Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn duyên phận chương 1. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn duyên phận chương 1. Hiển thị tất cả bài đăng

17 thg 3, 2017

Đọc truyện Duyên Phận Ngoại truyện P1 - TG Huyền Thu

Đọc truyện  Duyên phận ngoại truyện 1:

Đưa nhau qua dù chỉ 1 góc phố vắng dù cảm giác cô đơn nhưng chỉ cần có anh ở bên đối với em con đường này đã đủ ngập tràn hạnh phúc và ấm áp rồi anh à,,,tôi đã mang bầu ở tháng cuối cảm giác đi lại nặng nề khó khăn hơn...

Mẹ ck: Nhớ hôm nay có lịch tập yoga cho bà bầu đấy con
- Vâng con biết rồi
- Nhớ gọi cho Dũng nhé con đi cùng chồng thì của con mới cảm nhận được hạnh phúc do bố mẹ mang lại
- Vâng ( tôi cúi đầu bởi vì từ ngày dki lớp học đó anh chưa 1 lần đi cùng tôi với lý do bận) alo anh mấyh về vậy em chờ để ( chưa kịp nói )
- Anh bận lắm nói chuyện sau ( a ta cúp máy tôi thở dài) ...có lẽ mình nên đi 1 mình không hy vọng đỡ phải thất vọng ...tôi ì ạch đi ra cổng điện thoại reo lên) Vừa anh bận em nói đi xong rồi ( tôi cười tươi)
- Anh về chưa hôm nay em học buổi cuối của lớp bà bầu ,,,anh có thể đi cùng em không?
- chờ anh ( cúp máy)...tôi đứng ở cửa vui vẻ rồi đi ra đi vào cổng ,,,mãi chưa thấy tôi gọi thì không thấy nghe máy,,,
Chị giúp việc: Sao chưa đi đi em không muộn rồi...
- Dạ vâng em chờ a Dũng mà mãi chưa thấy về
- Em đi trước đi lát cậu ý về chị sẽ bảo cậu ý theo sau
- Vâng vậy em đi trước nhé ( tôi lên xe tới chỗ tập ,hôm nay là buổi cuối nên ông chồng nào cũng có măt đầy đủ chỉ có mỗi tôi)
Cô giáo: Lại có 1 mình sao chồng em bận tới mức nào vậy ...
- Lát anh ý sẽ đến ạ hôm nay anh ý đến được ( tôi cười gượng)
- Được rồi học thôi nào đừng nói nữa con sẽ buồn đấy ( tôi cúi đầu vào chỗ)...họ massage lòng bàn chân cho Vợ còn tôi tự làm đến lúc ngả người ra sau hít thở cô giáo đỡ tôi
- Em cám ơn
- Không có gì hít thở thôi nào hít sâu thở nhẹ ...
Tiếp sau đó họ xoa lưng cho Vợ...tôi với tay ra sau tự xoa...cho đến kết thúc buổi học anh ta vẫn chưa thấy đâu...tôi ra về tủi thân mà cứ tự nhủ có lẽ anh bận nên k về kịp có lẽ vậy...chú lái xe mở cửa
- Hôm nay buổi cuối tốt cả chứ cô ( nghe chú hỏi câu đó tự dưng tôi bật khóc)
- Cám ơn chú ổn hết ạ ( lên xe về nhà tôi thấy xe anh ta đã về ,tôi gạt nước mắt)...vừa vào nhà chị giúp việc ngại ngùng
- Cậu Dũng có lẽ mệt nên về ngủ luôn rồi chị có nói em ( tôi ngắt lời)
- Không sao em hiêu rồi ,mẹ em đâu rồi
- bà chủ đi Los 2 ngày rồi
- Vâng ( tôi đi lên phòng mở cửa anh ta đã nằm trên giường ngủ ngon lành)...cất túi đồ rồi tôi sang phòng con soạn sửa đồ để chuẩn bị cho cuộc vượt cạn này...vừa gấp quần áo cho con vừa nói với con...mẹ xin lỗi để con buồn mẹ khóc nốt hôm nay thôi nhé con...mẹ thật sự xin lỗi...( tôi cúi đầu vào chiếc nôi của con)...nằm xuống cạnh chiếc nôi rồi ngủ thiếp đi...cho đến khi chị giúp việc gọi tôi
