Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường chap 2. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường chap 2. Hiển thị tất cả bài đăng

20 thg 7, 2017

Chap 2 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 2 : Lệ Hải Đường 🌺🌺🌺

Co những tình yêu dù chỉ khi nhắc đến thôi cũng khiến lòng ta xao xuyến và người đời nhắc đến mãi ngàn sau,ai cũng vậy và tôi cũng mơ mộng rằng có 1 tình yêu mãi mãi lưu danh để sau này con cháu nhìn lại và cảm thấy đâu đó cuộc đời vẫn còn tình yêu đẹp tồn tại....tôi vừa về tới nhà thấy Nam đứng ở dưới sảnh toà nhà
Nam: Em mệt không đưa căp anh cầm cho( tôi gạt tay)
- Cám ơn tôi tự làm dc anh k bận họp ah
- Anh chỉ là bạn thôi mà em
- Vậy sao anh phải nói dối
- A nói đang đi cùng 1 cô gái thì liệu em có lọt tai không ,thôi nào ghen à ( Nam hẩy vai tôi)
- Ghen gì em sao đủ tư cách ( Nam kéo tay)
- Anh mua đồ rồi nấu gì ăn đi ,Tùng bh về
- Ai cho anh lên mà lên
- Thôi nào anh đến đây rồi còn cãi nhau nữa
- Anh về đi k có anh em ở nhà anh đến k tiện
- Vẫn giận đấy ( Nam cù tôi thang máy mở ra 1 người phụ nữ măc áo hoa lá cành màu đỏ son đỏ tay đeo đầy nhẫn vàng và lắc)
+Cứ tiếp tục đi đưng ngại ( chị ta hẩy tay ý cứ tự nhiên) hai đứa vui đi khi còn có thể
Nam: Là sao
- Là ý chị hai đứa không lấy dc nhau đâu
- Bọn em cưới rồi ( Nam nói dối)
- Vậy à phu quân của cô gái kia kp cậu tôi tin chắc vậy
- Vậy là ai
- 1 người cao quý gấp 10 lần cậu ( tôi cười lớn)
- cám ơn chị đã xem bói cho em ( thang máy mở ra chị ta đi ra có rất nhiều người đón )
- Chị là thầy xem tương lai giỏi lắm đấy ( chị ý mở kính nháy mắt tôi) có duyên sẽ găp lại em bye ...
Lời của người phụ nữ kì lạ khiến tôi cảm thấy có gì đó kì lạ,Nam quàng vai tôi
- Để anh nấu cho em đi nghỉ đi
- Thôi anh đưa đây em k giận khi anh đj vs cô gái khác mà em giận khi anh nói dối
- Được rồi mà anh sai rồi sẽ k có làn sau đâu ( Nam đang định cúi hôn tôi thì anh tôi mở cửa về hai chúng tôi đỏ mặt cuống cuồng)
Tùng: Cậu cũng ở đây à
- Uk mới tới sao hnay về muộn vậy
- Mình dắt người về xem nhà tôi sẽ bán nhà này đi
Nam: Sao thế sao lại bán
- Tôi cần trả nợ cho xong mệt mỏi rồi bố tôi nợ rất nhiều
- Tôi sẽ giúp cậu vay ngân hàng
- Thôi dù sao tôi quyết định về ở với dì ruột rồi tôi chỉ muốn mau kết thúc
Tôi: Anh em sẽ đi làm em đang xin rồi
- Không được em phải học cho anh ,chỉ cần học thôi biết chưa
- Nhưng em lớn rồi em k thể cứ đi học mà để anh chịu khổ 1m ,anh từ bỏ cả người anh yêu để lo cho chúng em còn gì,anh cứ đi đi sang đó làm việc chăm chỉ ở đó hợp vs anh hơn
- Đừng nói linh tinh a sao bỏ các em ở lại đây dc
Nam: Tôi sẽ chăm sóc cho Hải Đường cậu tin tôi không Tùng
