Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường. Hiển thị tất cả bài đăng

20 thg 7, 2017

Chap cuối truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap Cuối: Lệ Hải Đường 🌺🌺🌺

Trong buổi tối kinh hoàng đó nỗi ám ảnh về em gái mình bị chết cháy ngay trước mặt,bởi chính người mình yêu...sự dăn vặt đau khổ trong tôi có lẽ sẽ chẳng ai hiểu thấu....
- Trà ...trà ơi tại sao ông lại làm thế đồ ác quỷ ,tại sao ông lại hại em của tôi con bé sai ở đâu ông nói đi,ông đâu rồi tại sao ( tôi hét lên)...Thành đứng phía bên kia đường nhìn sang ông ta đấm vào cột điện...
(N): Khốn kiếp ta không còn cách nào khác ...( Tiếng HĐ rên la bên đường khiến Thành bối rối)
Quyên: Tiểu nhân sẽ thu dọn và sẽ nói rõ cho cô HĐ hay rằng em gái cô ý thật ra không còn là con người nữa
- Đưa cô ý về thay ta ,giờ có lẽ chúng ta sẽ khó đối diện lúc này ...
- Tiểu nhân hiểu điện hạ ( Thành quay đi nhưng chợt dừng lại ông ta nhăn mặt khi thấy HĐ kêu gào trong đau đớn)...
Tôi thấy đống tro tan biến liền tìm xung quanh thấy Quyên đứng sau ,...
- Cậu cứu em tôi đi dc không,tôi sẽ nợ ơn cậu suốt đời...
- Em gái cô đã k còn từ lâu rồi,người bị đốt cháy là Hoàng Hậu điện hạ đã để cô ta sống nhưng cô ta lại chạy đến đây chờ thời cơ hại cô...
- Anh nói chuyện nhảm gì vậy đó là em tôi,chính mắt tôi nhìn thấy các người mau trả em lại cho tôi đi ( tôi tóm áo Quyên rồi ngất lịm)...Tiếng anh và chị dâu gọi
Tùng: Dậy đi ngủ mãi vậy con bé này ( tôi bật dậy mặt anh và chị thản nhiên)
Liên: Đang có bầu mà sao k chịu khó dậy sớm ăn chứ em ...
- Trà đâu rồi anh nó về chưa
Tùng: Trà nào em nói gì vậy
- Trà em gái chúng ta mà sao anh quên vậy
- Em sao vậy chúng ta nhà chỉ có hai anh em thôi ,mau dậy rồi ra ăn sáng đi ( tôi vò đầu Quyên từ trong cửa đi ra )
Quyên: Em gái cô vốn chỉ là 1 đứa bé ở bên đường được nhận nuôi mà thôi,bố mẹ cô chết chính vì nó đã sai khiến trí óc của bố cô nếu không tại sao họ lại tự đâm nhau như vậy được,hơn nữa Như Ý luyện ma thuật đã từ lâu rồi cô ta thấy trước được điện hạ sẽ gặp và quen cô nên đã cố tình để con bé đó ở lại đây chi có điều cô ta luyện k đúng cách tà ác nhiều hơn phần thuật ngươi hôm qua k phải là em gái cô hãy hiểu cho điện hạ
- Các người hãy tránh xa tôi ra,nếu sự thật có là vậy thì tôi tin đứa bé đó nó thật tâm làm em gái tôi,nó chưa bh có ý hại tôi cho đến ngày tôi gặp anh ta ,tất cả là sau khi tôi gặp anh ta,tôi đã phải trả 1 cái giá quá đắt chỉ vì 1 ng đàn ông ...
- Hãy hiểu cho điện hạ người chỉ tiêu diệt cái ác mà thôi...
- Vậy anh ta k ác sao,các người giết em tôi rồi khiến anh tôi và tất cả quên đi rằng chúng tôi đã từng có 1 đứa em sống bên nhau từ tấm bé hãy nói với ông ta từ nay về sau chúng tôi cắt đứt mọi thứ
- Kìa cô nói linh tinh gì vậy mau rút lại lời nói đó đi
- Và nói với ông ta rằng sai lầm lớn nhất của đời tôi chính là gặp ông ta sẽ k thể như trước được giờ trong lòng tôi là sự khinh bỉ về 1 con người tàn độc ...
(N): Thành đang ngồi ở chính điện nhắm mắt nghe từng lời nói của HĐ ông ta chợt ôm tim ngã khuỵ...Ta trong lòng em thât sự tàn độc đến vậy sao???...( mặt đất nứt đôi khi Thành đấm tay xuống nền) ...
Quyên: Điện Hạ đã nghe rồi ạ
- Phải tạm thời trong thời gian này hãy để cô ý suy nghĩ cho kĩ
- Tiểu thư thật hồ đồ k bh hiểu tâm ý của điện hạ chỉ vì 1 con yêu nghiệt ...( Thành ngồi bịch trên ngai vàng ông ta như 1 kẻ hồn lìa khỏi xác rồi nhìn xa xăm)
- Anh biết tại sao em luôn u buồn,và thường suy tư trong những chiều buông,em muốn xa anh phải không ?...tôi để em xa tôi vì tôi sợ bên tôi em khóc nhiều hơn ...tại sao chúng ta lại k thể dc 1 phút yên bình ...tại sao ...
Tôi dọn dẹp đồ đạc viết giấy lại cho anh rằng tôi về nhà ck nhưng tôi đang bỏ trốn và dù có không trốn được tôi cũng vẫn muốn đi...chỉ cần đi xa là được...tôi đã mang thai ở tháng thứ 7 trong người k có tiền liền đi xin bán khăn và vòng ở chợ sinh viên...tối về lại rửa bát phụ đã qua 1 tháng...tôi ở nhà trọ cùng với mấy người lao động 15 ng trong 1 căn phòng 20m...càng ngày tôi càng chậm hơn vì bụng to...tôi làm luôn chân tay để quên đi nỗi ám ảnh về Trà đã không còn và quên đi người tôi yêu rất sâu nặng yêu bằng cả con tim mình,lý trí vẫn không thể lấn át hoàn toàn trái tim...
- Hải Đường rửa nhanh lên thiếu bát dùng rồi
- Vâng xong ngay đây ạ ( tôi bê 1 đống bát nặng mồ hôi nhễ nhại)...
(N): Thành đứng từ trên nhìn xuống HĐ đang cặm cụi làm việc...ông ta với tay rồi lại rụt lại...
- Ta phải thế nào với em mới được đây ,ta buồn lòng đến thế nào em biết không???
Tôi làm việc rồi chủ quán nói tôi sắp sinh nên bảo tôi nghỉ
- Từ mai cô tuyển người mới rồi cháu cũng về nghỉ đẻ đi cô thấy cháu làm mà mặt xanh xao lắm,bầu bí phải thoải mái đẻ con mới khoẻ được..
- Vâng vậy cháu cám ơn cô đã giúp đỡ
- Có gì đâu trước là hàng xóm cô thương hoàn cảnh của cháu mà...cô lên nhé khi nào sinh khó khăn đến gặp cô...
- Vâng vậy cháu về đây ạ ( Hai bàn tay tôi bị nứt vì dùng nước nhiều)...đi bộ lach bạch về phòng trọ,phòng chật tôi thì bầu to nên cảm thấy khó thở...nhưng rồi mệt nên cũng ngủ lịm đi....
(N): Thành đi tới bế HĐ đi về Hoàng Cung ông ta nhìn hai bàn tay rỉ máu của HĐ rồi lấy thuốc xoa vào ngón tay HĐ
- Nếu em hận tôi ra sao cũng được chỉ xin em đừng hành hạ bản thân mình ,dc k em ( Thành vuốt tóc HĐ ông ta rơi nước mắt) ta xin lỗi ,thật sự xin lỗi em ( HĐ mở mắt thấy Thành liền hét lên)
- Ai cho anh đến gần tôi ,tránh xa tôi ra ( giật tay khỏi tay Thành)
- Ta ...ta muốn nói rằng ta nhớ em
- Đừng nói câu đó tôi ghê tởm ông,ghê sợ nhân cách tàn độc của ông hãy tránh xa cuộc đời tôi ra kể từ ngày gặp ông tất cả tương lai của tôi sụp đổ tôi muốn sống như người bình thường ông hiểu không ( Thành đổi sắc mặt)...tôi đã ước rằng ngay từ đầu ông đừng nên yêu lầm tôi chỉ là nhầm lẫn vậy mà ông lại yêu tôi thật,chỉ có ông yêu tôi thôi còn tôi chưa bao giờ yêu ông 1 cách trọn vẹn đó là lời thât lòng ..
- Quyên đưa cô ta đi ( Quyên lao vào)
Quyên: Cô mau xin lỗi điện hạ đi
- Sao tôi nói đúng quá à,nếu có cơ hội làm lại cuộc đời tôi sẽ lấy 1 anh thanh niên với 1 cv bình thường ,đâu phải là 1 hoàng tử rồi lại là 1 hoàng đế cao sang như ông
Quyên: Cô mau xin lỗi điện hạ nhanh lên ( Thành quay đi)
- Ta k muốn gặp lại cô ta nữa đưa cô ta đi
Quyên: Điện hạ làm tất cả vì cô sao cô lại nói vậy dc ,phải sao mới được đây
- Khi nào ông ta chết tôi sẽ suy nghĩ về việc có tha thứ hay là không ( Thành quay lại nhìn HĐ)
- Đó thật sự là ý muốn của cô,đối với cô tôi là gì
- Chẳng là gì
Quyên: Trời ơi chuyện gì thế này ( Quyên kéo tay HĐ ra ngoài)...Thành đứng nắm chặt tay nhắm mắt...dường như ông ta đang kiềm chế cơn thịnh nộ của mình...
Tôi giật tay Quyên
- Bỏ ra đi hãy nhán vs ông ta đừng đến tìm tôi nữa
- Cô sai lầm lớn rồi đấy HĐ đừng để 1 mai hối hận...
- Tôi sẽ k hối hận vì những gì tôi nói tất cả đã kết thúc rồi ...( tôi quay đi nc mắt lã chã nhưng gạt vội) chúng tôi k thể ...1 tháng nưa trôi qua ông ta k đến tìm tôi đúng như lời tôi nói...tôi vừa giặt xong đang phơi thì đau bụng...có lẽ sắp sinh rồi ...tôi vội vã vào nhà lấy chiếc làn đã chuẩn bị và được 1 chị công nhân đưa đi
- Để chị đưa đi khổ thân cố lên ...
- Cám ơn chị em đau quá ( tôi nhăn mặt)...
(N): Thành đang ngồi câu cá Quyên ra báo cáo
- Cô ý sắp sinh rồi ạ ( nhìn xô cá k có 1 con nào)
- Quyên này nếu ngươi là ta lúc này ngươi sẽ làm gì?
- Tiểu nhân sẽ đến đón tiểu thư và con về ạ
- Theo ngươi ta đi có ổn không?(hỏi đăm chiêu) cô ta nói k cần ta ,k thích ta vậy ta đến đó để làm gì?
- Cái này...tiểu nhân
- Từ nay k cần báo cáo về cô ta nữa ,hãy để cô ta ở yên trong quá khứ đi...( biến mất)
- Ngươi nói vậy liệu người có làm được k?
Tôi nhâp viện khi đã vỡ ối ...cơn đau dữ dội các bác sỹ láo nháo tiếng dao kéo...tôi cắn chặt miếng khăn rồi bắt đầu dặn...cố lên sẽ k sao đâu con của mẹ cố lên con...tiếng oe oe khi tôi đã thấm mệt nằm vã mồ hôi nhễ nhại...họ bế đứa bé lên gần môi tôi...
Bác sỹ: Con gái 3kg5 ( tôi cười rồi dụi đầu vào con )
- Cám ơn vì con đã đến bên mẹ ....( HĐ đâu hay Thành đang đứng ở ngay cạnh anh ta đang đỡ tay đứa bé cùng với HĐ)...
Thành: Cám ơn cả 2 ( ông ta sờ lên môi con rồi cười nhạt)...2 năm trôi qua con của tôi đã được 2 tuổi ,tôi đã cố gắng mở 1 quán bánh nhỏ ...
- Công chúa của mẹ đâu rồi bác Tùng nói sẽ về thăm 2 mẹ con ta bây giờ đấy ( con bé gọi mẹ rồi đi lật đật đáng yêu tôi thơm con ) mẹ yêu co nhất trên đời luôn ...( Tùng mở cửa)
Tùng: Bác về đây rồi có quà cho Bông này
Liên: Hai mẹ con thế nào có liên lạc gì với bố nó không ( anh tôi đá chân) à chị hỏi thôi k có ý gi đâu
- Không sao bọn em thôi lâu rồi mà giờ em quên hết rồi
Tùng: Có thật là quên rồi không ( tôi lảng)
- Bin ơi ăn gì để cô lấy ăn bánh dâu nhé cô mới làm đấy ( anh tôi thở dài)...Tối đến dọn dẹp xong tôi và anh tôi ngồi bên hiên ...
- Bông ngủ rồi à
- Vâng con bé ngủ rồi
- HĐ này em đã bh nghĩ con em lớn nó sẽ hỏi bố nó ở đâu thì em sẽ nói sao?
- Em sẽ nói bme k hợp nên chia tay
- Thế nhưng đến chính anh còn kb bố của Bông đến từ đâu thì khi con bé muốn tìm thì em có đưa đi đươc k?
- Không đâu em sẽ lựa lời nói với con, con bé sẽ không hỏi đâu ?
- Cậu ta còn sống không?
- Em cũng không biết chỉ biết rằng nơi ông ta ở rất xa nơi đây và em cũng k muốn gặp lại nữa ...( nói xong đi vào phòng nhìn Bông tôi xoa trán con) mẹ xl đã k để con có dc hp trọn vẹn ,mẹ xin lỗi con...
(N): Thành đóng cửa tu luyện 2 năm k bước chân ra cửa mọi việc giao cho Quyên lo liệu...hôm nay Quyên đứng chờ Thành vừa bước ra khỏi cửa Thành lầm lỳ nhìn Quyên
Quyên: Điện Hạ vạn an ...
- Mọi việc vẫn ổn chứ
- Tất cả cv người giao tiẻu nhân đã cố gắng hết sức hoàn thành rồi ạ ,hnay là ngày tuyển tú nữ hậu cung đã trống lâu rồi các quan nói nếu Hoàng Hậu cáo bệnh lâu vậy thì nói lập hậu mới
- Vậy à cứ tiến hành theo ý họ đi ,tú nữ năm nay chắc xinh đẹp lắm đây ( Ông ta cười nhếch mồm)...các tú nữ đang múa hát trước mặt vị Hoàng Đế uy quyền nhưng dường như tâm trí ông ta chưa bh chú ý
Quyên: Điện hạ chấm ai chưa
- Ngươi quyết là đươc ( đứng dậy bỏ đi) ...
- Điện hạ vậy tại sao người k đi đón
- Câm miệng đón ai ?
- Dạ đón Hoàng Hậu trở về ( Thành khựng lại)
- Quên chuyện đó đi ...( biến mất)
Tôi đang chơi với con ở sân chơi thì con bé đòi mua kẹo bông...con vừa đứng cạnh mà quay ra đã k thấy...tôi hoảng loạn...
- Bông,bông ơi ( dòng người ngày 1 đông hơn) bông ơi con của mẹ Bông ơi ....
(N): Thành trong bộ vest đen lịch lãm đeo cà vạt đen đứng trong sân chơi nhìn xung quanh như tìm kiếm HĐ...mình cảm nhận cô ý đang ở đây mà...đâu rồi nhỉ ( Thấy HĐ đang chạy ngó nghiêng ông ta chỉnh đốn trang phục rồi thở dài)...hôm nay ta nhất định phải nói ...ta nhớ 2 mẹ con em ( ông ta vừa đi vừa lẩm bẩm)...thấy HĐ ông ta lấy hết dũng khí với tay
- Ta đến rồi ( HĐ quay lại nước mắt lã chã Thành ngạc nhiên) cô sao vậy
- Con của tôi bị ...bị lạc rồi làm ơn kiếm con bé vê đây đi ,ông hãy làm ơn ...( Thành đổi sắc mặt nhắm mắt ông ta cảm nhận con của mình)...
- Đi thôi thấy con bé rồi ( Thành nắm tay HĐ chạy trong dòng người đi ra chỗ con của họ,HĐ nhìn Thành rồi thở nhẹ)...Thấy con bé đang ngồi xem đấu chuột hai người họ thổi phù nhẹ nhõm ( HĐ lao tới ôm con chợt chị hàng xóm cười)
- Sao con đi đâu vậy làm mẹ lo
- Chị bảo cho bé Bông ra đây xem chuột em k nghe thấy à
- vậy ạ em lúc đó mải xem quay kẹo nên k nghe thấy
Thành: Mẹ còn mải chơi hơn con đấy
Hàng Xóm: Anh này là ( Thành bế Bông cười tươi)
- Tôi là bố bé mới đi xa về
- Ôi tôi nhìn đã ngờ ngợ rồi giống nhau quá giờ thì biết bé Bông xinh giống ai rồi ( tôi k kịp phản ứng)...đi bộ về bé Bông ngủ trên vai Thành
- anh đi đâu tận 2 năm vậy
- Cô nói k cần tôi và k muốn tôi xuất hiện còn gì
- Tôi nói vậy nhưng chí ít anh phải đến thăm con chứ
- Chăng phải tôi đến rôi sao ( nhìn nhau tay chúng tôi cầm kẹo bông dưới con quay khổng lồ nhìn nhau tôi quay vội đi)
- Anh đi đươc rồi
- uk tôi sắp lập hậu mới ( tôi quay lại mặt ông ta thản nhiên) cô cũng phải sớm tìm cho mình 1 nửa mà cô càn tìm
- Vậy anh đi luôn đi ( tôi giằng con ông ta gạt)
- Con chung mà tôi có quyên bế con mình,ở đây tôi có thể k là vua nhưng tôi là cha của con cô ( ông ta nói vậy tôi thấy nhẹ lòng)...đi bộ về nhà ông ta ngó nghiêng
- Ông nhìn gì
- Ở đây hơi nhỏ con tôi có thoải mái không?
- Nhỏ nhưng đầy ắp tình yêu thương là được mà đâu cần như hoàng cung rộng lớn nhưng lạnh lẽo vô vị ( ông ta cười tôi liếc mắt ý về đi)
- Khách đến cô mời gì đi chứ cứ chia tay là đối xử lạnh nhạt vậy à ,tôi ăn bánh đấy ( chỉ bánh kem hình mặt cười tôi làm)...
- Anh ăn xong thì đi đi ( tôi đi vào dọn dẹp giặt giũ)...thấy bên ngoài yên lặng tôi chạy ra không thấy ông ta đâu nữa ( tôi vội vã chạy ra bên ngoài giữa ngã tư đường k 1 bóng người)...ông đi thật rồi sao,ông k nán lại dù chỉ 1 chút hay sao..( tôi hoảng loạn tay vẫn cầm chiếc khăn đan định đưa cho ông ta)...vừa quay lại thấy ông ta lầm lỳ đứng nhìn tôi....
- Tôi nhớ em còn em thì sao ,em có khi nào nhớ đến tôi không ( tôi mếu máo)
- Nhưng em k thể quên được những gì anh làm với Trà
- Ta làm tất cả vì em hãy vì con mà về bên ta đươc không em ,giờ thì em đứng đây ta sẽ đến bên em ( Thanh chạy như 1 ng bình thường tiến tới ôm tôi)...rất nhanh tôi tựa đầu vào lòng Thành khóc như chưa bao giờ đươc khóc) ta chờ lòng em nguôi và sẽ đến đón em,ta chưa bao giờ nói sẽ từ bỏ em ta nói nhất định sẽ làm...( Hôm sau là sinh nhật HĐ)...
Thành: Bé Bông chúng ta về nhà thôi còn là công chúa thật sự đấy ( con bé bi bô k hiểu)
- Anh này sau này anh hãy từ bỏ ma thuật vì mẹ con em nhé ...
- Ta đã bỏ rồi 2 năm ta đã lược bỏ giờ chỉ còn tà thuật lành mạnh trong tâm ta mà thôi
- Thật vậy ạ ( tôi cười tươi)
- Ta sẽ làm tất cả vì em ( Thành hôn chụt lên môi tôi)...trở về thế giới đó nhưng nơi Thành đưa tôi đến là nhà bố mẹ
- Đây là
- Họ nhớ em lắm đấy ( tôi chạy ra vườn vải rồi nhìn thấy bố mẹ đang hái vải )
- Bố mẹ ( thấy tiếng tôi ông bà rơi bụp chùm vải)
Mẹ: có phải con bé về không?
Bố: Tôi nghe nhầm k bà ( tôi chạy đến ôm họ)...
Mẹ: đúng rồi con bé này sao cứ bỏ đi hoài vậy có biết chúng ta lo đến thế nào không? 2 năm qua k có tin tức cũng may điện hạ dặn Quyên nên thi thoảng cậu ta cũng nói con đã sinh con vậy cháu của mẹ đâu ( Thành đặt Bông xuống con bé chạy lonton ra bme ôm Bong khóc trong vỡ oà)...chợt có tiếng ai đó gọi từ trên cây
- Bố mẹ làm gì đấy con ném xuống nhé ( từ trên cây tụt xuống 1 đứa trẻ như Trà con bé nhìn tôi ) ai đây ạ
Bố: HĐ đây là đứa bé mà Quyên đưa tới
Quyên: Đây mới là em gái lúc đầu của cô điện hạ đã tái sinh cô bé vì cô 2 năm qua người đã âm thầm ( tôi k nghe Quyên nói nữa chạy ra bên ngoài tìm Thành) ...
- Anh đâu rồi ( Thành lúi húi trong bụi rồi thò tay ra 1 nắm hoa)
- Chúc mừng sinh nhật vợ của anh ( tôi ôm mồm bật khóc)
- Em xin lỗi đã k tin anh em thât sự xin lỗi
- Có sao đâu đứa bé đó đúng như em nói có lẽ ngay từ đầu nó k có ý hại em vì Như Ý nên mới như vậy nên ta đã ( tôi chạy đến ôm Thành ngã rầm ra )
- Chúng ta đừng xa nhau nữa nhé được không?
