Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn tôi đã sống chap 13. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tôi đã sống chap 13. Hiển thị tất cả bài đăng

3 thg 3, 2017

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 13 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 13:

Hai chúng tôi nắm tay cùng trao nhau nụ hôn đẹp tựa như 1 bức tranh,1 bức tranh không màu sắc chỉ tự cảm nhận và tự yêu từ lúc nào không hay,,,về tới nhà chúng tôi thấy bác gái đang đứng sẵn ở cửa mặt vẻ lo lắng chúng tôi bước xuống xe Bác gái hớt hải

_Lâm con ông Vĩnh đang ở đây ( Lâm đang cười vội thay đổi sắc mặt,tôi sợ vội buông tay Lâm lùi lại,Lâm với tay tôi)
_Ngẩng đầu lên ( anh cầm chặt tay tôi dắt tay tôi đi vào trong)...ông Vĩnh đứng dậy thấy chúng tôi liền vỗ tay...
_Chào con rể yêu quý không ngờ cô gái này mang thai với con thật sao?( ông ta bc tơi gần Lâm kéo tôi ngồi xuống ghế,anh bỏ khuy áo ngồi vắt chân như bình thường)
_Ông muốn nói gì nói nhanh lên tôi không có thời gian rảnh rỗi ( Lâm rót rượu vào ly)
_Con Trang nó có nói với ta về vc ly hôn và về vc nó đang có bầu ( Lâm cười nhạt)
_Từ ngày cô ta nói có thai thì tôi còn chưa thấy mặt cô ta nữa ,còn không biết nếu có thì có phải của tôi không
_Mày ...( ông ta trơn mắt rồi thở phù) tao có yêu cầu nho nhỏ dành cho mày nếu mày muốn ly hôn tao sẽ kí thay cho nó,nó sẽ nghe
_Rồi sao ( lâm nhếch mồm)
_Và số cổ phần của mày ở tập đoàn Vĩnh Vĩnh mày đang giữ 50% sẽ là của tao vì vốn nó của tao chỉ có điều mày dùng thủ đoạn để mua mà thôi ( Lâm cười to)
_Tôi liệu có nên nghe theo ông không,có lý rất có lý nhưng làm thế nào nhỉ cô ta không kí thì sớm muộn toà vẫn sẽ xử và tôi k chỉ muốn 50% cổ phần đâu tôi muốn 100% kìa ( Lâm cười mỉa mai ông ta)
_Mày nghĩ tao sẽ để mày được yên thân sao tao là ai k chỉ là 1 chủ tịch mà còn là ( Lâm ngắt lời)
_Còn là 1 ông trùm của tổ chức đen à,vậy thì có lẽ tương lai tôi sẽ làm vua của tổ chức đó đấy ( Lâm nhêch mồm)
_Mày mơ đi con thăng ranh tao sai lầm khi dẫn hổ về nhà ( ông ta quay đi Lâm nói to)
_Bố về cẩn thận nhé đường ra ngoài hơi xa đấy ( tôi ngồi im k nói gì cúi đầu Lâm vẫy tay người làm mang sữa ra ) em uống đi có gì mà sợ vậy có anh ở đây rồi
_Em thấy căng thẳng quá chúng ta nên sống dĩ hoà vy quý thì hơn ,anh sắp có con rồi em nghĩ như vậy hơn anh a ( lâm đổi sắc mặt đứng lên)
_Anh có thể tha cho bất kì ai nhưng là hắn ta anh tuyệt đối không tha ( tôi thở dài uống sữa rồi đi lên phòng)...Lâm ngồi làm việc còn tôi xem hoạt hình rồi ngồi ngủ gật lúc nào không hay...anh ra đỡ tôi nằm tôi mở mắt
_Em nằm ngửa thấy khó thở lắm ngồi em dễ thở hơn
_Tháng cuối nên vậy em nằm nghiêng đi anh sẽ xoa lưng cho em ( Lâm xoa lưng cho tôi thơm má tôi còn tôi cầm tay anh) sao vậy
_Em hạnh phúc lắm luôn ( tôi cười anh tựa má vào đàu tôi)
_Anh cũng vậy...Anh yêu em ...Hôm sau tôi dậy sớm tới trường Lâm chạy theo sau
_Để anh đưa em đi
_Thôi k tiện lắm ( Lâm vẫn nắm tay tôi ra xe)...hôm nay trường em có hoạt động ngoại khoá đông lắm lễ hội mà( Lâm vẫn k nói gì nắm tay tới trường)...Đến nơi tôi k dám xuống xe Lâm xuống mở cửa mọi người nhìn Huyền lại gọi to
_Anh Lâm ơi bên này ( Trung cũng đang nắm tay Huyền vào)...
