Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn duyên phận chap 4. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn duyên phận chap 4. Hiển thị tất cả bài đăng

10 thg 3, 2017

Đọc truyện Duyên Phận chương 4 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Duyên phận  chương 4:

Anh ta đi từ trên xuống tôi bảo quản lý chị cho em ở phòng dưới này cùng chị cũng được :
anh ta bảo quản lý...

-cô đặt vé chưa
-bà chủ vừa gọi bảo gọi lại đấy ạ
-cô gọi lại bảo tôi đi ngủ rồi (mịa thằng điêu dân)
-còn cô ạ
Anh ta quay ra bảo tôi ngắn gọn:
-lên phòng không tôi tống con chó ra ngoài đấy ( nó có âm mưu gì không )
Tôi bảo:
-cháu không lên đâu,cháu ngủ dưới này cũng được
-tuỳ cô (nghe hai chữ nhạt quá nên cũng sợ)
Chị quản lý cho em ở cùng chị nhé nhà nhiều phòng lắm chị ngại ở chung thì em ở phòng khác cũng được
-nhưng mà cô không lên con chó này bị đuổi ra ngoài rét thế này nó chết đấy,với lại mai tôi phải nói hết lại với bà chủ bà ý biết cô không ngủ với ông chủ thì lại lớn chuyện ảnh hưởng tới nhiều người
-chị không nói là được mà..
-có phải riêng tôi làm ở đây đâu,...
-thế thì thế nào ...
em sợ lắm không dám lên đâu
-tôi biết cô lấy ck vì gia đình đã đâm lao thì theo lao thôi không trốn tránh được..
cô lên đi con chó sẽ có người chăm yên tâm đi ngủ đi
Vâng ( ngậm ngùi đi lên khổ chưa bây giờ thấy cái cầu thang nào dài như cái nhà này)
Lên đến hành lang lúc ý tim đập nhanh hơn bắn tên nữa đi cứ mò mò kéo dài thời gian ra để xem anh ta ngủ chưa ...
xong đến cửa phòng tôi đứng nghe xem anh ta có tiếng động gì không 5p không thấy gì nghĩ bụng ngủ rồi:))))
đang định mở cửa vào thì anh ta mở ra đùa chứ lúc ý xấu hổ chẳng lẽ nhẩy lầu
-cô làm gì
-cháu vào lấy cái áo ( vẫn bệnh bướng )
Vừa nói dứt câu anh ta kéo luôn tôi vào đóng sầm cửa (thôi xong)
-cô đến bán thân còn giả vờ sợ sệt đừng có giả thỏ nai (lúc ý ức lắm chả nhẽ tát 2 phát vào mặt nó)
-cháu lên lấy áo chú không thích thì mở cửa cháu đi ra ( đùa chứ lúc ý sức đàn ông nó cầm tay không dứt ra được mà tay anh ta chưa băng vẫn chảy máu đồ người)
-lên dễ xuống khó đấy phục vụ tôi tốt vào tôi chán sẽ cho cô tiền đủ để cô ăn chơi
Đùa chứ máu điên nổi lên tôi tát 1 phát vào mặt (mạnh luôn) lúc ý bàn tính đàn ông nó lại điên
lên...
anh ta bóp cổ tôi đùa chứ không thở được (đúng thằng điên)
xong lúc ý thế nào tôi khóc nhưng không thèm nhìn mặt anh ta
Sau đó anh ta xe áo tôi như 1 con chó điên ( ví đúng chứ không ví quá) khổ tôi giằng nó lại cáng rách to hơn mà áo len dày nhé tay anh ta khoẻ cũng không hiểu sao hôm ý xé được áo.( trong nhà có hệ thống sưởi nhé nên mặc 1 áo len)