- Khong bởi vì mẹ cậu phản đối còn gì cậu đã nói với con bé chuyện cậu sắp ăn hỏi chưa ( tôi nhìn Nam rồi đi lùi lại)
- Hải Đường nghe anh nói này
- Anh im đi vậy là sao ăn hỏi cô gái đó phải không ,vậy tại sao anh lại nói dối và vẫn yêu em chứ
- Anh k muốn cưới anh xin thề đó là mẹ anh quyết định
- Dối trá ( tôi chạy vào phòng đóng cửa lại rồi nước mắt trực trào,Nam gõ cửa)
- Em cho anh cơ hội để giải thích dc không em ,em đừng trẻ con nữa nghe anh nói đi anh có gặp cô gái đó vài lần vì mẹ a nói nếu k đi sẽ chết
Tùng: Cậu về đi khi nào bán nhà xong tôi sẽ gửi cả cậu tiền ,giờ gia đình tôi k thể hợp vs nhà cậu được mẹ cậu làm vậy là đúng,cậu đến tuổi kết hôn rồi..quên con bé đi hai đứa k đến dc với nhau đâu
- Cậu thôi đi mau nói giúp tôi đi
- Giúp gì khi sang tuần cậu ăn hỏi rồi ( nghe anh nói câu đó tôi ôm mồm ,Nam lặng im)
- Hải Đường anh về đây anh sẽ k cưới đâu em tin anh không?( nghe Nam hỏi tôi k thê trả lời ) anh rất sợ mất em ( Nam gục đầu vào cửa tôi quay lại định mở nhưng rồi lại thôi)...Nam lặng lẽ ra về ...tôi mở cửa chạy ra a tôi nói buồn bã
- Em quên nó đi chúng ta và nó k môn đăng hộ đối ,mẹ Nam đã gọi cho anh muốn anh nói với em anh chưa có dip mơ lời cho đến vừa xong đám bạn nói sang tuàn nó ăn hỏi ,nếu nó k muốn cưới thì đã từ chối luôn rồi hiểu ý anh không?
- Em hiểu rồi k sao đâu ,em và anh Nam cũng chưa đến mức sâu nặng ( a ngắt lời)
- Dù chỉ là 1 ngày yêu nhau trái tim có đau hay không anh hiểu điều đó,a chỉ muốn nói em hãy khóc đi bởi vì duyên của 2 đứa thật sự k còn ,kết thúc rồi nó sắp là ng có vợ nếu em còn gặp sẽ k hay ho gì cả nên đừng kiềm chế cảm xúc giống như anh ,yêu mà k đến dc vs nhau còn đau hơn cả khi chết ( a ôm đầu)...chuẩn bị đồ đi họ vừa ra xem an ninh quanh đây và đồng ý mua rồi.
- Mẹ anh Nam nói gì vậy anh
- Nói là em đừng yêu nó kêu anh khuyên em vậy,bme chúng ta chết là cả 1 tai tiếng cái xã hội này chờ cho lắng xuống rồi mới tính tiếp được ...
- Em hiểu ý anh rồi e hơi bất ngờ vì anh Nam thậm chí anh ý vẫn nhắn tin gọi điện cho em bình thương như k có gì xảy ra ...
- Kết thúc thôi em mạnh mẽ lên anh em ta giờ sẽ k nghĩ đến chuyện yêu đương nữa ,lo học đi ( a quay đi)
- Còn anh thì sao anh vẫn muốn đi gặp lại chị Liên chứ
- Muốn thì cũng quá muộn rồi ( a u buồn quay đi)...ra đến cửa a ngất tôi vội vã ôm anh,anh ơi anh à ,anh mở mắt ra đi anh sao vậy ...anh ...( đưa anh đến viện tôi lo lăng) ...bác sỹ cho kết quả anh bị nhiễm khuẩn máu cần thay máu gấp
Bác sỹ: Nếu k tháy sớm sẽ đẫn đến nhiễm khuẩn nặng gây ra tử vong
- Vậy mong bác sỹ cứu anh cháu,anh cháu đang bình thường mà ( tôi hoảng loạn) ...