- Quỳnh xuống dưới ăn đi em xong rồi
- Vâng ( tôi dậy rửa mặt đi xuống thấy anh ta đang ngồi ,tôi xưng mặt k nói câu gì)
- Em đi đâu vậy sao không ngủ trong phòng
- Sao anh không để mai tiện hỏi luôn 1 thể ( a ta cắt thịt bò chợt dừng lại)
- Ý là thế nào?
- Không thế nào ( tôi húp bát súp rồi ăn vội vàng xong tôi đứng dậy )
- Em ăn thêm đi
- Tôi no rồi ( xưng tôi luôn )
- Cô lại làm sao?( điện thoại anh ta reo lên) ờ được rồi ở đấy để anh đón em ( tôi thấy anh ta vội vàng đi lên thay đồ,đi vụt qua tôi trong khi anh ta coi như k thấy tôi vậy)...chạy xuống đi qua tôi và chạy nhanh ra ngoài anh ta đón ai mà gấp vậy...tôi nắm chặt tay quay đi ...điện thoại tôi reo lên là Sara( bạn học rất thân)
- Ê đi lượn phố không ?lão ck tao đi công tác rồi qua nhà tao chơi đi
- Uk cũng được qua đón đi
- Ông Dũng chưa về sao?
- Lại đi rồi ( tôi buồn thiu)...lát sau Sara qua đón tôi
- Này sao lần nào tao gọi cho mày ông Dũng cũng không có nhà vậy
- Câu trl luôn là bận
- Đâu phải cứ lấy người có tiền là sướng đúng không?( tôi nhìn Sara ngại lảng truyện khác)...
- Tao luôn có cảm giác anh ta coi thường tao vẫn vậy thôi
- Thôi nghĩ nhiều làm gì nghĩ đến con đây này ,đi ăn kem đi hnay nóng trong người quá...Tôi và Kate mua kem đi ở phố đi bộ ăn vui vẻ
- Sinh con chắc đau lắm nhỉ tao thấy sợ sợ
- Tao đẻ thằng lớn lúc ý thì đau lúc sau thì bình thường mà...
- Uk phải cố thôi ( Vừa lên xe đi được 1 đoạn Sara chỉ)
- Xe ông Dũng kìa đấy duyên thế chứ ( Tôi cười nhạt Sara chen lên đỗ song song Sara gọi) a Dũng chở của nợ nhà anh về đi này ( a ta k để ý sang bên cạnh trời có mưa phùn phùn tôi thấy anh ta đang cười rất tươi quay sang nói chuyện với 1 cô gái bên cạnh,tôi vội quay đi đèn xanh Sara cũng nhìn thấy) chắc đó ...đó là bạn thôi đừng buồn ( tôi gật )...
- Đi theo đi xem họ đi đâu ?( tôi nói mặt lạnh lùng)
- Cái này thôi đi về thôi ông ý ...
- Đi đi đừng để mất dấu ( Sara đi theo xe họ rẽ thẳng vào sảnh khách sạn)...anh ta bước xuống mở cửa cho cô gái đó ...tôi bước xuống Sara kéo tay
- Đừng ầm lên thiệt mình đấy Quỳnh nghe tao
- Tao chịu hết nổi rồi ( tôi quay đi anh đang mở cửa cho cô ta tôi giữ cửa thấy tôi anh ta ngạc nhiên) sao thế ngạc nhiên lắm đúng không?( tôi cười nhếch mồm)
Cô gái trong xe:Ai vậy anh Dũng
- Là vợ anh ( a ta ấp úng)
- Anh vẫn giới thiệu được như thế là tốt rồi,tiếp tục công việc của anh đi
- Em về nhà đi anh sẽ nc vs em sau ( tôi quay đi anh ta nắm tay) em đi cẩn thận ( tôi giật tay)...lên xe Sara tôi chảy nước mắt sara thở dài