Lâm: Đi bên anh khiến em xấu hổ vậy sao?
_Không,không có đâu anh ( Tôi đăt tay vào tay Lâm đi ra ngoài cả cô giáo chủ nhiệm của tôi cũng thấy,Lâm trong chiếc áo choàng dài đen áo cao cổ đen bên trong và mặc quần bò sắn gấu di giày trắng thể thao)...anh nắm tay tôi tự tin bước vào....Huyền hẩy vai tôi
_Sướng nhá lão nhà bà ăn mặc đẹp quá cơ tôi kết ( Tôi phì cười)...
_Được rồi có gì đâu tao ngại lắm ( tôi thì tròn xoe ì ạch)...vào chỗ ngồi Lâm với ghế cho tôi ngồi cạnh nhau bạn lớp tôi hỏi:
_Ai vậy trà
Huyền; Hỏi ngu còn ai nữa ( chúng tôi cười)
_Đây là bố của con mình ( tôi nói mà đỏ hết mặt)
_Vậy à trẻ quá bọn tao lại nghĩ ai đó lớn tuổi thế mà cứ giấu mãi ,anh gì ơi anh làm gì mà cao thế người mẫu đúng không?
Lâm: không ( Trl ngắn gọn lớp tôi ngại im im)...
Khai mạc bắt đầu tôi xem biểu diễn xiếc mà sướng híp tịt mắt vào
_Anh xem họ giỏi không ( tôi hoan hô Lâm xoa tay tôi)
_Lạnh không em ( Huyền ngồi sau chẹp chẹp)
Huyền: lúc này thì phải bảo có anh ơi em lạnh lắm chứ nị
_Nị gì mà nị ( tôi cười tươi)...xem xong trường tan đông hơn người đến xem các trò chơi ...chúng tôi đứng dậy ra về người nọ đẩy người kia Lâm lấy áo choàng ôm tôi ngay giữa sân trường mọi người đều nhìn Lâm quàng khăn cho tôi kín
_Em đeo khăn gì mà tụt xuống thế này thì ấm sao được ( Nắm tay nhau quay đi chợt dòng người va vào tôi bàn tay tôi chợt buông tay anh ra người xô đẩy ,,,khoảnh khắc này tôi chợt thấy lo ngại về điều gì đó k hay)...Lâm quay lại chen vào mặt lo lắng ) em đang ở đây vậy ( toi với tay)
_Anh Lâm ơi em ở đây ( tôi dơ tay lên đám người thưa dần nhìn thấy tôi Lâm cười thở dài ,,,anh đang bước tới chỗ tôi chợt tôi thấy có người đàn ông bịt khẩu trang đi tới từ sau anh ,anh ta đứng sát Lâm tôi cố chen lên thì thấy anh ta đâm Lâm phập ,,,Lâm đứng im quay lại hắn liền rút dao ra quay đi rất nhanh...tôi chạy tới mặt hoảng loạn)
_Anh sao rồi người đó người đó ( Lâm cười rồi nhăn mặt như cố kìm nén ,anh dơ tay lên vuốt má tôi)
_Đừng sợ có anh ở đây rồi ( Tôi thấy tay anh ôm vết đâm máu đầy tay) đừng sợ,giờ anh mới hiểu tình yêu tại sao người ta sợ khi cách xa ( Tôi rơi nc mắt a gục vào vai tôi)
_Anh Lâm ,anh nghe em nói không ,có ai không giúp tôi với làm ơn ...Trung nhìn thấy vội vàng chạy tới...đưa Lâm đi trên xe anh nhắm mắt cảm giác của tôi lúc này thật khó diẽn tả tôi sợ mất anh,rất sợ anh hãy tỉnh lại đi...đến viện cấp cứu tôi ngồi ngoài đờ đẫn bác gái tới
