Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Thả hồn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thả hồn. Hiển thị tất cả bài đăng

14 thg 8, 2017

Chap cuối Thả Hồn - tg Huyền Thu

Chap cuối : Thả Hồn 👤👤👤🌸🌸🌸

Ngày xưa khi chúng tôi nhìn nhau qua những bông tú cầu dưới ánh nắng khi đó tất cả những gì chúng tôi cảm nhận là hạnh phúc...giờ đây khi nằm cạnh nhau dù bắt gặp ánh mắt nhau nhưng k thể thốt nên lời,1 sự thật k thể chối bỏ rằng bố tôi đã hại bố của người mà tôi gọi là chồng...đau càng nhiều lại càng xa cách...tôi nhắm mắt nước mắt khẽ rơi...
(N): Kiều nằm anh ta cố nén ở cổ rồi nhìn ra cửa sổ dường như tâm can anh ta đang rất khó chịu...tay nắm chặt ...
Đến sáng khi K vẫn ngủ tôi dậy nấu cháo rồi mang tới viện ,mẹ gọi điện
Mẹ: Bố mẹ đang ở sân bay chuẩn bị sang đó đây Ly thế nào rồi
_Con đang mang cháo cho chị rồi có lẽ k ổn lắm mẹ ạ ..
_Bố mẹ sốt ruột quá con mau đến xem chị tn đi nhé ...
_Vâng ( tôi treo cháo lên xe máy rồi đi tới viện)...
(N): K đứng ở trên nhìn xuống thấy Thương đang hối hả chạy đi anh ta cúi đầu nhắm mắt thở dài...
Thư kí T: Hôn lễ vẫn sẽ tiến hành chứ ạ
_Đúng thế k có gì thay đổi
_Vậy còn cô Thương
_Cậu muốn tôi phải yêu thương và nâng niu con của kẻ mà tôi đã chờ hơn mười năm để trả thù sao ( K cười ôm đầu như kẻ điên)
_Tại sao hai người lại như vậy ông trời thật trêu đùa ( Thư kí T cúi đầu K ngồi bịch xuống giường ôm mặt)...
_Lỡ yêu lỡ cả lối đi ,lỡ thương lỡ cả cuộc đời ( K nhắm mắt rồi nói trong buồn bã)
Tôi đến viện nghĩ đến K nói sẽ kết hôn mà lòng nặng trĩu...đến cửa thấy Ly đang tay truyền nước đứng nhìn ra cửa sổ ,tôi đổi mặt cố vui vẻ
_Sao chị k nghỉ đi lại ra đứng đây
_Đến rồi sao,chị đang nghĩ mấy việc chị k sao đâu nên em đừng làm vẻ mặt đó
_Cháo ngon lắm chị ăn đi cho nóng ( tôi mở r thổi thổi)
_Thương này chị xin lỗi em
_Vì chuyện gì
_Vì tất cả nhất là mẹ nuôi em chị k cố tình chị thề đấy ( Ly khóc)
_K sao em biết tâm chị k xấu ,chỉ là mẹ em ra đi quá sớm ,chị ăn đi ( tôi đưa thìa cháo)
_Thiên Kiều anh ta giờ đã là Lão Đại
_Em biết chứ
_Vậy em tính sao anh ta sắp kết hôn rồi tin đó cả giới đều biết
_Em cũng biết rồi ,em sẽ chôn tình cảm đó trong lòng sai ở chúng ta nên nếu em ở cạnh anh K thì hơi quá đáng phải không
_Hắn bỏ em đúng k
_Đúng nhưng em cam chịu và chấp nhận số phận ngay từ đầu đã k ra gì
_Thằng Phong thằng khốn nạn luôn tỏ ra như vậy nhưng tâm đia hắn rất khốn nạn k ngờ cả 2 chúng ta đều rơi vào tay nó
_Bỏ qua đi chị coi như chúng ta bị lừa và như dẫm phải bùn ,chị hãy quên hết chuyện cũ đi và làm lại từ đầu nhé ( Ly ăn thìa cháo rưng rưng cố cứng rắn)
_Uk chị quá sai lầm mất rồi
_Bố mẹ đang sang rồi thôi nào chúng ta đều làm lại từ đầu ( chị em tôi ôm nhau số phận của cả 2 đều thật sự bất hạnh)...Đưa chị về dọn dẹp nhà cho chị dường như cả năm k dọn dẹp ...xong xuôi chờ chị đi ngủ tôi nấu sẵn đồ rồi mới về ...về tới nhà thấy Bin đang đọc sách ở sân còn Vân và Kiều đang tỉa hoa trong vườn...tôi lẳng lặng ra chỗ con
_Ngày hôm nay của con thế nào
_Ổn hết mẹ ạ ,sao mẹ về muộn vậy
_Mẹ qua nhà Bác của con
_Mẹ cô gái đó nói sẽ kết hôn với bố là sao ạ ( tôi ấp úng)
_Bin ngoan nghe mẹ nói nhé ,mẹ sẽ ngày nào cũng qua chơi với con sang tuần khi bố con kết hôn mẹ sẽ đi ...
_Mẹ lại bỏ con sao ,mẹ hứa k đi rồi mà
_Mẹ k bỏ con mà mẹ sẽ ra ngoài sống rồi hằng ngày đến chơi với con nhé ,bố mẹ k thể sống chung 2 năm qua con thấy đó bme k còn sống chung nữa mẹ ở lại đây vì Bin thôi nên ngoan thi thoảng ra chỗ mẹ ở chơi vài hôm ...
_Mẹ toàn nói dối con mẹ lại bỏ con đi ,con muôn bme như trước muốn có cả bố lẫn mẹ cơ ( thằng bé gập sách chạy vào nhà)
_Kìa Bin ...bin con à ( tôi chạy theo)
(N): K nhìn Thương và con nói chuyện bất giác cắt 1 cành hoa rơi xuống ( Vân nhìn theo)
Vân: Em quên hỏi chị ý có ở lại đến khi chúng ta kết hôn k ạ ( K k trl nhặt bông hoa lên)
_Vào ăn tối thôi ( trl khác)
_Ơ em hỏi cái khác mà ( K thở dài)
_Hôm nay anh mệt muốn ngủ sớm
_Em ở lại đây hôm nay nhé
_Tuỳ em ( Vân cười sướng quàng tay K)
Tôi gõ cửa gọi con
_Bin à ra ăn tối đi con
_Mẹ nói dối mẹ lại bỏ Bin con ghét mẹ,mẹ k cần con
_Không phải đâu con mở cửa ra đi con ,mẹ xl mẹ k bỏ con đâu mà ( tôi khóc K đi lên cùng Vân)
K: Có chuyện gì vậy ( tôi gạt nước mắt)
_K có gì
K: Bin mở cửa
Bin: con ghét cả bố con ghét hai người tại sao lại sinh ra con rồi chưa bh suy nghĩ con nghĩ gì,tại sao k bóp chết con đi từ khi sinh ra đi ( Tôi ôm mặt khóc)
Tôi: Mở cửa đi con mẹ sai rồi mở cưa đi con
K: Mở cửa ra ,khoá dự phòng đâu quản gia ( Quản gia mang khoá lên K hầm hầm đi vào Bin ngồi ở bàn K trợn mắt) con học ở đâu tính cãi lại người lớn như vậy hả
Bin: Bố đuổi mẹ đi phải không ( Tôi ấp úng K quay sang nhìn tôi)
K: Cô nói gì với thằng bé
Bin: Bố đuổi mẹ đi vậy tại sao khi xưa bố còn hết lòng vì mẹ theo đuổi mẹ đến khi lấy mẹ bố toàn làm mẹ khóc rồi còn bắt mẹ con con rời xa nhau ,tại sao vậy bố ( Tôi mếu lắc đầu xua tay) nếu bố làm vậy thì tại sao còn sinh ra con sao k bóp con chết luôn đi,ngay từ đầu con là đứa trẻ bố k mong muốn còn gì ( K tát bốp vào mặt Bin tôi ngạc nhiên)
Vân: Sao anh lại đánh thằng bé vậy ( K nhắm mắt)
K: Em mau ra ngoài nhanh ( K quát lên)...tôi lao tới ôm con mồm Bin chảy máu tôi run run lau máu trên mồm con...( Bin lặng yên rơi nc mắt)
_Anh điên rồi tại sao anh lại đánh thằng bé ,tại sao anh lại đánh con tôi ( tôi ôm con vào lòng lau máu trên mồm con K nắm tay đứng thở dài)
K: Nếu biết nó cãi lại thế này tôi thà chưa sinh ra nó còn hơn ( K nhìn vào tôi và Bin)
_Tôi và thằng bé là sỉ nhục và gánh nặng của anh sao ( K lặng im) Phùng Thiên Kiều đây là do chính anh nói đi thôi con ( tôi láy mấy bộ quần áo cho Bin) tôi sẽ nuôi con từ bây giờ anh còn động vào thằng bé tôi sẽ sống còn với anh ( tôi kéo tay Bin đi ra ngoài)...vệ sỹ chặn lại ( K đi ra nhìn tôi lầm lỳ)
K: Cô có thể đi còn thằng bé thì k ( K giật tay Bin tôi kéo bên này)
_Anh nói thà k sinh nó còn gì lỗi ở tôi do tôi để anh ( định nói bị hiếp r lại thôi)
Quản gia: Phu nhân xin để cậu Bin nghỉ rồi còn dùng bữa tối tôi nghĩ hay hơn ( cố kéo áo tôi ý thôi đi,K buông tay còn tôi nhìn anh ta rồi lườm)...đêm hôm đó tôi nằm ôm con xoa miệng con...
Bin: Mẹ ơi Bin k đau đâu mẹ ở đây với con nhé
_Anh ta có hay đánh con k
_Đây là lần đầu tiên ,bố chiều con lắm mẹ chưa bh để con xước dù chỉ 1 ngón tay
_Vậy sao hnay anh ta lại vậy Bin này lần sau bố nóng thì con k dc nvay ,nvay là con sai nhé
_Vâng con ngủ đây ( Ôm con ngủ say và tôi nằm suy nghĩ về chuyện anh ta đánh con mà lòng lại bối rối ,chuyện này chưa xong chuyện khác lại tới)...
(N): K bơi ở dưới bể đến 2 tiếng như cuồng dại
Vân: Anh nghỉ ngơi thôi đã 2 tiếng rồi anh k mệt sao ( K đang nghĩ đến đánh con anh ta càng điên cuồng)...thư kí T đi tới
Thư kí T: cậu chủ giữ sức khoẻ ( K chồi lên thư kí T choàng áo)
K: Thư kí T đưa Vân về đi
Vân: Anh nói để em ở đây mà k chịu đâu ( cô ta chạy thẳng lên phòng K,K đi qua phòng Bin anh ta định gõ cửa rồi lại thôi)...
Tôi ngồi nhìn con vuốt má con ngay từ khi sinh ra mẹ đã k để cho con giống đứa trẻ khác ,lỗi ở người mẹ vô dụng này mẹ xin lỗi con rất nhiều Bin à ( tôi nhắm mắt tựa trán con)...
(N): K lên phòng thấy Vân thay bộ váy ngủ rất sexy anh ta đi lướt qua Vân giữ tay
Vân: Anh sao vậy vẫn tức vụ bé Bin sao
_Không phải việc của em (K gạt tay Vân)
_Vợ cũ anh ( K dừng bước) em k muốn cô ý dự hôn lễ của chúng ta ,em nói thật lòng mình đấy ( K quay lại)
_Cái đó do anh quyết định kp em và ngoài việc em cpi cưới anh ra thì những vc xung quanh anh em k nên tham gia
_Tại sao e sắp làm vk anh em có quyền chứ
_Vì anh k thích nếu em định lấy vc kết hôn để áp đặt anh thì em sai rồi ,anh cũng có thể thay đổi vc kết hôn vì vậy hãy là cô gái cư xử khéo léo ,hnay muộn rồi em cứ ngủ lại đây anh còn cv cần giải quyết...( K đi ra đóng rầm cửa lại)...
cứ như vậy hai người hai căn phòng Thương lặng nhìn con còn K đứng nhìn ra hồ rồi thở dài...Sáng hôm sau tôi vừa ra khỏi phòng Bin thì gặp Vân đi từ phòng Kiều đi ra nhìn nhau cười nhạt...
Vân: Chị dậy sớm vậy
_uk chị quen rồi ( Vân đi ra gọi quản gia)...
_Cô ơi lấy cho cháu ly sữa nóng ( K đi xuống tôi quay đi k nhìn anh ta)
Tôi: Bin dậy phiền cô cho thằng bé ăn sáng cháu phải đi có việc
Vân: Bao giờ chị về vậy ( K đứng từ trên nhìn xuống anh ta nắm chặt tay ,tôi nhìn thẳng vào K)
_Sẽ sớm thôi chị sẽ đi sớm nên em đừng lo
_Không chị hiểu sai ý em rồi ( tôi cười đi ra láy xe phóng đi)...vừa đi khỏi con đường đó tôi đỗ xe lại gục xuống mặt xe máy khóc lớn...
_Mẹ ơi giúp con ,con đau lòng lắm mẹ ơi ...( Tuyết lại rơi nhẹ lên nỗi đau mà Thương đang dôn nén)....
(N): K lầm lỳ đi xuống
Vân: Anh giận em đúng k?
_Thư kí T đưa Vân về
_Em k đi đâu hết đây là nơi em sẽ sống cùng anh em k sai tại sao a lại giận...
_Em về đi đến khi kết hôn chúng ta sẽ gặp nhau
sau
_Em k chịu đâu em muốn ở bên anh cơ tại sao kể từ khi vợ anh sang đây anh lại thay đổi với em vậy ạ ,có phải là anh
_Anh là anh và anh có quyền cưới em cũng có thể cưới thêm 3,4 cô khác anh là ai em biết r đấy nên hãy tự biết thân phận của em đi ,thư kí T tiễn khách ( Vân tức giận quay đi Bin đứng ở cưa phòng nhìn bố)
Bin: Bố ơi mẹ đâu rồi mẹ lại bỏ Bin đi rồi ạ ( K chạy ra ôm con)
K: K đâu mẹ đi 1 lát sẽ về với con thôi ,nín đi con
_Bố K đẹp trai ơi bố đừng đuổi mẹ đi nhé mẹ khóc cả đêm đấy ( K lúng túng) ...
Tôi đến sân bay đón bố mẹ vừa xuống sân bay bố bịt kín mẹ cũng vậy
Bố: Đi luôn đi con
Mẹ: Về thẳng chỗ con bé Ly luôn nhé
_Vâng ( tôi gật vội vàng đến nơi thấy bố Ly khóc lớn ôm ông)
Ly: Bố ,bố ơi con sai rồi bố ơi
Bố: Tao để cho mày đói khổ hả Ly sao mày lại hư đốn đến mức như vậy hả con
Mẹ : Thôi ông lo cho con xong sang giờ lại la lối là sao
Bố: Bà ơi sao hai đứa con tôi nó khổ vậy hay tôi đang phải trả giá cho lỗi lầm của tôi,ông trời xin cứ hoạ lên con đừng để 2 đứa nhỏ chịu khổ nữa ( bố ngồi bịch xuống ghế)
Mẹ: Thôi nào hai đứa đi làm gì cho bố ăn đi con đi đi ( mẹ xua xua hai đứa tôi vào bếp)...món ăn vừa xong xuôi cả nhà 4 người vừa ngồi
Bố: Con tìm thấy Bin rồi đúng k
_Vâng con thấy rồi
_Vậy nó thì sao Thiên Kiều nghe nói nó sắp lấy vợ
_Vâng con chỉ cần Bin thôi con k có tư cách để yêu anh ý
_Tại sao con của ta lại k có tư cách
_Bố giết bme anh ý còn gì ( Ly và mẹ k dám gắp ăn ngồi im) nếu bố k làm thì sự việc sẽ rẽ sang trang khác rồi ( Bố rơi đũa)
Bố: Bố có nỗi khổ của riêng mình bố k hại bme nó
_Vậy thì ai ,ai chứ tại sao bố k nói ( chuông cửa reo lên chị ra mở cửa rồi sợ hãi đi lùi lại)...
Mẹ: Ai vậy con ( tiếng vỗ tay từ ngoài cửa là Phong)
Phong: ôi gia đình đòan tụ mùi vị của hạnh phúc mà
Mẹ: Cậu tới đây k ai hoan nghênh đâu
Phong: Tất nhiên tôi đâu cần các người hoan nghênh anh ta sò lên má Ly ( chị gạt tay) ồ bị cưỡng hiếp đến mất lý trí rồi à
Ly; Thằng khốn nạn
_Chấp nhận anh đâu nhận anh quân tử
Bố: Tránh xa các con tao ra
_Ông mạnh miệng nhỉ ông biết đây là đâu không mà đến ,ông k còn là lão đại nữa mà bh đã là kẻ thua cuộc,thua cuộc rồi hiểu không?
Mẹ: K liên quan gì đến cậu mời đi cho ( anh ta nhìn tôi)
Phong: Đi sao dc người đâu lôi ông ta đi chẳng phải tổ chức đang tìm ông ta sao,tự ông ta chui đầu vào tổ (tôi đứng dậy)
_Anh k có quyền
_Đúng vậy anh k có quyền người có quyền xử bố em là Lão Đại kìa,à quên là chồng em mới đúng chứ để xem nó sẽ làm gì với bố em ( mẹ sợ hãi,Ly đẩy Phong)
Ly: Cút đi cút mau khỏi đây ,cút đi ( ly hét lên,Phong giữ tay chị rồi đẩy ngã ra ghế)
Phong: Đừng hét trc mặt tao con điếm dơ bẩn
Bố: Mày dám ( người của anh ta bẻ tay bố)
Mẹ: Cậu k có quyền đó buông ra
Phong: đưa đến kỉ hội và báo với Lão Đại món quà mà đứa em rể tặng này anh ta sẽ vui chứ ( Tôi giằng tay Phong)
_Buông bố tôi ra tên khốn kiếp
Mẹ: đừng đưa ông ý đén đó xin cậu họ nhất định sẽ k để yên
Bố: K cần cầu xin tôi sẽ đối diện với nó
Mẹ: Ông lại muốn bỏ tôi lại sao còn con ông nữa ( Bố nhăn mặt quay đi mẹ ngã bịch xuống ghế tôi chạy theo )
Phong: Em làm thế vô ích thôi đến xin chồng em đi xem nó sẽ làm tn đây nếu nó giết bố em thì em và nó sẽ k bh có thể đến vs nhau dc đâu anh hứa anh đảm bảo đấy ( thang máy đóng lại bố lắc đầu)...tôi chạy vào nhà thấy mẹ ôm ngực khó thở Ly đang đỡ mẹ
Ly: Mẹ ơi mẹ đừng làm con sợ mà
