Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường chap 21. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường chap 21. Hiển thị tất cả bài đăng

20 thg 7, 2017

Chap 21 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 21: Lệ Hải Đường🌺🌺🌺

Tiếng gió dạt dào bên ngoài kèm theo tiếng mưa,nơi đây không phải là căn phòng dát vàng dành cho vua,cũng không phải 1 căn biệt thự to hoành tráng ,chỉ là 1 cái hang nhưng đơn giản đối với tôi nó là tuyệt nhất bởi vì có anh ...hơi thở mệt mỏi mồ hôi của tôi được người đó ôm trọn vẹn chỉ trong bàn tay...người hôn tôi nhẹ nhàng và nhìn tôi với đôi mắt trìu mến...khi xong người không quên ôm chặt tôi và tôi cũng vậy...
Vua: mệt không?
- Có chứ người như trâu vậy ( tôi cười tươi Thành hôn chụt lên môi tôi)
- Từ mai phải nghe lời ta biết chưa?
- Thì có bao giờ k nghe đâu
- Em toàn k nghe lời ta thôi ( Thành đang nói HĐ lăn quay ra ngủ mất ngon lành trong ngưc ông ta)...Thành cười nhẹ hôn lên tóc HĐ rồi đăt cô nằm xuống đắp chăn và nhìn HĐ...) giờ ta đã biết rốt cuộc ta sống vì gì rồi,ta sống để đợi chờ em chăng đợi đến ngày em yêu tôi...( Thành đi ra bàn ngồi nhìn chiếc bánh rồi ông ta ăn trong niềm vui rạng rỡ lộ rõ trên khuôn mặt)...cầm chiếc khăn HĐ thêu hình ông ta câu cá Thành bật cười : "Chiếc khăn thêu xấu nhất ta đươc tăng đấy em biết không"( vừa nói ăn bánh ông ta cười híp mắt)...
Tôi sáng hôm sau tỉnh dậy thấy các cung nữ thượng cung đứng sẵn chờ tôi
Thượng Cung: Tiểu thư sẽ được sắc phong làm Quý Phi
- không đừng tôi chưa nói cho Trâm biết tôi muốn nói cho cô ý xong đã ,thượng cung có thể nào ...khoan lệnh đã dc truyền đi chưa
- Tiểu nhân đang định báo cho Hoàng Hậu
- Tôi sẽ nói với điện hạ xin thượng cung đừng nói gì nhé chờ tôi nói với Trâm đã nhé ...
- Khi người lên làm Quý Phi thì tiểu nhân nghĩ nên tránh sẽ k còn thể làm bạn dc nữa ạ
- Không đâu Trâm khác tôi nghĩ vậy...nên để từ từ nhé ( tôi vội vàng trở về cung thấy Trâm đang chơi cờ với Cúc)
Cúc: Tiểu thư đã về
Trâm: Cậu đi đâu vậy hôm qua mình về cũng thấy mất tiêu
- Uk mình đi loanh quanh rồi trú mưa xong ngủ quên luôn,Trâm này tối nay mình có việc muốn nói với cậu...
- Nói đi có vc gì nghe vẻ nghiêm trọng vậy ( Tôi đang loay hoay thì Tiên đi qua thở mệt mỏi)
Tiên: Đêm qua ta hầu người cả đêm nên mệt các ngươi mau đi lấy gì để ta tẩm bổ đi nào ( Trâm nắm chặt tay bực tức)...
Trâm: Về thôi
Tiên: Ấy Trâm đi đâu vậy lại đây ăn đi
- Không tôi về trước đây ( Trâm về ôm gối khóc nức nở)
Trâm: Đến bao giờ điện hạ mới để ý đến mình đây ,HĐ cậu nói đi đến bao giờ đây...
- Cái này mình k rõ nhưng đêm qua Tiên k hầu hạ người đâu
- Vậy là ai sao cậu biết
- Mình đoan thôi vì cô ta muốn trêu tức cậu mà đừng nghĩ nhiều nữa...