_Trời ơi sao lại xảy ra vc này hôm nay nó k có vệ sỹ đi theo sao
Thư kí: Dạ thưa cậu chủ nói hôm nay muốn đi 1 mình ( Tôi thở rồi ngửa cổ nước mắt k ngừng rơi)
_Con đừng nghĩ nhiều sắp sinh rồi ảnh hưởng đến đứa bé con ạ ( bác sỹ đi ra)
Bác sỹ: Thật may mắn là vết đâm bị lệch k phải vào vùng nguy hiểm chúng tôi đã khâu lại và kiểm tra k sao cả rồi người nhà có thể yên tâm
_Cám ơn bác sỹ ( tôi mừng đến k nói nên lời)
_May quá bác ơi ( tôi khóc tu tu)...nhìn anh qua phòng hồi sức tôi thấy lòng ấm lên) thật may anh không sao em sợ lắm sợ khi mất anh ( tôi dựa đầu vào tấm kính )
_Con về nghỉ ngơi đi bác ở lại đây sáng mai con vào cũng còn lâu nó mới tỉnh lại,nghe bác vì con...
_Vâng vậy con về uống sữa rồi con vào
_thôi sáng mai cũng dc mà nghe bác ở đây lắm vi khuẩn k có lợi đâu về k lại lây bệnh gì đó thì sao?
_Vâng con lo quá
_vệ sỹ mấy lớp rồi k cần lo con về nghỉ ngơi đi...về tới nhà tôi uống sữa rồi đi nằm nhưng mãi vẫn chưa ngủ được điện thoại reo lên tôi vội vã nghe máy ...
_Tao đây ( là Trang) nghe nói anh Lâm bị thương thật may là đã k sao tao biết hết,mày biết vì sao mà anh ta bị như vậy k chính do anh ta phản lại bố tao cái kết sẽ giống như bố mày
_Không hãy tha cho anh ý
_Chỉ vì mày mà anh ta ruồng bỏ tao để giờ bố tao và ck tao chiến tranh mày nghĩ mày hả hê chưa?anh ta k yêu mày như mày nghĩ đâu có lẽ vì 1 lý do duy nhất mà tao nghe thấy khi anh ta say nói với thư kí đó là vì gét sự hồn nhiên của mày anh ta đã tự hứa sẽ k yêu ai và rồi anh ta lại yêu mày ,chỉ có điều có 1 thứ mà tao đã giữ đến bây giờ đó chính là kẻ đã thuê người sát hại bố anh Lâm chính là bố mày
_Không đúng k đúng chị nói dối bố tôi kp ng độc ác như thế,chính bố của chị đã làm vậy
_No no no mày nhầm rồi Trà bố tao chưa có chỉ thị đó ,bố mày muốn ăn cả nên đã báo công an và giết bố anh Lâm để lập công với bố tao
_Chị nói dối ( tôi gào lên) đừng đổ cho bố tôi
_Tiếc là đó là sự thật ,nếu anh Lâm biết được chuyện này thì sao nhỉ tao có tất cả băng chứng bố mày đã gặp tên sát thủ đó và thuê ,bố tao bắt dc tên đó và đã quay lại video hắn khai bố mày đã thuê mày từng chứng kiến ng đàn ông đâm bố anh Lâm chắc mày biét mặt chứ Trà
_Không đúng
_1 là mày rời xa anh Lâm ng đàn ông đó có uẩn khúc gì đó mà đến tao cũng kb chỉ tao mới có thể xoa dịu,giờ mà biết bố mày chính là người thuê kp bố tao thì sao nhỉ?
