Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện Thả Hồn chap 3. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện Thả Hồn chap 3. Hiển thị tất cả bài đăng

13 thg 7, 2017

Chap 3 truyện Thả Hồn - tg Huyền thu - đọc truyện Thả Hồn

Chap 3 : Thả Hồn 👤👤👤🌸🌸🌸

Tôi cảm thấy giờ đây tất cả mông lung như 1 trò đùa tất cả như 1 giấc mơ ngày đó người đàn ông đó chính anh ta đã cướp đi tất cả tương lai của tôi...anh sẽ chẳng thể nào là quá khứ tôi xoá được ( tôi giữ tay lên tim đi vào trong)...
Thuỷ: Sao vậy Thương không khoẻ à
- uk không được khoẻ lắm có khi minh về trước đây
- Sao thế cố nốt đi chứ ( quản lý đi ra)
Quản Lý: 1 cô theo tôi lên tầng 25 mang đồ ăn cho chủ tịch ( Thuỷ đi theo tôi giữ tay)
- Cậu đừng đi nguy hiểm lắm họ sẽ hại cậu đừng đi
- Cậu nói linh tinh gì vậy hại sao đươc mà hại gì
- Cậu không hiểu đâu hắn là người rất dã man 1 con thú đội lốt người ( tôi run run)
- Cậu không khoẻ thì về nghỉ đi mình làm nốt rồi về có quản lý đi cùng mà cậu nghĩ đi đâu thế,mà cậu biết trên đó là ai k quản lý vừa bảo là chủ tịch đấy đừng có điên ( Thuỷ gạt tay tôi đi tôi chỉ biêt nhìn theo ma kb giải thích thế nào)...vào thay đồ áo phông quần bò đi giây thể thao...tôi ngồi chờ Thuỷ mà lòng rối bời đi đi lại lại...mãi k thấy xuống ...tôi sốt ruột đi lên ấn tầng 25 cảm giác kí ức đó ám ảnh khiến tôi ôm đầu sợ hãi đến mức khó thở ...thang máy mở ra tôi giữ tay lên ngực thở hổn hển vệ sỹ chặn ra
- Cô là ai
- Tôi chờ bạn hơi lâu nên anh có thấy cô gái mang đồ ăn lên đã xuống chưa
- Xuống rồi vừa xuống bên thang kia
- Vậy cám ơn ( tôi ôm ngực tim bóp nghẹn khi nghĩ đến người đàn ông đó ngồi đây đêm đó tôi vội ngồi lùi lại vệ sỹ ngạc nhiên)
- Cô gái sao vậy ( tiếng người nói chuyện điện thoại đi ra anh ta bước ra từ trong phòng tay cầm ly rượu mặc chiếc áo choàng ngủ anh ta cúp máy rồi nhìn tôi ,tôi vã mồ hôi sợ hãi kí ức anh ta bịt mồm tôi giữ chân đang ùa về tôi ôm đầu sợ run người)
Phong: Ai vậy
- Cậu chủ k có gì đâu ạ cô gái để tôi đỡ cô ( vệ sỹ kéo tay tôi gạt)
- Tôi tự đi được cám ơn ( ấp úng quay đi rất nhanh)
Phong: Ta xuống tầng dưới k càn đi theo ( tôi chạy vào thang máy trước anh ta chặn chân vào) k thấy tôi bảo cũng xuống à ( tôi nép nép vào góc thang máy úp mặt vào trong) kì lạ ( a ta nhìn tôi qua gương thang máy rồi cười đểu)...thang máy vừa mở ra tôi chạy 1 mạch ra ngoài như bị ai đuổi vừa chạy vừa vã mồ hôi ...đến khi va vào Thuỷ tôi mới hoàn hồn
Thuỷ: Đi đâu vậy
- Về thôi mình sẽ k đến đây nữa k bao giờ
- Uk tại sao
- nơi này là nơi m bị cưỡng hiếp ( tôi run rẩy)
- Cái gì sao cậu k nói vậy về thôi ( Thuỷ đèo tôi đi ) ...ngồi sau mà tôi lúng túng giây phút anh ta giữ tay hôn tôi ánh mắt như con thú đó vẫn còn nguyên vẹn...
(N): Phong xuống tầng dưới thư kí chờ sẵn
- Thư kí Trịnh trông ta đáng sợ lắm à
- Dạ cái đó ...cậu chủ rất đẹp trai ạ
- Ý ta khác cơ thôi bỏ đi ( Phong bước tới thư kí gõ cửa) khoan ta đổi ý rồi k gặp cô ta nữa
- Cô Ngọc Hoa chờ cậu 8 tiếng rồi ạ
- Ta đổi ý rồi ( Phong quay vào thang máy anh ta thắc mắc về cô gái nhìn anh ta sợ sệt)....
Tôi trở về nhà vội khoá cổng cẩn thận rồi vào phòng thấy Bin đang ngủ với bà ngon lành tôi lao vào ôm con hôn hít khiến mẹ tỉnh
Mẹ: Về rồi à để cho thằng bé ngủ ở đây đi ngủ đi ( mẹ đắp chăn cho Bin tôi lững thững đi lên phòng)...cả đêm đó tôi ngồi nhìn ảnh tôi và Bin ôm nhau chụp ảnh ...chỉ cần hai mẹ con mình là đủ phải không con,con sẽ không trách mẹ chứ con,mẹ thật có lỗi do mẹ có lỗi với con....và như vậy tôi ngồi khóc cả đêm nghĩ về số phận của bản thân ,thật hẩm hiu...ước gì đây chỉ là giấc mơ...Sáng hôm sau Bin dậy kéo tay tôi
Bin: Mẹ ơi Bin muốn đi công viên ( tôi thờ yếu ớt)...
- Hôm nay mẹ nợ được không mẹ hơi mệt để mẹ bảo cậu chở con đi nhé
- Không con đi với mẹ cơ ( tôi ngồi dậy xoa đầu thằng bé môi tôi tái mét)
Chiến: Chị mệt thì nghỉ đi em đưa Bin đi cũng được
- Thôi còn cho thằng bé ăn uống em k cho ăn đươc đâu ( tôi thay áo rồi mắt hoa dắt tay thằng bé )...đến công viên nhìn dòng người khiến tôi mệt mỏi hơn...