Thượng Cung: Điện hạ sẽ di bút tại hoa viên nên Hoàng Hậu mời các quý nhân qua đó ạ
Trâm: Toii qua ngay đây
- Di bút là gì vậy
- Hoàng Đế sắp chiến tranh lần này người trưch tiếp ra mặt trận để chỉ đạo
- Chiến tranh chẳng phải đã xâm chiếm dc nhiều rồi sao
- Đối vs người chưa đủ đi thôi cậu tết tóc cho mình đi ( nghĩ đến chiến tranh tôi buôn trĩu người)...Ra tới nơi các quan và Hoàng Hậu chờ sẵn tôi đứng sau Trâm
Như Ý: Bút giấy chuẩn bị xong chưa
- Dạ xong rồi
Lính: Điện hạ tới ( Thành đi tới trong bộ vest nâu lịch lãm,ông ta lầm lỳ)
Vua: Cuộc chiến tranh này ta sẽ đích thân đi tất cả mọi việc trong cung sẽ do Tể Tướng mới đảm nhiệm...( Tất cả quỳ xuống)
- Điện Hạ vạn an thắng lợi trở về ...( ông ta viết lên giấy):" Tranh đấu đời trai muôn trùng dương
Nghĩ đến người thương sẽ trở về"...( rồi giật tờ giấy đưa cho Hoàng Hậu các quan nhìn vào nghĩ đến vua yêu thương Hoàng hậu liền vỗ tay trong hào hứng)...bất chợt ông ta nhìn sang tôi,tôi lắc đầu ( ông ta quay đi)...Sẩm tối đến giờ ăn Thượng Cung qua mời tôi
- Tiểu thư mời sang chính cung ( Sang đó vừa vào phòng ăn ông ta kéo tay)
Vua: Sao lâu vậy ( ông ta hôn lên môi tôi)
- Người thật sự muốn chiến tranh ạ ,sẽ có rất người chịu khổ dân lầm than ,người đã chiếm dc bao nhiêu nước rồi em nghĩ nvay đã đủ
- Đây không phải việc em tham gia vào,ta nhất định sẽ thống trị mọi thứ
- Để làm gì người muốn có mọi thư để làm gì?
- Ta sẽ là 1 vị vua đúng như mẹ ta mong muốn...
- K đâu mẹ người k muốn người tàn ác nvay người sai rồi ( ông ta đổi sắc mặt)
- Im ngay cô k có tư cách tham gia vào vc tôi quyết định
- Có phải người định làm thứ mà vua các đời trước k làm dc để cho mẹ người trên cao thấy người là vị vua giỏi ra sao phải k?( ông ta đẩy tôi ra khỏi cửa rồi đóng lại)
Thượng Cung: Mai người ra trận rồi tiểu thư lại sai rồi,người là vua mà có vị vua nào k muốn thống trị
- Tôi biết nhưng đó kp là tất cả như bây giò chẳng phải rất tốt rồi sao?
- Phụ nữ nên lo tốt hậu cung còn nhưng việc của hoàng cung chưa đến phía hậu cung tham gia,Điện Hạ vừa rồi có thể giết tiểu thư vì tội đó rồi ,cô nên biết vị trí đừng để người giận chứ
- Vì tôi thật sự k muốn có chiến tranh mà ( tôi gõ cửa ) em vào nhé ( k trl tôi vẫn mở cửa vào thấy ông ta đang ngồi ăn thản nhiên mặt hầm hầm) em chỉ muốn tốt cho ..
- Trật tự nếu k muốn ta tống cổ ra ngoài ( tôi lườm rồi ngồi xuống thở dài ,k ai nói câu gì nữa chợt bên ngoài)
Thượng Cung: Hnay Hoàng Hậu bốc thẻ bài thay cho người Trâm tiểu thư đang chờ để hầu người ạ
- Ta biết rồi ( măt tôi cắt k còn hạt máu,ăn vội uống vội rồi sặc ông ta đứng dậy lau mồm rồi đi qua tôi giữ tay)
- Người đi đâu vậy
- Ta k muốn tranh cãi với cô thêm nữa,ta mệt rồi ( ông ta quay đi tôi nói theo)
- Trâm là bạn em là ai cũng dc em biết người là vua nên em đã chấp nhận phải san sẻ cho ng khác ,nhưng em xin người đừng để em và Trâm chung 1 ng đàn ông
- Muộn rồi thay vào câu nói đấy chẳng thà cô nói tôi đừng đi có phải sẽ hơn k,cô đâu cần bởi vì cô đâu có yêu tôi ( Ông ta đóng ràm cửa lại )
(N): Thành hầm hầm đi qua Thượng Cung
- Hoàng Hậu gần đây cô ta quan tâm ta quá nhỉ
- Dạ Hoàng Hậu vẫn luôn quan tâm người mà
- vậy à ta k nghĩ vậy đâu ( Thành mở cửa vào phòng thấy Trâm chờ)
Trâm: Điện hạ để em ( ra cởi áo)
- Ta vừa ăn xong em nghĩ có thể ngủ được sao
- Vậy em có thể mời người cùng đi dạo không?
