Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện thêm sắc chap 9. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện thêm sắc chap 9. Hiển thị tất cả bài đăng

5 thg 2, 2017

Thêm Sắc chương 9 - Tác giả Huyền Thu

Đọc truyện Thêm Sắc chương 9:

..vào lớp tôi Thầy đi vào chúng tôi cúi chào
Mai: Mình lo quá
-để mình tính,bây giờ trước mắt là cậu sẽ vào nói chuyện với chị ta rồi chú ý để ý xem chị ta có cầm máy theo không,sau đó nếu có mình sẽ giả vờ va vào chị ta cậu phải nhanh tay lấy điện thoại hiểu không?

-Hiểu rồi đơn giản ( đang ngồi học thì phong đến)
Phong: mày vẫn dám đến đây dậy học cơ à
Thầy: các em chú ý ghi lại những từ sau :"sống xứng đáng 1 kiếp người ,tự lực bản thân ,sống có ích cho xã hội để cuộc đời này còn cảm nhận thấy bản thân sống còn có ý nghĩa"( thầy vẫn giảng bình thường)...
-thằng này chán sống rồi,mn nghe đây thằng này nhà rất nghèo luôn hạ đẳng ,tao sẽ đi gặp hiệu trưởng để đuổi mày ,hiệu trưởng tao nói cái là nghe ngay,( thầy vẫn giảng như bình thường)
- Các em đã từng nghe câu chuyện: 2 người đàn ông bị tai nạn ở đường 1 người đi xe đạp,1 người đi oto đều bị đâm vào thành cầu,mọi người chạy ra đỡ người đi ô tô và bỏ mặc người đi xe đạp ,đáng tiếc thay người đi ô tô lại chính là thư kí của người đi xe đạp,ông ta chỉ đang đi dạo mà thôi duy chỉ có 1 người giúp người đàn ông đi xe đạp,và dĩ nhiên ng đó đã dc cám ơn xứng đáng,,,và như vậy tôi muốn nói với các em đừng coi khinh những người thấp kém hơn mình,họ thấp kém bởi vì họ lười làm chứ không phải thấp kém vì họ nghèo đó chính thông điệp tôi muốn cho các em thấy chúng ta sống thì không có phân biệt giàu hay nghèo mà chỉ phân biệt người chịu làm việc và người lười làm ,nghèo không phải là 1 căn bệnh mà chúng ta kì thị xa lánh chỉ có chăng những người giàu có là nhưng người may mắn hơn mà thôi
Phong: mày đang tự an ủi mày đấy à ( thầy cười nhẹ)
-kết thúc buổi học hôm nay ( thầy gập sách tôi thấy helen cứ ngẩn ngơ nhìn)...
Tôi kéo tay Mai đi qua thầy va mạnh vào người rồi quay đi thì thụp với mai ,,,đến sân golf chúng tôi thấy chị của Mai đang đứng cười đùa với bạn cô ta...Mai đi tới hỏi han rồi tôi thấy chị ta đẩy Mai ngã ,tôi chạy ra gàn
-Xin chị dừng lại có gì từ từ nói
-mày là ai ,tránh ra không phải việc của mày
Mai: Đây là bạn thân em
-cũng có đứa chơi với đứa con hoang như này hay sao ,chắc giống nhau
-chị nói sai rồi em là con của bố em không phải con hoang ( mai nắm tay tức giận)...
-mẹ con mày được ăn sung mặc sướng là nhờ bố tao hiểu không ,bố tao nghe cho kĩ kp bố mày,mẹ mày chỉ là 1 trong phần nhỏ của những ngươi đàn bà quanh bố mà thôi chẳng qua may mắn có mày nên bố tao cho vào nhà không đừng hòng mẹ mày làm gái mà ( Mai lao vào tát bốp vào mặt chị ta )
-con điên này mày thích chết à ( chị ta lao vào tóm tóc mai họ vật nhau ra ngay trên sân golf tôi vào can ,mọi người chạy xem chỉ trỏ giám thị chạy tới )
Giám thị: các cô làm loạn à mau lên phòng tôi ngay ( 3 chúng tôi đi lên phòng đầu tóc ai cũng bù xù tôi vào can nên cũng bị chị ta tóm tóc luôn)...giám thị cầm chiếc que đập mạnh vào bàn khiến chúng tôi giật mình) mau gọi cho phụ huynh tới đây nhanh lên tôi sẽ trao đổi với phụ huynh các cô được ăn học mà lại đánh nhau như những kẻ ngoài đường như vậy sao?( đúng lúc thầy đi từ phòng hiệu trưởng ra thấy tôi đầu tóc bù xù) à thầy Minh đây rồi hai cô này lớp thầy đúng không?
