Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường chap 22. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Hải Đường chap 22. Hiển thị tất cả bài đăng

20 thg 7, 2017

Chap 22 truyện Lệ Hải Đường - tg Huyền Thu

Chap 22: Lệ Hải Đường🌺🌺🌺

Bác Sỹ: chúc mừng điện hạ Hoàng Hậu đã có long thai rồi ạ ( Mn vỗ tay chúc mừng) thật là may mắn quá ạ ( Thành lặng yên còn tôi lùi lại k đứng vững)
Thượng Cung: Tiểu thư k sao chứ
- Dạ không tôi nên đi về sẽ tốt hơn ,tôi xin phép ( tôi quay đi chạy 1 mach)
(N): Thành đứng dậy Như Ý kéo tay
- Người k vui ạ
- Vui chứ rất vui là khác ,vui vì em đã có thai đúng như em muốn
- Em chỉ cần có 1 đứa con em thật sự cũng rất vui...em k nghĩ là có nhanh đến vậy...( Thành chống hai tay ghé sát tai như Ý)
- Làm vợ thì sinh con là đúng rồi chỉ có điều đứa bé này là do em cầu xin ta ,,,ta đã làm đúng theo những gì em cầu xin nhưng nó k nói lên bất kì 1 ý nghĩa gì trong lòng ta ( Thành cười nhẹ vỗ vai Như Ý sợ sệt ngồi yên,Vua đi ra ngoài mặt hầm hầm)
Quyên: Hoàng hậu đã mang thai xin chúc mừng người
- Cô ta luyện ma thuật tại sao lại có thai được
- Nghe nói Hoàng Hậu đã ngừng rồi ạ
- Chết tiệt ta đi sai bước rồi,cô ta cầu xin 1 đứa con và ta nghĩ cô ta k thể có
- Hoàng Hậu thật sự muốn ràng buộc vì sợ bị phế đó ạ
- Đó sẽ là sớm hay muộn ta sẽ đưa HĐ nên làm Chính Cung giờ ta đi tìm HĐ đây ( Vua vui vẻ biến mất)...
Tôi về phòng đóng cửa lại run run lao vào tolet rửa mặt...Hoàng Hậu cũng có thai rồi sao ông ta lại lừa dối mình...mình đã quá ngu ngốc tin rằng ông ta chỉ yêu mình mình mà thôi ( Đang nhìn vào gương từ sau lưng tôi giật mình khi nhìn thấy Thành ông ta ôm tôi từ sau)
Vua: Ta về rồi em k ra đón ta sao?( tôi gạt tay ông ta ngạc nhiên)
- Người về đi em k muốn nói gì lúc này...
- Lại giở trò giận dỗi với ta đấy à
- Không có đâu em thật lòng đấy người về đi
- Nói đi có chuyện gì ai bắt nạt em à,nói đi ta sẽ xử nó cho em ( ông ta ôm tôi ngồi vào lòng)
- Hoàng Hậu mang thai rồi ( ông ta buông tay) vậy là người lừa dối em phải không?em đã nghĩ ngươi nói yêu em rồi thì sẽ khác thật k ngờ ...
- Em k có quyên chấp vấn việc ta qua lại với ai
- Đúng vậy tôi k có quyên gì cả vì vậy tôi sẽ rút lui
- Em đừng để ta khó chịu em sẵn sàng buông tay ta nhanh vậy sao
- Do người buông tay em trước
- Đươc cô đừng hối hận ( ông ta biến mất)...
- Đúng rồi đi đi tôi k cần 1 người yêu tôi như thế ,người lừa dối tôi...( Trâm đẩy cửa vào)
Trâm: Sao vậy sao khóc to vậy HĐ ( tôi nằm vật ra che tay lên mắt)
- Ông ta lừa dối mình
- Chuyện gì ,Hoàng Hậu có thai là bình thường mà sao cậu lại vậy
- Ông ta đã làm tim mình đau quá Trâm ơi ,hoá ra đằng sau câu nói yêu mình là 1 trái tim giả dối
- Thật là cậu bình tĩnh lại xem nào,qtrong người yêu ai chứ
- Mình k càn tình yêu như vậy ...
(N): Vua trầm mình dưới bể tắm đén 3 tiếng vẫn chưa thấy lên)
Quyên: Điện Hạ có cần tiểu nhân massage k ạ ( thò mặt xuống Vua vùng lên) ôi hết hồn
- Hoàng Hậu cô ta thật sự có thai à
- Dạ câu này người hỏi thần lần thứ 10 rồi ạ bác sỹ khám ngay tại đó đã cho kết luận
- Thôi im đi ta k muốn nghe
- Điện Hạ qua đêm chỉ 1 lần đúng là thần uy ( Thành nhìn Quyên ôm miệng) tiểu nhân đáng chết...