- Được ( lời nói lạnh nhạt)...
Khi điện hạ vừa đi tôi ngồi nghệt mặt,do tôi không biết ăn nói và tại sao người nghĩ tôi không yêu người,tôi có chứ rất yêu là khác dù biết người cao quý,nên tôi chưa dám mong người sẽ là của riêng tôi,....
(N): Thành đi và k nói câu gì như cục đá cạnh Trâm.
Trâm: Người có tâm sự ạ
- Sao em nghĩ thế
- Em thấy người k nói gì cả và khuôn mặt cũng k vui
- Uk có đôi chút
- Điện hạ có ghét em không?em thấy người luôn thờ ơ với em
- Ta có người ta thương rồi đó là sư thật ta k ghét em đối với ta đàn bà chỉ là phù phiếm tất nhiên trong tâm có điều đặc biệt hơn đó là người ta yêu ,ta sẽ cất ở 1 nơi nào đó tận sâu đáy tim mình ( Thành cười nhẹ Trâm bối rối thở mạnh cúi đầu)
- Em hiểu rồi giờ em đã hiểu vì sao người k động vào em rồi ,cô gái nào dc người yêu như vậy em thật hâm mộ ...
- Thật ra ta yêu đơn phương đấy cô gái đó còn k yêu ta mà ,ta yêu cô ý từ rất lâu rồi
- Thật ạ trời ơi ai mà kb tốt xấu vậy
- Có người vậy đấy ( Trâm cười)
Tôi đi qua hoa viên thấy Thành và Trâm đang đứng hai người cười rất vui vẻ,mai người ra trận rồi Trâm thật giỏi khiến người cười tươi như vậy...
Vua: Muộn rồi về nghỉ ngơi thôi ( Vua bỏ áo choàng cho Trâm)...tôi cứ vậy đi theo lẳng lặng anh ta chợt dưng lại rồi đi tiếp (tôi nấp vội vàng)...đến khi họ vào trong tôi đứng như kẻ vô hồn nhìn họ đi vào...quay đi ra bờ hồ ngồi tôi tựa vào gốc cây rồi nhìn dòng nước...
- Mình không được khóc ,mình phải chấp nhận ( mồm nói nhưng nước mắt đã rơi lã chã lấy tay gạt) đã bảo k khóc rồi sao cứ chảy ra vậy ( tôi ôm đầu cúi mặt xuống khóc rên rỉ trong đêm)...chợt có tiếng chèo thuyền tôi ngẩng lên thấy ông ta đang bỏ đồ ra câu...
Vua: Còn nhìn gì?( tôi mếu)
- Sao lại ra đây
- Vậy ta đi về đây ( tôi chạy vội ra tóm thuyền hai hàng nc mắt vẫn chảy)
- Đừng người đừng đi ( Thành nín cười rồi tỏ vẻ nghiêm túc)
- Ai cho cô chặn thuyền như vậy hả
- Điện Hạ em ...em ...( mãi k nói dc) em thích người ( câu nói của tôi ngay lúc này khiến ông ta đứng hình,ông ta cuống ấp úng)
- Đừng có thấy ta nói thế mà phải nói vậy ( Vua định chèo thuyền lảng đi HĐ cầm tay trợn mắt)
- Yên nào chưa nói xong ,em yêu anh đây là câu nơi em hay nói dành cho người đàn ông mà cô gái yêu ( Thành với tay ôm tóc HĐ bay trong gió hôn cô ngay trên thuyền lúc này)...
- Ta cũng vậy ta yêu em từ rất lâu rồi ( tôi bật khóc ôm cổ ông ta)
- Hứa với em dù có thế nào chúng ta cũng k xa nhau nhé,được không dù có bất kì điều gì cũng đừng xa nhau ...