- Uk nhất định rồi sẽ k xa nhau nữa ( cung đình tổ chức ngày chúng tôi quay lại)...
Trâm: HĐ ơi tại sao lại xa ta
Cúc: Ta sẽ k buông tay em đâu
- Thôi hai người đừng trêu nữa đi
Trâm: Tin này loan truyền ra khắp nơi rồi điện hạ thật sự yêu cậu lắm đấy
- Uk mình cũng yêu người
- Eo mạnh mồm chưa ( Thấy Trâm nôn oẹ tôi và Cúc nhìn nhau)
Cúc: K lẽ chưa cưới mà đã
Trâm: Vớ vỉn tại điện hạ và cậu trục trăc nên chúng tớ chưa dc ban hôn
- Vậy sao chết vậy có lỗi quá mà cậu có thai đấy à
- Đâu có
- Lại nói dối khai mau mình từng có thai nên đừng hòng qua mắt mình
- Mình hình như có rồi
- Vậy xúc tiến thôi ( chợt Thượng Cung đi vào)
Thượng Cung: Điện hạ đã ban hôn ngay ngày mai tiến hành hôn lễ
Trâm: Điện hạ nhớ đến việc của chúng tôi ạ người thật tinh ý
- Không đâu do Thủ Khoa cậu ta đã đến xin điện hạ ,người có chuyển lời đã để chậm trễ nên mai sẽ tổ chức trong cung cho hai người...
Tôi: Vậy tốt quá rồi Cúc mau đi chuẩn bị thôi ( chúng tôi hồ hởi chuẩn bị cho lễ cưới chạy tất bật)...vui vẻ tết những chiếc vòng hoa cho cô dâu...tối đó khi tôi và Bông đang ngủ chợt có ngươi hôn...tôi mở mắt Thành cười tươi
- Ta xong việc rồi 1 ngày của hai mẹ con sao rồi
- Vui lắm ạ mai mọi người sẽ có 1 ngày thật vui
- Ta đón anh trai em tới đây rồi
- Sao ạ sao lại...
- Anh ta biết anh đã nói rõ mọi việc và thật sự anh k muốn giấu diếm hay xoá trí nhớ của ai đó mãi mãi nữa...
- Vâng em hiểu mà vậy đại ca có mệt không để em bóp vai cho nhé ( tôi bóp vai)
- Có chứ ta mệt lắm trăm công ngàn việc k mệt bằng giải quyết 1 cô gái như em ,đúng là ta có thể giỏi mọi thứ chỉ có trong tình cảm ta k giỏi cũng k mạnh mẽ dc như ta muốn ( tôi thơm má Thành)
- Bởi vì yêu rồi mà lại ( Ông ta bật cười chúng tôi nằm ôm con ngủ ngon lành trong hạnh phúc)...
Hôm sau lễ cưới Trâm đi ra đi vào hồi hộp
- Sao cậu lo lắng vậy bình tĩnh đi nào
- Này trông mình ổn không nghe nói ngoài kia đông lắm mình hồi hộp
- Bình tĩnh nào luôn có mình ở đây là được mà mình sẽ ở bên cậu ( tôi nắm tay Trâm)
- Cám ơn cậu HĐ ,cám ơn cậu nhiều lắm ( Trâm bật khóc)
- Kìa lem hết rồi kìa có gì mà khóc hâm à chúc cậu hạnh phúc nhé ( chúng tôi ôm nhau)...
Ngồi bên trên cạnh ngai vàng cùng Thành và nhìn Trâm bước tới trong bộ áo cô dâu ,tôi ôm tim cười hạnh phúc
Thành: Em vui không?
- Em rất hạnh phúc ( anh trai tôi ở dưới vỗ tay nhìn tôi rồi a khóc) anh em đang khóc có lẽ mừng cho em đã được ở bên anh được hạnh phúc bên người em yêu vậy là đủ ( Thành cười nhẹ rồi dơ tay ban hôn)
- Ta vị vua đời thứ 3 Phục Tam ban hôn cho hai ngươi giăng long đầu bạc,bên nhau trọn đời thiên thu vạn kiếp ...
Trâm: Cám ơn người điện hạ vạn an mãi bên Hoàng Hậu ( tôi nhìn Trâm mà bât khóc trong hạnh phúc tất cả chúng tôi đã dc hạnh phúc rồi sao)...Thành vừa quay lên bên ngoài có tiếng ầm ầm như sấm vang lên mây đen kéo tới đen kịt bầu trời ...từ giữa sân 1 người đàn ông người ngợm biến dạng đôi mắt đen láy đang tiến vào chính cung...bính lính đều bất động khi hắn tiến tới các quan hô lớn
Quan: Bảo vệ điện hạ ( mọi người nháo nhác Thành quay lại)
Thành: Anh trai à ( tôi nhận ra là Thái Tử) anh đang làm gì vậy?
Thái Tử: Tao mới là vua chúng mày nên bảo vệ là tao ( Ông ta đã luyện ma thuật) còn giờ tao sẽ thống trị mọi thứ
Quyên: Điện hạ lùi lại đi ạ hắn rất nguy hiểm người k còn ma thuật k đấu lại hắn được,giờ tiểu nhân đã hiểu nhân từ vs địch chính là giết chính mình,người tha cho hắn nhưng hắn nhất quyết giết người ...
- Ta sẽ lo được đưa Hải Đường đi ra đi nhanh
Thái Tử: Kìa em trai sao lại trốn tránh như kẻ hèn nhát vậy ( Mắt Thái nổi lên đen xì mặt đất rung chuyển)...hắn lao tới trên tay cầm con dao với đầy máu) tao sẽ dùng nó để lọc thịt mày ( hắn lao tới Thành đẩy Quyên sang 1 bên còn tôi lao vào ôm Thành) ...phập...con dao với lời nguyền đâm vào bụng tôi ...Thành hoảng loạn
- Không ...k đâu em sẽ không sao đâu ( Thành đổi sắc mặt tôi nắm tay)
- Tâm tà sẽ k tốt sẽ khiến ma thuật trong anh tái sinh em mong sao
- Im mồm đừng nói nữa ( Quyên nhẩy lên dùng sợi dây dâu trói Thái Tử rất nhanh)...
Thái Tử: Mày sẽ k giết được tao đâu Thành tao sẽ giết mày ...( Thành bế tôi biến mất về Tây cung nơi hoa Hải Đường vẫn đang nở rộ con dao dài vẫn cắm ở bụng tôi mồm máu chảy k ngừng)...
- Ta sẽ kể cho em rất nhiều thứ ta sẽ k luyện ma thuật,nó làm ta tốn thời gian và mất đi lý trí ...ta sẽ ở bên em và con mãi mãi chỉ cần em hứa đừng đi đừng xa ta...( Thành lau máu trên miệng HĐ)
- Yêu thương nếu kiếp này không thành thì hẹn anh kiếp sau,con còn bé anh hãy chăm sóc con em k thể qua khỏi đâu ( Thành khóc gào lên)
- Không ta sai rồi ( khóc nấc nghẹn từng hồi) ta sai rồi ta để lãng phí quá nhiều thời gian k có uất hận sẽ k có hôm nay ta sai rồi HĐ ta xin em ( tôi lau nước mắt cho Thành)
- Đừng khóc hoa ở đây sẽ héo vì nước mắt của anh đấy,anh vì em rất nhiều còn em chưa làm gì được gì cho anh ...chỉ cần còn yêu dù ở đâu cũng sẽ bên nhau
- Không em k dc đi đâu k dc bỏ ta ....( mọi người chạy tới)
Quyên: Các pháp sư đang yểm Thái Tử rồi điện hạ ( Thấy tôi Quyên quỳ sụp) tiểu thư...
Thành: Mau gọi người tới đây Quyên nhanh lên
Quyên: Điện hạ cái này tiểu thư ...( mn Trâm và Cúc chạy tới họ gào lên nhưng bị ngăn bên ngoài)
Trâm: Hải Đường ơi cậu sẽ k sao đâu mà
Tôi: Em đi rồi anh phải hứa rằng nuôi con lớn khôn dậy dỗ con thành người
- Không ta k làm dc đừng nói vậy em sẽ k sao đâu ( thành ôm tôi rồi như kẻ điên mất hồn nói đi nói lại câu đó) ta sẽ nghĩ cách ,sẽ k sao đâu nhất định ...)
- Em yêu người dù ngay từ đầu là định mệnh không yêu rồi lại hoá yêu,nhầm rồi thành thật xa rồi lại quay về cuối cùng em cũng dc ở bên anh rồi ( Thành rơi nc mắt vô hồn còn HĐ buông thõng tay Thành thở mạnh rồi ngắt 1 đoá hoa HĐ gài lên tóc cô) ...
- Còn lại anh,tôi luôn là kẻ chờ đợi em ...người nhẫn tâm là ông trời đã để ta gặp nhau ( Má HĐ nặng trĩu trong lòng Thành) ...và ta như 1 kẻ điên khi yêu thậm chí đến ngày hôm qua ta k nghĩ rằng hôm nay ta phải xa em ...hoa ở đây đang nở rồi hoa Hải Đường như tên của em và nó đang đươc tưới bằng chính nước mắt của ta bởi vì ta yêu em phải sao đây ( Thành bật khóc gào lên đau đớn chiếc khăn HĐ thêu tặng Thành ngày nào rơi ra có câu thơ mà Thành dậy HĐ thêu nó lên đó chiếc khăn bay trong gió với câu thơ):" Nếu gặp và bên nhau đó là số mệnh..Nếu yêu mà xa nhau đó là định mệnh...Thiên Thu vạn kiếp mong bên người"...( Mn khóc trong đau đớn Thành bế Hải Đường ngồi thẳng dậy thanh kiếm dài đoạn còn lại anh ta ôm HĐ đâm phập vào bụng)
Quyên: Điện hạ ....( mn nháo nhác)
Thành: Chúng ta phải bên nhau phải không ,em đã cho tim anh ấm lại rất nhiều lần ...có phải tiền kiếp ta đã gặp em chăng ( Thành ộc máu mồm nhưng vẫn ôm HĐ ông ta giăng ma kết để k ai đến gần ...1 thanh kiếm đâm xuyên 2 người ...giữa những đoá HĐ họ đang ôm nhau để được bên nhau)...ta yêu em HĐ thiên thu hay vạn kiếp ta vẫn mãi yêu em 1 cô gái hồn nhiên ( Thành nhớ lại ngày mới gặp HĐ cùng đi ăn tay nắm tay ....nước mắt anh ta rơi dọc sống mũi...tách...rơi xuống những đoá hoa những cánh hoa héo úa đi)...
Quyên: Điện hạ ( Thành ôm HĐ ngồi tựa gốc cây rồi nhắm mắt)...chợt bà cô đến phá vỡ ma kết ) bà cô sao giờ mới đến bà cô làm gì đi...họ ...
- Bình tĩnh ( bà rút thanh kiếm ra mắt chuyển đen)
Quyên: K lẽ bà mất tích để luyện ma thuật
- Đúng vậy vì ta biết sẽ có ngày này ( Thành vẫn ôm HĐ) họ đã chết giờ thì ta chỉ có thể cứu 1 HĐ bắt buộc phải về thế giới của cô ý thì sẽ cứu được nhanh lên ( Bà cô biến HĐ trở về nhà và anh trai HĐ đã giúp gọi bác sỹ đến nhà)
Tùng: Em tôi có sao k sao mau nhiêu vây
- Ta sẽ làm như vết bị ngã và hãy đưa cô ý vào viện ngay khi có thể ...( bà cô trở về nơi Thành đang năm rồi xoa lên má Thành bà khóc)
- Ta xin lỗi đã đến muộn con k trách ta chứ
Quyên: Bà nói gì vậy
- Ta mới chính là mẹ của Hoàng Đế,khi xưa ta dc vua ân sủng nhưng ta xin người cho ta làm 1 nô tỳ mãi mãi ,nô tỳ thì k thể sinh con được nhưng Thái Phi biết chuyện đã cưu mang và nói ta phải từ bỏ nếu muốn Thành có tương lai...ta đã từ bỏ con trai mình chỉ dám ở bên như 1 ng hầu 1 người thầy dậy tà thuật nhưng ta hạnh phúc khi nhìn con lớn rồi nhìn nó biết yêu...1 cô gái tên Hải Đường và rồi chờ đợi vì thấy có lỗi với cô gái ý nó lại yêu lầm 1 bông Hải Đường khác và giờ kết cục ta nhìn con trai mình chết vì người nó yêu ...
Quyên: Thật sự tiểu nhân rất sốc
- Ta sẽ cứu con của mình,con của mẹ mạnh mẽ lên nào hoàng đế vĩ đại của mẹ ( bà lau máu trên mồm Thành) 1 ng đàn ông thông minh con mẹ cao to đẹp trai lắm ,,,mẹ có cháu rồi mẹ thấy con bé rồi rất giống con...mẹ nhớ Thái Phi nhớ bố con mẹ sẽ tìm hai người họ...đến lúc rồi con trai ạ ( Bà mắt đen ôm chầm lấy Thành mặt đất rung chuyển cơ thể bà như dồn sinh khí cho con trai mình teo dần đi da nhăn nheo lại) con phải hạnh phúc...nhất định nhé con trai...)
3 năm sau...kể từ sau ngày đó tôi được cứu sống nhưng anh tôi nói Thành đã chết,tôi cứ cố phủ nhận nhưng tôi biết nếu còn sống anh đã đi tìm mẹ con tôi...đau đớn nhưng lúc nào cũng nghĩ anh đang đi đánh trận hay đai loại đóng cửa tịnh tâm...tất cả chỉ là do tôi tự nghĩ...
- Anh à anh đón bé Bông cho em nhé ở đây mưa to quá em về k kịp...
- Uk đươc rồi ( tôi đến căn nhà ngày xưa Thành sống bởi vì tôi chỉ có thể cảm nhận hơi ấm của anh qua nơi này mà thôi)...cánh cửa mở ra cây cối mọc um ,,,tôi vẫn đến ngồi trên xích đu này vào mỗi cuối tuần nằm nhắm mắt và nhớ như anh đang đọc sách cho tôi nghe vậy)...tiếng cười của tôi tiếng anh nấu nướng tất cả đang diễn ra ngay trước mặt tôi...tôi cắn răng bởi vì 3 năm qua ngày nào tôi cũng khóc đến nỗi nước mắt k còn...tại sao chúng ta yêu nhau mà k dc ở bên nhau vậy anh...mai con của chúng ta đã lên lớp 1 rồi thật nhanh phải không...con đã hỏi em về anh và em nói anh đi công tác...em k thể nói dối mãi được vì vậy anh hãy quay về đi...em xin anh ( tôi ôm ngực gục xuống chiếc xích đu)...
về tới nhà anh tôi đứng sẵn ở cửa
- Lại xưng mắt rồi kìa sao phải khổ vậy,cậu ta chết đâu phải tất cả là hết
- Anh ý chết do em phải không ,e cần biết k có lý do gì mà anh ý lại chết được
- Cậu ta chết rồi cứu dc em thôi bọn họ đưa về an táng rồi em chỉ biết vây là dc ( tôi ngồi bịch xuống nền cửa)...Hôm sau tôi dậy sớm đưa con đến trường trong ngày khai giảng đầu tiên...
Bông: Mẹ ơi bố bảo khi nào về ạ
- Cái đó có lẽ 1 thời gian nữa thôi con
- Cô hàng xóm nói bố con đẹp trai lắm đẹp như con vậy
- Uk con giống bố nên xinh còn giống mẹ thì lại thành hoa hậu mất ( con bé bĩu môi tôi bật cười)...ôi mẹ quên mua hoa rồi chờ chút ( tôi ghé mấy chỗ đều hết hoa) chết rồi để mẹ đi vòng lên đầu kia vậy con chờ nhé mẹ chạy nhanh lắm ( tôi cứ nói Bé Bông giật tay tôi)
- Mẹ bên kia ( tôi nhìn sang bên kia đường chiéc xe buýt đi lướt qua dần dần phía bên kia...) chú đó vẫy con ( Là Thành đang mặc áo choàng đen vẫn phong thái đó ...chiếc lắc tay của tôi rung lên,tôi lảo đảo)...
- Anh về rồi ( Thành cầm bông hoa dơ lên cười tươi)
- Anh về làm gì ( tôi nhăn mặt khóc giữa đường vì quá ngạc nhiên)
Bông: Mẹ ơi sao thế ( Thành chạy sang)
- Em sao thế Bông cầm lấy con
Bông: Bố đúng bố rồi con biết mà ( tôi vẫn khóc tu tu)
- Thế bây giờ anh phải dỗ em hay con đây ( Thành nắm tay Bông) đi thôi bố sẽ đưa con đến trường ( a ta tóm tay tôi gạt,a ta lại tóm) lại giận dỗi rồi anh đã nói anh về rồi mà ...( Bông nhìn bố mẹ hạnh phúc)...đưa con đến nhập trường nhìn con người lớn chững chạc rồi là bên cạnh còn tên chồng dở hơi cứ biến mất lại xuất hiện đang ngồi ăn nem chua rán..
Thành: Ăn đi em ngon lắm
- Anh k có lời gì à chỉ biết ăn thôi
- K ăn thì làm gì chẳng phải em nói muốn yêu 1 ng bình thường sao giờ anh đã là giám đốc của 1 chuỗi nhà hàng bằng năng lực của anh đấy
- Anh thôi đi đừng đùa nữa ( Tôi đứng dậy Thành tóm tay)
- Anh thật lòng đấy anh đã là 1 ng bình thường để yêu em ( giây phút đó tôi k thể nói dc câu gì)
- Vậy sao phải 3 năm a mới xuất hiện
- À thì sau khi mẹ cứu anh ( kể ...!) anh đã sốc và tư đóng cửa trầm cảm đến hơn 1 năm mới ra khỏi phòng...sau đó anh nhường ngôi cho anh Hai và đến đây đi làm bằng chính sức mình và giờ anh gây dựng đươc rồi
- Xạo anh sao thành công nhanh vậy được ( Quyên xuất hiện)
Quyên: Vì khi đi tôi đã chuẩn bị cho người 5 thùng vàng ( tôi lườm Thành anh ta quay đi ăn nem lảng)
- Vậy mà nói tự lực ( Thành chạy ra chỗ con gái các cô giáo đang hỏi han về bố bé Bông...anh ta hồn nhiên nói chuyện vs các cô)...
Quyên: giờ thì hai người có thể sống bên nhau thât sự rồi người đã dùng thanh kiếm đâm thẳng vào bụng mình rồi ôm cô ( tôi ôm mồm) và giờ tôi đã hiểu yêu là gì ?là hy sinh và có thể chết cùng người mình yêu ...điện hạ muốn là 1 người đàn ông bình thường để yêu cô vì lời cô nói người đã thực hiện...hãy thay tôi chăm sóc Điện hạ
- Còn cậu đi đâu
- Tôi đi Hawai nghỉ mát sang tháng về cv ngập đầu điện hạ giỏi sai còn lười làm lắm ,tôi giờ thêm phục điện hạ ở mảng tình yêu,yêu hết mình cuồng si k toan tinh ( tôi nhìn Thành đang dắt tay Bông vội chạy tới ôm chầm lấy)
Thành: Ô bà xã hnay hơi vui quá,chúng ta về thôi em ....
- K xa nhau nữa anh nhé
- Không xa đâu đừng có nói câu chết nhé em nói thiêng lắm
- vâng em k nói đâu ( Thành cười lau nước mắt cho HĐ)...chợt 1 loạt xe tới hô lớn
- Giám đốc và phu nhân xin mời tiệc ở nhà đã chuẩn bị...
- Thế này mà anh bảo là 1 ng bình thường sao
- Uk thì khí chất anh vẫn còn mà ( tôi lải nhải thành bịt tai bông,bông bịt tai Thành hai bố con quay đi k nghe)....nhưng con đường về nhà tôi thấy hôm nay sao đẹp thế này...gió nhẹ và êm đềm ...( Thế giới bên kia)
Trâm: Mẹ kể cho các con nghe xong rồi ( cả đám cung nữ) đất nước ta có 1 vị vua đã yêu 1 hoàng hậu cuồng si đến vậy đấy,và nơi kia có tên Lệ Hải Đường bởi vì nơi đó khi đàn ông khóc hoa ở đó sẽ chết hết,nước mắt ở đây là của người đàn ông dành cho người ông ta yêu nên hoa ở nơi đó có tên Lệ Hải Đường
- Vậy cô Hải Đường đó giờ chắc hạnh phúc lắm vì có 1 ng yêu đến vậy
- Đúng vậy 1 tình yêu đẹp và tuyệt vời thật ra chiếc lắc tay có trong câu chuyện nó được tạo ra dành cho HĐ và vị vua của chúng ta đã chờ đúng ngươi để yêu đó chứ ( cung nữ vô tay)
- Câu chuyện hay quá ạ ( Trâm gập sách Cúc mang trà vào)
Cúc: Chúng ta dc mời đến nơi xa ăn tiệc có nên đi k nhỉ
- Có chứ phải gặp con quỷ HĐ đó nói cho 1 trận thât sự nhớ quá ...
Tôi trở về bên cạnh Thành nhìn hai bố con chuẩn bị bàn ăn,anh trai và bố mẹ đều dc mời đến...tất cả như 1 giấc mơ
Thành : Lại mơ mộng gì cháy thịt rồi nhanh lên Trâm và mn sắp đến rồi ...
- Anh này em yêu anh
- Ta cũng vậy
Tùng: Thôi cắt diễn sâu quá cháy thịt rồi ( tôi và Thành cười tươi)...và câu chuyện về 1 vườn hoa có tên Lệ Hải Đường ở nơi nào đó xa xa đã lan truyền đến thế giới của tôi...nhìn xung quanh tất cả đã dc ở bên nhau sau bao nhiêu thăng trầm...Tôi nắm tay Thành
- Cám ơn anh thiên thu vạn kiếp
- Vạn kiếp bên nhau chẳng rời xa ta yêu em Lệ Hải Đường....tiếng nhạc tiếng mọi người cười nói gặp nhau vỡ oà...và tôi thật sự đã tìm thấy 1 người yêu tôi bằng cả trái tim,yêu đến thiên thu vạn kiếp...

