Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn thêm sắc chap cuối. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn thêm sắc chap cuối. Hiển thị tất cả bài đăng

14 thg 2, 2017

Thêm Sắc chap cuối - Tác giả Huyền Thu

Đọc truyện Thêm Sắc chương cuối:


Nếu tình yêu là thứ khiến chúng toi đau đớn đến thế này,tôi nguyện sẽ không yêu anh không gặp anh và rời xa khỏi anh sớm hơn,người mà tôi yêu khoảnh khắc anh gửi gắm đôi mắt mình cho tôi trong lòng anh có lẽ đang nhỏ từng giọt máu bởi vì anh quá yêu tôi 1 tình yêu chưa bao giờ thể hiện bằng lời nói và giờ đây đang được thể hiện qua đôi mắt này,,,,tiếng cạch cửa tôi nằm trên sàn thầy bước vào tôi với tay mà không dám khóc to,tình yêu của tôi tại sao anh lại hy sinh vì em nhiều như vậy,thầy cười với memory nụ cười đó khiến tôi phải làm sao đây ( tôi co người thầy với tay lấy chiếc ghi ta đi ra bên ngoài ,cánh cửa mở ra thầy ra sân ngồi)...rồi xoa đầu memory...

_Hôm nay lạnh hơn rồi phải không có lẽ sắp có tuyết ( tôi nhìn thầy mà cứ lắc đầu rơi lã chã nước mắt) cô ấy đang ở đây ( thầy cười nhẹ rồi mím môi như sắp khóc) cô ấy đang thấy ta trong bộ dạng không đẹp lắm đúng không,hôm qua ta cạo râu chưa ý nhỉ ( tôi không đứng dậy nổi bò ra cửa) nếu không hát lên có lẽ lòng ta sẽ nặng lòng da diết đúng không?ta phải hát cho cô ý nghe chứ phải vậy không
"cất tiếng hát nghe sao lòng nhẹ cơn sầu,dẫu có chút vương chút ân tình chôn giấu,đếm những nhớ thương thầm lặng trên tay nghe sao buốt thêm ướt đôi vai này,nếu không hát lên nặng lòng da diết,nếu không nói ra làm sao biết,anh thương em ,anh sẽ nói em nghe những điều chưa bao giờ"( tôi bò ra rồi thở ,em sai rồi em không cần sáng mắt) vì anh câm nín chôn sâu yêu thương anh trao đến em,lặng nhìn em lướt qua bên đời ....( thầy rơi nước mắt,tôi ôm chầm lấy thầy,thầy ôm tôi rồi cười)
_Tuyết rơi rồi em mặc ấm chưa ( tôi gào lên)
_Tại sao lại thế này tại sao tất cả là do em ,em không cần ước mơ dc thấy anh bây giờ em cần anh thấy em ( thầy vẫn cười vuốt tóc tôi rồi rút trong túi ra chiếc mũ len tôi tặng thầy ngày sinh nhật thầy đội cho tôi)
_Lạnh lắm đội vào đi ( thầy k trl những câu khác) nếu trên đời tất cả đêu được theo ý nguyện thì sẽ không có sầu bi ,không có tình si và anh chọn tình si thay cho sầu bi ( thầy cười nhẹ rồi đứng lên)...tôi kéo tay thầy
_Tại sao anh lại tránh em
_Em về đi sáng mai anh sẽ đi nơi khác chúng ta không nên gặp nhau nữa,em về chăm cho gấu đi thằng bé cần em ( tôi quay lại ôm thầy từ phía sau)
_Em sẽ không rời xa anh hãy trao đổi lại đi em k cần sáng mắt
_Anh làm thế vì con không phải vì em đâu nên ngoan ngoãn quay về đi ( thầy gạt tay tôi chợt có tiếng từ sau ,tôi quay lại đó là Hân)
Hân: em đến khi nào vậy (ấp úng)
_Tại sao chị ( thầy ngắt lời)
_A sẽ ly hôn với em ngay sáng mai,Hân sẽ chăm sóc anh em quay về đi
_Anh cố tình đúng không cố tình để em đi sau bao nhiêu việc anh nghĩ em sẽ tin anh yêu người khác ngoài em được hay sao
_Hân lại đây ( Hân đi ra thầy kéo tay hôn Hân trc mặt tôi) giờ thì em thấy đấy tôi đã quen cuộc sống có Hân rồi
_Anh nói dối ( tôi gào lên)...em k tin
_Tuỳ ở em ( hân lặng im cúi đầu k nói gì)...
