Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện tháo chạy chương 79. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện tháo chạy chương 79. Hiển thị tất cả bài đăng

3 thg 5, 2017

Tháo Chạy chương 79 - Đọc Truyện của TG Huyền Thu

Đọc truyện Tháo Chạy chương 79 của tác giả Huyền Thu

- Mẹ à con gái sẽ chờ mẹ ở trong mơ mẹ nhất định phải về với con nhé ( nói xong tôi ôm quan tài nhìn mẹ mà gào lên,chị tôi cũng vậy)...Bố đứng ở góc k nói câu gì còn anh rể bế bống rót nước bên ngoài...1 lát Trâm và Hùng đến thấy tôi Trâm khóc từ xa


Trâm: Lê ơi xin lỗi mày giờ vk ck tao mới biết tin Phương nó gọi mày k dc nó k về kịp ( tôi đờ đẫn không trả lời)...ck mày đâu Lê
- Tao làm gì có ck
- Sao vậy sao lại không có ( tôi đứng dậy gạt nước mắt)
- Nhìn mẹ tao lần cuối đi từ giờ hết dc ăn bánh chuối do mẹ tao làm rồi ( Trâm nhìn vào quan tài)
Trâm: Bác ơi con đến muộn bác đi tới thiên đường nhé ( tôi đi lảo đảo )
Bố: Sơn nó k về sao con
- Đừng nhắc tên người đó nữa bố con sẽ k bh chấp nhận anh ta lần nào nữa à không phải là con cứ cố chấp tin vào anh ta chứ ( tôi cười)
Bố: Nghỉ ngơi đi con đừng khóc nữa mẹ con sẽ k vui đâu ...Trơi đổ cơn mưa phùn chị gái tôi vì bầu bí nên k ai cho ra đưa mẹ ra đồng...cơn gió chiều nay sầu bi như ai oán ...tôi đi chân đất bê ảnh mẹ mặt không phản ứng,họ hàng người thân đang gào khóc phía sau,còn tôi k còn nước mắt để khóc nữa mẹ đến cuối đời vẫn k muốn con phải lo lắng...mẹ có hiểu nỗi lòng của con k mẹ ( mưa cứ bay vào người vô định)...1 cơn mưa tang thương...ra đến chỗ chôn bố tôi khóc to
Bố: Bà nhất định phải phù hộ cho các con còn tôi sẽ sớm gặp bà ,nhất định bà phải chờ tôi ( nghe tình yêu của bố dành cho mẹ tôi cười)
- Mẹ nghe thấy gì chưa bỏ lại người yêu thương mà ra đi 1 mình mẹ thấy vui hơn không hả mẹ ( họ hạ mẹ xuống huyệt tôi với tay bố tôi giữ) mẹ ơi từ nay con mất mẹ thật rồi mẹ ơi sao nỡ bỏ con ( tôi lảo đảo bố tôi đỡ)...
Bố: Kìa con đi về thôi
- không con ở đây ( họ lấp đất tôi rơi nc mắt lã chã quỳ xuống) mẹ ơi ( tôi với tay cào) con đi xa về k kịp rồi con bất hiếu mẹ ơi ,mẹ giờ ở chốn nao con đang mong nhớ về mẹ,,,,mẹ ơi mẹ nhớ về với con nhé con nhớ mẹ ( tôi gào lên bàn tay kéo tôi quay lại là Sơn)
Sơn: Đứng lên đi mẹ đi rồi ( tôi đứng dậy giật mạnh tay anh ta rồi lảo đảo )...
Bố: Đi thôi con đi nào ( tôi vừa bc thì lảo đảo ngã quỵ anh ta đỡ)
Sơn: Cô sao vậy ( tôi chảy nước mắt)
- Anh làm dc mọi thứ mà vậy hãy cứu mẹ tôi đi ( nói xong câu đó tôi ngất lịm)...nghe thấy bố kêu lên