-  The EnD

Đọc các truyện khác của cùng tác giả:

  1. Đọc Truyện Kiếp Yêu full
  2. Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
  3. Đọc Truyện Đoạn Tim full
  4. Đọc Truyện Chiếm Ngự full
  5. Đọc Truyện Thêm Sắc full
  6. Đọc truyện Hai Chị Em full
  7. Đọc truyện Tôi Đã Sống full
  8. Đọc truyện Tiết Hoa full
  9. Đọc truyện Thả Hồn
  10. Đọc Truyện Tháo Chạy full
  11. Đọc truyện Lệ Hải Đường Full

Chap 22 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 22: Lệ Hải Đường🌺🌺🌺

Bác Sỹ: chúc mừng điện hạ Hoàng Hậu đã có long thai rồi ạ ( Mn vỗ tay chúc mừng) thật là may mắn quá ạ ( Thành lặng yên còn tôi lùi lại k đứng vững)
Thượng Cung: Tiểu thư k sao chứ
- Dạ không tôi nên đi về sẽ tốt hơn ,tôi xin phép ( tôi quay đi chạy 1 mach)
(N): Thành đứng dậy Như Ý kéo tay
- Người k vui ạ
- Vui chứ rất vui là khác ,vui vì em đã có thai đúng như em muốn
- Em chỉ cần có 1 đứa con em thật sự cũng rất vui...em k nghĩ là có nhanh đến vậy...( Thành chống hai tay ghé sát tai như Ý)
- Làm vợ thì sinh con là đúng rồi chỉ có điều đứa bé này là do em cầu xin ta ,,,ta đã làm đúng theo những gì em cầu xin nhưng nó k nói lên bất kì 1 ý nghĩa gì trong lòng ta ( Thành cười nhẹ vỗ vai Như Ý sợ sệt ngồi yên,Vua đi ra ngoài mặt hầm hầm)
Quyên: Hoàng hậu đã mang thai xin chúc mừng người
- Cô ta luyện ma thuật tại sao lại có thai được
- Nghe nói Hoàng Hậu đã ngừng rồi ạ
- Chết tiệt ta đi sai bước rồi,cô ta cầu xin 1 đứa con và ta nghĩ cô ta k thể có
- Hoàng Hậu thật sự muốn ràng buộc vì sợ bị phế đó ạ
- Đó sẽ là sớm hay muộn ta sẽ đưa HĐ nên làm Chính Cung giờ ta đi tìm HĐ đây ( Vua vui vẻ biến mất)...
Tôi về phòng đóng cửa lại run run lao vào tolet rửa mặt...Hoàng Hậu cũng có thai rồi sao ông ta lại lừa dối mình...mình đã quá ngu ngốc tin rằng ông ta chỉ yêu mình mình mà thôi ( Đang nhìn vào gương từ sau lưng tôi giật mình khi nhìn thấy Thành ông ta ôm tôi từ sau)
Vua: Ta về rồi em k ra đón ta sao?( tôi gạt tay ông ta ngạc nhiên)
- Người về đi em k muốn nói gì lúc này...
- Lại giở trò giận dỗi với ta đấy à
- Không có đâu em thật lòng đấy người về đi
- Nói đi có chuyện gì ai bắt nạt em à,nói đi ta sẽ xử nó cho em ( ông ta ôm tôi ngồi vào lòng)
- Hoàng Hậu mang thai rồi ( ông ta buông tay) vậy là người lừa dối em phải không?em đã nghĩ ngươi nói yêu em rồi thì sẽ khác thật k ngờ ...
- Em k có quyên chấp vấn việc ta qua lại với ai
- Đúng vậy tôi k có quyên gì cả vì vậy tôi sẽ rút lui
- Em đừng để ta khó chịu em sẵn sàng buông tay ta nhanh vậy sao
- Do người buông tay em trước
- Đươc cô đừng hối hận ( ông ta biến mất)...
- Đúng rồi đi đi tôi k cần 1 người yêu tôi như thế ,người lừa dối tôi...( Trâm đẩy cửa vào)
Trâm: Sao vậy sao khóc to vậy HĐ ( tôi nằm vật ra che tay lên mắt)
- Ông ta lừa dối mình
- Chuyện gì ,Hoàng Hậu có thai là bình thường mà sao cậu lại vậy
- Ông ta đã làm tim mình đau quá Trâm ơi ,hoá ra đằng sau câu nói yêu mình là 1 trái tim giả dối
- Thật là cậu bình tĩnh lại xem nào,qtrong người yêu ai chứ
- Mình k càn tình yêu như vậy ...
(N): Vua trầm mình dưới bể tắm đén 3 tiếng vẫn chưa thấy lên)
Quyên: Điện Hạ có cần tiểu nhân massage k ạ ( thò mặt xuống Vua vùng lên) ôi hết hồn
- Hoàng Hậu cô ta thật sự có thai à
- Dạ câu này người hỏi thần lần thứ 10 rồi ạ bác sỹ khám ngay tại đó đã cho kết luận
- Thôi im đi ta k muốn nghe
- Điện Hạ qua đêm chỉ 1 lần đúng là thần uy ( Thành nhìn Quyên ôm miệng) tiểu nhân đáng chết...
- Ta muốn trao đổi khi ta đi bình yên cho HĐ k ngờ cô ta quỳ xuống xin ta ,ta nghĩ cô ta đang luyện ma thuât thì k có con ,khốn kiếp cô ta tính toán hơn ta nghĩ ( Thành đập tay xuống nc)
- Tiểu thư HĐ chắc có lẽ giận ngài
- Cô ta muốn buông tay ta ,mà thôi buông thì buông ta đâu cần ( lại chìm xuống nc)
- Người cứ nói 1 kiểu hành động lại ngược lại,người sợ cô ý giận thì có ...
1 Tuần trôi qua chỗ nào vua đi qua tôi đều tránh đi đường vòng,,,hôm nay chạm Hoàng Hậu trên cầu tôi cúi đầu đi qua...
- Hải Đường tên ngươi luôn là cái tên đẹp ( tôi quay lại bà ta đưa 1 quả đào)
- Ăn đi ta tự tay đi hái đấy thấy ngươi tái xanh đi rồi
- Tiểu nhân k ăn đào ( Cung nữ của HH quát)
Cung nữ: Láo toét HH tặng mà ngươi từ chối
Như Y: ai cho ngươi to tiếng ,k ăn cũng có sao mỗi ng 1 sở thích ( Bà ta cắn miếng đào tôi chợt buồn nôn liền ôm mồm oẹ ,bà ta thay đổi sắc mặt cầm tay tôi) tại sao ngươi lại nôn
- Do rối loạn thôi ạ ( Bà ta cầm tay bắt mạch rồi thở mạnh lảo đảo) ...
- Người đâu bắt ả lại 1 cung nữ lại chửa hoang lôi nó đi
- Tiểu nữ k có thai HH hiểu nhầm rồi ạ
- Ta sẽ giải quyết nghiệp chướng này giúp ngươi lôi nó đi thật kín đáo ( tôi rơi chậu đồ )....bà ta cho ng bịt mồm kéo tôi đi ...( Thấy Tiên nhìn thấy tôi dùng ánh mắt cầu cứu)....Trâm và Cúc đi tìm HĐ liền gặp Tiên
Trâm: Có thấy HĐ đâu k
- Không sao lại hỏi tôi ( Tiên ấp úng gào lên)
- Ô kb thì thôi sao phải gào lên như thế
- Ta giờ phải đi quản cả cung nữ hay sao tránh ra ( đi vội vàng)
- Ơ điên à hỏi vậy mà cũng loạn lên
Cúc: Xem này chậu đồ đây vậy người đâu rồi tiểu thư kp người bừa bãi như vậy
- Đi đâu được nhỉ sao mình thấy lo quá ...
Hoàng Hậu đưa tôi về cung bà ta đóng kín lại rồi pha 1 chậu nước để sẵn
- Cô định làm gì tôi k có thai
- Sao qua mắt ta được ta sẽ loại bỏ nó con của điện hạ chỉ có thể từ ta sinh ra mà thôi,cô đã làm dc gì còn ta hy sinh cả thanh xuân cả gia đình cho người ( bà ta dìm đầu tôi vào chậu nước) nào thở đi ngươi ngạt sẽ dễ xảy thai hơn
- Không buông tôi ra ( bà ta dìm)
Trâm và Cúc đi khắp nơi k thấy liền lo lắng
Trâm: HĐ kp tự dưng mất tích như vậy có chuyện k lành rồi ...Tiên chắc chắn cô ta biết cô ta thái độ rất kì lạ...
- Đúng vậy cô ý tỏ vẻ như lảng tránh ( Trâm chạy vội đến chỗ Tiên)
- Tiên mau nói đi HĐ ở đâu
- Cái đồ điên này thích chết k hả ( Trâm túm cổ áo Tiên)
- Có biết thì nói đi HĐ đang k dc khoẻ đấy
- Nó có thai chứ có sao mà k khoẻ lang chạ trong cung tội đáng chết ( bị hớ liền bịt mồm)
- Sao biết HĐ có thai nói ngay HĐ đang ở đâu
- Thì bị Hoàng Hậu lôi đi rồi ( Trâm sợ hãi vội chạy gấp gáp)
Trâm: Cúc mau chạy sang cung hoàng hậu thám thính tình hình...mình đi báo điện hạ
- Được rồi tiểu thư ơi mong ng k sao
Bà ta dìm tôi đến nối tôi k còn sức thở hổn hển nằm vật ra sàn ( bà ta lau tay)
- Được rồi giờ thì người đâu đành vào hông nó cho đến khi nó chảy máu ra thi thôi ,giờ thì dễ xảy hơn rồi ta đâu độc ác ,ta chỉ chẳng may ép ngươi nói rồi tự xảy ( Như ý cười uống trà nhìn họ đánh HĐ)...Tôi ôm bụng co ro để họ ra sức đạp vào mặt vào người rồi dùng gậy vụt...) nhẹ thôi đừng để ra vết ...
Trâm chạy tới cung thì gặp Thượng Cung
- Quý Nhân sao vậy ( thở hổn hển)
- Gấp ...gấp rồi ...Hải Đường bị Hoàng Hậu lôi đi rồi ...( Thương Cung vội vã vào báo)
- Điện hạ nghe nói Hoàng Hậu đưa tiểu thư HĐ đi đâu đó rồi ạ ( Vua mở cửa vội vàng)
- Cô ta dám trở mặt ( Thành vụt biến mất)...
Tôi bị họ đánh đến nỗi ộc máu mồm,con của mẹ xin lỗi con ,mẹ chịu được con đừng sợ ( Vừa nói thì họ vụt mạnh vào hông tôi thấy máu chảy ra)
cung nữ: Thưa Hoàng Hậu cô ta đã chảy máu
- Không con của mẹ ( tôi với tay hớt từng giọt máu)...mẹ xin con ( máu me đầy người Hoàng Hậu ra dẫm lên bàn tay tôi)
- Đáng lẽ trong số phụ nữ bên cạnh điện hạ cô phải chú ý đến tôi chứ,tôi tỏ ra tốt bởi vì tôi muốn cho cô thấy rằng tôi là ng khoan dung,nhưng có thai thì k thể được ,đánh 1 nhát nữa cho ta ( Họ dơ gậy vụt tôi phụt máu mồm ra Thành mở tung cửa ra chứng kiến cảnh đó)
Hoàng hậu: Điện hạ sao người ( ấp úng)...ông ta nắm chặt tay tiến tới nhìn Hải Đường máu me ,ông ta nhăn mặt...( ôm lấy HĐ)
- Ta đến rồi ( tôi bàn tay đầy máu tóm lấy áo Thành)
- Em đang có thai hãy cứu con chúng ta ( ông ta trợn tròn mắt rồi thở mạnh)...bế Hải Đường vụt đi rất nhanh trong không gian...
- Tại sao em k nói tại sao ,tôi sẽ giết chết em ( HĐ ộc máu ra Thành sợ hãi)
- Sao cũng dc phải cứu con anh nhé ( Thành bật khóc)...Đưa HĐ vào trong các bác sỹ cấp cứu còn Thành đứng tựa đầu vào cửa kính nước mắt ông ta k ngừng rơi
Quyên: Điện hạ người bình tĩnh tiểu thư sẽ k sao đâu ạ,các bác sỹ trong cung đều là bậc thầy rồi sẽ k sao đâu...
- Nhất đính sẽ k sao phải không ( thành nhăn mặt nc mắt rơi nhìn Quyên,giây phút này Quyên đã hiểu rằng dù có ở kiếp nào có ra sao Điện Hạ cao quý cũng đã yêu ng con gái này rất nhiều từ tận tim ông ta)
- Sẽ k sao đâu điện hạ k sao đâu ( quyên ôm vua ông ta cắn bàn tay khóc nấc)
- Ta chỉ còn em thôi đừng bỏ lại ta ,ta xin em ta luôn cầu xin em ở lại bên ta và lần nào cũng k được em độc ác lắm biết không?( vị vua uy quyền đang gào khóc từng hồi trong uất nghẹn có lẽ vì quá yêu HĐ qua bao năm tháng nỗi sợ hãi k thể ở bên Hải Đường đang len lỏi trong ông ta)...Bác sỹ lao ra khỏi cửa
Bác Sỹ: Điện Hạ k sao rồi ạ ,cả mẹ và bé đều k sao ...( Thành chạy vội vào trong HĐ đang thở oxy năm bất động trên giường)...
- Cám ơn em ( Ông ta hôn trán HĐ)...giờ thì ta sẽ ở đây k xa em nửa bước đừng sợ nhé ( ông ta gục đầu nắm bàn tay HĐ)...
Khi tôi tỉnh dậy điều đầu tiên tôi nhìn thấy gương mặt đầy râu của Thành,vẻ mệt mỏi tôi sờ tóc ông ta ,sờ nhẹ đôi môi ( đung lúc ông ta mở mắt)...tôi vội bật dậy rồi lăn xuống giường ( ông ta chạy ra đỡ)
- Sao bất cẩn vậy còn thấy đau ở đâu k,hay mệt hay ...( tôi hôn lên môi Thành)
- Em ổn ( ông ta ôm chăt tôi)
- Cám ơn vì em không sao,cám ơn vì em đã không sao ?( tôi rúc đầu vào bờ vai vạm vỡ này rồi nhắm mắt)
- Con của em
- K sao rồi đều ổn rồi ( tôi thở phào) sao em có thai lại giấu hả
- Em định nói thì cãi nhau nên thôi
- Còn chối nữa
- Trông người kìa râu ria xồm xoàm xấu xí quá ( tôi kéo tay vào tolet) để em cạo cho ( ông ta đứng im cho tôi cạo mắt nhìn tôi k chớp) xong rồi sao cứ nhìn em vậy ...
- Ta sai lầm lần 2 rồi ta sẽ trả lại hồi ức cho em ( Thành sơ lên trán tôi đột nhiên kí ức từ đâu ùa về tát cả) giờ thì dù trước mặt em ta có là kẻ yếu đuối thế nào ta cũng chấp nhận,đó k còn là xấu hổ nữa giờ thì ta đã hiểu đau đớn nhất trong tình yêu không phải là ghét bỏ mà là rời xa ( tôi khóc lớn ôm cổ Thành)
- Dù có thế nào em cũng k xa anh nưa đâu hãy tha thứ cho em vì đã k bên anh lúc anh cần
- vậy là tốt rồi ( hai chúng tôi ôm nhau mặn nồng)... Sau hôm đó tôi k thấy Hoàng Hậu đâu nữa hỏi ai cũng không biết...
Trâm: Sau hôm đó bà ta mất tích luôn k dấu vết
- Vậy ư đi đau nhỉ
- Có lẽ điện hạ biết thôi nhưng chúng ta cũng k cần biết làm gì giờ cậu lo cho em bé nhỏ này đi
- Uk giờ thì tất cả vì con ( tôi đã bầu dc 5 tháng)...
(N): Trên chính điện Vua tuyên bố
- Hoàng Hậu đức hạnh và phẩm chất đã không còn ta sẽ phế truất và sẽ lập hậu mới
Quan: Điện Hạ có cần suy nghĩ thêm k ạ
- K cần các ngươi lên tiếng ta đã quyết sẽ lập Lệ Hải Đường làm chính cung...
Tôi đang ngồi đan bên hồ thì cúc và Trâm chạy đến hổn hển
Cúc: Tiểu thư có lệnh người được lên làm chính cung rôi
Trâm: Chúc...chúc mừng cậu...
- Mình sao được Hoàng Hậu có rồi mà
- Bị phế rồi
- Thật sao mình...( luống cuống)
Thượng Cung: xin phép tiẻu thứ Lệ Hải Đường nhận lệnh: Nhờ tài đức vẹn toàn nhan sắc khiến điện hạ rung động,lại đang mang trong mình Long Thai nên dựa vÀo đó điẹn hạ chọn tiểu thư làm Chính Cung Hoàng Hậu ( tôi dơ tay nhận lệnh mà run run)...
- Tôi được thật sao
- Được mà ( Thấy bố mẹ từ bên ngoài chạy vào khóc lóc)
Bố: con ơi là con
mẹ: Nhìn con thế mẹ vui rồi bầu to đến thế này rồi cơ à
- Vầng bố mẹ đến khi nào con bận nên chưa về thăm hai ng được
- Bố mẹ vừa đi du lịch về ,điện hạ đã tài trợ cho bme đi khắp nơi trên thế giới
- Vậy ạ hai người vui k ( tôi ôm mẹ bật khóc) con định sẽ về thăm hai người nhưng chưa dám xin ...giờ thì tốt rồi...ăn bữa cơm quây quần vs bố mẹ tôi vui vẻ ăn rất nhiều...xong xuôi Thành đạp xe đạp qua đón tôi...
Vua: Đi thôi ( tôi chạy xuống) đi chậm thôi ai đuổi mà em chạy
- Em ăn 3 bát cơm ( tôi dơ 3 ngón ông ta cười)
- ăn ngon là được rồi giờ ta mới xong việc đi thôi ( tôi lên xe Thành đèo tôi đi 1 vòng hồ trong cung) Mai sẽ là lễ sắc phong cũng như lễ cưới của ta và em chuẩn bị cho tốt đấy ( thấy im im thành dừng xe quay lại Thấy HĐ ngủ gật gù) này ta nói k nghe đÁy à
- Em buồn ngủ
- Vừa ăn xong mà ngủ k tốt đâu đồ lười ạ ( Tôi nằm lên đùi thành trên bãi cỏ Thành đang dậy tôi vài điều)...Khi mang thai cần tịnh tâm ăn đúng giờ ngủ đúng giấc và
- Và thành heo ( Thành cười )
- Heo sao được để anh nghe xem con nói gì ( Thành áp tai vào bụng tôi rồi thì thầm) con bảo là mẹ hâm vừa thôi ( tôi đập tay Thành)
- Có anh nói chứ con nói đâu con sẽ nói mẹ ơi mẹ đẹp sẽ sinh ra con đẹp
- Nếu đẹp là giống anh ( tôi và Thành tranh cãi rồi tựa đầu ôm nhau ngủ dưới gốc cây lúc nào không hay)...Nhìn Thành ngủ tôi kê tay lên nhìn khuôn mặt anh 1 cách chăm chú
