Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường chap 5. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường chap 5. Hiển thị tất cả bài đăng

20 thg 7, 2017

Chap 5 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 5: Lệ Hải Đường 🌺🌺🌺

Cuộc sống vốn dĩ có nhiều cay đắng ,nhiều nỗi buồn và tôi của hiện tại không biết đang vui hay là chuẩn bị cho 1 nỗi buồn dài vô tận,,,Thành ôm tôi dưới cơn mưa chợt Nam chạy sang kéo tay tôi
Nam: Em làm gì ở đây ( a ta quát lên Thành nhìn Nam rồi kéo tay bên này của tôi)
Tôi: Anh sao vậy bỏ em ra đi
Nam: Anh không bỏ ( tôi thấy Thành lừ lừ nhìn ánh mắt đáng sợ)
- Anh là gì mà không bỏ anh điên à ( tôi giật tay)
Nam: Anh là ( a ta ấp úng)
Thành: Chả là gì cả bỏ tay cô ý ra đi
Nam: Hoá ra em cưa được thằng nhà giàu này em đang cố tình trêu ngươi anh phải không
Thành: Hắn là ai ?( thành nhìn tôi)
Tôi: Đây là bạn trai cũ của em
- Vậy sao ( Thành nhếch môi rồi kéo mạnh tôi vào người Thành quàng vai tôi) đã là cũ thì chúng ta không nên nhắc tới phải không em ( cổng mở ra Thành kéo tay tôi vào xe)
Nam: Nó sẽ đá em thôi anh thề với em đấy người như nó k thiếu đâu ( Thành bật đèn chiếu thẳng vào người Nam phóng vụt qua mặt lầm lỳ) vào trong nhà như vẻ dỗi tôi đi thẳng lên phòng ,đóng sầm cửa lại...
- Ô ai làm gì mà giận vậy ( tôi vào nhà vệ sinh dưới lầu gội đầu đang gội thì xà phòng cay vào mắt với mãi k dc vòi sen)...đang với thì thấy vòi sen mở Thành kéo tôi ngồi rồi xả nước cho tôi nhưng k nói gì? Chú lao vào nhỡ cháu k mặc đồ thì sao làm giật mình
- K mặc càng tốt chứ sao ( tôi ngẩng 1 phát lên bắn hết xà phòng vào người anh ta)
- Chú toàn nói vậy với phụ nữ à nghe cách nói chuyên nghiệp vậy mà sao chú giận
- Tôi k có giận
- Có chú có giận
- Tôi bảo k giận mà ( a ta tức vứt vòi sen lại)...tôi đi lấy đồ cho em thay ( ấp úng)...xong anh ta mang đồ vào treo ngăn nắp) đây là áo nhỏ nhất rồi hay để tôi đi mua đồ cho em
- Thôi khỏi phơi 1 lúc là khô thôi ( tắm xong tôi thay áo sơ mi của anh ta như bơi trong áo)...ra đến nơi tôi thấy mùi thơm anh ta đang đứng nấu ăn ,tôi lau đầu rồi hất tóc ,anh ta đứng nhìn lặng yên rồi vội vàng cuống lên nấu
- Em ăn được cay không tôi cho hơi cay
- Được mà cháu ăn cay giỏi lắm ,chà chú nấu thơm quá ( tôi hít sâu rồi cười tươi anh ta thấy tôi mặc áo hở từ đùi xuống liền quay đi)
- Tôi sẽ sang siêu thị gần đây 1 lát ( a ta né né rồi đi thẳng ra mở xe tôi gãi đầu khó hiểu)...lát sau anh ta đi về đưa cho tôi 1 bộ quần áo hình con vịt bộ ngủ
- Hoá ra chú đi mua à cháu bảo lát sẽ khô mà k sao đâu
- Em mặc chiếc áo đó hơi hở đi thay đi ( a ta quay đi)
- Chú cổ hủ vậy à cháu thấy dài mà ( tôi dơ chân lên lộ đùi a ta luống cuống)
- Nhanh còn ăn tối ( tôi cười rồi đi thay bộ ngố con vịt rất đáng yêu và vừa khít,tôi đi ra xoay 1 vòng)
- Vừa luôn này chú mua khéo đấy ( tôi cười anh ta cũng cười)
- Nào ăn thôi ( a ta sới cơm cho tôi gắp đồ ăn cho tôi rất nhẹ nhàng)
- Chú định đi đâu vây?