- Cái này cần lọc nhiều đợt chi phí sẽ tốn kém lắm cháu nên báo gia đình đi ( tôi gọi cho dì tức tốc tới viện)...hai dì cháu ngồi ở ngoài khóc nức nở
Dì: Sao số các cháu tôi khổ thế này chị đi rồi biết mình chị,chị về mà xem con chị đứa bệnh đứa phải lo đây chúng nó đang tuổi học mà chị nỡ phá mọi thứ rồi đi là xong à ...3 tháng sau Nam từ ngày đó cũng k gọi cho tôi nghe đâu đã cưới ,nhà tôi đã bán còn anh tôi vẫn ở viện hằng ngày đi học về tôi lại thay dì vào chăm sóc anh ...bé Trà vẫn đi học đều
TRà: Chị ơi anh Tùng bao giờ khỏi
- Sắp rồi nốt lần nữa có thể về nhà rồi ,dì ơi cháu có chuyện muốn nói
- Sao vậy con
- Cháu sẽ nghỉ học
- Điên à đang học lại nghỉ
- Giờ cháu càn đi làm hơn ,cháu sẽ lưu lại hồ sơ học sau cháu muốn dì giữ bí mật vs anh cháu
- K được đừng linh tinh
- cháu nghĩ kĩ rồi giờ cháu cần lo cho gia đình hơn dì ạ anh cháu bệnh cũng tiêu tốn nhiều tiền rồi cứ đà này k trụ được dì ạ
- Dì vẫn còn tiền tiết kiệm mà
- Đừng dì hãy giúp con lo cho bé Trà là được rồi mọi việc để con lo ( tôi đứng dậy) dì hãy giúp con... tôi vào viện thấy anh đang nằm ngủ ...đặt âu cơm lên bàn anh mở mắt,tôi đang định khóc liền vội cười ,anh tiều tuỵ và trông k còn là 1 ng anh luôn tự tin yêu đời như trước nữa...
- Em đến rồi à hnay học sao rồi ngày chỉ càn đưa cơm 1 lần thôi
- Cũng gần mà anh ăn đi toàn đồ bổ máu đấy
- Nghỉ ngơi đi nhớ đi học đều nốt đợt này anh sẽ về k phải bàn cãi đâu
- Vâng nốt lần này là dc rồi
- Em đưa tiền cho Nam chưa bạn anh vừa đến nghe nói nó lấy vợ rồi,anh thua nó lời nói và hành động thật sự khác nhau.
- Kệ đi anh giờ em k còn qtam nữa lát em sẽ qua gửi tiền anh giờ chỉ còn việc ăn ngủ và mau khoẻ còn kiếm tiền cho em ăn học phải k nào
- Uk nhất định rồi ( a xoa đầu tôi)...
- Anh ăn đi cho nóng ( tôi nhìn anh ăn mà phải cố gắng k dc khóc,tôi thương anh luôn chịu đựng 1 mình hoá ra họ đến tận nơi anh làm để đập phá chửi bới,a chưa bh về kêu than với chúng tôi nửa câu,sụ nghiệp và vô vàn ước mơ của anh còn dang dở nhất là ng phụ nữ anh yêu chị ý chưa bh hỏi thăm anh tôi)...chờ anh ngủ tôi dọn dẹp rồi gọi hẹn gặp Nam ...đến quán cafe mọi lần chúng tôi hay cùng nhau ngồi đọc sách và làm việc nghĩ lại cũng thật đẹp nhưng dường như tất cả chỉ là thoáng qua đối với Nam có lẽ tôi chỉ như 1 cơn gió yêu cho vui vậy thôi!Nam đi tới anh ta cười nhẹ nụ cười ái ngại
- Em tới lâu chưa
- Em tới được 1 lúc rồi
- Anh nghe nói Tùng ốm anh tính qua thăm nhưng anh lại bận đi công tác ( tôi đặt cọc tiền lên bàn)
- cái này anh em nói gửi lại anh đây là 300 triệu anh em mượn,anh em nói rất cám ơn anh trong thời gian qua đã giúp đỡ gia đình em
- Anh thật sự anh k còn cách nào khác ,em chờ anh được không em
- Anh nói gì vậy giờ anh đã là người có gia đình rồi ,chỉ tiếc chia tay quá nhanh có lẽ chúng ta yêu nhau cũng quá vội vàng nhưng k sao dù sao cũng chúc anh hạnh phúc
- Em cầm lấy đi số tiền này anh muốn để em đi mua thứ gì đó anh k cần tiền này
- Em cũng k cần mua gì đâu,e cũng k muốn nhận tiền của 1 người giờ k còn là gì ,người yêu k phải bạn bè cũng không ( Nam cầm tay tôi)
- Em quên được anh thật sao( tôi gạt tay) a luôn muốn trân trọng em ,anh k yêu vợ
- A đừng nói vậy ai khi lấy vợ cũng nói như anh vậy thì phụ nữ bọn em biết phải làm sao ,có lẽ đây là lần cuối cùng em gặp anh ( nam giữ tay tôi)
- Em đừng đi dc k ?a định sẽ tìm em nhưng...