Chiến: Chị ngồi đây em cho Bin đi chơi
- Uk để ý cháu đấy ( tôi ngồi thở hổn hển dựa đầu vào gốc cây)...Lát sau Chiến dắt thằng bé ra ngồi ăn nhưng tôi thấy Bin cứ nhìn những đứa trẻ có bố đang dc cõng trên lưng để xem voi...nhìn con mà tôi thấy buồn
Bin: Mẹ ơi bố Bin thương Bin không ạ ( tôi và chiến nghe xong câu đó thì ấp úng)
Chiến: Có chứ bố nào chẳng thương con bố Bin ở trên trời thương Bin lắm ( thằng bé cúi đầu gặm bánh không nói gì thêm giây phút đó tôi kb phải trl sao với con)...trên đường về thằng bé không nói câu gì với tôi và ngủ trên vai cậu ...
Chiến: Chị thật sự kb bố Bin là ai ạ
- Uk chị không biết và cũng k muốn biết
- Ngày trước em đã nghĩ giá như chị k sinh con thì giờ có lẽ chị đã khác nhưng nhìn Bin em thấy em có lỗi khi có suy nghĩ đó thằng bé thông minh và người lớn hơn những đứa trẻ khác...
- Phải nếu chị k sinh Bin thì có lẽ cuộc sống sẽ khác nhưng chị ( đang định nói k hối hận thì con mở mắt nhìn tôi trừng trừng)...Bin à con dậy khi nào vậy ( chiến vội xoa)
Chiến: Về cậu cho Bin con siêu nhân cậu mới lắp rap nhé ( về đến cổng mẹ đang đứng chờ)
Mẹ: Sao về muộn thế ( vừa đặt Bin xuống tôi cầm tay con thằng bé giật tay)
Bin: Mẹ nói dối con không có bố ( lời nói của đứa trẻ 5 tuổi như xé lòng mẹ tôi ngạc nhiên)
Mẹ: Bin của bà vào nhà ăn bánh đi con nói gì vậy ai dậy thằng bé nói vậy đấy ( trời đổ mưa phùn tôi đứng lặng người)...
Chiến: Thằng bé nói vô thức thôi chị đừng nghĩ gì nhé
- Bin nói đúng thằng bé k có bố chị cứ nghĩ cho con cuộc sống có mẹ có tình thương của chị là đủ nhưng hnay nhìn thằng bé nhìn những đứa trẻ khác chị thật sự kb phải làm sao ( tôi ôm đầu) vào nhà thằng bé k nhìn tôi ( mẹ nháy mắt tôi lại gần) lát mẹ kể cho con nghe nhiều chuyện cổ tích nhé
- Con ngủ với bà ( thằng bé gạt tay tôi đứng dậy đi vao trong phòng)
Mẹ:Giờ nó lớn rồi nó biêt đấy nói năng cẩn thận chứ ,mà không biết bố là ai nữa chứ chết mất ( mẹ lầm bầm đứng dậy)...tôi ngồi đần mặt điện thoại reo lên
Thuỷ: Đang đâu đấy qua đón tao với
- Sao thế ( giọng say)
- Vừa cãi nhau với lão thắng hoá ra hắn k yêu tao như tao nghĩ
- Lại dở hơi đấy xe đâu rồi
- Lão đèo đi mà tao lại k mang ví nhuc vậy đấy ăn xong mới nhớ k mang qua trả tiền đi
- Uk chờ chút nhé ( tôi dắt con xe máy cà tàng đi tới chỗ Thuỷ đang ngồi ở quán thịt nướng uống hết 1 chai rượu)
Thuỷ: Đến rồi à làm chén đi
- Không tao đang ốm đây này mày say rồi đấy về thôi
- Tao yêu hắn cũng thật lòng vậy mà toàn là giả dối
- Thôi được rồi mai rồi nói bh say rồi về ngủ 1 giấc đi ( vừa nói xong thì Thắng đến tôi gọi)
- Mày gọi hả mày điên a Thương
Thắng: Cô gái đó là bạn gái em trai anh em điên hả
- Vậy sao khi em hỏi ai đây anh k dám trl
- Em k giữ sỹ diện cho anh 1 chút nào cả ( họ tranh cãi tôi thở dài)
Thắng: Em về trước đi Thương anh lo dc
Thuỷ: Nếu hôm nay mày đi tao k bạn bè gì hết nghe chưa
Thắng: Em điên à Thương còn con nhỏ em đừng trẻ con nữa đi
- Tôi trẻ con thì sao ( Thuỷ quát lên rồi tu ực chén rượu tôi giật)
- Thôi nào về thôi uống đủ rồi đấy mai nói chuyện sau vậy,anh Thắng để em đưa Thuỷ về vậy anh về trước đi
- Em đi đi để anh đưa Thuỷ về ( Thăng tức kéo Thuỷ ra ngoài)...
Thuỷ: Bỏ tôi ra thằng khốn nạn tham lam ( tôi thanh toán vội chạy theo) muốn cầm tay ai là cầm à đừng mơ đi ( tôi xua tay ý đừng nói vậy)
Thắng: Em muốn gì em nói đi em muốn gì chỉ là vấn đề nhỏ em đã làm lớn chuyện rồi được anh chiều ý em ,chúng ta chia tay đi ( tôi ngạc nhiên )
Thuỷ: Ok chia tay ( Thắng quay đi cơn mưa đổ xuống ào ào Thuỷ vẫn đứng)
- Anh thắng anh nói gì vậy
- Thuỷ k muốn tiếp tục anh cũng k ép nữa chăm sóc Thuỷ cho anh ( đang nói Thuỷ từ sau cầm túi sách đánh liên tiếp vào lưng Thắng)
Thuỷ: Khốn nạn anh đi đi ( Thắng đứng im tôi thở dài nhìn Thắng quay lại ôm Thuỷ mặc cho Thuỷ đánh...tôi cười nhẹ lẳng lặng quay đi)...tình yêu mà đâu phải lúc nào cũng đẹp thậm chí mình còn chưa biết yêu là thế nào ,vậy mà mình đã có con ( tôi cười rồi để mưa thấm vào mặt cảm giác mệt mỏi hơn)...đi trên con xe cà tàng đột nhiên nó chết máy...tôi dừng xe người ướt sũng...
(N): Lúc này xe của chủ tịch Hoàng đang đi tới anh ta đang nhìn ra bên ngoài vẻ buồn rầu
Thư Kí: Lịch trình hôm nay đã hết ngày mai chúng ta có lịch ở khu nghỉ dưỡng resort để cậu cắt băng khánh thành ...Tối đến dự tiệc tại nhà chủ tịch Q sinh nhật ông ta ....( Thư kí k thấy Phong trl liền quay lại thấy Phong đang nhìn ra ngoài vô hồn)...