- Tôi không phải đi nữa
- Thật ạ ( tôi cười tươi)
- uk em muốn tôi ở lại thì tôi sẽ k đi còn nếu em muốn tôi đi tôi sẽ k ở lại ( tôi chẹp chep)
- Sao cứ sống theo nguyên tắc vậy cứ sống sao cho thoải mái là dc rồi ( a ta cười nhẹ)
- Đúng vậy em cứ vô tư thoải mái như bây giờ là được ( ăn xong chúng tôi ra xích đu ở sân ngồi ,Thành cứ đọc dậy tôi những thứ gia giáo gì đó khiến tôi buồn ngủ)
- Có khi cháu phải về rồi muộn rồi
- Trời sắp mưa rồi
- Đâu có quang mà ( vừa nói xong trời mưa to hai chúng tôi chạy vào nhà ) sao chú nói thiêng vậy nói cái trời mưa,chết rồi về muộn dì sẽ đập chết mất ...
- Chút nữa tôi đưa em về sẽ k muộn đâu giờ mới 8h thôi,ở lại bên tôi chút nữa ( nghe a ta nói vậy tôi đỏ mặt đứng bật dậy ra lấy nước tu ực) ...sao ngày trước mình cũng yêu rồi mà sao cảm giác nó k như thế này cứ sao sao ý nhỉ
- Em lại đây tôi đọc cho em nghe cái này ( tôi đi ra ngồi cạnh nhau hai người như tượng gỗ vì ngại) câu này anh rất thích em nghe và cảm nhận nhé
- Vâng ( tôi gật ngại tự dưng k khí có hai người khiến tôi căng thẳng )...là thơ ạ
- Uk đây là thơ câu thơ cả anh và em đều rất thích ...( tôi gãi đầu không hiểu) anh mơ ước làm sao cho trọn mối duyên đầu,đẹp lòng em yêu dấu,xưa chức nữ chàng ngưu từng đắng cay dãi dầu chờ Ô Thước bắt cầu.."( a ta cười còn tôi vẫn gãi đầu)
- Cháu không hiểu đâu ạ ( tôi thấy Thành quay đi nhìn bức tranh trên tường,tôi đứng cạnh nhìn theo)
- Tranh này có nghĩa gì vậy ạ toàn hoa đẹp
- Hoa Hải Đường ,đó là loài hoa tôi thích ,trong sáng nhẹ nhàng và ngọt ngào như chính cái tên của nó vậy ( tôi hẩy vai)
- Chú k cần khen cháu bằng cách này đâu cháu biết mà ( a ta bật cười)
- Em hiểu sao cũng được ( a ta cầm tay tôi sờ lên bức tranh nhẹ nhàng rồi nói nhỏ bên tai)
- 1 bông Hải Đường mọc giưa 1 khu rừng,khu rừng đó có 1 bạo chúa con bạo chúa đó đã dẫm nát bông hoa đó và tôi nhất định sẽ giết tên bạo chúa đấy
- Ô chú đang kể cổ tích ạ ( a ta ngạc nhiên )
- Em không hiểu thật sao
- Thì chú kể đi sau có hoàng tử cứu công chúa như mấy truyện bạch tuyết chư gì,mai cháu mua cho chú mấy cuốn cổ tích yên tâm nhé nhiều truyện hay hơn cơ ( tôi quay đi) cháu phải về rồi chú k cần chờ đâu bến xe ngay đây mà ( tôi lấy cặp rồi bye còn Thành đứng mặt nghệt ra k thốt được lời nào)...Về nhà tôi cười 1minh trong góc cả đêm
Trà: Chị có để em ngủ không
- uk chị xin lỗi
- Em sang dì đây chị như ma nhập ý đêm cứ cười khanh khách
- Uk thì chị đang vui
- Đang yêu chư gì
- Sao em biết ( Trà chán k buồn trả lời vác gối sang phòng khác)...tôi nằm kềnh dơ bàn tay lên nhìn nghĩ đến anh ta nắm tay mà cười lăn lộn,chú già đó lịch sự đáng ghét ...Sáng hôm sau dậy sớm nấu ăn cho cả nhà hát hò Dì và Trà nhìn tôi
Dì: Này mới xin dc vc hả con
- Không dì con bị thất nghiệp
- Vậy sao vui thế có gì vui
Trà: Chị ý đang yêu đấy ạ
Dì: Cái gì đang yêu,ai yêu ,yêu ai ( tôi né với cặp)
- Cháu đi học đây muộn rồi mai nói nhé dì Trà trêu đấy ( tôi quay đi nhanh lẩm bẩm)...đến trường học thi tốt ,tôi thấy yêu đời hơn anh trai tôi gọi