- Nếu k có biến cố anh bị tra tấn và mẹ mất có lẽ trong lòng anh đã k có tà và không luyện ma thuật,em mơ ước anh từ bỏ nó để có thể bình thường làm 1 người ck 1 người cha bên em và con nhưng có lẽ đó chỉ là ước mơ thôi ( HĐ vừa nhắm mắt thì Thành mở mắt anh ta k ngủ và đăm chiêu nhìn HĐ)... Hôm sau là lễ sắc phong tôi ì ạch trong chiếc áo cô dâu với nụ cười tươi trên môi
Trâm: Chụp nào 1 2 3 ( tôi bme và Trâm Cúc chụp ảnh lưu niệm) chà tiếc là bụng to quá nên mất dáng váy
Cúc: Có sao đâu mà
- Mọi người kb gì về Hoàng Hậu cũ thật sao biết là cô ta hơi quá nhưng mình lên thay có chút gì đó hơi ngại...
- Ngại gì điên à cô ta đáng chết ý độc ác mà
- Cô ý cũng có nỗi khổ riêng mà
Thượng cung: Đến giờ cử hành mời Hoàng Hậu tiến vào Chính Điện ( họ kéo khăn voan xuống đầu tôi bước tới con đường vào chính điện rồi trong tiếng vỗ tay của đám cung nữ ngày nào tôi cùng họ giặt giũ làm việc và chạy đùa tất cả đều đã qua rất nhanh thời gian đúng là k chờ đợi ai ...Phía trước tôi là vị Hoàng Đế trẻ tuổi đầy uy quyền trong bộ vest trắng lịch lãm ánh mắt chúng tôi trao nhau tất cả như nói lên rằng: "Chúng tôi đã và đang yêu nhau"...
Quyên: Vị Hoàng Hậu bên cạnh Hoàng Đế Phục Tam đời thứ 3 là Hoàng Hậu Lệ Hải Đường nghi thức bắt đầu ( tôi tiến tới ,Thành bước xuống cầm chiếc gậy chống quyền uy nhìn tôi nghiêm nghị):" Ta phong em làm Hoàng Hậu vì phẩm chất và đạo đức của em từ giây phút này chúng ta sẽ tay nắm tay cai trị đất nước này ,sẽ mãi bên nhau"
Quyên: Điện hạ câu nói đó k có trong ...( câu sẽ mãi bên nhau)...vua vén chiếc khăn voan lên hôn tôi trước mặt mọi người...tiếng vỗ tay tôi đỏ mắt...chúng tôi nắm chặt tay nhau cười tươi...
Quyên: Chúc mừng điện hạ vạn an ,Hoàng Hậu vạn an ( họ đồng thanh)...
Vua: Nhân tiện đây ta muốn ghép cho Trâm Quý Nhân từ ngày vào cung ta chỉ coi như em gái ,ta sẽ kết hơp cho đại học sĩ mới vào làm quan em đồng ý chứ
Trâm: Cám ơn điện hạ ( Trâm và đại học sỹ nhìn nhau cười tươi)...
- Ta rất mong sẽ được đến dự lễ cưới hai người vào 1 ngày sớm nhất...
Đại học sỹ: Đôi ơn trời biển của Điện Hạ
Tôi: Trâm cậu phải thật hạnh phúc nhé
- Cậu cũng vậy ( chúng tôi ôm nhau khóc nức khiến vua bối rối thở dài)
Vua: Đươc rồi em đang bầu đấy thôi nào ,chúng ta nhập tiệc thôi ...( hôn lễ Linh đình diễn ra xong xuôi đêm đó tôi ngồi Thành bóp chân)
Thành: Ai bảo em đứng nói chuyện mãi
- Không ngờ đau k lêt nổi chân anh nhìn này con đap đấy ( Thành ôm bụng tôi cười tươi) kb con trai hay gái nhỉ
- Anh biết đấy nhưng anh k nói đâu
- Nói đi ( tôi cù Thành mặt a ta k phản úng) ô a k có máu buồn à
- uk anh k có vậy em có à ( Thành cù lại tôi )
- Thôi dc roi em cười quá con mệt đấy,anh này em muốn về thăm nhà
- Uk khi nào em muốn
- Em chơ anh sắp xếp xong dù sao anh trai em đang chờ em cũng đã rất lâu rồi
- Uk được rồi ta sẽ cho em về giờ thì ngủ thôi
- Vâng ( tôi cười tươi Thành hôn trán ôm chặt tôi) 2 tháng sau...tôi đã mang thai ở tháng thứ 7
(N): Thành đứng đăm chiêu nhìn dòng nước
Quyên: Người lại có tâm sự gì ạ
- Phải Hải Đường muốn về nhà ta thật sự lo lắng
- Chẳng phải người và cô ý cùng về hay sao ạ,có người thì còn gì phải lo nữa điện hạ đừng lo nghĩ nhiều ạ
- Ta lo cái khác kia ngươi sẽ k hiểu dc đâu ( HĐ từ sau hù Thành thì Thành quay lại)
- Em chả bh hù dc anh nhỉ
- Em đi đến đâu anh biết đến đó rồi hù sao đươc
- lại bắt đầu đấy em đã chuẩn bị đồ rồi vợ chồng chúng ta đi thôi
- Đã nói trong cung phải gọi ta là điện hạ mà
- Không thích ( tôi quay đi Thành bật cười)
- Nào chúng ta đưa bảo bối đi về quê ngoại nhé ( về sách đồ đạc nhưng tôi thấy Thành k vui)
- Anh k muốn đi hay sao em thấy anh buồn vậy
- Đâu có ta vui mà HĐ này dù có gì xảy ra em vẫn sẽ tin ta chứ
- Vâng em tin anh mà ( tôi ôm cổ Thành,Thành đổi sắc mặt vuốt tóc HĐ)...
Trở về nhà tôi vội vã gọi anh trai ,mở cửa thấy tôi bụng to anh tôi ngạc nhiên
- Con bé này đột nhiên mất tích có biết anh tìm em vất vả tn k mà em đang có...
- Em về rồi em đang có thai rồi
- Với ai vs cái thằng mà nó làm em đau khổ mà hay gọi là người đó á
- Kìa anh anh ý đang sách đồ lên bh
- Tránh ra nó đưa con người khác đi rồi làm em có bầu mà chỉ 1 câu là xong à ,anh sẽ đập gẫy tay nó rồi muốn sao thì chấp nhận ( tôi gàn)
- Kìa anh bình tĩnh nào
- Buông ra cả em nữa em coi nó qtrong hơn à đi k hồi âm thế mà dc à ( vừa ra ngoài Thành đang đứng nói gì đó với Quyên anh tôi hùng hổ ra Thành quay lại mồm vẫn ngậm thuốc lá thây tôi liền dập đi)
Tùng: Hôm nay phải đánh gãy tay ( Thấy Thành trong chiếc áo sơ mi xanh quần bò đen sắn gấu cao to phong thái nhẹ nhàng anh tôi vội dừng quay mặt đi)
Thành: Chào anh em là Thành là chồng của Hải Đường ( anh tôi quay ra vui vẻ bắt tay)
- Uk chạc tuổi gọi anh ngại quá nhưng hai đứa cưới khi nào sao k báo gia đình...
Tôi: Em định báo anh nhưng gấp quá lại ở xa nữa nên em cưới xong mơi về
- Vậy thì ai biết em lấy ck chứ
- Anh cứ báo em lấy ở nước ngoài là được mà ( Quyên biến mất)
Thành: Vợ em mệt rồi chúng ta vào nhà nói chuyện thôi ( Thành ra nắm tay tôi đi vào nhà chị dâu và cháu há miệng ngạc nhiên)
Liên: Đây là ck em đó hả
- Vâng ( chị vỗ vai)
- Bảo sao em điên dại vì cậu ta,đẹp trai lịch sự rất nho nhã như vua thời hiện đại vậy
- Chị khen quá rồi làm gì có vua hiện đại ( tôi lảng)
Tùng: Tôi chỉ muốn nói là em tôi đã bị điên vì cậu
- Kìa anh
- yên để anh nói
- Nó từng van xin tôi là đưa em đi gặp người đó và tôi thiết nghĩ tại sao ngày đó cậu k đến tìm con bé,nó như phát điên dốt mình trong phòng
- Thôi anh đừng nói nữa
Thành: Anh cứ tiếp tục đi em nghe đây
- Hết rồi sau đó thì nó bỏ đi đấy
- Em xin lỗi vì chưa kịp thông báo nhà em ở xa nên có tắc trách mong anh thứ lỗi,thứ 2 em thật sự yêu HĐ nên cũng xin phép anh tác thành cho chúng em ( Thành cúi đầu)
- Bây giờ thì gạo nấu thành cơm rồi k tác sao được thôi ra kia làm mấy ván cờ ,tôi thi cờ vây toàn quốc vô địch đấy
- Vâng ( Thành xoa vai tôi mây đen giăng kín cánh cửa mở ra tôi thấy Trà đi vào)
Tùng: À bé Trà về rồi đấy anh đón con bé sang đây rồi
Trà: về rồi à
- Con bé này hỏi trống k thế uk chị về rồi đây ( Trà k dám nhìn Thành)
Trà: Em mệt nên đi nghỉ trươc đây...( vội vàng vào phòng tôi thấy Thành nhếch mồm rồi uống trà nhẹ nhàng)
Tùng: Dạo gần đây khu này có mấy nhà bị cắt cổ nạn nhân đều như kiểu bị hút cạn máu ý,ghê quá nghĩ thôi đã sợ nên hai đứa tối đến đừng ra ngoài nhé
- Vâng ghê vậy a lâu chưa anh
Liên: 10 vụ lien tiếp k bắt được thủ phạm họ chêt thảm lắm
- Em nổi da gà rôi chị ạ ( tôi rùng mình)...Tối đến bưa cơm Trà kêu mệt k ra ăn ...
Tùng: Thôi chúng ta ăn đi kệ nó ,nó mới sang được 1 tháng mà cứ lầm lỳ vậy đấy chả hiểu giống ai
Tôi: Để tối em nc vs con bé ,em làm chị đã rơi đi lâu quá rồi chưa tâm sự dc vs con bé...(ăn xong tôi gõ cửa phòng Trà) chị vào nhé
- Vào đi ( tôi mở cửa vào căn phòng u ám k bật đèn chỉ để chiếc đèn học)
- Sao k bật đèn lên cho sáng ( tôi thấy con bé Ngồi góc giường)
- Đừng bật chị nói gì nói nhanh đi
- Sao thế thấy chị về k nói gì vậy,k nhớ à có nhớ hôm ở nhà dì em nấu món cá sốt ngon lắm mai làm cho chị nhé
- Vậy để mai em làm em hay làm món đó cho chị ăn mà ,chị có thể nào lại gần đây không
- Uk sao thế có gì nói chị nghe ( tôi đến gần thấy con bé đôi mắt đen xì con bé tóm lấy tay tôi) ...chợt có tiếng gõ cửa
Thành : Xong chưa em anh Tùng gọi em ra ăn hoa quả đây gọi cả em Trà nữa nhé ( tôi quay lại mắt trà trở lại bình thường)...
Trà: Chị sao vậy sao vã mồ hôi ra vậy...
- Không có gì ra ngoài thôi ( tôi đứng dậy vội vã mở cửa Thành kéo tay ra )
Thành: Sao em sợ sẹt vậy
- Không có gì chỉ là em nhớ là Trà nấu canh chuối còn em làm cá sốt,em nói ngươc vậy mà con bé
- Làm sao
- à k sao đâu anh ra ăn thôi ( tôi víu vai Thành )...
Tùng: À dì nằm viện khi nào em về thăm đi dì bị tai biến giờ sống thưc vật
- Trơi sao giờ anh mới nói em đi ngay đây
- Đi sao đươc còn đặt vé mà cứ bình tĩnh thôi
- Em phải về dì ơi ( Thành kéo tay)
Thành: Em xin phép về nghỉ trước đi xa nên hơi mệt (Thành kéo tay tôi về phòng) anh sẽ đưa em đi nhưng em bình tĩnh lại nào ( Tôi đang khóc)
- Dì ơi mất mẹ em có dì thôi sao dì lại bị vạy dc tại sao ,dì ơi cháu về muộn mất rồi ( Thành nắm tay tôi về nơi dì đang nằm)...cơn gió thoảng lên chiếc rèm cửa tôi chạy đến bền dì ,dì nằm mở mắt nhìn trần nhà vô hồn) dì ơi con HĐ đây con về đây con còn có thai rồi con lấy ck rồi dì ạ dì xem ( Thành đưng lặng yên nhìn căn phòng rồi đổi sắc mặt) anh có cách nào giúp dì em với
- Muộn rồi anh k thể giúp được gì nữa nơi này không tốt chúng ta nhanh đi thôi em ( Thành đến gân giường dì đột nhiên tóm tay Thành rồi ngóc đầu lên khiến tôi sợ,dì cười cười như 1 con ma bước ra từ bóng tối)
Thành: Ra ngoài đi HĐ
- Không sao thế này
- Anh bảo ra ngoài nhanh ( tôi ra ngoài đóng vội cửa)
(N): Thành nhìn bà dì
- Hạ màn đi ( ông ta xoa tay lên trán bà dì trở về bình thường rồi ú ớ hổn hển tóm tay áo Thành)
Dì: Nó...nó sẽ hại HĐ ,là nó ...
- Tôi biết có lẽ dì cố sống để chờ nói câu này với HĐ ,dì ra đi thanh thản ( dì nhìn Thành gật rồi nhắm mắt)...tiếng máy báo hiệu đã tắt thở ...( Thành mở cửa ra rồi ôm lấy tôi)
Thành: Dì em mệt muốn nghỉ chúng ta về thôi đã đỡ hơn rồi
- Thật ạ anh giúp dì rồi sao
- Uk dì nói muốn ngủ bh dì khoẻ anh sẽ đưa em về thăm nhé
- Vậy em sẽ đến thăm sau vậy
- Uk bầu nên sẽ k tốt khi ở gần người bệnh nên để sau nhé ( Thành nắm tay tôi trở về nhà vừa bước vào cổng Trà đứng chờ sẵn)...
Trà: Về rồi à đi chơi vui k chị
- Uk chị đi thăm dì
- Dì sao rồi có nhắn gì không
- Không dì ổn và đi ngủ rồi ...( Thành nhìn Trà lầm lỳ)
Trà: Chị đi ra đây với em 1 lát được không?
- Uk đi đâu giờ này
Thành: Anh đi cùng được không?
Trà: Được chứ đi dạo thôi mà chi đang bầu đi dạo sẽ tốt cho sức khoẻ ...( 3 người đi tôi kể nhiều chuyện)
- Chờ chị sinh xong sẽ 1 tháng về thăm nhà 1 lần - vâng ( con bé đi rất nhanh)
- Sao đi nhanh vậy Trà ( chợt 1 con mèo nhảy ra Trà hét lên)
- Tránh xa tao ra cút ra
- Em sao vậy con mèo thôi mà ( con bé lầm bầm ngã nên chảy máu tay)
Trà : Anh đi mua cho em bông gạc dc k
Thành: Anh nghĩ chúng ta nên đi cùng nhau
Tôi: vậy hai người đi đi em chờ ở đây em mỏi chân rồi
Thành: Uk em nghỉ đi ( trên đường đến tiệm thuốc Trà k dám đứng gần Thành) sao vậy em vợ đi xa anh thế cứ như anh là hổ vậy ( đến tiệm Thành mua băng gạc rồi đứng chờ thanh toán mặt hầm hầm)
Tôi đang ngồi bóp chân ở ghế đá nhìn về phía hai người đi mua thuốc chợt thấy có bóng người mặc áo như áo của Hoàng Hậu nhưng người măc lại là Trà,tôi giật mình...
- Em sao em mặc kiểu này là
- không đẹp sao ( nhếch mồm)..
Thành đang đứng chợt nhận ra k thấy Trà đâu ông ta vội vàng buông bỏ rồi chạy ra ngoài ...chết tiệt mình bị lừa rồi ,,,Tôi đứng nhìn em gái mà ngạc nhiên
- Chị yêu dấu à chị có khát không,em thì có rất khác
- vậy để chị mua nước anh Thành đâu rồi sao k về cùng em
- Em khát thứ nước đỏ trong ngọt và rất thơm đỏ như máu ý
- Nói gì nghe ghê vậy mà em lấy bộ đồ này ở đâu đấy ( Trà tiến gần đến tôi thấy sợ mặt con bé Trắng xoá hai mắt trợn ngược lên) sao chị thấy em lạ vậy...
- Chị có thứ nước đó đấy việc gì phải mua làm gì nào lại đây ( Con bé tóm tay tôi cào 1 vệt xước chảy máu tôi trợn ngược mắt quá ngạc nhiên) ô em xl em lỡ tay ( con bé liếm máu trên tay)...nào ra kia chị em ta nói chuyện ngày xưa nhé ( chợt phía sau Thành đến rồi đột nhiên biến hình mắt đen xì rồi tóm lấy tóc Trà)
Thành : Đến rồi đi ,đi rồi đến mãi mãi ra đi k tồn tại ( Trà hét lên)
Trà: Chị cứu em
Tôi: Anh làm gì vậy mau buông con bé ra ( Thành trở nên như 1 người khác áo bục ra những vết sẹo lộ rỗ ,Thành bóp vào cổ Trà)
Thành : Sai lầm của ngươi là gặp ta ngay từ đầu ta đã chưa bh sẽ nghĩ có ngày này nhưng ngươi đáng chết ( Thành tóm Trà lên nóc nhà tôi đúng ở dưới hét lên)
- Anh làm gì vậy con bé sợ đấy
Thành : Gió những cơn gió nóng và lửa của địa ngục hãy đến và đưa nó đi vĩnh viễn rời xa ta ( Tôi thấy Trà bốc cháy trong đau đớn lăn lộn)
Trà: Chị ơi cứu em
- Thành anh đang làm gì mau cứu con bé đi ( ông ta vs đôi mắt đen từ trên nhìn xuống vs vẻ lạnh lùng )
Thành : Quá muộn rồi nó đáng chết ( Trà lăn từ trên mái xuống đau đớn tôi lao vào nhưng k thể ngăn ngọn lửa,tôi đang chứng kiến chuyện gì thế này)...
Quyên: Tiểu thư mau tránh ra đi ạ ( giữ tôi)
- Không em tôi đang đau đớn ai đó làm ơn cứu con bé đi tôi xin ông điện hạ hãy cứu nó ( ông ta quay đi cho tới khí chĩa tay)
Thành: Cút về địa ngục của ngươi đi ( ngọn lửa vụt lên Trà đã tan rụi tôi hét đến mức k còn sức rồi gục trên tay Quyên)
Quyên: Tiểu thư cô đừng vậy mà đó k là em cô đâu
- Ác quỷ ông ta là ác quỷ ,đồ ác quy ông đã làm gì em tôi thế này ,hãy trả lại con bé cho tôi ( Thành đứng nắm chăt tay trên nóc nhà rồi biến mất)...ông ta đã làm gì tôi đã đưa 1 con quỷ về nhà để giết hại em mình...( tôi lao đến đống tro nóng rồi gào lên)...tại sao ông lại đối vs tôi như vậy tại sao ...