- Yêu là sai ,yêu là mê chẳng phải trò chơi ,mà những tính toan hơn thua tranh đua nhau vật chất hay giàu sang ,ai yêu ai hơn ai ( tôi nói câu đó Nam buông thõng tay)...em xin phép ( tôi quay đi và k còn vướng bận gì nữa thấy nhẹ lòng)...Và hằng ngày tôi đi làm bưng bê ở quán cafe ,tối đến đi phụ bàn cho nhà hàng ...nhưng tôi vẫn k quên đến thăm anh hằng ngày...hnay đi làm về muộn tôi chạy thẳng đến viện...nhìn qua cửa sổ từ đằng sau anh đang dựa vào cửa sổ tôi dừng lại thấy anh đang xem clip của chị Liên gửi :" Anh nếu xem được thì hãy liên lạc cho em nhé,anh nỡ bỏ em mà đi thật sao anh,k tin tức k hồi âm,nước Pháp mùa này đẹp lắm em muốn cùng anh đi trên những con đường này anh nhìn xem ,em nhớ anh ,anh đừng đối xử với em như vậy dc k Tùng,em sẽ chờ anh nhất định chờ anh"...tôi thấy anh ôm mồm khóc rồi thở mạnh...anh xin lỗi có lẽ anh k bh có thể đến bên cạnh em được nữa rồi ,anh thật sự xl ....hoá ra là anh cắt đứt liên lạc với chị Liên...tôi quay đi trong tiếng khóc của anh...anh đang đau lòng em rời xa Nam nhưng tại sao lòng của em lại k đau như anh,có lẽ em chưa yêu Nam đúng với chữ yêu...1 tuần trôi qua anh lọc máu 1 lần nữa và đc xuất viện sức khoẻ khá hơn môi và da măt cũng hồng hào hơn...tôi đón anh ra viện..
Tùng: đợt rồi anh nằm tốn nhiều không?
- không anh bán nhà xong tiền trả nợ đủ và tiền chạy cho anh đủ
- Nói dối đủ sao dc em lấy tiền ở đâu
- e lấy từ sổ bố để lại
- Điên à tiền đấy của em mà
- Vậy tiền mua nhà của anh còn gì sao a cứ cố chấp nhận hết vào anh vậy ,giờ a chỉ cần khoẻ mạnh đi làm bù lại là dc mà có sao đâu...
- Thôi được rồi về rồi nói ( về tới nhà thấy chị Liên ngồi ở trong nhà a đứng im lặng người,tôi đã nhắn tin cho chị Liên )
Liên: Anh Tùng ( Liên chạy tới ôm Tùng a tôi ngạc nhiên k nói nên lời)
Tùng: Sao em biết mà đến ( a nhìn sang tôi)
Tôi: Anh chị nói chuyện đi,a đừng giấu cảm xúc của anh nữa ( tôi quay đi cười nụ cười hạnh phúc vì giúp dc anh)...ra quán dì bán hoa quả ở chợ ...
Dì: Hnay k đi làm hả con
- A Tùng về rồi hnay cháu mệt nên xin nghỉ
- Đi đón Trà đi xong rồi dì dọn hàng rồi về dì mua con gà ngon lắm cả nhà mình ăn
- Vâng ( thấy bàn tay tôi sứt và nứt ra)
- Hải Đường tay con sao thế kia
- Con rửa bát nên dúng nước nóng nhiều nên mùa này vậy k sao đau ạ
- Tùng nó biêt con nghỉ học chưa?
