Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện tiết hoa chương 10. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện tiết hoa chương 10. Hiển thị tất cả bài đăng

23 thg 3, 2017

Đọc truyện Tiết Hoa chương 10- TG Huyền Thu

Đọc truyện Tiết Hoa chương 10 của Tác giả Huyền Thu:

- Thế nào cũng được ,bận thế này lại học thêm cái này chắc chết mất ( tôi thở dài)...trời mua to gió lớn Trinh ra về trước vì người yêu đón...dạo này trời hay mưa bão quá ( tôi ngó ra ngoài 1 chị giúp việc ôm bụng)

- Ngân giúp chị lên hút bụi trên tầng 6 được không?chị đau bụng quá
- À vâng để em làm cho
- Tầng 6 nhé
- Vâng để em làm cho chị đừng để bị lạnh bụng...tôi ấn thang lên tầng 6 ở đây có cả tầng 7 là cao nhất ...tôi ấn lên tầng 6 tay cầm quyển lời thoại và tay cầm máy hút bụi,tầng này toàn là khăn bông màu đỏ ,ở đây chuộng màu đỏ hay sao ý nhỉ ...đang hút thấy có gì đó ướt ướt vào máy bụi,màu đỏ như máu...chợt có tiếng ở bộ đàm gọi
- Ngân xong chưa xuống đi em mặt trời sắp lặn rồi
- Vâng em xuống ngay đây ...tôi cúi mặt đọc kịch bản rồi diễn trong thang máy...thang máy mở ra: " Tôi đã yêu ngay lần đầu tiên rồi"...tôi cười ngẩng lên thấy anh ta đang đứng hai tay để trong túi quần nhìn khiên tôi ngại) hiểu lầm hiểu lầm thôi ( chết cha ấn vào số 7 rồi) cháu đang ( đang nói anh ta ấn thang máy đóng lại) xì đồ kiêu căng xấu tính chỉ là đang đọc kịch bản thôi mà...
(N): Quỷ đầu đàn ngã khuỵ lảo đảo ,thư kí đỡ
- Ngươi k sao chứ ạ
- Cô ta vừa nói gì
- Dạ cô gái đó nói : " tôi đã yêu ngay lần đầu tiên rồi" con người gọi là tỏ tình đấy ạ ( ngã quỵ )
Tôi đi xuống lầm bầm ,nhục quá là nhục rồi phải làm sao đây...
- Cám ơn em nhé Ngân chị đỡ đau rồi
- Dạ không sao ( thấy chồng chị đón tôi đi ra trời mưa to hơn)...trời đã tối tôi đứng nép vào hiên nhà cánh cổng đóng lại ...tôi vội ra giữ cổng vẫn tự đong như kiểu đến giờ vậy,chết rồi hôm nay ngày dc nghỉ bán hàng mà tôi muốn về ngủ ,,,cửa ơi mở ra ( ánh đèn xe chiếu thẳng vào tôi ,tôi lấy tay che bóng ai đó rất nhanh đang tiến thẳng vào chỗ tôi)...1 người đàn ông lịch lãm đứng trước mặt tôi khuôn mặt cười ghê ghê
- cô gái em từ đâu đến
- Tôi làm giúp việc cho nhà này ạ ,đang cố mở cái cổng này ra chú chờ chút ( tôi quay lại đã thấy anh ta đứng sau tôi ,tôi sợ đi lùi lại a ta dồn tôi vào cánh cổng) sao chú vào được vậy
- Ở người em có mùi hương gì đó rất lạ,em chắc hẳn là nhóm máu 0 nhóm máu ý mùi rất thơm
- Chú nói linh tinh gì vậy ( tôi gào lên chiếc ô bay ra tôi thấy anh ta mắt đen nhìn tôi trừng trưng)
- Lại đây nào sẽ nhanh thôi thơm thật ( a ta tiến tới tôi ôm đầu hét ầm lên) ...đột nhiên chú thư kí xuất hiện đứng vào giữa che cho tôi từ lúc nào
- Cậu Kiên hết giờ trêu rồi ,ông chủ nói mời cậu vào sảnh trong nhà ...
- Bảo ông ta tăng cho tôi cô gái này đi ,tôi thích lắm rồi ( tôi sợ khoc tu tu phía sau)
- Mời cậu ,người k thích chờ lâu đâu
- Em gái cho anh tên của em đi,chỉ cần tên anh sẽ tìm thấy em
- Đồ biến thái ( tôi núp sau chú thư kí)
- Cô ta có gì đó rất lạ mùi của cô ta khiến tôi rất kích thích ( sấm chớp đánh thẳng vào Kiên tôi sợ hét lên) ...anh ta khuỵ xuống
- Cậu Kiên cậu còn muốn vào nhà không?
- Có tôi vào ngay đây ( đã sợ)
- Cô gái hãy về đi
- Anh ta bị sét đánh mà k sao ạ
- Chỉ là tia chớp thôi k sao?( cổng mở tôi chạy rất nhanh đi ướt sũng người rồi thở quay lại nhìn)
- Dạo này sao mình hay gặp những điều kì quái vậy nhỉ chết mất thôi ,mai phải đi chùa và đi xem bói thôi ( tôi quay đi chạy tiếp)
(N): - Cậu Kiên mời vào người đang chờ
Kiên: Người trường tồn mãi mãi...tiểu nhân đã tới rồi ạ
- Có biết nghe nhạc không?( cười nhẹ)
- Dạ nghe nhạc ạ ,tiểu nhân có thưa người
- Công việc của ngươi ở loài người là gì?
- Dạ làm 1 ca sỹ thưa người
- Vậy có lẽ đang là thần tượng của biết bao cô gái trẻ phải không
- Dạ tiểu nhân k dám,tiểu nhân tuổi còn nhỏ nếu có gì xin người chỉ bảo ( run run)
- Ấy ta già rồi sao có thể chỉ bảo lớp trẻ được chứ ,cậu bao nhiêu tuổi
- Dạ được 200 năm rồi thưa người
- Bố của cậu là 1 người tiền bối ta rất coi trọng cánh tay phải cho ta trong mọi việc,nên ta sẽ chăm sóc cậu như 1 người bố với con vậy,yên tâm ,Quỷ bóng
- Dạ có tiểu nhân
- Cắt lưỡi nó đi ,tiếp đãi thiếu gia chu đáo
- Tiểu nhân sai rồi thưa người,người chỉ con sẽ sửa sai mà ( van xin rối rít)
- Có nhớ cô gái ở cổng không?có muốn biết tên của cô ta không?( ánh mắt đổi sang màu đỏ )
- Dạ tiểu nhân sai,tiểu nhân chỉ nghĩ cô gái đó là 1 cô gái loài người bình thường nên định trêu thôi ạ
- Đáng lẽ khi quỷ bóng ra mời ngươi vào thì phải ngoan ngoãn đi vào có phải hơn không?cô ta chính là Nghiệt Duyên của ta ( Quỷ bóng kéo lưỡi Kiên cắt đứt ) đươc rồi khoảng 100 năm tới cậu sẽ câm ta đã giúp bố cậu dậy dỗ cậu rồi đấy ...dọn sạch chỗ này đi thật dơ bẩn ( lau tay)
- Thưa người thần có 1 thắc mắc ,tại sao người lại chưa giết cô gái đó vậy
- ta chỉ muốn đi tìm câu hỏi tại sao khi thấy cô ta nước mắt của ta lại rơi...trong vòng 3 tháng nếu ta vẫn chưa hiểu hãy giết cô ta đi
- Vâng ...
Về nhà tôi thấy Trinh ôm gối khóc nức nở
- Lại sao nữa
- anh ý đã làm chuyện đó với tao rồi ,đau lắm mày biết không?
- Mày điên rồi bây giờ phải làm thế nào đây?
- không biết nữa,anh ta ép tao mà ( khóc tu tu)
- có người yêu là ghê vậy sao ,nên tao bảo mày đừng yêu rồi