- Tất nhiên chỉ khi ta chết ...( đêm đó trên thuyền tôi kể kiếm hiệp rồi ngôn tình khiến ông ta đau đầu nhưng rồi lát sau người dựa vai tôi ngủ ngon lành)
- Ngủ ngon người em thương ạ ( tôi cười sướng)...Hôm sau tỉnh dậy tôi đã thấy nằm trong phòng,,,chạy ra cổng Hoàng Cung binh lính nghiêm ngặt thành ngồi trong chiếc xe dát vàng khuôn mặt lạnh nhạt đang nghe Quyên nói gì đó ...( thấy tôi ông ta cười có lẽ chỉ có nụ cươi ấm áp đó người luôn dành cho tôi)...1 tháng sau thông tin bên ngoài chiến trường luôn được cập nhật Điên Hạ luôn đoán trước được chiến lược của đối Phương...tôi hôm nay đang giặt đồ chợt Thượng Cung đi qua
Thượng Cung: Sao tiểu thư k để cung nữ làm
- Tôi đang là cung nữ mà hơn nữa vận động chút sẽ k sao đâu?
- Tiểu thư khác mà có vấn đề gì tiểu thư cứ nói với tôi nhé
- Vâng ( Cúc giặt cạnh tôi liền ôm đống chăn)
- Tiểu thư bảo để em làm rồi mà
- Điên cùng làm đi ( hôm nay tôi thấy hơi mệt)...tôi đến có 3 người ăn cơm chỉ có tôi và Trâm ,Cúc ( nhìn Điện Hạ qua tivi Trâm thở dài)
Trâm: sao k quay điện hạ thêm chút nữa
Cúc: Đâu phải lúc nào cũng quay được...
Trâm: Điện hạ của em người nỡ yêu người khác sao ( đang ăn mếu máo,tôi và Cúc thở dài vì 1 tháng qua ngày nào cũng vậy)...điện hạ ơi người yêu cô gái đó là ai,con nhỏ nào khiến điện hạ buồn mất ăn ngủ nó xinh đẹp đến cỡ nào mà dám yết kiêu ( tôi và cơm né né ăn vội vàng)...chợt Cúc bê món cá rán lên
Cúc: đăc sản chấm mắm đây ( tôi ôm mồm oẹ chạy ra ngoài nôn khan)...
Trâm: Ô mọi hôm nghiện món này mà sao nay lại chê à HĐ ơi ( tôi thở dốc mấy ngày sau cũng vậy người mệt mỏi hơi chút buồn nôn)...
Cung nữ: bên xuân ý cung mời các quý nhân sang để đàm đạo theo nghi thức hàng tháng cầu cho điện hạ bình an trở về...( qua đó thấy các món ăn bầy biện tôi cố đập tay lên ngực nín nôn và dọn bàn cùng họ)...Hoàng Hậu đi ra với vẻ mặt cũng có vẻ mệt mỏi
Hoàng Hậu: Tiến hành thôi ( họ chắp tay nhắm mắt để cầu )...sau đó họ ăn nhẹ tôi thấy Trâm cắn miếng thịt liền bịt mồm Hoàng Hậu nhìn sang tôi
Hoàng Hậu: Sao vậy ngươi k khoẻ à
- Dạ tiểu nhân bị dị ưng nên đang rối loạn tiêu hoá thôi ạ
- Vậy à vậy về nghỉ ngơi đi
- Cám Ơn Hoàng hậu...
- Điện hạ bên ngoài vất vả nên ta sẽ ăn chay đóng cửa tịnh tâm để cầu người bình an,các ngươi cũng phải ăn như vậy hiểu không?
- Vâng thưa Hoàng Hậu ( họ đồng thanh)...trở về tôi vẫn nôn oẹ trong tolet Trâm và Cúc bên ngoài lo lắng
Trâm: Cậu có đúng bị rối loạn tiêu hoá không
Cúc: Để em đi gọi bác sỹ
- Đừng chắc mai kia sẽ khoẻ thôi k sao đâu ( vừa đứng dậy tôi ngất)...đến khi mở mắt thấy Trâm ngồi cạnh mặt lo lắng
Trâm: Tỉnh rồi HĐ này cậu coi mình là bạn k?
- Có chứ tất nhiên rồi ,mình coi cậu là bạn mà ( Cúc đóng cửa lại ra ngoài đứng canh cửa)
- Vậy thì cậu mang thai rồi bố đứa bé là ai ( tôi ngạc nhiên ngồi lặng người) bác sỹ là cháu họ mình nên cậu ta sẽ kín tiếng ,việc cung nữ trong cung có thai nếu đồn ra cậu sẽ chết đấy...
- Mình thật sự có thể nói sao
- Chứ k nói bh cậu tính sao đây
- Nếu mình nói ra cậu có chịu làm bạn với mình nữa không?
