm ơn
-chúng tôi sẽ nhẹ nhàng nên trật tự đi
-không được,anh đang ở đâu hãy tới cứu em ( tôi nhắm mắt họ kéo tôi lên bàn giữ chặt tay và bắt đầu giữ chân tôi)...tiếng dao kéo được chuẩn bị ,tôi gọi hiền) chị làm ơn dừng lại đi con của tôi vô tội,dù chị cố giết tôi bao lần vì gen tuông tôi cũng đã bỏ qua,nhưng đây là con tôi chị hãy tỉnh táo lại đi ,làm ơn đừng hại con tôi ( cô ta đứng bên ngoài nói vọng vào)
-xin lỗi ngài đã không cần chị,tất cả chị sẽ cho kết thúc sai lầm của em đó chính là dám cướp đi ngươi yêu của chị,ngày mà chị tự đâm vào bụng đó chính là chị đã nghĩ ngài lên ngôi sẽ rời bỏ chị nên chị cố tình để ngài mãi mãi không quên chị nhưng thật không ngờ ngài lại rời bỏ chị đó chính là sai lầm để dẫn đến việc có em ngày hôm nay.
-chị đúng là 1 người phụ nữ độc đoán,tôi coi thường chị
-coi thường sao ,cám ơn quá muộn rồi mau giải quyết đi ( vừa nói xong tiếng người bên ngoài)
Hiền: sao mẹ lại tới đây
-đồ rắn độc ( là phu nhân phu nhân tôi gào lên gọi)
-bác ơi cứu con ( bà mở cửa vào,người trong cung đều bắt hết lấy bác sỹ và y tá ,tôi ôm bà khóc to) con sợ quá may có bác
-đừng sợ may là ta đến kịp,con rắn độc kia sẽ phải trả giá
Hiền: Vậy sao con cần ngài xử tội,con muôn chết trong tay ngài
-không ngờ lại đưa 1 con quỷ về nhà như vậy,con của ngài và quý nhân mà cô dám làm những việc tày trời thế này ,mau bắt cô ta đưa về cung ( Hiền cười)...ngài đang chờ tất cả ở cung rồi ( tôi ngạc nhiên)
-tại sao bác biết
-mọi hoạt động của con đi đâu ngài đều biết nhưng không nghĩ con rắn kia nó lại dám làm thế này?
-chị ta thật sự đã đánh mất lý trí rồi bác ạ
Về tới cung Hiền được đưa về cung của ngài còn tôi và phu nhân đi theo sau,,,ở hoa viên ngài vẫn đang ngồi tĩnh tâm suy nghĩ gì đó nhưng không thể đoán được vì ngài đang đeo mặt nạ,...
Phu nhân: con rắn này nó ( ngài dơ tay)
-lui hết đi
Phu nhân: không được cái này không thể tha cho cô ta dễ dàng được
-ta bảo lui ( a ta quát lên),,,tôi kéo tay phu nhân quay đi)Tâm ở lại ,lại đây...tôi đi ra chỗ a ta còn Hiền thì đang bị trói tay,a ta tiến ra chô Hiền bỏ trói ( Hiền cười) ,,,tôi quay đi không nói câu gì
Hiền: anh sẽ giết em chứ ( ngài bỏ mặt nạ rồi cười nhếch mồm thản nhiên)...
-Ta sao nỡ giết em ,em là 1 cô gái có ăn học,có 1 tấm lòng nhẹ nhàng như cơn gió,yêu và hận nó đã đi kèm và ăn sâu trong tâm trí em,oán hận lớn nhất của đời người đó là có duyên mà không phận,lúc đầu ta đã nghĩ ta và em đúng là có duyên và không phận ( Hiền sợ hãi khi nghe ngài nói từ tốn) nhưng có lẽ ta đã sai,sai khi vẫn còn chút lưu luyến với em ( ngài vuốt tóc hiền cươi nhẹ nhưng khiến Hiền sợ hãi) nên để sự việc ngày càng nan giải em nghĩ em sẽ hại được người mà ta yêu sao,không hề sự việc luôn nằm trong tầm kiểm soát của ta ,tình cảm mà ta dành cho em lúc này là sự thương hại,thương hại 1 cô gái với tham vọng chiếm hữu người khác bằng cách giết người nhưng em đã đi quá giới hạn hết lần này tới lần khác ta sẽ chỉ còn cách khiến em vĩnh viễn tránh xa ngươi mà ta yêu ta sẵn sàng chết vì cô ý thì có lẽ gì mà ta không thể giết em chỉ là ta thương hại mà thôi hãy nhớ kĩ ( Hiền chảy nc mắt vì những câu nói của ngài)...ngài đứng dậy nhìn Hiền vẻ khinh miệt,,,Hiền tóm chân ngài
-Hãy giết em đi tại sao a lại nói đó là thương hại tại sao a lại nói vậy ?
-Ta đã nói với em ai mới là người ta yêu nhưng em cố chấp sai càng thêm sai,
Thư kí vua: thưa ngài thuốc độc đã được mang tới
-Được vậy hãy để em tự rời xa anh đi,kể cả linh hồn hay thể xác hãy tránh xa người mà ta yêu tất cả về em ta sẽ quên hết không chút vương vấn vì em không xứng đáng để ta lưu luyến ( tôi keo tay ngài)
-em có thể nói không,hãy tha cho chị ta ( ngài gạt tay tôi)
-em mau về nghỉ ngơi đi
-em không muốn cứ oán hận mãi thế này hãy để chị ý ra khỏi cung và như vậy chị ý sẽ không bao giờ gặp em được ,sai lầm của chị ý chính là yêu 1 người quá nhiều đến mù quáng ( Hiền nhìn tôi rưng rưng)
-Được vận mệnh của em đã được quý nhân cứu hãy biết ơn người có tấm lòng như Tâm không oán trách không gét bỏ không sầu bi
-có em có sầu bi ( tôi nói khiến ngài suýt bật cười rồi quay đi nắm tay tôi )
-ta về nghỉ ngơi thôi sắp đến lễ kết hôn rồi
-anh về trước đi em còn có vc muôn nói với Hiền( hiền ngồi im k nói gì)...
Hiền: em đừng nghĩ em cứu chị mà chị phải khúm núm em
-em không cần chị khúm núm,em chỉ muốn nói rằng,tình yêu mà chị dành cho ngài chị hãy cứ giữ trong lòng kể cả ngài k còn yêu chị nhưng đó sẽ là hồi ức ở 1 nơi nào đó trong tim chị,còn bây giờ chị hãy sống với hiện tại vì có người vẫn sẵn sàng chết vì chị luôn âm thầm phía sau chị ( tôi bảo thư kí gọi Lân vào thấy Lân Hiền ngạc nhiên)trên dg về em có nhờ phu nhân mặc dù a ta k dc phép vào đây đáng tội chết nhưng a ta vẫn chấp nhận vì a ý nói chỉ cần chị ở đâu a ta nhất định sẽ đến,đó chính là tình yêu đích thực mà chị đang dc có hãy trân trọng nó
Lân: em có thể cho a 1 cơ hội nữa không Hiền ( tay a ta cầm bó hoa vs vẻ ngơ ngác,Hiền bật khóc to)
-Đồ hâm tại sao a suốt ngày theo tôi vậy
-cái này do anh thích em ( tôi cười,Lân ôm hiền )...tôi bước quay đi Hiền gọi với
-Cám ơn em,giờ chị đã hiểu vì sao ngài thích em rồi ,chị sẽ trân trọng những gì của hiện tại cám ơn em và xin lỗi em ( tôi cười rồi bc đi)...vào phòng ngài gập sách
Xem tiếp:

Kiếp Yêu ngoại truyện phần cuối

Bạn có thể đọc Truyện Kiếp Yêu full ngay bây giờ

Kiếp Yêu (Ngoại Truyện phần cuối) - TG Huyền Thu

Kiếp Yêu ngoại truyện cuối:

-em dám cho ngươi lạ vào cung,thích chết đúng không?
-à cho em phá lệ 1 lần ,tình yêu của con người liệu có dc ví như 1 bài toán khó không?
-hôm nay văn chương cơ đấy,nếu thật sự nó là 1 bài toán khó ta tin em không giải được ( quá náo khinh mình)

-không chơi với anh nữa em về đây ( ngài kéo tay hôn tôi rất mặn nồng,nụ hôn nhẹ nhàng đầy ấm áp) tôi đẩy ra rồi đỏ mặt quay đi...
Hôm đó tôi gọi cả Linh và người yêu Linh mặc dù bị cấm nhưng chính phu nhân duyệt cho họ vào...tôi được choàng chiếc áo đỏ đội mũ đá bằng kim cương và vô số hạt trai quý hiếm ,hôm nay tôi thật sự như nữ hoàng
Quay ra thì thư kí và phu nhân khóc lóc như đưa đám
Phu nhân; con đi lấy chồng ta ở với ai ( khổ thế chư nị)
Thư kí: em đi rồi ta biết chơi với ai
-Zời ạ con ở trong cung chứ đi đâu đâu?
Phu nhân: uk nhỉ thôi đừng khóc nữa ( bà kéo tay thư kí ,bó tay) người đâu mang mic vào cho ta hát
Hầu gái: dạ lệnh ngài hôm nay ban k ai được phép hát trước giờ nghi lễ kết hôn
-tại sao?
-dạ hình như ngài nói ngài sẽ buồn ngủ ạ ( hâu gái cười phu nhân ngơ ngác,ý nà giọng hát của bác khiên buồn ngủ)...
-con với cái náo quá ,à con đeo cái này vào đi Tâm
-gì vậy Bác ( 1 chiếc lắc tay)
-cái này đợt ta vào cung đeo mấy chục năm rồi sau này con có con dâu cũng hãy truyên đạt lại nhé
-vâng con cám ơn
-con không còn người thân,ta sẽ như mẹ con chăm sóc cho con ( tôi ôm bà khóc) nín đi k lem hét trang điểm ...và tối đó tôi bước vào chính đường của hoàng cung,,,mn đều đã đông đủ cả các quan ,điều tôi thấy vui là thấy Hiền và Linh ngồi 1 bàn ( cả 2 bạn trai họ đều dc phu nhân cho vào)...phu nhân nhìn tôi cười nụ cười hạnh phúc...còn ngài ngồi trên chiếc ghế đeo mặt nạ với vẻ uy nghiêm trong bộ vest đỏ đun và áo choàng đen lịch lãm...tôi bước tới quỳ xuống ,ngài lại cầm chiếc gậy chỉ vào tôi
-Ta đức vua đời thứ 17 thế giới ngầm tặng cho ngươi chức sắc chính cung,tặng ngươi của cải châu báu mọi thứ đều thuộc về ngươi ngay từ bây giờ ( tôi cúi đầu cám ơn,thư ki ra đưa cho tôi 1 chiếc mặt nạ rồi đeo vào)...ngài đứng dậy quàng tay tôi đi trong sự vỗ tay của mọi người ,ngài không cười cũng không bộc lộ gì cả chỉ là nắm tay tôi ấm áp tôi cảm nhận vậy là đủ...bước ra ngoài ngài rút bông hoa ở ngực đưa cho tôi
-Ta không thể cưới em như người thường tặng hoa trao nhẫn,nhưng ta sẽ tặng em cả trái tim của mình ( tôi rơi nước mắt sau lớp mặt nạ)
-đừng khóc
-sao anh biết em khóc
-ướt hết tay ta đây này ( nc mắt rơi xuống ướt tay áo ngài) ...tôi ôm ngài trước sự chứng kiến của mọi người ...và ném bông hoa đó ra phía sau cả hiền và linh đều tóm đứt mỗi người được 1 nửa...xe đi tới tôi và ngài đi lên xe
-Đi đâu vậy ạ
-trăng mật ( ô chửa sắp vượt mặt vẫn trăng mật)...ra sân bay lên máy bay tôi vẫn không biết là mình đi đâu ( ngài bỏ mặt nạ của tôi ra rồi thơm lên trán tôi) em ngủ đi khi nào tơi nơi ta sẽ gọi...đến khi tôi mở mắt thì thấy đang trên xe
-em ngủ bao lâu vậy đây là đâu ( ngài bịt mắt tôi lại) gì vậy? ( ngài không nói gì,đến nơi ngài bế tôi ra đi) e đi bộ dc mà ...ngài dừng lại đăt tôi xuống rồi tháo ra...tôi đang đứng trước cái cây chôn tro cốt của mẹ ( tôi ôm mồm nhìn ngài thì ngài nắm tay tôi)
-Chúng con về rồi thưa mẹ,con đã kết hôn với Tâm rồi,con hứa sẽ thay mẹ chăm sóc cho Tâm ( a ta cúi đầu,1 ông vua cúi đầu trước mẹ tôi,a ta đã làm)...
-cám ơn anh,mẹ ơi đây là chồng con bây giờ mẹ sắp có cháu ngoại rồi ...thấy tiếng Lan gọi
-Tâm ơi vào đi ( Lan đang nấu cơm trong nhà tôi cảm giác lần đầu khi chúng tôi đi thi trải qua bao nhiều chuyện thời gian trôi qua thật nhanh)...
Vua: ta vào ăn thôi em ( ngài nắm tay tôi đi vào hoà đồng tự nhiên ,ngài đã sắp xếp mọi thư cho tôi)...tối đến tôi ngồi dưới gốc cây trong lòng ngài và nói với ngài
-thơi gian qua thật nhanh anh nhỉ,duyên định thật kì lạ
-đúng vậy ta chưa bao giờ nghĩ sẽ yêu em
-em cũng vậy chưa bao giờ nghĩ anh sẽ yêu em,mẹ chắc vui khi thấy em được hạnh phúc
-chắc chắn rồi,ta sẽ phải đi công tác khoảng 4 tháng ,nếu em muốn em đi cùng ta
-không cần em sẽ về cung chờ ngài ( ngài nhìn tôi chúng tôi lại hôn nhau cùng cười với nhau)
-cảm ơn vì em đã mang đến cho ta tiếng cười ,điều mà ta luôn thiếu cảm ơn em rất nhiều ( ngài ôm tôi chúng tôi nhìn lên ánh trăng) người mà chúng tôi cảm ơn đó chính là ông trơi ,đã đem đến cho chúng tôi 1 mối nhân duyên 1 kiếp yêu nhau đầy ý nghĩa.....yêu và được yêu đó luôn là thứ tuyệt phẩm nhất thế gian...
The End