Mẹ: Mau cứu ông ý ,ông ý sẽ bị họ giết chết mất hãy cứu ông ý mẹ xin các con hãy đưa ông ý về đi (tôi và Ly ngồi cạnh mẹ khóc ròng) Thương mau đi cầu xin Lão Đại nếu phong đưa đến đó cậu ta là Lão Đại sẽ phải giết bố con để làm uy...bố sẽ chết mất
_Mẹ yên tâm con sẽ đưa bố về bên mẹ ,con đi ngay đây mẹ đừng lo mẹ nhé ( tôi nắm chặt tay đứng dậy)...đi xe máy thật nhanh về nhà k có anh ta ở nhà ) chị quản gia anh K đâu ạ
_Cậu chủ đi ra ngoài rồi có gì gọi cho cậu ý xem sao ?( tôi nhấc máy lên gọi cho K)
K: Alo
_Anh đang ở đâu vậy em đây là em ( nói hớt hải)
_Tôi biết rồi cô sao vậy
_Anh quay về đón em đi chơi dc k ( K ngạc nhiên)
_Tự nhiên sao lại...( phân vân)
_Được k anh ( K cứng giọng)
_Chờ tôi hỏi xem có lịch gì k ( a ta bịt máy) thư kí T hnay có lịch gì k
_Dạ có mấy cuộc họp lớn
_Vậy là k có lịch đúng k ( thư kí T khó hiểu K ghé tai vào điện thoại) tôi rảnh cô chuẩn bị đi tôi về đón ( cúp máy K cười tủm)...
Tôi đi thay đồ vội vàng ,phải kéo dài thời gian và phải ở bên anh ta mới có thể giúp bố và biết bố ra sao...xuống sân K đi con xe màu đen bóng loáng xuống xe mở cửa cho tôi ...
K: Lên xe đi sao nghệt mặt vậy
_À vâng ( Lên xe điện thoại của K reo lên tôi cầm vội lấy K ngạc nhiên) hôm nay hãy dành ngày hôm nay cho riêng em thôi dc k ( K nhìn chăm chú)
_Cô có chuyện gì vậy hay cô ốm ( anh ta sơ trán tôi)
_Không chỉ là em muốn dc ở bên anh 1 chút thôi dc k ( tự dưng rơi nc mắt K quay vội đi lái xe và k nói gì)...tới nơi 1 ngôi làng ngoại ô và có lễ hội nhỏ tuyết rơi kín tóc K bỏ khăn quàng cổ ra quàng vào cổ tôi...
_Lạnh vậy mà sao cô k đeo khăn cổ khi ra ngoài ( tôi cầm tay K)
_Hôm nay hãy quên hết mọi chuyện và ở bên em 1 cách thật lòng nhất nhé ( Tuyết rơi nhẹ xuống tóc K tôi gạt rồi cười) đi thôi ...( K cười chạy theo sau Thương)...dưới bầu trời tuyết rơi nhẹ thứ tình yêu mà vẫn còn sâu thẳm trong tiềm thức họ đang trỗi dậy ...nắm tay nhau cùng nhau trao nhau những chén rượu ( tôi tu liền mấy chén)
K: Sẽ say đấy ( tôi đấm ngực)
_Ầy k sao đâu em uống tốt lắm chẳng qua k thể hiện thôi ( K cười cắt thịt nướng trên khay đưa vào miệng Thương) ngon tuyệt ( tôi cười tươi)
_Vậy thì ăn nhiều vào ( đang ăn thấy chèo thuyền đua tôi kéo tay K)
_Đi đua thôi ( K lưỡng lự nhưng Thương vẫn kéo)...ra tới nơi tôi dơ hai tay khơi động các thứ K bật cười
K: Tập thế này này kp tập như em đâu
_Thế nào a( K cầm tay tôi bẻ từng ngón tay nhẹ nhàng và hà hơi cho đỡ lạnh,tôi đỏ mặt)
_Ở đây lạnh hơn trong thành phố thì phải ( tôi nhẩy rầm lên thuyền mn ngạc nhiên)
Mc: Giải nhất là 100 bịch sữa dê ( tôi sắn tay áo)
_Bin nhà mình rất thích sữa dê quá tuyệt rồi nào bắt đầu ( K thấy khí thế của Thương anh ta cười nhẹ)...cuộc đua bắt đầu tôi lấy hết sức chèo còn K anh ta chèo nhẹ nhàng chỉ là động tác nhanh gấp mấy lần tôi mà thôi ( tôi chớp mắt nhìn rôi về đich chúng tôi thua) thua rồi con tim tan lát rồi ...( mặt tôi xị ra K đi lên bờ đưa tay ra )
K:Đi thôi anh sẽ mua sữa dê cho con nên em đừng lo dc chưa bỏ vẻ mặt đó đi
_Vâng ( vui lại K đi ra lấy xe máy rồi vỗ tôi lên xe đôi mũ cho tôi cẩn thận)
K: Anh có nơi này muốn cho em xem ( ngồi sau K đi trên con đường này tôi thật sự chỉ muốn ngủ và quên đi thế giới này)...ôm chặt eo K ( K nhìn vòng tay Thương r nhẹ cười) ...em xin lỗi em khi em nói em sẽ giữ lấy anh và chỉ xin anh đừng ra xa em khi em tìm đến anh ,những nỗi buồn em k muốn nghĩ đến mong rằng tuyết nơi này hãy xoá tan đi ...
(N): K nghĩ trong lòng khi vòng tay Thương ôm lấy anh ta...tôi chỉ có những kí ức này về em xin hãy giúp tôi lưu lại nó...phần kí ức về nỗi đau của anh xin em hãy xoá tan nó và mong rằng nó sẽ bị lãng quên khi tôi được ở cạnh em...
Tới nơi 1 hang đá bên trong có rất nhiều hoa tú cầu
_Hoa này ở đây sao lại nhiều vậy ạ k lẽ anh trồng
_Uk anh trồng đấy đẹp phải không
_Đẹp thật đủ 7 màu luôn ( tôi cười tươi K ngắt 1 bông hoa đặt vào tay tôi)
_Bông này dành cho em ( 1 bông tú cầu 7 sắc tôi ngạc nhiên nhìn K)
_Đẹp thật em chưa bh thấy bông nào đẹp thế này ( K cươi nhẹ rồi hôn lên môi tôi)
K: Anh yêu em ( tôi buông thõng tay nhìn K)
_Anh k cần làm đến mức này đâu ( tôi quay đi K ôm tôi từ sau)
_Chỉ có em có còn yêu tôi nữa hay không thôi chỉ cần em nói tôi đừng kết hôn nhất định tôi sẽ k kết hôn chỉ cần em nói em muốn tôi ở cạnh thì tôi nhất định vứt bỏ tất cả vì em...( Dt K reo len thư kí T)
_Anh đừng nghe máy em sẽ trl ngay bây giờ em yêu anh thật sự yêu anh chỉ xin anh vì em làm 1 chuyện dc k
_Em nói đi
_Nếu em có cầu xin anh điều gì xin anh hãy chấp thuận
_Điều đó là gì ( tín nhắn trên máy K hiện lên bắt dc Lão Đại bố cô Thương rồi K nhìn rồi nhìn sang tôi) cô biết gì k bố cô đã bị bang phát hiện
_Em biết
_Vậy những gì cô làm hôm nay là để lấy lòng tôi phải không ?
_Không phải em chỉ muôn xin anh đừng hại bố em và hnay em thật sự hạnh phúc ( K buông thõng tay đi lùi lại)...
_Luật lệ mãi là luật lệ ( K dơ máy lên gọi) cho trực thăng tới đây tôi sẽ về tiến hành vụ hành quyết ông ta ( tôi chạy theo K )
_Đừng xin anh Phùng Thiên Kiều nếu anh hại bố em em và anh sẽ k thể ( K nắm chặt tay đi)...trực thăng tới anh ta chạy lên Thương đi lảo đảo theo với tay khi máy bay cất cánh) Thiên Kiều đừng hại ông ấy ,ông ấy là bố của em ( tôi gào lớn)...chạy voi ra vẫy xe về thành phố ,,,tôi mệt đến mức k thở nổi vì khóc quá nhiều ...tới nhà anh ta hai bên vệ sỹ chắn kín lối
Vệ sỹ: Hnay ông chủ nói cô nên ra khách sạn
_Không tôi phải vào nhà tránh ra ( tôi đẩy họ chạy vao thấy bố bị họ đánh bê bết máu nằm ở sân )
Phong: Chị dâu về rồi sao ( tôi chạy tới ôm bố)
Bố: Bố k sao
_Bố ơi tên khốn kiếp sao mày dám
Phong: Mày sao em dám nói vậy với anh à ( trực thăng đi tới tôi vội vã ôm chặt bố,K bước xuống họ cúi đầu) ...
Bố: Đi đi con dắt Bin về Việt Nam và sống hạnh phúc với mẹ của con hãy để bố chết đi thì mọi chuyện sẽ chấm dứt
_K bố nói gì vậy còn con và chị mà bố ơi ( Bố ộc máu mồm ra nhìn tôi)
_Bố k giết bố K mà là bố thằng Phong
_Vậy sao bố k nói
_Sẽ k có ai tin vì ngày đó người ra lệnh là bố nhưng sau đó bố đổi ý nhưng bố thằng Phong quyết hại bố thằng K vì ông ta yêu mẹ của K ngày đó ông ta làm đệ tử cho bố nên dễ hiểu là bố hại bố mẹ nó ,bây giờ nói ra nó sẽ k tin đâu con ,bố tội lỗi đầy người có chết cũng k hối tiếc ...( K đi ra anh ta ngồi trên cao nhìn xuống bố con tôi rồi thở dài nhắm mắt)
K: Ông còn gì muốn nói k
Tôi: Thiên K kp bố em hại bme anh mà là bố anh ta (tôi chỉ Phong k đổi sắc mặt) anh phải tin em kp bố em (tôi lắc đầu)
Phong: Chuyện đó là vc riêng còn vc của tổ chức lão đại anh định bỏ qua nội quy của mình sao giết ông ta đi ( K ném khẩu súng xuống chân Phong)
K: Mày đang ra lệnh cho tao đấy à ( người của tổ chức nhìn Phong anh ta sợ sệt)
Phong : Tôi nào dám
_Mày nói vậy k lẽ mày cũng sẽ giết tao nếu m lên lam dc lão đại ,súng đấy làm đi ( K cười nhẹ)
Phong: Tôi chỉ nói đúng nôi quy của tô chức mà thôi ( K phân vân)
Bang lão: Lão đại giết hắn đi phòng hậu hoạ ( mn thi nhau nói K đập tay xuống ghế)..
K: Im mồm hết đi đừng để tao điên lên ( Thư kí T đưa súng cho K,anh ta đi xuống chỗ Thương) cô tránh ra ,lôi cô ta đi
_Không nếu anh giết bố tôi cả đời tôi sẽ hận anh ,tôi sẽ hận anh đến chết Phùng Thiên K ( tôi ôm chăt bố)
_Nếu anh hại bố tôi thì tôi sẽ chết ngay tại đây (K dơ súng lên tôi ôm chặt bố anh ta dí súng vào bố bắn đoàng máu lại bắn lên mặt tôi,tôi buông tay )
_Bố...Bố...à con bảo vệ bố rồi mà ...bố ơi
K: Tất cả giải tán ( mn vừa đi Phong vỗ tay)
Phong: Chia buồn với em nhé Thương ( anh ta đi tôi thấy máu chảy ở người bố ra thấm cả ra áo tôi)
_Không...bố ơi ( tôi gào lên )
K: Đưa ông ta đi ( họ kéo bố đi còn tôi ngồi lặng yên nc mắt rơi vô định) kết thúc rồi
_Tôi đã nói gì nào Thiên Kiều ( tôi với khẩu súng lúc nãy K ném xuống )
K: Bỏ xuống đi đó kp thứ đồ chơi dc ( tôi dí vào ngực)
_Tôi đã nói sẽ chết và dù tôi có chết anh cũng đâu quan tâm phải không ( K ngập ngừng)
K: Đưa súng cho tôi ( tôi đi lùi lại)
_Hãy thay tôi chăm sóc cho thằng bé tôi là 1 ng mẹ tội lỗi,1 người con bất hiếu khi lấy kẻ giết bố mình và tôi k tự tin khi báo vs mẹ tôi rằng anh đã giết bố tôi...
_Tôi nói cô bỏ súng xuống ( Tôi cười rồi bắn đoàng vào ngực những cánh hoa lúc này như đang an ủi quanh tôi vậy)...K hoảng loạn anh ta vội buông súng chạy ra đỡ Thương
_Thương anh sai rồi anh sợ rồi tại sao em ( máu khắp áo Thương khiến K run sợ anh ta run run sờ lên áo) không...không ...Thương à ( anh ta ôm đầu Thương gào lớn) không...( bế Thương chạy vội lên xe máu vẫn tuôn k ngừng) Thương à anh sai rồi lỗi ở anh xin em đừng ngủ ...anh sợ lắm anh xin em đừng ngủ ( Tôi hổn hển cầm tay K)
_Thay em chăm sóc con
_K chúng ta sẽ cùng chăm sóc con ,anh kb chăm anh k làm dc ( Thương buông thõng tay K ôm bàn tay Thương lên rồi như kẻ mất trí) nếu em mệt chỉ cần nói anh sẽ để em ngủ chỉ xin em đừng rời xa tôi ( K khóc lớn trong xe ) ...tới viện bác sỹ ra vào còn K đứng bên ngoài nhìn họ phẫu thuật cho Thương...10 tiếng sau
Bác sỹ: Chỉ tạm thời thôi viên đạn đã làm tổn thương tim rồi ,chúng tôi đã cố hết sức
K: Ý là sao ( tóm cổ áo bác sỹ)
_Dạ là phải thay tim ạ ( K buông tay vào phòng ngồi 2 ngày râu anh ta mọc đầy )
K: Sao em mãi k tỉnh lại vậy
Thư kí T: Bác sỹ nói do bệnh nhân k muốn tỉnh lại có lẽ cô Thương k muốn sống nữa ( K cười nhẹ)
_Trời sáng rồi anh còn định mời em đi ăn sáng nữa ,nếu em k muốn dậy thì anh sẽ chờ đến khi em tỉnh lại nhé ( K đăp chăn cho Thương )
Thư kí T: kế hoạch vẫn vậy hnay hôn lễ vẫn tổ chức đúng ý
_Tốt lắm ( K đứng dậy về nhà tắm gội anh ta mặt vô hồn thay đồ vest cưới nhìn vào gương) hôm nay anh sẽ giải quyết mọi việc hãy chờ anh ( K đi xuống tới lễ đường)...hình ảnh cô dâu bước vào còn Thương đang nằm bất động trong bệnh viện và đôi mắt đỏ ngầu của chú rể ...đưa tay ra bám lấy tay chú rể hình ảnh ở hội trường hiện lên 1 video clip Vân ngủ với Phong âu yếm
Phong: Sao mãi em chưa hại thằng K vậy hay thích nó rồi
_Nó quái lắm k dễ giết được hiện tại anh cứ đi lấy lòng bang lão đi
_Anh giết nó thì mn sẽ nghĩ sao khi em rể giết anh vợ ,anh muốn nó sống k băng chết!
_hôm em cố tình cứu anh ta anh còn bảo em giả chết rồi bảo anh ta là qua khỏi thì phải cưới em trc mặt mn
_Nó là thằng hứa sẽ làm khi đó em đóng hấp hối giống kinh khi nào anh lên làm Lão Đại anh sẽ cho em làm đệ nhất phu nhân còn em gái nó anh giết vứt xác lâu rồi du lịch gì chứ ,thấy bài văn của anh hay k vợ đi du lịch đi xa mãi k về ( hắn cười lớn với Vân)...Vân rơi bó hoa K vẫn dơ tay
K: Em yêu sao lại vậy ( đám đệ vậy bắt phong)
Phong: Tao đã làm gì ( K tháo nơ ở cổ )
_Em gái tao giờ tao có thể giết mày 1 cách quang minh bô lão k ai có thể cứu mày,thằng chó em tao mày chôn ở đâu ( K đấm liên tiếp P vẫn k nói)
K: Em của tao
Phong: Em nuôi mà mày như thương cảm lắm vậy nó ngu đáng chết
K : Cắt lưỡi nó ( vân kéo chân xin K)
Vân: Ngay khi vào lễ đường em thấy k có khách mời em đã nghi ngờ xin anh hãy tha cho em dc k anh ( K dứt chân lên khỏi Vân)
K: Vì bô lão bảo vệ chúng mày nên tao k thể tự tiện giết ng trong bang dc nhưng chúng mày quên ai mới là chủ của bang này ( K nhìn bô lão) mấy ông còn gì muốn nói
_Lão đại do chúng tôi ngu muội xin hãy tha cho chúng tôi ( K bước qua)
K: Mọi chuyện đã sáng tỏ giết sạch k bỏ sót ( anh ta đi thẳng ra ngoài rồi chạy tới viện nhanh chóng) Thương đang chờ tôi,tôi phải tới đón cô ý ( Thương ở viên đang co giật bác sỹ đang cấp cứu hình ảnh k lái xe đi nhanh tới chỗ Thương còn Thương co giật tất cả đều nói lên 1 chuyện tình buồn đến mãi k dc ở cạnh nhau)...K chạy tới viện thấy bác sỹ đang lắc đầu
K: Có chuyện gì vậy
_Chúng tôi đã cố hết sức bh chỉ còn cách kiếm tim của người nào đồng ý hiến nhưng rất khó giai đoạn này
_Bao nhiêu tiền cũng dc hết
_Vấn dê k dc mua mà họ phải tình nguyện mà chờ đến khi đó có lẽ k kịp ( K ngồi bịch xuống ghế anh ta cầm tay Thương)
_Em có thể tỉnh lại nói cho anh giờ anh phải thế nào k em ( K thở mạnh nc mắt rơi xuống cạnh sống mũi vô định)...anh đã cố gắng để quên em cố gắng để quên đi cơn ác mộng k có em ở bên nhưng ông trời k cho phép anh làm vậy hay sao ...anh anh thật sự yêu em ( Tiếng khóc của K vang lên trong phòng bên ngoài thư kí T tình cờ gặp Ngọc)
Ngọc: Sao vậy nghe nói Thương bị tai nạn ( Ngọc kể từ sau vụ đó vẫn hay ghé tới chơi vs Bin dù yêu K nhưng Ngọc biết lòng K k có Ngọc chi muốn thi thoảng dc nhìn thấy K)