- Nói gì vậy đồ điên này k là bạn thì là gì nói đi người đó chắc chắn trong cung,mà sao cậu dại vậy hả ( Trâm đập vai tôi)...nói đi ai
- Người đó là ...là Điện Hạ
- Sao cậu noi sao ( Trâm bật dậy) cậu đang nói nhảm gì vậy k lẽ cậu là...( tôi gật) cậu là người mà điện hạ yêu...
- Cậu cứ ghét bỏ mình cũng dc nhưng đó là sự thật mình định nói nhưng chưa có dịp
- Mình thật sự bất ngờ đấy nhưng đó k thể làm mình ghét cậu ( tôi ngạc nhiên) vì điện hạ đã mai mối cho mình anh chàng mới đậu Thủ Khoa hai đứa mình nc rất hơp
- Vậy đây là lý do cậu hay ra khỏi cung
- Uk nếu là cậu thì mình yên tâm rồi bởi vì mình xinh hơn cậu mà tại nàm thao điện hạ người nỡ bỏ em mà đi chứ ,nhưng đổi lại người đã giúp mình kiếm dc chàng trai hợp vs mình hơn
- Cậu và người chưa có...
- Điên toàn mình ngủ rồi điện hạ đi đến gần sáng mới về,tỏ ra như vậy thôi
- Mình bối rối quá kb phải sao đây,mình thật sự yêu điện hạ
- Hải Đường này hãy cố gắng giấu truyện này đi khi điện hạ quay về hãy nói cho ng biết đầu tiên...hiểu ý mình không ?để giữ dc cái thai trong cung là 1 điều vô cùng khó...
- uk mình hiểu rồi
- Giờ thì đi tẩm bổ thôi,tối nay khi ra ngoài m sẽ mua bánh cho cậu
- Uk Trâm này cám ơn cậu
- Có gì đâu điện hạ nói mình chờ rồi sẽ có dịp công bố mình vs anh Thủ Khoa,mình cũng mong bởi vì lòng mình giờ đã có anh đó rồi ,cậu cũng may mắn lắm đấy hãy cố giữ người hiểu k
- Uk sẽ cố giờ thì còn vì bạn nhỏ trong bụng nữa chứ ( chúng tôi quàng vai nhau vui vẻ tâm sự hết đêm hôm đó)...tôi đang giặt thì cúc chạy tới hô lớn
- Tiểu thư điện hạ đang về đến gần cung rồi ạ
- Thật sao ( tôi phơi vội vàng rồi chạy lên)
- Tiểu thư cẩn thận đừng chạy nhanh quá ( tôi vừa đi vừa vui mừng tôi sẽ nói tin vui cho người nghe rằng tôi đã có thai rồi kết tinh của chúng tôi đã có ...) đến cổng cung lính chắn ngang đám hầu như tôi k dc đến gần ...xe đi vào lính nghiêm nghị chào :" xe Thành đi từ bên ngoài dân chúng đang ca hô vang vì vua chiến thắng trở về "...bước xuống xe người khoác chiếc áo choàng đỏ lịch lãm rồi cười tươi vẫy tay dân chúng...Hoàng Hậu quỳ xuống hôn lên tà áo ông ta
Như Ý: Em chúc mừng điện hạ trở về
- Vất vả cho em rồi đứng lên đi ( Vua đi vào bên trong cung bên cạnh Hoàng Hậu,tôi k thể nào đến gần được)...Thượng Cung thấy liền vẫy tôi...( ý đi theo bà đi lối khác,tôi chạy đi theo Thượng Cung vừa vào sân Chính cung ,các quan đã lui chỉ còn Hoàng Hậu...
(N):Như Ý: Người dùng trà đi chính tay em làm đấy ạ ( Thành cho lên miệng mớm)
- Thơm lắm cám ơn em ( Hoàng hậu đột nhiên ngất xỉu ngay trc mặt Vua mn nháo nhác)
Vua: Em sao vậy mau gọi bác sỹ ( Bế Hoàng Hậu vào phòng)...
Tôi đi theo thượng cung rồi buộc lại tóc
- Thấy tôi ổn chưa ạ
- Dù cô có ra sao điện hạ vẫn yêu thương cô mà ( tôi cười tươi vừa bước vào phòng ông ta thấy bác sỹ)

Đọc tiếp truyện Lệ Hải đường chap 22