Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Tháo Chạy chap 94. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tháo Chạy chap 94. Hiển thị tất cả bài đăng

15 thg 5, 2017

Tháo chạy chương 94 - Đọc truyện tg Huyền Thu

Đọc truyện Tháo chạy chương 94:

Cảm giác đang được ở cạnh nhau thật khó diễn tả xa cách nhưng ông trời vẫn đưa chúng ta gặp lại nhau,đã là định mệnh thì càng trốn nó lại càng xuất hiện rõ hơn,rõ trong chính cuộc tình của chúng ta,em chạy trốn khỏi anh,anh chạy trốn khỏi tình cũ,tất cả đều mông lung như 1 trò đùa để rồi mất nhau... Lê ngất xỉu trên vai Sơn nhưng trên môi nở nụ cười vô tư măc dù tâm tư Lê đang rối loạn... Sơn vuốt tóc Lê

- Em ngủ đi anh xin lỗi ( Sơn bật khóc rồi cõng Lê trên đôi chân đất) lần trước anh cõng em khi đó anh nghĩ rằng em không còn nữa ,anh như kẻ ngu si chẳng bận tâm điều gì để rồi nhìn em ra đi ( Sơn cười a ta hít sâu để nuóc mắt không chảy) anh không hề biết ngày hôm đó xảy ra việc gì,để em đau khổ chịu đựng 1 mình và em phát điên vì anh ( Sơn thở mạnh) nhưng từ giờ anh hứa sẽ không rời xa em và dù có chết chúng ta cũng sẽ chết bên cạnh nhau phải không em ( Đôi chân Sơn rỉ máu do dẫm phải vật khi đi chân đất nhưng nỗi lòng mà Sơn đang trải qua có lẽ hàng ngàn vết thương cũng không thể sánh bằng)... băng qua con đồi quanh co đang có 1 đôi tình nhân đang phải chịu đựng 1 người nhớ và 1 người quên... .quên đi cái đắng của tình yêu và người còn lại đang nhớ tất cả những gì mà anh ta đang phải trả giá cho việc không trân trọng khi còn ở bên nhau,,,về tới nhà
Bố: Nó sao vậy Lê con ơi
- Do khóc nhiều nên ngất thôi ạ
- Hai đứa ổn chứ vào đi con không mưa ( Sơn bế Lê đặt vào giường vuốt tóc cho cô rồi nhìn u buồn) cậu cũng nghỉ ngơi đi ( Sơn đứng dậy) đi đâu ngủ luôn ở đấy đi
- Con ,,,con thấy không tiện
- Ô hay nhỉ là vợ chồng rồi có gì không tiện ,chỉ có hai gian thôi sang bên tôi ngủ không tiện
- Tại sao ạ
- Tôi chưa giặt chăn nghe nói cậu sạch sẽ ( Bố lê e hèm rồi ngại)... Sơn cười nhạt rồi quay lại lên giường nằm cạnh Lê ,anh ta xoay người nhìn Lê nằm ngủ ,,,cứ nhìn như vậy cho tới khi anh ta buồn ngủ... ngay cả trong mơ anh cũng chưa dám mơ có ngày sẽ được nằm cạnh em 1 lần nữa ( câu nói trước khi ngủ)...