- Ta muốn trao đổi khi ta đi bình yên cho HĐ k ngờ cô ta quỳ xuống xin ta ,ta nghĩ cô ta đang luyện ma thuât thì k có con ,khốn kiếp cô ta tính toán hơn ta nghĩ ( Thành đập tay xuống nc)
- Tiểu thư HĐ chắc có lẽ giận ngài
- Cô ta muốn buông tay ta ,mà thôi buông thì buông ta đâu cần ( lại chìm xuống nc)
- Người cứ nói 1 kiểu hành động lại ngược lại,người sợ cô ý giận thì có ...
1 Tuần trôi qua chỗ nào vua đi qua tôi đều tránh đi đường vòng,,,hôm nay chạm Hoàng Hậu trên cầu tôi cúi đầu đi qua...
- Hải Đường tên ngươi luôn là cái tên đẹp ( tôi quay lại bà ta đưa 1 quả đào)
- Ăn đi ta tự tay đi hái đấy thấy ngươi tái xanh đi rồi
- Tiểu nhân k ăn đào ( Cung nữ của HH quát)
Cung nữ: Láo toét HH tặng mà ngươi từ chối
Như Y: ai cho ngươi to tiếng ,k ăn cũng có sao mỗi ng 1 sở thích ( Bà ta cắn miếng đào tôi chợt buồn nôn liền ôm mồm oẹ ,bà ta thay đổi sắc mặt cầm tay tôi) tại sao ngươi lại nôn
- Do rối loạn thôi ạ ( Bà ta cầm tay bắt mạch rồi thở mạnh lảo đảo) ...
- Người đâu bắt ả lại 1 cung nữ lại chửa hoang lôi nó đi
- Tiểu nữ k có thai HH hiểu nhầm rồi ạ
- Ta sẽ giải quyết nghiệp chướng này giúp ngươi lôi nó đi thật kín đáo ( tôi rơi chậu đồ )....bà ta cho ng bịt mồm kéo tôi đi ...( Thấy Tiên nhìn thấy tôi dùng ánh mắt cầu cứu)....Trâm và Cúc đi tìm HĐ liền gặp Tiên
Trâm: Có thấy HĐ đâu k
- Không sao lại hỏi tôi ( Tiên ấp úng gào lên)
- Ô kb thì thôi sao phải gào lên như thế
- Ta giờ phải đi quản cả cung nữ hay sao tránh ra ( đi vội vàng)
- Ơ điên à hỏi vậy mà cũng loạn lên
Cúc: Xem này chậu đồ đây vậy người đâu rồi tiểu thư kp người bừa bãi như vậy
- Đi đâu được nhỉ sao mình thấy lo quá ...
Hoàng Hậu đưa tôi về cung bà ta đóng kín lại rồi pha 1 chậu nước để sẵn
- Cô định làm gì tôi k có thai
- Sao qua mắt ta được ta sẽ loại bỏ nó con của điện hạ chỉ có thể từ ta sinh ra mà thôi,cô đã làm dc gì còn ta hy sinh cả thanh xuân cả gia đình cho người ( bà ta dìm đầu tôi vào chậu nước) nào thở đi ngươi ngạt sẽ dễ xảy thai hơn
- Không buông tôi ra ( bà ta dìm)
Trâm và Cúc đi khắp nơi k thấy liền lo lắng
Trâm: HĐ kp tự dưng mất tích như vậy có chuyện k lành rồi ...Tiên chắc chắn cô ta biết cô ta thái độ rất kì lạ...
- Đúng vậy cô ý tỏ vẻ như lảng tránh ( Trâm chạy vội đến chỗ Tiên)
- Tiên mau nói đi HĐ ở đâu
- Cái đồ điên này thích chết k hả ( Trâm túm cổ áo Tiên)
- Có biết thì nói đi HĐ đang k dc khoẻ đấy
- Nó có thai chứ có sao mà k khoẻ lang chạ trong cung tội đáng chết ( bị hớ liền bịt mồm)
- Sao biết HĐ có thai nói ngay HĐ đang ở đâu
- Thì bị Hoàng Hậu lôi đi rồi ( Trâm sợ hãi vội chạy gấp gáp)
Trâm: Cúc mau chạy sang cung hoàng hậu thám thính tình hình...mình đi báo điện hạ
- Được rồi tiểu thư ơi mong ng k sao
Bà ta dìm tôi đến nối tôi k còn sức thở hổn hển nằm vật ra sàn ( bà ta lau tay)
- Được rồi giờ thì người đâu đành vào hông nó cho đến khi nó chảy máu ra thi thôi ,giờ thì dễ xảy hơn rồi ta đâu độc ác ,ta chỉ chẳng may ép ngươi nói rồi tự xảy ( Như ý cười uống trà nhìn họ đánh HĐ)...Tôi ôm bụng co ro để họ ra sức đạp vào mặt vào người rồi dùng gậy vụt...) nhẹ thôi đừng để ra vết ...