- Chưa dì đừng nói con muốn chờ anh đi rồi sẽ tính tiếp
- Đi đâu cơ
- Con muốn tài năng của anh dc thể hiện ở nơi xứng đáng ,con muốn thấy anh của con dc dắt tay người yêu đi trên con đường paris đẹp rợp nắng...
- Ý nó thế nào no sẽ k bỏ hai đứa ở lại mà đi đâu
- Vậy nên tối nay dì nói khéo cho con nhé vé con bảo chị Liên đặt cho anh rồi chỉ việc đi thôi ...
- Anh em hai đứa thật cố chấp nhưng dì vui vì các con sống cho nhau ,sống vì nhau...
- con thấy anh con và bé Trà vui là đủ rồi ( tôi đạp xe đi đón Trà đến cổng thấy con bé đi ra buồn bã) sao thế sao mặt nghệt ra vậy
- Bno cứ trêu em bảo là bố giết mẹ k phải đúng k chị,do bố và mẹ lỡ uống nhầm thuốc trừ sâu thôi phải k?
- Uk kệ chúng đi ,họ có tính xấu nên chúng ta k chấp hiểu k? A Tùng về rồi đấy
- Yeah nhà mình hôm nay ăn cơm đông đủ rồi ( đèo em trên con đường đê tôi thấy em đọc bài thơ hnay học,tôi thiết nghĩ chẳng cần gì ngoài gia đình tôi sẽ vì gia đình làm tất cả)....về nhà thấy Dì và chị Liên đang nấu ăn ...còn anh ngồi ở ghế lặng yên k nói gì ...
Trà: Chị Liên chị đến bh vậy ạ
- Chị mới đến thôi bé Trà dạo này cao quá
- Vâng em cao gần nhất lớp đấy ạ
Dì: Nhưng cũng tồ nhất lớp ( tôi cười dọn mâm còn anh vẫn lặng im)...bữa ăn anh định muốn nói gì đó tôi thấy anh ngập ngừng...
Tôi: Anh sang đó đi anh Tùng em và bé Trà có dì rồi a đừng lo
- Không được
Dì: Bên đó con làm sẽ hợp vs con và lương cao nữa đúng k nào,hai đứa này để dì lo con ở nhà mà làm gì ?
Tùng: nhưng con k yên tâm được
Dì: Có dì mà k yên tâm hai đứa nó chỉ ăn học con có làm gửi về nuôi hai em là dc đúng k nào
Tùng: Nhưng cháu
Liên: Mọi người bên đó vẫn chờ anh quay lại làm,em tin rằng khi ổn định anh có thể đón hai em sang ở cùng và học tập làm luôn bên đó
Tôi: Đúng đó anh em lo được anh đi đi nhớ làm chăm chỉ gửi thật nhiều tiền về nuôi em là dc
Trà: Đúng rồi anh đi đi xong cho em sang đó nhé ( lời động viên của cả nhà khiến anh tôi chảy nước mắt ngay khi bê bát cơm)
Tùng: Anh sẽ cố gắng ( tôi khóc dì cũng vậy)
Dì: Cố gắng con ạ ...Sau đó anh tôi bay sang Pháp đưa anh ra sân bay
Tùng: Sao dạo này thấy em học nhiều vậy toàn đến tối muộn
- Em học nhóm nên vậy dc rồi anh vào đi k muộn
- Nhớ k dc đi chơi nghe chưa khi nào ổn anh sẽ về đón
- Được rồi anh đi đi em k đi đâu đâu sẽ ngoan ngoãn ở nhà học hành đàng hoàng
- Tốt rồi vậy anh yên tâm rồi ( a xoa đầu tôi)
- Chị Liên hãy giúp đỡ anh em nhé
- Em yên tâm nhé ( họ đi vào tôi vẫy tay thấy a đi vào khuất cũng là lúc điện thoại reo lên)
+ Hải Đường à em đến ngày đóng tiền rồi em gái em muộn là anh tìm thằng anh em đấy nhé