- Tôi k thích nơi này lần nào quay về đây tôi cũng có cảm giác k thoải mái
- Chúng ta khi xong sẽ trở về Ý ngay thôi ạ ...( đèn đỏ xe dừng bên ngoài Thương đang hì hục sửa xe)
Tôi vặn vặn thấy long cả chân chống xe ra xe đã quá cũ vấn đề là sao nó không nổ máy nhỉ ...tôi lên xe đạp đap liên tục để cho nổ máy...nào đưa chị về nhà rồi mai chị đưa em đi bảo dưỡng ...
(N): Phong nhìn dáng vẻ đạp cho nổ máy của Thương chăm chú rồi cười nhẹ...( xe nổ được máy thương cười tươi )
Quá ngon đưa chị về nhé ( cười sướng vì xe nổ) tự dưng lúc này tôi thấy mắt hoa lên chóng mặt rồi tối sầm lại ...mình sao thế này...
(N): Phong nhìn thấy vội vàng bảo thư kí
- Bên ngoài có người ngất xỉu mau ( Thư kí và Phong chạy vội ra anh ta sợ động vào người lạ nên chỉ có thư kí bế thương lên)
Thư kí: Cô gái này ngất rồi
- Mau lên xe đi ( thư kí bế thương lên đặt cạnh Phong anh ta chưa bh sờ vào người lạ liền cởi áo vest choàng cho Thương má Thương tựa vào vai anh ta)
Thư kí: Xin lỗi cậu chủ để cô ý chạm vào rồi
- K sao đi đi ( Phong nhìn thương khuôn mặt non nớt nặng trĩu trên vai anh ta qua gương rồi thở dài)... thương nói mê..."Mẹ đừng bỏ con ...đừng bỏ con mẹ ơi"....thương bất giác mở mắt rồi thở hổn hển người ướt sũng ...gương mặt hoảng loạn ...Ngẩng lên nhìn sang bên cạnh Thương thấy Phong kí ức về anh ta lại khiến cô sợ hãi ...thương vội lùi lại trợn tròn mắt còn Phong điềm tĩnh nhìn thẳng vào Thương
Thương: Cho tôi xuống xe làm ơn
Thư Kí: Cô gái cô bị ngất nên chúng tôi cứu cô
- mau cho tôi xuống xe ( hét lên Phong nhăn mặt)
Phong: Dừng xe ( Thương vội vàng mở cửa xe ô tô chạy đi như 1 con chim sổ lồng trong đêm mưa) ...thấy Thương chạy Phong nắm chặt tay
Thư Kí: Cậu chủ ...( ấp úng kb nói gì)
- Đi thôi ( Phong nhắm mắt)....
Tôi chạy như kẻ điên cuồng đến khi không chạy được nữa thì thôi...sao lại là hắn ...hắn theo dõi mình...k đúng sao hắn lại theo dõi mình dc...Bin của mình phải về với Bin của mình ( tôi sợ hãi chạy 1 mạch về nhà vào trong nhà thấy tôi mẹ ngồi chờ)
- mẹ Bin đâu mẹ
- Ngồi xuống thằng bé đang ngủ đừng có làm ầm lên thế con sao thế càng lúc càng sao vậy
- Con ...con k sao mẹ chưa ngủ ạ ( tôi cúi đầu)
- Ướt sũng kìa ngồi xuống mẹ bảo ,lúc tối có bạn mẹ đến chơi con trai của chị gái cô ý nghe nói làm chủ 1 siêu thị nhỏ nhưng bỏ vợ rồi mẹ nghe nói do cô đấy lăng nhăng ,cô ý thấy ảnh con nên có ý muốn mai mối con k thể sống như thế cả đời được phải đi lấy chồng
- Con k nghĩ gì đến vấn đề đó đâu mẹ ạ,con chỉ nghĩ đến Bin thôi
- Con sinh ra thằng bé đã là nghĩ cho thằng bé rồi giờ con phải đi cuộc đời của con đi
- Để sau dc k mẹ
- Sau cái gì 23 rồi ít gì nữa cứ thử tìm hiểu nhau xem sao ( k nghe tôi nói mẹ đi thẳng vào)...tôi lủi thủi vào ngó Bin rồi đi lên phòng ...đi tắm thay đồ tôi lại tủi thân khóc...5 năm qua tôi đã như vậy rất nhiều làn ...khóc cho số phận khóc thương cho con mình k có bố quyết định ngày đó tôi k nghĩ đến bây giờ rằng thăng bé đã lớn và bố của Bin anh ta đã xuất hiện liệu rằng nếu anh ta biết sự tồn tại của Bin thì sẽ thế nào???
Hôm sau tôi nghe điện của Thủy phải cách xa tai
Thuỷ: Bạn bè đấy à bỏ nhau à thế mà cũng ngủ dc ư?
- Được rồi tao sắp tan ca rồi ( làm tạp vụ nấu cơm ở xưởng)...
- Có việc làm thêm mà đi mai mới về tối nay và sáng mai lại làm nhân viên bổ sung cho khu nghỉ dưỡng yêu cầu xinh xắn chưa chồng ( nghe đến câu chưa ck tôi lặng người) tao nói đùa thôi ưa nhìn là được ...
- Uk vậy tao gọi về nhà đã rồi qua đón nhé mất xe rồi
- Xe ý cũng có ng lấy á ai
- Tao quên ở đường quay lại mất tiêu mà chuyện dài lắm nhưng thôi dù sao xe cũng nat rồi đi xe buýt ...( tan làm tôi đến đón Bin vừa thấy tôi thằng bé quay đi chào cô rồi lầm lỳ đi ra mở tủ lấy cặp) Bin con giận mẹ à...( k trl tôi kéo tay con) con sao vậy?
- Con không có bố ( lời thằng bé như nhát dao) tại sao mẹ các bạn để các bạn có bố còn mẹ k để bố cho Bin
- Bin à bố con mất rồi
- Mẹ nói dối bố tròn hay vuông con cũng k biết mẹ toàn nói dối ( thằng bé chạy vụt khỏi tay tôi)
- Mẹ xin lỗi con mà ( về nhà thằng bé rửa tay thay đồ rồi ra sân ngồi vẽ)
Mẹ: Nó lại sao thế
- Không có gì đâu mẹ con phải đi làm thêm để ổn ổn con sẽ đi học lại ,chắc phải mai con mới về tại đi xa nên tối sẽ ở đó luôn
- Uk đi cẩn thận đấy Bin k chào mẹ đi mẹ đi kìa ( thằng bé ngồi tô tô vẽ vẽ bơ tôi)...
- Mẹ đi nhé Bin nghe lời bà đó ( tôi sách túi đi ra Thuỷ đón hai chúng tôi đi gửi xe rồi bắt xe buýt đi)...