Trâm chạy tới cung thì gặp Thượng Cung
- Quý Nhân sao vậy ( thở hổn hển)
- Gấp ...gấp rồi ...Hải Đường bị Hoàng Hậu lôi đi rồi ...( Thương Cung vội vã vào báo)
- Điện hạ nghe nói Hoàng Hậu đưa tiểu thư HĐ đi đâu đó rồi ạ ( Vua mở cửa vội vàng)
- Cô ta dám trở mặt ( Thành vụt biến mất)...
Tôi bị họ đánh đến nỗi ộc máu mồm,con của mẹ xin lỗi con ,mẹ chịu được con đừng sợ ( Vừa nói thì họ vụt mạnh vào hông tôi thấy máu chảy ra)
cung nữ: Thưa Hoàng Hậu cô ta đã chảy máu
- Không con của mẹ ( tôi với tay hớt từng giọt máu)...mẹ xin con ( máu me đầy người Hoàng Hậu ra dẫm lên bàn tay tôi)
- Đáng lẽ trong số phụ nữ bên cạnh điện hạ cô phải chú ý đến tôi chứ,tôi tỏ ra tốt bởi vì tôi muốn cho cô thấy rằng tôi là ng khoan dung,nhưng có thai thì k thể được ,đánh 1 nhát nữa cho ta ( Họ dơ gậy vụt tôi phụt máu mồm ra Thành mở tung cửa ra chứng kiến cảnh đó)
Hoàng hậu: Điện hạ sao người ( ấp úng)...ông ta nắm chặt tay tiến tới nhìn Hải Đường máu me ,ông ta nhăn mặt...( ôm lấy HĐ)
- Ta đến rồi ( tôi bàn tay đầy máu tóm lấy áo Thành)
- Em đang có thai hãy cứu con chúng ta ( ông ta trợn tròn mắt rồi thở mạnh)...bế Hải Đường vụt đi rất nhanh trong không gian...
- Tại sao em k nói tại sao ,tôi sẽ giết chết em ( HĐ ộc máu ra Thành sợ hãi)
- Sao cũng dc phải cứu con anh nhé ( Thành bật khóc)...Đưa HĐ vào trong các bác sỹ cấp cứu còn Thành đứng tựa đầu vào cửa kính nước mắt ông ta k ngừng rơi
Quyên: Điện hạ người bình tĩnh tiểu thư sẽ k sao đâu ạ,các bác sỹ trong cung đều là bậc thầy rồi sẽ k sao đâu...
- Nhất đính sẽ k sao phải không ( thành nhăn mặt nc mắt rơi nhìn Quyên,giây phút này Quyên đã hiểu rằng dù có ở kiếp nào có ra sao Điện Hạ cao quý cũng đã yêu ng con gái này rất nhiều từ tận tim ông ta)
- Sẽ k sao đâu điện hạ k sao đâu ( quyên ôm vua ông ta cắn bàn tay khóc nấc)
- Ta chỉ còn em thôi đừng bỏ lại ta ,ta xin em ta luôn cầu xin em ở lại bên ta và lần nào cũng k được em độc ác lắm biết không?( vị vua uy quyền đang gào khóc từng hồi trong uất nghẹn có lẽ vì quá yêu HĐ qua bao năm tháng nỗi sợ hãi k thể ở bên Hải Đường đang len lỏi trong ông ta)...Bác sỹ lao ra khỏi cửa
Bác Sỹ: Điện Hạ k sao rồi ạ ,cả mẹ và bé đều k sao ...( Thành chạy vội vào trong HĐ đang thở oxy năm bất động trên giường)...
- Cám ơn em ( Ông ta hôn trán HĐ)...giờ thì ta sẽ ở đây k xa em nửa bước đừng sợ nhé ( ông ta gục đầu nắm bàn tay HĐ)...
Khi tôi tỉnh dậy điều đầu tiên tôi nhìn thấy gương mặt đầy râu của Thành,vẻ mệt mỏi tôi sờ tóc ông ta ,sờ nhẹ đôi môi ( đung lúc ông ta mở mắt)...tôi vội bật dậy rồi lăn xuống giường ( ông ta chạy ra đỡ)
- Sao bất cẩn vậy còn thấy đau ở đâu k,hay mệt hay ...( tôi hôn lên môi Thành)
- Em ổn ( ông ta ôm chăt tôi)
- Cám ơn vì em không sao,cám ơn vì em đã không sao ?( tôi rúc đầu vào bờ vai vạm vỡ này rồi nhắm mắt)
- Con của em
- K sao rồi đều ổn rồi ( tôi thở phào) sao em có thai lại giấu hả
- Em định nói thì cãi nhau nên thôi
- Còn chối nữa
- Trông người kìa râu ria xồm xoàm xấu xí quá ( tôi kéo tay vào tolet) để em cạo cho ( ông ta đứng im cho tôi cạo mắt nhìn tôi k chớp) xong rồi sao cứ nhìn em vậy ...