Bố: Lê con ơi .....tôi nằm mơ một giấc mơ mẹ dắt tôi ngày đầu đến lớp đi mua cho tôi từng cục tẩy cái gọt bút chì hình con chuột,,,vẫy tay chào khi tôi vào lớp...
- Mẹ ...mẹ ơi mẹ...( tôi mơ màng bật dậy vã mồ hôi)...thấy Sơn ngồi cạnh tôi nhắm mắt) anh đến đây làm gì?
- Cô sao rồi ổn không có cần đi viện k?
- Đừng quan tâm đến tôi ( a ta kéo tay ôm tôi)
- Tôi xin lỗi vì đến muộn ( tôi cười ra nước mắt đẩy anh ta giữ) tôi thật sự xin lỗi
- Quá muộn rồi tôi sẽ buông tay anh vì vậy anh cũng hãy buông tha cho tôi đi ,làm ơn
- Đây là điều cô muốn
- Đúng vậy đối với tôi anh chính là nỗi ám ảnh kinh hoàng của đời tôi,tàn nhẫn ngủ với đàn bà dù yêu hay k yêu tất cả kết thúc tôi muốn sống cuộc sống bình thường...mỗi khi nghĩ về anh chỉ thấy đó là nỗi đâu k có niềm vui tôi cũng k là gì bh tôi muốn chăm lo cho bố của tôi
- Tôi sẽ cho cô thời gian suy nghĩ
- Không tôi muốn chia tay ngay bây giờ
- 3 ngày sau ra sân bay tôi sẽ chờ cô ở đó ( a ta quay đi thẳng ra ngoài)...1 ng đan ông vô tâm và tàn nhẫn...bố tôi đi vào
Bố: Con này Sơn nó muốn đón cả nhà ta sang đó nhưng bố từ chối con mệt rồi nghỉ ngơi đi nhìn mặt nó đi ra bố biết hai đứa cãi nhau...
- Kệ anh ta đi bố con k qtam nữa
- Mẹ con có nói ước nguyện là dc thấy con hạnh phúc bố cảm nhận cậu ta quá khác với chúng ta con ạ ,dù giữa con và cậu ta là gi bố mong con đi đúng hướng
- Vâng ( tôi ôm gối nhắm mắt)....3 ngày sau cúng mẹ 3 ngày xong đã có người chờ tôi ở cửa
Bố: Đi đi con bố cũng sẽ đi dậy trở lại chị gái con sắp sinh rồi nên bố cần làm ,chư chồng nó lại nợ 1 đống rồi
- Nợ nhiều không ạ
- Mấy trăm con ạ bố thì làm gì có ,đi làm nuôi con Bông thôi còn vợ ck nó bố chán lắm rồi bó mẹ có bn đưa cho kêu làm ăn rồi lại đâu đóng đấy
- Con sẽ nói anh ta trả bố chỉ cần đi làm vui vẻ là được
- Không con bố k dậy con phải làm thế ai làm ng đó chịu
- Vậy sao a rẻ làm bme vẫn chịu ,đối vs anh ta chỉ là mấy đồng tiêu vặt thôi con chưa bh đòi hỏi gì ở người đó nhưng bh con sẽ làm vì gia đình mình con cũng đến lúc cứng rắn rồi ( tôi đứng dậy gọi cho Sơn) tôi cần tiền ( a ta cười)
- Bao nhiêu cũng dc cô ra sân bay đi
Bố: À phu nhân có gọi mấy hôm bố bận k bảo con phu nhân bẢo gọi con k dc ,phu nhân k về kịp
- Vâng k sao đâu con sẽ nhắn bác gái sau ,bố này nhất định con sẽ kiém tiền bằng bàn tay con sẽ nuôi bố để bố sống thật sung sướng
- Bố sung sướng khi con hạnh phúc đi đi con ck con chờ đấy tết này về nhà ăn tết với bố và mẹ nhé con ( tôi đỏ mắt khi bố nhìn lên ban thờ mẹ)
- Vâng nhất định rồi ạ bố bảo chị về đi sắp sinh rồi tiền sẽ có ng mang đến bố cất đi và trả dần nếu k anh chị sẽ ỉ lại
