Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện Tháo Chạy chap 2. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện Tháo Chạy chap 2. Hiển thị tất cả bài đăng

13 thg 4, 2017

Tháo Chạy chương 2 - Đọc Truyện của TG Huyền Thu

Đọc truyện Tháo Chạy chương 2 của tác giả Huyền Thu

Phương: Giờ có hoàng tử núi rừng nào xuất hiện tao có chết cũng nguyện theo chàng ( vừa nói xong thấy Trâm rơi đũa còn Phương lặng im ,,,tôi ngẩng lên thì thấy Huy đi vào ,,,tôi với vội ly nước để uống ,,,cúi đầu thì anh ta lại đi tới

-  Chào Lê bữa tối vui vẻ nhé ,chào mấy em ( a ta hoà đồng và cười tươi nụ cười khién tôi cứ đơ ra nhìn,phương đẩy vai tôi)
Phương: Lê ,lê ...( tôi hoàn hồn)
-  À vâng ,vâng ( nói vấp đĩa...Trâm và Phương quay sang nhìn tôi)
Phương: Này sao quen người đó thế
-  Quen đâu lúc nãy chụp hộ bức ảnh thôi
-  Vậy sao đã biết tên nhau rồi á
-  uk thì anh ta giới thiệu thì tao giới thiệu lại
Trâm: Thôi nghĩ nhiều làm gì nhìn bóng sáng thế kia chắc chắn có bạn gái rồi
Phương: Vừa nói đến Hoàng tử núi rừng xong thì xuất hiện
Hùng: Anh gọi thằng Trung nói em tiếng sét rồi nhá
Trâm: Vớ vẫn ăn đi nào không đến lượt đâu ...
Ăn xong chúng tôi rủ nhau đi hát,ở đây ngồi quán cafe hát chung đến bàn tôi,Phương chọn bài rồi hát song ca cùng tôi hai chúng tôi hát ngân nga
Phương: Vì em anh như người điên mất trí
-  Vì em anh như chẳng còn biết nghĩ suy
-  em vẫn muốn bên anh thật lâu
-  người làm em xốn xang con tim ngỡ ngàng ( hai chúng tôi hát như đọc rap)
Trâm: Thôi dẹp đi hát dở quá ngta nhìn kìa
Phương: Đâu ai ( trâm chỉ sang Huy cùng bạn đang nhìn hai chúng tôi,còn tôi vẫn gào 1 mình) này im đi ngta cười kìa ,mày hát dở quá
-  gì đang hay mà ( tôi quay sang thấy Huy nhìn tôi cười nhẹ nhàng,tôi ngại lấy mic che mặt Phương giật)
-  Thôi lui đi còn che cái gì nữa ( tôi lùi lại thấy Huy lên hát)...còn tôi ngại cứ né né vào người phương...
Huy: Mình hát bài sẽ hơi buồn nên mn thông cảm nhé ( a ta cười hiền hậu)
" Đêm nay trên phố mưa tơi bời,lòng nghe bao nhớ nhung đầy vơi,làm sao cho em vui còn ai cho em vui,bằng môi trên đôi môi ôi tuyệt vời"( Phương,Trâm há mồm nghe Huy hát còn tôi đang nhìn anh ta như kẻ mất hồn) ...anh ta hát với gương mặt u buồn ,rất buồn khác hẳn với nụ cười tươi trên môi ...đến khi a ta đặt mic xuống trc bàn chúng tôi lúc đó tôi nghe mn vỗ tay mới hoàn hồn cũng vỗ tay,hát xong anh ta đi thẳng ra ngoài dáng vẻ rất buồn tủi...Phương đọc tin nhắn của bạn trai rồi buồn bã ...về tới phòng Phương kéo tay tôi
-  Lê này điều tao đoán đã thành sự thật ( Phương cúi đầu)
-  Là sao nói tao nghe
-  Ông Trung nhắn tin chia tay tao rồi đây ( Phương dơ điện thoại lên)
Tin nhắn: Anh xin lỗi vì đã không trả lơi em trong mấy ngày qua,anh vừa thấy Trâm live stream em đang đi cùng mọi người tâm trạng đang vui nên anh sẽ nói luôn,anh muốn chia tay kp vì em k tốt tất cả do anh ,lỗi ở anh em nghĩ sao cũng được dù không yêu nhau cũng hay là 1 cô em gái của anh nhé,đừng buồn e nhé
-  Ô cái lão này điên à ,để tao gọi
-  Không đừng,thật ra tao biết ông ý có cô gái khác rồi
-  Ai bảo mà biết
-  Tao nhìn thấy,chính mắt tao đến nhà ông ý thấy 1 đứa đi vào,tao alo ông ý k nghe máy,tao nhắn tin em đến nhà anh nhé thì ông ý gọi lại luôn và nói là đi vắng k có nhà
-  Vậy sao mày còn mù quáng vậy Phương sao k dứt khoát đi
-  Yêu là đau khổ lắm mày ơi,tao thật sự buồn ( Phương ôm mặt khóc) k ngờ 2 năm qua tao đã cho anh ý mọi thứ cả tâm hồn và cả thể xác
-  Mày điên rồi biết có lấy nhau k mà cho hả
-  Mày cứ có ngy đi xem có từ chối dc k?
-  Được sao không
-  Vậy khi yêu tình cảm qtrong hay thể xác quan trọng
-  Cả 2 đều quan trọng
-  Vậy yêu bằng tất cả con tim liệu mày có tiếc không?
-  Thôi dẹp tiếc gì loại đàn ông đấy,nghe tao kệ đi thơi gian sẽ quên được hiểu không?
-  Tao sẽ cố quên ( Phương buồn tôi quàng vai)
-  Có bọn tao luôn bên mày ( Phương cười rồi chúng tôi ngủ)...Sáng hôm sau tôi gõ cửa phòng Hùng Trâm) dậy đi 8h rồi ( trâm nói vọng ra)
thao-chay-chuong-2-doc-truyen-cua-tg-huyen-thu
Tháo Chạy chương 2 - Đọc Truyện của TG Huyền Thu