   Tôi mơ thấy có người đàn ông mặc vest đen đang cõng tôi đi dưới 1 hàng cây,anh ta khóc nấc từng câu,tôi cảm thấy sự đau xót và cô đôc trong tiếng khóc,anh là ai sao lại khóc vì tôi vậy... .tôi bật dậy thở hoá ra là giấc mơ... thấy người đàn ông nằm bên cạnh anh ta mở mắt nhìn khiến tôi giật mình,tôi hét lên
- Biến thái sao anh lại nằm chung giường với tôi ( tôi lấy gối đập anh ta,a ta giữ tay)
- Em mơ thấy ác mộng hay gì vậy ( Tôi ấp úng )
- Tóm lại sao anh lại nằm ở đây
- Vì anh là chồng em ( a ta đứng dậy quay đi)
- Ơ cái anh này ,bố ơi ( tôi gọi to)
Bố: Cái gì mà gào lên thế con
- Sao bố cho người lạ vào ngủ cùng con vậy
- Gớm đi nữa nó là ck con đấy người lạ nào
- Nhưng bố có nói anh ta đểu và con không nhớ gì về anh ta cả ,con không quen anh ta và con ( bố quay đi không thèm nghe tôi nói)
- Hiểu lầm thôi con ạ sau con sẽ rõ giờ thì Sơn ra sân sau thịt gà với bố ( a ta rót nước chè ngồi quỳ đưa bố tôi bằng 2 tay rất lịch sự)
- Bố uống nước đi ạ
- ờ con bé Lê đâu nhỉ đi đun nước đi bố thịt gà đãi con rể ,gà rừng con ạ ăn mê ly sầu luôn ( bố khoe chiến tích nuôi gà) có ăn bố thịt cho dăm chục con mang sang Anh ăn dần cứ bỏ tủ đá ( Sơn cười tươi)
- Vâng ( tôi đi ra Sơn dường như ngại không nhìn tôi)
- Bố con chịu bố lúc thì giấu lúc thì gán ghép ,mà anh gì này anh từng nói không quen tôi mà ( tôi lườm anh ta lảng nói chuyện với bố tôi)
Sơn: Bố ở đây bố nuôi con gì nữa vậy ạ
- Lợn con ạ có ăn bố thịt luôn cả con mang sang
- ấy thôi ạ con chỉ hỏi thôi ( Bố kéo tay Sơn đi ra chuồng lợn)
- Đi tôi cho anh ngắm thành quả của tôi ở nhà cũng phải nàm ăn chứ ( Sơn cười ngại anh ta sợ bẩn còn tôi tự dưng thấy tâm nhẹ lòng mặc dù chẳng biết anh ta là ai)... đi đun nước và nấu cơm ra thấy anh ta sắn ống tay và quần ,mặc đồ trắng đang giữ gà ,gà vẫy cánh bắn hết vào người ... a ta kêu lên
- Bố bẩn quá con chưa làm thế này bh
- Ý anh là tôi bẩn ư
- Không ý con không phải thế mà con ( bố nhanh chóng cắt tiết gà cứa phập ,anh ta sợ ngồi im)
- Anh thấy tôi sao làm bang chủ xã hội đen dc k,1 nhát là chết con gà
- Được,được ạ ( a ta sợ mặt không còn giọt máu tôi phì cười)... nấu xong xuôi anh ta đi tắm thấy bố cứ dội nước vào người anh ta
- Đàn ông gi mà yếu lạnh này nhằm nhò gì tắm nước giếng cho mát ( Đông mà bố kêu nhằm nhò gì)...
- Nhưng lạnh thật mà bố để con tự tắm ( Tiếng bố tranh cãi với anh ta ở sân giếng đằng sau dường như làm cho căn nhà thêm ấm áp hơn)...
-Tôi thích tắm cho cậu,chà người đẹp gớm giữ phong độ như này là tốt ( bố cười lớn) bỏ quần ra đi tắm cứ mặc quần vậy
- Ấy con tắm vậy được...
