Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Tháo Chạy chương 76. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tháo Chạy chương 76. Hiển thị tất cả bài đăng

3 thg 5, 2017

Tháo Chạy chương 76 - Đọc Truyện của TG Huyền Thu

Đọc truyện Tháo Chạy chương 76 của tác giả Huyền Thu

Có phải giây phút anh đi lướt qua tôi vô hồn thật sự có cảm giác đau nhói tim rất khó chịu,anh ta không thích tôi,có phải em chỉ cần đứng im thê này nhìn anh đi xa khuất thì 1 ngày nào đó anh sẽ yêu em phải không,em đang tự cố nghĩ rằng anh đang yêu em dù chỉ 1 chút thôi không được sao????tôi tự cười xe đến vệ sỹ mời tôi lên xe

Chi: Giờ thì chị thật sự muốn em biến mất ở đây em là kẻ thừa thãi mà thôi...ý của anh Sơn muốn em đẻ rồi sẽ cho em 1 khoản tiền anh ý đã từng nói với chị như vậy,chị rất tiéc khi phải nói với em rằng chị không phải không sinh được mà chị cần mang thai đúng lúc em ạ ( chị ta cười cười )...tôi nhìn Chi rồi cười
- Chị thật đáng thương ,những trò hèn hạ này sẽ k kéo dài được lâu đâu,chị đang mất tự tin nếu anh ta yêu chị anh ta đã k cần nhờ đến tôi để sinh con 
- là 1 công cụ để anh Sơn dùng thì đúng hơn chị đâu có hèn chị đang chờ em định làm gì để dc ở lại bên cạnh Lão Đại ,còn chị k cần sinh con k cần làm gì chỉ việc hưởng thụ tình yêu người đó dành cho mình ,chỉ vậy thôi...( chị ta đi qua hẩy vai tôi)...
Vệ sỹ: Phu nhân mời lên xe ( tôi lẳng lặng đi lên xe...về toà nhà không thấy cô Hậu đâu tôi hỏi mấy chị giúp việc ở đó)
- Cô Hậu đâu rồi ạ 
- Cái này do cô Hậu là người hay mua tránh thai cho phu nhân nên bị mang đi rồi ạ ( tôi vội vàng chạy ra ngoài vệ sỹ cản)
Vệ sy: Ông chủ có lệnh phu nhân k dc ra ngoài nửa bước 
- Vậy cô Hậu bị đưa đi đâu rồi các người trả lời tôi đi
- Cô ý sẽ bị xử phạt theo đúng quy định
- Tôi sai cô Hậu đi mua mà k liên quan đến cô ý ( tôi rút máy gọi cho anh ta liên tục k bắt máy tôi nhắn tin rất nhiều nhưng anh ta cũng không trả lời)...phải làm sao đây ...ngồi chờ đến tối anh ta cũng k về ...đến khi tiếng anh ta đạp cửa vào phòng khiến tôi giật mình quay lại...anh ta nhìn tôi rồi vội lảng mắt sang chỗ khác...tôi chạy ra giữ tay anh ta,a ta bỏ áo 
- Để tôi làm giúp anh ( a ta gạt tay)
- Tránh xa tôi ra ( a ta nói ra toàn mùi rượu ) 
- Anh k uống dc rượu mà ( a ta cười như kẻ điên) cô Hậu lỗi ở tôi xin anh đừng hại cô Hậu dc k? ( a ta kéo tay tôi thang máy đi xuống hầm)...dưới này rất tối anh ta đẩy vai tôi ý muốn tôi bước lên phía trước đi dc 3 bước tôi quay lại ánh sáng bật lên...cảnh trước mắt tôi là cô Hậu khuôn mặt biến dạng,máu ở áo chảy ròng xuống cô đã bất tỉnh họ vấn trói ...tôi ôm mồm chạy tới ôm cô
- Cô ơi tại con ,con xin lỗi cô cô ơi cô tỉnh lại nhìn con với ( tôi sờ tới đâu máu chảy tơi đó khắp nơi có vết cứa)...tôi với tay tháo trói tay cô Hậu ngã xuống sàn ...tôi ôm cô khóc hết nước mắt...lỗi của con mà con sai rồi cô ơi ( tôi đứng dậy chạy đi gọi người thì bụp điện tắt tôi va vào a anh ta )
- Nhìn thấy chưa vì cô đấy tôi sẽ giết hết nhà bà ta ( a ta xoay đầu tôi lại nhìn cô Hậu) nhìn đi cứa đến đâu bà ta có lẽ đau đớn lắm ( tôi rơi nc mắt lã chã) 
- Anh hãy tha cho cô Hậu tôi xin anh ( tôi quay lại nc mắt rơi rồi quỳ xuống chân anh ta) đó là lỗi của tôi,tôi thật sự k muốn sinh con rồi phải rời xa anh và con tôi thật sự xin lỗi tôi kb anh lại muốn có con đến vậy,,,( a ta k nói gì lẳng lặng quay đi)...hãy cứu cô Hậu nếu k tôi cả đời sẽ k bh có thể quên dc vì tôi mà ai đó bị thế này
- Ai đó ở đây là ai là cô Hậu vậy còn tôi cô có bh hiểu tôi nghĩ gì không ( a ta nắm chặt tay quay đi) chữa trị cho bà ta dốt lại...( a ta nói vang lên dưới hầm đám đệ bên ngoài cúi đầu)...1 tháng sau tối hôm đó anh ta k về nữa ...tôi vẫn đi học bình thường...Đến lớp học tôi học khá nhanh nên dc thăng lên cấp nâng cao hơn được đi trang điểm cho người khác 