-  Hôm qua ngủ muộn 10h rồi gặp nhau mày vs Phương đi chơi đi
-  Nó cũng ngủ chương lên rồi,thôi ngủ đi tao đi 1 mình vậy ( tôi cầm máy ảnh đi 1 mình men theo con suối chụp hoa và thú rừng) chợt có đứa trẻ khoảng 5 tuổi mặc quần áo dân tộc đứng bên suối khóc,,,tôi hỏi nhưng nói tiếng dân tộc nên tôi không hiểu,,,đứa bé chỉ đi xuống dưới...tôi dắt tay đi xuống) mẹ cháu ở dưới đường hả,mẹ ý mẹ ( tôi đánh vần vẹo cả lưỡi)...xuống đường đèo vòng cung bên cạnh là những dàn su su xanh mướt ,,,tôi thấy Huy anh ta đứng nhìn đoạn của đèo rồi u buồn
-  Em có khoẻ không,ở đây cô đơn lắm đúng không em ( a ta sờ tay lên 1 tảng đá rồi rơi nước mắt,tôi ngạc nhiên đứng im cho đến khi đứa bé nói)
-  Khóc kìa ( tôi giật mình nhìn)
-  Cháu biết tiếng Kinh à,sao lúc nãy cháu k nói ( nó cười ngô nghê,tôi quay ra thấy anh ta nhìn,vội vàng quay đi tôi xua xua tay) anh cứ tiếp tục đi nhé ( tôi dắt tay đứa bé quay đi nó k đi) sao thế k đi à
-  Cháu muốn bế ( dơ tay tôi đang định bế thì anh ta đi ra bế rồi nhìn tôi cười tươi)
Huy: Anh bế cho ,nào nhà cháu ở đâu,ở kia chú có xe mô tô chú sẽ đèo cháu về
-  Cháu ở trên kia mẹ bảo làm rẫy mãi không xuống đón
-  Vậy chỉ đường cho chú nhé ( a ta bế còn tôi đưng im ,a ta quay lại) em k định đi sao
-  À có đi ,,đi chứ ạ ( anh ta bật cười)...leo đèo mồ hôi nhễ nhại nhưng anh ta chưa 1 lần đặt bé xuống...tôi thì vừa đi vừa thở mà vác cái thân đi còn không xong,qua suối tôi tóm tay anh ta) nghỉ chút đi anh gì ơi ( tôi cúi đầu thở rồi vục đầu xuống suối cho mát mặt ngẩng lên tóc bay bay lên anh ta nhìn còn tôi thì nhìn lại,a ta đang bị mình hút hồn à)
-  Lê này ( a ta chỉ)
-  Vâng em nghe ( tôi nghĩ a ta khen xinh)
-  Tóc em có con vắt đấy ( tôi bật dậy hét lên a ta cười)

Đọc tiếp chương 3 truyện Tháo Chạy của Nguyễn Huyền Thu

Mời bạn đọc xem danh sách chương truyện THÁO CHẠY của tác giả Huyền Thu

Nguồn: Huyền Thu