  Tôi chặt gà phập phập anh ta đứng nhìn tròn mắt ,,,
Bố: Uống rượu nhé con
- Vâng con uống gì cũng được ( a ta xoã tóc ướt khiến tự dưng ở cự ly gần tôi đỏ mặt)
- Anh gì xa lạ này ,anh bê đĩa này lên đi cứ đứng đó vậy
- Uh anh mang luôn đây ( a ta bế mâm lên tôi cười mỉm)... Ngồi ăn cơm anh ta mặc đồ của anh rể ngắn cũn) bố chị Lan đâu ạ ( a ta biết chị mình vậy đúng là sự thật rồi)
- Nó về nhà chồng rồi con bé Bông bảo cho ở đây nó bảo cho con nó ở đây lạc hậu nên cho hết về dưới ý rồi
- Vậy bố sống 1 mình sao ạ
- Uh thì con bé Lê đi nốt thì tôi sống 1 mình chứ sao ,cậu sống mấy mình
- Con cũng sống 1 mình
- Vậy mẹ cậu đâu
- Mẹ và con trai con sống ở nơi khác
- Thằng bé như nào nào đưa ta xem ( a ta rút điện thoại ra dơ cho bố tôi) ôi nó có nụ cười giống con Lê quá chuyến này bố có khi phải qua gặp nó mới được
- Vâng chắc chắn rồi con mời bố ( a ta rót rượu để máy bên cạnh mâm tôi với máy anh ta nhìn vào ảnh 1 đứa bé bụ bẫm đáng yêu tự dưng nc mắt lại rơi)...
Tôi: Đây là con của tôi và anh đúng không
Bố: Đúng đó con giờ biết rồi thì đừng có vẻ mặt đó nữa thằng bé khoẻ mạnh là dc
Sơn: Đúng thằng bé là Jonathan Hiếu ( tôi bỏ mâm đứng dậy Sơn định chạy theo)
Bố: Kệ con bé đi để nó 1 mình cho dễ nhớ ...
  Tôi đã có con vậy mà tôi lại quên đi mất đã từng sinh con,con của mẹ từ khi sinh không được giọt sữa mẹ nào mẹ xin lỗi ( tôi ôm điện thoại khóc) dù trí óc mẹ trống không nhưng mẹ cảm nhận được con à,cảm nhận được chút gì đó từ con ,con trai của mẹ ,tại sao tôi lại quên đi ,tại sao ông trời lại để tôi quên đi tại sao... .
(N): Cô ý sẽ không sao chứ ạ
- Không đâu giờ nó đang cố gắng nhớ ra thôi
- Con nghĩ không nhớ lại chuyện cũ cũng không hẳn là chuyện không hay
- Uk bố cũng nghĩ vậy nên bây giờ để nó bình tâm lại ,uống đi con gà ngon không
- Dạ ngon ( Sơn vẫn lăn tăn về Lê)...
   Tôi đã yêu 1 người hoàn hảo,k những yêu mà còn kết hôn rồi,tại sao mình lại kết hôn dc với người như vậy,mình phải hỏi rõ gạp nhau ra sao mới được ( tôi chạy vào trong nhà thấy bố tôi lên giường nằm rồi ) ... còn vào phòng tôi thấy anh ta ngồi nhìn sợi dây chuyền dơ lên ,ánh mắt u buồn rồi mắt đỏ lên ... tôi cứ vậy nhìn người đó qua khe cửa... tôi chỉ muốn được ở cạnh em ,em không nhớ ra càng tốt hơn ,nếu tôi nói rằng tôi yêu em trước liệu em có tin không,sẽ chẳng bao giờ tôi cho em biết tôi đau thế nào và tôi muốn nỗi đau đó riêng mình tôi giữ lại miễn sao tôi dc ở cạnh em ( tôi đi vào anh ta giật mình gạt nước mắt)
- Nói đi nỗi đau mà anh giữ là gì và chúng ta có chuyện gì ngày trước
- Không có gì hết anh đi dọn dẹp em đi nghỉ đi ( toi vẫn giữ tay,a ta quay lại nước mắt a ta vẫn đang chảy,hình ảnh này rất giống vs người hay xuất hiện trong mơ của tôi)
- Là anh người đó là anh ( tôi sợ đi lùi lại hoảng loạn anh ta đỡ)...
