Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường chap 16. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường chap 16. Hiển thị tất cả bài đăng

20 thg 7, 2017

Chap 16 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 16: Lệ Hải Đường 🌺🌺🌺

Phu Nhân: Xin người khai ân hãy làm ơn khai ân tha cho chúng thần 1 con đường sống
- Con quên mất trong chuyện này mẹ vợ là người chăm sóc chính mới đúng ,con rất bận nên việc này chúng ta giải quyết nhanh và êm đềm nhé ( Thành vừa đứng dậy Quyên hô lớn)
Quyên: Giết hết toàn bộ phủ thừa tướng k bỏ xót 1 ai ...( Thành bước qua mẹ vợ tiến tới nơi Như Ý đang ở)...Thành mở cánh cửa anh ta đứng lặng yên nhìn Như Ý đang ngồi đan giống Hải Đường 1 chiếc khăn
Như Ý: Là anh thật sao ( chạy tới ôm chầm lấy Thành) là anh thật rồi ( Thành vuốt tóc như ý)
- Phải là ta ,ta đến đón em ( Như Ý ôm mồm bật khóc)...
- Cuối cùng anh cũng tới em nghe tin họ đã hại anh em thật sự k muốn sống nữa ( Thành cười nhẹ)
- Ta đang đứng trước mặt em không phải sao,ngoan nín đi ( Như Ý chạy tới cầm chiếc khăn)
- Đợi anh em đã đan nó và nghĩ đến ngày sẽ tặng anh ,em thật sự kb diễn tả sao cảm xúc lúc này...
- Về thôi mai sẽ là lễ đăng cơ của ta,ta sẽ phong em làm hậu ( Như Ý nghe tiếng hét bên ngoài vội chạy ra quang cảnh ngươi trong phủ đang bị giết khiến Như Ý sợ hãi)
- Đây là gì vậy tại sao
- Đây là món quà ta dành cho em ,em ngửi đi mùi máu rất thơm phải không ( Như Ý sợ hãi đứng im nhìn nụ cười của Thành)
- Bố,mẹ em thì sao họ đâu rồi đâu rồi ,mẹ ơi,mẹ ...( Thấy bố bị rất nhiều vết cắt như Ý hét lên) bố ơi ,bố
Thừa Tướng: Hãy xin ông ta tha cho mẹ con nhanh bà ý bị lôi ra sau rồi ( nói xong chết tại chỗ)
- Bố ,bố ơi
Quyên: Điện Hạ hồi cung ( Thành bước qua xác ông ta Như Ý với áo choàng)
- Em xin anh hãy tha cho mẹ của em được không,xin người hãy nghĩ đến em nếu em mất cả mẹ em sẽ k còn gì cả
- Chẳng phải em còn ta sao ( Thành quay lại nhìn Như Ý thấy Như Ý khóc lã chã Thành thở dài)
- Em xin người chỉ cần tha cho mẹ em nguyện làm trâu ngựa của người
- Em vốn là người của ta rồi ( Như ý k nói lại dc Thành)
- Em cầu xin người
Quyên: Điện Hạ tiểu thư đang rất yếu xin người khoan dung...
- Được ta chấp nhận lời thỉnh cầu của em hồi cung ( Thành bước lên xe vô cảm còn Như Ý ngồi lại khóc trong nghẹn ngào)...người mà cô yêu đã giết sạch cả nhà cô k bỏ xót 1 ai ,...
Như Ý: Người tại sao lại đối xử với em như vậy ,tại sao vậy ...
Tôi quyết định khăn gói lên đường trở về quê nhà nghỉ ngơi 1 thời gian...vừa đi vừa cảm xúc vui buồn lẫn lộn...về tới Việt Nam tôi chạy ra thăm dì
Dì: Ôi trời xem ai về đây
- Dì ơi con về rồi này
- Con bé này đi là mất tăm mất tích
- Thi thoảng con vẫn gọi về cho dì mà
- Thế về 1 mình thôi à,bạn trai không có à
- Con làm gì có
- Đến tuổi rồi đấy cô ạ,mai dỗ bố mẹ chau rồi sao thằng Tùng k về
- Anh Tùng do công ty có vc đột xuất k thể về lại được nên có mình cháu về thôi
- Anh chị giờ lớn rồi toàn lý do có mỗi bé trà có hiếu nhất
- Đi đâu rồi dì
- Nó ra mộ bố mẹ cháu thắp hương rồi
- Vậy con ra đó đây lát về con nấu cho dì nhiều món ngon
- uk ( tôi đi ra ngoài mộ thấy Trà đứng yên con bé giờ đã là thiếu nữ 16 rồi )
- Trà ơi chị về rồi này ( Thấy con bé ngẩng lên rồi vẽ tiếp) con bé này chị về mà k ngó ngàng à
- Chị em tự dưng nhớ bố và mẹ quá,em ước gì em được gặp lại bố mẹ và sẽ làm 1 đứa trẻ ngoan.