_Không đừng nói đừng khiến anh Lâm bị tổn thương chị yêu anh Lâm mà
_Đúng vì yêu mà tao sắp điên rồi đây,chính vì tao chủ quan nghĩ anh ta chơi bời với mày,đến ngay cả yêu tao chờ đơi bn năm cuối cùng anh ta lại yêu người chỉ quen có vài tháng thật khốn nạn trước tối mai tao k thấy mày đi anh Lâm sẽ dc xem đoạn băng tên sát thủ đó khai ra tên bố mày xem khi đó mày còn tự đắc dc k?chẳng có ai đi yêu kẻ giết bố mình cả mày tự nghĩ đi ( chị ta cúp máy)...tôi ôm mặt ,,,tại sao mọi chuyện lại thế này bố nói đi có phải bố cho người giết bố anh Lâm không vậy thì chúng con phải làm sao đây ,con k tin ( tôi gào lên)...Ngồi đờ đẫn đến sáng cửa phòng mở ra chị gái tôi
_Sao vậy Lâm đâu rồi ( chị ngó ngó)
_Anh Lâm ở viện em đi tới đó bây giờ đây
_Hả sao lại ở viện sao thế
_Hôn qua có chút tai nạn nhỏ ( tôi k đứng dc dậy phải bám tay chị)
_em sao vậy trà?( tôi rơi nc mắt)
_Vẫn biết em đã sai khi gặp Lâm em đau lắm ( tôi đập tay vào ngực)
_Tại sao thế trà tại sao vậy có vc j mà em lại thế này
_Không sao đi thôi em đang bị stress chút thôi ( tôi đi đờ đẫn ra ngoài tới viện thấy bác gái đang gọt hoa quả cho Lâm ăn y tá đang tiêm tôi ôm mồm thở mạnh nếu anh biết bố em hại bố anh thì sẽ thế nào đây trái tim anh sẽ thế nào đây)...Chị gái tôi gõ cửa thấy tôi Lâm cười tươi
_Anh còn đang tự hỏi lợn sữa của anh hôm nay sao dậy muộn vậy ( tôi cố cười đi ra ngồi cạnh Lâm)
_Em khó ngủ nên ngủ quên mất
_Anh trêu thôi mà sao căng thẳng vậy( Lâm vuốt má tôi)
Yến: Từ sáng giờ thấy toàn nói câu đâu đâu như là sai sai gì đó ( tôi vội lảng)
_Anh ăn sáng chưa
Bác gái: ăn dc chút cháo rồi con k sao chiều tiêm nốt có thể xuất viện về nhà rồi
_Nhanh vậy ạ vậy tốt rồi
_Sao mắt em xưng vậy khóc sao?
_Thì hôm qua anh bị vậy không khóc sao được
_Chắc em sợ lắm k sao rồi ( thư kí đi vào lâm vội chuyển sang khuôn mặt đáng sợ) cậu ra ngoài đi lát báo cáo sau cũng được
Yến: Chị ra ngoài gọi điện
_Bác về nghỉ ngơi đi con thay bác rồi
_Uk bác đi ngủ 1 lát có gì gọi bác nhé
_Vâng ( mn đi chỉ còn tôi và Lâm ,anh mở chăn ra)
_Lên đây nằm đi ( tôi lật đật lên nằm mặt ủ rũ lâm quay sang nhìn) em sao vậy chắc chắn có chuyện
_Không làm gì có gì chỉ là em lo quá thôi ( tôi xua tay)
_Anh k chết dc đâu ( Lâm hôn trán tôi)
_Ước gì chúng ta dc mãi mãi như thế này,em sợ lắm em rất sợ anh biết không ( tôi khóc to)
_Sao xúc động vậy thôi nào anh khoẻ rồi ( Lâm kb rằng nỗi đau mà tôi đang giấu diếm nếu anh biết dc anh sẽ đau thế nào em k dám tưởng tượng ra cảnh đó)...Lâm vừa ngủ tôi sờ lên khuôn mặt anh mà tim quăn đau,con đang đạp đây anh đứa con của chúng ta phải làm sao,giờ em phải thế nào đây ...thế giới bé thế nào mình gặp nhau có phải muôn đời này dc bên nhau đâu phải không anh ( tôi đứng dậy đắp chăn cho anh)...đi xe tới chùa đứng trc di ảnh bố tôi,tôi đờ đẫn hỏi