- Em không sao chứ
- Tôi yêu anh nhiều lắm phải không và còn anh thì sao ,tôi đối với anh là gì
- Là người mà tôi yêu ( a ta tiến sát tôi tưởng anh ta hôn nên nhắm chặt mắt nào ngờ anh ta nôn oẹ vì quá say)... này sao lại nôn lên hết người tôi vậy ,này ( a ta ngủm trên vai ... ) cởi đồ lau người cho anh ta,tôi quay mặt đi lầm bầm,rốt cuộc mình lấy người thế này ư,đằng sau vẻ hào nhoáng là 1 ng đàn ông cơm no rượu say nôn hết ra nhà thế này ư,tôi tức ném khăn vào ngực anh ta... tôi nhìn anh ta ngủ,tại nàm thao 1 người đẹp trai như này lại lấy mình ( tôi vò đầu đi ra ngoài ) điên rồi anh ta điên rồi không phải mình... .Hôm sau bố tôi dậy uốn éo thể dục
Bố: Sơn chưa dậy hả con
- Anh ta đâu có uống được rượu vẫn nằm vật trong kia kìa
- Con nhớ ra rồi sao ( tự dưng nói Sơn không uống dc rượu)
- Con không nhớ chỉ là tự nhiên nói vậy thôi,con đi pha nước gừng cho anh ta đây
- Lê này thằng bé đó dù bố biết con đau khổ 1 khi con nhớ lại nhưng thằng bé đó vẫn đang ôm trọn kí ức đó và gặm nhấm 1 mình nên con đừng làm nó buồn thêm nhé
- Anh ta nôn hết ra con ý vậy ai làm ai buồn nào ,dù kb quá khứ đa có chuyện gì như bố nói việc anh đểu không phải thì nguyên nhân đau khổ là gì
- Hãy để cho thằng bé chuộc lại lỗi lầm của nó đi con ạ ,nào Sơn đâu dậy đi chăn lợn với bố nào con ( bố vào gọi)...
(N): Sơn bật dậy thấy không mặc đồ bố Lê chep chẹp
- Mới gặp con gái tôi cậu đã định Nam nhân kế à
- Đâu có con không nhớ hôm qua ( Sơn nhớ đoạn nôn) có lẽ sau này con không uống rượu này nữa nó làm con mất lý trí mất
- Rượu tôi nấu đấy đảm bảo không đau đầu đúng không?
- Dạ vâng đúng là không đau nhưng hôm qua ăn dc con gà ngon thì ra hết rồi ( bố cười lớn)
- Tối lại ăn lo gì ( Sơn ra ngoài bàn ngồi thì Lê đăt cốc nước bụp phát,Sơn và Bố Lê lảng) trời hnay đẹp quá con ạ
Sơn: Vần quá đẹp ạ
- Hai người thôi đi ,anh xa lạ gì này anh đến nhà tôi ăn ở đây xong còn oẹ ra là sao vậy,có biết rượu có tác hại ra sao không ( Sơn đứn dậy ra ngoài)
Sơn: Bố con mình đi chăn lợn đi bố
- Uk đàn lần này đẹp nắm con ạ
- Này hai người nghe con nói không đấy... .
  Thấy anh ta thả lợn mà sợ khi lợn chạy tới khiến tôi buồn cười,bố lại cứ lùa lợn vào người anh ta...
Sơn: Thôi bố con sợ lắm rồi bẩn con không chịu dc
Bố: Hai đứa đi mang gà sang cho cô Mẩu cho bố cô ý mua nhưng cứ bảo bố cháu tặng
Tôi: Èo bố ga lăng quá nhỉ
- Có gì đâu con đừng nghĩ bậy cô ý cũng ck mất sơm con cái lấy ck hết rồi,đồng cảm thôi
Sơn: Vậy giống bố quá còn gì bố cũng vậy mà ( ông lườm rồi cầm roi quật lợn định quật sơn) con nói sai ạ
- Thôi anh chị đi đi
Tôi: con đi 1 mình dc cho công tử bột như anh ta đi thì đến bao giờ về nhà được
Sơn: Anh đi được
- Anh không biết đi xe đạp mà ( Sơn đứng yên)
- Em nhớ rồi à
- Không có
- Vậy nhớ sai rồi anh có biết đi mà a là ck em đừng có nói câu anh xa lạ,hay muốn bỏ anh để yêu người mới thì cứ nói ( Sơn dỗi quay ra dắt xe đạp)
- Ơ cái anh này,ô nực cười dỗi ngược ư,này chờ tôi bắt gà rồi mới đi chứ ... ( cho hai con gà vào giỏ Sơn đạp xe đi đường ngoằn nghèo nên anh ta mỏi)
- Em béo lên bn kg vậy nặng quá
- Trước tôi gầy lắm à
- Uk gầy hơn bây giờ ,em có thắc mắc gì cứ hỏi tôi sẽ trả lời cho em
- Chúng ta gặp nhau ở đâu
- London trên taxi em và tôi cùng đi 1 chiếc taxi,tôi đuổi em không xuống ý
- Tôi trơ vậy ư
- Uh trơ lắm ( tôi tét vào vai anh ta) dc đà đấy
- Vậy rồi sao chúng ta gặp nhau lại
- Mẹ anh dắt em sang và nói muốn anh kết hôn với em
- Vây là tôi đồng ý và a cũng đồng ý
- Mới đầu không sau thì a đồng ý
- Vậy khi đó chúng ta có quan ( định nói qhe rồi dừng).
