Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện Lệ Hải Đường chap 13. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn đọc truyện Lệ Hải Đường chap 13. Hiển thị tất cả bài đăng

20 thg 7, 2017

Chap 13 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 13 Lệ Hải Đường 🌺🌺🌺

Ngày nào đó tôi chỉ muốn hỏi từng hạt tuyết rơi ngày đó rằng,người đàn ông đang với tay 1 bàn tay đầy máu sang nắm bàn tay tôi,tôi thấy anh trong mờ ảo hư vô nhưng tôi cảm nhận được người đó đang lo cho tôi hơn chính bản thân mình...
Quyên: Người đâu Hoàng Tử ơi đừng làm tiểu nhân sợ
Thành: Mau cấp cứu cho Hải Đường cô ý nhất đinh phải sống ( ộc máu mồm rồi tay vẫn nắm tay Hải Đường khuôn mặt nằm lên tuyết vô định)...và nếu có thể anh xin em đừng xa anh ( Câu nói trước khi Thành nhắm mắt)...
Tôi thấy dường như bản thân không còn chút đau đớn nào nữa nhưng tôi đang hôn mê,1 giấc mơ dài đang bao vây lấy tôi ,tôi thấy hình ảnh bố mẹ đang vẫy gọi
bố: Về đi con nơi đó k phải dành cho con
mẹ: Đúng rồi con về đi hãy quay về nơi con sống hãy tránh xa nơi này...
- Ở đây có người con thương con k thể ( tôi quay đầu chạy)
- Con k về thì k thể sống ở đây được đâu Hải Đường ( bố gọi với trong cơn mơ)...
(N): Thành mở mắt bật dậy thở mạnh
Quyên: Người tỉnh rồi ơn trời loại đó kịch độc nên
- ta ngủ bao lâu rồi
- Dạ 2 ngày rồi
- Hải Đường sao rồi
- Tiểu thư ( ấp úng)
- Nói ( quát lớn trong yếu ớt đôi môi trắng bệch)
- Tiểu Thư vẫn hôn mê chưa tỉnh do vết thương quá nặng
- Ta k tin công nghệ cao làm sao mà mấy vết thương nhỏ vậy k khỏi được ,ta k tin
- Trong những cây kim đâm tiểu thư đều có độc nên ...( Thành đứng dậy lảo đảo ra cửa ) kìa người chưa khoẻ đâu ạ
- Cô ý đang ở đâu rồi ( Thái Phi tới)
Thái Phi: Kìa con đang yếu vậy con đi đâu
- Mẹ tránh ra ( gạt tay đi sang phòng HĐ vừa đi vừa thở ôm ngực ) ta sẽ cứu em nhất định sẽ k có chuyện lăp lại vì ta mà ai phải chết đâu ta hứa ( Thành bước đến cửa thấy Hải Đường nằm thở oxy bất động,người làm tự động lui ra)
bác sỹ: Tiểu nhân đã cố hết sức thưa Hoàng Tử giờ chỉ rút ống thở là tiểu thư sẽ ra đi
- Ra ngoài
- Tiểu thư thật ra đã k còn sống nữa ạ chỉ là oxy giúp cơ thể như đang sống thôi ạ
- Ta bảo ra ngoài ( Quát lên,Thành tiến lại gần giường HĐ rồi ngồi cạnh cười nhẹ) a tới rồi đừng sợ em sẽ không sao đâu anh đã nói em ở trong cung thôi tại sao em k nghe lời anh ( Thành đau nhăn mặt rồi vuốt tóc HĐ) anh đã nói anh muốn em ở bên cạnh anh nhưng có lẽ do em k muốn thì phải em đang cố tình chạy trốn anh phải không ( Thành cầm bàn tay đầy vết kim đâm của Hải Đường rồi cười rơi nước mắt nhỏ lên tay Hải Đường) anh nhớ nụ cười của em em đừng xa tôi ( tiếng nói vọng lên)
Bà Cô: Không còn thời gian đâu mau giải phong ấn cho ta và đưa con bé về thế giới này ngay sự sống sẽ được cứu nhưng đổi lại cậu cần cứu con bé từ nơi đó trước băng tà thuật của cậu khi cứu xong cậu sẽ k còn tà thuật nữa ,cậu có đồng ý không?