_Bố tại sao lại là con người tham lam được đúng không bố con không tin nhưng nếu sự thật thì bố tại sao k giết con cho con chết đi theo bố còn hơn bố nỡ lòng ở trên trời nhìn người đàn ông mà con yêu sẽ ra sao khi biết rằng anh ta đa yêu con của kẻ giết bố mình ,nỗi đau đó con còn chưa dám nghĩ tới ,tại sao lại là bố tại sao ( toi gục ngay trước di ảnh bố tôi gào lên khocd như chưa bao giờ dc khóc) làm khi con tim nhỏ bé như anh có thể chịu thêm tổn thương nữa ,tỏn thương mà chính con mang tới bố ơi tại sao lại là người mà con yêu....bước chân ra ngoài khi trời đã tối Lâm gọi 6 cuộc gọi nhỡ,tôi nhìn tiếng chuông thứ 7 cất lên anh tự lưu tên anh trong máy tôi là "My Heart"tôi nhìn rồi vừa cười vừa khóc ,Trái tim của tôi đúng vậy anh chính là trái tim của tôi ( tôi cười như bị điên ở đường"...tắt chuông tôi ngồi ở bến xe buýt điện thoại reo lên là Trang
_Tao biết mày sẽ loanh quanh và anh Lâm sẽ k bỏ mày nên tao rất sẵn lòng gửi video đó cho anh Lâm rồi
_Không đừng tôi sẽ đi mà ( cô ta cúp máy) đừng sao chị lại làm thế ( tôi gào lên)...vội vàng bắt xe về biệt thự chạy giữa hai hàng cây tôi cố hết sức chạy thật nhanh bám vào cây thở) anh nhất định phải chờ em đừng xem ( tôi thở rồi lã chã nc mắt)...chạy vào tới nhà tôi cúi đầu thở khi nghe thấy tiếng video
_Đúng vậy ông chủ biên tập Phạm Mộc Hưng đó vì vụ làm ăn ông chủ giao cho cả hai nên ông Hưng lo sợ ông chủ Vũ Ngọc sẽ làm tốt hơn nên đã thuê tôi giết đâm ông ta vào lúc đó còn bảo tôi báo công an nữa ( tôi lắc đầu không ,ngẩng lên tôi thấy anh đang trong chiếc áo choàng đen tay giữ vết thương đôi môi trắng bợt anh quay lại nhìn tôi nc mắt anh rơi ...khoảnh khắc lúc này nó khiến hai chúng tôi như đang có ngàn vết dao đâm thẳng vào tim vậy)...tôi chạy tới tóm tay anh
_Anh nghe em nói đi ,anh nghe em nói dc không nếu đây là sự thật xin hãy tha thứ cho bố em,em sẽ trả giá thay cho ông anh muốn em phải trả giá thế nào cũng dc ( Lâm giât tay tôi)
_Trả giá ,cô muốn tôi bắt cô trả giá thế nào đây,cô đã biết chuyện này rồi phải không?có những nỗi đau không thể diẽn tả thành lời và có những việc sẽ k thể có cái giá nào có thể trả được ( tôi gục xuống chân Lâm) đi đi tôi không muốn nhìn thấy cô nữa đi đi cút đi ( Lâm gào lên roi chạy lên phòng)...tôi chạy theo
_Em sẽ đi mà em sẽ đi chỉ xin anh đừng hành hạ bản thân anh phải ăn uống ( tôi tóm dc tay Lâm ,lâm giật mạnh)
_cút đi tránh xa tôi ra ( tôi hoảng loạn lùi trươt chân ngã lăn xuống cầu thang bác gái vừa về vội vã hét ầm lên)...