Tùng: Thi sao rồi em
- Ổn hết anh ạ
- Cố lên nhé tết anh về
- Vâng em sẽ cố hết sức...Ra đến cổng tôi ngó k thấy hắn đến ...xì ga năng để ở đâu ( quay lại thấy hộp sữa trước mặt)
- Em uống đi ( tôi ngẩng lên thấy Thành liền cười sướng rồi lại tắt cười cố nghiêm nghị) chú đến đây làm gì
- Vậy tôi về đây ( đặt hộp sữa vào tay tôi rồi quay đi tôi đập mạnh vào vai)
- Chú ngố rừng ( tôi chạy lên xe buýt thành chạy theo)
- Sao lại ngố gì rừng ,là sao em muốn đi rừng hay thế nào ( tôi tự gõ trán tôi rồi thò ra cửa sổ xe buýt)
- Cháu bó tay với chú luôn rồi
- Là tay bị gẫy đó hả em bị sao hay thế nào ( tôi chán thụt vào lắc đầu rồi nhắm mắt)...trạm kế tiếp tôi ngủ gật rồi thấy tay ngả đầu tôi vào vai,tôi vội mở mắt Thành cười tươi
- Ô chú
- K lẽ tôi đến nhìn em rồi về sao ( tôi cười tủm rồi đập đùi Thành)
- Vậy xe chú để đâu
- Vẫn để ở trường em ( tôi choáng xe thả chúng tôi ở bến tiếp mặt hai người đứng ở bến xe như bị đao)...đi bộ trên phố qua quán điện thoại tôi chợt dừng lại
- Chú chưa có điẹn thoại đúng k
- Uk ( tôi kéo vào)
- Cho cháu cái nào giống của cháu ( bỏ điện thoại ra họ bảo hết chỉ có hàng đắt hơn) vậy chờ chút ( tôi mở ví đêm đếm có 2 triệu sao đủ đây,quay vào đã thấy ông chú cầm biên lai thanh toán xong)...
- Tôi mua 2 cái rồi em đổi dùng cho giống tôi nhé
- Lãng phí vậy cháu có r chú trả lại đi
- Tôi thích là được, em làm gì làm đi ( tôi lắp sim chú chọn số đuôi giống tôi)
- Ô sao chú biết số cháu vậy
- Biết chứ à xin Dì em ( anh ta ấp úng)...
- À ra vậy mà a vào xin Dì em hỏi anh là ai k?
- Có a nói là bạn thôi ( tôi cười chỉ cho Thành chỉ 1p tôi nói lướt qua anh ta hiểu rất nhanh thậm chí còn biết nhiều chức năng hơn tôi) ...xong roi anh hiểu rồi ( Thành nắm tay tôi chúng tôi đi trên phố qua quán vỉa hè bán vòng tay cổ,tôi quàng vào cổ thành ,a ta cười)
- Chư xinh gái đấy ( tôi bỏ máy ra chụp Thành cười tươi khiến tôi thấy bối rối )
- Em cũng rất xinh mà ( thành đeo lên đầu tôi chiếc bờm rồi cười nhẹ,tôi đỏ mặt)...
- Cái đó cháu biết chú khen thừa rồi ( tôi bật cười Thành sơ trán tôi) ...qua quán hoa quả dầm muối ớt tôi xiên đưa cho Thành anh ta k dám ăn
- Cẩn thận k lại như lần trước đấy
- Đây là xoài mà quả lần trc kb là quả gì nên mới bị k sao đâu ngon lắm ( thành cắn rồi chảy nc mắt)
- Cay vậy ( tôi cười đưa nước cho uống)...
- Nhưng ngon phải không ( Anh ta gật gượng gạo vì cay)...đi qua quảng trường chỗ toà trung tâm lớn tôi nhìn 1 chiếc váy rất đẹp...rồi nhìn chỉ biết cười rồi đi lướt qua,,,
- Hải Đường này anh ( tôi quay lại thấy Thành gượng gạo gì đó)
- Sao vậy đến lấy xe nhanh k sẽ bị phạt đấy ạ!
- Anh muốn mời em đi ăn tối được không?( mời ăn tối mà toát mồ hôi)
- Được mà ,sao anh căng thẳng vậy?
- Tôi sợ em từ chối
- Chối gì nữa chúng ta đang yêu nhau rồi mà ( tôi quàng tay Thành) đi thôi
- Uk ( anh ta cười tươi)...Lên xe thành chở tôi về nhà rồi mở xe cho tôi xuống
- Anh về đi tối mấy giờ đón vậy
- Khoảng 7h anh tới nhé
- Vâng ( anh ta cười lái xe đi,tôi quay lại thấy Dì đang đứng nhìn)
Dì: Cậu ta là ai vậy?