- Ta sai lầm lần 2 rồi ta sẽ trả lại hồi ức cho em ( Thành sơ lên trán tôi đột nhiên kí ức từ đâu ùa về tát cả) giờ thì dù trước mặt em ta có là kẻ yếu đuối thế nào ta cũng chấp nhận,đó k còn là xấu hổ nữa giờ thì ta đã hiểu đau đớn nhất trong tình yêu không phải là ghét bỏ mà là rời xa ( tôi khóc lớn ôm cổ Thành)
- Dù có thế nào em cũng k xa anh nưa đâu hãy tha thứ cho em vì đã k bên anh lúc anh cần
- vậy là tốt rồi ( hai chúng tôi ôm nhau mặn nồng)... Sau hôm đó tôi k thấy Hoàng Hậu đâu nữa hỏi ai cũng không biết...
Trâm: Sau hôm đó bà ta mất tích luôn k dấu vết
- Vậy ư đi đau nhỉ
- Có lẽ điện hạ biết thôi nhưng chúng ta cũng k cần biết làm gì giờ cậu lo cho em bé nhỏ này đi
- Uk giờ thì tất cả vì con ( tôi đã bầu dc 5 tháng)...
(N): Trên chính điện Vua tuyên bố
- Hoàng Hậu đức hạnh và phẩm chất đã không còn ta sẽ phế truất và sẽ lập hậu mới
Quan: Điện Hạ có cần suy nghĩ thêm k ạ
- K cần các ngươi lên tiếng ta đã quyết sẽ lập Lệ Hải Đường làm chính cung...
Tôi đang ngồi đan bên hồ thì cúc và Trâm chạy đến hổn hển
Cúc: Tiểu thư có lệnh người được lên làm chính cung rôi
Trâm: Chúc...chúc mừng cậu...
- Mình sao được Hoàng Hậu có rồi mà
- Bị phế rồi
- Thật sao mình...( luống cuống)
Thượng Cung: xin phép tiẻu thứ Lệ Hải Đường nhận lệnh: Nhờ tài đức vẹn toàn nhan sắc khiến điện hạ rung động,lại đang mang trong mình Long Thai nên dựa vÀo đó điẹn hạ chọn tiểu thư làm Chính Cung Hoàng Hậu ( tôi dơ tay nhận lệnh mà run run)...
- Tôi được thật sao
- Được mà ( Thấy bố mẹ từ bên ngoài chạy vào khóc lóc)
Bố: con ơi là con
mẹ: Nhìn con thế mẹ vui rồi bầu to đến thế này rồi cơ à
- Vầng bố mẹ đến khi nào con bận nên chưa về thăm hai ng được
- Bố mẹ vừa đi du lịch về ,điện hạ đã tài trợ cho bme đi khắp nơi trên thế giới
- Vậy ạ hai người vui k ( tôi ôm mẹ bật khóc) con định sẽ về thăm hai người nhưng chưa dám xin ...giờ thì tốt rồi...ăn bữa cơm quây quần vs bố mẹ tôi vui vẻ ăn rất nhiều...xong xuôi Thành đạp xe đạp qua đón tôi...
Vua: Đi thôi ( tôi chạy xuống) đi chậm thôi ai đuổi mà em chạy
- Em ăn 3 bát cơm ( tôi dơ 3 ngón ông ta cười)
- ăn ngon là được rồi giờ ta mới xong việc đi thôi ( tôi lên xe Thành đèo tôi đi 1 vòng hồ trong cung) Mai sẽ là lễ sắc phong cũng như lễ cưới của ta và em chuẩn bị cho tốt đấy ( thấy im im thành dừng xe quay lại Thấy HĐ ngủ gật gù) này ta nói k nghe đÁy à
- Em buồn ngủ
- Vừa ăn xong mà ngủ k tốt đâu đồ lười ạ ( Tôi nằm lên đùi thành trên bãi cỏ Thành đang dậy tôi vài điều)...Khi mang thai cần tịnh tâm ăn đúng giờ ngủ đúng giấc và
- Và thành heo ( Thành cười )
- Heo sao được để anh nghe xem con nói gì ( Thành áp tai vào bụng tôi rồi thì thầm) con bảo là mẹ hâm vừa thôi ( tôi đập tay Thành)
- Có anh nói chứ con nói đâu con sẽ nói mẹ ơi mẹ đẹp sẽ sinh ra con đẹp
- Nếu đẹp là giống anh ( tôi và Thành tranh cãi rồi tựa đầu ôm nhau ngủ dưới gốc cây lúc nào không hay)...Nhìn Thành ngủ tôi kê tay lên nhìn khuôn mặt anh 1 cách chăm chú
- Nếu k có biến cố anh bị tra tấn và mẹ mất có lẽ trong lòng anh đã k có tà và không luyện ma thuật,em mơ ước anh từ bỏ nó để có thể bình thường làm 1 người ck 1 người cha bên em và con nhưng có lẽ đó chỉ là ước mơ thôi ( HĐ vừa nhắm mắt thì Thành mở mắt anh ta k ngủ và đăm chiêu nhìn HĐ)... Hôm sau là lễ sắc phong tôi ì ạch trong chiếc áo cô dâu với nụ cười tươi trên môi
Trâm: Chụp nào 1 2 3 ( tôi bme và Trâm Cúc chụp ảnh lưu niệm) chà tiếc là bụng to quá nên mất dáng váy
Cúc: Có sao đâu mà
- Mọi người kb gì về Hoàng Hậu cũ thật sao biết là cô ta hơi quá nhưng mình lên thay có chút gì đó hơi ngại...