- Bây giờ thế nào hả Quỳnh
- Mày cũng tống tao vào khách sạn đi ở cho sướng tao k muốn về gặp hắn nữa,đồ trơ tráo
- Thì xem ông ý nói gì
- Mày nhìn thấy ck vào khách sạn vs gái xem có nhịn được không,tao cả ngày chờ anh ta cuối cùng là thế này đây?
- Thôi có gì từ từ nói
- Tao k về đâu?
- Thế về nhà tao ngủ đi khách sạn gì chứ
- Uk miễn kp về đấy là được cho hắn chim cút luôn ( tôi mếu máo)
- Thôi nín đi bà khóc rồi con nó buồn đấy ...về nhà Sara tôi ngồi nghĩ lát sau anh ta gọi cho tôi,tôi tắt máy anh ta gọi cho Sara) này ông ý gọi này
- Thì mày nghe đi bảo tao k có ở đây
- Alo ạ ( Sara chưa kịp nói anh ta đã nói)
- Quỳnh ở đấy cũng được nhắn bảo hộ anh mai về sớm
- Vâng ( anh ta cúp máy) ông ý biết thừa mày ở đây rồi
- Thích thật giờ đang sung sướng gọi cho có lệ thôi ,tao chán lắm rồi
- giờ tao mới thấy lão Tí nhà tao tuy k kiếm tiền giỏi như ck mày nhưng dc cái ông ý k phức tạp và k quá vô tâm như ông Dũng nhà mày
- Uk mày đang an ủi tao hay bô kích thêm đấy ( tôi vừa cười vừa khóc)
- Thôi nín đi đi ngủ thôi kệ đi lo cho con trước...Tôi ì ạch lên giường nằm rồi khó chịu đêm đi vệ sinh liên tục...cứ nghĩ đến chồng có khi nó đang hú hí thì sao,nếu vậy thì k còn gì nữa...Hôm sau tôi về nhà thì anh ta đã đi tôi hỏi chị giúp việc
- Hôm qua anh ta có về k ạ
- Có về chỉ có em k về thôi
- À vâng ( tôi cười cười nhưng k ổn có thể xong xuôi rồi hắn về thì sao)
- Cậu Dũng nói sẽ đi bơi và nhắn cô chờ ở nhà
- Vâng ( tôi lên thay quần áo thì thấy quần ra chút máu)...tôi vội gọi cho mẹ chồng ) mẹ ơi mẹ bảo khi nào ra máu báo thì bảo mẹ con ra chút máu rồi
- Con gọi ngay cho Dũng vào viẹn luôn nhé xong cv ở đây mẹ bay về ngay cẩn thận nhé con hết sức cẩn thận...
- Vâng ( tôi sắp đồ rồi gọi cho Dũng anh ta k nghe máy,vừa gọi vừa chảy nc mắt) chị lý ơi ( chị giúp việc)...sao k thấy chi ý trả lời vậy nhỉ ...tôi sách túi đồ đi xuống ...chú lái xe đang lau xe ở cửa) chị Lý đâu rồi ạ
- Đi mua đồ rồi có việc gì vậy
- Vậy chú đưa cháu đến viện cháu có lẽ sắp sinh rồi
- trời ơi vâng cô lên xe đi ( tôi lên xe mà thấy bụng òng ọc nhói nhói) ...xe đến viện
- Chú về đón chị Lý vào đây cho cháu nhé ...và tôi vào viện đi sinh con 1 mình ,,,thủ tục đăng kí đã có sẵn tôi kí và thay đồ chuản bị sinh
Bác sỹ: Hãy sinh con thường nhé
- Vâng cháu sinh thường thôi ( cơn đau bắt đầu nổi lên tôi đi bộ lại ở hành lang,,,điện thoại tôi reo là mẹ ck)
- Con đến viện chưa sao rồi con,mẹ lo quá
- Con đến rồi mẹ ạ
- Dũng đâu rồi mẹ gọi no k nghe máy
- Anh ý đi bơi rồi ạ con gọi cũng k nghe
- Trời ạ vậy con ở đấy vs ai
- Con đi 1 m chú về đón chị Lý rồi

