Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện chiếm ngự chap 34. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện chiếm ngự chap 34. Hiển thị tất cả bài đăng

3 thg 2, 2017

Chiếm Ngự - Chương 34 - TG Huyền Thu

Chương 34: Chiếm Ngự

Tôi đi theo thư kí đến phòng làm việc của Quân , - em vào đi Mai? - à vâng chị k vào cùng ạ ( tôi hơi lo)  - chị còn n việc lắm ( chị ta cười) 


Tôi đi vào phòng làm việc thấy Quân ngồi trên ghế mắt đang nhắm,kí ức lại ùa về tôi đứng đó nhìn 5p trôi qua ...tôi cố nén tình cảm lại bởi vì tôi biết Quân k yêu tôi...anh ta mở mắt...
 - Cô ngồi đi ( mặt lạnh tanh)
 - vâng ( tôi cúi đầu) nhưng có chuyện gì (tôi ngẩng lên thấy a ta tôi lại căng thẳng dường như anh ta cũng vậy)
 - tôi thấy cô làm việc ở đây k hợp,từ mai cô k cần đến đây làm nữa
 - nhưng còn trả nợ,vậy là tôi có thể đi đúng k?
Anh ta phân vân và chưa trl?rồi mẹ ck tôi xuất hiện..
 - ôi mai ơi ( bà đánh vai tôi) con cái bỏ đi mà sao bây giờ mới xuất hiện ,con muốn bà già này chết vì tức đung k?Quyên nó k gọi thì chắc hai đứa k nói đúng k ( bà lại đánh vai tôi)
 - con xin lỗi ,thật sự xl mẹ ( tôi khóc cúi đầu)
 - bh xl thì có ích gì ,me cho người tìm con bao lâu con biết k?
 - cô đi đi,tôi sẽ nói mọi chuyện với mẹ tôi...(bà lao vào đánh Quân)
 - tinh tướng này,con bé bỏ đi đứa nào cứ suốt ngày rượu chè bê tha hả,còn tức ộc cả máu mồm ra còn gì...
 - mẹ thoi đi ( a ta quát to),cô đi đi tôi sắp sếp dc cv hợp lý sẽ gọi cô sau
 - vâng ( mẹ Quân kéo tay tôi)
 - kp đi đâu hết,nhà đang thiếu ng quản lý con về nhà nhé
 - à con...tôi ấp úng ...chắc k dc đâu mẹ ( tôi nhìn Quân)
 - k dc ,( bà ghé tai tôi nói nhỏ...mẹ bị bệnh rồi tối con về mẹ sẽ nói rõ hơn cho con hiểu dc k con?)
 - mẹ bệnh gì vậy ( tôi hét to)
 - nói nhỏ thôi con...mẹ k muốn Quân nó lo lắng nên con nhớ về nhé mẹ ốm lắm đấy ( bà nói như sắp khóc)
 - vâng ( rồi tôi tiễn bà đi về) ơ mà a ta gọi mình lên chỉ để nói vậy thôi à...
Thư kí đi ra: chủ tịch yêu cầu cô thay bộ đồ này đi ạ..
 - tại sao chỉ mỗi mình tôi thay ,mn cũng đang mặc mà...
 - mn cũng sẽ dc thay ,chủ tịch có lệnh váy quá ngắn k hợp cho nv bán hàng ( cô ý cười )
 -
váy ngắn sao?m thấy cũng hơi ngắn thật nhưng mà (tôi gọi vs theo thư kí) nhưng mà vc váy ngắn tại sao chủ tịch lại quan tâm ạ ...tôi đi xuống thấy mn đươc phát đồng phục mới...Quyên nói : này váy này dài thế này mất hết vẻ secxy của đôi chân dài của mình :)))
 - uk thôi có lệnh thì thay thôi,xl để cậu dọn vệ sinh 1m
 - haiz tối đãi tớ món gì đấy bù đi ( tôi đang đinh nói quản lý đi ra đon đả hơn lúc trc)
 - Mai à giờ chị mới biết em là vợ chủ tịch,vừa nghe mấy chị nói chuyện,chắc em đi cho vui hả em (chị ta đon đả)
 - k e đi để kiếm tiền mà ( chị ta cười ngại r quay đi)
Hôm đó đến sẩm tối tôi đau bụng ...mình sắp thấy hay gì nhỉ ?tôi cố bán hàng Quyên nói ..
 - Mai ơi mình ra sân bay đón bme mình m về trc nhé ...
 - uk cậu về trc đi còn 1 tiếng nữa mới hết giờ mà...
Tôi đau đến mức vã mồ hôi,k ổn rồi sao nhỉ...có vị khách tiến tới...
 - cô cho tôi xem bộ trang sức này ( tôi cố gắng cười tươi và đứng vững) bộ này nữa ( ông ta xem vài bộ r đột nhiên lần mò tới tay tôi đưa cho tôi cái danh thiếp) trông em cũng cao ráo dễ nhìn a chờ em ở cửa nhé em ...(tôi giật tay lại và sợ k nói câu gì) ...bụng tôi ngày 1 đọc tôi còn k thay dc đồ bán hàng mà vẫn mặc nvay ôm bụng...phải mua giảm đau uống thôi ...tôi toát mồ hôi ướt hết cái áo ...đi ra cửa lảo đảo ...tôi ngồi gục xuống ôm bụng...đau quá ...mặt tôi tái nhợt...có chiếc xe đi tới...là gã đàn ông lúc nãy...-Em gái sao thế a chờ mãi ,lên xe đi a sẽ chữa cho e còn cho e tiền nữa ...( ông ta kéo tay tôi giật ra)  - làm ơn gọi cho tôi 1 chiếc taxi
 - anh chở e đi em muốn đi đâu a sẽ chở e đi (tôi k nói gì đứng dậy bc đi ...ông ta kéo tay) cô gái nào bán hàng ở đây mà a lọt mắt rồi ý thì kiểu gì a cũng theo bằng dc,đi với anh đi 1 đêm thôi...( tôi giật tay hắn thì ngã xuống ...)
Có thể bạn quan tâm: chiếm ngự huyền thu facebook