- Em vốn là đứa trẻ ngoan mà nghĩ ít thôi k già đấy
- Bạn trai chị đâu
- Sao ai cũng hỏi vậy nhỉ
- A Tùng gọi về bảo chị có rồi
- Điên chị ế rồi
- em biết mà chị thì ai yêu nổi cơ chứ
- Quỷ xứ có đấy rất đẹp trai là khác
- Em biết nhưng anh đó có vẻ kp người bình thường ( Hải Đường giật mình khi thấy Trà nói vậy)
- Em tại sao em lại nhớ
- Chị thắc mắc lắm đúng không,thât ra từ lâu e đã thấy có hiện tượng khác lạ,em hay nằm mơ đến cung đình và 1 vị vua đang ngồi ngự trị và họ nói em là thầy tà ( tôi nhìn Trà rồi tay buông thõng)...em có thể nhìn thấy chị từ nơi xa đang làm gì và chị hay biến mất ra sao
- K lẽ em là
- Em có lẽ là 1 thầy tà và không biết lý do vì sao em lại có tà thuật...
- Vậy em có thể đưa chị đến thế giới của người đó không ( Trà gập bản vẽ lại)
- Không nơi đó sẽ chỉ đem đến đau khổ cho chị mà thôi ( Trà đứng dậy đi còn tôi chết lặng trc mộ bố mẹ)
- Bố ,Mẹ con nhớ hai người và con xl khi phải nói rằng con nhớ cả người đó con chỉ muốn biết người đó còn sống hay đã chết mà thôi...con buồn lắm....
(N): Thành quay về cung trong bộ áo vest dát vàng biểu trưng cho 1 vị vua 1 chiếc gài áo với những chiếc lá bằng vàng đính kim cương lấp lánh trên áo nhưng trái ngược lại là khuôn mặt của anh ta,vô cảm đến mức mn xung quanh ngay cả ho cũng k dám
Quyên: Nghi thức bắt đầu Hoàng Đế cai trị có niên hiệu là Phục Tam sẽ cai trị đất nước này mãi mãi chính thức bắt đầu ( Thành bước đi lạnh nhạt tiến tới ngai vàng Bá quan quỳ sụp)
Quan: Hoàng Đế vạn an ( Hô lớn),Tân Hoàng Đế Vạn An ...( Thành cầm chiếc gậy quyền lực bao đời của vua rồi nhếch mồm)
- Từ nay về sau ta sẽ cai trị các ngươi thiên thu vạn kiếp ...
- Điện Hạ vạn an .....( Từ nơi xa bà cô đang đứng ở Quảng Trường nhìn lên màn hình dân chúng đang hô còn bà thờ dài)
Bà Cô: Tất cả đã kết thúc thật rồi xin người đừng như vậy...( Tan lễ Thành trở về chính cung Quyên thay áo cho Thành)
Quyên: Điện hạ đêm nay người ngủ ở đâu ạ
- Có vấn đề gì sao?
- À dạ chỉ là tiểu nhân chỉ là ...tuần tới các tú nữ mới sẽ được đưa vào cung
- Ra ngoài đi ta muốn ở 1m
- Dạ ok ạ ( Thành nhìn Quyên) dạ tiểu nhân lỗi mồm ( câu nói Hải Đường hay nói)...
- Tất cả hoa Hải Đường trong cả nước nếu ta thấy ai trồng giết 3 họ
- Dạ vâng ( sợ sệt)...
Tôi quay đi trở về nhà gõ cửa phòng Trà
- Trà ơi chị muốn nói với em là hãy giúp chị ( con bé đột nhiên mở cửa)
- Không chị tới đó làm gì
- Chị chỉ muốn biết người đó còn sống k thôi
- Còn được chưa
- Anh ý có khoẻ không ( tôi gọi với theo sau lưng trà) có ăn uống tốt không và...
- Chị đừng mơ nữa giờ thì chị k với được đâu em xin chị từ bỏ đi
- Chị k từ bỏ được chị chỉ nhớ hình ảnh khi ng đó ngất đi mồm máu chảy không ngừng...
- Không chị quay lại đó chỉ có hai chữ đau khổ
- Không người đó yêu chị sẽ k có đau khổ đâu
- chị chắc không
- Chị chắc
- chị có nói thế nào em cũng k đưa chị đi đâu đến nơi đó sẽ là địa ngục trần gian ( Trà quay vào phòng đóng cửa còn tôi cứ đứng lặng ở cửa chờ cho tới khi con bé mở cửa )
- Chị rất nhớ người đó ( tôi nói đi nói lại câu đó đến tận sáng xẩm tối dì về)
Dì: dì đi qua nhà bạn có chút việc hai đứa cứ ăn đi nhé
- Vâng,Trà giúp chị đi em ( con bé tức tối mở cửa)
- Chị làm em điên lên mất em nói k là k chị đi vậy chị có thể k thể quay lại được
- Em đưa chị về là được mà
- Nơi đó giờ là ma thuật được giăng phủ và em chưa đủ tuổi để phá nó nên đưa đi rất có khả năng k thể về
- Em đừng lo người đó có thể đưa chị về
- Chị tự tin rằng anh ta vẫn yêu chị à
- Uk chị tự tin lắm
- Em thua chị thật rồi thôi đươc rồi
- Thật sao cám ơn em ( tôi ôm chầm lấy Trà)
- Nhưng khi nào vào ngày rằm ở đó chị phải đến nơi mà chị xuất hiện để em đưa về rõ chưa
- Uk rõ rồi ( tôi cười tươi)
- Đưa lắc tay cho em
- Chi vậy
- Nó là điểm nối đến đó đấy em sẽ bảo dì chị đi du lịch hãy nhớ ngày đó phải quay về ,
- Ok nhớ rồi yên tâm ...
- Yên tâm của chị em sợ nhất đấy ( Trà lắc cái lắc tay rất mạnh rồi lầm bầm gì đó) chị mau đeo lại đi nhớ phải có lắc nữa nhé đủ yếu tố mới quay về đươc,hãy nghĩ đến nơi chị muốn đến đi
- Được rồi chị muốn đến ( tôi nghĩ đến vườn vải nơi tôi và Thành hái vải gió thoảng chiếc rèm lên cũng là lúc tôi biến mất)...mở mắt tôi thấy bản thân đang ở vườn vải tôi nhẩy lên vì sướng,mà ngu qua biết thế nghĩ đến trong cung có phải hơn không...đang nghĩ thì có tiếng nói
- Ai đấy ?( tôi quay lại là bà cô)
Bà Cô: Là cháu thật sao
- Bà cô là bà cô à ( tôi nhẩy lên vui mừng)
- Ai đưa cháu đến đây được
- Sao cháu gọi cô bao lần cô k để ý khinh nhau mà được ư?
- Ta mất tà thuật rồi giờ đang ăn bám ở đây này ( Bố mẹ thấy tôi liền nhẩy len vui mừng)...
Bố: Hải Đường con đến khi nào vậy
- Bố ,mẹ hai người khoẻ không con vui lắm con rất nhớ hai người ...
- Bố khoẻ còn con sao k quay về từ ngày con vào cung là băt vô âm tín ,hỏi bà này không nói ( ý bà cô)
- Thì anh chị xem về rồi thây?( né né)...
- bà cô anh Thành sao rồi ( bố bịt mồm tôi)
Bố: Con k dc linh tinh về nhà rồi nói ( về mn kể cho tôi Thành đã làm vua tôi ngỡ ngàng)..
