Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn thêm sắc chương 3. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn thêm sắc chương 3. Hiển thị tất cả bài đăng

3 thg 2, 2017

Thêm Sắc chương 3 - Tác giả Huyền Thu

Đọc truyện Thêm Sắc chương 3:

..đúng lúc bố tôi về
Bố: gì thế này thằng kia mày là ai
-bố ơi hắn đã làm hại em Hoa mất rồi ( bố dường như lao ra đánh tên kia)

-thằng mất dậy mày phải đi tù ,chó má mày có biết nó bao nhiêu tuổi không mà mày dám ( bố dường như bị hắn làm gì đó ngã bịch xuống chân chúng tôi)
-bố bố ơi ( tôi mò mò)
-có 2 đứa con gái thì cho chúng đi làm gái đi,tàn tật thế kia làm dc gì ngoài làm gái có chó nó lấy cái loại vô gia cư ( bố tức lên cơn hen còn hắn dường như k còn ở dây nữa) em gái kêu đau bố thì lên cơn hen,tôi bất lực khi không thấy gì ...tôi gào lên
-có ai không làm ơn cứu bố tôi với ( tôi ôm bố bố lên cơn hen từng cơn)...hoa khóc to bên cạnh tôi
-chị ơi em đau quá
Tiếng người vang lên là cô Lan
-trơi ơi sao vậy,anh anh sao vậy
-cô ơi bố cháu ốm rồi cô đưa bố cháu đi viện với ...trên đường vào viện tôi kể cho cô lan nghe
-cô bảo bố cháu là để hai đứa qua cô ở rồi còn bảo bố cháu sang nhà cô ở ,nhưng bố cháu tính ngang bướng sỹ diện cao nhất định không giờ thì lớn việc rồi...vào viện bố tôi dc cấp cứu nên tỉnh luôn lúc đó,
Bố: Hoa đâu con
-cô Lan đưa em đi khám
-sao con k trông em cẩn thận chứ ,bố đã bảo rồi thanh niên thi thoảng chúng nó ra sông bơi tại sao con lại không để ý đến em
-con sai rồi bố ơi ( tôi cúi đầu khóc)...
Cô Lan chợt lên tiếng
-Sao anh lại trách con bé,nó có thấy gì đâu tại sao lại trách nó
-anh chán lắm rồi sống thế này thà chết con hơn,con anh sao rồi
-bị xâm hại rồi ( cô khóc tutu,tôi cũng vậy)
Bố: bây giờ đi vè mua liều thuốc chuột chết hết đi cho đỡ nhục...
-Sao anh lại nói thế với bọn trẻ,anh điên rồi
Hoa: bố con đói ( nghe thấy mà tôi não lòng 1 lúc sau Vinh chạy tới)...
-Xuân em có sao không ,nghe mẹ anh gọi mà anh sợ lắm em biết không
-em ổn không sao ( bố tôi dường như đứng dậy)
-chú hỏi thật Vinh cháu có nghiêm túc khi xác định với con gái Bác không,bác hỏi trên phương diện 1 người bố
-cháu nghiêm túc mà bác ,mẹ cháu cũng rất quý xuân ( bố tôi hỏi cô Lan)
-em có đồng ý cho con trai em lấy 1 đứa mù như con anh không?
-cái này em ( cô Lan ấp úng)
-tình cảm em dành cho anh,anh biết của vinh dành cho Xuân anh biết nhưng tất cả sẽ chỉ làm cản trở con đường của hai người mà thôi,nên hãy chấm dứt ở đây đi ( bố kéo tay tôi và Hoa) đi thôi con ( vinh kéo tay tôi)
-cháu thật sự nghiêm túc cháu sẽ nguyện làm đôi mắt sáng cho cuộc đời của Xuân
-đời còn dài lắm con ạ,tình cảm đó cháu quên đi Xuân nghe rõ lời bố đây,con tiếp tục sẽ làm hại cả đời Vinh đấy ( tôi rơi nc mắt rồi buông tay Vinh)
-Đúng vậy anh hãy quên 1 kẻ mù như em đi,em không có tương lai đâu ....và hơn nữa em thậm chí còn k tự bảo vệ được bản thân thì sao có thể làm được gì ngoài mang phiền toái đến cho anh,tương lai anh còn dài còn rộng mở ...( tôi quay đi cùng bố )...đi ra ngoài bố tôi đi xe buýt lên xe tôi cứ rơi nước mắt
Bố: có im đi không bây giờ em con đã như thế rồi con đừng để bố buồn vì việc của con nữa ...về tới nhà lên giường tôi nằm mà nghĩ tủi thân vô cùng,hạnh phúc có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ có...đến nửa đêm dường như có ai đó đang dí sát vào mặt tôi,lau nước mắt cho tôi ,tôi tóm tay