_Phải rồi cô Thương giờ đang nguy cấp ( Ngọc nhìn vào trong thấy K đang khóc lớn ,Ngọc mở cửa vào)
Ngọc: Anh K
_Em hãy nói với cô ý tỉnh lại đi dc k ,do anh nên cô ý k muốn tỉnh lại nữa
_Vấn dê là tim tổn thương cần thay tim gấp em nghĩ cô ý kp k muốn tỉnh đâu anh bình tĩnh đi ( K đứng bật dậy)
_Thư kí T hãy để ý điện thoại
_Dạ cậu chủ đi đâu ạ
_Khi nào có điện thoại hãy để ý ( K viết gì đó 1 lúc rôi đưa cho thư kí) tờ này khi nào có dt thì đọc còn tờ này hãy đưa cho Thương
_Tại sao kp cậu đưa
_Tôi ngại tôi đi đã ( K đi vào phòng vuốt tóc Thương) anh sẽ về sớm ( K đi ra lái xe đi với tốc độ rất nhanh vừa lái nghĩ đến nụ cười của Thương anh ta lại ôm mồm nín khóc) lỗi do anh anh sợ mất em nhưng anh đi sai hướng hãy tha lỗi cho anh ...( K nhìn sang bên cạnh hình ảnh Thương nói em yêu anh vui vẻ K cười)...tưởng tượng về em và mỗi khi nhìn thấy em anh lại nghĩ chúng ta mơ cùng 1 giấc mơ nhưng tại sao k thể chung lối khi nào mới đến ngày đó vậy em ( K quay sang nhìn ghế bên cạnh) anh yêu em ( anh ta cố cười tươi rồi nhấn ga lao về phía trước ) và anh ta cười rất tươi nhưng nước mắt vẫn rơi vô định ...
(N): Điện thoại thư kí T reo lên anh ta rơi thõng máy... 3 tháng sau ...tôi sau tai nạn đó được thay tim và trở về cuộc sống bình thường hằng ngày tôi đều đứng ở cửa ngóng trông K về
Thư kí T: Cậu ý đi lần này sẽ lâu cô cứ nghỉ ngơi đi
_Thư kí T này tôi thấy lo lo sao ý ,tại sao k có chút tin tức gì vậy ( Thư kí T ấp úng)
_Cậu ý nói mệt mỏi muốn yên tĩnh (điện thoại reo lên là bố)
Bố: Có cho Bin về đây ăn cơm không ( sau vụ đó K bắn k trúng vào bố và cố tình cứu ông) ...
_Dạ thôi Bin đi học rồi bố dùng đi
Bố: Uk chồng con sẽ về thôi đừng lo quá
_Dạ con hiểu mà ( tôi lên bàn làm việc của K nằm lên những cuốn sách anh hay đọc)...anh đi mà k nhớ em sao ...ra hồ bơi ngồi lặng nhìn dòng nước tôi buồn bã ...
Quản Gia: Phu nhân dùng cơm thôi
_Cô ơi anh ý đi nước nào vậy ạ cháu nhớ chồng cháu lắm
_Cái đó...cậu chủ sẽ về sớm ( thấy moi lần tôi hỏi thái độ cô đều rất lạ)...
_Hay anh ý lấy vợ ở đâu rồi ạ
_K có đâu
_Cháu trêu mà để chau đi gọi thư kí T rồi dùng bữa luôn ( tôi gõ cửa phòng thư kí T) anh có đó k xuống dùng bữa đi ạ ( cửa phòng hé tôi ngó vào gọi thấy cái đèn nhấp nháy trong phòng ngủ của thư kí T rất đẹp tò mò nên vào xem) k ngờ thư kí T có sở thích 7 màu gớm ( chợt quẹt tay vào cạnh bóng đèn chảy máu tay tôi vội mở ngăn kéo tìm bông)...xót quá đi mất ( thấy 1 bức thư gửi Thương)...tôi cầm lên mở ra ....
Ngay lúc này tôi phóng xe máy đi trên đường như kẻ tâm thần cười bản thân ,cươi cuộc sống vô thức chạy theo kí ức chạy theo hai thứ gọi là tình yêu,hình dáng nó ra sao trông nó thế nào vậy mà làm chúng tôi đau đến như vậy...chạy tới hang đá mà K trồng đầy hoa ...bước vào trong tôi cười lớn ,cười như chưa bh dc cười...a ha ha ha ( cười trong nước mắt rồi nhìn những bông hoa) hãy nhắn với chủ nhân của các người ( ý bông hoa) mau ra đây gặp tôi đi ...nội dung bức thư cứ vang lên trong đầu Thương:" Anh xin lỗi vì đã yêu em,anh chỉ biêt nói xin lỗi đã khiến em có Bin đã khiến em tương lai mịt mờ và đã khiến em chịu tổn thương ,anh đã phải rời xa em 2 năm đó anh như kẻ vô hồn cố gắn cho em mọi tội lỗi để có thể quên em đi và khi em quay lại tôi sợ sẽ lại làm tổn thương em,anh đã hỏi đi hỏi lại rằng chúng ta đều yeu nhau nhưng tại sao k thể chung lối có lẽ anh k thể ở bên em chúng ta ở cạnh nhau sẽ chỉ đem đến khổ đau "....tôi ôm tay lên tim mình " anh sẽ trao trái tim mình cho em mãi mãi ở bên em k rời xa,hãy đua con đi khắp thế giới ăn những món thật ngon và anh sẽ ở bên trong trái tim em chúc phúc cho em ,nếu tìm dc người nào tốt hãy bước tiếp đừng ngần ngại,anh yêu em "...khi K viết những dòng đó anh ta cắn môi chịu đựng...còn lúc này Thương lăn lộn ôm tim giữa những bông tú cầu....
_Đồ điên kia mau về bên em đi ,anh đi đâu rồi kp như thế đâu ,kp đúng k anh ,anh là chàng trai với nụ cười hiền từ luôn giúp đỡ người khác bằng trái tim mình,em yêu anh Thiên Kiều ơi về với em đi em xin anh ( Thương gào lớn lên trong hang)...duyên trời sao lại trớ trêu muốn ở bên mà lại chẳng thể yêu....( Thư kí T vội vã tìm thấy Thuơng)
_Phu nhân xin cô bình tĩnh
_Thiên Kiều anh đang ở đâu ( tôi tự tay đấm vào tim mà)anh hứa là sẽ mãi bên em chúng ta sẽ thành đôi cơ mà Thiên Kiều ( Thư kí T khóc)
_Xin phu nhân đấy
_Anh ý hiện đang ở đâu mau nói đi
_Tôi k thể nói hãy để ông chủ yên nghỉ đó là lệnh
_Đến bh mà anh vẫn lệnh à k tôi k đi đâu hết Thiên Kiều đi du lịch mà ,tôi sẽ về nhà chờ anh ý ( tôi lao ra ngoài cơn mưa lớn đổ xuống )...về nhà Bin đứng ở cửa
Bin: Mẹ ơi mẹ đi lâu vậy ( tôi gục vào vai con ngất đi)...trở về Việt Nam 1 năm sau hôm nay trời rất lạnh lại gần tết nguyên đán ...kể từ sau ngày đó tôi luôn nghĩ K đang du lịch ở nơi nào đó rồi đêm đêm ngồi khóc 1 mình khi nhìn tấm ảnh cưới...tôi cố gắng đến bây giờ vì con của mình ...
Chiến: Chị ơi đi mua cho em chai dầu ăn đi ( cố tình sai đi để k nghĩ ngợi) đấy dc hôm về nhà lại ngồi đực ra
_À uk chị đi luôn đây ( ra mở cửa đi ra phố Bin gọi điện)
Bin: Mẹ mấyh mẹ về
_Mẹ đang ở nhà cậu mang cho cậu ít khăn ấm mẹ đan
_Xong mẹ về luôn nhé
_Ngày gì vậy con
_K ngày gì con đi học về sớm nên muốn nc vs mẹ thêm chút
_À uk vậy mẹ về ngay đây ( tôi quay về )
Chiến: Chị đừng buôn nữa dù trái đất có sập thì chị còn có Bin và dù anh rể k còn nữa
_K có anh ý đi du lịch sẽ về sớm thôi ,sẽ về sớm thôi ( lầm bầm rồi lấy tay ôm tim)...về tới nhà thấy Bin ngồi ở sảnh tắt đèn tối om ...sao k bật đèn lên con
_Mẹ đừng bật mẹ quên hnay ngày gì r ạ ( Bin Phụng Phịu)
_Ngày gì con nhỉ sinh nhật Bin chưa đến mà
_Mẹ sinh nhật của mẹ mà ( tôi ngạc nhiên 1 chiếc bánh dc bê ra từ trong nhà tiếng hát happy birthday vang lên tiếng thư kí T)...
Thư kí T: Chúc mừng sinh nhật phu nhân ( Bin vỗ tay)
Bin: chúc mừng sinh nhật mẹ ( tôi cười tươi)
Quản gia: Phu nhân sinh nhật vui vẻ
Bin: Mẹ ước đi mẹ (tôi chắp tay nhắm mắt)...mẹ mở mắt ra đi con có quà cho mẹ đây ( tôi mở mắt chợt phía đối diện người bê bánh là Thiên Kiều tôi dụi mắt)
K: Chúc mừng sinh nhật vợ của anh ( K cười nhẹ tôi ngã bịch ngất tại chỗ) cô ý sao vậy
Bin: Ai bảo bố xuất hiện còn hỏi tại sao ...( K bế Thương lên phòng)...Tôi lơ mơ mở mắt thấy tiếng người đang tắm trong nhà vệ sinh...mình đang mơ hay thật ( tôi đi ra tolet cánh cửa mở ra K đang xoa tóc ướt tôi giật mình)
_ôi mẹ ơi ( K ôm eo tôi lại gần) anh là ai ( K búng mũi tôi)
_Tỉnh táo lại đi k anh thì ai ( tôi vội chạy ra giường chùm chăm mồm Nam Mô K đi ra ngồi xuống) này là anh mà ( tôi bỏ chăn ra)...
_Anh ...( tôi run run sơ lên mặt K,anh giữ tay) là anh thật sao !
_Uk là anh ( Tôi ôm chầm lấy K)
_Anh đi du lịch mà em đã tin là như vây em biết anh sẽ về với em mà
_Thôi nào anh xin lỗi có mấy việc trong bang anh phải giải quyết nên k tiện liên hệ ra bên ngoài
_Vậy trái tim em của ai ( K ôm chầm lấy tôi)
_Ngày mai anh sẽ nói cho em biét còn bh hnay là sinh nhật em mà ( K kéo tay tôi ra hành lang chiếc bánh sinh nhật vẫn còn đó) do anh và Bin chọn đấy em thổi nến đi ( tôi gật trong nc mắt rồi bám tay K) sao vậy
_Em sợ khi mở mắt tất cả lại là 1 giấc mơ
_Ngốc ạ anh về bên em rồi đây! ( K hôn nhẹ lên môi tôi,tôi bật khóc)
_Tại sao em lại thấy hạnh phúc đến thế này cám ơn vì anh đã quay lại,cám ơn anh
_Qua rồi anh đã về bên em rồi ...( cùng nhau nắm tay nhìn về những ngọn đèn)
Sáng hôm sau K dắt tôi ra phần mộ có tên Vũ Linh Ngọc K đặt bó hoa lên
K: Anh đưa vợ anh tới rồi cám ơn em dù biết bản thân ích kỉ nhưng anh kb nói gì nữa ...tôi nhìn phần mộ của Ngọc tóc bay trong gió tôi cúi đầu lặng yên...thì ra hôm đó Ngọc chạy theo và đưa K vào viện và rồi Ngọc cũng để lại bức thư " Thương à chị biết khi đọc những dòng này em đang tự trách bản thân mình,nhưng chị phải xin lỗi em vì chị đã yêu ông xã của em nhìn anh K tự lao xe vào cột đèn khiến giây phút đó chị như chết đi vậy,chị cũng k sống được bao lâu nữa chị bị ung thư máu chứ kp bệnh tim,bao năm tháng chị đã dối anh K để dc sự thương hại từ anh K chứ kp tình yêu,khi giây phút người đàn ông chị yêu nguyện chết vì ng anh ta yêu khi đó chị đã sợ hãi đến nhường nào chị sợ nhìn thấy anh ý bỏ chị lại nên chị chọn cách tự sát và nhường trái tim chị cho em,hãy giúp chị yêu anh ý bằng cả phần của chị nữa cả cuộc đời này chị vẫn xl em vì chị thật sự yêu anh K ,trái tim đó chị muốn lưu lại 1 chút gì đó trong lòng anh K"...tôi ôm mồm khóc tựa vai K
_Chị Ngọc cám ơn chị em sẽ yêu anh K thay cả phần của chị,tình yêu của chị thật lớn lao...
2 tháng sau đang đi làm thêm vẫn tiệm gà cùng Thuỷ...
Thuỷ: Cuộc đời như 1 giấc mơ mà sao vẫn đến đây làm vậy có ai ck đại gia đi làm như cậu k
_K sao làm hết tháng này mình sẽ xin đi làm văn phòng nữa ,k thể ỉ lại vào ck dc
sếp: Làm đi còn đứng buôn ( chúng tôi luống cuống)...tan làm khi bên kia đường Thắng và K đang đứng hút thuốc hai chúng tôi vẫy tay ( Thắng giờ đã gia nhập tổ chức để nhớ ơn cứu mạng của K và xin chuộc tội)...vừa chạy sang đường Thuỷ chạy vụt qua còn tôi ngất lịm
(N): K vội rơi điếu thuốc chạy sang đỡ Thương
_Em sao vậy em à ( lay lay vào viện vội vàng)
Bác sỹ: Cô gái này có thai rồi nên ngất là bình thường thôi lát sẽ cho thêm thuốc bổ ,,,( Thắng đập vai K)
Thắng: chúc mừng anh Lão Đại
_Này tôi k mơ đúng k tôi lại sắp có con rồi ( K cười tươi sung sướng) để tôi gọi điện cho Bin,Bin à mẹ con
_Mẹ có thai rồi ạ
_Sao con biết
_Cô quản gia vừa bảo mẹ con giống ng có thai
_Uk quá chuẩn mau đến viện vs bố nhanh
_Làm gì ạ
_Đến đi nào ( K gọi người mang bóng Bin bơm chăng khắp phòng )
Bin: bố trẻ con quá
_Đẹp mà ( K cười thấy Thương mở mắt anh ta bắn pháo giấy khiến Thương giật mình) bà xã à em có bầu rồi ( cười hà hà)
Thương: Em nghi nghi rồi nhưng quên chưa bảo anh ( tôi nhìn căn Phòng chăng đầy bóng và hoa) anh làm gì vậy
_Đẹp k em
_Anh thật trẻ con ( Bin cười )
Bin: Con bảo mà ...( Tôi tựa đầu vào vai K)
_Giờ em k lo lắng nữa vì có anh ở bên rồi ( chúng tôi nhìn nhau Bin chẹp chẹp)...7 tháng sau khi tôi sinh con K đi ra đi vào
Mẹ: Con làm mẹ chóng mặt đấy bố đang ở nhà nấu cháo mang đến mà rõ khổ bảo con nó đau ăn sao được cứ nấu cơ...
_Mẹ à lần trc vk con đẻ đi 1 mình ạ
_uk khi đó mẹ kb nó là con mẹ nhưng đưa con bé vào viện sinh con 1 m( K buồn) qua rồi con nghĩ chi cho mệt
Ly: Mẹ ơi sinh rồi mau vào bế cháu đi con gái 3kg5 ( K chạy vào nhìn con anh ta lúng túng)...
K: Mẹ ơi con bế được k
_Dc chứ ( K cảm giác bế con anh ta mừng đỏ mắt)
_Con gái của con đấy mẹ
Ly: Khổ ai chẳng biết k của em thì của ai ( K bế ra cạnh Thương)
K: Cám ơn em ( bố sách cháo vào khóc từ cửa)
Bố : Ôi con cháu tôi đây r
Mẹ : ai làm gì mà ông khóc
_Tôi vui quá bà ạ phải k con rể mẹ tròn con vuông ( hai ng họ ôm nhau khóc tay thì bế bé con)
Mẹ: Thôi dẹp đi hai bố con ra ngoài cho Thương nghỉ ngơi....
Mấy hôm sau là tết nguyên đán tôi và K ngồi ở sân bé Bông cho vào nôi còn Bin đang đọc sách ...tôi tựa vai K
_Chuyện nhanh quá phải k anh giờ chúng ta đã có 2 nhóc em k mong gì hơn
_Anh cũng vậy giờ đây với anh em là tất cả
_Anh à vậy Hương thật sự k còn sao anh
_K nó đang đi du lịch ở 1 nơi rất xa anh tin giống như khi như em tin anh đi du lịch vậy anh vẫn mong ngày con bé trở về ...
Quản gia: Sắp giao thừa rồi bố mẹ cô Thương nói đang đón cậu Chiến còn cô Thuỷ nói chờ sắp mâm thắp hương rồi qua ạ...( K chạy tới ôm Bông)
K: Bông à bố con mình ra trêu anh Bin nhé ...
nhìn bố con đùa nhau Bin mặt xị lúc nào cũng như ông cụ đang cáu gắt vì bố trêu...chúng tôi đã găp và yêu nhau từ khi nào bắt đầu từ đâu k ai hay...ngay từ giây phút thấy ng đàn ông đó tôi đã biết có điều gì đó ( giữ tay lên tim) em cũng sẽ luôn nhớ đến chị...K chạy qua tôi ,tôi giữ tay
_Nhiều khi em không thể ngờ yêu anh em mạnh mẽ đến vậy
_Anh cũng vậy yêu em anh như kẻ ngốc ( Hai chúng tôi trao nhau nụ hôn pháo hoa bắn lên)...
và chúng tôi đang thả hồn vào nhau,tôi thả hồn vào người đàn ông này anh sống hồn tôi sống và anh k còn hồn tôi cũng như chết...và Ngọc chị cũng đã thả hồn mình vào trái tim để yêu ngươi đàn ông này...giờ đây khi tay trong tay trao nụ hôn tôi ước rằng sau này con của tôi chúng cũng sẽ thả hồn mình theo 1 tình yêu đẹp và bất diệt !
The end