Bà Cô: Giờ gặp cậu ta khó hơn cả lên trời cháu từ bỏ ý đi
- Nếu nói cháu gặp anh ta nhất định sẽ gặp mà
- Bây giờ cậu ta k còn như xưa nữa cậu ta k còn yêu cháu nữa đâu
- Cháu k tin
Mẹ: Kìa con nghe nói hết đã nào ( Trên tivi hiện lên 1 ngôi làng bị giết sạch cả làng ,bản tin đưa nói rằng làm gương cho những kẻ trái Ý Hoàng Đế ,tiếng trẻ con khóc,tiếng khóc đau đớn của những phụ nữ có ck bị giết,tôi sợ hãi lùi lại)
Bà cô: Tắt tivi đi ( tôi cười chỉ)
- Chắc lầm thôi anh ta k thể nào ra lệnh như vậy được,nếu a ta làm vua sẽ là ng tốt và
Bố: Đây chỉ là 1 phần bố nghe nói chuẩn bị có chiến tranh ,Hoàng Đế đang đi tàn sát cả các nước láng giềng,giết người k thương tiếc
- Nhầm rồi k thể ( tôi vị vào rổ hoa quả trên bàn rồi đổ xụp)...bên ngoài loa thông báo
Cung Đinh tuyển tú nữ cho Hoàng Đế yêu cầu các cô gái dưới 20 tuổi từ 16-18 tuổi
Bà Cô: Cơ hội đến rồi cháu muốn gặp cậu ta k
- Cháu...( run sợ)
- K còn thời gian lần trước đã dki 1 lần rồi k hiểu lần này sao
Bố: Tên Quan lần trước đã bị bãi nhiệm giờ ng mới sẽ k có sao đâu ,nhìn con bé khai 18 họ cũng sẽ tin
Mẹ: tôi k đồng ý,con nên đi chơi với bố mẹ rồi về đi nơi đó giờ vào là k thể ra
Bà Cô: kìa chị
- Chị có coi HĐ là con k ,chúng tôi thì có con bé chị đã đưa đi 1 lần và vứt bỏ con bé giờ chị lại muốn đẩy con bé vào chỗ chết hay sao,giờ cậu ta là bạo chúa ,đến người canh cửa còn sợ đến phát ngất thì sao có thể để con bé đến gần được...
- Tôi...ngày đó tôi k nghĩ sự vc sẽ nvay
- Chị lợi dụng con bé giờ thì sao chị định 1 lần nữa đưa con bé vào chỗ chết
- Tôi thật sự xin lỗi
Bố: kìa mình tôi nghĩ cô ý k cố tình đâu chỉ là kb xử xự sao cho hợp lý mà thôi...
- Con k tin anh ta lại ác độc đến vậy con sẽ vào đó sẽ hỏi rằng anh ta có còn là người con từng yêu không?
Bà Cô: Sẽ nguy hiểm ta có thể thấy cậu ta k còn yêu con nữa
- Cháu muốn thử ( mẹ quay đi thở dài 3 hôm sau tôi được bố mẹ đưa tận lên Đô Thành)...
Bố: Từ bé đến giờ tôi mói lên đây đẹp thật
- Đẹp bình thường ông cứ như là...
Bà Cô: Được rồi chúng ta đưa con bé đến đây dc rồi ,từ giờ con phải hết sức cẩn thận nếu hỏi xong mà xuôi thì xin đi ngay k ở lại hiểu k?
- Vâng ( tôi lấy khí dồn sức nén thở mạnh tiến vào cung qua khâu kiểm tra tôi đều lọt ,vào vòng trong tôi thấy 1 cô gái rất tự tin vào cơ thể rồi học vấn thêu thùa cũng rất đẹp ,đang nhìn cô ta thì tôi thấy 1 bạn kéo áo tôi)
- Tớ là Trâm tớ không biết môn vẽ này dù tớ là con quan cậu giup tớ dc k( Trông có vẻ sợ sêt)
- Uk đề bài của cậu là gì
- là con hạc
- Con ý như con cò nhỉ ( hai đứa nhìn nhau ngẩn tò te cung nữ gõ đầu tôi và Trâm)
Thượng Cung: K lo làm đi còn nói chuyện các người có biết là biết đâu Điện Hạ đang đứng nhìn các người từ xa k
Trâm: Nói dối chính cung còn xa và lại người cũng k bh nhìn đâu
- Sao cậu biết
- Ngay từ khi là HT người k thiết hậu cung rồi huống chi giờ ng đã là vua
- Uk hay bị biến thái ( Trâm cười săc sụa )
Thượng Cung: Hai cô kia đi sách nước cọ tolet cho ta ...
Tiên( cô gái xinh đẹp): k hiểu sao các người cũng vào dc đây,cứ xác định k bao giờ dc chọn ( tôi và Trâm khinh k trl)...