- Không phải dì gặp rồi ạ
- chưa gặp khi nào đâu
- Vậy ...( tôi nhơ tới mọi thứ Thành đều biết khi tôi cần liền sợ hơi hoảng loạn)...không có gì đâu ạ đó là bạn trai con mới quen
Dì: Trông cũng có vẻ giàu có nhỉ có lịch sự k ?tối bảo nó vào dì nói chuyện qua,Dì đâu cấm con yêu mà sao thấy sợ vậy...
- Vâng vậy con vui rồi ( tôi quay đi vào phòng đóng cửa bỏ điện thoại ra nhìn ảnh của Thành)...có phải em đến với anh quá vội vàng còn em biết về anh tất cả là số 0 ,anh thì biết tất cả rốt cuộc anh là ai ( Dì gõ cửa)...
Dì: Có bưu phẩm của con này dì để ở đây nhé ( tôi mở cửa 1 túi đồ bỏ ra 1 chiếc váy đó là chiếc váy tôi nhìn khi nãy và 1 tờ giấy chữ rất đẹp)..." Anh tin rằng em mặc nó rất đẹp,cám ơn em đã nhận lời yêu anh và hãy cùng anh lưu giữ những kỉ niệm đẹp cho tình yêu em nhé"...đọc xong tôi thấy bối rối,tôi thật sự thấy hỗn loạn trong tâm trí,tôi đi thay váy tô chút son rồi đứng trước gương,1 chiếc váy hồng xinh xắn nhưng tôi đang có 1 mớ câu hỏi trong đầu ...thấy Dì cười nói bên ngoài
Dì: Chào cháu không cần khách sáo vậy đâu
- Vâng thưa cô ( tiếng Thành bên ngoài tôi đi ra Thành mang 1 giỏ hoa quả tới anh ta mặc sơ mi kẻ xanh quần bò đen để rũ tóc nhìn thấy tôi Thành cười tươi)...
Dì: Thôi hai đứa đi đi k muộn mai chào Dì sau cũng được dì đi đón bé Trà nó đang chơi bên nhà con gái
Thành: Vậy cháu xin phép ngày mai đến nhân tiện thưa chuyện để cô cho phép Hải Đường qua lại với cháu ( Dì cười sướng)
Dì: Cậu có lời như vậy là dc rồi tôi k cổ hủ đến mức cấm đoán hay gì đâu chỉ mong cậu nghiêm túc và đua con bé đi đến nơi về đến chốn
- Chắc chắn rồi thưa cô ( Dì với tay)
Dì: Thanh niên khoẻ mạnh nà được ( Dì cười sướng quay đi)...Thành nhìn tôi cười rồi cúi chào Dì,tôi cảm thấy gượng gạo
Thành: Chúng ta đi thôi em
- À vâng ( nhìn anh ta từ phía sau tôi lại chợt nhủ 1 câu hỏi trong đầu răng anh là ai?)...Lên xe tôi thấy hồi hộp Thành nhìn sang tôi anh ta dường như biết rằng tôi đang suy nghĩ gì?
- Em có tin anh không Hải Đường ( tôi ấp úng) em có tin rằng trên đời này có tình yêu vĩnh cửu thiên thu vạn kiếp không
- Cái đó em thật sự em muốn hỏi anh rất nhiều nhưng tự dưng em cảm thấy em sợ khi hỏi sẽ khiến anh khó trả lời
- Anh hỏi em có tin rằng trên đời này có người yêu người đến vạn kiếp không?
- Có lẽ là không đâu cái đó chỉ có trong truyện thôi
- Vậy à ( Thành cười nhạt) tôi muốn kể cho em nghe rằng tôi từng yêu 1 cô gái và có thể gặp lại tôi sẽ nói với người đó rằng vạn kiếp yêu em vạn kiếp chờ ( Thành quay sang nhìn thẳng vào tôi ánh mắt buồn bã,anh ta cắn răng quay đi mắt đỏ lên)...
- Vậy cô gái đó giờ ở đâu và tại sao anh biết mọi thứ về em ...( a ta vẫn lái xe đi đến nhà hàng vẫn k trl tôi câu đó)...vào bên trong cả nhà hàng k có ai cả chỉ có tôi và Thành,tôi ngó ...