- Chúng ta quan hệ ngay lần đầu gặp nhau
- Anh điên à tôi không nhớ nhưng tôi không phải người dễ dãi như vậy
- Uh do anh say không phải lỗi do em
- Vậy trước anh tôi có yêu ai chưa ( A ta im lặng 3p rồi thở dài)
- Rồi là người kéo tay em ở lễ trao giải lần trc ng tên Huy đó
- Thật á vậy tất cả quen nhau hay sao
- Uh mẹ nó lấy bố đẻ anh
- Trớ trêu vậy à,vậy còn anh thì anh yêu ( a ta ngắt lời)
- Hnay hỏi đến đây thôi nhé ( cố lảng)
- À vâng ( thấy dáng anh ta đạp xe tôi nhớ như cảnh này ở 1 vùng quê nào đó chúng tôi đã từng như vậy,a ta cầm tay tôi ôm eo anh ta)
- Bám chặt vào không ngã đấy ( tôi cười tủm)
- Vậy còn con của em thì sao
- Thằng bé đang dc mẹ anh chăm khi nào sang đó thì em sẽ dc găp)
- Ở London dúng không ạ
- Không Lasvegas Mỹ
- Thằng bé nói được câu gì chưa ạ
- Tôi không biết từ bé tôi chưa bế lần nào
- Tại sao vậy ,sao a không bế con
- Nói sau đi chuyện dài lắm sau này anh sẽ cùng em bế con đi khắp nơi,chịu không?
- Không tôi không quen anh ( tôi mím môi để không cười)
- Vốn là em không quen anh ( Sơn cười nhẹ rồi đạp tiếp)... Đến nhà cô Mậu cười tươi
- Lê về đó hả con
- Vâng bố con bảo mang gà cho cô ( cô đưa tiền) không bố con bảo tặng cô
- Nuôi mãi mới dc tại sao lại tặng được cầm đó cho cô vui
- Dạ thôi cô ,bố con dặn sao con làm vậy thôi,thi thoảng con đi vắng cô ở nhà qua chơi với bố con cho bố con đỡ buồn nhé cô
- Uh cô vẫn hay qua mà,vậy con học dưới đó thế nào ( thấy Sơn đứng ở cổng) kia là ai?