Trâm: Hải Đường này tớ sợ cậu k dc chọn
- Tại sao vậy
- Vì hình như người ghét hoa Hải Đường nên m lo tên sẽ ảnh hưởng
- Không sao đâu người sẽ chọn mình
- Tự tin vậy
- Uk ( tôi cười tươi)...
(N): Thành ngồi gẩy đàn dưới gốc cây từng bước chân của Quyên tiến dần tới,tiếng nhạc ngày 1 nhanh đến khi quyên bị tiếng nhạc văng xước mặt chảy máu
Quyên: Thần đang chết thần quên người đang tu luyện
- Có vc gì nói đi
- Hoàng Hậu nói mời người qua Xuân Ý cung dùng bữa tối
- Ta bận
- Kìa điện hạ từ chối mãi rồi ạ
- Ta có nên xin ý ngươi để đi k
- À k tiểu nhân lỡ mồm đáng chết
- Vì mai tú nữ sẽ nhập cung nên ...Hoàng Hậu chỉ muốn gặp người 1 chút thôi ạ
- Ta k quan tâm ban họ cho các quan đi
- Dạ k tú nữ lần này tuyển riêng cho người,nếu hậu cung trống trải thì các quan sẽ lại bận lòng ( Thành k trl biến mất)...người cứ thế đến bao giờ đây...( Thành về Tây Hoa Cung nơi Thái Phi an giấc)
- Con trai đến thăm người đây ,con đã chiếm dc các nước lân bang và giờ con đang là 1 vị vua quyền lực nhất mẹ có vui k?....( Thành đắp chăn cho mẹ rồi ghé đầu vào cánh tay bà) con chỉ muốn ngủ 1 giấc ngàn thu như mẹ vậy...
Hôm sau các bá quan và triều đình tổ chức long trọng như 1 bữa tiệc đèn hoa giăng khắp lối ,tôi và Trâm đi ngó nghiêng
Trâm: Này chính cung ở đoạn nào nhỉ chỗ đó là nơi ở của Hoàng Đế
- Tưởng cậu biết ,đi 3 cổng nữa mới tới
- Sao cậu biết
- Tớ từng ở đây rồi
- Thật hả này nói phét cũng vừa vừa ( Tôi và Trâm thay đồ cho nhau) cậu nịt mạnh vào tớ ăn hơi nhiều ngực lép nữa nên
- Nên đang bắt mình kéo cho eo thon ngực to hả,nẹt thế này tí ăn nổi k
- Có mà dám ăn mình từ bé khi người là Hoàng Tử dc nhìn thấy 1 lần rồi ,khi người làm vua chỉ nhìn trên tivi..
- Ý chí vào là để nhìn thôi hả
- Chỉ sợ người k chọn ai ...
- Nào hít ( tôi kéo mạnh)
- Á bục dây rồi ( luống cuống).... Lát sau ra ngoài Tiên mặc bộ đồ cũng giống chúng tôi nhưng dáng đẹp ,nên nhìn lên váy cũng khác còn tôi và Trâm thì tròn như bóng..
Trâm: Sao cậu ăn gian dc chiều cao vậy
- Khi đo mình cho tên đo tiền đấy nếu k bị loại rồi
- Mình thì bố lo từ a-z rồi bố m là quan mà
- Uk đi thôi muộn rồi ...(ra tới nơi Trâm nắm tay tôi)
- m run quá
- Đừng lo sẽ k sao đâu nếu k dc chọn cũng k sao k chết là dc phải k,mạnh mẽ lên
- uk cùng cố nhé
Thượng Cung: Không được ngẩng mặt lên khi k dc gọi tên hiểu chưa...
Lính: Hoàng hậu tới ....( chúng tôi cúi chào Như Ý giờ đã là Hoàng Hậu đẹp kiêu sa)...thượng cung gõ đầu tôi
- Ta bảo k ngẩng đầu mà ( các quan xì xào khi Thành chưa tới)...
Như Ý: Nếu người k đến ta sẽ chọn thay người
Linh: Điện Hạ vạn an ( Thành đã tới tôi hồi hộp vừa lo lắng vừa sợ sệt )
Thành: Bắt đầu đi
Như Ý: Em cứ nghĩ người k tới
- Tới chứ hậu cung cần có thêm người cho em vui mà phải không?...