Thuỷ: Lại mưa rồi thời tiêt chán thế may là lương cao nếu k cũng chả đi
- Đi chứ có vc là đi nếu k lần sau họ có việc lại k gọi mình đâu
- Chi tham việc thôi 5 năm qua làm chưa đủ hả
- Tao nuôi con nữa mà tao k muốn thấy thằng bé thiếu thốn gì cả...
- Mày tính yêu ai chưa hay tính đi lấy ck k
- Không mẹ tao đang mai mối cho ông nào nghe nói bỏ vợ ý
- Chỉ tại cái tên khốn đó mà làm mày lỡ dở cuộc đời tao biết là ai tao thề đến tận nhà lật tung nóc luôn ( tôi ấp úng cười nhạt)...nhìn qua cửa sổ ghé đầu mang phiền muộn gửi cơn mưa xoá đi đươc không?...
(N): Lúc này bên ngoài Phong đang đi song song xe buýt của Thương...
Thư kí: Lễ khánh thành cậu chủ k đến rồi nên tiệc nhỏ này cậu nhất định phải tham dự đây là ý của cựu chủ tịch ( bố Phong)
- Tôi biết rồi giờ kb ai là chủ tịch nữa bố tôi có vẻ vẫn muốn tham gia chiến sự vậy sao lại nhường ngôi sớm vậy chứ
- Kìa chủ tịch ,bố cậu chỉ muốn tốt cho cậu muốn cậu năm giữ nhưng cạm bẫy nhiều bác của cậu vẫn đang ganh đua nên
- tôi tự biết lão già ý 5 lần 7 lượt xưng bác cháu nhưng bụng toàn dao ,ám sát tôi tưởng dễ sao ấu trĩ ( Phong nhếch mồm)
- Tiểu thư Ngọc hoa đã đến đó cô ý hiện là ca sỹ gạo cội có sức ảnh hưởng
- Cô ta có ảnh hưởng đến đâu cũng k quan tâm công ty con ở đây tôi k bận tâm ...đi vì bố tôi muốn mà thôi...( Phong nhìn chiếc xe buýt bên cạnh nhưng cơn mưa xối xả vào cửa kính nên chỉ thấy nhau mờ nhạt)...cơn mưa ơi đừng giăng phủ lên hai con người vốn xa lạ nhưng lại rất thân quen ....Tôi đến nơi mỏi vươn vai còn Thuỷ ngáp ngắn dài...
Thuỷ: Sao đến đây mát mát buồn ngủ thế
- Đẹp nhỉ bao giờ có tiền mua nhà như này cho Bin nhỉ..
- Có lẽ hết đời k mua nổi khu này đắt mà ( tôi thấy tập đoàn K ở trên băng zôn đã ngờ ngợ nghe quen quen)...thấy bên trong 1 đám nhân viên chạy ra
Thuỷ: chúng ta cũng có ng đón ư ( chạy vụt qua chúng tôi họ cúi đầu)
Nhân Viên: Đón chào chủ tịch Hoàng đến resort ạ ( anh ta bước xuống trong bộ vest xanh bộ đội lịch lãm giầy bóng loáng và bất chợt tôi nhìn thẳng anh ta mà tôi như kẻ mất hồn)...
Thuỷ: Ôi chủ tịch Hoàng kìa đẹp trai quá đi
- Thuỷ có khi tao về trước đây ( thuỷ giữ tay)
- Sao thế nhận tiền rồi muốn đi là đi là dc đâu?...
- Không tao phải đi ( Tôi vùng tay)
- Tao nhận tiền rồi giờ không làm họ phạt đấy điên à mày sao thế ( anh ta đi qua tôi run run hắn chắc k nhận ra mình đâu)...
(N): Phong đi qua giây phút đó Thương cúi đầu nắm chặt tay
Thư Kí: Cô gái đó chẳng phải là cô gái đêm qua ( Phong k trl )...
Tôi và Thuỷ vào thay đồ tôi toát mồ hôi vì sợ hãi
Thuỷ: Mày lại sao vậy người vã mồ hôi kìa
- Không tao làm ở sảnh ngoài mày làm bên trong nhé
- Bên trong toan khách vip khéo dc bo ý sao lại ra sảnh ngoài
- Cứ quyết định vậy đi ( tôi ra cửa vui vẻ cúi chào khách)...cô gắng lên hắn và mình k quen mình k cần tỏ ra lo lắng như thế ( chợt có vị khách nam đi ra nhỏ nhẹ)
- Cô gái phiền cô giúp tôi chút được không tôi muốn sách bớt đồ sang kia
- À dạ vâng ( ông ta đi trước tôi sách vali đồ đi sau )...vào tới thang máy tôi thấy Phong liền cúi né né anh ta khá ngạc nhiên ...
- Ô chào chu tịch Hoàng vinh hạnh quá tôi là Thịnh mới đầu tư mua mấy căn hộ ở đây ,cậu chiếu cố giảm giá nhé ( Ông ta dơ tay bắt tay Phong anh ta cười nhẹ)
- Uk sẽ giảm giá ( k bắt tay ông kia ,ông ta ngại đi ra tôi sách vali đi qua anh ta k dám ngẩng đầu)...
- Vậy chào cậu ( thang máy đong lại ông ta đổi giọng) k có bố mày mà mày có ngày này à ,tí tuổi mà vênh váo (tôi đứng im ông ta quay ra) em gái bao tuổi rồi
- 2....23 ạ ( nói vấp)
- Trẻ trung mà sao rụt rè vậy vào anh bảo
- Dạ quý khách tôi để đồ ở đây đc rồi chứ ạ
- Kìa vào đây anh cho em tiền ok không anh đang có tý men muốn ...1 tí thôi ( tôi trợn ngược mắt)
- Tôi xin phép ( tôi quay đi ông ta giữ tay)
- Làm cao à mấy đứa lễ tân đứa nào chả như đứa nào nát bét rồi còn kiêu
- Xin phép ông hãy tự trọng tôi còn vc phải làm
- Anh k bỏ đấy ( ông ta lao vào ôm tôi)...
- Buông ra tôi hét lên đấy
- Em hét đi ai tin em chứ anh có tiếng nói ở đây lắm đấy ( tôi cắn tay ông ta tát bốp vào mặt tôi đúng lúc thang máy mở ra nước mắt tôi ròng ròng bên trong Phong đang hút xì gà hai tay cho túi quần anh ta nhìn) cậu Phong...