- Là chồng của con
- Con kết hôn khi nào
- Lâu rồi ạ khi nào có dịp cô bảo bố con kể cho nhé
- Uh cô hơi bất ngờ,cậu đó rất đẹp đôi với con ( tôi cười đi ra ngoài thấy anh ta đàng ngậm thuốc)
Sơn: Nhanh vậy à ( a ta cúi chào cô Mậu)
- Về thôi đèo em qua lớp học nữa ( qua lớp học thấy bọn trẻ chào tôi rối rít) các em học tn rồi ổn không
- Ổn thưa cô ( chị dậy đi ra)
- Lê về rồi à em,chị cũng sắp không dậy nổi rồi
- Sao vậy ạ
- Chị sắp sinh rồi giờ ước sao cho lũ trẻ có trường đàng hoàng có giáo viên tốt
- Cái này đơn gửi đi chưa dc duyệt ạ
- Chưa thấy gì buồn lắm kb bh các em mới có 1 ngôi trường tốt để đi học trọn vẹn ( nhìn lũ trẻ có nguy cơ lại thất học tôi thở dài)
- Chúng ta cũng cố gắng rồi nhưng dân bản nghèo lấy đâu ra kinh phí xây rồi thuê người dậy nữa ... ( tôi quay ra thấy Sơn đang ngồi nói tiếng anh với bọn trẻ chúng ngơ ngác không hiểu) a làm gì vậy
- Nói vài tiếng cơ bản mà chúng kb,ở đây không được học tiếng anh à em
- Còn cpi không có người dậy không còn lớp học nữa đây này huống chi là học tiếng anh ( tôi cúi đầu buồn) chúng ta về thôi ,bất lực mất ước gì có ai đầu tư cho lũ trẻ ( a ta không nói gì rồi đạp xe về nhà) ... vừa về đến nơi tôi buồn bã ra sân ngồi
Bố: Nại thao nữa
- Bố lũ trẻ lại chuẩn bị thất học ( bên ngoài trưởng thôn gọi lớn trên loa)
- Có nhà đầu tư nói sẽ chi toàn bộ tiền xây dựng trường xây theo tiêu chuẩn quốc gia và sẽ thuê cho trường đội ngũ giao viên,sẽ tài trợ cho chúng ta trong vòng 20 năm tới
- Bố con có nghe nhầm k
- Không bố cũng đang mừng đây bố già rồi nhưng sẽ đi dki dậy cho lũ trẻ,bố đi đây ( tôi không thấy anh ta đâu)
- Anh xa lạ gì ơi( tôi ra sân sau thấy điện thoại anh ta để trên bục có tin đến):" Việc đầu tư cho trường miền núi đã hoàn thành thưa chủ tịch"...  là anh ta làm,đúng lúc anh ta đi từ nhà vệ sinh ra ,tôi ôm chầm lấy
- Gì thế
- Cám ơn anh rất nhiều anh giàu có nhưng biết chia sẻ bớt cho những người khó khăn hơn và tôi biết lý do vì sao tôi lại yêu anh ngày trước rồi ( tôi cười tươi còn a ta đổi sắc măt)
- Anh của ngày trước không như bây giờ đâu em đừng hiểu lầm ,anh đầu tư sau sẽ có lời anh là dân làm ăn sẽ không ngu đi đầu tư sai hướng đâu em yên tâm
- Đầu tư trên đây liệu có ra lời ( a ta ấp úng)
- Uh sẽ có lúc ra kiểu gì cũng có lời ( nói kiểu chống chế tôi buông tay ,anh ta giữ bắt ôm) ô đang ấm sao lại buông
- Tự nhiên cảm động mà hết cảm động rồi ( tôi quay đi vào bếp hai chúng tôi nấu cơm chờ bố về điện thoại anh ta reo là Trâm) sao anh không nghe máy đi phụ nữ thì phải...
- Kệ đi cô ta tìm ra số cũng tài đấy chứ ( a ta nhếch mồm tôi thấy kì lạ)
- Kìa đảo tay đi lạc cháy rồi
- À uh a đảo đây ( 1 người đàn ông mặc đồ hiệu điện thoại đính kim cương vậy mà giờ đang rang lạc trong bếp nhà tôi) a ta thổi lửa ( đun rơm) rồi quẹt tay vào mặt có vết đen ( tôi nhìn rồi mím cười) sao nhìn anh vậy
- Ở đây có bẩn này ( tôi chỉ anh ta gạt) không phải ở đó ở đây ( tôi lấy tay lau, sát mặt nhau Sơn cầm tay tôi định hôn thì bố tôi quát lên)
Bố: Làm gì mà nấu mãi không xong bữa cơm thế hai cái đứa này ( Sơn đứng vội dậy còn Lê vén tóc cả hai ngại)
Sơn: Đồ xong rồi ạ bố đi tắm đi ( ra cười cười nịnh nịnh)... tối đến khi ăn cơm bố vui vẻ
Bố: Bố biết con đầu tư cho trường ,rất tự hào vì con ,phúc đuc sẽ để dành cho con cái của con ..