Thương Cung: Bắt đầu thi tài ( người múa người gẩy đàn nhưng anh ta k phản ứng)
Như Ý: Người k ưng ai ạ ( Thành k trl) vậy để em chọn ...( Tiên biểu diẽn múa các quan vỗ tay ngỡ ngàng khen nhưng Thành nhắm mắt như ngủ)
Như Ý: Điện hạ ,điện hạ ( Thành mở mắt)
- Chọn ( Tiên đã dc chọn rồi đến Trâm đánh đàn piano)
Như Ý: Đây là con quan kinh tế có nên
- Chọn ( nói lạnh lùng Thương cung ra đưa thẻ bài Trâm nháy mắt tôi rồi nói cố lên)...đến lượt tôi ,nhìn lên Thành nhắm mắt,,,tôi cười nhẹ khi thấy anh ta bình an khoẻ mạnh...tôi hát ngân nga không nhạc :"Cánh cửa dẫn đến nơi thế giới tươi mới,nơi đó có anh,tiếp 1 bước nữa thôi thế giới tươi sáng kia,sẽ giang tay chào đón em,em muốn đến bên anh sờ vào vòng tay anh,em muốn đươc sống ở thế giới nơi anh ngự trị,em nợ anh,em nhớ anh ,em cần anh và em yêu anh và vì em muốn được đắm chìm mãi trong vòng tay anh,người mà em yêu"...tôi cười tươi đúng lúc Thành mở mắt ...
- Hồi cung ( a ta quay đi không nhìn tôi lần nào tôi với tay Thượng Cung kéo)
Thương Cung: Ngươi nghĩ đây là đâu đi theo ta nhưng cô gái k dc chọn sẽ giáng làm nô tì ( tôi thở mạnh quay lại nhìn Thành rồi tôi k nói nên lời vì quá bất ngờ ...anh ta k chọn tôi)...
(N):Thành trở về cung Như Ý chạy theo
Như Ý: Đó rất giống với
- Em về cung đi ta muốn nghỉ ngơi
- Nhưng đó là thật sự rất giống
- Em hãy lo cho em đi dc chứ ( Thành đi vào trong cánh cửa đóng lại anh ta ngước mắt lên trời rồi thở dường như ngay khi HĐ cất tiếng anh ta đã biết đó là HĐ)...
Quyên: Tiểu nhân xin phép nhưng đêm nay người ngự ở đâu ạ xin người rút thẻ bài ( Thành biến mất) người cứ vậy thần lo sao nổi chứ ...
Tôi được đưa đến nơi làm nô tì thay đồ cho tới khi tôi chưa hoàn hồn khi liên tưởng đến vẻ mặt lạnh tanh của anh ta bước qua tôi...cứ vậy hằng ngày tôi phải đi tưới rau làm rất nhiều việc nặng nhọc,,,đến mức hai bàn tay tôi do sờ vào nước nhiều vào mùa đông nên bị chảy máu nứt nẻ...k sao mình chịu được mình sẽ chờ và chờ để hỏi rằng người đó thật sự quên mình rồi ( nói xong tôi ôm mặt ngồi bên bờ giếng khóc thút thít)
Trâm: Hải Đường lại đây mình xin cho cậu làm tì nữ của mình rồi
- Thật sao
- Thật mình định xin từ sớm nhưng chưa dc ân sủng nên k dc xin gì
- Vậy cậu dc rồi
- Uk đêm qua người đã tới ( tôi buông thõng bàn tay)...trời tay cậu chảy máu kìa làm nô tì vất vả lắm phải không
- Uk có đôi chút
- Thôi nín đi ,đi thôi ( về cung của Trâm tôi nhìn chiếc giường rồi lặng đi)
Trâm: Sao thế cậu đói không ăn đi bây giờ mình mới ăn
- Cám ơn cậu mình là nô tì k dc ăn cùng đâu
- Điên à ngồi đi ở đây có chúng ta thôi ( tôi vừa bê bát cơm vừa chảy nc mắt) sao vây
- K cơm ngon quá mình cũng kb sao tư dưng đến đây chịu khổ nữa 2 hôm nữa là rằm rồi mình sẽ đi khỏi đây
- Cậu đi dc đâu chứ phét nó vừa thôi ăn đi rồi đi đâu tuỳ cậu,nào ăn đi ...( Trâm nằm trên giường còn tôi nằm dưới đất)...cả đêm tôi nghĩ đến mà ấm ức chỉ muốn hỏi rồi về luôn,tên khốn ý thay đổi thât rồi...Hôm sau tôi đi bê nước rửa mặt cho Trâm...