_Anh nói anh hết yêu em rồi em sẽ tin,nếu chỉ vì đôi mắt mà a nghĩ rời bỏ em thì em ( thầy ngắt lời)
_Anh hết yêu em rồi ,kết thúc rồi hãy để anh được yên ( tôi gat nc mắt chạy đi)..chạy được mấy phút tôi thở rồi nhắm mắt quay lại,,,mình không tin anh a đang cố tình đẩy em đi xa khỏi anh ( tôi quay lại thấy thầy ngã quỵ ở sân Hân đang đỡ)
Hân: anh Minh mau tỉnh lại đi tại sao anh cứ phải kiềm nén cảm xúc như thế này?( tôi chạy lại đỡ thầy) anh ý sau khi thay mắt rất yếu xúc động mạnh sẽ khiến a ý quỵ bất cứ lúc nào ,em có biết ( thầy mở mắt ngắt lời)
_Hân đưa anh vào trong đừng cho cô gái này vào
Hân: em không làm được tại sao anh yêu mà lại khổ đến vậy chứ
_Giống như em tại sao vẫn cố chấp theo anh dù anh đã yêu người khác ( hân đứng dậy)
_em gét anh ( rồi chạy đi tôi đỡ thầy,thầy gạt tôi lại giữ)
_Dù anh có nói gì em cũng không đi đâu đâu ( thầy thở dài )
_Memory lại đây ( thầy đi vào trong),,,
_lò sưởi ở đây hỏng rồi lạnh lắm em đi lấy củi ( tôi cố vui vẻ) ...tôi đốt củi rồi nấu ăn và nói chuyện với thầy đủ thứ chuyện trong thời gian vừa qua ,) gấu thằng bé nó nói nhớ anh ( thầy quay đi tôi chạy tới đội chiếc mũ len cho thầy ,thầy kéo mũ xuống nhưng từng giọt nước mat chảy xuống tôi biết thầy đang nhớ con)...tôi ôm thầy,thầy ôm eo tôi nấc từng hồi...
_Hãy tha thứ cho anh vì không thể bảo vệ em và con như anh hứa ( tôi ngồi xuống kéo mũ thầy lên)
_Anh phải tha thứ cho em mới đúng tất cả đều do em ( tôi ôm thầy)...chúng ta sẽ tìm cách và luôn ở bên nhau chính anh đã nói như vậy mà...và tôi gắp đồ ăn ,cạo râu cho thầy dưới ngày đầu tiên của mùa đông,cạo từng chút một tôi rơi nước mắt nhỏ vào tay thầy...
_Sao vậy nếu em cứ như vậy anh sẽ rời xa em đấy
_không tự dưng có con gì nó bay vào mắt thôi ,chị Hân đi đâu sao mãi chưa quay lại
_Anh thật có lỗi với Hân ...( điện thoại bàn reo lên tôi nghe máy) ....Tôi alo
_Chị quản gia đây có tin báo bố cậu Minh vừa bị tai nạn đang nguy kịch...( tôi rơi máy bảo thầy)
_Anh có tin xấu bố của anh bị tai nạn ( thầy đổi sắc mặt) ...rồi đứng lên ( tôi đỡ)
_Gọi thư kí chuẩn bị anh sẽ về Vn ngay sáng mai...
_Em sẽ đi cùng anh ( tôi và thầy nắm tay nhau)...ra khỏi cửa Hân đi vào nhìn thấy thầy và tôi nắm tay
Hân: Giờ em cũng hiểu thế nào mới là tình yêu đích thực,anh sẵn sàng hy sinh tất cả vì cô gái này,em bỏ cuộc 6 tháng qua dù em còn mua nhà ngay cạnh ngôi nhà này,anh dù ngã cũng không nhờ em,vậy mà chỉ khi thấy cô gái này a đã thay đổi em thật sự không hiểu
_Khi nào em tìm thấy 1 người em sẵn sàng hy sinh tất cả vì em thì em sẽ hiểu ,yêu và được yêu dù có chết anh cũng sẽ yêu người con gái này mãi mãi ( tôi bám tay thầy dựa vào rơi nc mắt vì quá xúc động)
_Chúc mừng em Xuân trong đời em đã tìm dc 1 người yêu em thật sự,giờ thì không còn mối hoài nghi nào nữa rồi nhé ,chúc hai người hạnh phúc ( Hân lên xe phóng đi)...thư kí đi tới tôi và thầy lên xe,,,về tới lâu đài,,,Nghe tiếng gấu gọi
_Bố ơi ( thầy luống cuống sờ xung quanh xem con đâu)...thằng bé chạy tới ôm chân thầy) bố đi làm về rồi ( thằng bé cười cười,thầy ôm hôn con đến nỗi thằng bé cáu)
_Gấu nhớ bố không?