- Ngại gì điên à cô ta đáng chết ý độc ác mà
- Cô ý cũng có nỗi khổ riêng mà
Thượng cung: Đến giờ cử hành mời Hoàng Hậu tiến vào Chính Điện ( họ kéo khăn voan xuống đầu tôi bước tới con đường vào chính điện rồi trong tiếng vỗ tay của đám cung nữ ngày nào tôi cùng họ giặt giũ làm việc và chạy đùa tất cả đều đã qua rất nhanh thời gian đúng là k chờ đợi ai ...Phía trước tôi là vị Hoàng Đế trẻ tuổi đầy uy quyền trong bộ vest trắng lịch lãm ánh mắt chúng tôi trao nhau tất cả như nói lên rằng: "Chúng tôi đã và đang yêu nhau"...
Quyên: Vị Hoàng Hậu bên cạnh Hoàng Đế Phục Tam đời thứ 3 là Hoàng Hậu Lệ Hải Đường nghi thức bắt đầu ( tôi tiến tới ,Thành bước xuống cầm chiếc gậy chống quyền uy nhìn tôi nghiêm nghị):" Ta phong em làm Hoàng Hậu vì phẩm chất và đạo đức của em từ giây phút này chúng ta sẽ tay nắm tay cai trị đất nước này ,sẽ mãi bên nhau"
Quyên: Điện hạ câu nói đó k có trong ...( câu sẽ mãi bên nhau)...vua vén chiếc khăn voan lên hôn tôi trước mặt mọi người...tiếng vỗ tay tôi đỏ mắt...chúng tôi nắm chặt tay nhau cười tươi...
Quyên: Chúc mừng điện hạ vạn an ,Hoàng Hậu vạn an ( họ đồng thanh)...
Vua: Nhân tiện đây ta muốn ghép cho Trâm Quý Nhân từ ngày vào cung ta chỉ coi như em gái ,ta sẽ kết hơp cho đại học sĩ mới vào làm quan em đồng ý chứ
Trâm: Cám ơn điện hạ ( Trâm và đại học sỹ nhìn nhau cười tươi)...
- Ta rất mong sẽ được đến dự lễ cưới hai người vào 1 ngày sớm nhất...
Đại học sỹ: Đôi ơn trời biển của Điện Hạ
Tôi: Trâm cậu phải thật hạnh phúc nhé
- Cậu cũng vậy ( chúng tôi ôm nhau khóc nức khiến vua bối rối thở dài)
Vua: Đươc rồi em đang bầu đấy thôi nào ,chúng ta nhập tiệc thôi ...( hôn lễ Linh đình diễn ra xong xuôi đêm đó tôi ngồi Thành bóp chân)
Thành: Ai bảo em đứng nói chuyện mãi
- Không ngờ đau k lêt nổi chân anh nhìn này con đap đấy ( Thành ôm bụng tôi cười tươi) kb con trai hay gái nhỉ
- Anh biết đấy nhưng anh k nói đâu
- Nói đi ( tôi cù Thành mặt a ta k phản úng) ô a k có máu buồn à
- uk anh k có vậy em có à ( Thành cù lại tôi )
- Thôi dc roi em cười quá con mệt đấy,anh này em muốn về thăm nhà
- Uk khi nào em muốn
- Em chơ anh sắp xếp xong dù sao anh trai em đang chờ em cũng đã rất lâu rồi
- Uk được rồi ta sẽ cho em về giờ thì ngủ thôi
- Vâng ( tôi cười tươi Thành hôn trán ôm chặt tôi) 2 tháng sau...tôi đã mang thai ở tháng thứ 7
(N): Thành đứng đăm chiêu nhìn dòng nước
Quyên: Người lại có tâm sự gì ạ
- Phải Hải Đường muốn về nhà ta thật sự lo lắng
- Chẳng phải người và cô ý cùng về hay sao ạ,có người thì còn gì phải lo nữa điện hạ đừng lo nghĩ nhiều ạ
- Ta lo cái khác kia ngươi sẽ k hiểu dc đâu ( HĐ từ sau hù Thành thì Thành quay lại)
- Em chả bh hù dc anh nhỉ
- Em đi đến đâu anh biết đến đó rồi hù sao đươc
- lại bắt đầu đấy em đã chuẩn bị đồ rồi vợ chồng chúng ta đi thôi
- Đã nói trong cung phải gọi ta là điện hạ mà
- Không thích ( tôi quay đi Thành bật cười)
- Nào chúng ta đưa bảo bối đi về quê ngoại nhé ( về sách đồ đạc nhưng tôi thấy Thành k vui)
- Anh k muốn đi hay sao em thấy anh buồn vậy
- Đâu có ta vui mà HĐ này dù có gì xảy ra em vẫn sẽ tin ta chứ
- Vâng em tin anh mà ( tôi ôm cổ Thành,Thành đổi sắc mặt vuốt tóc HĐ)...
