Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện Tháo Chạy chap 49. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện Tháo Chạy chap 49. Hiển thị tất cả bài đăng

24 thg 4, 2017

Tháo Chạy chương 49 - Đọc Truyện của TG Huyền Thu

Đọc truyện Tháo Chạy chương 49 của tác giả Huyền Thu

- Tôi chỉ biết khuyên cô lúc này,nếu cô là ng thông minh thì nên nghe lời hơn là phảng kháng lại cậu chủ vì như thế là tốt cho cô ,tôi cũng vì phu nhân nhờ cậy nên đó là những gì tôi có thể bảo cô lúc này

- Anh ta là ai ,là ai mà tại sao lại làm vậy
- Cậu chủ là người đứng đầu quyền uy ,tôi chỉ nói vậy thôi cô chuẩn bị đi ( tôi đờ đãn vào đóng đồ rồi ra sân bay...k ăn k ngủ chỉ mong về gặp bác gái )...tôi đã làm sai điều gì?...Về tới LonDon tuyết rơi phủ kín đầu tôi,còn tôi cứ đơ như 1 con búp bê k hồn...thấy Linda tôi vôi vàng hỏi
- Cô xin hãy giúp cháu hỏi bố mẹ cháu thế nào rồi
- Giờ cô phải về dinh thự của cậu David ở
- Cháu cần nói chuyện với anh ta bây giờ ngay bây giờ ( tôi hoảng loạn)
- Bố mẹ cô còn an toàn là may rồi,tất cả phụ thuộc ở cô,cậu ý đã làm vậy rồi thì ngay cả phu nhân cũng k còn cách nào đâu
- Vậy cháu phải thế nào
- về ngoan ngoãn ở trong dinh thự chờ cậu ta mà thôi ,phu nhân k dc đến gần cô cậu ý đã có ý như vậy rồi
- Anh ta muốn cách ly chau sao,chỉ cần bố mẹ cháu k sao cháu sẽ làm theo
- Tôi đã chuẩn bị đồ rồi đi thôi,chúng ta k hiểu cậu ý đang suy tính gì nhưng có 1 điều tôi chắc chắn cậu ý k thích cháu vụ đi trăng mật đã là minh chứng cho thất bại thảm hại
- Cháu biết,cháu sao có thể lọt vào mắt anh ta dc chỉ có điều thế lực của anh ta là gì cháu thật sự k biết cô có thể nói cho chau biết dc k?
- Cái đó kb sẽ tốt hơn hãy cứ làm như không biết gì cả như vậy sẽ nhẹ lòng...cậu ý muốn vui đùa với cô rồi đây là sự thật ( tôi thở dài)...về đến dinh thự Chi đứng sẵn ở cổng chờ tôi niềm nở
- Chào em Lê chào mừng em đến với nơi này
- À vâng chào chị ( Cô Hậu và Trang nháy mắt tôi)
- Em đưa đồ cho người làm săp xếp đi chúng ta nói chuyện chút được k?
- Vâng ( cô Hậu và Trang cầm đồ cho tôi)
Linda: Tôi về báo cho phu nhân ,hãy thông cảm cho phu nhân nhé
- Em hiểu mà anh ta k muốn bác gặp em thì bác làm vậy là tốt thôi ạ ( tôi chào linda rồi đi ra ven hồ ngồi xuống bàn tuyết vẫn rơi nhẹ hạt thưa thớt)
Chi: Em ngồi đi uông sữa nóng nhé
- Vâng em gì cũng được ( tôi vẫn bồn chồn lo lắng)
- Chị cũng k ngờ là em lại dc đến đây ở chị đã nghi sai hướng rằng David k chú ý đến em
- chị đừng hiểu lầm anh ta k đê ý đến em đâu ạ
- Để ý ở đây kp là yêu mà là sự thú vị của 1 cô gái lạ đối với đàn ông
- Ý chị muốn nói anh ta chỉ đùa vui ( chị ta cười) cái đó em biết em cũng k muốn ở đây chỉ vì ( định nói rồi thôi)