Đọc truyện khác cùng tác giả:

Đọc nhanh tại facebook tác giả: https://www.facebook.com/profile.php?id=100004860013218

Kiếp Yêu (Ngoại Truyện phần 5) - TG Huyền Thu

Kiếp Yêu ngoại truyện 5:

-không đúng anh toàn khiến tôi hiểu sai thôi ( ngài kéo tôi lên xe ,lên xe tôi đã thấy có bánh )

-ăn đi rôi ta sẽ trả lơi em ...về tới cung tôi ăn bánh kem rồi đi theo sau anh ta chợt va vào lưng a ta dừng lại tôi rơi bánh)...phía trước Hiền đang đứng nhìn lên trơi tuyết...tôi quay đi ngài giữ tay tôi nắm chặt
Hiền : Tuyết lại rơi rồi ,em nhớ chúng ta đã từng nói chuyện cả đêm dưới trời tuyết thế này
Vua: Ta không quên nhưng ta sẽ không lưu giữ nó,hãy quên ta đi được không ta muốn trân trọng em vì em đã từng là 1 thứ gì đó quan trọng của ta nhưng nó không có nghĩa đó là tình yêu,ta giờ chỉ muốn dành tất cả cho người mà ta yêu ( a ta keo tôi lên khién tôi ngại)
Hiền: em không ý kiến em tin có 1 ngày anh sẽ nghĩ lại và ( a ta ngắt lời)
-ta đã trả nợ cho em và ta có thể sẵn sàng chết vì người con gái này,dù ngốc nghếch nhưng cô gái này khiến trái tim ta mỉm cười dù không bằng em ở điểm gì nhưng ta sẽ trả lơi em ( a ta quay sang nhìn tôi) người ta yêu là em Tâm ạ ( a ta hôn tôi bánh kem vẫn dính trên môi)...nụ hôn dưới trơi tuyết trước mặt Hiền khiên tôi tròn mắt ngạc nhiên,ngài đang làm gì vậy????
Thời gian hay không gian và những nỗi niềm trong tôi dường như tan biến tất cả,Hiền kéo tay ngài
-Anh không thể làm thế với em được,anh chắc chắn chưa thể quên em nhanh như thế này được
-Anh xin lỗi ( ngài nắm chặt tay tôi)
-em thật sự rất yêu anh,em đã chờ đến ngày anh quay trở lại tìm em ,tại sao bao nhiêu năm qua a không tìm em ( tôi thấy Hiền gào lên liền ngại cúi đầu)
-có lẽ anh đã hết yêu em từ lâu rồi đó chỉ là 1 chút vương vấn,khi gặp lại em ta không còn cảm giác nữa rồi
-vậy sao vậy thì em chỉ muốn xác minh lại 1 lần nữa cho rõ ràng đó chính là ( cô ta kéo tôi ngã ùm từ trên cầu xuống sông)...ý của cô ta là gì cô ta thật sự muốn xem ngài có phản ứng ra sao hay không sao ,,,( cô ta nói với) nếu anh thật sự không cứu em ,em sẽ tin...ngài ngạc nhiên với tay rồi chợt dừng lại,,,và đưng từ trên nhìn xuống
Vua: em hãy để tất cả cuốn đi như dòng nước này xuôi theo dòng và không thể quay ngược trở lại ( tôi biết bơi nên tóm tay Hiền chị ta đẩy)
Hiền: tôi không cần cô giúp
-chị điên rồi lạnh lắm mau bám vào tay tôi chặt vào
-tôi không cần,tôi chờ ngài ( tôi giữ Hiền nổi trên mặt nước ngó lên cầu không thấy anh ta đâu)
-chị cần phải chấp nhận 1 điều rằng ngài không còn yêu chị nữa đó là sự thật ( Tôi kéo hiền vào bơ chị ta nằm khóc nức nở)
Hiền: tôi hy vọng ngài yêu tôi mãi mãi 1 cách tự tin nhưng không phải vậy,ngài không bận tâm đến tôi nữa rồi ( tôi nằm thở hổn hển)
-còn có người yêu chị sao chị không thử chấp nhận đi ( hiền quay sang nhìn tôi) đôi khi thứ chúng ta muốn chính là thứ chúng ta tham vọng và nếu tham vọng sai vị trí nó sẽ khiến chị sai hướng ( hầu gái đi ra nhìn tôi và Hiền rồi choàng áo cho cả hai)...tôi ngồi dậy thì ngài đi ra bế tôi lên trước mặt Hiền
-Em sẽ bị phạt vì tội lôi quý nhân xuống nước hãy tự về kiểm điểm lại đi ( tôi kéo áo ngai)
-em tự đi được
-nằm yên đi ( ngài quay đi còn hiền nói với)
-anh có cần quên em nhanh như vậy không tại sao ,tại sao ( hiền gào lên)...anh ta đứng lại thở dài rồi nói
-anh xin lỗi đó đã là quá khứ rồi, hiện tại anh sắp có gia đình nhỏ rồi và anh muốn trân trọng gia đình của anh bảo vệ nó đối với anh vậy là đủ ,,( ngai quay đi khuôn mặt không có chút cảm giác gì,tôi thấy đến lúc này lại thương cho Hiền,về cung ngài tôi dc hầu gái đưa đi sưởi ấm lau đầu,khi đi ra ngài đang ngồi đọc và viết gì đó trong cặp kính ,tôi bước tới rón rén
-Lại đây,uống cái này đi ( ngài đưa cho tôi 1 cốc sữa rồi nhìn tôi uống)
-xong rồi em lạnh em đi ngủ trước đây ( tư dưng thấy ngài đeo kính làm việc thấy ngại ngùng,ngai kéo tay tôi ngồi vào lòng rồi hôn tôi,tôi đẩy)
-Đừng em đang mang thai,không được ( ngài cười rồi vẫn hôn tôi rồi ôm vào lòng)
-lúc nào cũng thế này thì ta không mong gì hơn,ngủ đi ( ngài xoa đầu rồi tôi nằm ngủ lịm trong lòng ngài) ....nửa đêm tôi thấy máy ngài có tin nhắn nên tôi chợt tỉnh,tôi với tay để tắt chuông thì ngài đột nhiên nói
-để đó ngủ tiếp đi
-nhưng đêm có tin nhắn hay có việc quan trọng
-đó không phải việc của em ,ngủ đi ( tôi lụng bụng quay đi)...có gì mà anh ta phản ứng ghê vậy...thấy a ta bỏ máy ra đọc tôi quay lại ,anh ta vội để lại trên bàn
-sao a phải giấu vậy ( a ta không nói gì nhắm mắt tôi vội chồm qua anh ta vồ lấy máy và đọc
"Nếu anh không tới cạnh em đêm nay ,anh sẽ không bao giờ thấy em được nữa"...tôi vội bật dậy và a ta thở dài
-ngủ đi đừng làm ồn
-nhưng chị Hiền nhắn tin cho anh thế này anh không lo sao ,không khéo chị ý ( tôi đang nói anh ta bật dậy nắm hai tay tôi trợn mắt lên)
-ta sang đó sẽ chỉ khiến cho Hiền thêm suy nghĩ rằng ta còn chút lưu luyên và em sẽ lại buồn rầu và trách móc ta,cho người khác hy vọng chính là giết chết họ em hiểu không?( tôi tròn mắt không nói gì)
-cái này,em không rõ lắm nhưng nếu có 1 ngày anh đối xử vs em như vậy thì không biết em sẽ thế nào nữa (tôi nằm xuống chùm chăn,ngài cũng năm rồi quay sang ôm tôi)
-kết thúc chuyện này ở đây dc rồi ,ta không muốn tranh cãi với em nữa ( tôi nằm im không nói gì) ...
-nhưng dù sao anh cũng nên trả lời lại và ( vừa nói xong ngài bật dậy hôn và cởi áo tôi) em đang nói mà
-trong phòng của ta ,ta không muốn nhắc tới người phụ nữ khác ,em phải ngoan đừng chống đối ta ,em biết ta thương em nhưng cái gì cũng có giới hạn hiểu không?
-không hiểu ,em mệt lắm không dc đâu ( ngài vẫn ôm hôn tôi và chúng tôi lại hoà quyện 1 cách nhẹ nhàng ấm áp nhất) ...hôm sau tỉnh dậy tôi thấy phu nhân và thư kí đã dứng bên ngoài
Phu nhân: con đây rồi ,ta vui với sướng quá con ạ
Thư kí: chúc mừng em
-chuyện gì vậy hai người làm gì mà cười tít mắt vậy
-Có lệnh con được phong làm chính cung đệ nhất phu nhân rồi con ơi
Thư kí: trơi ơi điều mà bao cô gái hằng mơ đó em
-đó là gì ạ
-là 1 đám cưới theo nghi thức hoàng cung chính là ngài đang muốn đám cưới với con đó ( tôi ôm mồm rơi nc mắt nụ cười hạnh phúc)
-thật,thật ạ
-đúng rồi con bõ cái công bao nhiêu ngày thung thướng giờ thì thướng thật rồi( :))))
-vậy ngài đâu rồi ạ
-đi osaka rồi con chuẩn bị đi mai sẽ là ngày lành mà ta chọn rồi
-vâng con sướng quá bác ạ
-ta cũng thế ( chúng tôi cười híp mắt)...
Đến trưa khi hầu gái và mn ở cung tôi tấp nập chuẩn bị ra vào ,còn tôi đang được chăm sóc da làm móng mọi thứ,mn đều chúc mừng cho tôi,chưa bao giờ tôi cảm thấy nhớ ngài như lúc này,,,đột nhiên Hiền đi sang chúc mưng
-chúc mừng em chị nghe tin rồi,chắc cưới em xong chị cũng sẽ đi ngài có lệnh bảo chị đi hôm nay nhưng chị xin ở lại để cưới em
-vâng chị cứ ở lại chơi nhé,mọi chuyện qua rồi mà đừng để trong lòng,thoải mái nhé
-uk đi thôi
-đi đâu ạ ( chị ta nói nhỏ vào tai tôi)...
-ngài hẹn chúng ta ra ngoài ăn bữa thân mật chia tay chị như 1 người bạn k lẽ em k đi
-em nghĩ tối ngài mới về tới đây chứ
-ngài về rồi nhắn chị bảo đón em
-vâng vậy đi thôi
Xem tiếp:

Kiếp Yêu ngoại truyện 6

Bạn có thể đọc Truyện Kiếp Yêu full ngay bây giờ

Kiếp Yêu (Ngoại Truyện phần 4) - TG Huyền Thu

Kiếp Yêu ngoại truyện 4:

-à chị không để ý đâu xí xoá đi ( ý chị tôi nhỏ nhen chứ gì)
-vâng em thấy em cũng hơi quá ( quá con khỉ gì -chị em mình ra ngoài kia đạp xe đi nghe nói em rất thích đạp xe chị cũng vậy

Thư kí: tiểu thư Tâm đang mang thai có lẽ sẽ nguy hiểm đó ạ
-càng mang thai chúng ta càng nên vận động chứ nhỉ ( phu nhân đi tới)
Phu nhân: Tâm đang mang thai sao có thể đạp xe được quá nguy hiểm rồi
Hiền: con hiểu rồi chỉ là con muôn hít thở không khí cùng Tâm thôi mn đừng nghiêm trọng như vậy sẽ khiến con ngại
-được rồi em và chị đi ,e cũng thích đạp xe có sao đâu nhẹ nhàng mà trong cung cũng toàn bãi cỏ nhiều
Phu nhân: kìa con
-con ổn bác đừng lo ...
Ra ngoài đạp xe đi thong dong rất bình thản Hiền bảo tôi
-tâm trạng em sao rồi ,còn gét chị lắm đúng không?
-à không sao chị nói vậy ( có tau gét mi)
-chị cảm nhận vậy vì phụ nữ luôn có tính này gen gét đố kị không ngoại lệ ai,nhưng tình yêu của chị đối với ngài là bất diệt dù ngài có yêu ai đi chăng nữa chị tin tình cảm của chị sẽ k bh phai nhạt ,ngài chỉ đang quan tâm em vì em mới lạ em ngây thơ mà thôi
-tình cảm của ngài em tin và sẽ trân trọng nó,em tin ngài yêu em bằng chính con tim mình
-vậy sao chúng ta lại thử xem nhé ( cô ta đạp vào xe tôi và xe cô ta cũng nẩy ra cả hai đều ngã lăn trên bãi cỏ)...đúng lúc đó anh ta đi tới ( cô ta đã nhìn thấy nên cố tình)...lại 1 lần nữa cô ta muốn thể hiện cho tôi thấy...anh ta chạy ra đỡ hiền
-Em k sao chứ có đau không để ta gọi người ( tôi lăn vào góc bị xước chảy máu tay a ta k hè để ý tới)
-em ổn mà
-không đươc rồi chân em chảy máu rồi ( a ta bế Hiền lên cô ta nhìn tôi cười rồi chỉ cho ngài)
-Tâm cũng bị ngã Tâm đang ở kia kìa ( a ta giờ mới để ý đến tôi ,thì tôi cố đứng dậy mặt lầm lỳ phủi quần không nói gì)
Vua: Ta ( a ta đang bế Hiền) không thấy em ( tôi không nói gì lấy mũ đội vào đầu đứng dậy dắt xe quay đi)...
Hiền : Tâm hình như cũng bị thương ( nói xong cô ta giữ đầu gối còn tôi cũng rách chân nhưng vẫn cố đi )....về tới cung thư kí của tôi gào lên
-chị bảo mà sao em còn cứ đi
-em ổn mà ( vừa cười nc mắt vừa rơi)
-em muốn xin phu nhân cho em xuất cung
-em đi đâu
-em chi muốn đi đâu đó hít thở ( vừa nói xong thấy Linh đi vào vỗ vai)
-sao nào nhớ chị không ( thấy tôi chân tay xước nc mắt ngắn dài) sao vậy em?
-cho em đi đâu đó đi em buồn ( tôi và Linh qua xin phu nhân ) và đi ngay sau đó
Thư kí: ngài phải họp ngay nên
-chị k cần nói hộ đâu em đi đây ( tôi đội mũ ngồi trên chiếc xe mui trần của Linh ra khỏi cung)...
Linh: chân tay sao rồi có đỡ hơn không?
-thuốc đó tốt lắm e xước chút da thôi
-để ý chứ đang mang thai rồi đúng không?
-vâng em được 2 tháng rồi
-giai đoạn này nên chú ý,chị nghe phu nhân nói dạo này em hay suy nghĩ ,cái gì đáng nghĩ thì nghĩ không thì bỏ qua đi hãy nghĩ cho con em
-vâng mà ta đi đâu đây chị
-đi mua đồ ,hôm nay là sinh nhật người đó anh ý đã ngỏ ý yêu chị mấy lần rồi nhưng chị chưa dám nhận lời
-ô tại sao vậy sao chị k nhận lời đi,yêu mà sao không nhận lời
-vì chị đã từng có con rồi ( tôi cúi đầu) à ý chị không nghĩ hay trách ngài do chị mà ngày đó do chị
-chẳng do ai cả hôm nay hãy thật đẹp ở bên người chị thích mạnh dạn lên em ủng hộ chị
-được vậy đi làm đẹp thôi
Chúng tôi đi mua sắm,spa và màn biến hình bắt đầu...Linh bước ra trong bộ váy hồng đáng yêu
Linh: Dư lào ổn không( khổ ai cũng nhiễm)
-ổn rồi quá đẹp rồi tối nay phải toả sáng
-được đi thôi ,sao em mặc bộ đơn giản vậy
-em có phải nhân vật chính đâu ( tôi mặc áo dài chùm quần và khoác áo lông) ...
Tơi sinh nhật của anh bạn Linh ,Linh hồi hộp tôi nhìn rõ sự hồi hộp căng thẳng của Linh,thật sự chị đã yêu rồi,tôi đẩy chị
-Nào công chúa hôm nay hãy trả lời thẳng thắn đối mặt với thứ mà tim chị muốn nói bắt đầu thôi nào ( tôi hẩy vai)
-cám ơn em có em nói chuyện chị tự tin lên rất nhiều
-thật ra chuyện của chị chỉ cần là nhận lời là xong,còn đến chính bản thân em ngài vẫn chưa 1 lần nói rõ em là gì của ngài
-thôi đừng buồn vì ngài là Vua em ạ,1 ông vua có mọi quyền lực sự thống trị đó khiến tính cách ngài sẽ k dc giống như người bình thường
-thôi đừng nói chuyện của em vào đi (bữa tiệc cũng không nhỏ chắc anh ta cũng không phải dạng vừa rồi :)))....tôi và linh bước tới không thấy bạn Linh đâu ,Linh hỏi cô bạn
-Anh Kenji đâu rồi
-anh ý ở trên lầu đó đến muộn vậy
-Tâm đi cùng chị lên nhé
-thôi em ở đây thôi lên làm gì nữa
-đi đi mà chị thấy anh ý rồi em đi nhé chị run lắm
-được rồi vậy lên thôi ( tôi là Linh cười vui vẻ đi lên)...tới phòng thấy cửa phòng hé hé 1 cô gái đang nắm tay a chàng đó ,tôi nhìn sang Linh cảm giác này tôi hiểu Linh thở dài rồi ôm tim và tôi giữ tay,,,Cô gái đó thơm vào má anh ta chụt 1 cái Linh rơi nc mắt quay đi ( tôi giữ lại)
-chị hãy nghe anh ý nói 1 lần đi
-không cần nữa chị về đây ( thấy tiếng Linh a ta chạy ra kéo tay Linh)
-em đến rồi sao anh vào naomi chỉ là ( a ta ấp úng)
Linh: bỏ tay tôi ra đi ( tình trạng giống tôi đang lặp lại tôi đã đứng chứng kiến và cũng đã phản ứng như Linh) tôi xuất hiện ở đây có lẽ như kẻ thừa
-anh và naomi chỉ là bạn bè cô ý nhờ anh và a làm hộ 1 việc nên cô ý cám ơn
-cám ơn bằng cách hôn hít vậy sao
-tôi thích em chỉ vậy thôi ( lời tỏ tình khiến tôi vui thay cho Linh,anh ta ôm mặt hôn Linh trước cô gái kia,anh ta đã mạnh dạn như vậy phải đó mới là tình yêu)...tôi cười rồi hẩy vai Linh
-Xong nhiệm vụ nhé
-điên xuống dưới đi ngoi ăn cùng luôn bọn chị ( họ nắm tay trong tay rất hạnh phúc)...
Xuống dưới ngồi vào bàn ,họ nhìn Linh Và Kenji tay trong tay ,Kenji tự hào giới thiệu với mọi người Linh là bạn gái cùng nhau cắt bánh ,họ hoan hô tôi cũng vô tay hô tô
-Đẹp đôi lắm ( Linh nhìn tôi bật cười rồi tự nhiên đèn tắt hết đi,Người ở bên ngoài chạy vào hô)
-mau cúi hết đầu xuống nhanh lên ( khiến mn náo loạn) Linh hiểu rằng a ta đang tới nên nói nhỏ vào tai người yêu anh ta cũng cúi đầu...anh ta bước tơi trong bộ vest màu xanh khói choàng áo xanh đen đeo mặt nạ và ngồi xuống chi Linh)
-em biết em tội gì không
Linh: dạ em không biết
-em đã đưa quý nhân ra ngoài mà chưa có sự cho phép của ta ( mn ngồi im lắng nghe họ xì xào k lẽ quý nhân vậy là vua thế giới ngầm đã tới họ ôm mồm im bặt)
-em biết lỗi rồi ( a ta quay đi chỉ sang tôi)
-lại đây
-không tôi không muôn về ( a ta tức giận đứng dậy ,Linh chạy xuống kéo tay tôi)...
Linh: sao em nói vậy
-chị lúc nãy thấy anh kenji chỉ là thơm má thôi đúng không,con em chứng kiến anh ta hôn người khác 3 lần anh ta thậm chí còn không thèm ngó xem em ở đâu trong mắt anh ta chỉ có tình cũ thôi tôi nói đúng không?
-im ngay ( a ta quát lên mn sợ )
-tôi không im tôi k theo anh về đâu ( tôi đẩy người chạy ra ngoài và cứ thế chạy vừa đi vừa khóc,dù có chết đoi tôi cũng k thèm đến cái mặt anh nữa,nói xong thấy bánh ngọt bụng sôi lên...con chịu khó nhé mẹ sẽ tìm cách ( tôi ngồi sụp xuống ôm đầu khóc nhưng mà mẹ chưa nghĩ được ra cách gì thì làm sao bh hả con)...
-vậy ăn thôi còn nghĩ gì nữa ( a ta đứng trc mặt tôi đã bỏ mặt nạ và k có ai đi theo)
-tôi không thèm dùng tiền của anh ( a ta kéo tôi ôm)
-em đang nghĩ ta không giết được em nên em càng ngày càng quá đáng rồi đấy( tôi đẩy a ta kéo vào vết tôi ngã xe đạp tôi nhăn mặt)
-đau quá ( a ta vội kéo tay áo tôi lên)
-em bị thương rồi tại sao vậy ( tôi giật)
-anh trong mắt không hề có tôi ,tôi ngã ngay trước mặt anh mà anh k nhớ gì sao?
-ta nghĩ em ổn nên mới đúng dậy đi như vậy ( tôi cười)
-khỏi cần nói nữa tôi mệt rồi,anh về đi tôi muốn ở 1 mình ( tôi quay đi dưới ánh đèn đường tuyết đang rơi tôi lầm bầm ,dạo này mình bạo quá toàn nói những câu đáng chết mà sao hắn k đi theo nhỉ)...đi được 1 đoạn tôi nghĩ không được quay lại nhất định mình k dc quay đầu lại,thấy im im tôi nghĩ anh ta mặc kệ mình thật rồi,mình biết ngay mà ,tôi hít hơi thật sâu và quay lại,anh đang đứng ngay sau tôi,tuyết rơi đầy tóc ngài mái tóc đó khiến tim tôi như muốn ngừng lại giây phút này để ngắm ngài ngắm tâm tư người ,ngài vẫn đi theo tôi từng bước chân
-Anh đi theo tôi làm gì ( lời nói khác suy nghĩ,a ta chạy tới bỏ áo choàng và choàng lên vai tôi)
-tuyết rơi rồi chúng ta về thôi ,ta đã nói sẽ không bao giờ rời xa em đúng không dù em có bước nghìn bước hay xa ngàn dặm ta nhất định vẫn bước theo em đến khi nào thấy em thì thôi ( tôi rơi nước mắt ngài lau) em không tin vào trái tim ta sao,duyên đến duyên đi ta đã từng như vậy nhưng duyên định ta chưa có và em chính là duyên định của đời ta
Xem tiếp:

Kiếp Yêu ngoại truyện 5

Bạn có thể đọc Truyện Kiếp Yêu full ngay bây giờ

Kiếp Yêu (Ngoại Truyện phần 3) - TG Huyền Thu

Kiếp Yêu ngoại truyện phần 3:

Anh ta quay đi tôi kéo tay
-anh thật sự coi tôi là gì vậy?
-yên lặng và tự em suy nghĩ lại đi câu trả lời luôn luôn hiện rõ trước mặt của em,ta sẽ giết tất cả người ở đây nếu em dám nhăc lại việc rời xa ta,đó sẽ là bản án tử do chính em mang lại ...

Anh ta quay đi còn tôi ôm bàn nhìn theo bóng ngài đang khuất dần....phải làm sao khi luôn có 1 ngươi mà ngài từng yêu ở bên cạnh,tôi vẫn không tự tin vào trái tim của người....
Cảm giác của tôi lúc này là nhớ mẹ,nhớ bạn ở quê nhà,tất cả đã như gió cuốn mà bay đi trước mắt tôi 1 cách nhẹ nhàng nhất ,
Thư kí: em đừng chọc giận ngài nữa hiện tại ngài vẫn đang ốm mà,em không thấy áo ngài rỉ máu sao
-em không sai tên lăng nhăng,trước mặt em và Hiền anh ta không dám trả lời câu hỏi của em,em vừa tát cô ta nữa em điên rồi ( tôi gào lên)
-thật sao,trơi làm gì đến mức đó
-nhưng tại cô ta đã hôn ( tôi tức k nói nữa)
-vậy ai là người chủ động ngài hay Hiền
-em thấy 3 lần rồi,thì chị ý chủ động nhưng anh ta k phản ứng
-không phản ứng tức là ngài tôn trọng cô ta ngài đâu có hôn lại
-có lần đầu đợt bên Việt Nam có hôn lại ( nói xong tôi nắm tay lầm bầm) anh ta quá tham lam
-em phải hiểu ngài là đàn ông dù sao thì cũng đã từng yêu Hiền rất nhiều
-thôi kệ ,em nhất định phải tránh anh ta ( vừa nói xong thư kí vua đi sang)...
-thưa tiểu thư có lệnh từ bây giờ tiểu thư sang đó sinh hoạt ạ
-tôi không sang đâu ( thư ki và hầu gái nhìn tôi họ sợ bị ngài phạt) thôi chị chuẩn bị đồ cho em rồi nghỉ ngơi đi cũng bầu bí mà
-thì chị chơi suốt mà có làm gì đâu em mau qua đi ngài đang chờ em đấy ( tôi đi sang bên cung anh ta rồi rón rén dòm ngó)...anh ta đâu nhi quả này mình phải nói thẳng với anh ta về Hiền ,dòm vào phòng thay đồ thì a ta dòm mặt ra khiến tôi giật mình
-em làm gì khuất tất mà phải giật mình vậy
-tôi làm gì mà khuất tất ( hôm nay mới để ý phòng thay đồ của anh ta vest và áo choàng không biết bn bộ giầy mũ đồng hồ đồ thể thao ,anh ta đang mặc chiếc áo len trắng quần xuông đen,chiếc áo dính máu thấy ngài đang cầm trên tay)...
-lại đây (a ta ngồi xuống)
-anh nói luôn đi,Hiền chị ta đã từng giết có ý định ( tôi nói nhưng ấp úng)
-vậy em nghĩ ta sẽ dung túng cho Hiền giết em sao?
-ai mà biết được ( tôi quay đi anh ta cười)
-ta thật sự khó xử nếu em là ta em sẽ hiểu,Ta không thể phũ phàng hay có ý định hại Hiền được vì do ta nên Hiền đã có tạp niệm ( là ý đồ xấu)
-tôi đi ngủ đây,tôi mệt khi phải thấy a hôn người khác quá nhiều rồi
-lại đây ( tôi đi lò dò ra a ta chợt đứng dậy hôn tôi khiến tôi ngạc nhiên tròn mắt,tôi lùi lại)
-anh làm gì thế ,tự dưng bất thình lình
-nụ hôn có thể ví như sự truyền đạt của đối phương,nụ hôn khi mua chuộc trao đổi nhau vì ham muốn,nụ hôn bị gượng ep và nụ hôn dành cho người mình yêu em hãy tự cảm nhận nó đi ( tôi gãi đầu)
-tôi không hiểu,tóm lại a vẫn thích để Hiền ở lại bên cạnh ,tôi không có ý bảo chị ý đi tôi không có quyền đó nhưng tôi ( ngài ngắt lời)
-cái em kém cỏi nhất chính là kém tự tin vào bản thân em,vào thứ tình cảm ta dành cho em ,em đều không để ý tới ( a ta tức đi ra giường nằm ô ai đang tức ai)...đang đứng hít mạnh tự dưng buồn nôn chạy vội đi oẹ vừa oẹ vừa thở vì mệt nước mắt chảy cả ra...bàn tay ngài từ sau xoa lưng cho tôi mặt lo lắng) em ổn không?
-tại anh đấy (tôi gào lên rồi lau nước mắt) quay đi rửa mồm...
-có cần ta gọi người không
-không cần tôi mang thai giai đoạn này nên vậy thôi,,
-vậy à ( hỏi dở hơi chồng với chả con) ...rửa mồm xong tôi dựa vào bệ thở vì mệt ,ngài bế tôi lên
-tôi đi được mà ( nói thì nói thế vẫn sướng haha)
-đi ngủ thôi,con của ta sẽ mệt khi mẹ nó cứ suốt ngày than vãn đấy
-tôi không có than ( a ta đặt tôi xuống rồi ngồi cạnh)
-ta luôn mong em được yên bình,mạnh khoẻ
-anh đang chúc tết tôi đấy à ( a ta bật cười to) rồi ngài lên giường ôm,tôi gạt tay a ta không ôm nữa quay đi nhắm mắt ( ô mới gạt 1 lần đã bỏ cuộc)...Hôm sau mở mắt ra thấy bác sỹ đứng ngay cạnh khiến tôi giật mình ( bác sỹ nữ)
-chào tiểu thư tôi tới khám cho tiểu thư
-tôi ổn mà
-kiểm tra định kì đó ạ ,có lệnh của ngài đó ạ
(Xong xuôi ) tiểu thư nên bồi bổ thêm canxi ,ngày uống 3 ly sữa bầu chịu khó thee dục là được
-vâng cám ơn chị ( tôi ra ngoài vươn vai uốn éo thể dục) rồi chạy về cung của tôi...thấy Hiền đang chờ ,thấy tôi chị ta rất vui vẻ ( kì lạ)
-em về rồi đó à nghe nói từ giờ em sẽ ở cung của ngài
-vâng chuyện hôm qua
Xem tiếp:

Kiếp Yêu  ngoại truyện 4

Bạn có thể đọc Truyện Kiếp Yêu full ngay bây giờ

Kiếp Yêu (Ngoại Truyện phần 2) - TG Huyền Thu

Kiếp Yêu Ngoại Truyện 2:

-em cũng yêu anh ( tôi rúc đầu vào ngực ngài tựa nhẹ hơi ấm của ngài khiến tôi cảm thấy yên bình)...khi tỉnh dậy tôi lại không thấy anh ta đâu,anh ta đi đâu nhỉ,tôi đi ra ngoài hỏi hầu gái