Đọc tiếp truyện Lệ Hải đường chap cuối


Chap 21 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 21: Lệ Hải Đường🌺🌺🌺

Tiếng gió dạt dào bên ngoài kèm theo tiếng mưa,nơi đây không phải là căn phòng dát vàng dành cho vua,cũng không phải 1 căn biệt thự to hoành tráng ,chỉ là 1 cái hang nhưng đơn giản đối với tôi nó là tuyệt nhất bởi vì có anh ...hơi thở mệt mỏi mồ hôi của tôi được người đó ôm trọn vẹn chỉ trong bàn tay...người hôn tôi nhẹ nhàng và nhìn tôi với đôi mắt trìu mến...khi xong người không quên ôm chặt tôi và tôi cũng vậy...
Vua: mệt không?
- Có chứ người như trâu vậy ( tôi cười tươi Thành hôn chụt lên môi tôi)
- Từ mai phải nghe lời ta biết chưa?
- Thì có bao giờ k nghe đâu
- Em toàn k nghe lời ta thôi ( Thành đang nói HĐ lăn quay ra ngủ mất ngon lành trong ngưc ông ta)...Thành cười nhẹ hôn lên tóc HĐ rồi đăt cô nằm xuống đắp chăn và nhìn HĐ...) giờ ta đã biết rốt cuộc ta sống vì gì rồi,ta sống để đợi chờ em chăng đợi đến ngày em yêu tôi...( Thành đi ra bàn ngồi nhìn chiếc bánh rồi ông ta ăn trong niềm vui rạng rỡ lộ rõ trên khuôn mặt)...cầm chiếc khăn HĐ thêu hình ông ta câu cá Thành bật cười : "Chiếc khăn thêu xấu nhất ta đươc tăng đấy em biết không"( vừa nói ăn bánh ông ta cười híp mắt)...
Tôi sáng hôm sau tỉnh dậy thấy các cung nữ thượng cung đứng sẵn chờ tôi
Thượng Cung: Tiểu thư sẽ được sắc phong làm Quý Phi
- không đừng tôi chưa nói cho Trâm biết tôi muốn nói cho cô ý xong đã ,thượng cung có thể nào ...khoan lệnh đã dc truyền đi chưa
- Tiểu nhân đang định báo cho Hoàng Hậu
- Tôi sẽ nói với điện hạ xin thượng cung đừng nói gì nhé chờ tôi nói với Trâm đã nhé ...
- Khi người lên làm Quý Phi thì tiểu nhân nghĩ nên tránh sẽ k còn thể làm bạn dc nữa ạ
- Không đâu Trâm khác tôi nghĩ vậy...nên để từ từ nhé ( tôi vội vàng trở về cung thấy Trâm đang chơi cờ với Cúc)
Cúc: Tiểu thư đã về
Trâm: Cậu đi đâu vậy hôm qua mình về cũng thấy mất tiêu
- Uk mình đi loanh quanh rồi trú mưa xong ngủ quên luôn,Trâm này tối nay mình có việc muốn nói với cậu...
- Nói đi có vc gì nghe vẻ nghiêm trọng vậy ( Tôi đang loay hoay thì Tiên đi qua thở mệt mỏi)
Tiên: Đêm qua ta hầu người cả đêm nên mệt các ngươi mau đi lấy gì để ta tẩm bổ đi nào ( Trâm nắm chặt tay bực tức)...
Trâm: Về thôi
Tiên: Ấy Trâm đi đâu vậy lại đây ăn đi
- Không tôi về trước đây ( Trâm về ôm gối khóc nức nở)
Trâm: Đến bao giờ điện hạ mới để ý đến mình đây ,HĐ cậu nói đi đến bao giờ đây...
- Cái này mình k rõ nhưng đêm qua Tiên k hầu hạ người đâu
- Vậy là ai sao cậu biết
- Mình đoan thôi vì cô ta muốn trêu tức cậu mà đừng nghĩ nhiều nữa...
Thượng Cung: Điện hạ sẽ di bút tại hoa viên nên Hoàng Hậu mời các quý nhân qua đó ạ
Trâm: Toii qua ngay đây
- Di bút là gì vậy
- Hoàng Đế sắp chiến tranh lần này người trưch tiếp ra mặt trận để chỉ đạo
- Chiến tranh chẳng phải đã xâm chiếm dc nhiều rồi sao
- Đối vs người chưa đủ đi thôi cậu tết tóc cho mình đi ( nghĩ đến chiến tranh tôi buôn trĩu người)...Ra tới nơi các quan và Hoàng Hậu chờ sẵn tôi đứng sau Trâm
Như Ý: Bút giấy chuẩn bị xong chưa
- Dạ xong rồi
Lính: Điện hạ tới ( Thành đi tới trong bộ vest nâu lịch lãm,ông ta lầm lỳ)
Vua: Cuộc chiến tranh này ta sẽ đích thân đi tất cả mọi việc trong cung sẽ do Tể Tướng mới đảm nhiệm...( Tất cả quỳ xuống)
- Điện Hạ vạn an thắng lợi trở về ...( ông ta viết lên giấy):" Tranh đấu đời trai muôn trùng dương
Nghĩ đến người thương sẽ trở về"...( rồi giật tờ giấy đưa cho Hoàng Hậu các quan nhìn vào nghĩ đến vua yêu thương Hoàng hậu liền vỗ tay trong hào hứng)...bất chợt ông ta nhìn sang tôi,tôi lắc đầu ( ông ta quay đi)...Sẩm tối đến giờ ăn Thượng Cung qua mời tôi
- Tiểu thư mời sang chính cung ( Sang đó vừa vào phòng ăn ông ta kéo tay)
Vua: Sao lâu vậy ( ông ta hôn lên môi tôi)
- Người thật sự muốn chiến tranh ạ ,sẽ có rất người chịu khổ dân lầm than ,người đã chiếm dc bao nhiêu nước rồi em nghĩ nvay đã đủ
- Đây không phải việc em tham gia vào,ta nhất định sẽ thống trị mọi thứ
- Để làm gì người muốn có mọi thư để làm gì?
- Ta sẽ là 1 vị vua đúng như mẹ ta mong muốn...
- K đâu mẹ người k muốn người tàn ác nvay người sai rồi ( ông ta đổi sắc mặt)
- Im ngay cô k có tư cách tham gia vào vc tôi quyết định
- Có phải người định làm thứ mà vua các đời trước k làm dc để cho mẹ người trên cao thấy người là vị vua giỏi ra sao phải k?( ông ta đẩy tôi ra khỏi cửa rồi đóng lại)
Thượng Cung: Mai người ra trận rồi tiểu thư lại sai rồi,người là vua mà có vị vua nào k muốn thống trị
- Tôi biết nhưng đó kp là tất cả như bây giò chẳng phải rất tốt rồi sao?
- Phụ nữ nên lo tốt hậu cung còn nhưng việc của hoàng cung chưa đến phía hậu cung tham gia,Điện Hạ vừa rồi có thể giết tiểu thư vì tội đó rồi ,cô nên biết vị trí đừng để người giận chứ
- Vì tôi thật sự k muốn có chiến tranh mà ( tôi gõ cửa ) em vào nhé ( k trl tôi vẫn mở cửa vào thấy ông ta đang ngồi ăn thản nhiên mặt hầm hầm) em chỉ muốn tốt cho ..
- Trật tự nếu k muốn ta tống cổ ra ngoài ( tôi lườm rồi ngồi xuống thở dài ,k ai nói câu gì nữa chợt bên ngoài)
Thượng Cung: Hnay Hoàng Hậu bốc thẻ bài thay cho người Trâm tiểu thư đang chờ để hầu người ạ
- Ta biết rồi ( măt tôi cắt k còn hạt máu,ăn vội uống vội rồi sặc ông ta đứng dậy lau mồm rồi đi qua tôi giữ tay)
- Người đi đâu vậy
- Ta k muốn tranh cãi với cô thêm nữa,ta mệt rồi ( ông ta quay đi tôi nói theo)
- Trâm là bạn em là ai cũng dc em biết người là vua nên em đã chấp nhận phải san sẻ cho ng khác ,nhưng em xin người đừng để em và Trâm chung 1 ng đàn ông
- Muộn rồi thay vào câu nói đấy chẳng thà cô nói tôi đừng đi có phải sẽ hơn k,cô đâu cần bởi vì cô đâu có yêu tôi ( Ông ta đóng ràm cửa lại )
(N): Thành hầm hầm đi qua Thượng Cung
- Hoàng Hậu gần đây cô ta quan tâm ta quá nhỉ
- Dạ Hoàng Hậu vẫn luôn quan tâm người mà
- vậy à ta k nghĩ vậy đâu ( Thành mở cửa vào phòng thấy Trâm chờ)
Trâm: Điện hạ để em ( ra cởi áo)
- Ta vừa ăn xong em nghĩ có thể ngủ được sao
- Vậy em có thể mời người cùng đi dạo không?
- Được ( lời nói lạnh nhạt)...
Khi điện hạ vừa đi tôi ngồi nghệt mặt,do tôi không biết ăn nói và tại sao người nghĩ tôi không yêu người,tôi có chứ rất yêu là khác dù biết người cao quý,nên tôi chưa dám mong người sẽ là của riêng tôi,....
(N): Thành đi và k nói câu gì như cục đá cạnh Trâm.
Trâm: Người có tâm sự ạ
- Sao em nghĩ thế
- Em thấy người k nói gì cả và khuôn mặt cũng k vui
- Uk có đôi chút
- Điện hạ có ghét em không?em thấy người luôn thờ ơ với em
- Ta có người ta thương rồi đó là sư thật ta k ghét em đối với ta đàn bà chỉ là phù phiếm tất nhiên trong tâm có điều đặc biệt hơn đó là người ta yêu ,ta sẽ cất ở 1 nơi nào đó tận sâu đáy tim mình ( Thành cười nhẹ Trâm bối rối thở mạnh cúi đầu)
- Em hiểu rồi giờ em đã hiểu vì sao người k động vào em rồi ,cô gái nào dc người yêu như vậy em thật hâm mộ ...
- Thật ra ta yêu đơn phương đấy cô gái đó còn k yêu ta mà ,ta yêu cô ý từ rất lâu rồi
- Thật ạ trời ơi ai mà kb tốt xấu vậy
- Có người vậy đấy ( Trâm cười)
Tôi đi qua hoa viên thấy Thành và Trâm đang đứng hai người cười rất vui vẻ,mai người ra trận rồi Trâm thật giỏi khiến người cười tươi như vậy...
Vua: Muộn rồi về nghỉ ngơi thôi ( Vua bỏ áo choàng cho Trâm)...tôi cứ vậy đi theo lẳng lặng anh ta chợt dưng lại rồi đi tiếp (tôi nấp vội vàng)...đến khi họ vào trong tôi đứng như kẻ vô hồn nhìn họ đi vào...quay đi ra bờ hồ ngồi tôi tựa vào gốc cây rồi nhìn dòng nước...
- Mình không được khóc ,mình phải chấp nhận ( mồm nói nhưng nước mắt đã rơi lã chã lấy tay gạt) đã bảo k khóc rồi sao cứ chảy ra vậy ( tôi ôm đầu cúi mặt xuống khóc rên rỉ trong đêm)...chợt có tiếng chèo thuyền tôi ngẩng lên thấy ông ta đang bỏ đồ ra câu...
Vua: Còn nhìn gì?( tôi mếu)
- Sao lại ra đây
- Vậy ta đi về đây ( tôi chạy vội ra tóm thuyền hai hàng nc mắt vẫn chảy)
- Đừng người đừng đi ( Thành nín cười rồi tỏ vẻ nghiêm túc)
- Ai cho cô chặn thuyền như vậy hả
- Điện Hạ em ...em ...( mãi k nói dc) em thích người ( câu nói của tôi ngay lúc này khiến ông ta đứng hình,ông ta cuống ấp úng)
- Đừng có thấy ta nói thế mà phải nói vậy ( Vua định chèo thuyền lảng đi HĐ cầm tay trợn mắt)
- Yên nào chưa nói xong ,em yêu anh đây là câu nơi em hay nói dành cho người đàn ông mà cô gái yêu ( Thành với tay ôm tóc HĐ bay trong gió hôn cô ngay trên thuyền lúc này)...
- Ta cũng vậy ta yêu em từ rất lâu rồi ( tôi bật khóc ôm cổ ông ta)
- Hứa với em dù có thế nào chúng ta cũng k xa nhau nhé,được không dù có bất kì điều gì cũng đừng xa nhau ...
- Tất nhiên chỉ khi ta chết ...( đêm đó trên thuyền tôi kể kiếm hiệp rồi ngôn tình khiến ông ta đau đầu nhưng rồi lát sau người dựa vai tôi ngủ ngon lành)
- Ngủ ngon người em thương ạ ( tôi cười sướng)...Hôm sau tỉnh dậy tôi đã thấy nằm trong phòng,,,chạy ra cổng Hoàng Cung binh lính nghiêm ngặt thành ngồi trong chiếc xe dát vàng khuôn mặt lạnh nhạt đang nghe Quyên nói gì đó ...( thấy tôi ông ta cười có lẽ chỉ có nụ cươi ấm áp đó người luôn dành cho tôi)...1 tháng sau thông tin bên ngoài chiến trường luôn được cập nhật Điên Hạ luôn đoán trước được chiến lược của đối Phương...tôi hôm nay đang giặt đồ chợt Thượng Cung đi qua
Thượng Cung: Sao tiểu thư k để cung nữ làm
- Tôi đang là cung nữ mà hơn nữa vận động chút sẽ k sao đâu?
- Tiểu thư khác mà có vấn đề gì tiểu thư cứ nói với tôi nhé
- Vâng ( Cúc giặt cạnh tôi liền ôm đống chăn)
- Tiểu thư bảo để em làm rồi mà
- Điên cùng làm đi ( hôm nay tôi thấy hơi mệt)...tôi đến có 3 người ăn cơm chỉ có tôi và Trâm ,Cúc ( nhìn Điện Hạ qua tivi Trâm thở dài)
Trâm: sao k quay điện hạ thêm chút nữa
Cúc: Đâu phải lúc nào cũng quay được...
Trâm: Điện hạ của em người nỡ yêu người khác sao ( đang ăn mếu máo,tôi và Cúc thở dài vì 1 tháng qua ngày nào cũng vậy)...điện hạ ơi người yêu cô gái đó là ai,con nhỏ nào khiến điện hạ buồn mất ăn ngủ nó xinh đẹp đến cỡ nào mà dám yết kiêu ( tôi và cơm né né ăn vội vàng)...chợt Cúc bê món cá rán lên
Cúc: đăc sản chấm mắm đây ( tôi ôm mồm oẹ chạy ra ngoài nôn khan)...
Trâm: Ô mọi hôm nghiện món này mà sao nay lại chê à HĐ ơi ( tôi thở dốc mấy ngày sau cũng vậy người mệt mỏi hơi chút buồn nôn)...
Cung nữ: bên xuân ý cung mời các quý nhân sang để đàm đạo theo nghi thức hàng tháng cầu cho điện hạ bình an trở về...( qua đó thấy các món ăn bầy biện tôi cố đập tay lên ngực nín nôn và dọn bàn cùng họ)...Hoàng Hậu đi ra với vẻ mặt cũng có vẻ mệt mỏi
Hoàng Hậu: Tiến hành thôi ( họ chắp tay nhắm mắt để cầu )...sau đó họ ăn nhẹ tôi thấy Trâm cắn miếng thịt liền bịt mồm Hoàng Hậu nhìn sang tôi
Hoàng Hậu: Sao vậy ngươi k khoẻ à
- Dạ tiểu nhân bị dị ưng nên đang rối loạn tiêu hoá thôi ạ
- Vậy à vậy về nghỉ ngơi đi
- Cám Ơn Hoàng hậu...
- Điện hạ bên ngoài vất vả nên ta sẽ ăn chay đóng cửa tịnh tâm để cầu người bình an,các ngươi cũng phải ăn như vậy hiểu không?
- Vâng thưa Hoàng Hậu ( họ đồng thanh)...trở về tôi vẫn nôn oẹ trong tolet Trâm và Cúc bên ngoài lo lắng
Trâm: Cậu có đúng bị rối loạn tiêu hoá không
Cúc: Để em đi gọi bác sỹ
- Đừng chắc mai kia sẽ khoẻ thôi k sao đâu ( vừa đứng dậy tôi ngất)...đến khi mở mắt thấy Trâm ngồi cạnh mặt lo lắng
Trâm: Tỉnh rồi HĐ này cậu coi mình là bạn k?
- Có chứ tất nhiên rồi ,mình coi cậu là bạn mà ( Cúc đóng cửa lại ra ngoài đứng canh cửa)
- Vậy thì cậu mang thai rồi bố đứa bé là ai ( tôi ngạc nhiên ngồi lặng người) bác sỹ là cháu họ mình nên cậu ta sẽ kín tiếng ,việc cung nữ trong cung có thai nếu đồn ra cậu sẽ chết đấy...
- Mình thật sự có thể nói sao
- Chứ k nói bh cậu tính sao đây
- Nếu mình nói ra cậu có chịu làm bạn với mình nữa không?
- Nói gì vậy đồ điên này k là bạn thì là gì nói đi người đó chắc chắn trong cung,mà sao cậu dại vậy hả ( Trâm đập vai tôi)...nói đi ai
- Người đó là ...là Điện Hạ
- Sao cậu noi sao ( Trâm bật dậy) cậu đang nói nhảm gì vậy k lẽ cậu là...( tôi gật) cậu là người mà điện hạ yêu...
- Cậu cứ ghét bỏ mình cũng dc nhưng đó là sự thật mình định nói nhưng chưa có dịp
- Mình thật sự bất ngờ đấy nhưng đó k thể làm mình ghét cậu ( tôi ngạc nhiên) vì điện hạ đã mai mối cho mình anh chàng mới đậu Thủ Khoa hai đứa mình nc rất hơp
- Vậy đây là lý do cậu hay ra khỏi cung
- Uk nếu là cậu thì mình yên tâm rồi bởi vì mình xinh hơn cậu mà tại nàm thao điện hạ người nỡ bỏ em mà đi chứ ,nhưng đổi lại người đã giúp mình kiếm dc chàng trai hợp vs mình hơn
- Cậu và người chưa có...
- Điên toàn mình ngủ rồi điện hạ đi đến gần sáng mới về,tỏ ra như vậy thôi
- Mình bối rối quá kb phải sao đây,mình thật sự yêu điện hạ
- Hải Đường này hãy cố gắng giấu truyện này đi khi điện hạ quay về hãy nói cho ng biết đầu tiên...hiểu ý mình không ?để giữ dc cái thai trong cung là 1 điều vô cùng khó...
- uk mình hiểu rồi
- Giờ thì đi tẩm bổ thôi,tối nay khi ra ngoài m sẽ mua bánh cho cậu
- Uk Trâm này cám ơn cậu
- Có gì đâu điện hạ nói mình chờ rồi sẽ có dịp công bố mình vs anh Thủ Khoa,mình cũng mong bởi vì lòng mình giờ đã có anh đó rồi ,cậu cũng may mắn lắm đấy hãy cố giữ người hiểu k
- Uk sẽ cố giờ thì còn vì bạn nhỏ trong bụng nữa chứ ( chúng tôi quàng vai nhau vui vẻ tâm sự hết đêm hôm đó)...tôi đang giặt thì cúc chạy tới hô lớn
- Tiểu thư điện hạ đang về đến gần cung rồi ạ
- Thật sao ( tôi phơi vội vàng rồi chạy lên)
- Tiểu thư cẩn thận đừng chạy nhanh quá ( tôi vừa đi vừa vui mừng tôi sẽ nói tin vui cho người nghe rằng tôi đã có thai rồi kết tinh của chúng tôi đã có ...) đến cổng cung lính chắn ngang đám hầu như tôi k dc đến gần ...xe đi vào lính nghiêm nghị chào :" xe Thành đi từ bên ngoài dân chúng đang ca hô vang vì vua chiến thắng trở về "...bước xuống xe người khoác chiếc áo choàng đỏ lịch lãm rồi cười tươi vẫy tay dân chúng...Hoàng Hậu quỳ xuống hôn lên tà áo ông ta
Như Ý: Em chúc mừng điện hạ trở về
- Vất vả cho em rồi đứng lên đi ( Vua đi vào bên trong cung bên cạnh Hoàng Hậu,tôi k thể nào đến gần được)...Thượng Cung thấy liền vẫy tôi...( ý đi theo bà đi lối khác,tôi chạy đi theo Thượng Cung vừa vào sân Chính cung ,các quan đã lui chỉ còn Hoàng Hậu...
(N):Như Ý: Người dùng trà đi chính tay em làm đấy ạ ( Thành cho lên miệng mớm)
- Thơm lắm cám ơn em ( Hoàng hậu đột nhiên ngất xỉu ngay trc mặt Vua mn nháo nhác)
Vua: Em sao vậy mau gọi bác sỹ ( Bế Hoàng Hậu vào phòng)...
Tôi đi theo thượng cung rồi buộc lại tóc
- Thấy tôi ổn chưa ạ
- Dù cô có ra sao điện hạ vẫn yêu thương cô mà ( tôi cười tươi vừa bước vào phòng ông ta thấy bác sỹ)