- Có thể hai đứa nó nghĩ con lấy ck giàu vậy nên phá đó con bố buồn lắm
- Bố giữ sk nhé con đi đây ạ ( bố bế Bông vẫy tay đứng ở cửa tôi lên xe ôm cửa kính khóc)...con chằng làm dc gì ngoài bị coi như 1 công cụ tình dục khi nào chán họ sẽ bỏ mà thôi...mẹ ơi mẹ ở trên cao hãy chỉ đường đúng cho con mẹ nhé...ra tới sân bay lên chuyên cơ riêng của anh ta...anh ta ngồi uống rượu còn tôi mặc sơ mi đen đôi mắt sưng húp...
- Lại đây ( ý vào lòng)
- Tôi muốn bố tôi dc
- Bố cô sẽ dc sống hơn cả 1 đại gia yên tâm đi ,tôi rất hào phóng vì chẳng đáng là gì cả
- Vậy tốt rồi anh có thể cho tôi biết khi nào anh chán tôi không?tôi k thích chung đụng
- Cô đang nghĩ tôi ghê tởm lắm phải không?
- Đúng vậy ?
- Sai lầm từ cô mà ra ( a ta chỉ nói vậy rồi nhắm mắt)...tôi cố suy nghĩ lời anh ta nói nhưng rồi cũng k hiểu...anh ta ngủ với Chi thì tại sao lại sai lầm là tôi...Anh ta qua Hong Kong còn tôi về thẳng LonDon ...3 tháng trôi qua tôi vẫn đi học đều đặn ...hàng ngày gọi về cho bố đều đặn face time để xem mặt cháu và bố ,nhà có giúp việc bố đi dậy cho vui ,tôi rút kinh nghiệm từ mẹ và cố gắng ngày nào cũng phải thấy mặt bố và Bông ...hnay tan học JC rủ tôi đi cafe
JC: Ăn kem giờ này là tuyệt
- Uk ăn thấy vào
- Cậu đỡ hơn rồi đấy,béo hơn chút rồi mẹ cậu đi rồi nên cũng đừng buồn nữa
- Thật sao đỡ hơn k,uk cứ nghĩ mẹ đến 1 nơi nào đó k bị bệnh làm đau là mình thấy vui rồi
JC: Mai rủ ck cậu đi chơi k
- Đi đâu
- Mai lớp mình tổ chức leo núi mà
- Anh ta đi công tác chưa về
- Chồng cậu như minh tinh ý từ đợt ý tớ thấy dc 2 lần...
- Minh gì đâu ( vừa nói xong trên tivi có hình ảnh anh ta mặc vest đen quảng cáo cho tập đoàn S của bác gái...anh ta rút 1 bông hồng trắng trên áo dơ lên rồi cười)
- Là ck cậu mà đúng k ( tôi ấp úng)
- Uk thì chắc quảng cáo hộ ( dòng chữ phía dưới ghi Tổng Giám tập Đoàn S)
JC: Tổng giám sao cậu là vợ ng giàu có vậy sao
- Suỵt cậu nói nhỏ thôi thì mình vốn nghèo mà ...hơn nữa giữa bọn mình k hẳn là yêu
- Eo cần gì lấy dc ng nthe chỉ cần đi cùng thôi là thích rồi ý
- Xàm quá đi đối vs mình yêu là yêu và mình k chấp nhận sự phản bội nào...
- Đàn ông mà họ nhanh chán lắm
- Mình cần anh ta chán đây ( tôi cười điện thoại reo lên)
Bác gái: Con à Sơn nó sắp về rồi đấy
- Vâng ( tôi nói buồn bã)
- Thuốc bổ ta gửi cho cô Hậu rồi nhé nhớ cho nó uống nhé
- Vâng con biết rồi ( đi về cô Hậu đưa thuốc rồi cười)
Cô Hậu: Cố lên nhé sẽ mệt đấy hnay đi tắm cho thật thơm nhé
- Là sao ạ cháu k hiểu

Đọc tiếp chương 80 truyện Tháo Chạy của Nguyễn Huyền Thu

Mời bạn đọc xem danh sách chương truyện THÁO CHẠY của tác giả Huyền Thu

Nguồn: Huyền Thu