- Tôi sẽ đi gửi bây giơ đây ...tôi nói dối anh tiền bán nhà k đủ trả nợ còn tiền chữa bệnh giờ tôi phải lo mọi thứ...hôm nay tôi làm ở nhà hàng thì thấy Nam và vợ đến ăn tối ,thấy tôi Nam đứng lặng yên ...tôi kéo ghế mời vợ Nam
- Mời chị ( chị ta ngồi còn Nam đứng)
Vợ N: Anh sao vậy sao k ngồi đi (tôi kéo ghế)
- Mời anh ngồi ( tôi kéo ghế và mời Nam gật)
Nam: Cám ơn em
- Anh chị dùng gì ạ
- Gì cũng được ( Nam k dám nhìn vào mắt tôi)
Vợ N: Sao lại gì cũng được anh ăn gì
Tôi: Vậy bò chiên vừa đủ cắt vẫn đỏ đúng k ạ ( Vợ N ngạc nhiên)
Vợ N: Anh có hay ăn ở đây k sao cô gái này rõ vậy ( tôi vội xoa)
- Món đó khách thường thích ạ
- À ra vậy vậy cho hai suất đó đi ( và tôi đứng phục vụ cho bàn họ )
Vợ N: Hôm nay em đi siêu âm bác sỹ nói con trai anh ạ
- Vậy à uk
- Anh k hỏi con có khoẻ không ạ
- Em k nói gì thì có nghĩa là khoẻ rồi ( cô gái như nhịn anh ta)
- Mẹ em nói tối mai sẽ tổ chức tiệc em mang thai mời họ hàng
- Chưa sinh cần gì cầu kì vậy ( nói cộc lốc)...tôi dc sếp gọi sang phục vụ bàn khác ,tôi thấy Nam cứ nhìn theo...tan làm tôi vừa đi vừa vỗ vai a gọi điện
+ Anh sang đến nơi rồi đang đi đâu đấy giờ này vẫn ở ngoài đường à
- Em vừa học xong anh nghỉ đi em đi đã
- Nhớ đi cẩn thận đấy
- Em biết rồi ( vừa cúp máy thấy xe phanh kít lại Nam gọi )
Nam: Anh đưa em về ( k thấy mẹ a ta đâu)
- K cần đâu em đi xe buýt dc rồi
- Em lên đi trời đang mưa rồi ,vợ anh về trước rồi
- Em xin phép anh về đi ,em đi đây ( tôi chạy lên xe buýt)...bên ngoài trời đổ cơn mưa tầm tã ...xe Nam đi bên cạnh xe buýt cho tới khi tôi đến bến gần nhà...vừa xuống xe cũng là lúc anh ta ướt đẫm đi từ xe xuống kéo tay tôi...
- Anh muốn nói chuyện với em
- Bỏ tay ra chuyện gì a đừng làm vậy sẽ rắc rối cho cả hai
- Anh bất chấp
- Vậy tại sao anh k bất chấp ngay từ đầu đi ( Nam quay lại )
- Anh yêu em không phải như 1 trò chơi như em nói,và em nói ai yêu ai hơn ai,anh yêu em nhiều hơn em nghĩ em vì gia đình còn anh cũng vì bố mẹ ,anh lấy cô ta gia đình anh cv của bố anh mới thuận lợi được
- Rồi sao rồi giờ anh muốn chúng ta quay lại phải không?
- Đúng vậy
- Khi anh đã là người có vợ và sắp có con
- Anh k yêu vợ hiện tại
- Vậy anh cũng hãy cố mà yêu và chấp nhận với sư lựa chọn của bản thân anh,a nói yêu nhưng vẫn cưới người khác,đàn ông thât ích kỉ,e và anh cũng k môn đăng hộ đối em nói rồi tình yêu của chúng ta chỉ thoáng qua vì khi chia tay anh em k có chút đau khổ nào ,đó là em chưa hề yêu anh ( tôi giật tay Nam quay đi và trong cơn mưa đó tôi đã chấm dứt cuộc tình thật sự của mình và tôi chắc rằng tôi k yêu người đó )...hnay tôi nhẩm tiền nợ họ nhắn tin cho tôi nợ vẫn còn hơn 500tr đóng lãi đủ chết rồi giờ gốc ở đâu trả cho xong đây...tôi mêt nhoài ngủ gật ...đến sáng Dì vào lay tôi
Dì: Vào giường mà nằm con có mệt không?