_Con có bố mua siêu nhân ( thầy bật cười)
_chờ bố sẽ dắt con đi mua siêu nhân nhé nhưng giờ bố phải đi có việc rồi,khi về bố sẽ dẫn con đi
_Vâng ( thầy ôm con đi nắm tay tôi ,dắt thầy đi vào trong nhà cùng ôm cho con ngủ)...khi con đã ngủ,thầy gọi thư kí đưa đi thay đồ ...và rồi chúng tôi ra sân bay trong đêm...về tới nơi bà Giang kéo tay thầy,
_Vào đi con bố sắp đi rồi có lẽ ông ý chờ con về rồi mới đi ( thấy thầy mắt k nhìn bà,bà quơ quơ tay rồi ôm mồm),,,
_Bố tôi đâu ( thầy đi vào trong ông đang thở ôxy rồi bảo Hoàng bỏ ôxy ra)...ông nắm tay thầy,thầy nhìn bâng quơ,ông quát lên
_Nếu con Hân nó k bảo thì mày định giấu tao hả Minh ( ông cầm tay thầy)
_con k sai
_Vậy thì ai sai bố sai ,bố sai khi chưa bảo vệ được con để con chịu cảnh mẹ ghẻ con chồng,nhưng bố cũng làm bố con đau bố nào k xót (thầy nắm chặt tay tôi như kiềm chế cảm xúc) sao lại giấu bố...
_Bố nghỉ ngơi đi
_Bố đi lúc nào cũng không rõ nữa thây con bố tự dưng có sức quát hãy hứa với bố nếu bố chết hãy thay mắt làm lại cuộc đời nhé con ( Hoàng cúi đầu)
_Không con sẽ không lấy của ai hết
_bố còn chết thay con được cả đôi mắt có gì không được...( thầy quay đi Hoàng nói)
_Bác sỹ nói bố k còn ( đột nhiên bố Minh lên cơn sốc)
Tôi: bố ơi bố có sao không,con biết bố là người tốt là người hiền lành( ông bám tay tôi rồi đặt lên tay thầy)
_Ta giao nó cho con,hãy giúp nó dc thấy cuộc đời thằng bé đã quá bất hạnh rồi nhất định phải sáng mắt còn gấu của bố nữa ( ông rơi tay rồi gục Hoàng gọi bác sỹ bà giang lao vào gào khóc)...thầy đứng im rồi thở mạnh đi mò ra cửa rồi bám vào vã mồ hôi...
_Bố con chưa bao giờ hận bố ,bố hãy yên nghỉ ( thầy rơi giọt nc mắt rồi dựa vào vai tôi) ...có lẽ nỗi đau của cuộc đời anh vẫn chưa kết thúc phải không em ( thầy ôm mồm)...
Bà giang: ông ý có ý nguyện cho con đôi mắt,mẹ xin lỗi con ( bà nói r đi thẳng)...tang lễ diễn ra thầy mặc vest đen đứng như mất hồn ,không phản ứng ,k ăn uống
Hoàng: Em đi nghỉ đi,hãy nghe theo bố làm phẫu thuật đi con mắt là tất cả ( thầy k nói gì)...đến tối thầy đang đứng rồi khuỵ tôi đỡ
_Anh đi nghỉ đi
_Không sao anh ổn ( nói xong thầy gục hẳn khuôn mặt khắc khổ mệt mỏi)...Hoàng cõng thầy đi vào tới viện...