- Anh đã bao nơi này rồi sẽ k có ai ngoài anh và em ,em ngồi đi ( tôi ngồi và hồi hộp nghe câu trả lời)...nhân viên bê đồ ăn ra mọi thứ đã được chuẩn bị chỉ có Thành đã thay đổi sắc mặt ngay khi tôi đặt câu hỏi...( Ngồi ăn anh ta cứa thịt nhưng không nhìn vào tôi)
- Anh trả lời được chưa?( a ta dừng cắt rồi buông dĩa)
- Em ăn thoải mái đi khi ăn xong chúng ta sẽ nói chuyện ,tránh việc sẽ khiến em ăn không ngon và anh muốn em chuẩn bị tâm lý thật tốt khi anh nói chuyện ( tôi ăn vội vàng rồi lau mồm ngồi ngay ngắn)
- Em xong rồi anh nói đi ( anh ta cắn răng)
- Anh không muốn mất em đó là sự thật ( a ta nói nhìn tôi buồn bã lời nói khiến tôi thấy nhói lòng,tay thành tách đèn vụt tắt tôi giật mình tối om)
- Sao vậy mất điện rồi ( chợt thành cầm chiếc nến từ đối diện đặt sang chỗ tôi khiến tôi giật mình) a lấy nến khi nào vậy...( dưới ánh nến Thành nắm chặt tay rồi nhìn tôi)
- Tôi không phải là người của thế giới của em,tôi sống từ rất lâu rồi
- Là sao em chưa hiểu lắm anh nói rõ đi
- Tôi sống đã 1 nghìn năm rồi ( tôi cười lớn)
- Anh có cần kể cổ tích lần nữa k ạ,anh có vẻ đam mê cổ tích em nghĩ lại rồi có lẽ do anh thích em nên tìm hiểu về em ,anh giàu có vậy mà sao k tìm hiểu dc chứ phải không?( tôi cố lảng vì tôi sợ khi nhìn thấy vẻ nghiêm túc của Thành lúc này)
- Tôi sống ở thời kì khác em 1 thời kì khác với thế giới này và ngày đó tôi đem lòng yêu 1 cô gái có tên Hải Đường ,ngày ngày tôi đều tặng cho nàng ý 1 bông hoa cho tới ngày chờ mãi ,chờ mãi vẫn k thấy nàng ý ra ,ta tìm khắp nơi nhưng không ai biết à không nói đúng ra là họ giữ kín đến phút cuối ,nàng ý đã lấy anh trai ta do gia đình ép buộc ta đứng nhìn mà bất lực,hằng ngày cùng ăn cơm cùng chạm mặt nhưng do ta ngày đó chưa biết rằng ta yêu người đó đến mức nào ta vô tâm nói với nàng rằng dù nàng có lấy ai thì giữa hai chúng ta đã hết duyên rồi ,đó là câu cuối cùng ta có thể nói với nàng ý,nàng đã thắt cổ tự vẫn và ta đã tự trách bản thân rằng nếu có thể sống dù kiếp này hay là thiên thu vạn kiếp ta nhất định sẽ tìm kiếp sau của người đó để yêu 1 lần nữa có chết ta cũng k hối tiếc ( nghe a ta kể tôi rơi nước mắt rồi gạt vội)
- Cháu ăn xong rồi chúng ta về thôi ( bên ngoài mưa lớn) em nghe xong chuyện cổ tích của a rồi cũng khá hay ( tôi đứng dậy hoảng loạn quay đi nhanh ra cửa ...anh ta đang nói dối đang kể sai sự thật mà thôi ,a ta nói dối...tôi tự gào trong thâm tâm chạy nhanh ra cửa chợt va bốp vào anh ta ,anh ta đa đứng ở cửa ) chẳng phải anh đang ngồi ( tôi quay lại Thành giữ tay)
- Em chính là kiếp sau của người mà tôi yêu ( tôi giật mạnh rồi nhìn anh ta)
- Em về đây anh đùa đủ rồi đấy ( a ta vẫn giữ tay)
- Tôi không đùa
- Vậy anh sống qua kiếp này sang kiếp khác vậy anh là gì là gì ( tôi hét lên)
- Tôi là thầy phù thuỷ ( tiếng sét loé lên ánh mắt anh ta nhìn tôi khiến tôi sợ hãi,tôi bật cười)
- Tôi nói đủ rồi chúng ta chia tay thôi,đừng nói thêm nữa tôi sẽ k chịu nổi đâu ( tôi cố cứng rắn đi qua anh ta rồi cứ vậy đi dưới cơn mưa ,mưa cứ trút lên tôi đi,cho tôi tỉnh táo đi mưa hãy nói rằng đây chỉ là mơ đi ,đây không phải sự thật)...đi siêu vẹo rồi bám vào 1 cái cây tôi cúi đầu thở mạnh...Phù Thuỷ anh nghĩ tôi là trẻ con phải không?...đi qua 1 cái hồ tôi ngồi bên chiếc ghế cạnh hồ...yêu là gì là kiếp này sang kiếp khác,mình vừa đọc 1 câu chuyện thì phải,mình mới chỉ yêu anh ta thôi mình chưa sâu đậm mình có thể bỏ được,mới mấy hôm mà sâu đậm gì chứ ( tôi vò đầu tự cười 1 mình chợt làn nước ở dưới hồ rẽ đôi anh ta đi từ dưới hồ đi lên ,tôi ngồi như 1 tảng đá nhìn)
- Tôi xin lỗi vì đã giấu em tôi thật sự yêu em
- Tránh xa tôi ra ( tôi đẩy anh ta rồi chạy ,chạy cho đến khi vấp anh ta đa ở trước mặt đỡ)...