- Chỉ cần HĐ sống tôi sẽ làm tất cả huống chi mấy thứ tà thuật k là gì bắt đầu đi ( Quyên đẩy cửa vào)
Quyên: K dc tà thuât tu luyện bao năm k lẽ người đành vứt bỏ
- Vậy ngươi đành lòng nhìn ta tự vứt bỏ bản thân,ta yêu người con gái này đó là sư thật,ta có thể từ bỏ mọi thứ mau tránh ra( Thành dùng tà thuật đẩy quyên ra khỏi cánh cửa đóng chăt lại)
- Không được người rất yếu Hoàng Tử sẽ nguy hiểm lắm ( Thành ôm HĐ dậy cầm bàn tay cô xoay nhẹ rồi ôm chặt dường như Thành đang thổi nguồn sống sang cho HĐ)
Bà cô: Cậu yêu con bé đến vậy sao?
- Không nói nhiều nữa bắt đầu đưa người con gái này trở về thế giới nơi cô ta đến ,đến từ đâu hãy quay trở về nơi đó ( sắc mặt HĐ hồng hơn nhưng đổi lại là Thành đang trắng bệch mặt mồm rỉ máu)
bà Cô: dừng đi nếu k cậu sẽ chết đấy
- Sắp được rồi bà nhất định giúp người con gái này được hạnh phúc giúp tôi ( Thành nín cho máu trong mồm k chảy)
- Cậu dừng lại ngay đi ( Hải Đường đang trong tay Thành vụt biến mất,Thành phụt máu mồm rồi cười)
- Ở nơi đó tôi luôn mong em hạnh phúc đối với tôi vậy là đủ ( Gục ngã trên nền đất)...
Tôi thấy như ai nhỏ gì đó vào mắt,choàng tỉnh giấc thấy anh tôi ngồi cạnh tỏ vẻ lo lắng
Tùng:Đi chơi cũng vừa phải thôi chứ để đến mức kiệt sức vậy à ( tôi lột chăn ra nhìn chân tay không còn vết kim đâm )
- Anh có thấy ai đưa em về không?
- có 1 ng phụ nữ đưa em về rồi đi luôn nói em ngất
- Người đó đi lâu chưa ạ
- Vừa đi được lúc rồi ( tôi vùng dậy khỏi chăn chạy nhanh qua cầu thang bộ xuống dưới ngó 4 xung quanh k thấy ai)
- Bà cô tại sao cháu lại quay về đây anh Thành sao rồi ,bà cô xuất hiện đi nói cho cháu biết đi làm ơn ( tôi hoảng loạn bà cô đi từ sau lưng tôi đi ra)
- Ta ở đây gọi gì lắm vậy
- Bà cô anh Thành sao rồi bà cô đưa cháu quay lại đó đi cháu nhớ trước khi cháu ngất có thấy anh Thành chảy máu ( bà cô ngắt lời)
- Cháu không thể quay lại đó nữa
- Tại sao vậy
- Duyên của hai đứa đến đây là hết rồi,cháu hãy tránh xa thằng bé ra ,ta sai lầm khi đưa cháu tới bên cạnh nó
- Cô nói vậy là anh ý bị sao rồi ạ bà cô nói cho cháu biết đi
- Để cứu cháu nó đã mất hết tà thuật,thậm chí tính mạng còn bị đe doạ ta đã tính sai bước
- Bà cô đưa cháu về đó đi được không
- không được mãi mãi và cậu ta cũng k thể quay về thế giới này được bởi vì tà thuật k còn từ giờ hai đứa sẽ ở hai thế giới vốn dĩ cả 2 thuộc về
- cháu xin bà cô hãy cho cháu quay lại đó đi cháu chỉ muốn thấy người đó còn khoẻ không thôi
- Cháu nên tự điều chỉnh lại tình cảm của mình cháu chưa hề yêu thằng bé bằng 1 nửa tình cảm thằng bé dành cho cháu,tất cả là trẻ con là hành động thiếu suy nghĩ và hậu quả là Hoàng Tử của ta phải chịu ,cháu k xưng để quay về bên thằng bé 1 lần nào nữa ( bà cô biến mất tôi chỉ kịp với lấy chút bụi trong không khí rồi rơi nước mắt)
- Bà cô sai rồi cháu có và rất yêu người đó hãy làm ơn cho cháu quay lại đó đi mà ,cháu xin cô đấy ( tôi gào lên anh trai chạy ra )
Tùng: Đây rồi em sao rồi Hải Đường ( a vỗ má tôi)
- Anh ơi em yêu người đó ,em không phải không yêu em đã sai khi đòi rời xa người đó rồi xin a hãy bảo bà cô cho em về đó đi
- Em nói gì anh k hiểu tỉnh táo lại đi anh xem nào HĐ ( tôi lờ đờ nhìn lên bầu trời rồi trưc trào nước mắt rơi vô định )
- Em đã sai rồi em xin lỗi ....