Bác gái : Trà,trà ơi ( anh ta với tay rồi thut lại nc mắt cả hai chúng tôi đều đang rơi,anh quay đi đóng cửa phòng) Lâm con điên rồi phải không ( tôi tóm tay bác gái)
_Con đau quá bác đừng trách anh Lâm do con trượt chân ( máu chảy ra phía dưới váy)
_Trời ơi chị giúp vc mau đỡ con bé ra xe ( Toii nghe rõ tiếng Lâm đập phá đám vào cửa phong liên tục)...em xin lỗi ...đó chỉ là lời tôi có thể nói cho anh nghe vào lúc này tất cả phút giây anh đập phá rơi nc mắt còn tôi đau đớn thể xác nhưng tôi hiểu đau đớn trong tầm hồn chúng tôi mới là thứ đáng sợ giờ đây tất cả thời gian ngưng lại để chúng tôi lắng nghe nước mắt của nhau mà thôi...xe cấp cứu vào viện bác bảo tôi cố lên con
Bác sỹ: Vỡ ối rồi mổ bắt con thôi k thể sinh thường dc bệnh nhân bị ngã ảnh hưởng khá nặng...tiếng dao kéo loảng xoảng ,tiếng y tá gọi nhau ánh mắt tôi nhìn thấy y tá đang búng kim tiêm nc mắt tôi rơi nhắm mắt giờ đây mẹ chỉ còn con thôi con à hãy ở bên mẹ con nhé ...mơ mơ tôi nghe tiếng con oe oe rồi lịm mình mơ hay thật vậy con về với mẹ roi sao...đến khi tôi mở mắt chị gái tôi dì và bác gái đang đứng ...tôi cười
_Tom của con đâu rồi ( chị gái tôi quay đi dì chạy ra ngoài) sao mn im hết vậy Tom của con đâu
Bác gái; Con phải hết sức bình tĩnh nghe bác nói nhé ( Tôi vùng dậy trợn mắt lên)
_Sao vậy con của con đâu con của con đâu ( toii hoảng loan)
_Thằng bé mất rồi ( tôi buông thõng tay)
_Không bác lại trêu con trêu thế này con k thích đâu ( tôi cười cười)
_Do bị ngạt con ạ
_K đúng con nghe tiếng con của con oe oe mà k đúng họ nói lao ( tôi gào lên dì và chị chạy vào ôm tôi)
Yến; để con ra đi đi em
_Không trả lại con cho em đi bảo họ trả lại đi ( lái xe của bác vào báo)
_Thưa bà chủ cô Trang đã sinh con tại biệt thự con trai 3kg5 thưa bà chủ ( mn ngạc nhiên)
_Nó về Việt Nam khi nào tại sao lại sinh con trùng hợp vậy
Yến: Trang là ai?( tôi đơ người)...
Dì: Phải rồi Trang là ai tại sao sinh đúng lúc với Trà vậy chứ ( tôi bỏ chăn)
_Em phải đi hỏi lại bác sỹ con em,em nghe tiếng thằng bé khóc mà trả lại con cho tôi ( tôi giằng chị tôi tát mạnh vào mặt)
Dì; yến điên à sao đánh em nthe
Yến: Tỉnh táo lại đi
Bác gái: Mn bình tĩnh đi nào
Lái xe : Phu nhân qua chỗ cô Trang luôn chứ ạ bên đó nhắn sang ạ..
_Cái này
Yến; Trang là ai vậy
Bác gái ; cái này ( bác gái âp úng)
_Là vợ Lâm ( tôi nói thất thần chị và dì ngạc nhiên)
Dì: chị nói đi nó có vợ rồi à vậy sao còn đến hỏi cháu tôi
_Chị nghe tôi nói đã ( dì đôi co vs Bác tôi ôm đầu như kẻ điên)...dì đuổi bác gái đi chị lao vào đánh lưng tôi
_Mày điên rồi may lao vào thằng có vợ để bh nó thì mất dạng còn vợ nó lại đẻ trùng hợp vậy tại sao vậy hả Trà sao mày dại thế này ( chị cứ đánh và tôi cứ ngồi)...