- Cứ tự nhiên đi ( tôi nắm chặt tay hắn mới là kẻ đang sợ hơn)...tôi đạp vào háng tên đối diện rồi chạy cầu thang bộ...cuộc đời luôn phải chạy trốn ...đến sảnh dưới tôi thở hổn hển ...ôm ngực đi ra ngoài ,khó thở quá ...( điện thoại trong túi reo lên là Mẹ)
Mẹ:con ơi sao đây cu Bin ngã chảy nhiều máu lắm mẹ đưa vào viện rồi con ạ nhưng mà
- Nhưng sao mẹ nói đi ( tôi nói lớn)
- Nó nhóm máu AB hiếm gì đó bác sỹ vừa nói hiện tại bệnh viện k có máu ý con xem về thử máu xem nhanh nhé ( tôi lặng người cúp máy) bin...bin của mẹ...tôi chạy đi trong sợ hãi Bin sao đây mình nhóm máu A ( vừa nói vừa run run chạy ra bên ngoài trong bộ áo lễ tân vẫy xe taxi để về thành phố)...tôi vò tay chân rồi gọi cho mẹ liên tục...mẹ Bin sao rồi
- Họ nói thằng bé mất nhiều máu rất gấp rồi bao lâu con về
- Con nửa tiếng nữa thôi ...phải sao đây ( tới viện tôi vội vã chạy tới thấy con trai ngã rách vai mà lòng thắt lại)
- Thằng bé đang chơ làm phẫu thuật bác sỹ nói sâu quá phải mổ xem bên trong có sao không
- Bé vậy mà mổ ạ ngã ở đâu sao lại thế ạ
- Có cái anh mẹ giới thiệu cho con đến nhà chơi Bin nó nghĩ là bố nó nên nó chạy theo và trượt ngã ( tôi ôm đầu)
- Sao mẹ bất cẩn vậy giờ phải sao đây
Bác sỹ: Mẹ bé nhóm máu gì cần truyền máu gấp nếu k thi k ổn đâu
- Cháu nhóm A
- Mẹ cũng A không đươc thằng chiến lại B thế mới khổ cơ ...
- K có loại đó ạ bác sỹ hãy giúp con của cháu với
- cậu bé là AB- rất hiếm hiện tại ở viện máu k còn máu này thật sự khó ,bố bé đâu mau gọi ông bố hay người nhà ( mẹ tôi và chiến ấp úng)...
Mẹ: Bố cháu k có nhà
- Gia đình về kêu gọi người nhà đi nhé
Mẹ: Sao đây kb bố nó là ai cơ
Chiến: Thôi mẹ đừng than nữa rách ruột thêm...
- Bố Bin bố Bin...( tôi lầm bầm rồi chạy đi)
Mẹ: Đi đâu thế ... Tôi chạy đi vừa chạy vừa gọi cho Thuỷ...
Thuỷ: sao tao gọi mày k nghe hả biến mất thế mà được ư
- Thuỷ ơi Bin ngã tao phải về gấp mày xem hộ tao chủ tịch Hoàng về chưa
- Sao ngã ở đâu chết dở anh ta về lâu rồi à mà sao lại hỏi
- K có gì tao cúp máy đây ( tôi chạy đến khách sạn nơi anh ta ở)...Vội vã hỏi lễ tân) chị chủ tịch hoàng về chưa ạ
- Em là ai
- Em là người quen nên đên nhờ chút việc
- Chưa về em có thể ra kia đợi ...
(N): Phong đang trên đường về chơt điện thoại của bố anh ta reo lên
Bố: Sao rồi con trai cv ổn không
- Ổn
- Cái thằng này ăn nói vẫn thế đấy ,mau mau còn kết hôn sinh con đi cho bố có cháu chứ
- Bố nói xong chưa
- Xong rồi ( phong cúp máy k nói thêm)...
Thư Kí: Cựu chủ tịch đang nghỉ ở Hawai nghe giọng ngài mong cậu lấy vợ lắm đây
- Sắp rồi ( phong nói lầm lỳ)...
Tôi ra ngoài đứng rồi ngồi đi đi lại lại...ánh đèn xe bao nhiêu lượt về cũng kp anh ta...tôi nhắm mắt ...anh đang ở đâu về đi con anh có chuyện rồi ( vừa mở mắt tôi thấy anh ta bước từ trên xe xuống tôi thở mạnh)...Anh ta đi qua tôi vụt qua tôi tóm tay anh ta và thư kí ngạc nhiên
Thư kí: Cô gái này cô sao vậy ô là cô gái hôm qua ( giây phút nhìn nhau này ngay tại khách sạn này tôi ấp úng)
Tôi: Làm ơn cứu con tôi ( Phong nhăn mặt)
Phong: Bỏ tay ra và đừng cố tiếp cận tôi 1 cách thấp kém như thế 1 lần nữa
- Tôi xin anh hãy giúp đỡ con của tôi đang nguy kịch thằng bé nhóm máu AB- rất hiếm nên tôi
Thư kí: Cùng nhóm với cậu chủ sao cô biết cậu chủ nhóm AB-( thư kí đẩy Phong ra sau vệ sỹ bao vây họ đẩy tôi ra) cô ta cố ý tiếp cận cậu
- Tôi không có thật sự không có ,hãy giúp tôi con của tôi đang nguy kịch
Phong: Lấy xe đi
Thư kí: Dạ sao ạ
- Cô ta có mục đích gì thì biết ngay thôi ,đi thôi ( a ta phủi chỗ tôi vưa cầm lấy khăn lau sạch sẽ)
- Cám ơn thật sự cám ơn ( trên xe tay tôi bồn chồn lo lắng điện thoại reo lên)
Mẹ: Con đi đâu nguy rồi thằng bé đang cấp cứu gấp k có máu k thể chờ đươc mẹ lo quá Thương ơi ( mẹ khóc)
- Không đâu con đưa người cho máu về rồi mẹ nhất định phải giữ Bin cho con ( tôi gào lên)...
Thư Kí: Nếu cô dở trò gì thì đưng trách hãy cám ơn cậu chủ vì có lòng nhân từ đi ...
- Cám ơn thật sự cám ơn ( tôi ôm đầu khóc rơi nước mắt xuống chân mà k dám lên tiếng)...còn anh ta nhắm mắt k phản ứng dường như chỉ đang nghe tôi mà thôi...xe đến viện tôi chạy nhanh và kéo tay anh ta...k còn thời gian nhanh lên ( a ta giật tay)...
Bác sỹ: Nhanh lên con cô nguy kịch rồi,cậu nhóm máu gì
Phong: AB- k cần xét nghiệm
- Mau theo tôi đứa bé nguy cấp rồi ( tôi ngã quỵ mẹ đỡ) ...1 tiếng sau ...