 - tránh xa tôi ra,tôi có ck rồi đừng có quá đáng..
 - đâu ck em đâu?nếu có thì đón vợ chứ ai lại để cô e xinh đẹp về 1m tnay ?
Rồi tôi thấy Quân đi từ xe xuống,anh ta lao tới đánh đấm ng đàn ông kia mặc cho ông ta van xin,tôi kéo tay a ta : Đi thôi ông ta chắc sợ rồi...
 - cô bỏ tay ra ( a ta lại điên)....tôi bắt đầu ngã gục mạnh xuống đất hai đầu gối chảy máu...
 - em đau bụng quá,k chịu dc nữa rồi...( a ta k nói gì và bế tôi lên xe)
 - cô sao ướt hết người thế này,cô đau từ bh
 - khoảng 2 tiếng rồi
 - cô là đồ ngốc à ( lái xe chở tôi đến bệnh viện)
Tới nơi a hỏi tôi đau vùng nào...tôi nói đau bụng dưới bên phải...vậy là cô bị ruột thừa rồi...bác sỹ vào và a ta trao đổi vs bác sỹ...tôi dc đứa vào phẫu thuật ...tôi kéo áo Quân: Đừng đi đâu nhé ,em sợ...
Rồi họ đẩy xe tôi vào bên trong ...mổ xong tôi dc đưa ra phòng ...Quân k nói gì chỉ ngồi im cạnh tôi..
 - Này sao a k nói gì?( a ta nhìn ) à thì khi có 2 ng trong phòng thì kp nên có chuyện gì nói sao (tôi cười xoa căng thẳng)
 - cô nghỉ ngơi đi,tôi phải về trc đây (tôi kéo tay)
 - chờ tôi ngủ rồi a hãy về dc k?( chúng tôi nhìn nhau)
tôi nằm nhắm mắt rồi ngủ thiếp đi...đến 3g sáng tôi mở mắt dậy,tôi thấy Quân ngồi ngủ cạnh tôi...tôi sờ lên tóc anh...cuộc đời này giá như chúng ta k có hiềm khích có lẽ em sẽ chẳng bao giờ gặp dc anh...
Và k làm nhau đau thế này đúng k?a hận em lắm đúng k ( tôi ôm tim mình để nc mắt k trào ra) ...lần đầu gặp anh e thậm chí còn k dám nhìn vào anh...cuộc đơi có thứ gọi là định mệnh...làm sao vun đắp lại dc đây...bởi vì em yêu anh rồi,n tới nỗi tim em k cho phép e dc ngó nhìn anh,nhưng càng nén lại thì a lại xuất hiện ...e sẽ giữ tc này gọi là gì nhỉ là Yêu đơn phương ...tôi rớt nc mắt lên mặt Quân ...anh ta mở mắt...
 - Dậy rồi à,có muốn ăn gì k?
 - k,a về đc rồi,phiền anh rồi...(tôi cúi đầu nc mắt cứ rơi)
 - tại sao cô khóc?đau ở đâu à ( a ta sờ bụng tôi)
 - k có,a đừng tốt với em thế này nữa,sẽ khiên e hiểu lầm đấy?( Quân bỏ tay ra)
 - vậy tôi về đây ,cô nghỉ ngơi đi...( tôi gật anh ta đi ra cánh cửa đóng lại) ...mày sao thế Mai tại sao mày lại cứ khóc khi gần anh ta vậy,mày chỉ làm a ta thấy khó chịu hơn thôi...tôi ngồi ôm mặt khóc to...cửa mở ra anh ta quay lại tôi giật mình...và gạt nước mắt ...
 - Anh quên gì à (tôi cô tỏ ra vui vẻ)
 - tại sao cô,cứ để tôi lo lắng vậy hả,tôi chưa đi mà nghe thấy cô khóc thì đi sao dc ,nói đi cô tại sao lại nthe ...
 - bởi vì em yêu anh ( tôi khóc nấc) em xl vì đã yêu anh..thật sự xl...ngay cả khi biết ngay từ đầu a đến vs em là có ý định e muốn hận anh n e k làm dc..( Quân a ta đung đó chảy nước mắt)
 - ngay từ đầu đáng lẽ tôi k nên ép buộc em,tôi cố giữ lý trí n rồi tôi đã nói yêu em nhanh hơn tôi nghĩ,n càng nhìn em tôi lại thấy e đến với tôi vì ép buộc,bên tôi e chỉ có đau khổ bên mn e đều có nụ cười rất đẹp,(Q tiến tới lau nc mắt tôi)ngày e bỏ đi tôi biết e đã sợ hãi tôi,tôi vùi đầu vào cv và để quên em...( tôi ôm quân thật chặt)
 - em xl chúng ta hãy quên hết đi dc k?e chỉ muốn dc ở bên anh quên hết chuyện cũ dc k a?( Quân nâng mặt tôi và hôn tôi nụ hôn như nói lên tất cả lời xl ,anh yêu em,và hãy tha thứ cho anh)....
Xem tiếp:

Chương 35 Chiếm Ngự