Trở về nhà tôi vội vã gọi anh trai ,mở cửa thấy tôi bụng to anh tôi ngạc nhiên
- Con bé này đột nhiên mất tích có biết anh tìm em vất vả tn k mà em đang có...
- Em về rồi em đang có thai rồi
- Với ai vs cái thằng mà nó làm em đau khổ mà hay gọi là người đó á
- Kìa anh anh ý đang sách đồ lên bh
- Tránh ra nó đưa con người khác đi rồi làm em có bầu mà chỉ 1 câu là xong à ,anh sẽ đập gẫy tay nó rồi muốn sao thì chấp nhận ( tôi gàn)
- Kìa anh bình tĩnh nào
- Buông ra cả em nữa em coi nó qtrong hơn à đi k hồi âm thế mà dc à ( vừa ra ngoài Thành đang đứng nói gì đó với Quyên anh tôi hùng hổ ra Thành quay lại mồm vẫn ngậm thuốc lá thây tôi liền dập đi)
Tùng: Hôm nay phải đánh gãy tay ( Thấy Thành trong chiếc áo sơ mi xanh quần bò đen sắn gấu cao to phong thái nhẹ nhàng anh tôi vội dừng quay mặt đi)
Thành: Chào anh em là Thành là chồng của Hải Đường ( anh tôi quay ra vui vẻ bắt tay)
- Uk chạc tuổi gọi anh ngại quá nhưng hai đứa cưới khi nào sao k báo gia đình...
Tôi: Em định báo anh nhưng gấp quá lại ở xa nữa nên em cưới xong mơi về
- Vậy thì ai biết em lấy ck chứ
- Anh cứ báo em lấy ở nước ngoài là được mà ( Quyên biến mất)
Thành: Vợ em mệt rồi chúng ta vào nhà nói chuyện thôi ( Thành ra nắm tay tôi đi vào nhà chị dâu và cháu há miệng ngạc nhiên)
Liên: Đây là ck em đó hả
- Vâng ( chị vỗ vai)
- Bảo sao em điên dại vì cậu ta,đẹp trai lịch sự rất nho nhã như vua thời hiện đại vậy
- Chị khen quá rồi làm gì có vua hiện đại ( tôi lảng)
Tùng: Tôi chỉ muốn nói là em tôi đã bị điên vì cậu
- Kìa anh
- yên để anh nói
- Nó từng van xin tôi là đưa em đi gặp người đó và tôi thiết nghĩ tại sao ngày đó cậu k đến tìm con bé,nó như phát điên dốt mình trong phòng
- Thôi anh đừng nói nữa
Thành: Anh cứ tiếp tục đi em nghe đây
- Hết rồi sau đó thì nó bỏ đi đấy
- Em xin lỗi vì chưa kịp thông báo nhà em ở xa nên có tắc trách mong anh thứ lỗi,thứ 2 em thật sự yêu HĐ nên cũng xin phép anh tác thành cho chúng em ( Thành cúi đầu)
- Bây giờ thì gạo nấu thành cơm rồi k tác sao được thôi ra kia làm mấy ván cờ ,tôi thi cờ vây toàn quốc vô địch đấy
- Vâng ( Thành xoa vai tôi mây đen giăng kín cánh cửa mở ra tôi thấy Trà đi vào)
Tùng: À bé Trà về rồi đấy anh đón con bé sang đây rồi
Trà: về rồi à
- Con bé này hỏi trống k thế uk chị về rồi đây ( Trà k dám nhìn Thành)
Trà: Em mệt nên đi nghỉ trươc đây...( vội vàng vào phòng tôi thấy Thành nhếch mồm rồi uống trà nhẹ nhàng)
Tùng: Dạo gần đây khu này có mấy nhà bị cắt cổ nạn nhân đều như kiểu bị hút cạn máu ý,ghê quá nghĩ thôi đã sợ nên hai đứa tối đến đừng ra ngoài nhé
- Vâng ghê vậy a lâu chưa anh
Liên: 10 vụ lien tiếp k bắt được thủ phạm họ chêt thảm lắm
- Em nổi da gà rôi chị ạ ( tôi rùng mình)...Tối đến bưa cơm Trà kêu mệt k ra ăn ...
