Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Tháo Chạy chap 22. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tháo Chạy chap 22. Hiển thị tất cả bài đăng

18 thg 4, 2017

Tháo Chạy chương 22 - Đọc Truyện của TG Huyền Thu

Đọc truyện Tháo Chạy chương 22 của tác giả Huyền Thu

Con đường ở đây dường như đường nào cũng vậy u buồn đến não nề,,,về tới căn nhà của bác gái 1 toà nhà như cung điện vậy,tôi há mồm ngạc nhiên

 - Sao vậy con
 - Đây là nhà hay cung điện ạ ( bà phì cười)
 - Là nhà con ạ ta là chủ tịch mà 
 - Vâng ( tôi ấp úng người làm trong nhà chỉ có 2 người chính và 5 người phụ bao gồm gác cổng và làm vườn) 
Chị giúp việc: Phu nhân đã về ạ
 - Đây là Lê con dâu ta sắp tới sẽ kết hôn với cậu chủ ,Lê đây là cô linda cô là quản gia chính trong nhà này có việc gì con cứ hỏi cô ý nhé
 - vâng cháu chào cô
Linda: Con bé thật phúc hậu 
 - Cô cũng thấy vậy à,ta chọn vì điều đó đấy ( tôi gãi đầu không hiểu) ...
Linda: Tiểu thư xin mời theo tôi 
 - Cô gọi cháu là Lê được rồi ạ gọi tiểu thư cháu không quen đâu ạ
 - Vậy cô gọi là Lê nhé ( cô cười hiền hậu như bác gái vậy,tôi thấy ấm áp hơn khi nhìn họ cười)...căn phòng mở ra với mọi đồ toàn màu hồng,tôi lên ngồi thử trên chiếc giường có vẻ đắt tiền rồi thún nhún,tôi nằm vật ra dơ bàn tay lên,đôi lúc tôi thấy tôi thật kiên cường,anh còn nhớ đến tôi không ( tôi nhớ đến Huy)...tôi gọi về cho bố mẹ 
 - Mẹ à con đến nơi rồi
 - Sao đến muộn vậy bố mẹ cứ mong con gọi đấy?
 - con đến được lúc lâu rồi con quên mất,bố đâu rồi ạ
 - Đưa cái Lan đi mua cái xe máy cho vk ck nó đèo nhau đi làm 
 - Vâng con ngủ đây có gì con sẽ gọi về cho mẹ
 - con này ,nhớ khéo léo con nhé bố mẹ hạnh phúc nếu như con hạnh phúc ( tôi vâng rồi rơi nc mắt )...cúp máy tôi với gối rồi ngủ quên trong nước mắt chưa cả kịp thay đồ ....đến sáng hôm sau tôi thấy chói mắt ( mở mắt ra thấy 1 người mặt đầy máu me tôi hét loạn lên )
 - Cứu con bác ơi ( người này dật chiếc mặt nạ xuống)
 - Là bác mà con ,chào mừng con đến với ngày lễ Halloween ( tôi ôm tay lên đầu vì choáng)
 - Bác làm tim con rụng rồi đây lày ( bà cười haha)
 - Bác phải đi công tác rồi con ở nhà chịu khó hàng ngày sang kia dọn nhà cho con trai ta nhé
 - Con sao,anh ta sẽ khó chịu đó ạ
 - Giờ ta phải đi gấp rồi cứ làm theo những gì linda bảo nhé ( tôi với tay ơ định nói r thôi) đừng lo gì cả ta đi 2 hôm thôi nên trong 2 hôm cố gắng đừng để xảy ra chuyện gì nhé
 - Bác yên tâm con làm được ( bà lộ vẻ mặt dường như không yên tâm thì đúng hơn)
 - Bác tin ở con mục đích của chúng ta xong con có thể ra đi 
 - Vâng nên con sẽ cố hoàn thành sớm ( tôi cười cười dậy gập chăn) ...đánh răng rửa mặt xong linda đưa cho tôi 1 chiếc thẻ
 - Đây là thẻ tín dụng của cô,nhà cậu chủ chỉ cách bên kia cây cầu nhiệm vụ của cô là sang đó dọn dẹp thật sạch sẽ chỉ vậy thôi
 - Chỉ cần sang dọn sạch thôi ạ 
 - Đúng vậy hãy làm như 1 người bạn gái đến nhà dọn dẹp cho bạn trai của mình vậy 
 - Vâng đơn giản mà em có thể mặc đồ của em không?
 - Cái này tủ đồ của cô đã được chuẩn bị phụ kiện áo giầy và túi ( tôi xua tay)
 - Em không quen đâu ạ em thích mặc jean và áo khoác đơn giản thôi tiên lợi hơn 
 - Cái đó bà chủ 
 - Em sẽ nói với bác gái chị đừng lo ( tôi với chiếc balo cho bánh và sữa vào túi)
 - Sao vậy em k ăn sáng sao
 - Có ạ nhưng mà em mang để ăn trưa ,ăn ở nhà đó chắc k dám ăn mất ( tôi buộc cao tóc đi giầy đeo balo lên vai và ra cổng) cách có 1 cây cầu mà phải đưa đón ạ ( tôi chỉ chiếc xe đạp ở góc sân) em đi xe đó dc k
 - Xe đó phu nhân đã lâu k đi tới vẫn đi được nhưng bụi bặm lắm đi ô tô vẫn hơn
 - Em đi xe đạp cho khoẻ tránh người ta nghĩ em sang dọn dẹp mà người đưa đón em k quen lắm 
 - Vậy em đi đi nhớ là đêm nay Halloween về nhà sớm nhé 
 - Vâng nhất định rồi ạ dọn xong em về mà ( tôi lên chiếc xe đạp màu hồng của bác gái đã lâu k đi nhưng vẫn đạp rất ổn...đi qua cây cầu tôi hít thở sâu rồi đỗ lại nhìn xuống dưới dòng sông phía dưới) cố lên 2 năm thôi sẽ dc về với bố mẹ tiến lên ( tôi dồn sức đạp đến đoạn hàng cây nhà anh ta quả rụng rơi bụp xuống đầu) ay za đau quá ( ôm đầu ) quả gì vậy nhỉ ( tôi thấy đó như quả táo tôi nhặt cho vào giỏ xe) phí phạm quá quả rụng nhiều vậy mà k ai ăn ...đến trước con ngựa phun nước tôi phanh xe dừng lại ngó xuống dưới bể rất nhiều đồng xu ( tôi mở ví ra ném đồng xu xuống dưới rồi nhắm mắt) con mong sẽ sớm hoàn thành nhiệm vụ dù anh ta có thế nào cũng k liên quan và sau 2 năm dc toàn mạng về nhà với bố mẹ ( mở mắt ra tôi cười tươi )...Đi xe vào trong thấy người làm nhìn tôi rồi cười cười gì đó...gì vậy mình mặt có gì à?vào trong nhà tôi thấy màn hình trong nhà có đoạn tôi thấy camera ở chỗ con ngựa phun nước ( tôi lấy tóc che mặt...k lẽ họ nhìn thấy mình ước mà cười sao mình nói tiếng việt mà)...tiếng trong nhà vọng ra
 - Trơi ơi tiểu thư sao lại mang cả giầy bước vào sảnh vậy 
 - Ôi thật sự xin lỗi
 - Tôi là Quản gia của nhà này tên MiChael Thịnh
 - Mai cơn ạ vậy có tan lát không ?
 - Tiểu thư nói sao ( uốn éo ông ta bị bê đê) các cô còn làm gì vứt cái thảm này đi đừng để lọt hạt bụi nghe chưa ( tôi bĩu mồm)
 - Chỉ vì tôi bươc vào mà vứt cả cái thảm này đi ạ trông nó rất đắt tiền
 - Bao nhiêu k qtrong ,qtrong là đã bẩn ,vứt ( kênh kiệu như chủ thấy ghét) 
 - Đừng vứt có thể cho tôi giặt đi là sạch mà
 - Vứt là vứt nha cậu chủ dị ứng với bẩn dù chỉ là vết nhỏ xíu ( anh ta nói xíu mà uốn lưỡi vươn lên vượt mặt tôi rồi hạ xuống thở) ôi mệt quá tóm lại vứt ( tôi xin )
 - Vậy hãy cho tôi đừng vứt đi còn nhiều người ngoài kia k có thảm mà nằm đấy ạ 
 - Vậy tiểu thư cứ lấy ( tôi cuộn vào mang ra sân sau phủi phủi 1 cô giúp việc quay lại bảo tôi)
 - Cô là người việt ạ,trông chạc tuổi con gái tôi
 - Dạ vâng cháu 22 rồi ạ

Đọc tiếp chương 23 truyện Tháo Chạy của Nguyễn Huyền Thu

Mời bạn đọc xem danh sách chương truyện THÁO CHẠY của tác giả Huyền Thu

Nguồn: Huyền Thu