Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện tháo chạy chương 71. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện tháo chạy chương 71. Hiển thị tất cả bài đăng

29 thg 4, 2017

Tháo Chạy chương 71 - Đọc Truyện của TG Huyền Thu

Đọc truyện Tháo Chạy chương 71 của tác giả Huyền Thu

 Tôi đã từng thấy 1 chàng trai nào đó ghi lên 1 cuốn sách dòng chữ :Dù có thương đau mình cũng xa rồi"...trên trang giấy đó có những giọt nước đã thấm khô,đó là nước mắt,nước mắt của người đàn ông mà tôi yêu viết cho người khác....nước mắt cứ ngày 1 nhiều trên trang giấy đến nỗi thấm từ trang này sang trang kia người đó hẳn là người mà anh rất yêu,yêu đến đau lòng ngồi 1 góc khóc nhớ về người đó ,đó là những gì em biết...tiếng bác sỹ cấp cứu,tiếng hô hấp thở oxi...họ gào lên rất lớn


- Nào 1,2,3 cô gái cố lên ,cố lên nào
- Bác sỹ Tim ngừng đập rồi mất quá nhiều máu ...kí ức của tôi vào ngày hoa ban trắng nở gặp Huy trên đỉnh núi dường như không còn thay vào đó là hồi ức khi lần đầu gặp người đó tại sân bay,trên xe taxi khi bị cưỡng ép tất cả đó là số mệnh của tôi...
- Thông báo với người nhà cô gái k qua khỏi ....tiếng tút dài của nhịp tim...tôi đã chết...tiếng bước chân ai đó đi vào...nắm lấy tay tôi rồi nói
- Tôi xin lỗi ,đừng trách nhé em xin hiểu cho anh tình trái ngang nên mình lỡ duyên tình ,chuyện xưa cho anh cho em tất cả đã kết thúc,nghẹn ngào ôi nói sao nên lời đoạ đầy duyên số xui hai người ,thà đừng biết nhau thì thôi...( tiếng khóc rất lớn và tôi đã thật sự chết thật sao)...ai đang khóc vì mình vậy..là ai vậy ( tiếng rengggg chuông điện thoại khiến tôi mở mắt thở hổn hển nhìn lên trần nhà...đây là phòng anh ta mà...tôi nhăn mặt vì vết thương)....
Cô Hậu: Trời ơi cô Lê cô tỉnh rồi may quá tạ ơn Trời Phật,để tôi ra gọi bác sỹ...( Bác sỹ đi vào khám cho tôi mọi thứ)
Bác sỹ: Cũng may chỉ bị mất máu cấp,k bị ảnh hưởng đến phần sâu,cô tỉnh lại chúng tôi cũng cảm thấy mừng cả êkip cấp cứu cho cô hôm đó đều chưa dc về nhà đã 3 ngày rồi
Cô Hậu: Nghe tin tim cô ngừng đập mà tôi bủn rủn tay chân
- Cám ơn bác sỹ giờ tôi khá hơn rồi bác sỹ về nghỉ ngơi đi ạ
- Cám ơn vì cô đã tỉnh lại...
- Không có tôi phải cám ơn bác sỹ chứ ạ ( ông ta cười nhạt r đi ra) ...cô Hậu còn chồng Trang sao rồi ạ ,sao rồi cô
Cô Hậu: Không sao rồi cậu ý cũng phẫu thuật thành công Trang vừa gọi hỏi thăm cô đấy
- Cháu k dám nhìn Trang cô ạ ,thật may ck Trang k sao ( tôi ủ rũ)
- Cậu ta được đâm ưu tiên rồi nếu k sao qua khỏi ( cô Hậu chỉ nói vậy rồi bê chậu nước đi) tôi lấy cháo cho cô
- Vâng mà cô ơi anh
- Cậu chủ đi Hong Kong rồi
- Có dặn gì k ạ
- Không dặn gì cả ...cô Hậu bê đồ lên đút cho tôi ăn