-Là anh đúng không ( cánh tay đó rụt lại tôi tóm) chờ em 1 chút...( tôi ngồi dậy mò cái túi trên đầu giường)...rồi đứng dậy ) anh đi theo em...ra tới ngoài mà vẫn không thấy nói gì) a buồn lắm đúng không em cũng vậy nhưng đó là cách tốt nhất cho cả hai chúng ta chỉ cần tronv tim còn có nhau đó là điều em đã thấy đủ ( tôi bỏ chiếc khăn trong túi ra) em đan xong rồi để em quàng cho anh lần cuối ( tôi với tay lên quàng) dường như hôm nay anh cao hơn thì phải ,,,lạnh lắm anh nhớ mặc ấm nhé,sau này cũng đừng đến tìm em nữa sẽ khiến cả hai bất tiện...người đó gạt tay tôi quay đi khiến tôi cảm thấy lạc lõng và đau tim đến kì lạ) tôi ngồi gục ôm mặt)..em xin lỗi thật sự xin lỗi anh ...( từng giọt nc mắt dc bay theo cơn gió buồn đến nghẹn ngào)...sáng hôm sau bố tôi nói
-Bố hỏi ở nhờ người bạn bố trên vùng núi Tây Bắc nhà chú ý cũng có 2 cô con gái thôi sẽ chăm sóc được nhau lên đó ở bố yên tâm hơn
-vâng ( tôi không hỏi gì thêm)...vừa nói xong thì Vinh chạy sang
-Bác con muốn nói rõ với Xuân 1 lần cuối được không
-hôm qua em đã nói rõ với anh rồi mà ( Vinh kéo tay tôi bố tôi gàn)
-cháu đưa nó đi đâu nói ở đây đi chú ra ngoài...
-cháu cần mua tặng thứ này cho Xuân ( Vinh kéo tay tôi chạy ra ngoài rồi ngồi lên chiếc xe máy)
-a đưa em đi đâu vậy hôm qua em nói rõ ràng rồi nếu cứ thế này sẽ khiến cả hai mệt mỏi thêm mà thôi ( xe dừng lại)
Vinh: chị ơi cho em lấy cai nhẫn này ( vinh đeo nhẫn vào tay tôi) đây chính là thành ý của anh ,lấy anh nhé ( tôi ôm mồm vì quá ngạc nhiên)...tôi tháo nhẫn
-em xin lỗi tối qua em đã nói rõ với anh rồi tất cả đã kết thúc ,em thật sự xin lỗi (Vinh không nói gì lẳng lặng đèo tôi về )
-Anh sẽ chờ em tối nay hãy trả lời anh ( xe đang đi thì đột nhiên dừng lại) các người là ai
-Mời tiểu thư theo tôi ( tôi không hiểu chuyện gì)...
-anh là ai vậy
-chúng tôi là người tốt cô cứ theo sẽ rõ ( Vinh đỗ xe xuống)
Vinh: chắc các anh nhầm người rồi
-không nhầm được đâu thưa tiểu thư Xuân ( tôi ngạc nhiên)...
-có người cùng tên không ạ ( chưa kịp nói câu thứ hai họ nhấc bổng tôi lên rồi đưa vào xe Vinh gào lên)
-bắt cóc giữa bàn ngày à
-cậu có thể đi chúng tôi sẽ đưa tiểu thư về sau ( tôi giằng họ có hai người phụ nữ giữ tay tôi)
-tôi không quen mấy ngươi bỏ tay ra ( Vinh dường như chạy theo xe đập cửa kính) anh vinh cứu em với ( tôi gào lên khóc thút thít)
..tới nơi họ vẫn giữ tay tôi...rồi có người lên tiếng
-con nhớ chú không
-chú là
-chính là người bố con đã cứu khi ở ven sông đây
-thì ra là chú sao chú lại tìm con
-chú xl nếu người của chú thô lỗ đây là vợ chú Tên Giang
-chào con cô là Giang cám ơn con bớt chút thời gian để qua đây
-dạ vâng nhưng cháu không hiểu lắm bố cháu đang ở nhà đó ạ chắc chú định tìm bố cháu
-không cô chú tìm con
-có việc gì vậy ạ ( tôi vã mồ hôi)
-ở đây chỉ còn ta và vợ nên con hãy nói rõ lại cho chú sự việc tối hôm con ở đây có được không?
-cái đó con nghĩ không tiện vì thật sự là không có gì đâu ạ
-nếu không có gì ta đã chẳng bảo cháu đến đây thế này,cô chú rất mong câu trả lời của cháu
-tối đó cháu đứng đan len thì rơi cuộn len và có người nhặt hộ ,do cháu không thấy rõ nhưng người đó dắt cháu đi rồi đột nhiên xỉu gục vào vai cháu ,cháu nghĩ chắc là say ạ rồi có nói với cháu vài câu nhưng cháu không thể nói nội dung được vì cái này cháu nghĩ không nên nói
Cô giang: cô xin con hãy cho ta biết thằng bé nói gì được không con?
-cái đó quan trong lắm không ạ?
-rất quan trong chúng ta cần xác nhận 1 việc
-anh đó có nói nếu trên đời còn có thứ gọi là tình yêu,tôi nguyện yêu em đến hết cuộc đời
Cô giang: thật sao con
Chú: tôi mới gọi bà về gấp thế này
Cô giang: thế này con ạ,ta sẽ đi thẳng vào vấn đề luôn con có bạn trai chưa?
-Vì con mù nên mới chia tay ( tôi cúi đầu)
-ông đi ra ngoài đi để tôi nc với con bé ,ta hỏi con lại nhé con còn trong trắng chứ
-cái đó con chưa ,chưa vượt quá giới hạn con không dám
-cái này ta cần xác minh
-xác minh gì ạ
-ta cần 1 người đẻ thuê con có làm được không?
Đọc tiếp Thêm Sắc:

Đọc Truyện Thêm Sắc chương 4 TG Huyền Thu