-ngài đi từ lúc nào vậy em?
-ngài đi họp rồi thưa tiểu thư
-ngài đang ốm mà ( mọi vc ngài tư đâm được giấu diếm) ...tôi chạy xuống bếp các đầu bếp cúi chào tôi
-Tiểu thư ở đây không tiện ah
-cháu muốn nhờ chú được không ạ,chú có thể dậy cháu nấu cháo không ạ hoặc món gì ngon cho người ốm,cháu muốn mang cho ngài ăn
-thực đơn của ngài đã được lên lịch rồi thưa tiểu thư,còn món canh thần chưa nấu
-vậy cho cháu nấu nhé cháu muốn giúp
Tôi lần đầu được nấu ăn cho ngài,cảm giác vui vui lâng lâng,,,xong xuôi tôi ngửi các món chuẩn bị cho ngài đều được kiểm tra cẩn thận,tôi hí hửng bê món canh đó lên,thấy ngài đang ngồi đọc gì đó và như ngủ gật,tôi ra tháo mặt nạ ra ngài mở mắt...
-Anh đói chưa ăn thôi ( ngài vuốt má tôi cười nhẹ nhàng),,,món canh này ngon lắm ( tôi chỉ chỉ)...
-thư kí tiểu thư Hiền sao rồi?
-Dạ đã tỉnh rồi ạ ,hiện đang được bồi bổ rồi thưa ngài
-làm tốt lắm ,bê món canh này qua đó nói ta ban để mau khoẻ lại ( tôi cúi đầu không nói gì)...ngài kéo ghế ngồi xuống còn tôi thì cứ cố nghĩ ,dù sao cũng có mấy loại canh mà ( tôi cầm chén cơm ăn cúi đầu và buồn thiu)...em ăn đi sao gẩy mãi vậy ,đồ hôm nay không ngon sao?
-không phải ngon lắm ( tôi cười gượng)...
Thư kí: tiểu thư Hiền vừa mới ngất lần nữa thưa ngài ( a ta vội vàng đứng dậy chạy ngay đi rồi gục ở ngoài cửa vì vết thương chảy máu ra ngoài áo) kìa ngài đừng cố ( tôi chạy ra đỡ ngài cố đứng dậy)
-ta đi được ( a ta gạt tay tôi ra rồi đi qua đó cảm giác lúc đó không còn là gen nữa mà nó có cảm giác nhói lòng)...tôi cố giữ bình tĩnh,ngài nói yêu mày mà Tâm sao mày còn cứ suy nghĩ linh tinh vậy,( tôi cố gõ đầu) đến chỗ Hiền tôi thấy Hiền đang dựa vào vai ngài khóc thút thít
-em lo cho anh quá nếu anh có làm sao chắc em cũng không sống nổi được mất
-ta không sao rồi nín đi (a ta lấy khăn đưa cho Hiền ý nói lau nước mắt)
-anh có tha thứ cho em không?
-ta tha thứ cho em,nên em đừng bận tâm cố gắng ăn uống bồi bổ ( ngài cầm bát canh đó đút cho Hiền)...tôi đứng ngoài cửa nắm chặt tay quay đi,,,Hiền gọi
-Tâm em đến rồi sao?( ngài quay ra ,tôi vẫn không quay đầu lại và giả vờ cười)
-em chợt nhớ tới giờ em chơi cầu lông rồi,hai người nói chuyện đi ( tôi quay lại cười ngài đứng dậy định ra chỗ tôi Hiền kéo tay)
-vậy em đi đi,( chị ta cười nhạt,chị ta vẫn không buông anh ta đúng vậy tình yêu của họ vẫn ở đâu đó trong tim họ) ...tôi chạy đi ngài chạy theo gọi
-Đứng lại ( tôi vẫn chạy rất nhanh)...rồi vấp ngã xước đầu gối ngài chạy tới thổi
-em chạy nhanh vậy làm gì ( tôi gạt)
-anh chẳng bao giờ hiểu tôi nghĩ gì cả ( tôi đứng dậy anh ta kéo tay)
-nói rõ ra xem nào,ta không hiểu?
-giờ thì không cần hiểu nữa ,anh muốn làm gì thì làm đi ( tôi gào lên ngài ngạc nhiên còn tôi chạy đi) về cung nằm phịch xuống ...ngài chẳng bao giờ hiểu thành ý của tôi gì cả,,,
Phu nhân: con ơi đàn ca sáo nhị đi ( thấy tôi lại nc mắt ngắn dài) lại sao vậy
-không con mệt thôi ,nhưng vẫn xoã được ( bà đang cầm míc tôi hất tóc gào thét ôm đầu vò tai khiến bà gọi thư kí)
-thư kí nó chuyển hiện tượng dư lày từ bao giờ vậy
-mới được 5 phút kể từ khi gặp phu nhân đó ạ ( ý bảo phu nhân hâm nốt)...
Thư kí vua : đây là thuốc bôi ngài bảo tôi mang qua chân tiểu thư đang bị thương đấy ạ
-anh mang về đi bảo tôi không cần ( giận dỗi)
-thàn chỉ có lệnh mang tới,thần xin lui ạ
Phu nhân: lại lien quan tới nhau rồi con có việc buồn gì thì chỉ có y rằng cãi nhau với ngài
-con buồn nôn quá ( nói xong tôi nôn oẹ )...phu nhân vỗ lưng:
-khổ thân con,đang thời kì đầu nghén ngẩm khổ lắm ( bà đưa nước cho tôi uống)...
-chắc con phải đi ngủ thôi,mắt díp vào rồi đây
-uk con nghỉ ngơi đi đừng nghĩ gì nhiều
-con biết mà ( tôi lên giường nằm ngủ 1 mạch vì quá mẹt và buồn ngủ)...lát sau thư kí gọi
-Tâm dậy ăn đi em bầu bí ăn cho đúng giờ
-vâng em dậy luôn đây ( thấy có món súp ngon tôi ăn no rồi nằm thở)....nghe có tiếng đàn ,tôi đi ra ngoài vừa đi vừa hít thở,chắc anh ta đánh rồi,ra đến vườn hoa thấy Hiền đang ngồi gẩy tôi vội lùi lại khi thấy ngài đang ngồi đọc sách ,bọn họ biết dù chỉ là bạn nhưng sao cảm giác mình vẫn không ưng ( là dư lào) ...tôi thấy anh ta thái độ rất bình thường còn Hiền vẫn nhìn ngài không rời mắt,
Hiền: a dậy em đoạn này được không ạ ( a ta đứng dậy ngồi gẩy)
-Hiểu chưa
-chưa hiểu ạ ( cô ta cố tình)
-vậy qua đây ( cô ta ngồi vào lòng anh ta gẩy đàn như những gì anh ta làm với tôi vậy)...
Tiếng thư kí: Tiểu thư Tâm ạ ( đánh tiếng cho đồng bọn đấy phỏng :)))),anh ta thấy tôi vội đứng lên ,tôi cười nhạt
-tôi về trước đây,( tôi mim môi quay đi tau a cay hai đứa rồi đấy)...
Vua: lại đây ngồi cạnh ta
-không ( tôi lườm) tôi về trước đây..vừa đi tôi lầm bầm ,không ổn họ vẫn đang bên cạnh nhau,ra gặp phu nhân thấy tôi hầm hầm
Phu nhân: con lại tức gì vậy
-bác đàn ông nói yêu người này mà cứ ở bên người khác như thế là thế nào ạ
-cái đó hỏi trái tim con ạ ( hôm nay bác nói hay thế) sao con không đến hỏi xem trái tim ngài sẽ trả lời cho con
-bác mới đi ôn luyện về ạ
-chứ còn gì ta mà nị,đi đi con đi hỏi thẳng đi và để cho họ biết con mới là người ngài yêu...( bà đẩy tôi quay lại)
-được con nhất trí chờ tin con ( vừa đi vừa hôi hộp anh ta về cung rồi nhỉ)... chạy về cung anh ta hầu gái thấy tôi ấp úng
-chào tiểu thư Tâm ạ
-ngài ở trong hả để ta vào ( họ vã mồ hôi kiểu sợ tôi gì đó) ầy đừng sợ ta mà có phải ai lạ đâu
-cái này ( không chơ họ nói tôi đẩy cửa vào ra không có ai,thấy tiếng ở bên thư phòng,tôi chạy sang thì anh ta đang cởi áo cho Hiền lau vết thương
Vua: em về đi ta tự làm được ,để ta bảo thư kí sẽ tiện hơn
Hiền: em làm cho em làm được mà ,để em chăm sóc cho anh 1 chút được không ( ngài thở dài không nói gì)...cô ta rửa vết thương từng chút ,từng chút 1 ,,,tôi thật sự sốc nhưng vẫn can đảm muốn rõ ràng,đang định bước vào thấy Hiền lại hôn lên môi ngài( a ta đang nhắm mắt) ...tôi lao ra kéo tay Hiền tát mạnh
Hiền: em điên rồi à ( ngài giật mình đứng dậy) em có cần tới mức này không
-tôi không gen nhưng thái độ của chị luôn có vẻ coi thường tôi và muốn thể hiện cho tôi thấy chị còn yêu anh ta
Vua: em sai rồi,mau tự ngẫm lại đi nếu gen tuông khiến em mất đi lý trí thì hãy về đóng cửa tỉnh táo lại đi
-tôi mất đi lý trí sao,hãy tự hỏi bản thân anh hết lần này tới lần khác tôi nhìn thấy anh hôn chị này,được vậy tôi hỏi anh trước mặt chị Hiền tôi là ai là gì của anh?( Hiền ôm mặt kéo tay ngài)
Hiền: thôi em không muốn đôi co Tâm quá trẻ con ,dù sao ăn 1 phát tát em thấy thật buồn khi tâm xử sự như vậy?em cần Tâm xin lỗi em ngay bây giờ
Vua: ta ( a ta khó xử)
-tôi cần anh trả lời ,thay vì anh ấp úng tôi không muốn tôi làm con ngốc ,anh nói yêu nhưng anh cũng sẵn sàng yêu và lên giường với bất kì ai không riêng tôi đúng không?
Vua: thư kí mau đưa Tâm về cung ta sẽ phạt sau ( a ta quát lên)
-anh trả lời đi tôi cần anh trả lời trước mặt tôi luôn và ngay bây giờ ( a ta nắm chặt tay nhìn tôi trừng trừng)
Vua: Hiền là người cũng quan trong với ta và ta không thể đối xử với cô ý như những người khác được ( tôi tát anh ta trc mặt thư kí và Hiền Bốp rồi cười)
-cũng quan trọng đối với anh ,anh đã trả lời cô ta cũng là người quan trọng còn đối với tôi anh không dám trả lời (Hiền quay ra tát tôi không khí căng thẳng bao trùm)
Hiền: em làm gì chị cũng được nhưng em đang ép ngài phải yêu em đấy à ( a ta kéo tay Hiền)
Vua: Hiền em làm gì vậy? ( a ta tiến ra sờ lên mặt tôi,tôi gạt tay rồi cười chỉ anh ta)
-ồ hoá ra trái tim anh là thế này à,tôi định hỏi nó thì anh trả lời tôi rồi đấy ( tôi quay đi vừa đi vừa cười ầm lên ) haha tình yêu thật đấy à ( ngài chạy theo tôi nói vọng lại) hãy để tôi yên ...và tôi cứ vừa đi vừa cười như 1 đứa bị điên ,tôi sẽ rời xa anh,nhất định là như thế đồ khốn nạn,anh không dám nói trước mặt cô ta Hiền cũng quan trọng vậy nhưng gì anh làm chỉ để cho tôi thấy anh cũng yêu tôi à,đồ tồi ( a ta kéo tay tôi giật quay người lại,tóc gió bay bay với hai hàng nước mắt mồm vẫn cười nhìn anh ta)
-Em bình tĩnh nghe ta nói
-tôi muốn được rời xa anh,kể cả cái thai tôi tự sinh tự nuôi 1 mình được anh chỉ cần buông tha cho tôi thôi
-ai cho phép em nói câu đó với ta hả
-tôi tự cho phép ,trước mặt cô ta anh không dám nói cũng coi thường tôi nốt phải không?
-ta chỉ là ta ( a ta ôm tôi đẩy)
-tôi nhất định sẽ biến mất để anh đỡ phải phân vân hằng đêm sẽ lên giường cùng ai ( a ta đẩy tôi ra)
-em đi xa quá mức cho phép rồi
-vậy a không nên giữ cục nợ như tôi ở bên cạnh ( a ta vác tôi lên mặc cho vét thương đang rỉ máu)...về tới cung anh ta quát to
-truyền lệnh ta từ mai tất cả sinh hoạt của Tâm phải chuyển sang cung của ta,mọi hành động đều phải báo lại cho ta
Thư kí: dạ vâng thưa ngài
Xem tiếp:

Kiếp Yêu ngoại truyện 3

Bạn có thể đọc Truyện Kiếp Yêu full ngay bây giờ

Kiếp Yêu (Ngoại Truyện phần 1) - TG Huyền Thu

Kiếp Yêu Ngoại truyện 1:

Tình yêu,nỗi đau đó chính là thứ tôi đã được trải qua và giờ đây tôi đang ôm ngài dưới gốc cây bằng lăng ,gió hiu hiu tôi lại ngủ gật rồi tựa vào vai ngài còn ngài vẫn ngồi gẩy đàn như trút bỏ tâm sự ,tâm tình dành cho tôi...đến lúc tôi mở mắt đã thấy ngài đang bế

-bỏ em xuống đi nặng đấy ( ngài cười nhẹ)
-nếu vợ và con ta còn không mang nổi thì sao ta có thể làm vua đươc ( tôi gãi đầu vì không hiểu ý ngài) em đói không?
-có em đói lắm rồi (tôi cười)
-vậy ta ra ngoài ăn nhé
-vâng ,em nhớ anh lắm ( tôi hôn ngài) ....sau khi ngài bị thương anh thư kí đã kịp tới và đưa ngài đi cấp cứu giây phút đó (tôi bắt đầu nhớ lại)
D-Tỉnh lại đi em xin anh đấy ,hãy mở mắt ra nhìn em còn con nữa mà,e hứa sẽ ngoan mà ( tôi hét lên) ai đó cứu với ...thấy a thư kí chèo thuyền tới
Thư kí: tiểu thư để tôi ( a ta đưa ngài lên thuyền) ...thật may ngài dặn tôi bao giờ thấy tiểu thư kêu lên thì tới đón tiểu thư,ngài lúc nào cũng nghĩ có tiểu thư,khi tiểu thư bị chính ngài bắn ngài đã tự đầm mình xuống hồ đến mức ngài sốt rất cao,để che đi sự yếu ớt đó ngài bảo thần đưa ngài đi lên núi tịnh tâm,thật ra ngày nào thần cũng thấy ngài cầm ảnh ngắm nhìn tiểu thư từ rất lâu rồi đó ạ ( tôi gào lên rơi nc mắt lã chã vào khuôn mặt ngài)
-Em xin anh mà xin anh đừng khiến em đau khổ nữa hãy vì em mà tỉnh lại đi ,,,còn Hiền nữa
-tiểu thư yên tâm thần sẽ cho người qua ngay ạ ...thật sự sao ngài lại thế này,ngài không muốn giữa tiểu thư và cô Hiền khúc mắc vì ngài ở giữa cũng rất khó xử...
-em sẽ k trách anh đâu mà,anh tỉnh lại đi anh yêu ai cũng dc ,k yêu em cũng được ...thuyền vào bờ phu nhân ra lệnh cấm trong cung
Phu nhân: Cố lên con trai ta về rồi đây ( bà mạnh mẽ vui vẻ là vậy mà đang nắm chăt tay kiềm chế)...các bác sỹ đã được chuẩn bị sẵn sàng để phẫu thuật cho ngài,
Thư kí : nhưng phu nhân mặt của ngài sẽ bị lộ
-tính mạng quan trọng,để sau rồi nói đi
-vâng thưa phu nhân...vào phòng cấp cứu tôi ôm đầu ngồi ngoài,cảm giác mà ngài nói em đã biết rồi thật sự biết rồi ngài đừng làm em sợ nữa,em sai rồi mà ( phu nhân ôm tôi,tôi và bà khóc nức nở)...
Phu nhân: nín đi con,con đang mang thai đừng để ảnh hưởng tới đứa bé...4 tiếng sau bác sỹ đi ra
-thưa phu nhân,phẫu thuật thành công rồi ( bác sỹ vã mồ hôi)
-tốt lắm các ngươi hãy đảm bảo không hề nhớ mặt ngài đúng chứ
-không thần k hề biết gì cả thưa phu nhân
-được rồi ta có thể nhẹ nhõm được rồi ( tôi lao vào trong)
Bác sỹ: tiểu thư chưa vào được đâu ngài đang ở phòng vô trùng chưa tỉnh đâu ạ
-vậy tôi đứng bên ngoài cửa kính được không
-Được thưa tiểu thư...bàn tay tôi lăn lăn trên tấm kính ngài mà tôi biết là 1 người uy nghi luôn ít nói và lạnh nhạt giờ lại đang nằm thở ống như thế này tôi phải làm sao?em yêu ngài rất nhiều chỉ có điều em chưa bao giờ tin vào tình yêu mà ngài dành cho em,đến lúc em hiểu ra thì quá muộn rồi đúng không hãy tha thứ cho em xin anh ( tôi gục bên cạnh khung cửa kính và cứ ngồi đó đến khi trời sáng)
Phu nhân: ngài vẫn hôn mê con về ngủ chút đi,ta ở lại đây?
-con ổn mà ,con sẽ chờ được
-ta biết con sẽ chờ nhưng con nên nghĩ cho đứa bé nữa ( tôi đành nghe lời bà quay đi còn ngoái lại nhìn )....về tắm rồi ăn nhẹ
Thư kí tôi: em ăn đi bầu bí mà bỏ bữa là sao?
-em ăn vậy no rồi ( tôi buồn bã đứng lên mở ngăn kéo thấy chiếc đồng hồ mà ngài đã lấy lại ở cạnh chiếc đồng hồ của tôi ,có 1 tờ giấy trong chiếc hộp..."Hãy để chúng ở cạnh nhau ,hãy để chúng được nắm tay nhau đi suốt quãng đời còn lại,yêu là gì mà nó khiến ta dằn vặt vì em đến thế này,yêu là gì mà nó khiến ta nhớ em đến thế này,xa em tim ta đau bên em tim ta rung động phải chăng đó là tình yêu thứ tình yêu mà em mang tới cho tim tôi như 1 cơn mưa hoa bay ở trong tim ,khó nắm bắt khó suy đoán ta nguyện được nắm bắt cánh hoa đó từ lúc này có được không?( tôi cầm tớ giấy thở mạnh vịn tay vào bàn nc mắt k còn rơi nổi) tôi ôm mẩu giấy đó giữ chặt lên ngực chạy tới bên ngài...đến nơi thấy bác sỹ chạy ra vào còn phu nhân hốt hoảng
-Con ơi tự dưng tim ngừng đập,ta k hiểu tại sao con ơi là con ( tôi rụng rời chân tay bước vào run run khi họ đang sốc điện vào tim ngài)
-nếu yêu em tại sao tim ngài lại ngừng đập được,ngài hay doạ em thôi đúng không ( người ngài nẩy lên mái tóc của ngài rơi rơi cảnh tượng đó khiến tôi cũng như tim ngừng đập vậy)...tôi nắm tay ngài ( xin a hãy vì em được không) cánh tay ngài tuột ra khỏi tay tôi,giây phút đó tôi gục ngất tại chỗ ...mở mắt ra tôi thấy mình đang ở cung
Thư ki: em nghỉ ngơi đi em kiệt sức đấy?
-không em phải tìm ngài ( nói xong tôi chạy đi luôn tới nơi tôi thấy Phu nhân đang đút cháo cho anh ta ăn ( tôi quá xúc động nên đứng ngoài thở)
Phu nhân:ăn đi con k đói vừa tỉnh mà
-con tự ăn được ( ý k cần xúc giọng nói vẫn lạnh lùng như vậy) thấy tôi đứng ở cửa nước mắt ngắn dài anh ta nhìn ra
-lại đây ( vẫn câu nói này nhưng sao mình lại vui thế này)...
Phu nhân: con chăm nó đi nhé nó k chịu ăn...
-Vâng ( tôi đi dần vào rồi cầm cháo thổi) a ăn đi không nguội ( a ta nhìn tôi chằm chằm rồi há mồm nc mắt tôi rơi ,a ta lấy tay lau)
-Ta ổn rồi nên đừng quá lo lắng
-Em biết rồi a ăn đi ( nói xong tôi gục xuống chân ngài khóc to) xin phép khóc 5p thôi ( khổ xin phép đàng hoàng) ...khóc xong nước mắt nước mũi khiến anh ta không dám ăn cháo nữa..
-lên đây ( ý lên giường nằm)...tôi lên nằm rồi nhắm mắt hai chúng tôi dường như đang cảm nhận hơi ấm tiếng nói của nhau qua suy nghĩ,ngài ôm tôi rồi hít sâu và thở dài...
-lần sau a đừng làm thế nữa,nếu như anh chết thật thì em ( đang nói a ta nhổm dậy nhìn)
-ta chưa hề sợ bất kì điều gì?thứ ta sợ đó chính là phải rời xa em,giây phút đó khiến ta lần đầu cảm thấy muốn sống cho hết kiếp này để yêu em ( tôi ôm mặt ngài hôn lên trán tôi)

Xem tiếp: 

Kiếp Yêu Ngoại Truyện 2

Bạn có thể đọc Truyện Kiếp Yêu full ngay bây giờ

20 thg 1, 2017

Kiếp Yêu ( Chap 35) - Tác Giả Huyền Thu

Đọc truyện Chap 35Kiếp Yêu

Có những nỗi đau ta cảm thấy khó chịu nhất đó chính là thấy người mình yêu bên cạnh người phụ nữ khác...