- Em tỉnh táo lại đi nhìn tôi này ( a ta hai tay ôm má tôi,còn tôi lắc đầu) tôi là con người bằng da bằng thịt chỉ có điều tôi có khả năng của 1 thầy phù thuỷ nên tôi đã sống để tìm em em nhìn xem ( a ta rút chiếc lắc tay ra) em hãy cố nhìn nó chác chắn em sẽ thấy quen thuộc,đây là món đồ anh tặng năm em 16 tuổi em nhìn đi ( tôi thở mạnh rồi hét lên)
- Tôi không phải kiếp sau của người anh yêu,anh cũng kp là phù thuỷ và tôi chưa từng gặp anh tôi không yêu anh ( a ta buông thõng tay chiếc lắc lăn dưới đất)
- Em thật sự quên tất cả rồi ( sấm chớp to hơn,anh ta quay đi) giờ thì em lạnh lùng lãng quên tôi cũng phải do tôi sai,đáng lẽ gặp lại tôi đã làm cho em nhớ ra nhưng em vẫn k nhớ chút gì,dù anh biết chặng đường còn nhiều trông gai nhưng trong tim anh em mãi luôn tồn tại ( a ta vụt biến mất trong đêm tối)...tôi ngồi bịch xuống dưới cơn mưa với tay nhặt chiếc vòng rồi ôm mặt khóc bởi vì tôi dường như yêu người đó rồi đã yêu mất rồi ... 1 tháng sau kể từ ngày đó hai chúng tôi k gặp lại cũng không liên hệ gì với nhau...tôi đã quyết định quên tất cả những gì người đó nói,tất cả chỉ là anh ta trêu mà thôi,tôi đã cố nghĩ như vậy ...tôi xin đi làm gia sư cho 1 bé lớp 1 hằng ngày đi học về rồi đi làm gia sư,hôm nay mưa to quá đứng ở bến xe buýt bị ướt hết chơt có chiếc xe dừng lại ,cánh xe mở ra là Nam
Nam: Anh chở em về
- K cần đâu em chờ xe buýt ( tôi quay đi Nam đi lên)
- Em có rảnh tối nay chúng ta đi ăn tối ( tôi thở dài quay lại)
- Anh có cần em nhắc lại không đừng phiền em chúng ta kết thúc rồi ạ ,kết thúc rồi ( tôi nói nhấn mạnh)
- Thằng kia đá em rồi còn gì?( tôi k trl) lâu lắm k thấy nhà bên đó sáng nó đại gia có lẽ đang ôm ấp con nào rồi cũng nên ( tôi cười nhạt)
- Anh cũng vậy còn gì đang định lừa dối vợ gạ gẫm tình cũ à em có Facebook vợ anh đấy
- Anh đâu sợ vợ nhưng thôi k trêu em nữa a đi đây ( xe vụt đi)
- Đúng là đồ hèn k hiểu sao trước mình lại yêu con ng giả tạo như hắn nhỉ ( thấy có đôi phía trước đi hai người chung 1 ô tôi lại nhớ tới người đó rồi vội gõ đầu để quên đi)...dậy học xong tôi ra về trời vẫn mưa to
Mẹ bé: Để chị đưa e về mưa to lắm hay chờ mưa ngớt vậy
- Dạ thôi bến xe ngay đây em về luôn đây không hết xe mất ( tôi chạy đi nước bắn lên người đường tối bỏ điện thoại ra xem chợt ấn vào ảnh tôi chụp với anh ta rồi tôi đứng lặng im nhìn ảnh rồi lau nước trên màn hình) tôi sẽ quên anh sẽ quên dc ( tôi cố lầm bảm rồi mắt đỏ ngầu sắp khóc) thà anh ta đừng nói còn hơn tên khốn ( tôi ấn vào tin nhắn cho Dì về muộn thì ấn vào số anh ta đã gửi và đã đọc ,tôi trợn mắt lên nhìn căng mắt ,đã đọc anh vẫn sử dụng sao )...vừa đi vừa nhìn điện thoại tôi thụt chân xuống hố ,luống cuống mãi k rút chân được ra còn bị đau nên đứng khóc tu tu...bố mẹ có phù hộ cho con k vậy sao việc gì cũng k ổn vậy ...đang khóc cúi xuống chợt thấy đôi giày thể thao ,tôi ngẩng lên chiếc ô đen đôi diện cũng nhấc cao lên là Thành,tôi đứng chết lặng rồi gạt nước mắt...