- Được rồi do tao ngu mà...
- Ơ ý tao kp vậy ( tôi thở dài đi tắm rồi lên giường suy nghĩ về việc Tôi đã yêu rồi...nhớ lại câu nói đó ...aaaa đau đầu)
- Lại đến mày đấy à Ngân tao đang đau khổ đấy
- Nhục quá là nhục ( tôi hét lên)...Hôm sau đi học tôi phải chép cả bài cho Trinh vì cậu ta giờ như kẻ mất hồn...Tối đi làm chị chủ nói
- Nay sinh nhật chị tối hai đứa qua sinh nhật chị nhé địa chỉ chị viết ở đây ,mà Ngân sắm 1 cái điện thoại đi em thời đại này mà k có là quá lạc hậu đấy
- Vâng em sẽ suy nghĩ ( tôi cười)... Tan làm tôi và Trinh đến chỗ chị chủ đưa danh thiếp 1 nhà hàng sang trọng
- Ngân này trông tao và mày giống nhà quê lên tỉnh không?
- Thì vốn chúng ta người ở quê mà
- Zời ạ nói chuyện với mày như nước đổ đầu vịt
- Mày và bạn trai sao rồi
- Hắn tắt máy rồi
- Sao kì vậy ?a ta chắc bận thôi
- Không phải đâu có lẽ anh ta đạt được thứ anh ta muốn rồi,anh ta vốn là con nhà giàu tao đã với quá xa rồi
- Vậy mày để đời con gái đi dễ dàng vậy à
- Uk chứ biết làm thế nào bây giờ tên khốn ( tựa vai tôi khóc ,tôi thở dài) ...chị chủ đi ra long lanh cùng chồng,hai chúng tôi vỗ tay...phía bàn bên kia tôi thấy bạn trai của Trinh đang ngồi ,sao kì vậy anh ta sao lại ở đây
- Trinh này tên bạn trai mày nói hắn làm nghề gì?
- Anh ta nghe nói buôn bán đá quý
- Anh ta kia kìa ( Trinh và tôi quay sang thì đúng lúc 1 cô gái đi tới ngồi cạnh anh ta ,họ hôn nhau tôi kéo tay Trinh) nhầm người rồi kp đâu
- Có chắc k Ngân ,tao thì thấy đúng là hắn rồi kệ đi ( Trinh quay đi nhưng nc mắt rơi)...tôi nhìn người đàn ông đó cười nói bên người phụ nữ khác ,cảm giác đó hẳn rất khó chịu)...tôi gắp đồ cho Trinh
- Ăn đi quên kẻ như hắn đi ok ,chúng ta sẽ cùng gặp những chàng trai thật tuyệt đúng không?
- Đúng cạn ly ( chúng tôi cười nâng ly)
Chị chủ đi xuống bàn chúng tôi
- Hai đứa k có quà tặng chị à
Trinh: bon em ( tôi ngại)
- Chị trêu thôi mà hai đứa đến là vui rồi,vậy hát tặng chị 1 bài được không?
Trinh: Vâng ( tôi kéo tay)
- Tao kb hát đâu
- Chưa thử sao biết được ( lên thôi Trinh kéo tay tồi di lên,bạn trai Trinh nhìn thấy anh ta thản nhiên vỗ tay như bao vị khách khác)
Trinh: Em xin gửi tới chị bài hát
- Này là bài gì vậy tao k hát được đâu
- Vậy đứng cạnh tao là được,hãy đỡ nếu tao k trụ vững : " anh sẽ như làn mây yêu thương kia vụt bay,chỉ có riêng mình em nơi này...ngày chia ly em mong anh đừng đi"....đang hát Trinh rơi nước mắt...tôi kéo tay ra sau
- Dạ ca khúc kết thúc rồi ( tôi kéo tay Trinh đi xuống) này cậu làm gì vậy sao lại tỏ ra yếu đuối trước anh ta vậy,nếu muốn nói gì sao k tiến tới mà hỏi đi tại sao lại phải trốn tránh rồi tự khóc tự đau vậy hả