Đọc tiếp truyện Lệ Hải đường chap 22

Chap 15 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 15: Lệ Hải Đường 🌺🌺🌺

Cơn giông sấm chớp tất cả như đang nói lên vị Hoàng Đế hung tàn nhất trong lịch sử đã xuất hiện ...Thành vuốt tóc mẹ rồi thở nhẹ
- Mẹ thấy con trai mẹ làm vua có tốt không,chỉ cần mẹ tỉnh lại ( Mồm thái Phi máu chảy k ngừng) con sẽ làm vua cho mẹ thấy,mẹ muốn thấy mà tại sao mẹ lại bỏ con hả mẹ ( Thành rơi nước mắt vào khuôn mặt Thái Phi,dường như là nhưng giọt nước mắt cuối cùng anh ta rơi vì 1 người khác) nhưng không sao con sẽ làm tốt hơn mẹ nói ( Thành ngẩng lên nhìn thẳng vào Thái Tử)
Hoàng Hậu: Người đâu sao lại để tên phản nghịch kia đang định ám sát Hoàng Đế mau bảo vệ người ( Lính run run)
Thái Tử: Tên phản nghịch ngươi muốn làm vua đến vậy cơ à...
- Ở đây có ai không phục ( Thành quay đi k thèm trl Thái Tử,các quan sợ )
Quan A: Thần không phục người đang tạo phản ( Thành đặt Thái Phi lên trên ghế tựa ngồi ngay ngắn)...rất nhanh Thành đi vụt xuống chỗ vị quan khiến họ ngỡ ngàng tên quan giật mình...
- Ta tạo phản ( Thành cười lớn Quan sợ sệt) đúng ta tạo phản ( Thành rút thanh kiếm của tên Lính cạnh đó đâm thẳng vào bụng tên quan)...
- Người có tà thuật
- Sai rồi ta còn là kẻ đứng đầu không những tà mà cả ma ( Thành nhếch mồm rút kiếm tên quan chết tại chỗ Hoàng Hậu hét lên)
Hoàng Hậu: Cứu hắn tạo phản định giết Hoàng Đế...( Các Quan quỳ sụp xuống chân Thành trong hoảng sợ)
Quan: Điện Hạ Vạn An mãi mãi thiên thu vạn năm ( Thành quay đi lên trên ngai vàng cười lớn)...Tân Hoàng Đế vạn an mãi mãi ( Tiếng hô vang)...Hoàng Hậu ngất xỉu tại chỗ
- Ta sẽ lấy niên hiệu Phục Tam ,hãy chuẩn bị cho lễ tang của Thái Hoàng Phi ta muốn tang lễ diễn ra trong đơn giản ( Quyên chạy tới )
Quyên: Chính cung đã được dọn dẹp sạch sẽ mời Điện Hạ về nghỉ ngơi ( Thành không trả lời Quyên mà bế Thái Phi biến mất)... hãy nhốt Thái Tử lại chờ Tân Điện Hạ đăng cơ sẽ xử tội,người tham lam khiến dân chúng lầm than xứng đáng bị phế truất ...
Tôi trở về nhà trong trạng thái thất thần,sau hôm đó tôi đã quyết định quên người đó,tôi đi khám bác sỹ tâm lý họ kết luận
Bác Sỹ: Có thể do quá yêu nên cô đã luôn ảo giác rằng người đó bên cạnh,sự thật là họ đã bỏ rơi cô bao lâu nay không tin tức k hồi âm liệu rằng họ còn tình cảm với cô không?
- Cháu tin là có người đó và cháu yêu nhau
- Vậy sao cậu ta vẫn chưa đến vì lý do gì ,nếu yêu thì dù có bằng cách nào cậu ta cũng đến bên cháu được chỉ là muốn hay không thôi ...( tôi ra về trời mưa tầm tã đứng che ô dưới bến xe buýt mà lòng vô hồn ,lên xe buýt tôi bỏ chiếc gài áo định tặng Thành khi nào gặp lại )...tôi thở dài mắt đỏ rơm rớm nhưng tự nhủ lòng sẽ không khóc,em nhất định sẽ gặp anh và tặng nó cho anh,anh chưa quên em đúng không?...mưa cứ hắt vào ô cửa kính,tôi tựa vào kính và tự nhủ:" Giờ anh đang ở đâu ,anh đang làm gì?"...
(N): Thành bế Thái Phi về Tây Hoa Cung đặt bà nằm ngay ngắn rồi đắp chăn lại
- Mẹ nghỉ ngơi đi giờ thì không ai có thể làm phiền đến mẹ,lần này con hứa ( Quyên gõ cửa)
Quyên: Thưa điện hạ tang lễ đã chuẩn bị xong xuôi người nên nghỉ ngơi đề chuẩn bị cho tang lễ và lễ đăng cơ ạ...còn về Thái Tử tiểu nhân đã cho nhốt lại rồi ạ có cần thần giết hắn k ạ
- Không cần ta muốn hắn sống không được mà chết không xong,ngôi làng dồn mẹ con ta đến chân núi giết không bỏ xót 1 ai
- Xin vâng ( Quyên quay đi bà cô gàn)
Bà Cô: Điện Hạ xin người khai ân họ là dân đen ít học xin người đừng ra tay tàn nhẫn đến như vậy ...( Thành không Trl Quyên và Bà cô đứng im nghe xem có động tĩnh gì không)...
- Giết ( Lời nói lạnh lùng của Thành từ bên trong vọng ra Quyên cúi đầu quay đi ,Bà cô ngã quỵ)
Bà Cô: Người định làm tên bạo chúa tắm trong biển máu mới chịu hay sao?
- Ta sẽ thu lại tà thuật của bà ngay bây giờ
- được người làm đi ,làm luôn đi tiểu nhân thà chết chứ k muốn nhìn thấy người như vậy ( Thành vụt cánh cửa bắn ra tay với bóp cổ Bà Cô)
- Ngươi nhìn đi ta tha cho họ vậy ai tha cho chúng ta,mẹ ta vô tội vậy mà ngươi nhìn đi ( bà cô khóc nấc) chỉ cần người bỏ qua họ cũng sẽ sống trong tội lỗi ...
- Đối vs ta k có hai chữ bỏ qua
- Người định để Hải Đường thấy người như vậy hay sao ( Thành sắc mặt k đổi khi nhắc đến HĐ)
- Là ai?đối với ta ngoài Thái Phi ra bất kì ai chống đối cũng sẽ chết ( Thành hút cạn tà thuật của bà cô rồi ném thẳng ra cửa) cút đi từ nay về sau nếu để ta thấy ngươi sẽ k êm đẹp như hnay đâu ( Cánh cửa đóng lại bà cô nằm bất động cười như kẻ điên)...
- Tại sao người lại thành ra thế này tôi có chết cũng k ngờ tới ...
Quyên: Bà cô có sao không sao lại động vào điện hạ lúc này có gì nói sau chứ ( căn phòng Thái Phi bỗng dưng chuyển sang 1 căn phòng băng giá lạnh) có lẽ người muốn ướp xác Thái Phi trong phòng lạnh rồi ,chúng ta k thể khuyên bảo gì lúc này đối vs người nói sai dù chỉ 1 câu lúc này sẽ chết...
- Ta vừa nhắc đến Hải Đường nhưng sắc mặt cậu ta k thay đổi ,tất cả đã tan vỡ hết rồi thật sự đã tan vỡ
- Trong mắt người giờ đây chỉ còn thù hận...
- Mau đưa ta về căn nhà của bố mẹ Hải Đường nhanh...
- Để tôi cpi xe
- Ta mất tà thuật rồi cậu có mất đâu biến ta về đó
- Uk nhỉ tôi quên xin lỗi nhưng bà về đó làm gì
- Ta muốn về đó yên tĩnh 1 thời gian và ủ mưu ta nhất định sẽ khiến người thay đổi là 1 vị vua đa tài k phải là bạo chúa
- Nói dễ làm mới khó ...( cả hai thở dài)...
Tôi đang nằm ngủ thì anh tôi gõ cửa
Tùng: HĐ này em sao k đi du lịch 1 thời gian cho khuây khoả
- Em ổn mà k như trước đâu
- Anh thấy em buồn lắm nếu nơi đây khiến em buồn thì anh sẽ để em đi bất cứ nơi đâu em muốn...
- Em sẽ suy nghĩ cv còn rất nhiều đi đâu được
- Anh nói vậy thôi em nghỉ ngơi đi bé Trà anh đón mà k chịu sang nó muốn học ở bên đó khi nào đi làm mới sang
- Hôm qua em vừa gọi về rồi con bé giờ bám dì lắm k chịu đi đâu
- Ở đâu thoải mái là được và em cũng thế miễn sao anh nhìn thấy các em vui vẻ là a mừng rồi ...
- Em cũng muốn đi nhưng thật sự khó bởi vì đến chính bản thân em cũng không biết lối đi đó ở đâu và người đó thật sự còn sống hay đã chết tất cả những gì em còn giữ lại là ảo ảnh về người đó mà thôi...
(N): Tang lễ của Thái Phi diễn ra Thành bê ảnh mẹ đăt vào phòng rồi dùng tà thuật biến Tây Hoa Cung thành 1 rừng hoa nhưng bao phủ bên ngoài là băng tuyết...
- Con sẽ thường xuyên đến thăm người ,người giờ có lẽ đã gặp tiên đế rồi phải không?( Thành cười nhẹ)
Quyên: Lễ đăng cơ sẽ được diễn ra ngay ngày mai và về ( ấp úng) về Quận Chúa Như Ý cô ý bị gia đình ép uống thuốc bỏ thai và giờ Quận chúa đang tự dốt mình trong phủ và...Thái Tử có đến hỏi cô ý đã định tự sát đó ạ...Quận Chúa luôn chờ mong người ...
- Vậy à ( Thành quay lại trong chiếc áo choàng đen bay trong gió nhìn Quyên) trên đời này có người chung thuỷ với ta đến vậy cơ đấy,vậy thì ta phải đáp lại thành ý của nàng ý chứ phải không?
- Dạ thần không hiểu
- Chuẩn bị đi ta sẽ sang phủ Thừa Tướng đón vợ về chứ k phải sao ( Thành nói k chút phản ứng đến Quyên nhìn còn sợ nuốt nước bọt)
- Dạ thần sẽ chuẩn bị ngay đây ạ ...( 5p sau tại phủ Thừa Tướng,thấy Thành tới ông ta vội vã run run ra cúi chào)...
Thừa Tướng: Điện Hạ vạn an ...
- Người đừng khách sáo trong cung khác bên ngoài chẳng phải con là con rể hay sao,con chào người mới đúng chứ ạ,bố vợ ( lời thành nói và cúi chào khiến ông ta sợ hãi)...
- Kìa điện hạ khách sáo quá ( Thành bước vào trong ngồi uống trà nhẹ nhàng) người đến đột xuất thần sẽ chuẩn bị đồ ăn bây giờ
- Khỏi ,,,sau khi mẹ con mất con đang ăn chay k ăn đồ mặn
- À Vâng vậy thần sẽ làm đồ ăn chay ngay bây giờ
- Như Ý đâu
- Dạ cái đó thần đi gọi ngay đây ạ
- Vợ ta và cái thai vẫn tốt chứ ( Thừa tướng sợ quỳ xụp xuống chân Thành)
- Do thần đáng chết bất cẩn k chăm lo tốt cho tiểu nữ nên Long Thai đa k còn tiểu nhân tội đáng muôn chết ...( Thành đặt mạnh tách trà xuống)
- Chắc ngươi k ngờ ta lại quay về và làm vua nên ngươi phải chăng loại bỏ con của ta ( Thành nhìn thẳng vào Thừa Tướng)
- Dạ k điện hạ thần bị oan mà
- Người đâu lôi hắn ra ngoài ( Lính vào lôi thừa tướng đi phu nhân ông ta quỳ xin)

Đọc tiếp chap 16 truyện Lệ Hải Đường

Chap 20 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 20: Lệ Hải Đường 🌺🌺🌺