Đọc tiếp truyện: Ngoại truyện p2 Duyên Phận

Xem danh sách chương truyện Duyên Phận Full

Nguồn: Huyền Thu

10 thg 3, 2017

Đọc truyện Duyên Phận chương 1 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Duyên phận  chương 1:

Có chị em nào tin vào chữ Duyên không ạ em thì thật sự tin ạ :)
Em xin kể câu chuyện nhân duyên của em và là người chồng hiện tại không hề quen cũng chưa hề yêu trước khi cưới luôn ạ ( em bị mẹ ruột mình bán)

Ngày đó tôi 20, cái tuổi hồn nhiên mơ mộng với biết bao hoài bão đôi khi nhìn lên trời nói :“con ước nhà con giàu có để bố không phải đi làm xe ôm mẹ không phải đi bán xôi và làm giúp việc ", tôi ngày đó là sinh viên cao đẳng năm 2 nhà nghèo nên xin phụ quán cafe cuộc sống của tôi thay dổi từ ngày làm tại quán cafe đó ngày đó chữ Duyên đã hiện lên trước mắt tôi kể từ ngày tôi gặp người đó...
1 người phụ nữ khoảng 50 tuổi nhưng đẹp và sang lắm tôi chưa thấy ai lớn tuổi mà đẹp vậy nghĩ bụng :"họ có tiền mà nên chắc trẻ mãi không già" hôm đó trời mưa nên quán vắng khách chỉ có tôi và vị khách đó ngồi bên ngoài bỗng dưng hỏi tôi
-   cháu năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
-   cháu 20 rồi bác ạ
-   ồ tuổi trẻ tuổi đẹp lắm , gọi là cô thôi bác nghe già lắm(cười)
-   vâng (cười)
-   cháu còn đi học chứ?
-   còn ạ cháu đi làm thêm thôi
-   vẫn sắp xếp được việc học sao cháu?
-   vâng làm theo ca ạ
-   chăm chỉ là tốt
-   cháu có bạn trai chưa?
-   chưa ạ cháu thời gian ngủ còn không đủ chưa nghĩ đến yêu?
-   tốt lắm tập trung học hành là tốt (cười)
Kết thúc câu chuyện trời ngừng mưa và vị khách đó ra về. về tới nhà thấy mẹ khóc bố thì không nói gì chỉ ngồi im mẹ tôi nói thằng Q( anh trai) có cái xe máy của bố mày nó mang đi rồi giờ không biết ở đâu mày đi tìm anh về xem nó làm sao (tôi thất vọng vì câu mẹ nói tự dưng buồn trong nhà mẹ luôn thiên vị con trai phân biệt đối xử rõ ràng với con gái tôi đi làm thêm để lo học phí còn anh trai 1 năm xin học nghề 4,5 lần mẹ vẫn đồng ý) bố bảo nó về tao giết chết nó làm thế này nó giết cả nhà rối ( bố tôi hiền lắm), mấy hôm sau anh tôi mò về lúc đó bố tôi đi xin làm phụ xây ở sơn la rồi:) nói dối bị bạn lừa xe không dám về mẹ tôi tin và vẫn cung phụng con trai. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như tôi không gặp lại vị khách đẹp và trông đầy quyền lực kia,hôm đó trời lại mưa vị khách đó vẫn ngồi đó nhìn ra ngoài mặt buồn lắm ngồi đó hơn tiếng và bỗng dưng lại hỏi tôi?
-   cháu đi làm từ nhà tới đây có xa không?
-   khoảng 20 cây ạ
-   xa quá cháu đi làm bằng phương tiện gì
-   xe buýt ạ (rồi hỏi tôi về gia đình tôi cũng tâm sự kể về nhà mình...)