Trâm: Hôm nay nghe nói người sẽ đi qua vườn hoa nên cậu tết cho mình mái tóc thật đẹp nhé ...
- Uk cậu đẹp mà ( tôi cười gượng)
- Sao buồn vậy ,cậu buồn do k dc chọn đúng k
- uk 1 phần thôi
- K sao đâu có mình rồi chúng ta làm bạn móc tay nhé ( tôi cười móc tay)...đi ra vườn hoa tôi thấy Tiên vênh váo đi huých vai Trâm
Tiên: Mắt để đâu vây
- Để dưới trán ( Trâm vênh lên)...
- Được 1 lần đã ra vẻ quá nhỉ ,ta còn sợ tháng này ta có thai ý người qua chỗ ta 3 đêm rồi ( cười đểu đi huých vai Trâm)
- Có gì mà hống hách do thẻ bài người bốc chứ do gì ngươi thích mà vênh váo ( Trâm nói với)
- Mình nghĩ rồi mình sẽ k hỏi nữa vì k còn lý do gì để mình hỏi nữa
- Cậu nói gì vậy hâm đó à
- Uk mình hâm mà ,hâm nên mới quay lại đây ( Đúng lúc bên kia cầu Vua và các quan đang đi tới Trâm vội chỉnh đốn trang phục rồi nhẹ nhàng cúi chào)
Trâm: Điện hạ vạn an ( tôi cũng cúi nhưng lạnh nhạt k nhìn anh ta)
- Ngoài này gió to em nên về nghỉ ngơi đi ( lời nhẹ nhàng của anh ta khiến các quan cười thích thú)...
- Dạ em sẽ về ngay đây ( tôi quay đi theo Trâm và nắm chặt tay)...tối đến đang dọn giường cho Trâm thì ngươi bên chính cung sang
- điện hạ bốc thẻ bài đêm nay mời tiểu thư qua chính cung ( Trâm nhẩy lên sung sướng)
Trâm: Mau chuẩn bị nước tắm cho mình đi
- Uk ( tôi buồn thiu và chuẩn bị nước tắm cho Trâm,kì cọ còn Trâm thổi bọt tắm trong hạnh phúc)....
- Sau đêm nay mình sẽ xin điện hạ cho mình về thăm nhà ,mình nhớ mẹ quá rồi
- Mình cũng muốn về rồi ,cậu ở lại phải bảo trọng và hạnh phúc...
- Cậu lại nói như sắp đi xa vậy ( tôi cười nhạt rồi quay đi với khăn lau người cho Trâm) tôi đang phải tắm gội cho người đàn bà của người đàn ông luôn nghĩ rằng anh ta yêu mình tôi đã sai lầm thât rồi...Đi theo Trâm đến chính cung tôi đứng bên ngoài
Trâm: hôm nay mình sẽ đánh piano cho người nghe và làm người vui
- Uk cậu vui vẻ nhé ( cơn mưa ập đến bên trong tôi thấy tiếng đàn piano,tiếng đàn tươi vui nhưng tôi thấy lòng nặng trĩu k thể vui theo nốt nhạc)...dơ tay hứng hạt mưa bên hiên ,tiếng cười của Trâm bên trong tắt đèn ,tôi cúi đầu và đứng cho đến khi trời sáng cánh cửa mở ra..tôi cúi đầu đi vào trong để mặc áo cho Trâm...Trâm đã tỉnh và đang cài cúc áo cho Thành ...
Trâm: À điện hạ hôm nay em muốn về nhà được k ạ
- Được ( Thành nhìn 1 đường thẳng tôi gập áo của Trâm rồi tiến ra quàng cho Trâm)...tôi lạnh lùng k phản ứng khi thấy anh ta...( ng làm mang nước ngâm chân vào cho Thành)
Trâm: Để ta làm
Thành: Để họ làm ( còn mỗi tôi đứng)
Trâm: Cậu làm được không
- Không cậu làm đi
- Cậu điên rồi muốn chết hả
- Mình....( Trâm nháy mắt tôi đi ra ngồi xuống rửa chân cho anh ta)
Trâm: Em xin phép đi thay đồ ( Tôi ngồi rửa mà mặt lầm lỳ cấu véo bàn chân anh ta chứ không phải xoa) ...tên khốn dâm ô,bạo chúa ( Anh ta nhắm mắt k phản ứng)...khuy áo anh ta tuột ra anh ta nhìn tôi rồi nhìn xuống khuy áo ( ý cài,tôi với tay cài anh ta đột nhiên giữ tay)
- làm dì ...( tôi ấp úng gần sát mặt nên tôi ngại)
- Mau cút khỏi đây trước khi tôi đổi ý
- Uk mai tôi cút rồi khỏi đuổi
- Cô đi đâu
- Anh đuổi rồi còn hỏi tôi làm gì?