-cháu xin chú ( hai tay còn xin nhé) cháu không yêu chú chỉ vì hoàn cảnh thôi
-cười như 1 thằng điên lúc ý áo tôi tan tành rồi tôi dựt ra chạy vào tolet không dám đi ra rồi khóc như 1 con điên sợ ngồi cả tiếng trong ý,sau đó tiếng quản lý gọi tôi đi ra anh ta không còn ở đó .
-có chuyện gì vậy
-em sợ quá chị anh ta xe hết quần áo của em
-sao cậu ý làm thế
-em không biết anh ta đâu rồi
-cậu ý đi rồi đi 1 mình không có lái xe đi cùng
Tôi chạy 1 mạch xuống phòng khác nằm ôm con chó khóc như mưa
Cả đêm không ngủ được tôi phần sợ hãi nhưng vẫn không biết làm thế nào ...
sáng hôm sau tôi đi ra và thấy anh ta đang ăn sáng ...
như không có gì ( không ai nói gì với ai) tôi vừa ngồi xuống bàn thì có 1 cô gái đi từ trên xuống (tôi nghĩ là từ phòng anh ta cô ta cũng đẹp hix mặc đồ đông mà vẫn thấy nóng bỏng) họ nói với nhau bằng tiếng anh cô ta người việt nhưng cứ tỏ vẻ gì đó nói chuyện bằng tiếng anh cô ta quay ra hỏi tôi...
-sang đây chơi vui chứ
-không vui lắm ạ
-à chị là bạn gái của anh D ở nhà chán thì đi chơi với chị
-vâng ( nghĩ cay thật có mình mà nó mang gái về nhà)
- anh ta : cô biết cô ta là ai không?
-cháu anh ở việt nam sang chứ sao
-cô ta là vợ tôi...
-cái gì anh đùa em à anh kết hôn từ bao giờ
Anh ta đứng dậy ra ngoài lái xe đèo cô ta đi ( mịa nó cứ như mình là người vô hình)
Quản lý: hôm qua gần sáng cậu ý về lúc ý cũng say rồi
Chị không cần giải thích đâu ạ em không quan tâm lắm
Nhìn tuyết rơi lại càng chán cả ngày hôm đó tôi suy nghĩ về mối quan hệ này, nó sẽ đi đến đâu nhỉ tôi muốn được học tiếp nhưng với học lực của tôi thì khả năng xin học là không được tuyển ...
mẹ ck gọi sang
- con đến chu kì chưa ( kì kinh )
- con hết rồi ạ
- uk
để mẹ tính ngày cho nhé,sinh cho mẹ đứa cháu
con muốn gì cũng được nhé con
-vâng (tôi định nói muốn về nhưng không dám nói) tình cờ đọc mạng tôi biết có 1 xưởng may đang tuyển người làm (tôi
cũng biết may cơ bản) cách khu tôi ở khoảng 10 cây, tôi định bụng xin đi làm ở đó kiếm tiền tôi có hỏi chị quản lý
-em muốn được đi làm
-không được đâu cái đó là không thể được
-nhưng em cứ ở nhà mãi thế này ạ
-chờ bà chủ sang bà chủ ắt có sắp xếp
-em hỏi chị nhé anh ta làm gì mà giàu thế
-sao em không tự đi hỏi đi sẽ tiện hơn chị
-em hỏi được em hỏi chị làm gì
-em yên tâm ck em là người thành đạt lắm
-vâng (thành đạt thì biết rồi:))))
Tối anh ta về lúc ăn cơm tôi hỏi liều
-Cháu có thể đi làm được không?
-trợn ngược mắt không nói gì?
-ở nhà nhiều cháu chán lắm
-muốn hết chán thì lên phòng tôi (:)))) mịa nó nói đầy ẩn ý)
-cháu muốn đi làm nghiêm túc
-cô thấy tôi nói không nghiêm túc à ( tôi cười nhạt thôi)