Tùng: Thôi chúng ta ăn đi kệ nó ,nó mới sang được 1 tháng mà cứ lầm lỳ vậy đấy chả hiểu giống ai
Tôi: Để tối em nc vs con bé ,em làm chị đã rơi đi lâu quá rồi chưa tâm sự dc vs con bé...(ăn xong tôi gõ cửa phòng Trà) chị vào nhé
- Vào đi ( tôi mở cửa vào căn phòng u ám k bật đèn chỉ để chiếc đèn học)
- Sao k bật đèn lên cho sáng ( tôi thấy con bé Ngồi góc giường)
- Đừng bật chị nói gì nói nhanh đi
- Sao thế thấy chị về k nói gì vậy,k nhớ à có nhớ hôm ở nhà dì em nấu món cá sốt ngon lắm mai làm cho chị nhé
- Vậy để mai em làm em hay làm món đó cho chị ăn mà ,chị có thể nào lại gần đây không
- Uk sao thế có gì nói chị nghe ( tôi đến gần thấy con bé đôi mắt đen xì con bé tóm lấy tay tôi) ...chợt có tiếng gõ cửa
Thành : Xong chưa em anh Tùng gọi em ra ăn hoa quả đây gọi cả em Trà nữa nhé ( tôi quay lại mắt trà trở lại bình thường)...
Trà: Chị sao vậy sao vã mồ hôi ra vậy...
- Không có gì ra ngoài thôi ( tôi đứng dậy vội vã mở cửa Thành kéo tay ra )
Thành: Sao em sợ sẹt vậy
- Không có gì chỉ là em nhớ là Trà nấu canh chuối còn em làm cá sốt,em nói ngươc vậy mà con bé
- Làm sao
- à k sao đâu anh ra ăn thôi ( tôi víu vai Thành )...
Tùng: À dì nằm viện khi nào em về thăm đi dì bị tai biến giờ sống thưc vật
- Trơi sao giờ anh mới nói em đi ngay đây
- Đi sao đươc còn đặt vé mà cứ bình tĩnh thôi
- Em phải về dì ơi ( Thành kéo tay)
Thành: Em xin phép về nghỉ trước đi xa nên hơi mệt (Thành kéo tay tôi về phòng) anh sẽ đưa em đi nhưng em bình tĩnh lại nào ( Tôi đang khóc)
- Dì ơi mất mẹ em có dì thôi sao dì lại bị vạy dc tại sao ,dì ơi cháu về muộn mất rồi ( Thành nắm tay tôi về nơi dì đang nằm)...cơn gió thoảng lên chiếc rèm cửa tôi chạy đến bền dì ,dì nằm mở mắt nhìn trần nhà vô hồn) dì ơi con HĐ đây con về đây con còn có thai rồi con lấy ck rồi dì ạ dì xem ( Thành đưng lặng yên nhìn căn phòng rồi đổi sắc mặt) anh có cách nào giúp dì em với
- Muộn rồi anh k thể giúp được gì nữa nơi này không tốt chúng ta nhanh đi thôi em ( Thành đến gân giường dì đột nhiên tóm tay Thành rồi ngóc đầu lên khiến tôi sợ,dì cười cười như 1 con ma bước ra từ bóng tối)
Thành: Ra ngoài đi HĐ
- Không sao thế này
- Anh bảo ra ngoài nhanh ( tôi ra ngoài đóng vội cửa)
(N): Thành nhìn bà dì
- Hạ màn đi ( ông ta xoa tay lên trán bà dì trở về bình thường rồi ú ớ hổn hển tóm tay áo Thành)
Dì: Nó...nó sẽ hại HĐ ,là nó ...
- Tôi biết có lẽ dì cố sống để chờ nói câu này với HĐ ,dì ra đi thanh thản ( dì nhìn Thành gật rồi nhắm mắt)...tiếng máy báo hiệu đã tắt thở ...( Thành mở cửa ra rồi ôm lấy tôi)
Thành: Dì em mệt muốn nghỉ chúng ta về thôi đã đỡ hơn rồi
- Thật ạ anh giúp dì rồi sao
- Uk dì nói muốn ngủ bh dì khoẻ anh sẽ đưa em về thăm nhé
- Vậy em sẽ đến thăm sau vậy
- Uk bầu nên sẽ k tốt khi ở gần người bệnh nên để sau nhé ( Thành nắm tay tôi trở về nhà vừa bước vào cổng Trà đứng chờ sẵn)...
Trà: Về rồi à đi chơi vui k chị
- Uk chị đi thăm dì
- Dì sao rồi có nhắn gì không
- Không dì ổn và đi ngủ rồi ...( Thành nhìn Trà lầm lỳ)
Trà: Chị đi ra đây với em 1 lát được không?
- Uk đi đâu giờ này
Thành: Anh đi cùng được không?