_anh tránh ra ( tôi đẩy anh ta giữ)_nói xem nó là ai?_tôi k phải báo cáo với anh 1 kẻ bệnh hoạn hôn hít người khác ngay được tôi gét anh gét cái thứ mà a nói là yêu là ...( đang nói hắn hôn mồm tôi cắn a ta vẫn k buông )_cô đang khiến ta điên đấy_anh điên đi giết tôi đi _được ( a ta mở cửa ra gọi người)mang cái thằng ở công viên đến đây cho ta _anh điên rồi liên quan gì anh điên thật rồi_ta k giết cô ta sẽ giết nó trước,cô thừa hiểu nữ nhân của ta nếu có kẻ động tới cái giá sẽ phải thế nào ( a ta mở cửa đi ra ngoài đóng rầm lại tay vẫn chảy máu ròng ròng)...xuống thang máy a ta đã đóng và đi xuống ,tôi chạy thang bộ thở hổn hển trc mặt anh ta_anh chàng đó k có tội_điều ngu ngốc nhất mà cô làm cho hắn chính là van xin càng van xin ta càng muốn xem xem cô bênh tới cỡ nào_đó là bạn trai chị Hiền a đi mà hỏi xem có đúng k?đừng đi sai đường rồi sẽ khiến tất cả hổi hậnAnh ta đi ra phòng Hiền gõ cửa đập Hiền : sao vậy anh trời ơi tay anh ( cô ta cầm a ta giật)_tên ở công viên hắn là gì của em ( tôi nhìn Hiền)_chẳng là gì cả chỉ là kẻ hay tán tỉnh mà thôi ,a ta thích em từ lâu và em đã tư chối nhiều lần_được em chắc chắn câu trl chứ_em chắc_5p nữa mang nó đến trc mặt ta ( toii bảo hiền)_Anh ta thích chị mà sao chị lại nỡ nói vậy_đúng sự thật là vậy mà em ( ngài quay đi)...tôi chạy theo nhưng anh ta k nghe tôi nói anh ta choàng áo đeo mặt nạ đi xuống...xuống tới sảnh họ đã lôi Lân đến Lân: Tâm em cũng ở đây hả ( thằng ngu này nữa)..._vâng ( tôi kéo tay ngài) em mệt rồi đi nghỉ thôi ,,,Lân: họ cứ lôi anh đi khó xử quá anh gì ơi anh hiểu lầm roi( lân nhìn sang Bình) tôi tình cờ quen cô bạn này và coi như 1 ng bạn thôi,mà hôm nay ở đây có lễ hội hoá trang hay sao?( b đeo mặt nạ) Bình: Vậy Hiền là ai?( a ta thử Lân)_đó là người mà tôi yêu ít nhất chúng tôi bên nhau dc 1 thời gian nhưng cô ý k bh công khai ( Hiền đi xuống)Hiền: đồ điên tôi k quen anh_em nói sao cũng được ( ngài nhìn sang Hiền rồi quay đi,Hiền kéo tay ngài rồi nhìn)_anh k tin em sao em thật sự chỉ yêu mình anh ( anh ta k nói gì ,tôi quay đi ngài cầm tay tôi giây phút đó cầm tay nhau 3 người đang vướng phải thứ gì vậy)..._a yêu Tâm từ nay đến mãi về sau ,anh trân trọng em vì em nói em coi anh là bạn còn nếu em vẫn ở bên anh mà khiến em hiểu rằng tình yêu giữa chúng ta vẫn còn thì anh xl có lẽ đến lúc chúng ta nên dừng ở đây ( cô ta níu tay chặt)_tất cả n gì em làm vì anh thì sao?_anh nợ em anh xl nhưng nợ và yêu khác nhau ( a ta gạt tay Hiền quay đi) tiễn anh bạn kia đi thật tử tế à quên thanh toán cả tiền taxi nữa ( ngài cẩn thận quá)...ngai dắt tay tôi lên với bàn tay chảy máu ròng,tôi giật ra rồi nghĩ sao hắn từ chối vậy trc mặt mình nữa liệu Hiền sẽ nghĩ sao,nhưng mà vui vui ( tôi đứng trong thang máy cười tủm)..._cô cười gì ( vẫn cô tôi)_không có gì chỉ là nghĩ đến lúc sáng anh hôn ( a ta tiến gần nhìn sát mặt khiến tôi im k dám nói) _em k tin ta cái sai Ở em_cái đó nhìn như thế tin sao được ,nếu a thấy em hôn ( a ta trừng mắt tôi ngầm mồm) ...lên phòng máu tay chảy tôi cầm_đưa đây em băng cho còn mảnh kính đây này ( tôi nịnh) ...gắp mảnh kính từng chút 1 ,anh ta cứ nhìn tôi k rời mắt,,) sao thế mặt em có gì à xong rồi ( tôi băng cho ngài k khác gì buộc xác ướp vẹo xộc xệch )_Ta tự hỏi ta đang yêu em ở điểm gì?_vì em đang' yêu ( tôi ôm má anh ta bật cười)...tiếng gõ cửa phòngThưa ngài đồ ăn xong rồi ạ ( họ đẩy vào 1 bàn ăn nhỏ ) ...ngồi đối diện nhau ngài bật lửa châm nến ( lãn mạn) ...tôi xé thịt cắt cắt ăn ( ngài rót rượu) ,,,rồi ngài nâng ly chúng tôi cụng ly...nhìn nhau dưới ánh nến ngài cười nhẹ trong chiếc áo sơ mi trắng để mái xoã xuống,lúc ý tim tôi đập rộn ràng,tâm ơi là tâm anh ta biến thái hay chính mày đang biến thái đây,,,_ngon không?_ngon lắm em no rồi ( tôi cươi ngài đứng dậy bật nhạc rồi xoè tay ý khiêu vũ,cái này tôi dc học rồi nên rất tự tin)...tôi đặt bàn tay lên rồi ôm vai ngài bước theo từng điệu nhạc,mùi hương của ngài như đang thấm vào tôi,tôi dựa vai ngài rồi nhắm mắt..._Từ ngày quen anh em đổ máu nhiều lắm rồi đấy may k chết _ta xin lỗi _lỗi lầm gì xin là xong à ( tôi lùi lại mặt căng thẳng khiến ngài ngạc nhiên) em đùa thôi ( ngài ôm tôi rồi xoa tóc )...còn tôi nhắm mắt dần vì buồn ngủ rồi gục 1 cái ngài đỡ rồi bế tôi ôm cổ ngái ngủ_em đi chơi cả ngày nên buồn ngủ quá ( ngài ôm tôi lên giường)_ngủ đi ( tôi tựa vào ngực ngài ôm ngủ 1 cách ngon lành)...nửa đêm mơ thấy ngài hôn hiền tôi lầm bầm _không được vớ vẩn quá khốn kiêppppp ( rồi bật dậy)...thấy ngai đang ngồi nhìn ra tháp Eiffel và đang hút thuốc ,lần đầu thấy ngài hút thuốc..._em lại mơ gì vậy ( tôi đi ra gần chỗ ngài ,ngài kéo ngồi vào lòng)..._mơ thấy a hôn chị hiền ( a ta cười) dù sao thì hai người cũng là người cũ mà vì chị ý anh từ chối em bao nhiêu lần rồi còn nói thẳng vào mặt em ..đó là người ta yêu ( tôi tả tả) _vậy cảm giác lúc đó thế nào ( a ta vuốt tóc rồi hôn cổ tôi)..._cảm giác thế nào ạ ( ông đang hôn cổ tôi thì k sướng thì cảm giác gì)...tôi thấy tháp sáng rực tôi đứng bật dậy nhắm mắt chắp tay ước ao _em làm gì vậy_em ước rằng năm nào cũng được tới đây cùng anh để ngắm tháp đến hết đời ( a ta dồn tôi vào tấm kính rồi nhìn xuống tôi thở mạnh...bắt đầu hôn tôi từ đầu xuống tới gần ngực) gì vậy em buồn ( a ta giữ hai tay tôi lên kính rồi hôn) khoảnh khắc trong đêm paris thật đẹp...ngài bế tôi lên giường và ân ái_ta thật sự rất yêu em ( mồ hôi mùi hương nụ cười của chúng tôi thật êm đềm)...hôm sau bật dậy tôi vò đầu chạy vào tolet nôn oẹ ...sao vậy nhỉ hay tại hqua ăn no rồi quan hệ nên vậy nhỉ,,,Ngài: em sao vậy?( ngài dang choàng áo)_em buồn nôn chắc do ăn no quá Xuống sảnh anh ta đeo khẩu trang rồi cùng tôi và vk ck chị thư kí đi dạo,Hiền cáo mệt k đi cùng...chúng tôi đi ra tháp đứng chụp ảnh thấy nhiều chim bồ câu,,,tôi chạy lao ra hét ầm lên_chim ơi đẹp quá cho chị xin mấy kiểu ảnh với mấy cưng nhá ( tôi tạo dáng vs chị thư kí còn ngài và Anh thư kí chụp)...chúng tôi đi ăn Đạp xe đạp đôi quanh công viên ngắm sông ...chị thư kí bẽn lẽn tôi kéo tay quàng eo anh thư kí_phải như vậy này sắp có con rồi vẫn ngại là dư lào_thì dư lào thì dư ( nhiễm tôi nặng) Tôi lên ngồi sau xe ngài tựa đầu dưới cái trơi mát mát lá rơi ..._trời ơi thời tiết thích quá ( tôi hét lên)...nào đua đi,( tôi chỉ sang xe vk ck thư kí) bh ai đến mốc kia trc đôi ý thắng chơi không,hình phạt là bữa ăn ai thua ng đó trả ( khổ bữa ăn nà cái gì) Anh thư kí: vâng ( ngài và anh thư kí đạp xe rất căng thẳng tôi và chị thư ki ngồi sau hô hò hét cổ vũ cố lên...Gần đến đích tôi buồn nôn nhưng cố nhịn rồi nắm chặt áo ngài_em sao vậy?_em buồn nôn chút tại hqua ăn noVà cuối cùng cả 2 về cùng lúc k ai thắng do hai ng họ cố tình hoà nhau..ra quán ăn tôi ngửi mùi liền nôn oẹ liên tục...Bình: k ổn viện ngay gần đây ta đưa em đi khám _k sao_e nôn 5 lần rồi ( ngài kéo tay tôi ra viện) ...vào khám Bác sỹ: cô cảm thấy sao?_buồn nôn thôi ạ_vậy vào kiểm tra xem vùng bụng thế nào ?( cầm kết quả kiểm tra tôi mù tiếng pháp)Bình: đưa ta xem ( xem kết quả ngài kéo tôi sang khoa toàn màu hồng khoa sản) _sao vậy?_vào đi ( ngài đẩy tôi vào phòng r đưa kết quả cho chị bác sỹ rồi trao đổi do tiếng pháp nen k hiểu họ nói gì)...y tá ra hướng dẫn tôi đi siêu âmNằm lên bàn họ chỉ cho tôi và Bình_Đây là con của cô ( tôi và B nhìn nhau cười)...khám xong ngài nắm chặt tay tôi..._con của ta rất khoẻ mạnh em giỏi lắm ( ngài hôn trán tôi rất nhẹ nhàng)...vậy đi chơi sớm rồi hồi cung thôi..._vâng ( nắm tay nhau bc ra từ khoa sản tôi thật sự hạnh phúc)...Tối đó ăn trên du thuyền ,tôi và chị thư kí thi nhau nôn oẹ ,,,ngài và anh thư kí ra vỗ lưng cho chúng tôi ,Ngài: em ổn chứ có cần đổi món k?_k cần do nghén thôiAnh thư kí: em k sao chứ có cần đổi món k?( khổ giống nhau thế chứ nị)...còn Hiền ngồi uống rượu bình thản ...Hiền đứng dậy đi ra phía sau du thuyền 1 lúc lâu...tôi chú ý nên đi ra theo gọi và định nói chuyện cho rõ ràngNgài: em đi đâu vậy_em qua nc với chị Hiền chút ( Hiền đứng nhìn ra xa)_chị Hiền này em có việc muốn nói_em nói đi_thật ra a Lân yêu chị thật lòng_cái đó kp vc em nên xen vào_vâng em k xen nhưng còn về anh Bình thì ( chị ta đi lùi lại dồn tôi ra mạn thuyền) _a Bình thì sao em hiểu a ý dc bao nhiêu ,chị và a ý rất sâu nặng thế nào cái đó em tự hiểu đi?_em k hiểu cho lắm nhưng em biết a Bình yêu chị nhưng đó chỉ là quá ..._em định nói quá khứ sao?em hiểu yêu nhau nhưng lại xen vào chính em là kẻ thứ 3 hiều không a ý đã định tìm chị rồi n tại em xuất hiện mà đan ông thì có mới nới cũ...em chẳng là gì ngoài 1 công cụ mới mà thôi ,ân ái ok chị đa từng với a ý rất mặn nồng_cái đó e k chú ý a ý là đàn ông em kq trong quá khứ ( chị ta dồn tôi trượt trân ngã nhào ra tôi bám vào cạnh thuyền) chị kéo em đi ( cô ta giữ tay nhưng nhìn tôi cười)_nếu k có em sẽ tốt hơn chết thế này sẽ k đau đớn ( nhạc trên thuyền mở to nên k ai nghe thấy tôi) chị rất tiếc nếu k chung đàn ông thì có lẽ chúng ta đã là bạn tốt và như em nói tình cảm là thứ k thể chia Sẻ cho bất kì ai vĩnh biệt ( tôi rơi nước mắt chị ta thả tay tôi rơi xuống sông)...nước xoáy lại lạnh,làm ơn chân tôi chuột rút co lại.,,.làm ơn đi tôi đang mang thai tôi k thể hại chết con mình được,tôi cố ngoi lên để thở và vẫy thuyền của tôi đã đi qua ,,,tôi vẫy thuyền đi tới_làm ơn cứu tôi ( du thuyền này ồ ạt chạy ra ném phao đàn ông nhẩy xuống kéo tôi)...họ kéo tôi lên an toàn tôi nằm vật ra thở hổn hển...)thuyền phía trước là ck tôi làm ơn đưa tôi đến đó cám ơn mn rất nhiều...họ cho thuyền đi nhanh song song với thuyền tôi đang ngồi dc họ chùm chăn ,,,thấy tôi ngồi ướt sũng ở thuyền bên cạnh ngài bật dậy ,,,bật mạnh sang _em sao vậy sao lại thế này( tôi thở mạnh rồi ngất )...đến khi mở mắt trời đã sáng ,,,ngài nằm ngủ bên cạnh tôi bật dậy_con em con của em_k sao cả e ổn k sao ( ngài ôm tôi nằm)_may quá em sợ lắm sợ mất con lần nữa (tôi ôm mặt khóc tu tu)_qua rồi tại sao e lại ngã vậy ( ngài kb)_do em bất cẩn thôi ( a ta bật dậy)_em định nói dối ta sao?trên thuyền có máy quay ta k chấp nhận cho ai làm hại em kể cả đó là ( tôi bịt mồm ngài)_em k sao rồi đừng làm lớn chuyện do tay chị ý trơn thôi Bên ngoài họ nói:thưa ngài hièn tiểu thư xin gặp ạ_cho vào tốt lắm nc dễ hơn ( tôi kéo tay ngài lắc đầu)...Hiền: em k sao chứBinh: em mau thu xếp đi đi Hiền anh thật sự đã kiềm chế rồi đó là chút ân tình a dành cho em ,nếu hqua Tâm mất mạng anh nhất định cũng sẽ ( cô ta tiến tới nói vs B)_sẽ giết em sao ( cô ta cười) sao a k nói cho cô ta anh biết vụ đâm ở ngã tư là do em sai người,vì anh e đã chấp nhận đổ máu tiếc rằng Tâm k chết,sao a k nói rằng túi bùa thơm mà em đưa cho Tâm nó là loại mùi thơm hít lâu ngày sẽ bị vô sinh anh biết hết nhưng anh vẫn bao che cho em k phải sao?_ta k bao che ma ta ngăn chặn nó chúng ta thật sự kết thúc rồi _a chỉ đối xử tốt với người anh yêu đúng không,anh ta có nói câu này với em k Tâm ( tôi k nói gì n đúng là có) và a ta cũng nói vs tôi như thế vậy mà giờ thì sao nào anh ta đã yêu em sau này a ta gặp ai hợp cũng sẽ đá em như chị vậy Bình: em đúng thật là người ta từng yêu nhưng k phải là người ta mong ngóng xa em và xa Tâm khác xa nhau tâm trí ta luôn nhớ tới Tâm tình yêu đầu kp là duy nhất ,người khiến tim ta chôn chặt đó mới là người ta yêu nhất ,em hãy lui ra cpi hình phạt đi sẽ nhẹ nhàng rồi em có thể ra đi ( tôi kéo tay ngài lắc đầu)_thôi anh mọi việc qua rồi kết thúc là dc rồi ( H ngồi xuống ghế)Hiền: sao nào em có thai rồi (tôi rụng rơi chân tay nhìn B)_thế là sao anh nói đi ( B k nói gì nắm chặt tay...)Hiền: a còn nợ em em k có nợ anhTôi đứng dậy nhìn thẳng ngài_a k cần nói nữa ,tôi sẽ rời xa anhBinh: người đâu giam giữ quý nhân cho ta cpi hồi cung.._a thật ra đang giết tim tôi mất rồiBinh: ta k có gì để nói...Hiền dưng dậy quay đi cùng anh ta lên máy bay cũng vậy,họ ở 1 gian còn tôi ngồi ngoài nếu tôi phản kháng sẽ k có lợi cho chị thư kí...về cung anh ta nói_giam quý nhân lại ( tôi k nhìn cũng k nói gì)...phu nhân k có nhà...tôi ngồi nc mắt rơi lã chã vì quá mệt mỏi rồi a ta toan Lừa dối minh...tối hôm đó tôi đang nhìn ra hồ thì anh ta đi thuyền tới cùng hiền..._em lên thuyền đi ta sẽ nói cho em hiểu_tôi k muốn đi đâu hết tôi muốn rời xa anh ( tôi quay đi gạt nc mắt a ta bế tôi lên thuyền)...đặt xuống nhẹ nhàng...trên thuyền ngài có nói_trên đời có hai thứ chúng ta không thể nắm giữ 1 là kí ức quá khứ,hai là những cánh hoa bay trong gió vậy nếu đươc em sẽ chọn điều gì ( hỏi Hiền)_em chon nắm giữ kí ức vì đó sẽ là điều mãi mãi tồn tại trong tâm trí_còn em ( nhìn sang tôi) _tôi chọn cánh hoa bay mà a gọi tôi đi để hỏi mấy thứ này à_con người có yêu hận có sai lầm có đau thương ( a ta lại giảng ) cũng như dòng nước có thể đưa chiếc thuyền tới bất cứ đâu nó muốn nhưng để điều khiền dc nó vẫn cần có người chèo thuyền để nó đi dc tới đúng bến mà nó yêu thích ( tới cái gò kí ức của hai ng họ a ta dừng lại)...rồi đi lên ngồi gẩy đàn _Tâm tịnh đó là thư ta muốn tịnh tâm để suy nghĩ để miên man để mơ mộng ,,,,rồi gẩy xong ngài đứng lên nhìn Hiền_ta hôm nay sẽ trả nợ cho em để giữa chúng ta k ai làm tổn thương đến ai nữa ( ngài rút con dao ra đâm thẳng vào bụng rồi đứng chảy máu mồm tôi hét lên)_không,đừng tại sao lại nvay Hiền: a có cần làm tới mức này k?( ngài chảy máu mồm n vẫn tiến ra chỗ tôi vuốt má tôi)..._cái ta chọn chính là những cánh hoa bay trong gió vô tư vô lo vô nghĩ vô ưu sầu,( tôi ôm ngài dựa vào tôi ộc máu mồm ra)..._anh yêu ai cũng dc mà em k muốn thấy anh thế này đâu ( tôi sợ nc mắt ngắn dài)_vậy em hiểu cảm giác của ta khi em bị đâm chứ ( ngài ộc máu ra) _k đừng nói nữa em hiểu rồi ( tôi ôm ngài còn Hiền đột nhiên lăn ra ngất lịm...) _Hiền k có thai vì ta k động đến Hiền nhưng em k tin ta sao?_k em tin rồi em tin rồi đừng nói nữa có ai không làm ơn ( tôi ôm ngài ngồi dưới những cánh hoa bay trong gió và khóc ) a nhắm mắt là e giận đấy a là vua cơ mà a k thể chết được ( ngài vuốt má tôi vs bàn tay đầy máu)..._yêu em là ta sai ,ta không hối hận,yêu em cuồng si phô trương bướng bỉnh,sau mỗi lần tranh chấp rồi lại hoà hiệp,chẳng cần ngày mai vĩnh hằng vạn kiếp là ta đã thoả mãn rồi..._k em sai em sai em k nên đến đây em sai rồi đừng chảy máu nữa làm ơn ( tôi láy tay bịt)...ngài cười rồi ngất đi trong tay tôi) đừng em còn muốn thấy anh cười mà đừng như vậy xin anh đấy làm ơn đừng xa em em sai rồi em k bướng chúng ta sẽ đi xem tháp mà đúng không còn cùng nhau chăm con mà em tin anh rồi vì vậy mở mắt ra đi ( tôi gào lên)...8 tháng sau...Phu nhân: con lại đi ra đó sao lạnh đó sắp đến ngày sinh rồi_vâng con biết rồi mẹ yên tâm ( gọi mẹ) chèo thuyền đi vừa cười vừa thở dài đến cái gò tôi bước tới ngồi dựa vào gốc cây_chà hôm nay hoa bay nhièu quá con ạ,con biết không ngày trc bố dắt mẹ đến đay hay bịt mắt lắm vì giấu diếm vì đây là nơi kỉ niệm của bố con,ngày đó bố con rất lạnh lùng với chiếc mặt nạ mẹ nhìn còn phát sợ ,bố con hay ra lệnh giết nhưng những kẻ đó bố k ra lệnh thì ng khác cũng làm vì bố là vua con ạ,sau này con cũng làm 1 vị vua oai phong nhưng đừng tàn ác nhé con( tôi nắm lấy cánh hoa Mẹ vẫn k nắm được chỉ có bố con thôi ) tôi nằm nhìn ra lên trên cái cây mà nc mắt lại rơi ...chà hôm nay lạnh quá kb bố con có lạnh không nhỉ hỏi rất hay không trả lời lại còn hay giảng đạo ly nữa,con mẹ sau này có yêu ai hãy yêu mạnh dạn nhé đừng như bố con giấu kín chôn sâu cảm xúc tới khi yêu rồi sâu đậm rồi mới mở lời thì khi đó đã quá muộn con ạ ...tôi nằm ngủ thiếp đi dưới gốc cay...có cảm giác Như ai đó đang gần trc mặt 1 ban tay vuốt tóc tôi ..._Anh về rồi sao?_ta về rồi lại ra đây nằm vậy,lạnh lắm ( ngài ôm tôi rồi gẩy đàn)...con trai ta thế nào khoẻ k con?_khoẻ lắm đạp suốt thôi _sau này con lớn ta sẽ dậy cho con cách để yêu 1 người con gái,cuộc sống này chúng ta chỉ có 1 kiếp này để yêu nên hãy cứ yêu hết mình cho trọn kiếp này để ta k hối tiếc nhé con_a ăn trộm bản quyền nhé câu này là em nói mà_vậy sao vậy ta mượn ( ngài hôn tôi dưới đám cây hoa bay,cánh hoa này đa chứng kiến tình yêu của chúng tôi dc tạo nên ra sao trải qua n chuyện thế nào,,,)_a này chị Hiền sang tháng kết hôn chúng ta đi chứ_tất nhiên đi chứ _em sợ đúng ngày sinh_vậy ở nhà 1 m ta đi_không em muốn đi_vậy cả nhà ta đi ( ngài dựa đầu vào tôi ) tay nắm tay mắt nhắm mắt nhưng trái tim chúng ta sẽ mãi mãi hoà chung 1 nhịp để yêu trọn kiếp này....


Bạn có thể đọc Truyện Kiếp Yêu Huyền Thu full ngay bây giờ

The end

Xem thêm:
P/S: Truyện mình sưu tầm. Facebook tác giả: https://www.facebook.com/profile.php?id=100004860013218&fref=ts 

Kiếp Yêu ( Chap 34) - Tác Giả Huyền Thu