- Khi nào mày yêu mày sẽ hiểu cảm giác đau là thế nào,đau lắm Ngân à,anh ta nói sẽ mãi mãi yêu tao k rời xa vậy mà chỉ sau khi có dc tao anh ta đã làm như vậy ,tại sao vậy Ngân ( Trinh khóc tôi cũng khóc)...Thấy anh ta đi ra bước lên xe tôi kéo tay Trinh ra trước mặt anh ta
- Anh hãy giải thích rõ đi
- Tôi đã nói với cô ta rồi,thứ đàn bà rẻ tiền nếu muốn đòi gì ở tôi ok ( a ta móc ví cầm 1 xấp tiền ném vào tôi và Trinh) đây số tiền này đủ anh mua 10 cái Trinh giống của em nhưng anh vốn là người thoáng tính ,đừng có đeo bám anh hay khóc sướt mướt nữa nheo nhéo cạnh anh nữa ,anh lich sự vs em lắm rồi ( tôi định vả Trinh giữ tay)
- cút đi đồ khốn nạn
- Em ăn nói thay đổi quá nhỉ
Tôi: Đồ đều bẩn thỉu đồ ...cái đồ hèn ( tôi nói ấp úng)
- giờ để ý cô em cũng khá xinh xắn đấy ,đi chơi với anh không?
- Đồ bệnh hoạn ( tôi dắt tay Trinh đi)
- Ngân tao k bước nổi nữa
- Cố lên đừng tỏ ra yếu đuối thế này chúng ta về thôi ( anh ta chạy theo kéo tay tôi) gì vậy điên à?
- Đi với anh đi ,tối nay anh thích ăn rau sạch ok ,anh trả em gấp 5 chỗ kia,trông em còn ngu ngơ hơn Trinh dc đấy
- có bỏ ra không tên điên này ( Trinh tát vào mặt anh ta,anh ta bảo Trinh)
- Anh thích gì sẽ có bằng được,( a ta vẫy tay 2 tên bạn anh ta kéo Trinh đi)
- Anh điền à đồ khốn nạn
Trinh: Thả bạn tao ra ,đừng hại nó tao xin mày
- Đi vui vẻ với 2 thằng bạn anh đi,chúng mày tao chén có 1 lần thôi đấy tặng chúng mày còn đứa này để tao ( a ta kéo tôi lên xe sấm chớp lại loé lên)
Trinh: bỏ tao ra lũ khốn
Tôi: Buông tay ra tên đần kia ,bẩn thỉu ( tôi cắn tay anh ta ,anh ta phóng xe đi)
- Kích thích quá về nhà anh nhé ,hôm nay có chút rượu rồi nên anh càng hưng phấn ,bạn em cũng dc vui vẻ rồi
- Bỏ tôi ra tên khốn nạn,thả Trinh ra ...( tôi đấm bốp vào mặt hắn)
- Nhẹ k nghe thích ưa nặng à ( a ta tay lái xe tay giật tóc tôi) mấy đứa quê mùa như chúng mày dc thiếu gia như tao để ý là phúc của chúng mày hiểu không?( kéo tôi vào nhà tôi giằng co)
- Thả cả bạn tao ra thằng điên tao sẽ báo công an
- Báo đi để mai báo tao sẵn sàng chờ (anh ta lôi tôi vào phòng xé áo tôi rách hết)
- Mẹ ơi cứu con,đồ khốn nạn có bỏ ra không trời sẽ trừng phạt kẻ tội đồ như anh (a ta đè tôi lên giường xé đồ tut quần tôi,tôi phản kháng không thể lai với sức của anh ta)...đồ bị lột hết ra tôi gào lên anh ta nằm đè lên tôi hôn khắp cổ ...tôi khóc lớn cào cấu anh ta...sấm chớp loé lên...và lúc này đây tiếng gió bên ngoài như kêu ghê rợn hơn....cứu con bme ơi

Đọc tiếp Tiết Hoa chương 11 của tác giả Huyền Thu

Xem  chi tiết danh sách các chương của truyện TIẾT HOA của TG Huyền Thu.

Nguồn: Huyền Thu