- Anh đến đây làm gì ( tôi nói Thành cúi xuống nhấc nhẹ chân lên)
- Em đi cẩn thận ( a ta quay đi tôi khóc)
- Sao anh cứ dến rồi đi để tôi buồn vậy (a ta dừng lại)
- Sau khi em nói tôi chợt nhận ra em là em và không phải là người tôi từng yêu tất cả đã tan vỡ và tôi cố chấp hy vọng chờ 1000 năm em tái sinh thì tôi có thể yêu em lại từ đầu nhưng có lẽ tôi đã sai!
- Vậy đối với anh tôi là gì ( a ta quay lại) tôi hỏi anh vậy nếu tôi là tôi của kiếp này vậy thì trong lòng anh có chút gì đó thích tôi hay không?( tôi đứng khóc a ta cắn răng)
- Có tôi rất nhớ em ,nhớ và muốn thấy em cười chỉ vậy thôi tôi cũng kb đo là gì
- Tôi cũng nhớ anh chỉ có điều anh là phù thuỷ đồ lập dị tự dưng kể ra ( tôi lấy tay che mắt a ta lao tới ôm tôi vào lòng)
- Vậy hãy bắt đầu lại ở kiếp này được không?
- Không anh là phù thuỷ cơ mà yeu sao được ( vụt đã về nhà anh ta tôi ngạc nhiên)
- đây là bản năng anh được chọn và k có cách nào chối bỏ...( chân tôi xước do thụt hố chảy máu Thành lau nhẹ nhàng rửa sạch sẽ)
- Em thích anh ( tôi nói Thành ngạc nhiên luống cuống)
- Uk
- Nhưng k thích phù thuỷ và nếu yêu nhau chúng ta sẽ dc ở cạnh nhau chứ
- Được chứ chỉ càn em muốn tôi sẽ ở cạnh em ( tôi với tay ôm Thành ,anh ta hít tóc vuốt nhẹ) anh k muốn ta phải chia tay và dù có nỗi buồn nào anh cũng sẽ giấu trong lòng chỉ riêng mình anh giữ ...
- Ok vậy anh biến cho em 10kg vàng đi ( Thành ngạc nhiên ,tôi vỗ vai) em đùa thôi ...( Thành bật cười ,Thành nắm tay tôi dắt lên phòng)
- Lên phòng 1 chút nhé ( tôi đảo mắt)
- Nàm gì vậy?
- Lên đó anh sẽ nói ( Dì nói đàn ông hay dụ kiểu này)
- Anh nói luôn dưới này đi
- Lên đó mới nói được
- Này a đừng có mà định làm trò đồi bại nhé em biết hết đấy,anh là phù dời em cũng k sợ nhé ( tôi ném bịch chiếc khăn rồi đi ra ngoài)
- Em đi đâu ?
- Em về đây tạnh mưa rồi ( Thành cười ,rồi vụt lên phòng đang đứng trên phòng Thành tôi che người) a định làm gì
- Anh cho em xem cái này ( kéo tay tôi anh ta lấy tay bỏ áo anh ta)
- Xem rồi xem chán rồi xem mấy lần rồi ( tôi che mặt) anh mà làm gì tôi k tha thứ đâu
- Hâm rồi anh cởi bớt cúc áo cho đỡ khó chịu mà ,mà em nghĩ gì vậy ( tôi vội xấu hổ)
- Sao anh k bảo sớm mà nói gì phải lên đây ( Thành kéo bức rèm ra trên ô cửa kính anh ta vẽ tôi từ khi gặp lúc đi học,lúc đi làm) a biết chuyện em và Nam sao a vẫn hỏi em anh ta là ai?