- Vâng cũng không đáng là gì cả con sẽ huy động các nhà tài trợ thêm cho người dân ở đây
- Đúng huy động là tốt còn bố biết con không thiếu tiền nhưng giúp vậy là dc rồi là ng dân đã cám ơn con rồi...
- Con không cần cám ơn con thấy vui là đủ ( bố cầm đập duồi đập vào đầu Sơn)
- Vui là được ư ,hai đứa tính bao giờ đi
- Chuyên cơ của con sẽ đáp qua đây vào ngày mai ( tôi nuốt canh ực khi nghe đến chuyên cơ)
- Vậy là hai đứa lại đi rồi sao
Tôi: Bố cũng đi cùng chứ ạ
- Không bố sắp xếp xong mới đi dc con cứ sang với con của con đi,thằng bé mong con lắm đấy bố chỉ mong hai đứa được hạnh phúc và Lê này dù con chưa nhớ nhưng cảm giác ở bên cậu ta chắc con đủ hiểu rồi phải không con ( Sơn thò mặt nhìn Lê,Lê ấp úng)
- Cũng 1 phần nào thôi ạ
Sơn: chiều nay cô ý vừa ôm con ( Bố lê lườm roi chep)
- Đã yêu nhau thì dù hai đứa có xa nhau hay bị chia cắt thì ông trời vẫn sẽ ở bên hai đứa vẫn sẽ cho hai đứa gặp lại đúng không nào ,Sơn bố tin ở con lần này nữa hãy bảo vệ con bé đúng như con đã hứa
- Vâng thưa bố ( Sơn cúi đầu)...
   Tối đến khi bố đi ngủ tôi vào phòng bố đắp chăn cho ông rồi nhìn lên ban thờ mẹ
- Mẹ ơi con lại bất hiếu bỏ bố lại 1 mình rồi ,mẹ có trách con không ,con cần biết sự thật và dù có nghiệt ngã ra sao con vẫn sẽ chấp nhận vì người đàn ông đó con tin rằng con từng yêu bởi vì dù có thời gian gặp ngắn ngủi nhưng lòng con đã xao động rồi mẹ à,mẹ phù hộ cho bố và con mẹ nhé !( tôi thở dài về phòng thấy Sơn đang nhắn tin cho ai đó)
Sơn: bố ngủ rồi à em
- Vâng bố ngủ rồi
- Lại đây ( a ta vén chăn ra)
- Ai cho anh nằm cùng
- Không cho anh cũng nằm (anh ta cười vô tư rồi kéo tay tôi nằm vào chăn ôm tôi) nằm yên cho ấm
- Biết là vợ chồng nhưng cứ thấy sao sao ý ( tôi quay lại mặt anh ta sát vào tôi đôi môi đỏ và mũi cao khiến tôi tim đập thình thich)
- Khi sang đó có thể có những thứ anh muốn em làm theo anh để đưa đám người xấu chia rẽ chúng ta phải chịu hậu quả do chúng mang lại
- Vâng vậy có gì anh cứ nói ( a ta cầm tay)
- Em tin anh không ( khổ cứ sát mặt như không)
- Tin rồi ,em tin rồi ngủ thôi
- Uh ( nói xong a ta nằm ngủ nhắm mắt luôn nghiêm nghị)
- Đúng là hâm nói ngủ là ngủ ( a ta mở mắt tôi giật mình)
- Vậy không ngủ thì làm gì nhỉ ( cười cười tôi vả vào trán)
- Trước khi em nhớ ra cấm manh động
- Ok ( a ta với tay ôm tôi vào lòng) a chỉ cần như vậy thôi là đủ ,anh yêu em Lê à ( nghe câu đó thấy tim xốn xang tôi đỏ mặt) đêm nay có lẽ em sẽ mất ngủ vì thổn thức khi lấy dc 1 ng như anh và dc 1 ng đẹp trai như anh yêu ( anh ta cúi xuống tôi nhổm đầu lên gõ bụp vào mũi)