Mẹ: Cậu ta là ai,sao lại tự dưng cho máu k lẽ là bố
- Mẹ đừng nghĩ sai anh ta là người ở tổ chức hiến máu thôi con đi nhờ
- Uk cũng giống nhưng k có lý nào trông cậu ta có vẻ giàu có tại sao lại giúp
- Giúp thì cứ gì giàu và nghèo đâu ạ trong khả năng là được mà mẹ
- Uk mà cậu ta là ca sỹ Nam Phong trơi ơi giờ mới nhận ra
- Con lo quá chắc k sao chứ mẹ ( Bác sỹ đi ra)
Bác sỹ: Xong rồi chỉ khâu và truyền thêm máu vết thương bên trong k ảnh hưởng lắm người nhà nên chú ý đến ngày tháo chỉ đưa cháu tới
- Dạ vâng cám ơn bác sỹ cám ơn bác sỹ rất nhiều ( tôi ôm mặt đi vào bên trong thấy Phong đang đứng nhìn Bin anh ta nhìn chăm chú)...
Mẹ: Quý hoá quá phúc đưc nên nhà tôi dc 1 ngôi sao giúp đỡ
Phong: K có gì đâu tôi cũng từng mất máu và người khác giúp ...tôi hiểu hoàn cảnh của nhóm máu hiếm này ...vậy tôi xin phép ( a ta cúi đầu chào mẹ )
Mẹ: Con ra tiễn khách đi trời ơi lòng tốt quá mà mọi điều tốt lành sẽ đến với cậu ( tôi đi theo anh ta ra ngoài nhưng k dám lại gần)...
Thư Kí: Cậu chủ có mệt không ạ
- Không đáng gì có khi chúng ta đa nghi quá rồi tôi thấy nhẹ nhõm khi giúp 1 đứa bé
- Dạ vâng cậu chủ có lòng nhân ái mà
- Tuỳ người thôi ( Phong quay lại thấy Thương đứng cách xa) cô ta sao vậy nếu ta nhớ k nhầm mỗi lần thấy ta cô ta đều tỏ ra như thế thậm chí khi có ng trêu trọc cô ta cũng k kêu cứu kì lạ
Thư Kí: Cô gái đó biết nhóm máu của cậu cũng kp đơn giản chúng ta nên phòng...
Tôi đi rón rén ra gõ cửa kính ( a ta kéo xuống)...tôi không biết cảm ơn anh thế nào nhưng mong anh nhận lấy thứ này ( vỉ sữa cô gái hà lan) uống vào sẽ k bị mệt ( tôi vừa cúi đầu vừa nói,anh ta kéo kính lên rồi xe đi thẳng)...
(N): Trên xe Phong nhìn vỉ sữa rồi cười nhẹ...
Thư Kí: Cậu chủ ăn gì để tầm bổ nhé
- K cần toi uống cái này dc rồi ( anh ta bóc sữa ra rồi mút khuôn mặt có vẻ nhẹ nhàng )...
1 tháng sau Bin đã khoẻ mạnh lại tôi thì cũng bắt đầu đi học lại vừa học vừa làm ...từ sau ngày đó tôi và anh ta k gặp lại nhau nữa...và đọc báo biết anh ta đa trở về nước tự dưng thấy lòng hơi buồn ( tiếng gõ cửa)
Bin: Mẹ có khách
- Ai vậy con
- Chú siêu thị ( mẹ mai mối)
- Uk mẹ biêt rồi ( tôi đi xuống thấy người mẹ tôi mai mối khoảng 40 tuổi ông ta đang cười nói vs mẹ tôi)
Mẹ: Anh Đức đến chơi con hôm nay nghỉ đúng không
- Con hẹn đưa Bin ra ngoài đi chơi rồi ạ
Đức: Để anh đưa đi
- Em đi với bạn toàn nữ k tiện lắm ạ
- À vậy để khi khác tối mai nhà anh có cỗ anh muốn mời Thương sang giúp anh dc k
- Cái đó ...( mẹ lườm) vâng ...( gượng ép)
Dắt con đi ra ngoài Bin kéo tay tôi
Bin: Mẹ k thích chú siêu thị ạ
- Không đâu mẹ k thích cung k ghét ai
- Mẹ ơi máy bay ( thằng bé chỉ) con muốn đi máy bay
- Sau này lớn Bin sẽ được đi thôi mà
- Con muốn lớn ( tôi xoa đầu con chợt quên đồ tôi dắt Bin quay về thì thấy trước cửa nhà có 1 chiếc xe sang và mấy người vệ sỹ)...tôi và Bin đi tới họ lùi lại...tôi nhìn đi nhìn lại họ đứng nhầm nhà không nhỉ...
Bin: Mẹ ơi chú kia đeo kính ( ý vệ sỹ) oách quá
- vào thôi con ( vừa mở cửa mẹ run run đang đặt ly nước trên bàn 1 người đàn ông cao tuổi tóc bạc hết nhưng rất phong độ)...Nhìn thấy thằng bé ông ta cười
- Chào hai mẹ con ta đến đúng lúc quá rồi ,chà cháu lại đây ( tôi nhìn mẹ,mẹ lắc đầu)
Bin: Cháu k theo người lạ ( ông ta cười như trúng dc vàng )
- Ôi đúng là cái tính k chệch đi đâu được ,tôi là Hoàng Nam Quyền là bố của Hoàng Nam Phong ( nghe đến đây tôi sợ hãi kéo Bin ra sau)
Mẹ: Vậy rốt cuộc là ...
- Tôi đến đón chau trai mình ( Mẹ ngồi phịch xuống ghế)...
Mẹ: Chuyện gì thế này
- Con gái con để con nuôi con 1 mình chắc khá vất vả cho con rồi
Bin: Mẹ ơi ai đấy
- con lên phòng k dc nói leo ( tôi quát thằng bé chạy thăng vào phòng )...tôi đi ra ngồi run run ) cháu k hiểu bác nói gì nhưng bác nhầm rồi ạ
- Vào cái đêm ngày 30/8 1 cô gái giặt là đã đi nhầm lên tầng 25 và đã ở phòng 2005 4 tiếng cô gái đó là cháu camera có ghi lại mà và 1 tháng trước con trai ta đã hiến máu cho 1 đứa bé k phải con k thân thích nhưng lại có trùng nhóm máu ( mẹ tôi ôm mồm còn tôi ngồi bám tay vào váy) và tất nhiên sơ xót ta đã phát hiện ,ta là bố của chủ tịch Hoàng Nam Phong đa tài lịch lãm mà mọi cô gái đều mong muốn ,cái ta thắc mắc là tại sao cháu k tìm đến và ép nó có trách nhiệm...