Quyên: Xin điện hạ đó ạ bên trong có cháu nhỏ ngươi hãy làm ơn ,cô HĐ đã biết sai rồi ( ông ta tức quay đi Quyên vội dập lửa cơn mưa ào xuống Quyên chuyển hoá lại như bình thường khiến anh tôi và mọi thứ vẫn đang ngủ bình thường) cô mau ra xin người tha tội đi nếu k tôi k xin dc đâu ,tại sao cô ngoan cố vậy nếu là ng khác thì chết lâu rồi...( tôi vội đưng dậy tự động lên xe ngồi quay mặt vào cửa ông ta ngồi nhắm mắt)...
- Tôi sẽ nghe lời nên ông đừng hại người nhà tôi ( ông ta thở dài,Quyên vội xoa)
- Tiểu nhân đã chuẩn bị 1 biệt thự kề biển để điện hạ ngắm biẻn ở đây cũng rât đẹp đó ạ ( Ông ta k nói gì xe về biệt thự tôi vào tolet tắm đến hàng tiếng khi ra ông ta đã nằm ngủ ngay ngắn)...tôi vội tắt đèn rồi ra ghế nằm người vẫn còn say say nao nao...tôi vừa bật dậy uống nước thì ông ta dậy...cũng đang uống nước
Vua: Lại đây ( tôi lẳng lặng đi ra ) cô sợ ta đến mức k muốn nằm cạnh ta à
- Vâng ( câu trl thẳng thắn khiến ông ta kb trl tn,tôi với ly nước uống ực trước mặt ông ta,ông ta kéo tay tôi nằm bịch vào giường)...
- Mùi rượu cô là người đàn bà của ta mà lại đi uống rượu lang chạ 1 cách vô tổ chức
- Tôi sẽ k có lần 2 đâu ông đừng tức giận và xin đưng tức lên người nhà tôi ( ông ta quay đi tôi lại ra ghế nằm đến sáng tôi ra mở ban công hít không khí của biển)...đẹp quá ( ông ta mở mắt tôi kéo tay) dậy đi ông sẽ cảm thấy khoẻ mạnh khi hít khí biển vào buổi sáng ( ông ta giật tay)
- Không hít ta cũng rất khoẻ thậm chí có thể
- Được rồi em biết rồi thế nào đẹp không ( tôi hái bông hoa ở hiên cài lên tóc ông ta đỏ măt quay đi thay đồ)...sao vậy nhỉ ông ta k thích rồi...( Quyên gõ cửa )
Quyên: bữa sáng đã xong mời điện hạ và tiểu thư ra dùng bữa ( trong tủ mở ra đồ của tôi đã có sẵn váy vóc mũ và kính...tôi vội vã gọi cho cơ quan để xin nghỉ thì họ hỏi tôi là ai và nhầm số ...họ cúp máy tôi buồn đến nao lòng)...ông ta mặc sơ mi đũi màu xanh quần trắng và hnay k vuốt tóc lên đi ra thấy tôi đang đứng mất hồn...
- Ông đã làm gì vậy sao cơ quan kb tôi là ai vậy ( ông ta đi thẳng tôi chạy theo hỏi dồn dập) sao họ kêu nhầm và sao ong đã làm gì
- Câm miệng lại nói ít và bao giờ ta cho phép cô hãy nói hiểu k?( tôi lườm rồi k hỏi thêm)...ăn ở bên bờ biển gió to tóc tôi bay trong gió vừa ăn vừa lầm lỳ k ai nói gì như tra tấn ...
- Tôi phải về cung đó nữa ạ
- Vậy cô muốn ở đây
- Ở đó không khí ngột ngạt k dc thoải mái như ở đây thât đấy ạ
- Đó là số phận cô phải chấp nhận đừng để ta...
- vâng vậy thôi về đó ( sợ ông ta điên lên)...ăn xong tôi ra bờ biển ngồi đắp cát tay giữ mũ mồm lầm bầm...mình thật sự k thoát dc ông ta sao...( tôi quay lại nhìn ông ta đang đọc sách ở trên ban công)...ông là cái thá gì mà ép người tôi mà có chút phép sẽ biến ông thành con cá để xẻ thịt ăn ...( nghĩ ông ta k nghe thấy) ...
(N): Thành đọc sách mất tập trung vì nghe HĐ căn nhằn
Quyên: Tiểu thư rất đáng yêu phải k ạ
- Phiền phức thì đúng hơn,việc ta giao cho ngươi sao rồi
- Dạ kẻ phản loạn đang tập hợp binh chính là Tứ Hoàng Tử ạ
- Ta biết nó sẽ k yên phận mà ,cứ kệ nó cho nó làm gì nó muốn cho nó hưởng chút uy quyền
- Có nhà vợ hậu thuẫn nên hắn mới dám vậy
- Kịch hay còn dài khi nào nó lên tới đỉnh ta sẽ đạp nó xuống đáy địa ngục ( lời nói sắc bén của Thành khiến Quyên thấy sợ sệt)...khi thấy HĐ dẫm phải thứ gì đó ông ta vội nhìn ánh mắt đổi sang âu yếm hơn...
Tôi dẫm phải con ốc gai ngay trên bãi cát ...đau quá chảy máu rồi ( lây tay bịt chân nc mắt ngắn dài) đau quÁ xót quá mẹ ơi..)...tôi tập tễnh lết vào nhà dẫm tới đâu máu chảy tới đó ...
Quyên: Cô ngâm chân vào đây đi 1 lát sẽ khỏi
- Cám ơn anh chỉ có anh tốt thôi
- K có gì vì Hoàng cung có việc nên chúng ta sẽ quay lại cung ngay bây giờ
- Dạ luôn ạ ( Tôi nhìn ra ngoài Thành đang đứng ở chỗ tôi vừa đứng)
(N): Thành thấy chữ HĐ ghi trên cát ...đồ khốn kiếp...tên khốn nạn...ta không sợ ông đâu chỉ hơi 1 tí thôi ( sóng đánh lên chữ của HĐ ông ta đẩy lùi sóng k dc lại gần rồi nhìn dòng chữ bật cười)...
Quyên: Tiểu nhân mạn phép dù người k nói nhưng thần đã tìm hiểu tên Tuấn đó đã có bạn gái họ rất yêu nhau và cô HĐ hoàn toàn k có ai đâu ạ
- Ta biết nhưng chỉ cần ta thấy cô ta ở bên kẻ khác 1 lần nữa ta sẽ giết nó k có chỗ chôn....
Tôi ngâm chân đến mức ngủ gật gù ...thứ này ngâm thích thật mình k đau nữa ...( mở mắt đã thấy đang ở Hoàng Cung ,Thượng cung vội đỡ tôi dậy)...
Thượng Cung: Điện Hạ đi họp khẩn rồi ,tiểu thư cứ dùng bữa và nghỉ ngơi tại Chính cung ...
- Dạ cám ơn thượng cung
Thượng Cung: À cái này là Quyên tổng quản nhờ tôi đưa nói điện hạ thích màu này và bảo cô là mặc và dặn là k mặc thì anh trai cô ( vừa nghe đến đó tôi vội giật chiếc váy)
- Tôi mặc tôi hiểu ý của Quyên rồi nhắn cô ý là anh trai tôi chăm sự nhờ anh ta
- Dạ vâng ( Thấy Thượng Cung cứ cười tôi dơ váy lên hở 9/4 liền vội ném đi )
- Sao mặc được mặc thế khác nào mình đi khiêu gợi ông ta điên ...không được đi chén thôi rồi tính sau vậy ( đồ ăn thịnh soạn tôi ăn đến no căng rốn )...tắm ở bồn đầy hoa tôi thầm nghĩ...thật ra sống ở đây kp làm gì ăn sung măc sướng chỉ có điều k phù hợp với mình ( tôi tắm xong choàng áo đi lên trong phòng ông ta mọi thứ đều ngăn nắp...vật dụng đều dát vàng...tôi thấy trên bàn có chiếc lắc tay tôi vứt ...ồ nó ở đây ông ta tìm nó rồi sao ( tôi cầm lên rồi đeo vào tay) dường như chiếc lắc này có nhân duyên với mình kb nó bên mình từ khi nào nữa...nói xong tôi ngồi vào chiếc ghế ông ta hay ngồi và bỏ giấy ra tô tô vẽ vẽ rồi ngủ lịm đi mất ...đang mê man tự dưng tôi thấy tiếng cạch cửa...dụi mắt ngẩng dậy tôi thấy Thành anh ta người đầy mùi rượu rồi cởi bỏ cà vạt áo choàng tôi ra nhặt rồi cởi cà vạt cho anh ta
- Để em làm cho ( A ta cười nhẹ)
- Chờ ta chưa ngủ sao
- Không có em ngủ gật rồi thấy người về nên em ( a ta kéo tôi ôm vào lòng)...
- Ta mệt rồi ngủ thôi ( hôn trán tôi rồi đặt lưng ngủ luôn)...có lẽ ông ta rất mệt ...tôi vuốt tóc ông ta rồi nhìn...đôi khi ông rất đáng sợ nhưng đôi khi lại rất nhẹ nhàng,không biết con người thật của ông là gì đây...đến gần sáng tôi thấy có người hôn mình...tôi mở mắt...
- Em mệt lắm ,chỉ muốn ngủ thôi...
- Vậy em ngủ đi ( Thành ôm gọn tôi vào lòng,tôi chui đầu vào ngực ông ta rồi ngủ ngon lành,tôi mê man răng ông ta đốt cháy anh trai tôi trong đám lửa)...
- Đừng xin ông đừng hại họ tôi sẽ nghe lời ( tôi xua tay ...bàn tay tóm gọn tôi,tôi mở mắt ông ta nhìn chăm chú tôi mồ hôi đầm đìa rồi bật khóc)...nếu có thể sau này người nhất định đừng hại anh trai em nhé ...( ông ta dậy choàng áo rồi vụt tan biến tôi ngồi ôm đầu sợ hãi)...
(N): Thành lên nóc nhà đứng lặng nhìn hoàng cung rồi thở dài
Quyên: Người lại có tâm sự ạ
- Cô ta sợ ta đến mức ngay cả trong mơ cũng van xin ta,ta khiến cô ta sợ đến vậy à...
- Tiểu thư lương thiện bản tính hiền lành nên sợ là đúng thôi ạ...
- Cô ta ngang bướng ta cần phải dậy dỗ
- Điện Hạ thâm tâm người bây giờ là yêu hay chỉ muốn sở hữu cô HĐ vậy?
- Theo ngươi ( Thành nhếch mồm rồi biến mất)
- Người bảo thần đoán sao đây khi người thay đổi đến chóng mặt...
Gần sáng thấy ông ta mở cửa vào phòng,tôi ngồi trên giường ông ta đi vào nhà tắm và k nhìn tôi...( Quyên gọi khẽ)
Quyên: Cô đừng sợ điện hạ đối vs cô rất tốt rôi đấy ,hãy khéo léo hiểu không?đừng làm người buồn vì giờ cô đã là người của điện hạ rồi ,số phận đã an bài hãy cố gắng vun đắp ...
- Nhưng tôi ...ông ta giận rồi hay sao ý
- Nịnh khéo thi thoảng sẽ dc về nhà nghe tôi đi ( Quyên nháy mắt rồi đóng cửa lại)...tôi mon men đứng cạnh tolet...thấy ông ta đang bơm bọt cạo râu...( tôi cười ông ta nhìn qua gương)
- Để em làm cho (tôi lấy dao cạo,cạo nhẹ nhàng từng chút trên gương mặt ông ta,làn da ông ta như con gái vậy mặt mịn môi đỏ...tôi đỏ mặt rồi lỡ tay xoẹt)...ôi xin lỗi ,xin lỗi ( luống cuống ông ta cầm tay)
- Em muốn gì ?
- K muốn gì người chảy máu rồi kìa ( tôi lấy vội khăn lau lau ) xin lỗi...
- Ra ngoài đi ( ông ta lau nhẹ rồi vết thương tự lành tôi ngạc nhiên) k muốn ra à hay muốn ta bế em ra
- à không em ra liền đây ( tôi chạy cuống lên,Thành nhìn vào gương rồi cười tươi)...xong thấy ông ta ra tôi chọn đồ cho ông ta mặc,đi vào gian phòng đồ nhiều quá nên loá mắt ...chọn đại thoi,mình thích ông ý mặc vest đỏ ( Tôi cười rồi lầm bầm quay lại thấy ông ta đứng liền giật mình)...em chọn cho người đồ xong rồi ting đẹp k? ( ông ta chẳng nói gì ra mặc ...k nở lấy 1 nụ cười )...tôi lấy chiếc gài áo mà tôi thấy đẹp gài lên áo ông ta...đẹp lắm luôn ( tôi nhìn Thành rồi nở nụ cười tươi híp cả mắt ông ta kéo tôi dồn vào tủ chống hai tay tôi lên)
- Nhìn ta đi ( tôi nhìn ông ta hôn tôi ,tay vẫn giữ tay tôi,ông ta kéo cà vạt sang 1 bên)
- Không phải người phải lên họp sao sẽ muộn mất ( ông ta k nghe bế tôi ra giường rồi cởi bỏ từng cúc áo rồi ôm lấy tôi) ...
- Việc này quan trọng hơn k phải sao ( nhếch mồm rồi bắt đầu kéo tôi vào chăn quan hệ với tôi)...tôi nhăn mặt còn ông ta như 1 con thú dữ đang đói khát vậy...áo của tôi bị xé rách chỉ bằng 1 cái xé của ông ta)...
- Mệt quá người dừng đi ( ông ta xoay tôi lại cắn mạnh vào lưng tôi)...xong xuôi ông ta dậy mặc áo và để kệ tôi nằm lại k nói lời gì,khác hẳn lần trước ...Trời sáng tôi dặn thượng cung để tôi trở về cung Trâm như bình thường...trên đường về tôi gặp Hoàng Hậu
Như Ý: Ngươi đã quay lại khi nào vậy
- Dạ tiểu nhân mới ở quê lên
- Đêm qua ngươi ngủ ở đâu vậy
- Dạ ...tiểu nữ ngủ ở cung của Trâm Quý Nhân ạ
- Vậy à hướng này là từ chính điện mà ,ngươi đang nói dối ta sao
- Tiểu nữ (Ấp úng)
- Ta đùa thôi mà sao lại sợ vậy ( Hoàng Hậu với 1 ly trà của ng hầu phía sau) uống đi cái này rất tốt ta ban thưởng...
- Vâng ( tôi bê tu ực hết Hoàng Hậu lầm lỳ đi qua tôi và tôi thắc mắc mình làm gì mà được ban thưởng nhỉ)...về cung thấy Trâm đang ngồi 1m ủ rũ
- Trâm mình về rồi này ( Thấy tôi Trâm giận quay đi)
Trâm: Biến mất k dấu vết giờ lại quay lại cậu là ai?nói đi
- Thôi nào mình về rồi đây
- Mình nhớ cậu lắm biết không
- Được rồi mình về rồi đây ( tivi trong cung hiện lên hình ảnh Thành chỉ đạo chiến tranh khuôn mặt anh ta chỉ toàn chữ giết)
Vua: Quy hàng thì giữ k chịu giết bất kì kẻ nào chống đối giết k bỏ xót ( tôi nhìn anh ta qua màn hình mà tim chết lặng)...
Trâm: Điện Hạ của chúng ta uy quyền quá đúng k?
- Ông ta muốn chiếm bao nhiêu nước nữa chiến tranh sẽ khiến trẻ con mất bố vợ mất ck gia đình tan nát
- Cái này...biết là vậy nhưng thế giới này là vậy đời vua nào cung vậy mà ...thôi đi nào đi chọn vải cắt đồ đi mình sẽ cắt cho cậu bộ thật đẹp
- Thôi mình đi đến đâu đâu mà mặc
- Thì đi cậu định làm cung nữ suốt đời à k lấy ck à ( tôi bối rối)...
Thượng Cung: Đến giờ các quý nhân đi học rồi ạ xin mơi Quý Nhân.
- à mình quên mất sắp sinh nhật Hoàng Đế rồi phải đi học múa và thêu 1 bức tranh lớn tặng người
- Uk cố gắng vậy mà bh sinh nhật ông ta thế
- Tối mai rồi ( Trâm dắt tôi đến chỗ thêu tranh Hoàng Hậu đã chờ sẵn và đang thêu)..
Tiên: Chỉ biết ng khác làm cho hưởng còn làm thì k chịu hay sao ý nhi
Trâm: Xl mn vì đã đến muộn...
Cúc: Tiểu thư lại đây ( gọi tôi,Cúc đưa tôi 1 chiếc khăn) tiểu thư thêu dc k
- Dốt nhất môn này đấy?
- Vậy qua đây em dậy ( thấy mn ngồi thêu chăm chú tôi thì thêu siêu vẹo) trời thêu con công mà đây như con cú vậy
- Thì bảo là kém nhất môn này mà lại
- Phụ nữ trong cung ai cũng phải biết thêu thùa biết làm thơ và thưởng thức trà ( tôi thở dài rồi đâm phập kim vào tay)
- Chết rồi chảy máu rồi ( mút tay vội vàng)
(N): Thành đứng nhìn HĐ rồi vừa uống trà vừa cười 1 mình...
Quyên: Người có nên cho tiểu thư 1 danh phận k ạ...
- k cần k có danh phận sẽ yên ổn hơn,ta muốn cô ý đc thoải mái và trong tầm kiểm soát của ta là đủ ( Thành nhìn HĐ rồi lại cười lớn)...
Tôi thêu đến 6 bức mà thượng cung lắc đầu k dc bức nào
Thượng Cung: Sao trc lọt qua vòng thêu thùa vậy HĐ
- Chắc do hên xui ( tôi cười)...
Hoàng Hậu: Đêm nay ta sẽ hầu hạ người nên sẽ về trước các ngươi từ từ làm đi ( nghe đến đó tôi tự dưng thấy chạnh lòng)..ông ta đâu phải của riêng ai,,,mình đâu là gì?...
Tiên: Ta cũng về đây bực mình cần gì phải khoe mẽ vậy
Thượng Cung: Kìa Quý Nhân xin giữ lời nói kẻo đến tai HH sẽ khó tránh bị phạt ( cô ta tức quay đi chỉ còn Trâm thì ngủ gật gù)...
Trâm: Mình về ngủ trước đây cậu về sau nhé
- Uk cậu mệt thì về đi
Thượng Cung: K còn ai nữa ...tiểu thư có muốn tặng người thứ gì k?
- Tôi thêu thùa kém k bằng các quý nhân nên k dám đâu ạ
- chỉ cần có lòng thì sẽ được k cần đẹp nhưng chỉ cần có hồn điện hạ nhất định sẽ thích...
- Vâng ( tôi ngồi bên hồ và nhìn sang ánh đèn bên chính cung rồi buồn thiu) hoàng hậu đang ở đó ( tôi gõ đầu) k nghĩ nữa ...và tôi ngồi thêu 1 chiếc khăn tay hình ông ta đang câu cá ( Cúc hù phía sau)
Cúc : ô tiểu thư thêu cả đêm qua đây ạ
- Uk k ngủ tí nào luôn này ( tôi vội dấu đi) cái này thêu vui thôi
- K cần giấu tiểu nhân đâu ạ,ngay từ khi hai người quen nhau tiểu nhân là ng biết rõ nhất chiéc khăn đó dành cho ai
- Này sao đằng ấy cứ gọi m là tiểu thư vây
- Khi còn là Tam HT tiểu thư đã từng là vợ của ngài ấy rồi mà
- Ầy nói gì vậy ( tự dưng kí ức quay lại tôi ôm đầu khi gặp nhau lần đầu ,khi anh ta cõng tôi trên núi)...sao thế này mình phải chăng đã quên đi điều gì ( nghe Cúc vẫn nói về ngày tôi là tú nữ rồi Thái Tử ép tất cả kí ức đang quay về tôi sợ hãi buông thõng tay rồi mặt cắt k còn giọt máu,tôi đã nhớ lại)...
Cúc: Tiểu thư cô sao vậy...???...
- mình...mình tại sao lại quên ...mình điên mất ( tôi ôm đầu ngất lịm)...
(N): Thành đang họp chợt nhói tim ộc máu mồm
Quan: Điện hạ người có sao k ạ ( Thành chống tay vào bàn thở mạnh)
- Buổi họp kết thúc ở đây ( đứng dậy đi lảo đảo)...Quyên chạy vội phia sau
- Điện Hạ người bị sao vậy
- Kí ức đó đã quay lại là ai ,ai đã khiến cô ta nhớ lại chết tiệt
- Dù kí ức có quay lại chẳng phải cô HĐ sẽ k chống đối ngài nữa hay sao ạ