-Đúng vậy?
-vừa đánh lộn nhau ở ngoài sân golf tôi đang tính mời phụ huynh lên,vô kỉ luật
-Tuỳ thầy tôi không có ý kiến ( thầy quay đi)...
Chị Mai: trường ta có người đẹp trai như vậy sao?sao giờ tôi mới biết nhỉ ...
Giám thị : im ngay ai cho em ăn nói như vậy hả?
Mai: xin thầy đừng mời phụ huynh bọn em thầy phạt bọn em cũng được chúng em hứa sẽ thay đổi
Tôi: đúng vậy xin thầy đấy a ( vì tôi làm j có phụ huynh)...
-Vậy tôi sẽ tha cho lần này mau ra sau trường cắt cỏ dọn vệ sinh sạch sẽ hiểu không?( tôi và mai đồng thanh vâng còn chị cậu ta k nói gì bĩu môi)...ra tới đám cỏ nhìn thấy cỏ mọc cao tôi hốt hoảng bảo mai
-Rậm cỏ như vậy sao mọc gần bằng người chúng mình rồi còn gì?
-khu này là khu thư viện ngày trước đấy sau chuyển lên trên kia nên bỏ không?
-chắc đến tối mới xong chị cậu đâu rồi
-chị ta không làm đâu về trước rồi ,kệ đi hai đứa mình làm đi ( chúng tôi dọn cỏ rồi chạy vào thư viện lau dọn mồ hôi hai đứa nhễ nhại)
-mai này thư viện này hai tầng bây giờ mình tầng trên cậu tầng dưới cho xong nốt đi
-uk mệt quá sao trường này lắm thư viện lắm sách thế không biết mà có bh thấy ai đến đọc đâu
-bắt đầu thôi ...tôi cầm cây phất trần quật quật từng mảng bụi đến nỗi ho sặc sụa,phòng sách đẹp thế này địa điểm yên tĩnh thế này mà không đến phí hoài thật,,,tôi đếm có 10 hàng sách nhưng số hàng sách thứ 6 không có 1 cuốn nào chỉ có ngăn tủ không ,ô sao không dồn sách lên nhỉ ,không đúng sách đúng thư tự đánh dấu mà vậy sách ở tầng thứ 6 đâu rồi,tôi ngó ngó xung quanh không thấy đâu,dù thắc mắc nhưng tôi vẫn tiếp tục lau dọn đến tầng sách thứ 10 ,tôi lại thấy có 1 cuốn sách đề hàng 6 lại xen kẽ giữa các cuốn ở hàng 10,chắc họ xem xong để nhầm đây mà ,tôi kéo cuốn sách đó ra các trang trong đó cũng bị rơi ra ,dạo này sách cũ hay bị đứt trang thì phải,tôi lại nhặt tóm tóm rồi mở sách ra gài lại thấy có 1 bức ảnh 1 cô gái rất đẹp đang nắm tay người đàn ông này là thầy,tôi ngạc nhiên thầy cười rất tươi nét mặt khác hẳn bây giờ ,cô gái này cũng mặc đồng phục như tôi,tôi lật mặt sau tấm ảnh thì nghe thấy bên ngoài có tiếng tôi chạy lại...