- Bin là con của riêng cháu quyết định giữ lại thằng bé là điều cháu k hối tiéc và cũng k mong ai có trách nhiệm
- Ta rất xin lỗi nhưng đứa bé này thuộc dòng máu nhà Hoàng Nam đến lúc cần quay lại đúng quỹ đạo rồi...và dù bất cứ giá nào ta cũng sẽ đưa thằng bé đi
- Không đó là con cháu xin hãy để cho cháu và thằng bé dc bình yên
- Ta đâu có nói đưa riêng thằng bé đi cháu sẽ đi cùng nó ta nào để công lao của cháu vô ích còn nếu k cháu đưa ra 1 con số ta sẽ lập tức đưa cho cháu,cháu có thể đi lấy chông tương lai lại rộng mở
- K cháu k bh đánh đổi
- Em cháu đang đại học và mẹ cháu thì đến tuổi an nhàn rồi k lẽ để mẹ cháu đi quét rác mãi ...suy nghĩ cho kĩ đi mai ta sẽ đến đón thằng bé quyết định đi cùng hay k tuỳ ở cháu
- Anh ta biết k ạ ( ông ta đang uống nc chợt dừng)
- Với tính của nó nó sẽ nói nhảm nhí và phủ nhận và thằng bé là con bên ngoài k để ai biết sẽ an toàn hơn ,chưa đến lúc ta chưa nói gì cả...ta muốn chính cháu nói có lẽ sẽ đẹp hơn ông già này đi nói Phong ơi có con rồi à k hợp chút nào ...vậy nhé Bin ơi ngó đầu ra ông ngắm cái nào ( Bin ngó ông ta cười sướng) đúng là cháu ta đẹp trai từ bé cái thằng con mình trông vậy mà giỏi cứ im ỉm đùng cái cho bố món quà ( ông ta đi về mẹ vội vã hỏi)
Mẹ: Mẹ k tin ông ta nói vậy cậu ta là bố Bin
- Vâng ( tôi gật)
- Sao biết lâu chưa sao k bảo mẹ sao k đến bắt đền hắn chứ
- Mẹ đừng nói vậy Bin là do con quyết định sinh ra con cũng mới biết anh ta là bố Bin...
- Vậy giờ ông ý đưa Bin đi con tính sao
- Đêm nay con và Bin sẽ trốn đi mẹ chuẩn bị đi họ giàu có lắm nên con sợ sẽ k dc gặp Bin mẹ nỡ để thằng bé rời xa chúng ta,Bin là tất cả với con mất thằng bé con sẽ k sống nổi đâu...( mẹ ngó ra ngoài vệ sỹ đứng)...
Chiến: Chị đi bằng cửa sau em hay đi ý hãy trốn xa rồi mau về nhé
- Uk em chăm mẹ ít ngày cho chị nhé
Mẹ: Cứ đi đi con ( tôi sách vội vài bộ quần áo)...rôi sẩm tối dắt tay Bin đi ra cửa sau vẫy taxi vội vàng đi trong chiều tà...
Bin: Mẹ ơi đi đâu ạ mai Bin đi học rồi
- Uk mẹ đưa Bin đi chơi nhé ( rồi tôi thấy trên xe thoang thoảng hương thơm khiến tôi rất buồn ngủ)...Tiếng Bin gọi tôi
- Mẹ ,mẹ ngủ lâu thế mẹ ( tôi mở mắt thấy đang trên máy bay liền giật mình)
Bố: Con gái mệt hay sao ngủ lâu vậy con ( Bin đang dc ông bế) đi sao đươc ta làm kinh doanh nên mấy vc nhỏ này còn k biết thì làm gì có hôm nay
Bin: Ông ơi máy bay của ông ạ
- Uk sau này là của con bố con cũng có đấy
- Bố Bin ạ mẹ nói bố mất rồi ( bố Phong nhìn tôi)
- K đâu bố cháu đi công tác đẹp trai như Bin vậy bố cháu rất giỏi ...
- Thật ạ mẹ ơi Bin có bố ( con nhẩy lên sướng rồi tiếp viên đưa sữa cho con uống chăm sóc cẩn thận tôi k nói dc lời nào)...con của mình nếu sống với mình liệu tương lai có dc như vậy...
Bố Phong: chào mừng con đến nước Ý xinh đẹp ...( tôi nhìn ra bên ngoài bước xuống nắng nhẹ nhàng)...xe đón từ bên ngoài rất đông người đón ông ta,ông ta đá chân thư kí) tôi bảo anh ra đông vậy làm gì tôi đi đón cháu làm nó sợ rồi kìa ( Bin ôm cổ ông ta)...
- Dạ vậy mời tiểu thư ( thư kí của ông ta chỉ đường)...lên xe Bin nhìn ngắm thích thú
- Tối nay là tiệc sinh nhật ta hãy nói với nó khi có cơ hội để cho con trai của con dc thừa nhận hiểu ý ta không
- Vâng chúc mừng sinh nhật Bác ( tôi ấp úng)
- Cám ơn con quà là thằng Phong con này là sướng nhất rồi năm nay ta vui lắm ,ta chỉ có mỗi mình nó làm bố như ta mới hiểu ( ông rút máy ra gọi Phong k nghe máy) cái thằng bố nó gọi nó còn k nghe kênh kiệu...( Bin nhìn)
Bin: Bố con đâu ạ
- Tối bố con đến giờ ông cháu ta về ngủ kềnh phải ngủ với ông đấy ,ông cho 10 con siêu nhân ( thằng bé nhìn tôi)
- Con ngủ với ông nội đi ...( tôi thở dài)... về nhà anh ta tôi bươc xuống đứng nhìn ngạc nhiên biệt thự xung quanh là hồ nước quá đẹp
Bố Phong: Đây là căn nhà ngoại ô thôi ta thích ở đây tối nay tiêc ở nhà trong thành phố ,con nghỉ ngơi đi ( tôi vội vàng gọi nhờ điện về cho mẹ
Mẹ: Ông thông gia gọi cho mẹ rồi thôi con ạ số phận rồi mẹ nghĩ đến lúc con sương rồi mẹ k mong gì hơn...