_Em muốn đi xem con em
_Kiêng k dc đi để con đi đi em chị xem rồi
_Có đúng con em không em nghe tiếng thằng bé mà ( tôi cười như điên rồi hét loạn lên dì và chị gọi bác sỹ tiêm thuốc cho tôi)...1 tuần sau tôi ở nhà bạn của chị gái k liên lạc với bác gái hay ai hết ,anh ta từ ngày đó cũng chưa 1 lần đến thăm tôi ngày nào tôi cũng đờ đẫn bên cửa sổ cười rồi lại xoa bụng) con đi đâu phải bảo mẹ 1 tiếng chứ hư lắm,hư như bố con vậy ( chị mang đồ ăn ra thở dài)
_Ra ăn cơm đi lại ngồi đó đến đêm sao
_Con em đang ở viện nuôi lồng kính đúng không mai thằng bé dc về chưa ( chị tôi khóc lớn) ai làm gì mà khóc ( tôi gào lên) k có gì đâu k có sao mà phải khóc ( tôi nắm chặt áo)
_qua rồi tất cả qua rồi mà em cứ thế thằng bé k đầu thai dc đâu
_Không chị điên rồi ăn nói hàm hồ ( tôi nói xong lăn ra khóc lớn lăn lộn trên sàn) con của mẹ con ở đâu....3 tháng sau sau ngày đó tôi mới bc chân ra khỏi nhà ánh nắng chói vào mắt ...tôi sợ vội lấy kính đeo...chị nói hoả táng dì đã cho con tôi lên chùa ,tôi bước lặng lẽ đi theo bóng râm của cây cầm bó hoa nhỏ xinh đi lên đặt vào cho có tên Tom bé nhỏ,tôi sờ lên bức tên của con cười nhẹ:" Mẹ xin lỗi bây giờ mẹ mới tới thăm con được vì hiện tại mẹ mới thật sự tin rằng con rời xa mẹ ,mẹ số k dc tốt nên tất cả ông bà rồi ngay cả Tom cũng rời xa mẹ phải không con có lẽ con nghĩ rằng bố và mẹ có 1 nỗi oán hận sẽ k có cách nào hoá giải nên còn buồn mà đi đúng không,ngay cả việc sinh Tom mẹ làm cũng k xong người đó chắc oán hận mẹ lắm ,con yên nghỉ nhé con yêu hy vọng kiếp sau mẹ con mình sẽ lại gặp nhau,mẹ yêu con"...tôi đứng giữ tay lên tim mà đập mạnh...ra vè tôi cứ đi và đi tới ngôi nhà lần đầu anh ta đưa tôi tới đi qua hàng cây ,mở cửa bước vào trong hình ảnh chúng tôi giận nhau rồi nắm tay nhau khi biết có thai như đang hiện ra trc mắt tôi,ra sân bóng rổ tôi nằm lên chiếc ghế đá nhìn rồi cười anh như đang chơi bóng rồi cười với tôi vậy...trèo lên mái nhà tôi nằm chợt có tiếng xe ,,,
_Anh Lâm bế con đi này con cứ theo anh thôi ( tôi bật dậy ngó là Trang đang bế 1 đứa bé ,Lâm cứ đi
_Đừng đi theo tôi nữa cho thằng bé vào xe đi
_Anh xét nghiệm hẳn hoi rồi nhé a cứ như nó là con của riêng em k bằng ý ( Trang phụng phịu)...Lâm bc tới đi lên cầu thang có lẽ thấy bóng tôi anh ta dừng lại...giây phút cả hai biết đang gần nhau nhưng có lẽ chẳng ai biết phải nói câu gì tôi lên tiếng
_Chuyện hai chúng ta bây giờ khác rồi thật lòng em không muốn ai phải bối rối,em cũng chúc anh hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình ,chuyện tình lúc nào cũng có thể thay đổi em vẫn mãi là ng thứ 3,anh nói đúng giờ em đã hiểu tại sao ty ngta sợ khi cách xa điều chúng ta lo lắng vẫn cứ luôn xảy ra...
_Càng nghĩ về cô tôi càng hối hận,tôi hối hận đã gặp cô...( tôi ôm mồm nhắn măt bật khóc)
_Tại sao mọi thứ xung quanh vẫn thế chỉ lòng người thay đổi
_Giờ cô chỉ là tất cả quá khứ tôi phải cố xoá ( tôi nghe tiếng Lâm giữ tay lên mồm có lẽ anh sợ phải khóc ) và cứ thế cuộc tình của chúng tôi kết thúc trong ánh nắng 1 người ngồi trên mái ôm mồm khóc 1 người đứng dưới đang cố gắng kìm nén...trong tình yêu thuộc về ai k quan trọng và chỉ 1 phút giây mơ màng ta đã mất nhau ....
_

Xem danh sách chap của truyện Tôi Đã Sống  full

Đọc chap tiếp theo:

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 14