- Ăn nhiều lên mất máu này hại người lắm
- Không biết cháu có lỗi với ai mà lại vậy
- Chính vì vậy nên giờ cậu chủ có lệnh cô không được đi đâu ,muốn đi cô phải có ng đi kèm...
- Anh ta k lo lắng chút nào đúng k ạ
- Có lo chứ k lo sao lại cho người kèm cô được
- cháu hỏi vậy thôi ...người đam cháu chắc hẳn có nguyên nhân
- có lẽ cậu chủ biết ai rồi cậu ý sẽ có cách sắp xếp
- Ai vậy cô
- Cô nghỉ ngơi đi nhé ( cô tránh câu trl)...3 tháng sau ngày nào tôi cũng ở nhà ăn gọi điện cho bố mẹ và đi dạo trong nhà anh ta...còn anh ta bặt vô âm tín k gọi cũng k nhắn gì về ...tôi đã được tẩm bổ khoẻ mạnh...chỉ có điều bị cấm cung...bí bách...
- Cô Hậu ơi cháu muốn ra ngoài
- Cô đi đâu
- Cháu muốn đi giải ngố thôi ạ
- Vậy cô đi đi nhớ mua thật nhiều đồ nhé
- Vâng ( tôi cười tươi thay đồ mặc quần jean áo phao dài )...đi xuống sân họ cúi chào
- Mời phu nhân lên xe
- Vâng đê tôi tự mở cửa dc rồi ( tôi lên xe đi sau xe tôi là xe của vệ sỹ)...đi qua khu chợ sinh viên...tôi dừng lại xuống bọn họ đi tới khiến người bán hàng sợ sệt...tôi ngại vội nói: cô đừng sợ họ trông vậy nhưng rất hiền lành a
- Cô thích gì cứ lấy ( ba cu bán hàng sợ ấp úng)
- Các anh có bạn gái không ( họ gật) khăn ở đây rất rẻ và đẹp hãy mua ủng hộ cho bà 1 chiếc khăn để nhanh hết cho bà sớm dc về nhà sắp có gió lớn rồi ,biết là các anh cũng k thiếu tiền nhưng con người hãy có tấm lòng la lành đùm lá rách nhé
- Vâng thưa phu nhân ( họ đồng thanh rồi mỗi người mua chục cái ôm lên xe bà cụ bán hàng cám ơn vội vàng)
- Cám ơn cô gái phúc đức sẽ dành cho cô kiếp này kiếp sau
- Cháu chỉ cần kiêp này thôi ạ bà về đi gió lên rồi
- Phu nhân lên xe đi ạ có gió lớn rồi ( tôi đi lên xe qua con phố có 1 cô gái ngồi dựa ở bến xe buýt gương măt vừa khóc vừa thất thần ...cô gái đó có nét giống tôi ngày mới sang đây tôi cũng khóc như vậy khi bị Huy bỏ rơi...cảm giác đó đã k còn nhưng hồi ức đó sẽ k quên được...
- Dừng xe lại chút ( tôi đi xuống ngồi trước mặt cô gái đó rồi nhìn...)
- Cậu nhìn gì ( cô gái gạt nc mắt)
- Thì nhìn cậu khóc ở đây đâu có ai nhìn có mỗi mình nhìn thôi à
- Rảnh vậy à ( tôi cười đứng lên ngồi cạnh)
- Tôi k có bạn ở đây nên tôi đang muốn kết bạn với bạn đấy nín đi
- Cậu đến từ đâu
- Xa lắm cùng Châu Á như cậu thôi
- Mình người Hàn Quốc,sao cậu ở đâu ra lại chú ý đến mình
- mình đi qua thôi thấy cậu có nét giống mình nên tò mò ngồi lại đây vì chẳng biết đi đâu nữa
- Mình bị đá ( tự nói rồi gào ầm lên khóc)
- Ô này nín đi cậu khóc to thế ngta nhìn kìa

Đọc tiếp chương 72 truyện Tháo Chạy của Nguyễn Huyền Thu

Mời bạn đọc xem danh sách chương truyện THÁO CHẠY của tác giả Huyền Thu

Nguồn: Huyền Thu