- Cho chừa thổn thức này (a ta cười)... và cứ vậy chúng tôi ôm nhau ngủ... hôm sau đi tôi cứ khóc thút thít
Bố: Ô hay nhỉ ngày trc có thế đâu,mấy bữa nữa bố sang đi đi cứ khóc mãi sốt ruột
- Bố ơi con bất hiếu ( Sơn ngồi im)
- Bất hiếu lâu rồi thôi đi đi con ,có người chăm con thay bố là bố mừng rồi
Sơn: bố yên tâm ạ ( a ta nói to bố cười)
- Đi đi con ( Sơn nắm tay tôi đi ra ngoài gặp cô Mậu)
Tôi: Anh đi trước đi em nc vs cô vài câu,cô thi thoảng sang vs bố con nhé cô
- Hôm qua chồng con đến tận nhà cô ,cậu ý nói mai hai đứa đi bảo cô qua sớm vì sợ bố con buồn
- Vâng con sẽ đón bố sớm cám ơn cô
- Cứ đi đi con ,đi bình yên an toàn ( tôi đeo balo như ngày nào đi xuống dưới chân núi thấy Sơn ngòi trong xe tôi gõ cửa ,Sơn kéo kính)
Sơn: Sao rồi mà sao không lên đi ( tôi hôn chụt vào môi anh ta)
- Cám ơn đã nghĩ cho bố em ( a ta cười sướng rồi em hèm)
- Này với ai cũng vậy mà dc à ,ai làm cảm động tí là thế mà dc à ( nói thao thao bất tuyệt tôi lên xe hôn lên môi cái nữa anh ta ngồi yên)
- Chúng ta là vợ chồng mà không phải sao
- Phải,được ( Sơn cười sướng) chúng ta đi thôi ( Sơn nắm tay tôi đi trên con đường này thấy điện thoại tên Trâm cứ reo lên)
- Người đó là ai vậy ( a ta không trl tôi thấy tin nhắn đến):" Em nhớ anh tại sao anh tránh em,anh nói người anh yêu là em mà"... Sơn với úp màn hình
- Không có gì đâu em ( tôi gạt tay)
- Em đọc dc rồi đồ lăng nhăng ngày trc cũng thế này đúng không
- Không có xa em 2 năm a chưa động đến 1 cô gái nào
- không nói gần đây nói từ khi ở với em đi có không ( a ta ấp úng)
- Lúc đó anh chưa yêu em
- Vậy là có ( tôi dỗi quay đi)
- ơ ... anh thì có nhưng nó không nói lên điều gì đâu lúc đó anh chưa yêu em nên
- Vậy lúc yêu rồi
- Cũng có nhưng ( tôi quát lên)
- Vậy thôi không phải giải thích nữa đồ đểu (a ta phanh gấp xe lại cầm tay tôi đặt lên tim)
- Anh từ lâu trong tim chỉ có em anh có thể chết vì em ,em hiểu không? chính vì anh không trân trọng và không dám nói ra yêu em ngày đó nên mới để duyên của chúng ta vỡ nát,anh hối hận dày vò rất nhiều,anh đã sai và phải đón nhận việc tưởng rằng em đã chết ,anh thật sự yêu thương em hết lòng ( Sơn rơi nc mắt 1 bên vô thức khiến tôi ngạc nhiên)... người đàn ông này thật sự yêu mình đến mức nào vậy,nước mắt lần này đã có câu trả lời đó là dành cho tôi...

Đọc tiếp Chương 95 Truyện Tháo Chạy của tác giả Huyền Thu

Xem danh sách chương truyện Tháo Chạy full