-Cố lên ( cạnh là sân bóng rổ ,tôi thấy các thầy khoa thể dục và thầy Minh đang chơi bóng rổ các bạn học viên đang đứng cổ vũ,thầy mặc đồ thể thao đang chơi bóng với khuôn mặt lạnh nhạt k chút sác thái ,tôi quay đi nhìn nốt vào tấm ảnh mặt sau có ghi :"Ai cũng sẽ phải hướng đến tương lai và em cũng vậy,nếu như ngày xưa chúng ta không vội vàng yêu nhau để rồi bây giờ lìa tan,thì chắc có lẽ sẽ không đau khổ,chúng ta chia tay nhé anh em xin lỗi"tôi lặng người khi đọc xong dòng chữ tôi quay ra nhìn thì giật mình khi thấy thầy đang đứng nhìn tôi dưới ánh nắng của buổi chiều tà hoàng hôn,trên tay tôi cầm bức ảnh và nhìn thầy với ánh mắt thương cảm không hiểu sao nước mắt lại rơi ,thầy chắc đau lòng lắm ( tôi gạt nước mắt quay đi)...rồi đặt lại bức ảnh vào đó ,vừa lau dọn tôi vừa nghĩ đến Vinh ,mình đã nói chia tay anh ý như vậy ,anh chắc hẳn đau lòng lắm phải không anh bây giờ em đang ở rất xa anh rồi...đang đứng điện thoại reo lên hiện chũ bố khiến tôi phấn chấn trở lại...
-Xuân à cái Hoa nó ( tôi thấy bố nói lo lắng khiến tôi bồn chồn)
-Em sao ạ bố
-Bố ,bố thật đáng trách bố không để ý em nó ...có thai hơn 3 tháng rồi con ( tôi rơi điện thoại ngồi bệt xuống rồi ôm ngực)
-Phải làm sao đây,phải thế nào đây ( tôi nói trong hoảng loạn rồi vội gọi lại cho bố) bố và em vẫn ở đó chứ
-uk bố tính đưa em đi phá thai ,nó như này làm sao có thể nuôi con được
-Đừng bố con sẽ nghĩ
-nghĩ gì mà nghĩ ,bố sẽ nhờ cô Giang đưa nó đi bỏ không thể giữ cái giống ý được ( bố cúp máy)...tôi gọi lại bố không nghe máy ,tôi vội vàng chạy xuống dưới Mai kéo tay
-cậu đi đâu vội vậy
-xin lỗi mình phải về trước đây mình có việc gấp
...tôi chạy ra sân gửi xe đạp thì va vào Thầy) xin lỗi thầy...mồ hôi tôi nhễ nhại vội vàng lấy xe đạp về lâu đài ,xe xịt lốp tôi thấy thầy đi qua tôi kéo xe ngồi lên
-thầy cho em đi nhờ được không chỉ hôm nay thôi em có việc gấp ,rất gấp ( thầy k nói gì đạp xe đi trên con đường quanh co ,nắng hoàng hôn nhưng dường như cả tôi và thầy đều có nỗi buồn đến khó tả)...điện thoại của tôi reo lên là cô Giang
-Con đã gặp ông chủ đó chưa?
-con gặp 1 lần rồi nhưng chưa thấy mặt,con có vc muốn nhờ cô
-việc em con chứ gì cô sẽ giải quyết cho yên tâm
-không bây giờ thai đã to rồi không thể làm thế được con sẽ nuôi
-Nuôi thế nào được tại sao con không có thai mà lại là em con cơ chứ,nếu con có thai ta sẽ đảm bảo cho em của con nuôi được đứa bé và cho bố con 1 khoản tiền để có thể thoải mái cho bố và em con nuôi đứa bé lớn ,nên tiến hành đi 1 tháng đã qua được 20 ngày rồi chỉ còn 10 ngày nữa thôi đấy ,đứng khiến cô thất vọng con hiểu không?( bà ta dập máy còn tôi thất thần kéo áo thầy)
-thầy cho em tới đây được rồi ,cám ơn thầy ( tôi nhẩy xuống xe đi buồn thiu quay đi)...vào tới lâu đài tôi bảo chị quản gia
-chị có thể chuyển lời hộ em tới ông chủ ,em cần gặp được không ạ em có vc cần nhờ