- Con ổn dì ạ
- đừng cố 1 mình nhé con
- Vâng ( tôi gọi điện đến trả lãi đến nơi họ đang quát tháo chửi bới ai đó khién tôi sợ đứng im)
Vay lãi: Cô em dạo này đừng để anh phải gọi nhé
- Vâng tiền đây ạ ( tôi để trên bàn)
- À a bảo này em cứ trả lãi thế này đến bao giờ hết hả em ,vì vậy a đề nghị vấn đề nhỏ e có bạn trai chưa
- Liên quan gì k anh ( tôi nói lầm lỳ)
- Chắc có rồi xinh xắn thế này cơ mà ( a ta sờ má tôi gạt tay)...
- Anh lịch sự đi
- À anh lịch sự chứ anh làm gì đâu,lãi tháng sau sẽ nhân lên em nhé cái gì giờ cũng đắt đỏ tiền lên giá
- Vậy anh giết người đi
- K ai lại làm thế bh thế này ở Hong Kong bọn anh có cần người làm giúp việc,em biết tiếng anh gọi là sang đó xuất khẩu lao động 1 năm hết nợ lại có tiền mang về em nghĩ sao ( tôi chưa kịp nghĩ a ta nói tiếp) k cứ đà này e trả lãi cả đời k hết mà a lại cho người đến tìm anh trai em nhé nó đi Pháp hả bên đó bạn anh nhiều lắm ...
- Đừng tôi cần suy nghĩ
- Suy nghĩ đi cách tốt nhất cho em 1 năm thôi là được ...trả hét nợ lại còn dc cầm thêm tiền về ... tôi ra về nhìn thấy Dì đang chăm Trà tết tóc cho con bé ở ngoài quán,tôi tự nghĩ đúng như họ nói mình trả lãi đến bao giờ đây...tối ăn cơm tôi bảo Dì
- Dì ơi con tính đi làm ở nước ngoài
- Sao lại làm gì mà ra nc ngoài
- Nhà bạn con bên đó cần người làm hướng dẫn con biết tiếng anh mà chỉ 1 năm thôi ( tôi nói dối)
- Ở tận đâu dì k yên tâm rồi là con hỏi ý thằng Tùng chưa
- Con định sang đó r gọi nếu k anh con k nghe đâu ,chỉ làm hướng dẫn viên như du lịch thôi rồi 1 năm về con trả dc hết nợ lại có thêm tiền để đi học tiếp vừa học vừa làm ...
- Cái này tuỳ ở con nếu con cảm thấy dc nếu là nhà bạn con dì cũng yên tâm
- Vâng vậy dì chăm sóc Trà cho con chỉ 1 năm thôi con sẽ về ( Dì thở dài)
- Đang là đứa con nhà điều kiện giờ thì mỗi đứa 1 nơi
- Còn cuộc sống mà nên dì đừng lo cho con,con vẫn trẻ làm sớm trưởng thành sớm...
Trà: Anh chị lại bỏ em đi hết
- Chị sẽ về sớm chị hứa đấy
- Được rồi em chờ ( nhìn con bé mà tôi thấy ấm áp lòng hơn)...1 tháng sau tôi bay sang Hong Kong trong chuyến bay có 3 cô gái nữa 1 người tên Trinh làm quen
Trinh: Mình là Trinh còn cậu
- Mình là Hải Đường cậu cũng sang đi làm à
- Đúng vậy bme vay mượn để cho m đi làm phải cố thôi
- Mình thì đi để trả nợ hy vọng chúng mình cùng nhau giúp đỡ nhau nhé
- Uk giúp chứ mình 23 còn cậu
- Vậy em ít hơn em 20 thôi anh ạ
- Không sao đâu bạn bè cũng dc mà quan trọng gì đâu,ước mơ của mình kiếm được nhiều tiền về giúp bố mẹ
- Em thì bố mẹ mất rồi nhưng vì em gái và anh trai em nên sẽ cố hết mình
- Đằng ấy có bạn trai chưa
- Em chưa
- Vậy còn dễ tớ có rồi 1 năm nữa chúng mình sẽ gặp lại nhau hứa rồi
- Hy vọng công việc đúng như họ nói giúp việc
- Họ bảo chị sang đây làm công nhân may không biết thế nào nữa
- Vậy ạ họ lại nói là sang đây làm giúp việc ( hai chúng tôi nhìn nhau hoang mang máy bay đáp xuống Hongkong người đón chúng tôi là 1 người phụ nữ cao to khuôn mặt dỗ trông rất ghê gớm đứng nhìn hai cô gái kia đi theo 1 người khác còn bà đó chọn tôi và Trinh...