- Nó sẽ khiến ta thành kẻ yếu đuối trong mắt cô ta hiểu chưa ,ngu ngốc...( biến mất đến bên chỗ HĐ ông ta lại phong ấn)...nào hãy quên hết đi quên đã găp ta ngày trước quên rằng ta đã từng yêu cô...( HĐ mê man vã mồ hôi)...
Tôi bật dậy thấy Trâm thò mặt vào nhìn
Cúc: Tiểu thư tỉnh rồi
- Lại ngất ư sao dạo này yếu vậy
Trâm: Ai mà biết được...tự dưng ngất xỉu
- Cúc đâu rồi nhớ lúc đó nói chuyện vs cúc mà ( bên ngoài Quyên và bà cô đang thở dài)
Quyên: Người lại lấy kí ức của cô ý rồi tại sao vậy bà có hiểu k
- Đến giờ ta hiểu rồi ngài ý k muốn để cho cô ý biết rằng họ từng yêu nhau ngài ý nghĩ rằng đã từng cô độc bỏ rơi và bị tra tấn ,mẹ mất... tất cả nói lên 1 điều cái tôi trong ngài ý quá lớn ngài ý sợ HĐ sẽ thương hại ngài ý bởi vì ngài ý vẫn nghĩ rằng cô gái đó chưa bao giờ yêu ngài ý
- Cô HĐ có yêu mà ( bà cô gõ đầu Quyên)
- Ngài ý mà nghĩ như thế thì đã k nên chuyện rồi...đàn ông 1 khi đã tổn thương sẽ lớn lắm ( Quyên chớp mắt)
- Tôi cũng từng bị tổn thương
- Thôi im đi ( bà cô chạy Quyên đuổi theo)
- Kìa để tôi kể cho bà tôi bị tổn ra sao ...này...
Thành đến Xuân Ý Cung Hoàng Hậu tiếp đon đả...
Như Ý: Người đã tới để em thay áo cho người
- Ta cần tắm ( Thành cởi cúc áo người hầu lui hết ra bên ngoài chỉ còn Như Ý vui vẻ cởi từng cúc áo của Thành)
- Hôm nay người có mệt không,em nghe nói người đang chiếm nước KK đất nước đó rất giàu có em ủng hộ người...( Thành k nói gì bỏ đồ xuống thẳng bể tắm và vẫy Như Ý)...
- Lại đây tắt đèn đi ( Như Ý tắt đèn và châm nến rồi bước xuống bể tắm trong bộ áo mỏng)...Thành kéo tay ôm cổ Như Ý
- Người mỏi không để em bóp vai cho người
- K cần ta cần em đứng thế này và nhìn xuống mặt nước ( Hình ảnh nhà Như Ý bị giết diễn ra mặt nước đổi màu đỏ)...
- Người định nói gì em k muốn xem nữa
- Ta nghĩ em nên thôi vở kịch này được rồi ,em chẳng phải hằng ngày vẫn uống máu người để tu luyện ma thuật hay sao,cái đó ta k trách em em có thể tu luyện nếu em muốn chỉ có điều ( Thành Dìm Như Ý xuống đáy bể Như Ý mắt đổi màu đen nhìn Thành) thứ thuốc mà em đưa Hải Đường sáng nay ta tuyệt đối k muốn nó lăp lại ( Thành cười nhẹ mắt Như Ý trở về bình thường và dẫy dụa trong nước) ma thuật của em chỉ là 1 hạt cát đối với ta ,đừng hòng qua mặt ta bất cứ điều gì kí ức của ta ,ta sẽ tự giữ nó k đến lượt em tham gia ,còn tái phạm ta tuyệt đối k buông tha ( Thành buông tay Như Ý bật dậy thở đến vật vã)
- Em sai rồi em chỉ muốn giúp cô ý nhớ lại mà thôi ( Thành chẹp chẹp rồi bước lên trên bờ choàng áo)...
- Em đi sai bước rồi vợ của anh ạ ,thứ gì anh k thích thì em nên nghe lời chứ đừng để tình cảm của anh dành cho em đi xuống ,em nghỉ ngơi đi ( Thành nhếch môi rồi biến mất)...
Tôi chạy ra khắp nơi tìm Cúc không thấy đâu ,trong cung như thể Cúc biến mất k chút dấu vết ...cậu ở đâu vậy Cúc sao k ai biết cậu đi đâu vậy...
Trâm: Vẫn k thấy à con nhỏ này đi mà k nói câu gì sốt cả ruột
- Hay có đắc tội vs ai không nhỉ
- K đâu nếu thế đã ầm lên rồi
- Vậy cậu ý đi đâu được ( tôi đi tìm cả tối đến đêm ngồi bịch bên hồ) cậu cũng k ra khỏi cung hay cậu ngất ở đâu đó rồi...đang ngồi thì thấy Thành đang chèo thuyền ra và ngồi câu cá ...thấy mặt tôi ỉu xìu ông ta vẫy
- Qua đây
- Em có là con chó con vật đâu mà cứ vẫy cái kiểu ý nhỉ ( tôi giật cỏ ném ra phía hồ)
- nếu là con vật thì ta sẽ còn dễ dậy bảo hơn ( tôi lầm bầm tên khốn hắn nói ý đây mà)
- Em bị thất lạc bạn rồi cô bạn em tên Cúc tự dưng mất k có chút dấu vết ( ông ta k nói gì) ở nơi đây em có cúc là bạn ,cô gái đó rất tốt còn hay gọi em là tiểu thư nữa...người cho tìm hộ em được k?
- Không ( trl thẳng tôi đứng dậy phủi mông)
- Được rồi em sẽ đi tìm tiếp kiểu gì cũng sẽ ra cứ chờ đấy ( tôi chạy 1 mạch quay đi)
(N): Thành định với tay gọi rồi thôi,anh ta thở dài lắc đầu...( 1 tiếng sau thấy HĐ quay về tóc tai bơ phờ chân tập tễnh)
- Em vẫn k thấy mà sao người có thể thản nhiên ngồi câu cá trong khi em đi tìm ...( Thấy Thành ngồi ngủ gật)...ô để mình nói 1m ư?( tôi bước lên thuyền cúi xuống đúng lúc ông ta mở mắt ngã ngửa ra sau,ông ta tóm tay) sao k kéo nốt lại đi ( ông ta cười buông tay tôi rơi tõm xuống nước) này ...( ông ta vẫn ngồi câu) em...chuột...chuột rút ( tôi chìm nghỉm uống no nước ông ta mới nhẩy xuống kéo lên)
- Ta thấy cô đang mệt nên cho cô tỉnh táo ( đuối nói k nên lời)...
- nói thế mà được ( đang định nói ông ta hôn tôi dưới dòng nước dưới ánh trăng người đó hôn rồi cười nhẹ)
- Trật tự đi ( tôi bật cười) cô cười gì
- Tự dưng đêm nhẩy ùm xuống hồ rồi hôn nhau điên hết rồi ( ông ta ngại đỏ mặt rồi quay đi) ơ em vẫn bị chuột rút ( lên thuyền người ướt sũng trăng sáng tôi tựa vai ông ta rồi cầm tay ông ta dơ lên 5 ngón tay tóm lấy ánh trăng) người ta nói cầm tay nhau như thế này mà tóm lấy ánh trăng thì sẽ mãi mãi dc sống cạnh nhau ( Thành nhìn tôi lặng yên rồi quay mặt đi ,khuôn mặt ông ta đổi sắc)...
Thành: Đó là lời vô căn cứ
- Ô thât mà sách đó em đọc khi học cấp 3 ,giành mãi mới được cuốn sách ý sau đó thì bị mất nên thư viện phát mất 20 nghìn ( bắt đầu nói nhiều Thành thở dài)...em có hoài bão rằng sẽ là 1 thợ làm bánh ,khi thấy chúng em sẽ thấy vui vẻ hơn kem trứng và bột hoà quyện như khi tình yêu chớm nở và hoà quyện rồi ra kết quả vậy( tôi nói ước ao) nhưng k ngờ em lại gặp 1 vị vua ở 1 thế giới khác hay nhỉ ( tôi đập vai)
- Vậy cô có hối hận khi gặp tôi không ( Thành nhìn thẳng vào tôi)
- Ngứa ...ngứa quá con gì đốt rồi em phải về tắm đây người cũng về tăm đi nhé sao hnay lại bẩn vậy ,em đi trc nhé ( tôi đứng dậy đi vội vàng né tránh câu hỏi của ông ta)...mình mà trả lời hối hận thì chết chắc mà bảo k hối hận thì cũng k đúng tóm lại ngứa quá...( tôi gãi cạch cạch)...
(N): Thành lặng yên nhìn mặt nước
- Thuỷ thần cô gái đó dù ngày trước hay bây giờ cũng chưa hề thích ta phải không?( nước nổi lên mặt Thuỷ Thần)
- Về chuyện này tiểu nhân mù tịt ạ
- Ngươi học câu ý ở đâu vậy
- Dạ từ cô HĐ ( Thành bật cười nhưng rồi ông ta trầm lại ưu tư )...
Hôm sau vừa mở cửa định tìm Cúc thì thấy Cúc xuất hiện trong vui vẻ
- Đi đâu để người ta đi tìm vậy lo sắp chết đây này
- Em đi công việc chút thôi mà
- Bạn trai à khai đi ( tôi cù Trâm đi ra cầm 1 đống váy)
Trâm: Về rồi đấy à cả hai toàn tự dưng biến mất thôi ,mau chọn váy cho tôi đi tối nay sinh nhật điện hạ đấy ,tôi phải xinh đẹp nhất mà khó lắm đúng k ( tôi và Cúc gật)...hai người đúng là k có lương tâm mà ...
- Được rồi biết rồi đi thôi nào mình sẽ chuẩn bị cho cậu ...( tối đến trong cung đèn hoa được thắp sáng khắp mọi nơi đèn hoa sen dc thả xuôi trên mặt hồ trong cung)...Trâm diện bộ váy đắt tiền nhất đeo những bộ trang sức đắt giá ...
Cúc: Trâm quý nhân thấy có vẻ nặng nề quá không ạ
Trâm: Ta thấy đẹp là được đêm nay điện hạ sẽ mời ta khiêu vũ...( tôi đang định đi thì người bên Hoàng Hậu ra gọi)
- Hoàng Hậu nói nhờ cô thêu nốt cho người 1 chiếc khăn và nói rằng cô nên ở nhà ( nói nhỏ vào tai tôi)...
Trâm: Gì vậy sao đột nhiên lại nhờ thêu vậy HĐ kém nhất khoản đó mà thêu đến bao giờ xong
Cúc: Để tôi thêu
- Không được Hoàng Hậu muốn cô HĐ tự tay thêu
Tôi: Thôi mọi người đi đi mình sẽ ở nhà thêu xong sẽ ngó qua đó,bên chính cung chắc đẹp lắm
Trâm: Vậy mình đi trước đây k muộn cậu nhanh nhé
Cúc: Em sẽ ở đây
- Đi với Trâm đi ,đi đi mà mình làm được ( tôi ngồi thêu vụng về đến nỗi đầu kim đâm chảy máu tay liên tục)...vải này sao cứng vậy...
(N): Bữa tiệc tráng lệ mà cung đình diễn ra sinh nhật cho vị Hoàng Đế trẻ tuổi rất náo nhiệt,bạn bè các nước sang để xu nịnh ông ta cũng rất đông...Tiên và Hoàng Hậu đều sang trọng đơn giản chỉ có Trâm mặc quá nặng nề trông hơi lố bịch...
Lính: Hoàng Đế tới ( Thành bước vào trong bộ vest trắng 4 khuy,áo choàng cùng tông giầy đen nơ đen và chiếc gài áo hình lá mà ông ta luôn chọn...khuôn mặt cười đầy sát khí ghê sợ của ông ta khiến các vị vua của nước khác sợ sệt...)
Vua: Ta cám ơn và rất vui khi mọi người dành bữa tiệc long trọng này cho ta ,hãy vui chơi thoả thích đêm nay ...
Quyên: Bữa tiệc bắt đầu ( Thành nhìn xung quanh k thấy HĐ)
Quyên: Có lẽ tiểu thư bận gì đó
- Ta đâu có nói tìm cô ta ( Thành xuống khiêu vũ với Hoàng Hậu)
Tôi thêu đến mờ mắt vẫn chưa xong,,,tại sao cái môn này mình lại vụng vậy...kim đâm vào tay do vải Hoàng Hậu chọn quá cứng rất dễ bật vào tay ( Hình ảnh HĐ nhanh chóng thêu và Vua đang khiêu vũ với vẻ mặt tức tối đang diễn ra)...1 tiếng sau đã xong...tôi đưa cho người của Hoàng Hậu rồi vội vàng chạy tới chính cung...vừa chạy vừa thở...đến nơi tất cả cung nữ đang dọn dẹp
Quyên: Cô đi đâu mà giờ mới tới tôi đang định đi hỏi cô đây
- Điện hạ đâu rồi tôi ( thở gấp) tại vì có việc nên
- Việc gì quan trọng hơn việc sinh nhật người hả
- Tại tôi khó nói mà thật sự k cố tình đâu điện hạ đâu rồi
- Đang uống trà sau ngự hoa viên,bây giờ tôi e nói đã muộn ( Tôi chạy ra sau hoa viên anh ta đang cười nói với Hoàng Hậu cùng Tiên và Trâm: Điện hạ của chúng ta hôm nay có lẽ vui nên cười rất nhiều,em rất thích nhìn thấy người cười như vậy ạ
Tiên: Dạ đúng đó ( Tôi k dám vào chờ họ nói chuyện xong khi ông ta vừa ra tôi kéo tay)
- Em đến hơi muộn ( ông ta gạt tay rất mạnh)
- Tránh ra đừng động vào ta ( tôi giữ tay)
- Do em có việc nên k đến được hơn nữa có em đến hay không cũng đâu quan trọng,đó là việc nhỏ thôi mà ( k khéo ăn nói Thành càng tức)
- Ta nói tránh ra ( Thành huých vai tôi đi qua)...cảm giác đó tự dưng tôi thấy nhói tim...mình đã làm gì sai,,,chỉ vì chưa kip chúc sinh nhật mà người giận vậy sao
Quyên: K phải đâu cô HĐ luôn vô tâm k hiểu cảm giác của điện hạ,biết bao cô gái mơ ước dc người chú ý,còn cô thì ngược lại cô luôn làm người buồn
- Tôi thật sự k cố ý mà thật đấy
- Cái đó nói với tôi thì ích gì cô biết tất cả đều chúc mừng đều tặng quà nhưng nó k ý nghia gì vs người cả ...cô tự hiểu đi ( biến mất)...Tôi buồn bã quay về vừa đi vừa khóc...đi qua nhà bếp tôi chợt nhớ ra làm bánh sinh nhật...tôi hì hục nhào trộn rồi làm 1 chiếc bánh hình mặt cươi...chắc ông ta sẽ hết giận mình thôi...xong xuôi tôi vẽ chữ : " chúc mừng sinh nhật Hoàng Đế của Em"...bê chiếc bánh đi trời đổ cơn sấm chớp to ...vừa đi sang chính cung tôi vừa đi vừa nghĩ câu nói chúc mừng ra sao...đến nơi vừa thấy tôi Thượng Cung chắn
- Thượng cung: Xin cô quay về đi ạ
- Điện hạ có trong đó k tôi có việc muốn gặp người
- Điện hạ đã đi nghỉ xin tiểu thư về cho
- Tôi chỉ muốn đưa thứ này rồi về ngay nếu trễ sẽ sang ngày mới mất ,hôm nay sn người tôi đã đến muộn ( kể lể Thượng cung ấp úng)
- xin tiểu thư quay về cho điện hạ đã nghỉ ngơi
- Phiền thượng cung báo 1 tiếng được k ạ!
- cái đó ...
- Đi mà cứ nói có tôi đến điện hạ sẽ gặp thôi...tôi xin thượng cung đấy quà tôi làm rồi ...
Thượng Cung: Điện Hạ bên ngoài có người muốn gặp người ạ ( Thấy bóng anh ta đi ra tôi châm nến vội vàng lên chiếc bánh thượng cung châm cùng tôi vội vàng)...cửa mở ra tôi cười tươi dơ chiếc bánh lên ...Ting...đẹp không nào ( tôi lấp mặt sau chiếc bánh xem ông ta phản ứng ra sao thấy im im)...chợt có tiếng bên trong
- Điện hạ nước ngâm chân đã xong rồi ( tôi sợ hãi run run lộ dần mặt ra ông ta nhìn tôi lầm lỳ)...
Tôi: Thì ra người đang bận sao
- Phải có chuyện gì Thượng Cung từ bh bà lại để cô ta tự do vào gọi ta vậy ( Thương cung quỳ xuống)
Thượng Cung: Tiểu nhân ngàn lần đáng chết xin điện hạ tha tội
- Thượng cung k có tôi do tôi nhờ gọi đấy ,ông vui vẻ đi tôi chỉ tới để nói :" Chúc mừng sinh nhật chúc ông sang tuổi mới sống thật dài lâu và luôn vui vẻ "...( tôi gằn mặt đỏ lên cố nín khóc)...rồi đặt chiếc bánh xuống dưới chân ông ta...( quay đi cơn mưa đổ xuống nước mắt tôi hoà lẫn giọt mưa)...vừa đi vừa khóc như 1 đứa bị điên...tôi chui vào 1 cái hang ở vườn hoa ngồi co ro nhìn cơn mưa...tôi đã cố hết sức rồi sao ông phũ phàng vậy...
(N): vua đứng nhìn chiéc bánh mặt cười HĐ làm liền chạy vội đi trong cơn mưa...ông ta như kẻ vô thức...( nhắm mắt và cảm nhận tìm HĐ)...chạy tới hang từ ngoài nghe thấy tiếng HĐ khóc...và lầm bầm
- Tên khốn loại vua háo sắc biết tôi mất bao công làm bánh cho ông không,còn chưa được miếng nào thì ông đã ( định nói có gái rồi nấc k nói dc chợt thấy ông ta ướt sũng đứng trc mặt) ôi mẹ ơi giật mình ...( ông ta với tay ôm tôi)
- Cô ghét ta đến vậy à ,thậm chí đến sinh nhật ta cô cũng k muốn đến
- Vì tôi phải thêu khăn cho Hoàng Hậu đúng lúc đó mà tôi vụng thêu mãi mới xong nên đến trễ nhưng ông ghét tôi thi đúng hơn,tôi làm bánh mang đến nhưng ông đang vui vẻ còn gì ( tôi khóc rồi rút ra chiếc khăn thêu) cái này tự tôi đan này...k dc đẹp lắm nhưng ( nấc trình bày,ông ta thở dài)...
- Vậy sao em k nói ngay lúc đó
- Có cho người ta trình bày đâu
- Lúc cần nói sao em k nói ( ông ta giật khăn) cái này của ta rồi ai cho cầm ( nhét túi,ông ta xoa tay biến cái hang thành 1 căn phòng rất đẹp)...Quyên mang chiếc bánh tới rồi quay đi cười tủm
Tôi: Anh cười gì
- Cô làm bánh mặt ai vậy
- Thì mặt ( định chỉ Thành rồi thôi) tôi làm vu vơ
- Uk xấu quá mà ( tôi ném dép vào Quyên)
- Đồ quỷ ( Quyên biến mất Thành và tôi thay bộ ngủ do Quyên mang đến bộ ngủ đôi màu hồng)
Thành: Ta đi thay đồ đây
- Thôi mặc bộ này dc mà để châm lại nến nhé k sang ngày mất ( tôi châm nến rồi hát) chúc mừng sinh nhật ,mừng ngày đó người sinh ra đời happy birthday to you ...( cười tươi ) thổi đi và ước nhé ( Ông ta hôn chụt lên môi tôi)
- Cùng thổi đi ( tôi nhắm mắt cùng thổi nến tắt bụp)
- Ăn thử nhé ( tôi nhìn khi ông ta ăn) sao vậy ngon k
- Không ( tôi quẹt kem lên mặt ông ta rồi cười,ông ta đơ người)
- Chúc mừng sinh nhật đại ca em có k nên k phải gì đại ca bỏ qua nhé ( ông ta bật cười) và đêm đó ước mong thời gian ngừng lại chúng tôi ăn bánh tôi hát đến mức ông ta phải chùm chăn ...và rồi ôm nhau cùng hoà quyện
- Ta muốn quà là cái khác kìa
- Vâng sẵn sàng tinh thần rồi ( ông ta cười )...và trong đêm mưa đó khi quan hệ tôi tự nhủ sau đêm nay nhất định phải nói rằng ngày trước tôi k biết ra sao nhưng hiện tại tôi đã yêu người mất rồi ....

Đọc tiếp truyện Lệ Hải Đường chap 21