Trà: Được chứ đi dạo thôi mà chi đang bầu đi dạo sẽ tốt cho sức khoẻ ...( 3 người đi tôi kể nhiều chuyện)
- Chờ chị sinh xong sẽ 1 tháng về thăm nhà 1 lần - vâng ( con bé đi rất nhanh)
- Sao đi nhanh vậy Trà ( chợt 1 con mèo nhảy ra Trà hét lên)
- Tránh xa tao ra cút ra
- Em sao vậy con mèo thôi mà ( con bé lầm bầm ngã nên chảy máu tay)
Trà : Anh đi mua cho em bông gạc dc k
Thành: Anh nghĩ chúng ta nên đi cùng nhau
Tôi: vậy hai người đi đi em chờ ở đây em mỏi chân rồi
Thành: Uk em nghỉ đi ( trên đường đến tiệm thuốc Trà k dám đứng gần Thành) sao vậy em vợ đi xa anh thế cứ như anh là hổ vậy ( đến tiệm Thành mua băng gạc rồi đứng chờ thanh toán mặt hầm hầm)
Tôi đang ngồi bóp chân ở ghế đá nhìn về phía hai người đi mua thuốc chợt thấy có bóng người mặc áo như áo của Hoàng Hậu nhưng người măc lại là Trà,tôi giật mình...
- Em sao em mặc kiểu này là
- không đẹp sao ( nhếch mồm)..
Thành đang đứng chợt nhận ra k thấy Trà đâu ông ta vội vàng buông bỏ rồi chạy ra ngoài ...chết tiệt mình bị lừa rồi ,,,Tôi đứng nhìn em gái mà ngạc nhiên
- Chị yêu dấu à chị có khát không,em thì có rất khác
- vậy để chị mua nước anh Thành đâu rồi sao k về cùng em
- Em khát thứ nước đỏ trong ngọt và rất thơm đỏ như máu ý
- Nói gì nghe ghê vậy mà em lấy bộ đồ này ở đâu đấy ( Trà tiến gần đến tôi thấy sợ mặt con bé Trắng xoá hai mắt trợn ngược lên) sao chị thấy em lạ vậy...
- Chị có thứ nước đó đấy việc gì phải mua làm gì nào lại đây ( Con bé tóm tay tôi cào 1 vệt xước chảy máu tôi trợn ngược mắt quá ngạc nhiên) ô em xl em lỡ tay ( con bé liếm máu trên tay)...nào ra kia chị em ta nói chuyện ngày xưa nhé ( chợt phía sau Thành đến rồi đột nhiên biến hình mắt đen xì rồi tóm lấy tóc Trà)
Thành : Đến rồi đi ,đi rồi đến mãi mãi ra đi k tồn tại ( Trà hét lên)
Trà: Chị cứu em
Tôi: Anh làm gì vậy mau buông con bé ra ( Thành trở nên như 1 người khác áo bục ra những vết sẹo lộ rỗ ,Thành bóp vào cổ Trà)
Thành : Sai lầm của ngươi là gặp ta ngay từ đầu ta đã chưa bh sẽ nghĩ có ngày này nhưng ngươi đáng chết ( Thành tóm Trà lên nóc nhà tôi đúng ở dưới hét lên)
- Anh làm gì vậy con bé sợ đấy
Thành : Gió những cơn gió nóng và lửa của địa ngục hãy đến và đưa nó đi vĩnh viễn rời xa ta ( Tôi thấy Trà bốc cháy trong đau đớn lăn lộn)
Trà: Chị ơi cứu em
- Thành anh đang làm gì mau cứu con bé đi ( ông ta vs đôi mắt đen từ trên nhìn xuống vs vẻ lạnh lùng )
Thành : Quá muộn rồi nó đáng chết ( Trà lăn từ trên mái xuống đau đớn tôi lao vào nhưng k thể ngăn ngọn lửa,tôi đang chứng kiến chuyện gì thế này)...
Quyên: Tiểu thư mau tránh ra đi ạ ( giữ tôi)
- Không em tôi đang đau đớn ai đó làm ơn cứu con bé đi tôi xin ông điện hạ hãy cứu nó ( ông ta quay đi cho tới khí chĩa tay)
Thành: Cút về địa ngục của ngươi đi ( ngọn lửa vụt lên Trà đã tan rụi tôi hét đến mức k còn sức rồi gục trên tay Quyên)
Quyên: Tiểu thư cô đừng vậy mà đó k là em cô đâu
- Ác quỷ ông ta là ác quỷ ,đồ ác quy ông đã làm gì em tôi thế này ,hãy trả lại con bé cho tôi ( Thành đứng nắm chăt tay trên nóc nhà rồi biến mất)...ông ta đã làm gì tôi đã đưa 1 con quỷ về nhà để giết hại em mình...( tôi lao đến đống tro nóng rồi gào lên)...tại sao ông lại đối vs tôi như vậy tại sao ...

Đọc tiếp truyện Lệ Hải đường chap cuối