- Chị luôn tự tin vào tình yêu của David dành cho chị ,anh ý có vui đùa hay có qua đêm với ai chị cũng k qtam cái chị qtam là trái tim anh Sơn đã thuộc về chị nên chị mong trong thời gian em ở đây hãy cố ngoan ngoãn ,em càng phản kháng thì anh Sơn sẽ càng dốt em ở đây đến khi chết mới thôi ( chị ta nói khuôn mặt cứng lầm lỳ)
- Em có người trong lòng rồi nên chị đừng nghĩ em đang cố tản tỉnh anh ta
- Ồ k cái đó chị k lo ,chị nói rồi chị chỉ quan tâm trái tim đó còn ngoài ra chị k qtam ( điện thoại reo lên )
Cô Hậu: Cậu chủ thưa cô
- Em nghe rồi ạ,dạ vâng đã về tới nơi rồi ạ rất ngoan ngoãn ,anh này sao k để Lê về bên kia ở với bác gái em nghĩ sẽ tiện hơn ( tôi giật máy của Chi tiếng anh ta nói)
- Em đi quá giới hạn rồi đó Chi ( giọng rất ghê)
- Alo tôi đây,tôi là Lê đây ( tôi gào vào điện thoại giới thiệu hẳn tên)
- Cô k cần hét
- Làm ơn cho tôi biết bố mẹ tôi sao rồi ( Chi nhìn tôi)
- Ổn ăn 3 bữa đều đặn
- Ý tôi nói cái khác cơ mà đồ khốn anh đưa tôi xem rồi mất hút hả ( a ta cười)
- Em cũng hãy ngoan ngoãn ăn 3 bữa sống thật vui vẻ cho tới khi bạn trai em tới đón nhé em yêu
- Hai người nói liên quan gì tới tôi chứ ...xin anh làm ơn đừng có quá đáng bố tôi rất yếu lỡ ốm ( a ta ngắt lời)
- Chết sẽ có chỗ chôn cô chỉ cần biết vậy đi ( a ta cúp máy)
Chi: Anh ý đang giữ người nhà cô sao
- Đúng vậy chị nói dùm em vài câu dc k?
- Chị đi nghỉ đây ( chị ta lảng rồi có vẻ sợ sệt)
- Chị có thể nói cho em biết anh ta là ai không?
- Là Lão Đại ( chị ta nói xong quay đi luôn)...
- Lão Đại là sao ( tôi gọi nhưng chị ta cố lảng quay đi)...1 tuần trôi qua tôi chẳng buồn ăn uông và lo cho người nhà...
Cô Hậu: Ăn thêm đi Lê cháu gầy đi nhiều quá
- Cháu nhớ nhà cô ạ nhớ bố mẹ quá ,chỉ cần bố mẹ cháu gọi cho cháu 1 câu có lẽ đấy là liều thuốc đáng giá nhất
- vậy cháu gọi về nhà đi ( tôi xúc cơm rồi rơi nước mắt)
- Cháu giờ như 1 con chim trong lồng rồi cô ạ ( vừa ăn vừa nấc)
- Cố lên nào không ai giúp dc cháu ngoài bản thân cháu,muốn gặp bố mẹ thì phải có sức chứ ...
- Vâng ( đi lên phòng tôi bỏ khung ảnh gia đình lên sờ rồi rơi nc mắt xuống khung ảnh) con nhớ mọi người nếu mn có làm sao chắc con không sống nổi đâu ( tôi cứ ôm ảnh bố mẹ khóc lăn lộn)...điên thoại reo lên là bác gái
- Con sao rồi bên đó nói con k ăn uống gì là sao vậy con,bố mẹ con sẽ k vui nếu thấy con nvay đâu
- con ăn sao dc khi bố mẹ con như vây dc ạ
- Mẹ gọi cho David nó đều k nghe máy con ạ,mẹ hết cách rồi mẹ xl đã khiến con xoáy vào rắc rối này mẹ k nghĩ nó lại tức giận vậy ,con có thể cho mẹ Biết có chuyện gì xảy ra khi ở bên đó k ( tôi kể cho bà chuyện tôi và Huy ngày trước nhưng bác có vẻ k ngạc nhiên)
- Bác k hỏi con và Huy ra sao ạ,con chỉ muốn về thôi ạ con sợ anh ta lắm rồi
- Mẹ sẽ nghĩ cách con có trách ta k Lê
- Tại sao ạ

Đọc tiếp chương 50 truyện Tháo Chạy của Nguyễn Huyền Thu 

Mời bạn đọc xem danh sách chương truyện THÁO CHẠY của tác giả Huyền Thu

Nguồn: Huyền Thu