-chú trả lời luôn ở đây không được à?
-tôi vui tôi sẽ cho cô đi làm
-cháu không phải loại gái thích thì rủ lên phòng đâu
A ta cười như 1 thằng điên (rồ người)
Thời gian cứ thế trôi đi tôi đã sang đây được 3 tháng rồi thỉnh thoảng mỗi buổi sáng lại thấy 1 cô gái lạ bước ra từ phòng anh ta...
hôm nay là ngày mẹ chồng tôi sang, từ ngày sang đây tôi gầy mất 4kg hx...
 hôm nay cũng là ngày tôi phải dọn lên ngủ với anh ta...
 sáng hôm đó tôi lần đầu tiên cảm thấy ngày hôm nay mình phải xác định rồi '?
Hôm đó tôi ra sân bay đón mẹ ck...
nói thật tôi rất quý mẹ ck tôi, có thể bà vì con trai bà mà mua tôi nhưng tôi tin bà là người tốt, ra tới nơi được 1 lúc mẹ ck tôi đi ra bà ôm tôi như mẹ ruột
-con khoẻ chứ
-con khoẻ mẹ ạ ( bà thấy tôi gầy đi)
-được rồi bây giờ mẹ con mình đi mua đồ
-vâng
Bà đưa tôi đến trung tâm mua sắm lần đầu tiên tôi được tới cửa hàng đồ hiệu chính hãng ,cái nào cũng thích,đẹp nhưng nhìn giá toàn 6 số 0 tôi lại bỏ xuống,
-con thích cái gì con cứ lấy...
tiền mẹ đưa cho con sao con không dùng
-ở đây đầy đủ rồi con cũng không dùng tiền
-con mua đi hôm nay mẹ đưa con đi gặp bạn bè mẹ bên này ...
thời gian qua D( ck tôi) có đưa con đi chơi nhiều nơi chưa?
- anh ý bận nên cũng chưa được tới đâu để sau cũng được ạ
Dường như bà nhìn rõ khuôn mặt tôi không được vui ( chuyện tôi không ngủ với ck bà cũng biết)
Tôi mua được khá nhiều đồ cũng không biết hết bao nhiêu chỉ biết là rất nhiều đồ, bà dắt tôi đi cắt tóc, spa (vui vui)
-mẹ bay dài như thế không mệt ạ
-không mẹ quen rồi ngủ được nên mẹ thấy thoải mái
-vâng đi chỗ bạn mẹ có xa không ạ
-xa đó con khoảng 40km
-anh D có đi cùng không ạ
-nhớ ck rồi à ( bà cười)
-không con hỏi vậy thôi
-mẹ có hỏi nhưng nó chưa thèm nghe máy của mẹ ( bà cười)
-mẹ họp lớp ạ
-bạn mẹ lên làm bà nội rồi đi chúc mừng đầy tháng
con ạ
-vâng
Sau do tôi được trang điểm măc váy ngắn quá tôi ngại nhưng cũng không đáng sợ bằng việc trời lạnh quá không quen mặc
váy - -
Trên đường đi tôi hồi hộp lắm cứ nghĩ đến cuộc
sống xa hoa cùa giới giàu có tôi thấy không tự tin vào
bản thân...
trên xe mẹ ck tôi hỏi
-sao hai đứa cãi nhau không ngủ chung phòng sao con
-vâng
-con cứ nhịn nó không thiệt đâu dù sao nó ưng con là mẹ thấy vui rồi, mẹ có giới thiệu cho nó rất nhiều cô gái nhưng nó không ngủ với ai mẹ cần có cháu con hiểu tâm ý cúa mẹ không?
- vâng...
- cố lên con chỉ cần con mẹ có cháu mẹ không mong gì hơn, bố mẹ con có hay hỏi thăm con k
-có bố thôi ạ
-ông bà thông gia giờ đã yên ổn con không phải lo nữa nhé.

Đọc tiếp truyện: chương 5 Duyên Phận


Xem danh sách chương truyện Duyên Phận Full

Nguồn: Huyền Thu