- quay 1 vòng cho tao xem nào ( toii và Trinh đứng im)
Trinh: Công việc là gì vậy ạ chung tôi muốn biết
- Thì cứ đi đi sẽ biết nói cứ cãi
Tôi: Chúng tôi cần biết rõ cv hiện tại
- Lên xe đi ( bà ta cho hai người đàn ông kéo tay chúng tôi lên xe)...chúng tôi vừa lên xe nhìn nhau và chúng tôi hiểu rằng có điều gì đó bất thường xảy ra...ng đàn bà đó nói
- Tao tên Kim từ giờ sẽ là chủ của chúng mày việc làm của chúng mày rất đơn giản chỉ việc ăn nằm và sướng thôi ( bà ta cười)
Trinh: Chúng tôi muốn gọi cho người môi giới
- Muộn rồi nó bán hai đứa rồi yên tâm đàn ông ở đây rất thích gái nhỏ bé như hai đứa mày,chịu khó tiếp khách bh đủ tièn tao cho chuộc thân ra
Tôi: Thả bọn tôi xuống ngay lũ các ngừoi đang vi phạm pháp luật ( bà ta lao tới tát vào mặt tôi rất mạnh)
- Vi phạm gì con điên pháp luật ở đây là tao hiểu không? Biết thân biết phận đi ( Trinh khóc sợ ngồi im)...họ chở chúng tôi đến 1 căn nhà vừa xuống xe tôi kéo Trinh chạy bọn họ tóm tóc chúng tôi kéo lại...đánh cho hai con điên này 1 trận cho nó nhớ đời ( và cứ vậy hai chúng tôi ôm nhau bọn họ cứ đạp vào măt và người cho tới khi hai chúng tôi lả nằm bất động...họ kéo tóc và áo chúng tôi như những con vật vô hồn như thể chúng tôi kb đau là gì vậy...nhốt trong phòng tối bị bỏ đói 3 ngày tôi và Trinh vừa đói vừa lạnh đến mức Trinh k chịu nổi
- Chị đau quá đau đói nữa ( tôi lấy tay lau máu ở mồm Trinh)
- Cố lên chị em cũng đói và đau nhưng có lẽ đây là ổ mại dâm rồi ( trinh bật khóc)...
- Vậy phải sao đây em chị sơ lắm chị nhớ nhà
- giờ phải lựa thôi chị em mệt quá em sốt rồi ( họ mở cửa vào)
Kim: Sao còn muốn chạy không hai con chó con ,ngoan mà tiếp khách dạo này tao đang đông khách đừng để tao điên lên hiểu k?đừng ám quẻ tao làm ăn
Trinh: Tôi đói cho tôi ăn cơm đi
- Có chịu tiếp khách không ,cơm hải sản đồ ngon đều có biết đâu gặp phải khách sộp nó chịu chuộc ra thì sao
- Vậy tôi chịu tôi đói quá và đau nữa
- Đưa nó ra ngoài chăm sóc còn con kia mày chịu không?
- Không ( bà ta đỏ mắt vứt điếu thuốc đang hút lao vào đánh tôi tát liên tiếp vào măt đến khi tôi chảy máu mồm)
- Con chó cái này thích chết à ( Trinh vào can)
- Đừng cháu xin cô em ý đang ốm ( bà ta tóm tóc tôi nhấc lên)
- tao hỏi lại lần nữa có làm đĩ không?
- Không ( tôi trừng mắt nhìn bà ta cười)
- Mày thích cứng à xem mày chịu dc đến bao giờ ( bà ta quay đi vẫn k quên đạp vào tôi mấy phát )...
Và tôi biết địa ngục trần gian có lẽ là nơi đây ...