Bác sỹ: nếu không phẫu thuật sớm em răng cậu ta sẽ không sống được đến 1 tháng nữa đâu ( tôi ngã hoàng đỡ)
Hoàng: vậy hãy tiến hành phẫu thuật đi
_Cần sự đồng ý của bệnh nhân
_Có ai k muốn phẫu thuật đâu,bố tôi cũng đã di chúc lại giờ tôi sẽ về làm thủ tục...Xuân đây là chồng em ,em có thể quyết đinh thay hãy kí giấy phẫu thuật thay cho Minh k còn thời gian đâu ( tôi run run kí ) ...em xin lỗi em không còn sự lựa chọn nào khác em không thể mất anh được ( ngay đêm đó thầy dc đưa vào phẫu thuật) ca mổ diễn ra ...đến khi thầy tỉnh...thầy gọi tôi
_Xuân em đâu rồi ( thầy hoảng loạn tôi tóm tay)
_Em đây,em đây rồi ( tôi ôm thầy)
_có chuyện gì vậy tang lễ sao rồi
_anh ngất nên tang lễ đã xong rồi
_tại sao lại bịt mắt thế này ( thầy sờ lên rồi tháo băng ra tôi gàn)
_Kìa a mới phẫu thuật xong ,em xin lỗi ( thầy hiểu ra vấn đề buông thõng tay)
_Anh muốn dc yên tĩnh em ra ngoài đi
_em xin lỗi ( tôi gạt nc mắt)...3 hôm ở viện chỉ có hoàng và thư kí chăm sóc anh,a k gọi tôi cũng không nói gì đến ngày mở băng,tôi đứng ở ngoài cửa ngó vào...thầy mở mắt nhìn ra cửa rồi vẫy tôi
_Anh thấy em rồi ( tôi khóc vỡ oà chạy vào lòng thầy)
Hoàng: chúc mừng em ,bố trên trời sẽ vui mừng em đừng trách xuân,vợ em chỉ làm theo những gì đúng đắn nhất ( thầy và hoàng ôm nhau)
Thầy: cám ơn anh ( bà giang lấp ló k dám vào) mẹ vào đi ( bà vui vẻ)
_con gọi ta là mẹ sao
_Mấy hôm con ở viện cám ơn mẹ đã chăm sóc
_cháo ngon không chính mẹ nấu đấy
_ngon lắm con cũng sẽ coi mẹ như mẹ của con vì vậy hãy quên mọi chuyện quá khứ đi ( bà ôm mồm quay đi có lẽ vì thấy xấu hổ với thầy)...tôi đẩy thầy ra công viên hóng mát
_Anh thấy sao rồi thấy em mập ra không?
_Không trông em gầy hơn ( tôi hôn trán thầy)
_Em có quà cho anh đây ( gấu từ sau chạy tơi)
_Bố mẹ ( thầy đứng dậy ôm con hai bố con nhìn nhau cười rạng rỡ)...tôi cười hạnh phúc ...rồi đến bố nuôi và em gái tôi cũng tới ...chúng tôi cùng ăn uống vui vẻ trong biệt thự ,
Thầy: ăn xong anh muốn dắt em tới 1 nơi
_Đâu vậy ( thầy lấy xe chở tôi đi chúng tôi nắm tay nhau gấu ngồi trên lòng tôi nhìn bố mẹ cười tủm)...đến bờ sông nơi túp lều bố và tôi từng sống....thầy hít thở rồi chỉ
_Anh đã đứng từ bên kia để nhìn em ( tôi nhìn sang)
_Em quen anh lúc đó chưa
_Chưa,đó là nơi anh và bố ngày trc hay câu cá,trc hôm bố anh câu cá anh đã đến đây và nhìn thấy em phơi đồ và cho gà ăn ở bên này,rồi anh thấy em mù và tự dưng chạnh lòng có lẽ lúc đó duyên trời đã định cho chúng ta rồi
_Vậy ai yêu ai trước nhỉ ( tôi cười)
_Không quan trọng bằng việc chúng ta đang yêu nhau ( chúng tôi dắt tay gấu nhìn ra bờ sông) tình yêu đôi khi cần có bão giông để thấy rằng dù có thế nào chúng ta vẫn mãi bên nhau
_Em yêu anh ( tôi hôn thầy,thầy cười)
_Anh cũng vậy rất yêu em,nói yêu thôi nhưng anh hứa sẽ nói yêu mãi mãi đến khi tim anh và em cùng dừng nhịp ,em như 1 chấm nhỏ thêm sắc điểm tô cho đời anh và không phải là thêm sắc cho bộ sưu tập phụ nữ của anh ( tôi cấu thầy)
_Anh còn dám nói nữa à
_Chiếc khăn này đẹp không?
_Em định hỏi sao anh hay quàng chiếc khăn này vậy
_Chính em đan đấy ( tôi ngạc nhiên) đêm đó người em tặng khăn là anh kp Vinh ( tôi xúc động nhìn thầy)...thầy bế Gấu lên chúng ta quay về thuỵ sỹ thôi ,bố sẽ đưa gấu đi du lịch khắp thế giới con đồng ý không
_con đồng ý ( thằng bé chúm chím)...nhìn hai bố con chạy nô đùa trên bãi cát tôi thầm nghĩ tình cảm mà thầy dành cho tôi có lẽ sẽ mãi mãi tôi không thể hiểu hết được,sâu đậm và vĩnh cửu và em cũng yêu thầy rất nhiều ,em là Xuân và thầy là Minh,em nguyện mãi là mùa xuân tươi đẹp trong ánh bình Minh của thầy soi sáng toả lối cho nhau đến hết cuộc đời ....
The end
_
- [ ]
Đọc tiếp Thêm Sắc:

Xem thêm các truyện khác cùng tác giả: