Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện bụi trong ngực chap 26. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện bụi trong ngực chap 26. Hiển thị tất cả bài đăng

3 thg 2, 2017

Bụi Trong Ngực - Chương 26 - TG Huyền Thu

Chương 26: Bụi Trong Ngực

_bình tĩnh đi em ( Linda khóc) chị sẽ tìm giúp emVy: khó lắm thật sự họ sẽ truy đuổi Hạnh cho tới khi nào thấy Hạnh chếtLinda: vậy tạm thời chúng ta đừng ở lại đây,bố hạnh và a trai sẽ k sao đâu vì họ kb thắng là ai

_k đúng a trai em biết,họ sẽ giết cả gia đình em sao
_k đâu em ,ông ta chưa biết a trai e biết nên sẽ k hại họ đâu
_em phải làm sao bây giờ a Thắng và Gấu phải làm sao đây ( tôi ôm đầu)
_tạm thời chị sẽ báo a trai em ,và hiện tại em cần phải ẩn kín đâu đó 
_e muốn gấu và a thắng thằng bé giờ chắc đang khóc vì nhớ mẹ ,em phải thế nào tại sao lại thế này ( tôi gào lên Vy và Linda ôm tôi)...trả lại con cho tôi đi làm ơn ( r sau đó họ đưa tôi đi)...quãng thời gian trong 6 tháng sau tôi như điên như dại ,hay cười 1minh rồi đi vật vờ bên ngoài để tìm con...tôi chạy đến bệnh viện ,viện chỗ cho trẻ sơ sinh sinh non đang nằm trong lồng kính,tôi nhìn đứa bé và cười...
_Gấu ngoan con khoẻ mẹ đưa con về nhé ( tôi tựa đầu vào tấm kính và sờ tay lên đó vừa nói vừa khóc) mẹ k còn gì nữa rồi nên đừng xa mẹ nhé con...1 lúc sau linda chạy tới...
_hết hồn vì em mất em tỉnh táo lại đi 6 tháng rồi ngày nào e cũng đến đây,đến nỗi y tá quen mặt cũng may họ thông cảm nên gọi cho chị,chị xin em hãy vì 1 tương lai được k?
_em còn có tương lai sao ( tôi đi rồi cười to)...tôi chạy ra ngoài và cố tình để xe đâm ( may họ phanh kịp) ...linda kéo tôi
_có sao k ,sao e cứ thế này cậu Thắng về tìm em thì sao e để cho cậu ý thấy em thế này sao...
_sao chị k để em chết đi,e k còn gì cả mất tất cả rồi,6 tháng rồi a thắng cũng k có tin tức gì Vy đã sang tận Pháp để hỏi nhưng cũng k biết dc tin gì chị bảo e phải tn,chị quay về đi ( tôi đẩy Linda ra)
_k dc chị hứa vs cậu Thắng dù có vấn đề gì xảy ra cũng sẽ bảo vệ em tới cùng,cố lên em rồi nhất định cậu chủ sẽ về tìm em
_em hy vọng gấu và a thắng đều bình an mà thôi ( tôi khóc gục trong cơn mưa phùn của 1 buổi chiều xuân)...
3 năm sau...
Tôi hiện tại vẫn đang theo học ngành y mà tôi yêu thích tại 1 tỉnh vùng cao,hnay là ngày cưới của linda tôi trở về thành phố trong niềm vui xen lẫn nỗi đau mà tôi chôn giấu 3 năm qua,a k hề tìm tôi mặc dù tôi Lúc nào cũng chờ đợi,Vy cũng từ Pháp trở về dự đám cưới Linda...anh trai tôi và tôi cũng đã k gặp nhau 3 năm ,tôi rời xa thành phố và vùi đầu vào việc vừa làm vừa học...về tới nơi tôi đi xe buýt tới căn nhà mà tôi và Thắng đã từng sống ,cỏ mọc cao ngang người tôi,k có ai ở và có vẻ họ k bán cho ai cả...mở cảnh cửa ra điều đầu tiên là hình ảnh của Thắng đi từ trên xuống nhìn tôi cười nụ cười tươi...tôi sờ tay lên những vết bụi bặm trên cầu thang và đi lên căn phòng của chúng tôi,hình ảnh tiếp theo là tôi ném gối vào anh( tôi tự cúi đầu cười tủm rồi nc mắt rơi lúc nào k hay)...và tôi đi sang phòng của Gấu,và thổi đi những vết bụi trên chiếc nôi ngày nào...anh thật sự k đi tìm em sao?a có chăm sóc cho gấu cẩn thận không?e thật sự nhớ anh và con ( tôi ngồi dựa vào chiếc nôi và khóc như cho bõ 3 năm nay 1 nỗi đau k thể miêu tả được)...tôi đi bộ ra chỗ những chiếc du thuyền ,em đang bất định đi trên phố nơi chúng ta từng đi,trông theo hình bóng anh hiện trc mắt rồi lại tan biến ...tôi bc lên du thuyền và nhìn lên bầu trời hnay là mồng 2/9 ở đây đang rất náo nhiệt vui vẻ chỉ thiếu a thôi,chỉ 1 mình em thì làm sao nói được những lời đối thoại,3 mùa trôi qua hoa tàn rồi hoa sẽ lại nở em vẫn tin là nvay chờ đợi a tỉnh lại đứng ở đây chờ a trở lại những có lẽ đến lúc em phải quên đi thứ tình cảm này trong lặng lẽ ( 1 cô gái nói với cô bạn người đàn ông bên cạnh mày năm 17 tuổi giờ thế nào và cô gái đáp a ta lấy vợ rồi) còn tôi cũng vậy câu hỏi người đàn ông bên cạnh tôi năm 18 tuổi giờ thế nào?( tôi gục xuống khóc dưới bầu trời đầy pháo hoa vs n kí ức đang ùa về trong tôi)...tôi trở về nhà ,1 đứa bé lon ton chạy ra cổng và va vào tôi và rất giống anh tôi,tôi ngồi xuống hỏi
_con tên là gì ( đứa bé ngơ ngác) ...( a tôi chạy ra thấy tôi liền quay đi)
_mày về làm gì ( chị Huệ chạy ra ôm con và khóc nức nở gọi tên tôi Hạnh em về rồi à)...
_e về rồi chúng ta vào nhà thôi ( tôi vui vẻ cười a tôi giận dỗi quay đi) bố đâu rồi ạ
_bố đi sang nhà bác B rồi về bh đây thấy em chắc bố mừng lắm đây ( Chị Huệ vui vẻ)
Đức: sao mày k để 30 năm rồi về,k tin tức gì k có thằng đó thì mày chết à,thằng đểu ( Huệ kéo tay a tôi: kìa sao a nói thế)
_thì e về rồi đây e vẫn khoẻ mạnh và hiện tại rất ổn ( tôi bế đứa bé vào lòng) chà con trai a đẹp trai hơn bố đấy nhé đáng yêu quá,mai cô đưa con đi mua đồ nhé cô đi vội nên chưa mua gì cả..
Đức: nó thật sư k liên lạc gì với em à,ít nhất nó phải cho em biết thằng Gấu thế nào chứ ( tôi cúi đầu Huệ cấu a tôi)
_em ăn đi,chắc mệt rồi ( vừa nói xong bố tôi về thấy tôi ông đang cầm cá mà rơi ra)
_về rồi à,ăn uóng rồi nghỉ ngơi đi ( ông nén lòng tỏ ra bình thường r ngồi xuống mâm gắp thức ăn vào bát tôi,) ăn đi con gầy lắm đấy ở nhà thì k ở đi đâu hả con ( tôi bế bát cơm ăn mà nc mắt chảy ròng những vẫn cười)...ăn xong a trai tôi vẫn giận và đi ngủ tôi vào gian phòng tôi ở mọi thứ từ quyển sách đến cây bút vẫn nguyên vẹn,tôi đặt lưng năm nhắm mắt mà thấy thật nhẹ nhõm đã lâu rồi m k có giấc ngủ ngon ...Sáng hôm sau tôi ra mộ mẹ vừa nhặt cỏ tôi Vừa nói : mẹ ơi con gái về rồi đây,mẹ quên con chưa nhỉ ( tôi cười) con gái mẹ sắp học xong ngành y mà mẹ ước muốn con học rồi,con định nhờ mẹ 1 việc được k? Mẹ hãy luôn phù hộ cho gấu của con khoẻ mạnh mẹ nhé,còn người đàn ông của con có thể a ta đã thay đổi nhưng con k trách mẹ ạ,chỉ cần họ đều mạnh khoẻ mẹ giúp con nhé...tôi ngồi ôm mộ mẹ rồi nc mắt chảy ra...mẹ ơi cho con ôm mẹ 1 lát nhé...tôi thay đồ và lên thành phố để dự lễ cưới Linda,gần tới nơi tôi mua 1 lẵng hoa đến nhà Linda tôi cười tươi từ ngoài cổng trong chiếc váy trắng...thấy tôi Linda hét lên..
_Hạnh ơi ,trời ơi sao k bảo chị đón
_em đi dc mà tiện e về qua nhà thăm bố và anh trai luôn
_e về hẳn hay lại đi...
_e vẫn đi bệnh nhân trên đó rất đông luôn bị thiếu người
_e ở lại nhà bố mẹ Hoa đúng k?
_vâng em rất thích nơi đó,sao rồi oà nay chị đẹp quá luôn 
_thật k chị cũng thấy chị đẹp mà ( chúng tôi nhìn nhau cười)...à Vy nó định về n do bận gia đình nên chị bảo thôi bh về thì về đang bầu đứa thứ 2 rồi
_thật sao,may mắn quá rồi...( rồi linda bc vào tiếp bạn bè chú rể đi ra vỗ vai và cười vs tôi rồi cúi xuống tôi biết a cũng đang buồn cho tôi)...đặt lẵng hoa lên bàn và ngồi xuống nhìn Linda tiến vào...kí ức lại ùa về trong tôi,Thắng cầm tay tôi đi vào với nụ cười tươi dưới ánh nắng ( tôi giữ tay lên tim đập đập mn đứng lên vỗ tay ...tôi đứng lên nhìn linda cuối cùng chị ý cũng dc hạnh phúc rồi,chúc mừng chị)...tôi để lại tờ giấy cho Linda rồi lại đi tiếp tục trở về miền núi...cách tốt nhất để k nhớ lại là công việc...trên đường trở về báo đài có nói do mưa phùn nên hai chiếc xe chờ khách đi ngược chiều lao vào nhau và rơi xuống dưới hiện tại đang rất cấp bách...điện thoại tôi reo lên là Hoa.
_Cậu về chưa nguy rồi ở viện đang cấp cứu quá tải vụ tai nạn
_m nghe nói rồi m đang về gần tới rồi
_qua thẳng hiện trường nhé m đang ở đây rồi
Tôi chạy tới hiện trường máu me cảnh người nằm đắp chiếu,,,cảnh sát ngăn
_cô là ai ?
_tôi đang làm nhân viên tại bệnh viện Y,tôi đến tiếp viện ...tôi chạy tới rồi có ng kéo chân tôi:
_cô ơi cứu con tôi thằng bé ( cô gái ôm thằng bé gọn trong tay và đứa bé đang bị vỡ đầu do mảnh kính đâm vào)...tôi kéo đưa bé ra và gọi ng đưa mẹ bé lên...k ổn rồi đứa bé mất n máu quá ( tôi bế bé chạy lên phía trên)...xe cấp cứu đã đi hết k còn xe nào...1 chiếc xe được đi qua kì lạ đang cấm đường mà...tôi chạy ra gõ cửa...
_chú ơi làm phúc cho cháu đi nhờ tới bệnh viện với bé đang rất nguy cấp ( ông ta vẫn nhấn ga đi)...tôi vòng sang cửa và chèo lên ( phía sau là 1 ng đàn ông chừng 30)
_cô xuống đi cô biét xe ai khong mà lên
_k cần biết xe ai n chú có thể làm phúc dc k ( ông ta ngó ng đàn ông ngồi sau như vẻ xin phép)...ng đàn ông đó lắc đầu
_chúng tôi đi họp bh xuống đi ( tôi ngồi lì)
_chú thấy chết k cứu thì k dc đâu làm người hãy đùm bọc lấy nhau dc k chú
_đây là giám đốc khu nghỉ dưỡng trên tỉnh này đấy 
_tôi k cần biết là ai n nếu là giám đốc thì càng cần đùm bọc hơn nữa đứa bé đang rất nguy cấp...( ng đàn ông đó khua tay)
_dc ròi chở cô ta đi 
Lái xe: cô nên cám ơn sêp Của tôi đi
_nếu chú này đồng ý từ đầu thì cháu sẵn sàng cám ơn ( ng lái xe ngẩn người còn ng đàn ông đó cười)...tới bệnh viện tôi lao vào viện để cấp cưu cho bé đó,cv cấp cứu cả ngày hôm đó bận rộn đến nỗi tôi k có thời gian để ăn cơm,lúc sờ thẻ nhân viên thì k thấy đâu,m để ở đâu nhỉ (tôi đang lò dò tìm bên ngoài thì ng đàn ông lúc nãy tôi nhờ lái xe đưa ra)
_của cô đây ( tôi ngạc nhiên cầm lại r cúi đầu)cô Hạnh đúng không tôi là khánh,khu nghỉ dưỡng kia là của tôi nếu rảnh cô qua đó chơi nhé
_cám ơn lời mời của chú cháu rất bận
_gọi anh em thôi dc k?( a ta cười r tôi cúi chào quay vào)...
Qua mấy hôm ăn ngủ ở viện tôi và Hoa luôn trong tình trạng thiếu ngủ
_Hoa này cậu về vs Bống đi mình ở lại
_thôi nó theo bà ngoại hơn cả mình ý,lão Hùng thì bận bịu cv ở dưới t phố
_sao cậu k xin về dưới đó tiện ở gần nhau có phải hơn k?
_không mình muốn ở gần cậu
_này ai k hiểu tưởng biến thái cả lũ bh ( tôi và Hoa ăn mỳ vừa cười)...

Xem tiếp:

Chương 27 Bụi Trong Ngực