(N): Thành gục Quyên và bà cô xuất hiện
bà cô: Đóng cửa lại cần đưa cậu ta vào phòng băng ta và ngươi cần dồn lấy khí sống cho cậu ta ,Hoàng Tử của ta người cố lên...
Thời gian lại trôi đi 6 tháng sau...( Tùng gõ cửa)
Tùng: Hải Đường em có thức không ( Tùng mở cửa thấy tôi ngồi ở góc phòng rồi chỉ trỏ)
- Anh nói bé thôi nếu không bà cô không đến đâu người đó đang chảy máu,em phải đến ( Chị dâu ôm mồm khóc)
Tùng: em cứ thế này đến bao giờ 6 tháng rồi em chỉ như vậy ,em không điên cũng k làm gì quá nhưng em cứ hành hạ bản thân 1 cách loạn như thế này thì anh phải làm sao đây HĐ,người đó là ai ?
- Là người rất cao lớn ,mũi cao môi đỏ và có đôi mắt sáng người đó cười rất hiền ( tôi cười)
Tùng: Anh xin em đấy em tỉnh táo lại cho anh ( a đập bát cơm xuống nền)....
Liên: Kìa a làm thế con bé có khá hơn đâu
- Vậy a cứ nhìn nó thế kia đến hết đời hay sao..
- Làm ơn đưa em về đó đi mà,em sai rồi em sẽ ngoan nha anh,anh đưa em về bên người đó đi dc k ( A tôi rơm rớm nước mắt)
- Em nghĩ đến nó liệu nó nghĩ đến em k ,tại sao giờ nó chưa đi tìm em đồ ngu ạ ,nó quên em rồi ( a đi ra đóng rầm cửa,nc măt tôi lã chã rơi)
- Người đó k thể đến bởi vì em kb người đó còn sống hay đã chết và dù chỉ cần nhìn người đó khoẻ mạnh em nguyện mất tất cả ....
(N): Tiếng chuông chùa vang lên ....
vua: Ta sẽ ở đây ăn chay niệm phật 1 tháng trong lúc đó thì Tam Hoàng Tử con có thể thay ta nhiếp chính...
Hoàng Hậu: Không dc Thái Tử còn đó người làm vậy sao dc
vua: Ta mệt rồi lui ra đi
Hoàng Hậu: Điện hạ ( gào lên)...
Thái Phi: Thiếp xin vâng ( lui ra ngoài ) người đâu Tam Hoàng Tử đang ở đâu
Quyên: Dạ đang ngồi ở ghế kia ạ ( Thái Phi đi ra Thành đang mặc vest kẻ đỏ ngồi nhắm mắt như thiền vậy dưới những tán lá rơi xung quanh)
- Con trai à điện hạ có lệnh trong 1 tháng nhiếp chính sẽ dành cho con ( Thành mở mắt)...
- Con biết rồi mẹ uống trà đi ( ngồi nghiêm nghị rót trà)
- Mẹ thấy 6 tháng trở lại đây con ít nói hơn trước rất kiệm lời
- Vậy ạ có lẽ mẹ suy nghĩ quá nhiều thôi ( tay đặt tách trà sang đối diện Thái Phi)
- Con có tâm sự gì có thể nói cho mẹ biết ,mẹ sẽ giúp con mà,có phải từ sau khi cô tú nữ đó chết nên con ( ngắt lời)
- Trà này thơm quá sẽ rất dễ ngủ mẹ thưởng thức đi
- Kìa Hoàng Tử con đang tránh câu trả lời của mẹ ( Thành đứng dậy)
- Con có rất nhiều việc phải làm ,con xin phép ( Thành đứng dậy cài khuy áo quay đi lầm lỳ)
Quyên: Giờ phải ra sân bay để đi Pháp,sau đó tiếp đại sứ Hà Lan và...
- Được rồi cứ theo lịch mà làm ( Thành bước lên xe thấy Thái Tử ngồi sẵn trên xe đang rót rượu)
Thái Tử: Em trai chúc mừng em chết đi sống lại thành công ( Thành nhếch mồm)
- Tao cũng chúc mày giết người thành công cạn ( Thành cầm ly rượu gõ vào ly Thái Tử rồi uống hết) yên tâm đi xe tao không có rượu nào có độc đâu ( Thái Tử tu ,Thành cười nhẹ) nhưng tao quên chưa bảo mày ly nào cũng có độc
Thái Tử: Cái gì mày dám

Đọc tiếp Chap 14 truyện Lệ Hải Đường