-Được...tối hôm đó tôi đi tắm và được người làm chải tóc bôi dầu thơm đủ thứ ,tôi nghĩ đến Vinh mà rơi nc mắt "Có lẽ hôm nay em nhất định phải lấy lòng người đó rồi,em sẽ không còn xứng đáng với anh nữa rồi,em thật đáng khinh có đúng không?( tôi nhắm mắt nhớ tới Vinh)...bước lên thang máy ...tôi được mặc bộ váy đỏ bên ngoài lớp áo choàng mỏng màu đỏ cả bộ rất quyến rũ rồi ,tôi nắm chặt tay mím môi ,thang máy mở ra tôi bc vào thang máy đóng lại ,tôi ngoái lại nhìn rồi tự dưng thấy tủi thân sợ sệt,,,hôm nay cửa mở sẵn tôi lò dò bước vào gõ tay vào cửa
-tôi đến rồi,tôi vào được không ( k ai trl) ...tôi bước vào trong đèn trong tolet sáng giọng nói đó lại vang lên
-mang khăn tắm vào đây ( tôi hít thở cầm khăn tắm đi vào ,anh ta đứng tắm trong "nhà tắm kính "khói hơi bay lên nên không thấy bên trong anh ta đang xả nước vào đầu chống hai tay vào tấm kính,tôi vội vàng quay đi vì ngại đi lùi lại rồi đưa khăn ra sau
-khăn của anh đây ( tim tôi đập rất nhanh ,tấm kính mở ra tôi thấy khói bay ra ,a ta giật chiếc khăn trên tay tôi rồi kéo tôi vào trong khiến tôi giật mình)....a ta xả nước vào đầu tôi rồi úp người tôi vào tấm kính,tôi vẫn không thấy mặt anh ta...anh ta dí sát miệng vào gần tai tôi
-có ai dậy cô muốn chiều đàn ông thì phải thế nào chưa ( lời nói ghê sợ như cứa sâu vào tâm can tôi)...tay anh ta bỏ lóp áo choàng ra bên trong tôi mặc chiếc váy mỏng nữa nước vào nen dính lộ rõ cơ thể khiên tôi ngại và sợ anh ta còn quấn mỗi chiếc khăn đứng sát người tôi...đèn tắt a ta quay người tôi lại dưới vòi sen vẫn chảy nước vào đầu tôi...
-tôi chỉ vì lý do còn tôi thật sự không có ý gì với anh cả ,tôi không có tình cảm chỉ vì gia đình mà thôi...
-ồ 1 cô gái vì gia đình vậy bắt đầu thôi ( nghe a ta nói câu đó khiến tôi sợ,a ta bế tôi lên rất nhanh ,người anh ta thật sự rất vạm vỡ,còn khuôn mặt tôi không thấy)...
-tôi cần có thai anh làm được không ( anh ta cười to như khinh miệt tôi) ...bóng tối như vậy mà anh ta vẫn đi rất bình tĩnh và không chạm vào đâu cả...ra giường a ta kéo nốt chiếc váy của tôi ra ,tự dưng tôi giữ) để tôi tư làm ,tôi bỏ váy mà nước mắt ngắn dài....xong rồi vào chăn nằm ...yên lặng lúc lâu không thấy anh ta đâu tôi gọi
-anh còn ở đây không ( mắt tôi lại buồn ngủ đèn sáng lên mờ ảo không hiểu sao tôi cứ mơ màng không thể nào mở mắt được ,lại mùi hương này khiến tôi buồn ngủ,,,đèn sáng lên ngươi đàn ông đó dường như đang ngồi cạnh hôn vào môi tôi...tôi với tay giữ tay anh ta
-tại sao đến giờ tôi vẫn chưa thấy mặt anh vậy,tôi xin lỗi tôi buồn ngủ sao sao rồi?( a ta hôn xuống cổ tôi rồi nói nhỏ)
-Chúng ta sẽ thấy nhau sớm thôi ( tôi mơ màng anh ta giữ tay tôi trong ánh nến ,anh ta đã quan hệ với tôi ngay đêm đó,tôi đau nhăn mặt,anh ta hôn vào môi tôi nhưng không phải cảm giác của yêu thương ,tại sao vậy)
-tôi đau quá xin anh nhẹ nhàng thôi được không ( tôi bám chặt tay anh ta,1 người đàn ông quan hệ rất thuần thục bởi vì anh ta là tỉ phú có thể có ai mà không được).....
Đọc tiếp Thêm Sắc:

Đọc Truyện Thêm Sắc chương 10 TG Huyền Thu