- Chắc nhớ người yêu rồi
- Uk nhớ rồi đến đây cho vui
- Cô ...(a ta bóp chặt tay tôi)
- Đau quá buông tôi ra ,tôi ngu ngốc đến đây vì ai mà anh còn nổi khùng lên ( Trâm đi ra tôi vội đẩy ra)...
Trâm: Người có mỏi k ạ ( thấy chậu nước bắn tung toé Trâm nhìn tôi) sao vậy? ( Thành đứng dậy đi vụt qua)...
- Mình lỡ tay nên làm đổ
- Người có trách k chết thật nghiêm trọng đây
- Không anh ta à điện hạ k nói gì?...Ngay sau đó Trâm đươc về nhà còn tôi ngồi ở cửa cung nhìn bầu trời u ám...mai mình được về rồi ,mình cũng gặp được rồi chỉ có điều mình yêu anh ta,nhưng giờ chỉ có mình mình yêu thôi anh ta đã thay đổi ...chợt có tiếng các cung nữ
- Ê Hải Đường mau qua Xuân Ý Cung Hoàng hậu đang ban phát hàng tháng có quà đấy
- Là gì vậy
- Đi nào ( họ kéo tay tôi)...tới Xuân Ý cung thấy Như Ý rất đẹp trong bộ váy lông đen đang ban váy vóc và trang sức cho cung nữ...( Thấy Tiên cũng ở đó nhưng như giả tạo k vui vẻ)...tiếng đàn bên chính cung vang lên
Như Ý: Người lại đang có tâm sự rồi
Tiên: Hoàng Hậu luôn hiểu lòng người đúng là vợ hiền
- Thật ra trong cung ai cũng biết khi buồn người đều đàn mỗi khúc nhạc là đều là 1 ý nghĩa
- Tiểu nữ ngu muội không hiểu xin người nói rõ khúc nhạc này được không?( Tiên hỏi đểu H Hậu)...
- Được chứ khúc nhac này có cách đây 200 năm k lẽ ngươi chưa được học qua ( Tiên vội xấu hổ)
- Cái này tiểu nữ..
- Không sao ta sẽ giải thích vì người không hiểu nó có nghĩa như 1 bài ca tình vậy nó là
" Nàng ơi đừng nói xa nhau,yêu em như mối duyên đầu,xa nàng dù rất khổ đau,nàng có còn yêu ta như hôm nào"
Tôi: " Còn nhiều anh ơi nên lắm khổ đau"( Hoàng Hậu nhìn tôi)
Hoàng Hậu: Thì ra ngươi biết bài ca này
- Tiểu nữ đã học qua ( Thành từng dậy)
- Ta có thể hỏi ai dậy ngươi không?
- Cái này..( Hoàng hậu nhận ra tôi )
- Khá khen cho ngươi 1 nô tì còn biết hơn 1 tú nữ dc ân sủng ( Ý nói Tiên)...
Tiên: Hỗn láo dám nói chen ngang lời Hoàng Hậu vả mồm nó cho ta
Hoàng Hậu: Dừng lại cô gái lại đây ( đưa cho tôi 1 cái Trâm cài đầu) đây là món quà của ta ...
- Nô tì cám ơn Hoàng Hậu ( tôi lùi ra cầm chiếc Trâm quay về qua bên hồ trượt chân ngã phịch mông xuống đất) ui da đau quá sao trơn vậy ( Trâm văng xuống nước tôi với tay mò mò)...với trượt tôi nhắm mắt( xong lao xuống hồ tắm đêm rồi)...chợt có bàn tay nắm lấy tay tôi quay lại chun buộc tóc tuột ra ...là Thành ...anh ta nhìn tôi rồi với tay ôm chặt tôi...tóc bay trong gió còn tôi đứng chết lặng trong giây phút này...anh ta lại muốn gì đây?....
-

Đọc tiếp truyện Lệ Hải Đường chap 17