9 thg 8, 2017

Chap 22 truyện Thả Hồn - tg Huyền Thu

Chap 22: Thả Hồn 👤👤👤🌸🌸🌸

Câu nói "để giờ đây hai ta phải khổ đau" tại sao luôn ám ảnh lấy chúng tôi đến vậy?nỗi đau chúng tôi đang thấu có ai hiểu vết thương mà chúng tôi đang chịu đựng có ai hay???Giây phút bắt gặp ánh mắt nhau dù đang ở gần nhau nhưng thật sự trái tim đang ở cách xa nhau rất xa...
(N): K sắc mặt k đổi
K: Cô giáo của con đây à
Bin: Bố con nhớ mẹ và ông trời đưa mẹ đến cho con bố đừng để mẹ đi nữa nhé
_Người đâu lôi người phụ nữ này ra ngoài những tên vệ sỹ khi nãy để cậu chủ đưa cô ta về tất cả đánh gẫy chân chúng ( tôi ở dưới nước lầm lỳ nhìn anh ta)
_Lỗi của tôi tại sao anh lại phạt họ ( K quay đi vệ sỹ nữ đi vào kéo tôi lên bờ ,người tôi ướt sũng anh ta đi thẳng đi)
Bin: bố con xin bố đừng để mẹ xa con nữa ( a ta vẫn đi thẳng)
Tôi: Phùng Thiên Kiều anh có quyền gì luôn ép mẹ con tôi rời xa nhau ,tôi k xa con tôi đâu ( Vệ sỹ kéo tôi ra Bin đứng lặng yên nhìn thằng bé khóc)
Bin: Mẹ ơi đừng bỏ con lại
_Bin ngoan mẹ sẽ k bỏ con đâu mẹ hứa đây ( họ cứ lôi tôi đi còn tôi cư ngoái lại nhìn con)...
(N): K bước vào phòng họp lầm lỳ tiếng Thương nói lớn bên ngoài
Thương: Phùng Thiên Kiều tên khốn kiếp tại sao anh cứ ép mẹ con tôi xa nhau vậy,anh quá đáng vừa thôi hãy trả con lại cho tôi ( Thư kí T thấy K sắc mặt hầm hầm)
Thư kí T: Bắt đầu báo cáo đi ( K bỏ thuốc ra thư kí T châm)...đám đệ sợ sệt lo lắng trc gương mặt lầm lỳ của Lão đại...
Họ kéo tôi ra rồi cho tôi lên xe chở ra đường lớn rồi thả tôi xuống...
_Không làm ơn cho tôi về với con tôi đi các người đừng làm vậy mà ( tôi chạy theo xe đó đến khi kiệt sức ngồi ở con đường đi vào đó nhưng thật sự k nhớ nổi đường chỉ biết lối này dẫn vào)...tôi ngồi co ro ở góc đến khi rét run lên vì lạnh ...chắc chắn Bin sẽ đi đường này mà mình phải chờ...
(N): K họp xong Bin vội lao vào phòng
Bin: Bố hãy trả lại mẹ cho con đi bố ,mẹ đang lạnh lắm
_Hãy quên việc cô ta là mẹ con đi
_Kìa bố ,bố yêu mẹ lắm cơ mà tại sao bố lại vậy
_Yêu ,,,con còn nhỏ bố k muốn nói dài thêm về phòng đi
_Bố con nhớ mẹ lắm bố hãy đưa mẹ về đi nếu k mẹ sẽ đi mất
_Mau đưa thiếu gia về phòng ( ng vào lôi Bin đi)
_Bố mẹ sẽ đi mất lần nữa con nhớ mẹ ( K đưng dậy quát lớn)
_Cô ta đã từ bỏ con và chọn những kẻ khác kẻ bỏ rơi cô ta còn ta ,ta đã cho cô ta mọi thứ kể cả trái tim và tâm hồn nhưng đổi lại cô ta luôn suy nghĩ cho kẻ khác còn ta và con k là gì vì thế nên hãy quên ng đàn bà đó đi và hãy chuẩn bị có mẹ mới ( K ngồi sụp xuống Bin nhắm mắt đi lên phòng) ...
Thư kí T: Cô T vẫn ngồi ở ngoài đó trời tuyết đang rơi lạnh lắm
_Ta k quan tâm ( K đứng dậy về phòng nhìn ra hướng đi anh ta ,anh ta u buồn nhắm mắt)...
Tôi đang ngồi cả đêm ở đó điện thoại reo lên Dung hối hả
D: Sao giờ chưa về
_Tao tìm thấy con rồi D ơi tao đang chờ thằng bé
_Lạnh lắm đấy nghe nói đêm nay tuyết rơi dầy hơn đấy về sớm nhé
_Uk ( tôi xoa xoa bàn tay )...thấy xe đi ra họ đi rất nhanh tôi k thể đuổi kịp...
(N): K ngồi trong xe đi qua thấy Thương vẫn đang ngồi anh ta nhắm mắt k nhìn
Thư kí T: Đêm nay có bão tuyết dầy hơn có nên ...( ấp úng)
_Đừng quan tâm cô ta sẽ tự về thôi ...
Tôi ngồi chờ tuyết rơi kín đầu tóc ...tôi thở mệt mỏi...mình sốt rồi hay sao nhỉ ...lịm dần tựa vào gốc cây...( 2 tiếng sau tuyết rơi nhiều hơn thân nhiệt tôi giảm dần xe đi về)
(N): Thư kí T thấy Thương như vậy bèn vội vàng
_Cậu chủ cô Thương vẫn ngồi đó ,để tôi xuống khuyên cô ý về ( K nhắm mắt thở dài) cô Thương ( Thương mở mắt lờ đờ) cô nên về nghỉ ngơi đi ...
_làm ơn cho tôi gặp Bin đi tôi chờ 2 năm rồi làm ơn hãy bảo anh ta làm ơn
_Bây giờ thật sự xin rất khó
_Nếu k tôi sẽ chờ ở đây đến chết thì thôi ( Thư kí T đi ra xe báo cáo)
_Cô ý nói sẽ chờ ở đây đến chết thì thôi ạ,tuyết ngày 1 dầy hơn rồi ( K mở cửa xuống xe tiến tới gần Thương)
K: Chúng ta đã thoả thuận rồi tôi k muốn con tôi nghĩ tôi hại chết mẹ của nó vì thế nên cô đi đi ( Tôi bám tay anh ta thở yếu ớt)
_Tôi gặp thằng bé nói vài lời rồi sẽ đi tôi hiểu ý anh rồi ,hãy để tôi nói vài lời với thằng bé rồi sẽ đi ngay...( K quay đi tôi chạy theo lên xe đóng cửa lại)
Thư kí T: Sắp có bão rồi cậu chủ đừng đuổi cô ý đi ( K nhìn thư kí T sợ sệt)
K: Nhớ là nói xong thì đi luôn đi
_Vâng ( tôi ngồi cạnh nói yếu ớt)...hơi thở của tôi nặng nề mệt mỏi hơn 2 má đỏ ửng và rồi ngất lịm vào lòng anh ta
(N): K đang ngồi thấy Thương ngất ngã vào lòng ,anh ta ngạc nhiên sờ trán Thương
K: Cô ta sốt cao vậy rồi nhanh ( má Thương dc anh ta ôm gọn trong lòng K cắn răng cố k nhìn Thương)...về đến nhà quản gia nhìn thấy Thương ngất liền lo lắng
Quản gia: Trời ơi cô Thương
_Mau chuẩn bị khăn thuốc cô ta mất thân nhiệt rồi ( K bế Thương lên phòng anh ta ) quản gia mau thay đồ cho cô ta đi...( quản gia đỡ Thương dậy)
Quản gia: Cố uống hết đi phu nhân ( mn đi ra chỉ còn K ngồi lại trong phòng nhìn Thương hai má đỏ ửng đôi môi cũng đỏ vì sốt anh ta sờ tay lên gương măt Thương ánh măt u buồn Thương kéo chăn rét co ro
Thương: Lạnh quá ( K nhìn bên ngoài bão tuyết gió lớn) lạnh quá ( Thương nói mê man rồi kéo chăn dù nhiệt độ phòng có sưởi )...K cởi bỏ quần áo rồi lên giường anh ta chưa ôm thì Thương rúc đầu vào ngực K ,,,( K cởi bỏ áo của Thương rồi ôm chặt cô hôn lên tóc Thương nhẹ nhàng)...đến nửa đêm nghe tiếng Thương mê sảng
Thương: Đừng xin đừng đưa con tôi đi,ai biết con tôi ở đâu không ( nói khua tay nước mắt chảy ra K bật dậy)
K: Cô tỉnh lại đi ( Thương vẫn mê sảng K giữ tay rồi hôn lên môi Thương nụ hôn rất ngọt Thương lại ngủ thiếp đi ngon lành K cười nhẹ)...Tôi đang nằm thấy mùi thơm thơm hương thơm từ người đàn ông quen thuộc( Mở mắt thấy anh ta đang ngủ tôi ngạc nhiên ngó xuống dưới k mặc đồ ) ...k lẽ anh ta đêm qua nhân lúc mình ốm đã ,thật k ngờ anh ta thay đổi kiểu bệnh hoạn như vậy ( đang cúi ngó xuống dưới kéo cái quần lót ở cuối giường lên cứ với chân khi gắp dc tôi thổi phù nhìn sang anh ta đang mở mắt,tôi bật ra)
_Ôi giật mình ,này anh đêm qua anh làm gì vậy sao tôi k nhớ gì ( K nhìn chăm chú k nói gì) mặt tôi có gì à?
_Thăm con xong rồi hãy về đi ( a ta với áo choàng lại rồi đi ra tôi mặc vôi quần áo rồi chạy ra chặn cửa)
_Tôi muốn ở cạnh con xin anh đừng đuổi tôi đi mà ( mặt đáng thương xoa xoa tay)
_Chúng ta đã thoả thuận và nếu cô muốn ở cạnh con cũng đươc tôi chấp nhận vậy thì bố cô sẽ phải trả giá ( tôi buông thõng tay lùi lại)
_Đừng độc ác với tôi như vậy mà ,tôi thật sự nhớ con ,anh có hiểu dc k ( tôi nc mắt lã chã nhìn anh ta) 2 năm anh nhẫn tâm k 1 chút tin tức dù tôi đã cố gắng tn ,tôi chỉ mới 25 tuổi thôi nhưng thứ mà tôi trải qua tất cả là lỗi ở tôi sao
_Cô đi đi còn níu kéo cũng chẳng để làm gì tôi k còn thích cô nữa vì thế ( K đang nói Thương nhìn thẳng vào mắt K) vì thế nên...
_Nên anh càng nhẫn tâm phải vậy không,thì ra là vậy tôi hiểu rồi tôi sẽ đi khỏi đây,đừng nói với con tôi tin khi con lớn 1,2 năm nữa tôi sẽ chờ con của tôi đến tìm tôi còn anh tôi sẽ k bh chờ kẻ như anh nữa ( K nắm chặt tay đi lướt qua Thương)
_Tuỳ cô nghĩ tôi k quan tâm ( tôi gạt nước mắt cố nín nhịn đi xuống dưới đi thẳng ra ngoài)
Quản gia: Cậu Bin sáng nay đã đi học rồi chờ cậu ý về
_Phiền cô chăm sóc thằng bé dùm cháu,cháu phải đi rồi hãy nhắn với thằng bé cháu chờ ngày con về tìm cháu ( tôi khóc nấc)
_Kìa phu nhân cậu Bin nhớ cô lắm
_Cháu cũng nhớ con nhưng k còn cách nào anh ta k đồng ý và cháu còn bô mẹ cháu k thể để có ai và để mất ai dc ,cháu cám ơn cô cháu xin phép đi đây ạ ( tôi quay đi vừa đi vưa khóc)...nếu có kiếp sau mình sẽ k yêu ,nếu có kiếp sau mình nguyện để tim chết đi còn hơn để nó sống mà đau đớn dằn vặt,m k có tư cách trách anh ta vì bố mình ,bố mình đã hại bme anh ta...tôi ngồi sụp xuống ôm mặt khóc lớn rồi cứ thế đập tay lên tim...ai đó cứu con bố mẹ ơi hai người trên đó có thấy con đang đau không
(N): K ngồi trên xe đi qua thấy Thương đang ôm mặt khóc ( anh ta sờ tay lên tim rồi nhăn mặt)
K: Dừng xe ( xe đỗ lại K bước xuống)...
Tôi đang khóc thì thấy anh ta bước đến kéo tay tôi,tôi ngạc nhiên k kịp phản ứng ( kéo tôi lên xe ,tôi giật tay mãi k dc)
_Anh làm gì vậy tôi đau đấy
K: Quay về nhà ( xe quay về anh ta vẫn giữ chặt tay tôi kéo tay tôi lên phòng) cô nghĩ cô là ai ,là ai mà cô nghĩ cô xuất hiện là tôi phải níu kéo hay phải có gì với cô à ( a ta quát lên)
_Tôi có làm gì đâu mà chỉ là muốn dc ở gần con thôi ( tôi nhìn anh ta ,anh ta ôm mặt thở mạnh có lẽ quá xúc đụng)...
Thư kí T: Hội nghị sắp bắt đầu rồi cậu chủ ...( K đứng dậy quay đi tôi chạy theo nói với)
_Vậy tôi ở lại chờ Bin vè nhé ( anh ta k trl đi thẳng)...tôi cười sướng
Quản gia: cậu ý k nói có nghĩa là dc rồi cô cứ ở lại đây
_Vâng cô cháu và cô làm món nem đi Bin thích lắm ( dt tôi reo là D)
D: Này sao bh mới nghe cậu biết m và anh C lo thế nào k còn đang định đi báo cảnh sát
_Tao dc gặp con rồi D ơi đang cpi nấu cơm chờ thằng bé về đây ,tao yêu con tao lắm luôn
D: Vậy mày k định về ư
_Chờ tối nay xem sao rồi tao sẽ nói với bác sỹ cường vậy nhé cúp máy đây ...tôi chuẩn bị đồ nấu ăn ,dọn phòng con ,phòng thằng bé rất nhiều đồ chơi mô hình và rất thích vẽ ,nhìn bức vẽ thằng bé vẽ cả gia đình tôi lại buồn ,,,bố con tính anh ta thất thường mà mẹ sợ lắm con à sợ anh ta và con lại biến mất 1 lần nữa....Chiều tối Bin đi học về mặt lầm lỳ
Bin: Cháu k ăn cơm đâu ạ ( nói vs quản gia tôi hù từ sau Bin quay lại) mẹ ,,,mẹ thật ạ ( tôi ôm con)
_Mẹ đây con mẹ đây ,mẹ nấu nhiều món ngon lắm
_Mẹ đừng bỏ con ( Bin khóc tôi lau nc mắt)
_Mẹ sẽ cố gắng con nhé giờ đi thay đồ ra ăn cơm thôi mẹ làm mấy món con thích rồi
_Vâng ạ ( tôi xoa đầu con) ...tôi bước ra cửa nhìn khung cảnh nơi đây...rộng quá thế này ở hết sao được nhỉ...nhưng anh ta thật giàu có ( tôi nhìn kiến trúc căn nhà toàn đồ đắt tiền)...chuyện anh ta là ai cơ chứ ( tôi vỗ vỗ lắc đầu)
(N): K về đến nhà thấy Thương đang đứng và quay ra nhìn anh ta ( tóc gió bay lên tuyết lác đác rơi Thương vẫn nở nụ cười tươi mỗi khi thấy K)
Thương: Anh về rồi à ( k trl đi thẳng vào nhà)
Bin: Bố về rồi ạ bố dùng cơm luôn nhé ( K ấp úng Bin kéo tay) đi mà bố lâu lắm rồi con mới dc ăn cơm vs bố ( ngồi xuống bàn ăn Thương gắp cho Bin rồi gắp cho K)
_Thử đi
Bin: Ngon mẹ ạ ,mẹ làm món này ngon nhất
_Vậy con ăn nhiều vào nhé ( K lầm lỳ cắn nhẹ rồi ngồi ăn nghiêm túc k nói gì)...tôi ăn liên tục vì đói
Bin: Mẹ oi mẹ đói ạ
_Uk mẹ sắp chết vì đói rồi ăn đi con ( K nhìn Thương ăn ngon lành anh ta chợt bối rối đăt đũa xuống)
K: ăn xong thì cô đi đi ( Bin buồn tôi xoa mặt con)
_Đừng buồn để mẹ nói chuyện với bố con sau
_Vâng mẹ cố ở bên con nhé ( tôi gật nhẹ ra hiên hai mẹ con vo tuyết nghịch rồi lăn đùng ra xoa xoa tuyết) mẹ ơi mẹ sinh em bé đi ( tôi ngạc nhiên)
_Sao con lại nói vây
_Nếu mẹ có em bé nữa bố sẽ k ép mẹ đi đâu ( tôi ôm mặt biết là thế nhưng mà tình trạng bh sao có thể có dc anh ta thậm chí còn k nhìn mình)
_Mẹ sẽ cố gắng
_Mẹ hứa đấy nếu có em con sẽ bế em ( tôi cù con cười đùa trên tuyết)..
(N): K đứng từ trên nhìn xuống hai mẹ con nô đùa anh ta hút thuốc nhìn đăm chiêu ...
Tôi đưa con vào phòng đọc truyện cổ tích cho con nghe mãi Bin k ngủ
_Sao con k ngủ đi
_Bin sợ ngủ dậy khi tỉnh sẽ không thấy mẹ nữa ( tôi chạnh lòng)
_Ngốc ạ mẹ k đi đâu hết mẹ ở đây với Bin
_Mẹ nhớ nhé
_Uk mẹ hứa mẹ sẽ tìm cách dù có lì lợm ở lại mẹ cũng sẽ làm ( Bin cười tôi đọc truyện đến mức cũng ngủ quên)...
(N): K bước vào phòng thấy Thương ngồi cứ gật gù...anh ta kéo chăn cho Bin rồi ngồi xuống dưới ( Thương ngồi trên ghế cứ gật...gật...rồi ngã nhào vào vai K)...K vuốt tóc Thương ...nhẹ nhàng rồi thở dài...( Thương vẫn nằm trên vai K cô mở mắt)
Thương: Để yên như vậy thôi ,em nhớ anh 1 chút thôi ,đôi khi em đã hỏi tại sao anh lại nỡ buông tay em thật nhanh,dù biết câu trl nhưng em vẫn cố tình muốn quên đi ( tôi rơi nc mắt xuống áo K) và rồi chúng ta cứ thế xa nhau thôi phải không ?( tôi nhổm dậy nc mắt lã chã nhìn K,K bế tôi lên đi về phòng)
K: Tôi k thể dành tình cảm cho cô dc nữa nghỉ ngơi đi mai tôi sẽ cho người đưa cô về ...( tôi ôm K từ sau)
_Em muốn ở cạnh con nhưng em cũng muốn ở cạnh anh nữa ( K quay lại tôi cởi bỏ áo kiễng chân lên hôn anh ta)
K: Tôi đã kiềm chế rồi nhưng đây là do cô muốn đấy ( K ôm tôi vào giường chúng tôi hôn nhau nụ hôn từ bao lâu nay của sự nhớ nhung và quyến luyến)...quan hệ mạnh đến nỗi chiếc rèm che ở giường tôi nắm đứt xuống...
_Anh dừng đi em k chịu dc nữa ( K cắn lên môi tôi)...dường như anh ta rất nhớ mình nhưng tại sao lại luôn tỏ thái độ như vậy dc,mình nhất định phải mang thai để dc ở lại đây...đến khi xong tôi nằm thở rồi xoay người dựa vào ngưc anh ta..) anh đừng đuổi em đi nhé ,dc k ( tôi ngẩng lên K cúi xuống hôn lên môi tôi)
_Nếu em chịu ở lại làm công cụ tình dục cho tôi thì tôi đồng ý ( lời anh ta nói như dao cứa vào tim)
_anh ( định dơ tay tát anh ta giữ)
_Suy nghĩ đi rồi trl tôi k muộn
_tại sao anh lại có thể đối vs tôi như vậy dc ( tôi khóc K đứng dậy choàng áo bc đi bỏ lại tôi nằm khóc trên giường)...anh thật sự k còn yêu em nữa rồi sao ...Thiên Kiều ( K đóng cưa lại anh ta tựa lưng vào cửa buồn bã khi nghe Thương gọi tên)...Hôm sau dậy chải đầu tôi đi về khách sạn tạm biệt D
D: Mày quyết định ở lại khi anh ta làm vậy sao
_Uk k còn cách nào ,tao muốn dc ở gần con
_Vậy chờ tuần tới tao sang nhé chúng m tụ tập
_Vậy sang đây học ư
_Uk xin cùng trường với tao nhé
_Uk ok quyết định vậy nhé ( tạm biệt D tôi sách đồ ra về về đứng ở ngã tư đường)...đèn đỏ dừng chợt thấy Kiều đi từ trong nhà hàng ra dường như anh ta vừa ăn sáng...tôi đang định vẫy tay thì từ sau cô gái tối hôm nọ chạy tới quàng vai anh ta họ nhìn nhau cười tình tứ K xoa đầu cô gái đó nhẹ nhàng,bọn họ vừa ăn sáng...đêm qua bên mình vậy mà ( tôi nắm chặt tay)...trở về nhà thấy Bin đang đánh piano ở trong sảnh nhà...tôi nhìn con chợt rơi nước mắt
Bin: Sao mẹ k bảo lái xe chở đi,mẹ xin bố dc ở lại rồi đúng k?
_Đúng vậy con ạ mẹ sẽ ở lại
_Mẹ lại sao vậy
_à bụi bay vào mắt mẹ thôi con ạ ,mẹ đi cpi bữa tối cho con nhé ( tôi đi thay đồ rồi buộc cao tóc vừa làm vừa nghĩ đến nụ cười vui vẻ của anh ta khi bên cạnh cô gái đó)...vừa nghĩ tôi cắt phập vào tay
Quản gia: Phu nhân tay cô chảy máu rồi ( tôi hoàn hồn nhìn ngón tay)
_Cháu ẩu quá ( tôi cho tay lên miệng mút)...chạy ra ngoài tôi va bốp vào anh ta ...anh ta nhìn ngón tay) anh tránh ra ( tôi cáu gắt đi vụt qua)...
K: Cô ta sao vậy ( nhạc chuông thư kí T lại reo tại sao yêu nhau k đến dc vs nhau...) cậu mau đổi cái nhạc chuông điên rồ đó đi cho tôi...
Tôi ra cuốn tay rồi buồn bã...mình ở lại vì con ,anh ta hận mình có lẽ anh ta nói đúng anh ta k còn thích mình nữa...mạnh mẽ lên cô gái vì con trai mình...ra bàn ăn cơm tôi mặt xưng xỉa lầm lỳ k nói gì
Bin: Mẹ sao mẹ buồn vậy
_Không có gì con ăn đi,Bin này sau này lớn lên con nhất định phải yêu người con gái con thích trọn vẹn 1 lòng hiểu k
_Ở lớp có bạn thích con đấy còn viết thư nữa
_Trời thật sao cô bé đó tn đáng yêu không ( Bin mặt lạnh tanh)
_Không lùn như mẹ vậy ( K bật cười tôi nhìn anh ta ...anh ta thôi cười)
_Vẻ đẹp k nói lên con người con ạ chủ yếu là tấm lòng ,tấm lòng đó có ngàn năm cũng k tàn đó mới là tình yêu ( K đổi sắc mặt anh ta đứng dậy)...tôi dọn dẹp rồi cho con ngủ...khi con đã ngủ tôi ra hồ bơi ngồi nhìn dòng nước ...tôi thở dài rồi gọi về nhà cho mẹ
Mẹ: sao giờ mới gọi lại bên đó sao r con
_Con ổn mẹ ạ con có lẽ ở bên này học thêm 1 thời gian nữa
_vậy cũng dc miễn sao con thấy hợp lý là dc à Thương này con có thể giúp mẹ 1 việc không
_Mẹ nói đi ạ
_Về Ly bố con có thông tin con bé hiện đang làm ở 1 nhà hàng con đến đó bảo nó gọi cho bố 1 câu nhé con,ông ý cũng lo
_Vâng mẹ yên tâm con hiểu mẹ nhắn địa chỉ đi mai con sẽ đi tìm chị
_uk vậy phiền đến con rồi ... ( cúp máy tôi thở dài rồi đứng dậy đi lên phòng)...lưỡng lự cầm vào tay nắm cửa rồi tôi định buông thì cánh cửa mở ra...
K: Sao k vào đi ( tôi buồn thiu đi qua anh ta thay quần áo ngủ rồi lên giương nằm tôi quay lưng đi mắt nhìn ngọn đèn ngủ lòng não nề bối rối)...anh ta đứng hút thuốc bên ngoài hành lang nhìn đăm chiêu về phía xa...chợt anh ta quay lại tôi lườm rồi quay đi chùm chăn lại
_Tôi đã nhìn thấy anh và 1 cô gái ,đã 2 lần rồi tôi chỉ muốn...
_Đừng hỏi bởi vì cô k có tư cách ,cô ở lại đây vì gì chúng ta đã nói rõ ràng rồi
_Đúng là tôi k có tư cách tôi ngủ trc đây ngủ ngon ( tôi cho tay lên miệng cắn tay rồi khóc nước mắt tuôn ướt đẫm gối)...Sáng hôm sau cài cúc áo cho anh ta mặt tôi k biểu cảm k phản ứng ...( K tóm tay)
_Tôi k thích thái độ này của cô chút nào ( tôi giật tay)
_Tôi có cần phải tỏ ra vui vẻ khi trong lòng k vui k ? ( tôi quay đi K kéo tay dồn tôi vào tủ rồi bóp mồm hôn tôi mặc cho tôi đẩy anh ta vẫn ghì)
_Cô tỏ thái độ với tôi vô ích ,ngoan ngoãn phục vụ tôi trên giường là đủ ( anh ta nhếch mồm rồi bỏ tay khỏi cằm tôi ,tôi quay đi thở mạnh) ...vừa bước xuống dưới nhà tôi thấy cô gái đó ngồi ở sảnh trong chiếc đầm trắng ,họ dường như cpi đi tiệc ,thấy tôi cô gái vẫy nhẹ
Cô gái: Làm ơn cho tôi thêm 1 ly sinh tố dâu nhé ( đặt ly vào tay tôi)
_À vâng
_Cô mới đến làm sao
_Vâng
_Thảo nào trông lạ quá ( cô ta cười nhẹ) ...
Quản gia: Cô Vân đây không phải là người ở đâu ạ
_ồ vậy là ai vậy ( K đi từ trên xuống)
K: Là vợ anh ( cô gái ngạc nhiên)
Vân: Sao đột nhiên vợ anh lại ở đây ,tôi xl nhé tôi k biết chị là vợ anh K...chào chị em là Vân bạn gái anh K ,chắc chị sang thăm Bin ( nghe câu bạn gái tôi cười nhẹ)
_Uk chào em
K: Đi thôi ( Vân cúi chào tôi rồi đi theo sau K)
Vân: Vợ cũ anh đến khi nào sao k bảo em,em ghen rồi đó nhé ( K k trl) ...
Quản gia: Cô Vân và cậu K mới quen nhau từ đợt cậu K bị ám sát cô Vân lao tới đỡ cho cậu K 1 nhát dao,kể từ đó thì có qua lại
_K sao đâu cô cháu k thắc mắc đâu dù sao cháu quyết định khi vào học sẽ dọn ra ngoài và sẽ đến thăm Bin hằng ngày sẽ k ở lại đây lâu đâu ạ ( tôi cố gượng cười quay đi)...
(N): Trên xe Vân phụng phịu
Vân: Anh K sao vk anh đến anh k báo
_Anh cần báo với em sao ( K lái xe lầm lỳ)
_Ý em kp vậy nhưng mà em thấy lo lo sao ý
_Nếu em k tự tin vào bản thân nvay thì k thể ở cạnh anh dc đâu ( vân ôm tay K rồi tựa vai)
_Em tin anh mà đợi khi chúng ta kết hôn thì em sẽ k bh ghen vs ai vì em sẽ là người hạnh phúc nhất rồi..( K thờ dài k nói gì)
Tôi nhờ chị quản gia tìm giúp chiếc xe máy rồi đi tới địa chỉ mà mẹ đưa để tìm Ly ...đây là quán bar vào trong tôi ngó xung quanh rôi hỏi
_Xin hỏi ở đây có cô gái nào tên Ly k ạ
_Cô ta chưa đến lát nữa cơ
_à vâng cám ơn anh vậy tôi ra kia chờ ( trong quán đàn ông cho tay vào ngực pnu rồi ôm hôn nhau như chỗ k người,pnu cô nào cô nấy ăn mặc sexy)...chờ 3 tiếng tôi sốt ruột vì đã khá muộn...chợt tôi thấy 1 cô gái cao ráo mặc 1 chiếc váy sexy đi vào quàng vai 1 người đàn ông ...đó là Ly đang vui vẻ và rẽ vào lối có các phòng hát nhỏ ...tôi chạy theo thì k thấy Ly đâu kb ở phòng nào...ngó từng phòng tôi thấy toàn các cô gái hoả thân thậm chí họ đang quan hệ tình dục ngay trên bàn hát ...tôi tim đập nhanh đỏ ửng măt...nơi này thật kinh khủng...ngó vào 1 phòng thấy 2 ng đàn ông và Ly đang ngồi...tôi đứng bên ngoài chờ ly ra mãi k thấy ra có tiếng ly nói vọng ra
Ly: Không em k thích em mệt nếu em ok em đã ok rồi ( tôi ngó vào thấy Ly cứ đòi đứng dậy nhưng hai gã đó k cho)...tôi lao vào thấy tôi Ly giật mình) tới đây làm gì vậy?( Ly ngạc nhiên)
_Em có chuyện muốn nói vs chị ( tôi đang nói 1 ng đàn ông trong họ kéo ôm tôi)
Đàn Ông: Em này cũng tạm được
Ly: Bỏ nó ra ngay nó kp gái đâu ( tôi nhìn Ly k lẽ chị đi làm gái sao,tôi đẩy ông ta kéo)
Đàn Ông1: Mỗi đứa chơi 1 con xong anh cho tiền
Tôi: Chị bố đâu có thiếu tiền tại sao chị lại làm nghê này
Ly: Im mồm chạy ra đi ( Tôi cắn tay người đàn ông ,ông ta tát bốp vào mặt tôi)
_Con điếm còn làm cao à
Ly: Chạy đi ( Ly lao tới gàn) anh yêu chúng ta vui vẻ là dc rồi nó còn nhỏ tha đi anh
_Nó cắn tao đây này mày tránh ra ( Ly cố đẩy rồi quát)
Ly: Chạy ra ngoài nhanh ( tôi sợ sệt ôm đầu)
_Còn chị thì sao
_Chạy đi nhanh ( tôi chạy ra ngoài cầu cứu những ng bên ngoài nhưng k ai phản ứng họ nhìn tôi với con mắt kì lạ)
_K lẽ họ k đồng cảm hay sao ( tôi chạy vào thấy cửa bên trong đã chốt nhìn qua cửa kính tôi thấy Ly đang bị họ thay nhau hãm hiếp...) không chị ơi làm ơn ai cứu chị tôi với ,ai đó mở cửa ra đi ( tôi gào khóc bên ngoài)...
(N): K đang kí giấy tờ trong phòng làm việc anh ta nhìn đồng hồ ...cứ 1 lát lại nhìn
Thư kí T: Cô Thương hôm nay có vẻ về muộn ( K kí giấy tờ hậm hực)
_Chắc cô ta mải chơi ở đâu đó quên đường về rồi ...( kí phập mạnh gẫy cả bút thư kí Trần cười nhạt K lại nhìn đồng hồ)...
Tôi vội vã bấm máy về máy bàn ở nhà...chuông lên quản gia nghe máy
Quản gia: Alo cô ơi cứu chị cháu với ,làm ơn ( tôi đang nói điện thoại hết pin sập nguồn) đừng hết pin lúc này chứ ( tôi vẫn đập cửa tiếng Ly kêu bên trong đau đớn) chị ơi...
(N): Quản gia chạy vội vào trong nói với K
_Cậu chủ cô Thương gọi về khóc rất lớn nói cứu chị gì đó,tôi gọi lại thì k liên lạc được ( K đứng bật dậy )
_Thư kí Trần mau chuẩn bị xe mau tìm cô ta ngay vị trí trong 10p nữa cho tôi
_Vâng ( K chạy vội vã đi ra vệ sỹ mở xe)...
_Chết tiệt cô luôn để ng khác lo lắng
Thư kí T: Cuộc gọi cuối ở phố X ạ
_Mau lục soát có lật tung phố đó lên cũng phải tìm cô ta cho ta k dc để mất dù chỉ 1 cọng tóc ( K lo lắng)...
Tôi đứng thì có người kéo ném tôi ra ngoài
_Chị tôi đang ở trong đó tôi sẽ báo cảnh sát kiện các người ( đầu tóc bú rù mồm chảy máu vì ăn tát )
_Sở cảnh sát cách đây khá xa báo đi đây là vùng đất cho việc này vô ích khi báo 1 con cave đang bị làm nhục à ( họ cười khoái chí)...vừa nói xong tôi thấy Ly đi ra lảo đảo quần áo còn chưa kịp cài tử tế ( tôi chạy vội ra ly ngã vào lòng tôi)
Ly: Em k sao là tốt rồi
_Chị ơi sao chị lại làm vậy có phải vì em nên chị bỏ đi k
_Mới thì là vậy nhưng sau chị chán đời nên cứ sa vào ăn chơi rồi hết tiền chị k dám gọi cho bố
_Tại sao vậy bố luôn chờ chị cơ mà
_Bố giờ k còn là bố của riêng chị nữa ( Ly khóc) ngày chị yêu Phong chị đã dành tất cả cho anh ta để đổi lại là gì và em lại bị hắn lừa quanh đi quần lại chúng ta như 1 vòng luẩn quẩn ( tôi cài áo cho Ly)
_Em đưa chị đi viện ( tay ly thâm tím khăp người)...
Ly: Chị chẳng còn gì cả
_Sai rồi chị còn gia đình còn bố còn mẹ và còn em ,mẹ tuy k sinh ra chị nhưng luôn ngóng chị gọi dù chỉ là 1 cuộc điện
Ly: Vậy à ( Ly cười nhẹ buông thõng tay) chị bất hiếu mà ( tôi lay ly)
_Chị ...chị à ...không ( tôi gào lên)chị ơi đừng ngất mà chị...em sẽ kiện họ ...
(N): K đỗ xe nhìn người giống dáng Thương
K: Kia rồi ( a ta chạy tới thấy thương đang gào khóc mồm chảy máu)
Thương: Chị ơi ( K ngồi xuống bế Ly lên xe vội vàng)...Thương k đi theo mà chạy vào bên trong cầm chai bia ..
Tôi: Tao phải đập chêt chúng mày lũ dâm ô ( K đưa Ly cho Thư kí T anh ta chạy vào vệ sỹ dẹp lối cho K)...tôi vào trong phòng thấy hai tên đó đang mặc quần rồi đang uống bia với nhau...
_Ô cô em khi nãy này sao đổi ý à lại đây anh vẫn đang sung lắm ( Thương tiến lại dơ chai bia lên K đỡ)
K: Sẽ bị thương nếu k biết cách đập đấy ( tôi mếu)
_Chúng...chị vì tôi nữa hắn định cưỡng hiếp tôi nên chị mới can ( K đổi sắc mặt khi nghe thấy Thương nói câu đó)
K: Ra ngoài đi xem chị cô tn đi ( K nhìn tên định cưỡng tôi rồi cười nhạt) ..
_vậy tôi đi trc đây ( Thương chạy vội đi vệ sỹ lấy ghế cho K ngồi)
Đàn ông: Thằng chó điên này sao mày k đi nốt đi
Vệ sỹ: Lão đại xin ông quay về để tránh bẩn đồ
_Ấy tao đang định hỏi mày bàn tay nào ôm cô gái lúc nãy
_Tay này thì sao cậy đông mà tao sợ à ,đây là quán của em trai tao đấy ( K cười lớn vệ sỹ ra kéo tay tên vưa ôm Thương ra )
Vệ sỹ :Chúng tôi sẽ làm sạch sẽ
_khoan đã lão đại k lẽ là ( tên kia run run K đứng dậy rút con dao vệ sỹ đưa chém phựt đứt lìa bàn tay khiến hắn ngất tại chỗ)
K: Tao rất ghét đồ của tao bị ai chạm vào đốt nơi này đi
_Vâng lão đại (ng đàn ông còn lại sợ đến nỗi tè ra quần)...
Đưa chị vào viện tôi ngồi nhìn rồi thở dài
Thư kí T: Cậu chủ nói cô nên về ở đây sẽ có ng lo
_Nhưng chị chưa tỉnh
_Cô đừng trái ý cậu ý dc k sẽ k tốt
_Vậy chị tôi nhờ cả vào anh ,sáng mai tôi sẽ vào sớm
_Dc rồi từ nhà tới đây có 1 km thôi mà đừng lo
Tôi đi về phòng thấy anh ta đang ngồi ở bàn xem tivi ( tôi lẳng lặng đi vào thay đồ tắm rửa...) khi ra anh ta đập lên ghế
_Lại đây ( tôi đi tới ngồi cạnh anh ta quay sang tôi che mặt vì giật mình) bỏ tay ra ( tôi bỏ xuống K sờ lên chỗ tôi bị tát) cô đến bh thôi để ng khác lo lăng vậy
_Xl vi lại phiền anh ( tôi cúi đầu K bỏ bông ra lau vết thương tôi nhăn mặt) đau
_Đáng đời nếu hnay chị cô k cứu cô thì cô sẽ tn hả
_Tôi có lỗi vs chị lỗi luôn ở tôi thật sự xin lỗi chị mà kb xl sao bây giờ ( tôi khóc tu tu)
_Ý tôi là ( K ấp úng khi thấy Thương khóc) nín đi ( K thổi vết thương)...còn đau k
_Anh đừng tốt vậy sẽ khiến tôi hiểu lầm rằng anh còn thích tôi đấy ( K dừng tay) cô gái đó rất xinh xứng và hợp với anh ,khi nào ổn ổn tôi sẽ ra ngoài sống và đi học và sẽ đến thăm Bin những lúc anh k có nhà nvay sẽ tránh cho anh đỡ tức khi nhìn thấy tôi...( K quay đi lên giường nằm ,tôi nằm cạnh hai người cứ quay đi quay lại rồi lại nhìn nhau)
_Tôi sẽ kết hôn
_vâng
_Cô có lời gì muốn nói không?( ý a ta là sao anh ta muốn m nói gì)
_Không chúc mừng anh ,chúc anh sẽ hạnh phúc ( K đổi sắc mặt quay đi)...tôi k biết là tôi nói gì sai nhưng nằm cạnh nhau mà tôi thấy khoảng cách dương như quá xa...đáng lẽ tôi nên nói em cũng chỉ muốn dc anh yêu thương 1 mình em thôi...nhưng tôi k dám k dám nói câu nói đó...vì em quá yêu anh ...và hai người quay lưng lại đều k ngủ lòng họ rối bời vì câu nói của đối phương...quá yêu cũng sẽ quá khổ giá như có thể ước tôi sẽ ước k gặp nhau và giá như không yêu nhau sẽ k sầu đau...

Đọc tiếp truyện Thả Hồn chap cuối

8 thg 8, 2017

Cháp 21 truyện Thả Hồn - tg Huyền Thu

Chap 21: Thả Hồn 👤👤👤🌸🌸🌸

Lời của người đàn ông này khiến tôi dường như k thể nói thêm được lời nào nữa ( K gạt tay tôi quay đi)
K: Nhốt lại ( Tôi rơi nc mắt lã chã nhìn bóng dáng người đó đi dần khuất )
Bà cô: Mình ơi ,,,mình có sao k
Lão Đại: Do anh chủ quan anh nghĩ nó sẽ k làm phản nhưng anh đã sai
_Lúc này điều đó k qtrong nữa rồi
_Em k cần nói dối để cứu anh cô gái đó là vợ nó em đang nhờ cô gái đó giúp sao thật sỉ nhục
_Nó là con chúng ta k sai ,đứa bé đó chính là con của anh và em ngày đó ( Lão đại buông thõng tay)
_Em nói cái gì ( Thương vẫn ngồi đơ người thư kí Trần và đám đệ ra)
Thư kí T: Phu nhân xin thứ lỗi ( thư kí T kéo tôi và hai người họ lại 1 phòng vết thương của lão đại chỉ xượt qua nhưng họ k cấp cứu chỉ băng tạm thời,,,tôi ngồi vô hồn trong xó)
Bà cô: Con à
_Xin cô đừng gọi như vậy ,cháu biết cô làm vậy để cứu ck của mình,k sao cả
_Ta là mẹ của con đứa trẻ trong ảnh ( bà cô dơ lên tấm ảnh ở chiếc dây truyền trên cổ bà và đứa trẻ trong ảnh là tôi) ta xin lỗi con
_Đừng nói nữa (tôi ôm đầu) xin bà đừng nói nữa
_Con à mẹ sai rồi ( bò tới chỗ Thương) mẹ đã hối hận ngay sau đó 1 tuần mẹ đã đi tìm con nhưng k có tin tức gì cả
_Bà nói dối tôi chỉ có 1 mẹ tôi k có mẹ nào khác
_Mẹ xin lỗi khi đó mẹ còn quá trẻ và dại dột mẹ xin lỗi con Thương à...( tôi ôm đầu hoảng loạn,lão đại bật khóc)
Lãi Đại: Là lỗi ở ta ,ta ngày đó k dám cưới mẹ con chỉ vì ta đã có vợ sau đó khi chúng ta chia tay,ta đã tìm mẹ con và chúng ta đã tìm con từ rất lâu rồi hãy tha lỗi cho ta ,ta còn từng cho người đâm con của mình ( lão đại khóc lớn và mẹ cũng vậy 3 người trong 1 căn phòng người đau đớn người hoảng loạn kẻ tự dằn vặt bản thân)...
(N): K gạt nước mắt ánh mắt anh ta nhìn thẳng ra hướng biển ...K chạy thật nhanh ra bãi cát trắng và anh ta gào lên
K: Tại sao ,ông đang trêu ngươi tôi phải không ông trời tại sao ,tại sao lại đối xử vs tôi như vậy người mà tôi yêu lại là con của kẻ thù ,tại sao ( K lao ra dòng nước anh ta vục đầu xuống biển gào lên trong đau đớn)...ngẩng lên khi đã thấm mệt K nhìn ánh hoàng hôn : " Hết thật rồi,thật rồi K ngã gục trên bãi cát,Thư kí T chạy tới
Thư kí T: cậu chủ xin cậu đừng vậy ( K dơ tay ý k sao)
_Hết thật rồi ( K che tay lên mắt mồm cười như kẻ điên lẩm bẩm câu hết thật rồi nhưng thư kí T nhìn thấy nước mắt của cậu chủ mình đang chảy ra ,K cứ vậy cố như cứng rắn nằm cười trên bãi biển)...
Tôi ngồi lầm lỳ 1 góc còn lão đại đang rét run vì cơn sốt do vết thương ...
Lão Đại: Con có đói k
_Đừng gọi tôi là con ,tôi ghê tởm các người
Mẹ: Mẹ hiểu tâm trạng con mà hãy cứ trách mẹ thôi ông ý k có lỗi lỗi ở mẹ ( tôi cười nhếch mồm)
_Trách bà ,bà là ai nhỉ phu nhân cao quý còn tôi chỉ là đứa trẻ mồ côi,mồ côi mà thôi ,tôi có 1 ng mẹ dang tay đón tôi khi tôi bị bà bỏ lại ,bị xe đụng người tôi đầy máu bố mẹ tôi đã đứa tôi đi viện và nhận nuôi tôi khôn lớn,rồi là gì nào khi tôi sinh con mẹ đã trách tôi chửa hoang nhưng vẫn âm thầm gửi gạo bỉm và sữa cho tôi còn bà khi đó bà đang ở spa hay 1 thẩm mỹ viện hay đi uống vài ly trà đàm đạo và giờ đây khi tôi có gia đình thì các người lại là kẻ thù của ck tôi vậy tại sao các người k bóp chết tôi từ khi sinh ra đi ,lại để tôi sinh ra với 1 số phận bi đát đến vậy ( tôi cười Lão đại xua tay)
Lão Đại: Bố sẽ bù đắp cho con mà nhất định ( mẹ cứ ngồi khóc còn bố đôi môi tái nhợt)
Mẹ: Các người mau nói với cậu K lỗi của chúng tôi k lquan đến cô gái này thả cô gái này ra ( họ k trl)...đến đêm tôi thấy lão đại sốt co giật giống tôi ngày trước ,mẹ hoảng loạn gõ cửa ) cứu người gấp lão đại bị co giật rồi hãy cứu ông ý ( tôi ngồi nhìn bố đẻ mình co giật dù giận họ nhưng lòng bất an rất nhiều) ...cánh cửa mở ra thư kí T đi vào
Thư kí T: Giơ đây ông ta k còn là lão đại nữa xin bà ăn nói giữ mồm
Mẹ: Dc ,,,dc chỉ cần giúp ông ý làm ơn
_Lão đại muốn ông ta chết thì ông ta k có đường sống bà nên xd tâm lý đó đi ( mẹ quỳ xuống chân thư kí T)
_Hãy cứu lấy ông ý xin anh mà chúng tôi sẽ biến mất khỏi nơi này k tham gia hay phản động lại ...
Thư kí T: Từ trc đến nay các lão đại hay có câu diệt cỏ phải diệt tận gốc xin bà hãy nhớ cho ,nghi thức lên lão đại sẽ diễn ra vào tối nay ,ngay sau khi kết thúc cũng là lúc ông ta phải chết ...( mẹ ngồi mất hồn)
Tôi: Thư kí T,dù sao tôi cũng từng quen anh xin anh hãy cho chúng tôi ít thuốc hạ sốt và băng gac tiệt trùng và nếu có thể xin anh hãy cho ông ý 1 bát cháo ( Thư kí T thở dài)
_vâng tôi hiểu rồi ( họ mang đồ tới tôi hoà nước rửa vết thương và băng bó lại vết thương sau đó cho bố uống hạ sốt )...hai mẹ con thay nhau trông và chăm sóc bố ...
Mẹ: Cám ơn con ( tôi sắn tay áo lau cho ông)
_Tôi chỉ k muốn ông ta chết trước mặt tôi thôi ...( mẹ lại bật khóc )
_Mẹ sai rồi con cả đời mẹ sai lầm lớn nhất là bỏ con ở lại
_Bà k cần tỏ ra thương cảm có mẹ nào bỏ con của mình đâu,lòng bà cũng sắt thép lắm phải không ?( tôi nhếch mồm)...
(N): Kiều đứng cho người làm thay đồ mặt anh ta vô hồn ,mặc bộ vest đen kẻ viền trắng cổ đeo nơ lịch lãm và thư kí T đi ra choàng chiéc áo ngoài màu đen lên người K rồi cúi đầu
_Lão đại mãi tồn tại trong lòng bầy tôi ( K xua tay)
_Bỏ qua mấy thủ tục rườm rà đi ( K quay đi đứng trên ban công phía dưới là đàn em rất đông đứng nghiêm nghị cúi đầu)
Đàn em : Cung nghênh lão đại thứ 6 của Kỉ Hội ( K đưa thuốc lên mồm thư kí T châm thuốc)
K: Hôm nay là ngày tao chính thưc lên lão đại vị trí 4 phương tao sẽ bầu chọn vào 1 tuần sau ai dc tao chọn hãy cố làm hết sức mình dốc lòng vì Kỉ Hội ( K hút sâu điếu thuốc thở ra họ hô lớn)
_Vâng lão đại
K: Cuộc chơi bắt đầu hãy chọn bất kì cô gái nào bọn mày thích trên đảo này ,tao tặng
_Cám ơn lão đại rất nhiều ( K quay đi )
Thư kí T: cậu chủ thiếu gia đã được đưa qua đó vậy còn về phu nhân và ông ta thì sao ạ
_Đưa cô ta tới đây
_Vâng ...
Tôi ngồi nhìn mẹ chăm sóc cho người mà gọi là bố của tôi,có lẽ bà rất yêu ông vì bà tỉ mỉ từng chút một ( cánh cửa mở ra)
Thư kí T: Phu nhân xin theo tôi ( Tôi đứng dậy mẹ kéo tay)
Mẹ: Cẩn thận nhé con giờ cậu ta k còn là chồng con nữa ...( Tôi gật nhẹ rồi quay đi)...đứng trước cửa phòng anh ta đột nhiên tôi run sợ...
Thư kí T: Ông chủ phu nhân đến rồi ạ ( Thư kí T mờ cửa rồi ý mời tôi vào)...tôi cúi đầu bước vào anh ta đang ngồi ở ghế nhìn ra ban công hơi thuốc lá bay lên...
K: Lại đây ( tôi đi ra gần chỗ anh ta ,anh nhìn lên khiến tôi giật mình) cô có thai à ( tôi ấp úng)
_Không có tôi đã nói dối tôi xin lỗi
_Tôi cho cô 2 lựa chọn 1 ở bên tôi và con và coi như k có gì xảy ra ,2 là về bên ông ta và dù cô chọn đáp án nào tôi cũng k thể để ông ta sống ( K nói lầm lỳ nhìn thẳng vào tôi)
_Dù ông ta có là bố đẻ tôi hay là ai đi chăng nữa tôi chỉ xin anh hãy để họ 1 con đường sống
_Tại sao tôi phải cho họ 1 con đường sống tôi k có quan hệ họ hàng hay đại loại máu mủ vậy cô cho tôi lý do để cho họ sống đi ...
_Họ thật sự là bố mẹ ruột tôi dù có thế nào cũng xin anh hãy nghĩ đến tôi dù chỉ 1 chút ( K đổi sắc mặt)
_Vậy ai nghĩ cho bố mẹ tôi ,chính lão già ý đã cho người truy sát họ để họ bị tai nạn khi đó tôi chỉ là 1 đứa trẻ ,ông ta sợ bố tôi lật đổ trong khi bố tôi chưa 1 lần có ý đồ 1 lòng trung thành ,thư kí Trần đêm nay hắn nhất định phải chết ( Anh ta nói vọng ra Thư kí T vâng)
_Tôi xin anh đừng làm vậy,tôi cầu xin anh
_Ngay lúc này cô đang chọn họ chứ kp tôi và con của cô phải không
_Chỉ cần anh để họ sống tôi nguyện làm trâu ngựa cho anh cả đời xin anh hãy vì tôi 1 lần hãy nghĩ đến tôi 1 lần này thôi ( Tôi nắm tay anh ,K gạt tay) đừng để họ giết ng đó mà đó là bố đẻ tôi anh làm vậy tôi sẽ sống k bằng chết ( tôi khóc nức nở)
_Đáng lẽ ra chúng ta k nên gặp nhau phải không ,sai lầm chính từ ngày đó và tôi càng sai lầm hơn khi lấy cô ,được nếu cô muốn họ sống tôi sẽ giữ lại chút tình nghĩa cuối cùng các người nhất là cô k bh dc phép xuất hiện trước mặt tôi ( tôi lắc đầu) và Bin cũng vậy cô sẽ k bh dc gặp lại thằng bé nữa ...
_Đừng mà tôi xin anh đừng làm vậy
_Tôi hỏi cô lần cuối cùng cô chọn ai
_Tôi muốn bme dc sống nhưng k thể rời xa con của tôi dc...
_Giờ nó là con của riêng tôi,tôi hận bố cô và những gì tôi làm với cô tôi thấy đó như là sự trả giá và từ giờ thằng bé sẽ do tôi nuôi dưỡng cô muốn bố cô dc sống thì hãy biến mất khỏi tôi càng xa càng tốt ,ngươi đâu đưa cô ta đi...
_Không đừng mà con của tôi đang ở đâu ( vệ sỹ nữ đi vào kéo tôi ra) Phùng Thiên Kiều hãy trả con của tôi lại cho tôi đi mà ,tôi van xin anh ( họ kéo tôi ra thấy Bố đang co giật)
Mẹ: Nhanh chóng đưa ông ý tới viện nếu không sẽ k kịp mất ( thấy bố co giật tôi ôm đầu bối roi)
Thư kí T: hãy đưa ông ý đi sớm đi trc khi Lão Đại đổi ý ( tôi vội vã đưa bố đi viện vì k còn cách nào khác)...
(N): Xe rời đi K đứng từ trên nhìn xuống anh ta quay lại bàn đập phá hết đồ trong phòng như kẻ điên cuồng...
K: Đến cuối cùng cô vẫn k chọn tôi ,kẻ thù mà tôi chờ để giết mười mấy năm chỉ vì cô mà tôi phải dừng lại,tại sao ( K đấm tay vào tấm kính trên bàn máu chảy ròng anh ta thở rồi ngã bịch xuống sàn tay đầy máu và mảnh thuỷ tinh)...
Đưa bố đến viện bác sỹ ra vào tôi ngồi lặng yên suy nghĩ
Mẹ: Con mệt ngủ chút đi con cậu ta đã nói gì
_Anh ta nói sẽ giết hai người
_Rồi sao con đã thoả thuận gì cậu K là người luôn có 1 thoả thuận xứng đáng thì cậu ta mới tha cho bố con
_Anh ta nói tôi phải rời xa Bin ,phải sao đây con của tôi ( Bà ôm tôi)
_Chờ trơi sáng con hãy đến nói lại với cậu ta rằng con k thể xa con của con dc
_Bin của tôi ,anh ta là ng nói là sẽ làm phải thế nào đây
_Mẹ sẽ đi cùng con yên tâm đi mẹ sẽ nc với cậu ta ....đến gần sáng bác sỹ đi ra
Bác sỹ: Qua cơn nguy kịch rồi người nhà có thể vào trong ( mẹ lao vào trong cầm tay bố rồi xoa lên trán)...
Mẹ: Ông đừng làm tôi sợ nhé nếu k có ông tôi cũng sẽ chết cta đã hứa đi tìm con đến khi nào thấy thì thôi mà,giờ con bé ở ngay đây ông phải mau chóng khoẻ lại nhé ( Bố vuốt tóc mẹ)
Bố: Bà lại khóc rồi nín đi tôi sẽ bù đắp cho con bé thật nhiều chúng ta tìm thấy con rồi tôi vui lắm,lão đại mà làm gì khi ngay cả bà và con bé tôi k bảo vệ dc 2 người ( tôi đứng bên ngoài thờ dài rồi đi 1 mạch về resort để gặp K )...về tới nơi k thấy có ai tôi hỏi nhân viên
Nhân Viên: ông chủ lớn đó đi rồi đi cách đây 5p ( tôi vội vã chạy bộ )...anh k thể làm thế được chắc chắn anh sẽ k làm thế vs tôi phải không ( lòng bất an chạy vô định trên con đường ánh nắng bình minh chải dài này)...
(N): K ngồi lầm lỳ trên xe nhìn ánh hoàng hôn phía sau xe anh ta là cả chục xe hộ tống ...gương măt của vị Lão đại mới đầy u uất và muộn phiền...đi qua nơi anh ta cõng Thương xe do phía trước có tai nạn nên phải dừng
K: Tại sao k đi đi
_Cậu chủ chờ chút phía trc có tai nạn ( K xuống xe bỏ thuốc ra hút a ta lặng nhìn biển) ...tôi chạy thục mạng rồi vòng ra bãi cát thấy đoàn xe tôi cươi nhẹ...thấy K đang đứng tôi vẫy tay từ xa ...
_Thiên Kiều ( tôi xua xua tay)
(N): K nhìn thấy Thương đang cười dưới ánh bình minh ,K cố cắn răng đứng im ...
K: Đi thôi ( anh ta quay lên xe Thương chạy tới giữ tay)
_Anh đưng đi em xin anh,hãy để em và con dc gần nhau ( K nhắm mắt cố nén cảm xúc,anh ta quay lại)
_Chúng ta đã thoả thuận rõ ràng rồi
_Đó k thể là thoả thuận ( tôi đặt 1 bông tú cầu vào tay K) có thể k anh ,hãy để em về bên con ( K gạt tay tôi chậm rãi )
_Tất cả đã kết thúc rồi tôi k thể sống cùng con của kẻ thù trừ khi hắn chết và chắc cô k thể để bố mình chết,tổ chức sẽ vì an toàn của tôi mà truy lùng ông ta nên hãy cố giúp bố cô trước đi
_Anh còn yêu em không ( K ngồi vào xe anh ta nắm chặt tay) em chỉ cần anh trl thôi
_Còn ( K nhìn thẳng vào mắt tôi) nhưng chúng ta tuyệt đối k thể chung đường ( K kéo kính lên tôi buông thõng tay nc mắt rơi rất nhanh ) ...xe di chuyển tôi vội vã chạy theo đập cửa kính
_Thiên Kiều hãy cho em gặp con chỉ cần như vậy thôi xin anh đừng để thằng bé xa em ,em cầu xin anh ( K bên trong xe anh ta cho tay lên miệng cắn và thở mạnh nhăn mặt cố chịu đựng) Thiên Kiều à anh còn yêu em phải không ,vì vậy xin anh để em ở cạnh con em k thể sống thiếu con...Thiên Kiều ( tôi vẫn đập cửa kính xe đi vụt tôi chạy theo k kịp liên ôm bụng rồi nói trong nước mắt) tại sao yêu nhau k đến dc vs nhau ( tôi ôm mặt khóc như đứa trẻ ở giữa con đường ven biển đó)...tất cả thật sự kết thúc
(N): K cắn chặt tay anh ta quay lại nhìn Thương đang ôm mặt...
K: Để trong kí ức những kỉ niệm đó ...tại sao yêu nhau k đến dc với nhau ( K cũng nói câu đó rồi anh ta ôm đầu) để giờ đây hai ta phải khổ đau...( Thư kí T buồn bã) ...
2 năm sau ,kể từ ngày đó tung tích về Lão Đại của Kỉ Hội k ai có thể biết ,dù cho trong 2 năm qua tôi đã đi tìm và hỏi rất nhiều nơi,,,bme tôi ngày nào cũng mang đồ ăn qua nhà tôi,họ đã mở 1 quán phở nhỏ và Ly đã bỏ đi ngay sau khi biết tin tôi là con gái của bố cô ta...hôm nay cũng vậy mẹ lại mang đồ ăn tới
Mẹ: Mẹ mang đồ tới rồi đây ,Chiến và vợ làm ăn trong Nam luôn hả con
_Vâng hai người k cần ngày nào cũng mang đồ ăn cho con đâu
_Con vẫn trách chúng ta phải không vì cta mà con đã khổ đủ đường
_Do số phận rồi hai người cũng đi tìm con còn gì chỉ là k thấy con và ân hận cũng đã muộn nhưng thôi sống nghĩ về tương lai k nên nhìn về quá khứ bố sao rồi mẹ còn hay đau chân chỗ đó k
_Còn cứ dở dời là ông lại bị mà sao con k về ở với bme cho đỡ buồn có hai ông bà già buồn lắm ,thật ra theo lệ có lẽ bố con sẽ bị truy đuổi nhưng ngược lại thì k thấy cậu ta cũng đã giúp chúng ta rồi...
_Bố thật sự hại bố mẹ anh K pk mẹ
_mẹ có hỏi nhưng bố con k trl bao giờ về vấn đề đó k phủ nhận cũng k thừa nhận ...
_Có lẽ tình yêu của anh ý k đủ lớn dành cho con nên mới đưa Bin đi khỏi con 1 cách lạnh lùng nvay ( tôi đỏ mắt rồi cố k cho nc mắt rơi)
_Thôi Bin lớn nó sẽ gọi cho con ,thằng bé Thông minh sẽ biết mà
_Con chỉ mong vậy nên con lúc nào cũng xem điện thoại có căng sóng không hay là có hết pin k vì con sợ thằng bé sẽ điện về,con nhớ con của con lắm mẹ à...
_Con có nhớ cậu ta k ( tôi ấp úng) nếu có hãy quên đi con ạ vì cậu ta là Lão Đại thân phận k còn là 1 doanh nhân nữa...bên người đàn ông đó chỉ có đau khổ
_Con hiểu ( tôi lên phòng nhìn ảnh chụp hai mẹ con tôi ôm ảnh rồi như tưởng đang ôm con vậy) Bin của mẹ đang ở đâu hả con mẹ nhớ con lắm mẹ tìm con mãi mà k thấy con,bố con chắc ghét mẹ lắm nên mới làm vậy ...cư vậy đêm nào tôi cũng khóc...hôm sau đi làm ...giờ tôi đã là 1 cô y tá thực tập,sau ngày đó tôi đã học chuyển ngành y để có thể cứu giúp ng bệnh và khi bố Bin giết 1 người tôi hy vọng sẽ góp phần cứu 1 người ...hôm nay đến vị bác sỹ mới ở khoa tôi
Bác sỹ: Thương ơi tối nay đi đâu k
_Dạ tối em trực
_Sắp dc nhận chính thức rồi cố lên nhé
_Dạ vâng ( bác sỹ cường rất giỏi 35t độc thân đam mê của các em khoa dưới)...tôi đi ra sảnh ăn của bệnh viện nhìn những đứa trẻ chạc tuổi con đi qua mà lòng buồn trĩu...( Dung bạn thực tập cùng)
Dung: Này làm gì buồn vậy
_Tao lại nhớ con
_Thì sang với con đi cứ chia tay là k dc gặp con à (tôi cười nhạt)
_Chia tay thôi có lẽ lại nhẹ nhàng hơn ( tôi đỏ mắt)
_Bố Bin ghê lắm hả k cho mày gặp con sao quen mày 2 năm nay suốt ngày thấy mày lấy ảnh con ra ngắm ,kệ chứ con mình thì m gặp
_Nếu biết ở đâu tao cũng muốn gặp ( tôi nhét cơm vào miệng rồi quay đi Dung buồn cúi đầu)...Cả đêm hôm đó ca cấp cưu của 1 chiếc xe bị tai nạn bị lật đổ ,chúng tôi hối hả người ai cũng dính máu
bác sỹ Cường: Mau đưa ng này vào phòng mổ cpi xet nghiệm để phẫu thuật ( bác sỹ nghiêm túc và rất tận lực tôi thấy ánh mắt Dung luôn dõi theo bác sỹ cường)...khi gần sáng ca của chúng tôi đã xong...tôi ngồi rồi ngủ gục trên mặt bàn ( Bác sỹ cường đi vào thấy Thương đang ngủ ngon lành trên mặt bàn ,anh ta ngồi xuống ghế đối diện nhìn Thương chăm chú rồi cười nhẹ...lúc này Dung đứng bên ngoài nhìn vào thấy liên quay đi dựa lưng vào cửa và cúi đầu buồn bã)...Tan ca tôi ra tiệm bánh chọn 1 chiếc bánh sinh nhật và 3 chiếc mũ vui nhộn ...đem bánh tới cửa tôi thấy Thuỷ đang đứng ở cửa vẫy tay
Thuỷ: Đây rồi
_Sao thế hnay làm món gì đãi tao vậy
_Mấy món linh tinh Bông đang chờ mày đấy vào đi ( tôi vào nhìn Bông chạy ra)
Bông: Cô Chương ( cô Thương nói thành chương)
_Bông của cô đáng yêu quá chúc mừng sinh nhật Bông tuổi mới hay ăn chóng lớn ( tôi thắp 3 ngọn nến rồi chúng tôi hát vang bài sinh nhật) thổi đi con ( Bông thổi tôi hoan hô Thuỷ nhìn tôi)
Thuỷ: Có tin gì của Bin chưa ( tôi cười nhạt)
_Chưa có có lẽ chỉ mong thằng bé gọi cho tao 1 cuộc nhưng có lẽ khó ,à có tính đi bước nữa k ( Thuỷ ấp úng)
_Không anh Thắng vẫn ( tôi nhìn chăm chú)
_Sao vậy
_À không có gì cắt bánh nhé ,dạo này còn thấy may béo hơn chút đấy 25 tuổi mà đã trải qua nhiều chuyện quá rồi
_Tuổi bọn mình khổ hay sao ý ( tôi nhìn lên ban thờ anh Thắng) anh thắng à em sẽ chăm sóc Bông đến khôn lớn như mẹ thứ 2 của Bông xin anh ở trên trời tha lỗi cho em nhé
_Tự dưng nói gì thế điên à Thương
_Tao có lỗi thật mà...đến tôi khi mẹ con Bông ngủ tôi ra về đến cổng thấy bác sỹ cường đang đứng ...điện thoại tôi reo lên là Dung
Dung: Thương bác sỹ Cường đang ở cửa nhà đúng k
_Uk sao biết vậy
_Anh ý có vẻ thích mày và có lẽ sẽ tỏ tình đấy
_Điên à sao có thể tao có ck con r mà
_Tao đứng gần đó nhưng k dám ra tao chỉ muốn hỏi nếu anh ý tỏ tình mày sẽ trl tn ( Bác sỹ cường tiến ra chỗ tôi)
_Cúp máy nhé ( tôi cúp máy)
_Tặng em ( 1 bó hoa)
_Sao lại tặng em giờ này vậy có nhầm k
_Anh muốn mời Thương đi ăn tối
_Em có chồng con rồi nên có lẽ k tiện
_Nhưng nghe nói em đa chia tay
_Dù là vậy em cũng k thể đi cùng dc bác sỹ là trai chưa vợ em đã có ck ,nếu so sánh thì khập khiễng vậy em sẽ nhận bó hoa còn tấm lòng em xin phép ...( tôi cúi chào )
_Em thật sự k mở lòng dc sao...( tôi k trl đi thẳng vào cổng)...nhìn những khóm tú cầu bên góc sân nhà,tôi đặt bó hoa xuống rồi ngồi lại nói chuyện với hoa...
_Hoa à khi anh ta cắt các cậu tặng cho tôi anh ta lúc đó là thích hay là yêu,ngày đó tôi nghĩ định mệnh đời mình là ng khác kia ,tôi k nghĩ là chủ nhân của các cậu đâu,ngay từ lần đầu nhìn anh ta bên khung cửa sổ lúc đó lòng tôi xáo rỗng ,rồi khi biết anh ta lại chính là ng đàn ông đêm đó có Bin tất cả chỉ như 1 giấc mơ,nhưng mà anh ta lạnh lùng quá phải không ,k 1 hồi âm thậm chí k 1 dấu vết căn nhà đó khoá cửa k ai sống và Bin đi đâu mất rồi ( tôi cúi đầu khóc nức nở)...1 cô gái ngồi bên những cây hoa khóc cô ý đã k thể trải lòng với ai ngoài những cánh hoa...hoa ơi có thể nói cho tôi biết chồng và con tôi ở đâu không?...Hôm sau đến viện tôi vẫn tỏ ra bình thường
Bác sỹ C: Tôi sẽ chọn em và Dung đi công tác để học tập thêm lần này,đây là cơ hội cho 2 em ( tôi mắt sáng loáng)
_Dạ vâng cám ơn anh
_Còn nữa tôi chọn 2 em vì năng lực và quên chuyện hqua đi tôi sẽ rút lại tình cảm của mình ( tôi gật nhẹ và k trl)...1 tuần sau qua quán Phở của bố mẹ
Mẹ: Thương k cần trông xe đâu mẹ mang khoá ra là dc
Bố: Gái bố cẩn thận gớm
_Bh mất xe nhanh lăm hnay đông khách k trông thì k xong ( tôi cười) mai con đi à đi bn ngày
_Con đi có 4 ngày thôi
_Đi đâu vậy
_Ý ạ ( bố đổi sắc mặt)
_Lại là nước đó bố có linh cảm k lành,con Ly thì biệt tăm bên đó
_Bố đừng lo nghĩ nhiều con đi công tác mà có dc đi đâu đâu ...
_Uk sang tới nơi gọi điện về cho bố mẹ ngay đấy
_Vâng con biết rồi con về dọn đồ đây con sẽ mua quà về
Mẹ: Thôi k cần nhà k thiếu gì ,mẹ cần con khoẻ mạnh là được rồi lỗi ở mẹ
_Thôi mẹ lại cpi bài ca cũ đấy con đi trc đây ( về nhà tôi thắp hương cho bme) bme con xin báo cáo mai con lại đi xa,con sẽ tìm thấy Bin và có 1 cv thật tốt bme phải bảo vệ cho con nhé ...sắp sếp đồ ra sân bay Dung ngại ngần
Dung: Tao xin lỗi
_Tại sao
_Vì tao đã thích anh C nên có tính ích kỉ xl ( Dung cúi đầu tôi cười)
_Đồ điên tao chỉ thích con trai tao thôi ngoài ra k ai có thể thay thế ( nói đến đây tôi nghĩ đến k rôi ấp úng)
_Ck trước của mày tn anh ta già hay trẻ
_Già rồi đi thôi ....hành trình đến nước Ý xa xôi vừa tới nơi tuyết rơi kín cả lông mày tôi...
Dung: Rét quá chết mất k quen
_Đợt tao sang đây vào mùa Thu nên k nghĩ rét thế này lạnh quá
_Sang đây rồi á
_Uk sang rồi nơi đây cũng có khá nhiều kỉ niệm ( tôi cười nhạt)...về khách sạn tôi và Dung 1 phòng ...tôi cố tình đẻ D và bs Cường đi ăn
Dung: Sao k đi
_Tao có hẹn rồi hai ng đi ăn đi có ng quen bên này mà
_Thật à vậy tao đi trc nhé
_Uk cố lên ( tôi nháy mắt Dung hẩy vai tôi )...
cầm máy ảnh đi dọc con đương nhìn sóng biển rì rào đập vào thành ...những ngôi nhà cổ kính tầng lớp đu màu...tôi đi bốt cao mà có đoạn tuyết ngập qua đầu gối...tai bịt kín thở ra và nhìn lên bầu trời ...
(N): Phong đang ngồi kí giấy tờ trên xe ô tô đến đoạn phía trước phải chờ xe xúc tuyết...anh ta nhìn ra bên ngoài thấy 1 cô gái người Việt đang đứng chụp bờ biển ...chiếc máy ảnh bỏ xuống là Thương,anh ta ngạc nhiên...( vội vã chạy xuống)...Tôi đang chụp ảnh thì có bàn tay năm lấy tay tôi
Phong: Bắt đươc em rồi ( tôi đang cười thấy anh ta tôi giật tay ngã bịch ra sau) ...
_Tránh xa tôi ra
_Em vẫn vậy nhỉ ,sao thế vẫn chung thuỷ 1 lòng à chúng ta đi chỗ nào đó nc đi ( Phong sờ má Thương,Thương gạt)
_Đừng sờ vào tôi,tên sở khanh...
_Anh vẫn muốn lắm tiếc là có n thứ khó nói
_Đồ bệnh hoạn
_Em lấy ck chưa?
_Anh hỏi làm gì
_K lẽ ở vậy hay làm bồ anh đi ( tôi đứng dậy phủi mông) k lẽ em vẫn chờ Kiều ( Phong cười lớn)
_Anh điên à cười gì
_Anh Thương cho số phận của em thôi,em ngốc lắm
_Anh lo cho gia đình anh trước đi ...
_Lo chứ...anh vẫn là người ck tốt của Hương mà
_Vậy tốt rồi tôi xin phép ( tôi quay đi)
_K nó k còn nhớ tới em đâu nó đang ở đây em biết không( tôi quay lại)
_Anh ta ở đâu nói cho tôi biết đi Bin của tôi
_Xl em nhé đến a cũng kb nhà Lão Đại ở đâu vợ anh sẽ k nói đâu chỉ biết anh ta đang ở đây
_Anh hỏi vợ anh dùm tôi dc k
_Giờ anh ta là Lão đại nếu kp anh ta cho biết nhà thì k ai biết nhà cả và anh nghe nói anh ta sắp cưới vợ rồi em cứ ở đó ngu ngốc chờ đợi đi,thay vào đó nếu muốn đổi ý làm vk bé anh thì anh sẵn sàng..
_Tôi k đùa đâu tôi cần gặp họ
_anh thật sự kb ở đâu chỉ biết là đang ở thành phố này mà thôi...( tôi vô hồn quay đi buông thong tay) này đổi ý liên lạc với anh nhé vẫn số đó ( Tôi k trl đi thẳng)...tôi cứ vậy đi lang thang nhìn các đôi tình nhân ôm nhau đi bên cạnh họ trao nhau nụ hôn nồng thắm...tôi ngồi xuống ghế dưới hàng cây thở dài...ở đây rộng vậy biết tìm ở đâu bây giờ ...ngồi buồn bã nhìn dòng người cũng đến tối...bụng đói tôi đi vào khu phố các nhà hàng đầy ắp tiếng cười vui vẻ của các gia đình các đôi yêu nhau đang ăn uống...thấy tôi đứng ở cửa nhân viên quán đi ra mời
Nhân Viên: Chào cô ,quán chúng tôi có chương trình ăn miễn phí dành cho 1 người
_Miễn phí ạ
_Đúng vậy hôm nay đầu tuần nếu đi 1m cô có thể vào ăn miễn phí
_Vậy cám ơn ( tôi cười tươi vào trong các món ngon lấp lánh tôi bê xuất ăn tới ngồi chỗ nhìn ra đương đẹp nhất) thật may mắn con người ở đây thật tốt bụng ( tôi ăn ngon lành xuất mỳ kèm thịt bò nhìn sang bên đường thấy quán bên đó có vẻ dành cho khách vip đến bảo vệ ăn mặc cũng sang trọng,ai từ đó đi ra cũng đều đi xe sang mặc hàng hiệu )...đang ăn ngon uống hết cả ly nước ...tôi thấy bên kia đường 1 đôi đi ra chiếc dĩa trên tay tôi rơi khi nhận người đàn ông đó là Kiều 1 cô gái rất xinh đang quàng tay đi ra,anh ta rất vui vẻ và cô gái cũng vậy,,,tôi chạy vội ra bên ngoài tuyết rơi phủ kín tóc tôi...Kiều ra mở cửa xe cười rất tươi và cô gái lên xe...( anh ta chợt đứng lại nhìn sang đường...tuyết vẫn cứ thế rơi mỗi lúc 1 dầy khiến tầm nhìn bị mờ đi...) K lên xe lái vụt đi ,tôi bất chợt bối rối rồi chạy theo...anh sao cũng dc tôi có lỗi với anh bố tôi nếu đã làm vậy thì anh cũng đã khoan dung rồi nhưng còn Bin tôi muốn gặp con...tôi k mong gì hơn...( chạy thở ngồi mệt giữa trời tuyết)...tôi nhìn chiếc xe đi xa mà bất lực...
(N): K lái xe nhìn trời tuyết
K: Em có nhìn thấy cô gái đối diện không?
_Em không để ý ai vậy anh
_Không có gì anh thấy giống 1 ng anh quen thôi có lẽ anh nhầm ...
_Là con gái sao em ghen rồi đó ( K nhếch mồm cô ta hôn lên má K)...
Tôi như 1 con quạ bú rù trở về khách sạn Dung mở phòng còn giật mình
Dung: Ôi trơi đi đâu mà để đầu ướt sũng vậy ( tôi khuỵ D đỡ)
_Sao vậy Thương
_Tao vừa gặp ck cũ ,tao bỏ mất cơ hội gặp con rồi giá như lúc đó tao chạy luôn sang thì sẽ gặp biết anh ta ở đâu đây?Bin...Bin của mẹ ơi ( tôi gào lên khóc trong đau đớn )...đêm tôi ngồi nhìn ra thành phố bên ngoài về anh ta và cô gái khác ,nụ cười anh ta rất vui ( tôi gạt nc mắt)...bố mình hại bme anh ta thì m còn mơ gì nưa chứ...nhưng tim mình thật sự đau ...hôm sau buộc tóc cao tôi đến bệnh viện cùng bs cường tham quan và học tập thêm khi ngồi nghe các giáo sư ở đây giảng dậy...đi qua dẫy khoa nhi thấy có vệ sỹ đứng khá đông...(tôi thấy kì lạ D hẩy vai)
D: Nghe nói con của Vip đến khám đinh kì ,sướng nhỉ bé mà đã có bn ng bảo vệ
_Sướng gì trẻ con phải tự do bạn bè nếu bảo vệ quá thì chứng tỏ đứa bé đó k có tự do ( thấy đi ra bảo vệ vây kín)...tôi thấy đi lướt qua tôi đứa bé đó rất giống tôi vội gọi thử) Bin ơi ( tôi chạy theo đứa bé đó vẫn đi thẳng )rất giống Bin mà có phải con k ( lên xe đi thẳng D vỗ vai tôi)
D: biết là mày mong nhớ nhưng mà nên giữ bình tĩnh đi Thương...
_Có lẽ nhầm thật rồi ....( đến chiều khi đi theo các bác sỹ học hỏi tôi và D vui mừng)
D: Ở đây họ dậy dễ hiểu ghê
_Uk cung cách dậy rất mê này hôm qua thế nào
_Thế nào gì đi ăn ông ý chẳng nói gì ,chỉ nói có khi ông ý sang đây làm việc
_Vậy sang đây học
_Điên à điều kiện đâu ra mong anh ý sẽ đổi ý
_Vừa học vừa làm học ở bên này là niềm mơ ước của bao người đấy ,cố gắng lên ...à tao chuồn đây hai người đi về rồi lại tâm hự đi nhé ( tôi hẩy vai D cười tủm)...vừa chạy được 1 đoạn bàn tay nhỏ kéo tay tôi ,tôi quay lại
Bin: Mẹ ơi ( tôi ngạc nhiên)
_Bin...bin ( mồm lẩm bẩm nói vấp) con của mẹ ( tôi ôm con)...
_Mẹ ơi Bin nhớ mẹ ( hai mẹ con ôm nhau khóc dưới trời tuyết) khi nay con sợ họ báo cáo cho bố nên con k dám quay lại...
_Anh ta cấm con gọi cho mẹ à
_Cũng k hẳn chỉ là con định chờ bố xuôi giận rồi đón mẹ về nhưng mãi vẫn k thấy con có hỏi thì luôn k nhận dc câu trl...
_Con của mẹ lớn quá rồi ,mẹ nhớ Bin lắm con ơi ( tôi khóc gào lên)
_Bố nói với thư kí Trần bố hận mẹ nên kể từ đó con k dám hỏi mẹ ơi tại sao vậy?tại sao bố lại hận mẹ ( tôi ấp úng)
_bỏ qua con nhé giờ mẹ con mình đã gặp lại nhau mẹ tuyệt đối k rời xa con nữa
_Thật hả mẹ ( Bin thơm má tôi) mẹ đừng bỏ con mẹ nhé ( tôi mếu vuốt tóc con)
_Mẹ k bh nữa đâu con ( chợt xe đi tới vệ sỹ lao xuống)
Vệ sỹ: Cậu chủ đây rồi ,cậu làm chúng tôi lo quá ( họ đẩy tôi ra) đây là ai sao lại đến gần cậu
Bin: Hỗn láo đây là cô giáo dậy thêm cho ta
_Cô giáo lạ vậy
_Cô này dậy môn bơi ta mới gọi cho bố rồi bố đã đồng ý ...
_Vậy cậu k nói sớm chúng tôi cứ nghĩ cậu đi lạc
_Tôi đã bh đi lạc chưa ( Bin ra dáng kéo tay tôi lên xe) đi thôi...( lên xe Bin tựa vào tôi thằng bé rất nhớ mẹ tôi xoa đầu con)...đi qua 3 con đường họ rẽ trái rồi lại rẽ phải ,tôi hoa cả mắt và thật sự k nhớ nổi đường...đến mấy trạm vệ sỹ mới vào dc bên trong,khắp nơi trong nhà đều có vệ sỹ...1 dinh thự trên đồi cao nó đẹp như dành cho vua chúa ở vậy,hồ nước khu vườn
_Đẹp quá
Bin: con nhìn chán rồi ( tôi và Bin vào bên trong chị quản gia nhận ra tôi liền ôm mồm)
Quản gia: Phu nhân trời ơi ,cậu bin sao cậu k bảo tôi nếu lão đại biết thì sao ( bin cũng sợ sệt k hiểu anh ta thay đổi đến mức nào mà con cũng sợ)...vừa nói xong tiếng xe con về hàng chục chiếc xe đi sau
Quản gia: Hôm nay họ họp chết rồi ông chủ về sớm rồi
Bin: Vậy mẹ lên phòng con đi
Quản gia: K dc trên đó có camera ông chủ về sẽ ngó con trai đầu tiên ( tôi xua tay)
Tôi: Làm gì nghiêm trọng vậy ( Bin và quản gia đồng thanh)
_Nghiêm trọng ( tôi cười cười tiếng anh ta cùng đám người đang tiên vào trong)...
Bin: Vào hồ bơi ( kéo tay tôi chạy vào khu hồ bơi bể nóng)
_Bin ơi ở đây nóng vậy con
_Đang đông mà mẹ k lẽ bơi nước lạnh nào mẹ mau nấp đi
Quản gia: K kịp rồi ông chủ ( Bin đẩy tôi cùng nhẩy xuống bể ùm rồi ấn đầu tôi xuống)
(N): K vừa đi vừa lau tay rồi đưa cho người làm
K: Con trai nghe nói hôm nay con tuyển cô giáo dậy bơi mới,kì lạ trc đến nay con k thích cô nào vậy cô giáo đó có gì con quý vậy bố nhìn dc k ( Thương cố nín thở)
Bin: Cô đang đi thay đồ ạ con sẽ nói với bố sau
_Dù sao tuyển người quan trọng nhưng vì an toàn của con ta bắt buộc phải xem người ( Thương dẫy dụa Bin cố gắng)
_Vâng bố đi làm việc đi con bơi đây ạ ( K quay đi Thương nổi lên thở tiếng thở khiến K quay lại nhìn)
Bin: Bơi mệt quá ạ ( K lầm lỳ quay đi) ...tôi ngẩng lên
_Này con muốn mẹ chét hả sao phải sợ anh ta vậy ( Bin chưa kịp đáp ) à quên nhưng mẹ là thần lặn đấy bơi siêu nổi tiếng luôn mẹ lặn cho con xem ( Bin xua tay ý k cần)...tôi ngụp lặn rồi nổi lên cười tươi vuốt tóc thở hổn hển) sao nào con trai mẹ đỉnh không ( Thấy đôi giầy tôi ngẩng lên quản gia sợ hãi k nói nên lời còn Bin ôm mặt...anh ta đứng nhìn từ trên xuống trong bộ vest nâu lịch lãm...anh ta vẫn vậy ánh mắt lúc trìu mến thì cũng rất ấm áp nhưng lúc lạnh lùng thì nó thật đáng sợ và cay nghiệt)...tiếng chuông điện thoại của thư kí Trần vang lên "Tại sao yêu nhau không đến đươc với nhau,để giờ đây hai ta phải khổ đau"...câu nói đó gắn liền với chúng tôi giây phút người đàn ông này nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng k còn trìu mến như 2 năm trước nữa...nỗi sợ hãi về con ng này giờ mới thực sự bắt đầu....
- [ ]

Đọc tiếp truyện Thả Hồn chap 22

7 thg 8, 2017

Chap 20 truyện Thả Hồn - tg Huyền Thu

Chap 20: Thả Hồn 👤👤👤🌸🌸🌸

Ám ảnh đó là thứ đang diễn ra lúc này trong đầu tôi,1 ám ảnh kinh hoàng có tên giết người...người đó k ai khác chính là người hằng đêm nằm cạnh tôi...
(N): K vội vã bế Thương lên xe ,anh ta vuốt tóc cô máu dính khắp người Thương
Thư kí T: Thật k ngờ đó là cậu Thắng nhưng phát súng đó k phải do cậu bắn
_Diêu đó kqtrong nưa rồi ( K thở gấp đôi mắt hoảng loạn)...xin lỗi anh xin lỗi ( K ôm chặt Thương) ...về tới nhà Thương mở mắt nhìn K...
Tôi hét lên ,tiếng hét rất lớn
_Giết người rồi ,anh giết người ( K đặt Thương xuống)
_Chuyện đó em quên đi dc k?
_Quên ( Thương cười như kẻ điên) anh là ai ( Thương tiến tới hỏi K ,K cúi mặt) tôi hỏi anh là ai mà lại nổ súng bắn người ( tôi đập vào người anh ta) anh Thắng ,anh Thắng đã làm gì anh tại sao đồ ác quỷ ( Thương đảo mắt nhìn lên trời như uất nghẹn rồi ngã gục K đỡ) anh là ai mau trl tôi đi...
Thư kí Trần: Kìa cô Thương cậu chủ kp người bắn ( K dơ tay ý thôi,T để ngoài tai)
K: Anh là 1 ông trùm trong giới xã hội đen việc ngày hôm nay anh k nghĩ đó là Thắng ( tôi ngẩng lên nhìn K nc mắt lã chã ,K nhìn tôi với đôi mắt đỏ ngầu) anh xin lỗi em vì tất cả
_Xã hội đen có nghĩa anh giết người rất nhiều rồi sao ( tôi cười lớn) ...anh Thắng ( tôi hoảng loạn chạy ra ngoài )...
(N): K đứng lặng yên ngồi bịch xuống ghế bên trên tầng Bin đang đứng nhìn xuống vẻ mặt thằng bé như đang buồn thay cho bố mẹ
K: Anh đi theo cô ý đi
_Vâng cậu chủ...Bin đi ngủ đi con
Bin: Bố đã làm gì sai rồi ạ
_Uk bố luôn là người sai con ạ ....
Tôi chạy vội vã chạy và chỉ biết chạy băng qua hàng cây băng qua con đường và băng qua dòng người...anh ta là xã hội đen và anh ta đã giết chồng của bạn mình ( tôi chạy tới nơi Thắng bị bắn mọi dấu vết đều k còn)...tôi ôm đầu nhìn 4 xung quanh...mẹ ơi con phải làm sao đây mẹ...mẹ hãy giúp con bố...bố ơi xin hãy giúp cuộc đời con...(tôi ngã sụp xuống đường ngồi nơi Thắng bị bắn nghĩ đến kí ức về đôi bạn cãi nhau và giận nhau gọi tôi đến giúp...anh Thắng ...Thuỷ ơi ( tôi gào lên ôm tim khóc như kẻ điên dại...) tôi cứ vậy ngồi ở bến xe buýt cho đến sáng ...sáng đi lững thững tới nhà Thuỷ tiếng còi đám ma tiếng Thuỷ đang khóc trong đau đớn ...tôi k dám bươc chân lên bậc cửa nhà Thuỷ...đứng nghẹn nghe tiếng Thuỷ
Thuỷ: Anh tại sao anh lại bỏ mẹ con em tại sao anh lại bị tai nạn ( Thuỷ ngã gục tôi chạy vào đỡ Thuỷ ôm lấy tôi) Thuơng ơi anh Thắng mất rồi tao phải sao đây ,hôm qua còn bảo mày đi theo mà mới hqua anh ý còn nói chuyên với tao mà ( tôi cắn răng ôm Thuỷ)
_Tao xin lỗi rất nhiều Thuỷ à ,tao xin lỗi ( Thuỷ ngất mn đưa lên Phòng thấy Bông nằm trong nôi ngủ ngon lành tôi rơi nc mắt vào bông và sờ lên má bông ...tôi mếu cắn chặt môi)...tang lễ chôn cất Thắng tôi chỉ biết đứng nhìn từ xa...quay đi và như kẻ vô hồn 2 hôm tôi lang thang ở đường k ăn uống k tắm rửa ...tựa đầu vào bên xe buýt nhìn dòng người từ sáng đến tối ...
(N): K ngồi trong xe phía bên kia đường anh ta với tay định ra rồi lại thụt lại
Thư kí: Phát súng hôm đó ở toà nhà đối diện vẫn chưa thể tra ra ai chúng xoá dấu vết quá nhanh ...cậu chủ sao cậu k ra đón cô Thương về...
_Cậu thấy đón được sao ( K nhắm mắt cúi đầu anh ta thở mạnh) tôi đã mất cô ý thật rồi nhất định phải tìm ra kẻ nổ súng ,tôi sẽ giết chết nó ( K ôm đầu rồi sờ qua tấm kính anh ta nuốt nước bọt cố nín nhịn) đi thôi ...
Tôi nhìn bọn trẻ đi học về chợt nhớ tới Bin,đúng rồi k thể để con ở cạnh người đàn ông đó được...tôi chạy về nhà thấy Bin đang ngồi đọc sách ở cửa
_Bin mẹ con mình đi thôi đi đâu cũng dc đi khỏi nơi này thôi con ( Bin vẫn ngồi yên)
_Con biết mẹ đang mất bình tĩnh vì vậy nên con muốn mẹ hít thở sâu và đi tắm ngủ 1 giấc thật sâu
_Không phải đi trc khi anh ta về ( tôi chạy lên thu vội đồ đạc)...
_Mẹ con mình đi thôi con nhanh lên ( tôi kéo tay Bin vẫn ngồi)
_Con sẽ ở lại đây mẹ ạ kp con sợ khổ mà con ở lại đây thì mẹ sẽ quay về ( tôi rơi nc mắt) mẹ đi đi khi nào mẹ thấy vui vẻ hơn mẹ hãy quay lại đón con lúc này con k thể đi cùng mẹ dc ( tôi buông tay con)
_Con nhất định muốn vậy sao
_Mẹ đi đi nếu đi khiến mẹ quên đi thì mẹ hãy đi đi ( tôi gật rồi gạt nc mắt)
_Mẹ sẽ liên lạc với con sau ( tôi quay đi ra đến cổng xe của K đi tới và đỗ lại K bước xuống )
K: Chúng ta nói chuyện đi ( tôi k trl bươc đi K giữ tay tôi) em đừng như vậy nữa dc k,điều đó anh k hề muốn xảy ra
_Chia tay đi chúng ta vốn dĩ k thuộc về nhau và tôi chỉ là kẻ thấp hèn,1 ng như anh khiến tôi ghê sợ thấy anh tôi sẽ cảm thấy tôi là tội đồ ...anh đã giết người ...
_Em thật sự muốn chia tay
_Đúng vậy ( K chớp mắt rồi mím môi)
_Anh sẽ tôn trọng quyết định của em và tất cả là lỗi của anh chỉ xin em hãy quên chuyện đó đi ( Thương rơi nc mắt lã chã cô nhăn mặt) em đi đi hãy sống thật tốt và thi thoảng hãy về thăm con ( Thương giật tay K bước đi)....không gian lúc này lá Thu rơi đầy chân họ ,hai người quay lưng lại với nhau 1 người bước đi còn 1 người đứng lặng yên ( K rơi nước mắt còn Thương vừa đi khuất ngồi sụp xuống ôm mặt giữ tim)...
_Mẹ ơi giúp con tim con đau lắm
K: Đường đi có ai biết đâu trước những gì sẽ qua ( K quay lại nhìn con đường Thương vừa đi) phải giấu đi mất hay giữ lại những yêu thương...anh chỉ mong mơ những năm tháng sau này anh vẫn thấy em mang đến nụ cười ấy dành cho anh...( Lá rơi đầy tóc K chiếc khăn quàng cổ bay lên theo cơn gió lơi mà K k dám nói chỉ dám nói khi T đi khuất có lẽ khiến anh ta rất đau lòng)...Tôi đi vô hồn mở ví ra mua đồ ăn chợt tấm danh thiếp của bà cô đó rơi ra tôi nhìn rồi chợt nhận ra vội vã gọi
_Alo cho cháu hỏi cô là cô Liên ạ
_Cô nhận ra cháu rồi sao rồi đang ở đâu ( tôi ngạc nhiên)
_Cháu muốn cô giúp cháu trốn đến 1 nơi nào đó để chồng cháu k tìm thấy k ạ
_Được chứ 10p nữa sẽ có xe đón cháu ( bà cô cúp máy đúng 10p 1 chiếc xe đến đón tôi)...
(N): K ngồi ở quầy rượu trong nhà uống và chỉ uống
Thư kí T: Cậu nghỉ ngơi đi ,tại sao lúc đó k giữ lại để rồi giờ ngồi đau lòng thế này...
_Chỉ cần cô ý vẫn còn trong tầm kiểm soát của tôi là đươc rồi ( Dt trên bàn reo lên là Ngọc K k nghe cô ta nhắn tin)...
Ngọc: Em đang buồn qua chỗ em uống rượu đi ( K ném bộp máy vào tường)
K:Đi ...đi hết đi tại sao các người k để chúng tôi dc yên ( K lảo đảo ngã tựa vào bàn anh ta ôm đầu rồi thư kí Trịnh thấy tách...nc mắt anh ta rơi nhưng đang cố lấy tay che) còn thiếu nhau bao lời xin lỗi nữa đây ,tất cả đã kết thúc mất rồi (anh ta khóc nấc há miệng rồi gồng mình đỏ mặt nắm chặt mảnh thuỷ tinh trong tay mặc cho máu chảy)...
Tôi được đưa ra 1 hòn đảo xinh đẹp đó là Phú Quốc kỉ niệm nơi này dù với Phong nhiều hơn nhưng tôi lại k nhớ chút nào bằng kỉ niệm với K...đi qua gian hàng bán hải sản điệu cười của K lúc đó đang ám ảnh tôi...và qua bãi biển K cõng tôi đi trên bãi cát ngày đó...ông trời như trêu đùa chúng tôi...1 cách tàn nhẫn...tưởng rằng yêu Phong và nghĩ đó là định mệnh đời mình nhưng hoá ra định mệnh vốn là thứ ta chưa đoán được ai mới là định mệnh...bươc xuống xe bà cô đang ngồi uống trà nhìn ra bờ biển và có vẻ rất giàu có..( thấy tôi cươi nhẹ đặt tách trà)
_đôi mắt kia hẳn là khóc nhiều lắm đây ( tôi cúi đầu) ta hiểu cảm giác của con,thật ra ta cũng kb tại sao ta và con lại có duyên đến vậy chỉ biết ta muốn giúp con...
_Cô biết tất cả về K sao ạ
_Đúng rất rõ
_Anh ta à không chồng cháu thật sự là xã hội đen và ( định nói chứng kiến bắn chết Thắng)...
_Cậu ta là ông trùm phía Nam tổ chức chia ra Đông ,Tây ,Nam và Bắc tất cả các ông trùm đều dưới sự chỉ đạo của 1 người gọi là Lão Đại và cậu K là 1 người xuất sắc cho chức vị Lão Đại mặc dù chưa đến lúc chọn lựa nhưng theo ta cậu ta chiếm 60% bình chọn và để lên làm lãnh đạo cậu ta buộc phải giết 3 người còn lại đấy là thông lệ bắt buộc và rồi sẽ lại chon lại ông trùm của 4 hướng và nếu cậu ta k giết họ thì họ cũng sẽ giết cậu ta để lên ngôi Lão Đại ,đó là tất cả những gì ta có thể nói cho cháu hiểu...
_Cháu thật sự kb gì về anh ta ngoài mác 1 doanh nhân
_Còn nhiều thứ cháu chưa biết lắm và theo ta cháu nên chấp nhận số phận hơn là phản bác lại số phận,
_K anh ta đã giết người cháu k thể sống cùng với kẻ như vậy dc
_Dù cậu ta có làm gì như ta nói cháu phải chấp nhận và đâu phải những gì chúng ta thấy nó là sự thật đâu tại sao cậu ta giết người lại để chau thấy được ta nghĩ có vấn đề gì rồi K là 1 sát thủ máu lạnh nhưng ta hiểu nó k lý nào giết ng trc măt vợ mình dc ...( tôi lảo đảo)
_Cô là ai tại sao cô biết nhiều chuyện như vậy dc
_Ta là ai k qtrong ,qtrong ta ở đây để giải đáp thắc mắc cho cháu và muốn cháu hiểu K là ai đứa trẻ đó có rất nhiều vết thương lòng ( bà đăm chiêu)... 2 tháng sau... Tôi ở đây làm lễ tân ngày ngày làm việc để quên đi mọi việc ...
(N): K hút thuốc đứng ở sân đám đàn em đang cúi đầu sợ sệt
Thư kí T: Chúng mày có 1 cô gái mà k tìm dc lũ ăn hại
Đàn em: Bọn em truy tìm khắp nơi nhưng k chút dấu vết camera dường như cũng dc xoá hết ,người giúp cô ý hẳn là người rất giỏi ( K xua tay ý đi đi ) vâng ông chủ ...
Thư kí T: Lỗi của tôi chủ quan k nghĩ cô ý biến mất nhanh vậy
K: Người giúp cô ý hẳn là người giỏi hơn tôi rồi phải không ( K lầm lỳ nhìn thư kí T sợ sệt)
_Tôi k dám cậu chủ
_Dc rồi cậu đi đi tiếp tục tìm đi
_Vâng cậu chủ ( K đi vào nhà lên Phòng thấy Bin đang tô vẽ K gõ cửa)
_Bố vào dc k
Bin: Bố vào đi
_Con đang vẽ gì vậy ( K ngồi cạnh con)
_Con đang vẽ mẹ ( K đổi sắc mặt)...mẹ sẽ về phải không bố
_Mẹ con máu lạnh phải không đến 1 cuộc gọi về cho Bin cũng k có nhỉ
_Mẹ chắc sợ bố biết nhưng có Bin ở nhà chắc chắn mẹ sẽ về ...
_Bố sắp làm 1 việc rất lớn khi đó Bin phải ở bên bố đấy bố chỉ còn con thôi
_Vâng bố ( Bin thơm má K)...K cho con ngủ rồi đi ra ngoài lại châm thuốc hút và dặn vệ sỹ
K: Từ mai cậu chủ đi đâu đi đó thêm người bảo vệ ngay cả khi vào lớp học
_Dạ vâng ( K nhìn lên trời)
K: Cuộc chiến sắp xảy ra rồi khi anh thống lĩnh mọi thứ anh nhất định sẽ đón em ( K nắm tay lên nắm cung trăng) ...
Tôi tan ca làm và ra gốc cây dừa ngồi nhìn ra biển ...em phải tập quên hay níu kéo những gì từng thuộc về nhau đây...( nụ cười của K cứ xuất hiện trong tâm trí tôi bà cô ra ngồi cạnh)
_Chà đi nướng thịt đi ta đang đói ngồi đây mà suy nghĩ gì nhiều làm gì ( bà kéo tôi ra nướng thịt bất chợt tôi hỏi)
_Con cô đâu rồi ạ k thấy đến đây chơi ạ ( cô đổi sắc mặt)
_Nó ở nc ngoài
_Cô có mấy con vậy
_1 đứa con gái nó kp con cô mà con của ck
_Vâng ( tôi ấp úng)
_Nó có lẽ chưa bh coi cô là mẹ dù sao giờ cũng chỉ có mình nó,còn cháu
_Cháu có hai dưới cháu còn em trai mới lấy vợ
_Vậy à lấy sớm vậy
_Vâng yêu thương nhau quá nên lấy sớm ạ
_2 tháng ở đây thế nào nghĩ thông chưa?
_Cháu chưa có lẽ vẫn cần thêm thời gian ( 1 ng đàn ông vệ sỹ của bà cô chạy vào hớt hải)
Vệ sỹ :Phu nhân ông trùm phía Đông đã chết ( tôi ngạc nhiên bà cô thở dài)
Bà cô: Cuộc chiến bắt đầu rồi
_Cô k lẽ là anh K làm ạ ( tôi sợ sệt)
_Ta kb cũng có thể phải mà cũng có thể k cậu ta giờ có lẽ cũng luôn trong tinh trạng nguy hiểm...( tôi lo lắng)
_Bin ...Bin
_Đừng lo quá cậu ta kp tầm thường ,con của cậu ta hẳn cậu ta sẽ giữ hơn kim cương
_Cháu vẫn lo lắm để cháu gọi
_Gọi là lộ đấy nhé cư bình tĩnh dùng bữa đi...cả đêm về tôi lo lắng đi đi lại lại...đến lúc trời sáng bà cô gõ cửa
Bà cô: Đi tập thể dục đi chắc cả đêm k ngủ hả
_Vâng ( đi dọc bãi biển tôi cúi đầu lo cho Bin và cả K nữa)
_Lo gì chứ cậu ta giết ng mà
_Nhưng vẫn là ck của cháu ( bà cô cười) ...
_Đấy ta bảo suy nghĩ ki đi mà...
(N): K đang ngồi kí giấy tờ tại công ty cánh cửa đạp ra ông trùm phía Tây dí súng vào K
_Anh xin lỗi chú để chú phải chết trẻ nhưng chức vị Lão Đại nhất định phải là của anh ( K cười lớn)
_Đúng nó sẽ là của anh
_Tạm biệt thằng em ( tiếng súng giảm thanh đoàng bắn lên máu bắn lên bàn K,Thư kí T đã bắn chết ông trùm phía Tây ngay phía sau)
_Chức vị đó xuống âm phủ mà làm ( K phủi máu trên áo mặt anh ta vô cảm)...
Thư kí T: Thật may đúng như cậu dự tính cho bớt vệ sỹ đi để hắn lao tới ra tay sẽ dễ hơn ( K châm thuốc hút mở dt lên xem Bin ở trường) ông trùm phía Bắc( là Trung) muốn hẹn cậu
K: địa điểm
_Đảo phú quốc
_Chấp nhận ...( K nhếch mồm)
Tôi đang đi có tin báo ông trùm phía Tây đã chết,tôi bủn rủn chân tay
Bà cô: vậy là còn phía Bắc...( bà cô nhếch mồm)...cháu hôm nay về ngủ đi sắp tới lắm việc lắm đấy...
_Vâng cô ....(tôi về phòng rối bấm máy gọi về phòng Bin nhưng k ai nghe máy) con đi đâu rồi sao k nghe máy vậy ( nhìn giờ con vân học) chắc đi học thôi k sao đâu...đến tối tôi gọi cũng k ai bắt máy ...) con đi đâu rồi ...
(N): K đáp chuyến bay xuống Phú Quốc rồi mặt lầm lỳ đeo kính đen mặc cây đen áo choàng đen và rất bình tĩnh...
Thư kí T: Cậu chủ đưa đến nơi an toàn rồi ạ
_Tốt lắm sẽ sớm kết thúc thôi...
Tôi đi ra khu chợ hải sản ngồi nhìn dòng người và cứ cầm máy gọi con như kẻ mất hồn ( K đi xe ngang qua khu phố anh ta nhìn ra khu chợ nhưng Thương ngồi quay lưng lại )
(N): K ngồi lặng yên nhìn và cũng nhớ đến kí ức dắt thương ra ăn Hải Sản
K: Dừng xe ( anh ta bước xuống và tiến ra khu chợ ...Thương đứng dậy bước đi khi K tiến tới)...K lặng nhìn người bán hàng ..) em đang ở đâu vậy tôi rất nhớ em ( K thở dài mắt u buồn) ... Tôi trở về phòng mở ví ra nhìn ảnh bố mẹ và tôi ,tôi khóc ôm ảnh
_Bố mẹ ơi con nhớ Bin của con giờ con chỉ muốn về bên thằng bé và thật lòng con vẫn lo cho ng đó nhưng lương tâm con khi nghĩ đến Thuỷ thì con k thể ( tôi ôm ví rồi ngủ trên giường)...
(N): Bà cô đi vào thấy Thương ngủ k đắp chăn,bà cô đắp chăn
_Đứa trẻ này thật tôi nghiệp giờ có lẽ lòng rối bơi lắm ( bà cô kéo chăn chợt thấy ảnh ở trong ví Thương bà cô cười rồi cầm lên ánh mắt thay đổi và rụng rời tay chân)...nhìn Thương bà cô hoảng loạn rơi bịch chiếc ví chạy ra ngoài...) k thể nào đó là ai ,k thể nào ( đến sáng bà cô chờ Thương tỉnh dậy vội vàng chạy tới giường)
Thương: Ôi cô làm cháu giật mình ( bà cô dơ ví lên)
_Đứa bé trong ảnh là ai vậy,đứa bé đó đang ở đâu ( bà cô khóc tôi ngạc nhiên)...
_Là cháu mà dây là bố mẹ cháu
_Có đúng bme cháu k
_Cháu là con nuôi mà ,bố mẹ nhặt cháu ở trên đê khi đó cháu tai nạn suýt chết bố mẹ đã dang tay giúp đỡ cháu ...( bà cô ngã bịch cầm tay tôi cười như kẻ điên)...
_Cháu có hận mẹ cháu không nếu gặp lại cháu sẽ thế nào
_Cháu k có mẹ nào khác ngoài người đứng cạnh cháu trong bức ảnh
_vậy à uk cũng đúng ( bà cô khóc lớn)
_Cô sao vậy
_Chỉ là cô nhớ con thôi xin lỗi cháu ( bà cô chạy ra khỏi phòng)
(N): K đi tới bàn hội nghị Trung đang đối diện và ánh mắt họ như nói rằng có thể giết nhau bất cứ lúc nào tiếng cười lớn vang lên
Vệ sỹ: Lão đại tới ( K cười nhẹ Trung ngạc nhiên)
Trung: Lão đại cũng tới sao thật vinh hạnh
Lão Đại: Thế nào hai đứa thoả thuận chưa ai sắp tới kế nhiệm ta đây ,tranh đấu làm gì đưa ra 1 thoả thuận hợp lý là dc
Trung: Sao nào K tuổi đời anh hay tuổi tác đều hơn em
K: Cái đó chẳng nói lên điều gì nhìn vào thực tế đi ,nếu anh lên liệu anh để tôi yên sao ( Lão đại xua tay)
Lão Đại: Thôi nào nói nhanh đi đừng có cố chấp quá ai cũng xứng đáng hết ...( K rút súng rất nhanh bắn thẳng vào đầu Trung)
K: Games over ( Lão đại ngạc nhiên vỗ tay)...
Lão đại : Giỏi lắm cậu đúng k hổ danh máu lạnh tàn nhẫn ...
Tôi thay đồ ra ngoài bà cô vẫn đứng ở cửa
_Cô sao vậy
_K có sao hết ( vẫn khóc nhìn tôi sờ lên má tôi) cháu có đói k,có mệt k?
_Cô hôm nay hơi lạ nha ( vệ sỹ chạy tới báo)
Vệ sỹ: Phu nhân lão đại đã đến và cậu K đang ở trong phòng cùng ạ ( bà cô đổi sắc mặt)
_K ổn rồi sắp có chuyện lớn rồi ( tôi kéo tay)
_Có chuyện gì vậy cô
_Người đàn ông mà K hận nhất chính là lão đại cậu ta có thể nhằm vào ông ý
_Vậy thì sao vậy có cách nào ngăn cản không ạ ( tôi lo lắng bà cô nắm chặt tay)
Bà cô: Đi thôi phải nhanh mới kịp ...
(N): K ngồi cươi nhạt
K: Ông có còn nhớ ai dậy tôi thành người máu lạnh thế này không ( K dí thẳng súng vào đầu lão đại)
Lão đại: Mày dám thì mày sẽ chết k toàn thây
_Tao đã làm là sẽ dám ,mối thì giết bố mẹ tao ...tao luôn ghi nhớ trong lòng ( bên ngoài ng của lão đại bị giết hết) mày chủ quan quá rồi người tao muốn giết khi tới đây là mày...
Tôi và phu nhân chạy tới thấy K đang dí súng vào đầu lão đại
Phu nhân: K ổn rồi cậu K cậu ta nhất định sẽ giết chết ông ý ( Thương chạy vội ra che cho Lão đại)
Thương: Anh giết người nữa tôi sẽ chết ngay tại đây( K ngạc nhiên)
K: Tránh ra ( bà cô đi tới)
Bà cô: Cậu K cậu có thể tha cho ông ý dc k
K: Tôi tha cho ông ta ai sẽ tha và đưa bố mẹ tôi quay lại ( K dí sát súng hơn) thư kí T đưa cô ta ra ( Thư kí T kéo tôi ra tôi vẫn đứng) ngày này tao đã chờ bao nhiêu năm rồi k ai có thể ngăn cản tao cả mày phải chết
Bà cô: đừng cậu K đây là bố của Thương ( tôi ngạc nhiên nhìn lão đại cũng vậy) đây là con gái của tôi ( Tôi ấp úng k nói nên lời)
K: Bà nói dối tôi k tin tránh ra ( Thư kí T lôi bà cô ra)
_Cậu hãy tin tôi Thương đó là bố con nhất định k đc để bố con chết dưới tay ck con ( tôi hoảng loạn nhưng cố dang tay K định bóp súng rồi đẩy tôi ra lão đại nhắm mắt)
Tôi: Em có thai rồi ( tôi chạy ra che tay cho lão đại) em có thai rồi ( K nhăn mặt)
K: Cô nói dối
_Nếu ng này thật sự là bố em anh nghĩ sao khi con chúng ta lớn lên mà biết bố nó giết ông của nó
K: Cô nói dối ,k phải sự thật k phải ( K hét lên) tất cả là dối trá ( K vẫn định bóp cò tôi đứng chắn ngang)
Thương: Em sẽ thay bố em trả mọi tội lỗi xin anh làm ơn ( K cươi rồi nổ súng lên trần nhà )...
Lão Đai: Đáng nam nhi ta chấp nhận k để phụ nữ che chở ( ông ta gạt tôi ra và K dí súng vào ông ta bóp cò đoàng)...đạn bắn xuống chân ( k rơi bịch súng xuống sàn) ...
Bà cô: Mình ơi ...mình ơi ( ôm lão đại)
Lão Đại: Tôi k sao ,sao m k giết tao đi
K: Đôi khi sự sống còn đáng sợ hơn cái chết ( K quay đi) nhốt bọn họ lại...( tôi chạy tới kéo tay K)
Tôi: Xin anh đừng như vậy ( K quay lại nhìn tôi)
_Vì sao con tim anh đây vẫn yêu em dẫu biết mai anh phải quên ( K rơi nước mắt tách xuống dưới tay tôi)....và tôi biết con đường tình này của chúng tôi vốn dĩ k nên bắt đầu kể từ lúc quen nhau...yêu thương thật sự đối vs chúng tôi hai chữ đó giờ quá mong manh...

Đọc tiếp chap 21 của truyện Thả Hồn