Ra về trời mưa vị khách đó bảo tôi lên xe đưa tôi về đứng chờ xe buýt mưa to thế này tới bao giờ, tôi thấy vui vì được 1 người giàu có như thế cho đi nhờ ...đến nhà tự dưng vị khách đó bảo nếu mẹ con chưa có việc gì thì hãy tới làm giúp việc cho nhà cô và cho tôi số, tôi vui lắm chạy về nhà cười như kiểu bị điên luôn vậy...về tới nhà tôi liền bảo mẹ bình thường mẹ sẽ vui nhưng lần này bỗng dưng không nói câu gì cả rồi bảo tôi
anh mày đi vay tiền lại mượn cá xe của bạn nó rồi mang đi nhà nó vừa đến đây làm ầm lên không trả tiền nó kiện rồi bọn nó đi vay tao hẹn nó cuối tháng trả
vay 10 triệu lãi là 12 triệu xe thì xe nhà kia nó đòi 20 triệu chắc tao không sống được
"tôi không nói câu gì cả đi nấu cơm lúc có 2 mẹ con mẹ tôi bảo mai đến làm xin ứng trước người ta có nghe không ?
Tôi nói con cũng không biết mẹ đã làm buổi nào đâu còn chưa biết ra sao?
Mẹ tôi gào lên tao chết thôi con lợn của mày đâu đập ra đây tao vay
-   nhưng đấy tiền học kì tới của con
-   anh mày như thế mày học để làm gì?
Tôi khóc nhưng vẫn đi lấy lợn ra đập được hơn 4 triệu.
Sáng hôm sau mẹ tôi đến đó giúp việc khi về bảo tôi
-   sao mày quen được bà đấy thế nhà giàu lắm bao nhiêu người ở tao định hỏi vay nhưng còn chưa được gặp hay mày thử gọi điện xem nào?
-   không con quen gì đâu
-   thế mày muốn thấy tao chết à?
tôi lại gọl vị khách nghe máy tôi kể và đồng ý cho tôi vay 30 triệu tôi cũng không nghĩ tại sao lại cho tôi vay tôi hoàn toàn không có khả năng trả mà...ngay sáng hôm sau, 1 người đàn ông (lái xe) đến đưa tiền cho tôi 30 triệu không cần viết giấy không cần gì cả ...
tôi thật sự nghĩ mình gặp may mắn rồi...tôi gọi và cám ơn và hứa sẽ trả dần mỗi tháng...
vị khách đó nói 1 câu làm tôi suy nghĩ
từ từ không phải vội v;
 Và cuộc đời tôi bắt đầu rẽ tiếp rồi...
 mẹ tôi tiếp tục làm việc ở đó chuyện vay tiền bố tôi cũng không biết, tôi vẫn đi làm bình thường được khoảng 1 tháng sau từ hôm cầm tiền tôi cũng không gặp lại vị khách đó...
 1 ngày cũng trời thu se lạnh mẹ tôi về nhà và báo tôi
-   tao hôm nay mới thấy bà chủ bà đấy đẹp quá hơn tao tuổi mà trông tao còn già hơn
-   bác đó đẹp mà
-   tao thấy bảo có thằng con trai nhưng nó sống bên mỹ bà này hoá ra về chơi thôi số sướng người ăn không hết kẻ lần chẳng ra về chơi mà cũng mua biệt thự
-   thì họ có tiền họ mua gì chẳng được
-   này con trai bà ý chưa vợ 30 rồi bà làm cùng bảo tao mẹ con bà đấy không hợp nhau
-   tô chẳng nói gì và ngày gì tới cũng tới rồi

Đọc tiếp: chương 2 Duyên Phận


Xem danh sách chương truyện Duyên Phận Full

Nguồn: Huyền Thu