- Khi xong ở đây con sẽ về mẹ giữ sức khoẻ nhé
- Uk dc rồi chăm thằng bé tốt nhé
- Mẹ yên tâm con nghĩ k đâu tốt vs thằng bé như ở đây...Tối đến giúp việc gõ cửa đưa người trang điểm tới...họ make up rồi cuốn tóc cho tôi...nhưng nhìn vào gương tôi lo lắng khi phải đối mặt vs anh ta...mình vẫn luôn bị ám ảnh bởi hắn...tôi giật mình khi thấy Bin phía sau ( thằng bé mặc vest đỏ) ôi Bin của mẹ đây à đẹp lắm con
Bin: Ông bảo đi đón bố ạ
- Uk vậy đi nhé con mẹ sẽ đưa bố đén găp Bin...( đi xuống xe bố Phong đã đi trước)
Thư kí: Lão Hoàng ( Bố Phong) có dặn là tiểu thư đến sau cư vào như khách mời bình thường
- Dạ vâng cháu biết rồi ( đến nơi khách quan đông nhộn nhịp vệ sỹ đi kiếm tra từng top)...siêu xe và các nghệ sỹ đến đông đủ ánh đèn lung linh như tiệc cưới ( mọi người đứng ra giữa sân khi Thư Kí đi ra)
Thư Kí: Bữa tiêc dành cho Lão Hoàng lần thứ 68 bắt đầu ( bố Phong đi ra oai nghiêm mặt lầm lỳ y như Phong vậy tôi ngó mặt Bin xị ra 3 gương mặt hệt nhau khiến tôi bật cười)...
Bin: Mẹ con giống ông
- Uk đúng rồi giống lắm Bin quen ông nhanh vậy
- Ông con mà ông cho Bin mọi thứ
- Uk đúng vậy mọi thứ ....( tôi thổi phù)
Lão Hoàng: Mọi người anh chị cứ ăn chơi chác táng thoải mái tối nay đi nhé ( mn bật cười vỗ tay huýt sao phía dưới)...tính ông rất thanh niên...từ bên trên tôi thấy Phong trong chiếc áo choàng 4 khuya dáng dài màu đỏ trên ngực có chiếc khăn tay màu đen nhấn ...anh ta đi xuống khiến mn chú ý
Thư kí: Chủ tịch Hoàng Nam Phong và vợ sắp cưới ( 1 cô gái đi ra anh ta nhìn cô gái đó cười tươi)...và giây phút đó tôi nắm tay Bin nhìn họ cười âu yếm
Bin: Bố con đâu mẹ ( Tôi đứng ra phía trước che k cho thằng bé nhìn...mọi người vỗ tay tiếng cười của khách)
Khách: Cô gái đó có phúc quá sắp kết hôn dc vs chủ tịch Phong sướng thật ...( tôi bịt tai con)...họ ngồi hết vào bàn tiệc Bố Phong chạy tới bế Bin
- Con đi đâu thế
- Cháu thấy ở đây k tiện nữa ạ
- Ta k nghĩ con bé này ...nó hoá ra sắp kết hôn cái thằng này k bảo ta 1 tiếng đùng cái đó chứ ( ông cứ nói)
- Dạ k sao đâu cái đó bình thường thôi ạ ...( Tôi nhìn cô ta đang hôn má anh ta 1 cách tư nhiên họ rất đep đôi)...
Lão Phong: Ta đưa Bin cho vú đưa đi ăn đã nhé rồi con ngồi xuống bàn ăn đi lát khi xong xuôi thì sẽ có cơ hội cho con nói mà
- Vâng thằng bé cũng đói rồi ạ ( tôi quay đi tư dưng nước mắt rơi) ô sao thê nhỉ ...tủi thân thì mày cũng có tư cách k Thương ...
(N) Phong đang đứng nâng ly thấy Thương anh ta ngờ ngơ nhìn quen...
Ly ( bạn gái Phong) : Chúng ta ra kia đi anh bên đó em chưa quen ai
- Uk ( Phong lắc đầu rồi tiến gần đến đúng lúc Thương ngẩng lên mắt đỏ ngầu hai người nhìn nhau)...Tôi bất giác thấy anh ta liền sợ hãi vội lùi lại chạy 1 mạch ...ra bên bể bơi thấy ban nhạc đang hát tôi k hiểu tiếng nhưng ngồi cạnh nghe họ đánh piano khi đó kí ức về những ngày nuôi Bin tràn về ...mẹ k muốn ở lại đây nhưng mẹ k muốn xa con phải sao đây mẹ sợ bố của con Bin ạ mẹ sợ anh ta...đang nói thì có đứa bé ngã tủm xuống hồ mẹ bé hét lên
- Cứu con tôi kb bơi ( mn đang nhìn tôi đã nhẩy xuống bơi rất nhanh ra bế bé đẩy vào bờ)... cám ơn cô gái ( mn vỗ tay )
- K có gì đâu ạ ( tôi cười tươi xua tay thấy trên bờ Phong đang đứng cùng bạn gái nhìn xuống)...tôi vội vã đi lên rồi lại chạy.....
(N): Phong đưa rượu cho Ly cầm
- Cầm cho anh
- Anh đi đâu vậy sắp nhập tiêc rồi ( Phong chạy theo Thương)...Tôi chạy thật nhanh vào thang máy rồi ngồi tựa vào thở vì mệt...thang máy vừa mở ra tôi thấy anh ta đứng mặt hầm hầm ...( tôi vội ấn vào anh ta bước vào)
- Nói cô là ai tóm lại tôi k cần biết chỉ biết mỗi lần thấy tôi cô đều chạy tại sao?
- Anh nhận lầm người rồi ( tôi chạy ra ngoài anh ta tóm tay)
- Cô có ý gì đây sang tận đây rồi k lẽ cô đang cô gây sự chú ý từ tôi à ( a ta dồn tôi vào tường chống hai tay...tôi lọt thỏm ở giữa)
- Anh nhận lầm người rồi ( anh ta bóp mồm tôi giây phút đó tôi sợ nghĩ đến cảnh a ta ngày đó giữ tay và bóp mồm tôi) buông tôi ra ( tôi hét lên dẫy dụa anh ta ngạc nhiên) đồ khốn nạn con ác quỷ ( a ta buông tay người tôi ướt sũng tôi ngồi sụp xuống) đồ ác quỷ chính anh đã hại cuộc đời tôi ( thư kí của anh ta đi lên)
Thư kí: Cậu chủ có sao k ạ lại là cô à k ổn rồi để tộ gọi ngừoi
- Đi đi ( quát thư kí)
- Dạ
- Tôi bảo anh đi đi ( quat len..tôi ôm đầu co ro đầu bú rù anh ta ngồi xuống) rốt cuộc cô là ai ( tôi ngẩng lên) cô tới đây vì mục đích gì?
- 5 năm trước tại khách sạn OP phòng 2005 tàng 25 tôi đã bị anh cưỡng bức tại đó và...và đứa bé anh cho máu chính là kết quả của tôi và anh đêm đó ( anh ta đứng đần mặt buông thõng tay ,thang máy lại mở ra Ly đi tới)...và tôi biết rằng người đàn ông này đang bối rối trước 1 người vợ sắp cưới và 1 cô gái k yêu k quen nhưng lại có con với nhau như tôi...ngược chiều ngươc lối và ngược cả yêu thương...
Đọc tiếp chap 4 truyện Thả Hồn