Jessica: Lê hôm nay đến trang điểm cho mẹ mình nhé hnay kỉ niệm ngày cưới bme mình
- Uk mà sao cậu k làm tự tin lên chứ
- Mình trang điểm k đẹp bằng cậu mà tối nay nhé 
- Mình k dc đi tối
- Vậy tan học đi luôn thì dc chứ
- Uk quyết định vậy đi ( tan học tôi k lên xe buýt về nhà như mọi lần mà đến nhà Jc ,JC cũng có bạn trai mới dễ gần và tốt bụng)...đến nhà JC 1 gia đình bình thường k giàu có nhưng đầy ắp tiếng cười
JC: Mẹ Lê bạn con hay nói với mẹ đó cậu ý make up đẹp hơn cả cô giáo đó ạ
- Đừng nói quá mà
Mẹ JC: Con bé suốt ngày nhắc đến con thôi nói con tốt bụng hiền và makep up rất đẹp 
- Vâng cũng bình thường k như JC nói đâu ạ
- Cháu khiêm tốn quá 
Jc: Mẹ ngồi đi để cậu ý make up ( tôi trang điểm cho mẹ jc chợt nhớ đến mẹ tôi ở nhà,tôi xa mẹ đã bao lâu rồi đến nỗi k còn nhớ nữa)...thấy Jc chọn váy cho mẹ tíu tít khiến tôi chạnh lòng cảm giác nhớ nhà trào dâng...
Jc: Cậu đi ăn vs nhà mình luôn nhé 
- À thôi mình phải về ông xã chờ ở nhà 
- Uk vậy về nhé( tôi chào rồi ra về)...ra đến bến xe buýt tôi ngồi gọi cho mẹ thấy mẹ ho
- Lê à con sao gọi giờ này vậy con
- Con nhớ mẹ ( tôi bịt mồm để k lên tiếng nấc) 
- Mẹ cũng vậy con ạ ( mẹ họ hơn )
- Mẹ sao vậy mẹ 
- Uk ốm mấy hôm nay con ạ 
- Bố có khoẻ không ạ
- Bố khoẻ bông khoẻ mn đều khoẻ con ạ
- Vâng vậy mẹ ngủ đi con cúp máy đây 
- À Lê này con có ,à thôi
- Sao vậy mẹ
- thôi con ạ mẹ cúp máy đây ( lúc cúp máy vẫn thấy mẹ ho)...tựa đầu vào bến xe tôi tự dưng nhớ nhà...ở đây con k có ai cả mẹ ạ con cô đơn lắm ( thấy chiếc xe bên đường nhìn quen quen nhưng do đang mưa nên k thấy rõ điện thoại reo lên là Sơn khiến tôi ngạc nhiên,tôi vội alo) 
- Alo ạ 
- 5p có mặt tại nhà ( tôi chưa kịp trả lời a ta cúp máy)...xe buýt đến lấy cặp che đầu tôi chạy lên xe buýt...ngồi trên xe tựa đầu vào kính mưa rơi hắt vào cửa kính...cảm giác mưa hôm nay khiến tôi vui hơn tôi hà hơi lên kính vẽ hình trái tim và chữ S ở giữa xong lại xoá xoá ...thấy chiếc xe đen đi bên cạnh song song...tôi lầm bầm ...ước gì người ngồi trong đó là anh có thể nhìn thấy tâm trạng tôi lúc này,dù chỉ là 1 cuộc điện thoại thôi nhưng tôi rất vui anh biêt không...xuống xe tôi chạy rất nhanh về nhà người ướt sũng ...người làm chạy ra đưa khăn cho tôi...
- Ông chủ về chưa chị
- Về rồi thưa phu nhân,phu nhân cố xin nhé
- Vâng em nhất định sẽ xin được ( xin cho cô Hậu được tự do )...tôi cầm khăn lau đầu đi lên phòng người ướt sũng thấy anh ta đang trong nhà tắm...tôi đinh gõ cửa rồi lại thôi...tôi về rồi ( tôi nói vọng vào)...a ta mở cửa ra khiến tôi giật mình đầu tóc tôi ướt sũng...tôi cúi đầu anh ta đi lướt qua k nói gì ...đi tắm thay đồ mùi hương của anh ta vẫn ở trong nhà tắm...mùi của anh ta đăc trưng thật thơm nhẹ nhàng...tôi cười 1 mình...xuống sảnh anh ta đang ăn tôi ngồi xuống ng làm mang đồ ra rồi nháy tôi ...
- Anh về khi nào vậy ( a ta nhai và k trl) tôi muốn nói về việc ( a ta buông dĩa mạnh khiến tôi sợ ,tôi k nói gì nữa)
Thomas( thư kí) : Vụ bến cảng ở Thượng Hải có vẻ như đang k xuôi ạ ( a ta lầm lỳ) bên đó họ k nghe với số tiền đó ạ 
- Giết nó đi tao k thích nói quá 3 lần cơm k ăn nó thích ăn cái khác sao ( a ta cười nhéch mồm khiến tôi sợ hãi)
Thomas: Nhưng đó là người của Hắc Bang 
- Nó phản chủ nó tao giết hộ có gì sai ?( Thomas cúi đầu ,tôi uống ly sữa rồi đứng dậy vì k muốn nghe nữa)

Đọc tiếp chương 77 truyện Tháo Chạy của Nguyễn Huyền Thu

Mời bạn đọc xem danh sách chương truyện THÁO CHẠY của tác giả Huyền Thu

Nguồn: Huyền Thu