- Anh thích thẳng thắn và a muốn em xác định hắn là ai ( tôi đấm bốp vào ngực)
- Vẽ đẹp thế mà k dậy em ,em cực kì kèm môn này ( Thành nắm tay tôi nhìn lên kính)
- Mỗi buổi sáng anh đều có thể nhìn thấy em sẽ làm cho anh bớt nhớ em hơn( tôi cười hà hà)
- Phù thuỷ em đang yêu 1 phù thuỷ ,1 phù thuỷ đáng yêu ( tôi hôn lên má Thành rồi cười nhẹ ,anh ta cũng vậy chúng tôi nhìn nhau cười )...trong đêm mưa gió gắn liền với chúng tôi đau khổ có còn hạnh phúc liệu có đang có...Hôm sau đi học tôi lên thư viện mở sách anh ta sống ở 1000 năm trước thời đó có ghi lại có 1 số người là phù thuỷ họ có thể sống mãi mãi lý trí và tà thuật giúp họ sống xót,họ có thể sống ở hiện tại quá khứ và cả tương lai ...và họ chỉ chết khi nào trong thâm tâm họ muốn chết ( tôi gập sách vã mồ hôi) vậy anh ta sống k chết được sao còn mình 60 năm nữa là cùng ( Đang nghĩ điện thoại reo lên)
Thành: Em đọc cái đó không đúng đâu ( tôi ngó xung quanh)
- Anh có khả năng nhìn xuyên thấu à ( chợt Thành ngồi xuống ngay trc mặt tôi)
- Ngốc ạ a đứng đây 1 lúc rồi thấy em mãi chưa xuống
- Vậy anh k chết còn em thì sao
- Vậy anh chờ em ở kiếp sau
- Cứ kiếp sau mãi lo kiếp này đi đã ( tôi nói liến thoắng)
- Đươc rồi khi nào em chết anh cũng sẽ chết phù thuỷ chỉ chết khi nào họ muốn chết mà thôi có đúng đoạn này nói đúng này ( Thành chỉ sách)
- Anh đang yêu người đó nghĩ người đó là em nên vậy phải không ( tự dưng nói lại chuyện cũ ) được rồi em là người thay thế ư ,được rồi chia tay nghĩa tuyệt ( tôi cầm cặp đi )
- Ơ anh chẳng hiểu gì cả
- Em là hình bóng của người khác thôi yêu gì đâu ( Đang nói quả bóng ném vào người tôi né Thành đỡ rất nhanh a ta đứng từ xa mà ném thẳng vào lưới bóng rổ lọt,đội bóng rổ đứng im như tượng vì quá ngạc nhiên)
- Các em chơi cẩn thận chứ nếu k sẽ ảnh hưởng đến ng khác đấy ( mấy tên lớp trên cúi đầu lia lịa)...tôi chạy đi dưới sân trường Thành chạy theo tôi
- Cấm anh theo em
- Tại sao
- K biết tự dưng tức
- Uk thế em về sau nhé trời sắp mưa ( a ta quay đi)
- Ơ thế a về luôn đi ( giận dỗi)
- Thế em muốn anh đi hay ở a k hiểu nổi em nữa
- Anh về đi
- Uk
- Ơ a về thì về luôn đi ( tôi quay đi Thành nắm tay)
- Anh đùa mà anh sao đi đâu được có người anh thương ở đây mà ( Tôi cười rồi vẫy Thành cúi đầu,tôi nhẩy lên lấy trán gõ bôp vào trán Thành)
- Cho chừa ( a ta nhăn mặt và chúng tôi ngồi dưới gốc cây nói dc vài câu Thành lại nói theo kiểu tôi k hiểu nổi )..bạn bè đều nhìn Thành khiến tôi thấy bất tiện...chúng ta về thôi
- Tại sao ở đây đang thoáng mà
- Gái đang bu lấy anh kìa
- Đâu ( tôi vỗ trán)
- Còn đâu à nhìn em thôi hiểu chưa
- Uk chắc chắn rồi ( nhìn nhau cười Loan đi qua mặt tức tối)...Nhưng dường như ánh mắt của bạn bè của Loan hay bất kì ai cũng k làm tôi chú ý bởi vì trong mắt tôi có người đó 1 phù thuỷ đến từ quá khứ ...

Đọc tiếp chap 6 truyện Lệ Hải Đường