Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn tôi đã sống chương 14. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tôi đã sống chương 14. Hiển thị tất cả bài đăng

4 thg 3, 2017

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 14 - TG Huyền Thu

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 14:

Giờ đây tôi chỉ biết lặng nhìn anh quay lưng bước đi mà lòng em thắt lại nghĩ đến mình sẽ không gặp lại,tôi ngồi im cho đến khi tiếng xe quay đi,kết thúc 1 cuộc tình thật đau buồn một tổn thương có lẽ cả đời tôi cũng sẽ không thể quên,,,về tới nhà chị gái tôi cười rạng rỡ có lẽ chị muôn xua tan cái nỗi u buồn ủ rũ của tôi

_Em đi đâu về vậy rửa chân tay ra ăn tối thôi
_Vâng ( tôi đi vào phòng chuẩn bị sẵn lọ thuốc ngủ để tự kết liễu bản thân ,tôi thấy sống vậy là quá đủ tôi đã mất tất cả chẳng còn gì)....tôi đi rửa mặt mũi chân tay tự soi gương và cười nhẹ 1 nụ cười cuối cùng dành tăng bản thân...tình yêu đâu phải ai cũng may mắn tìm được nhau chẳng giống như chúng ta tìm được nhau rồi lại hoang phí duyên trời,,,nghe bên ngoài chị đang hát du dương câu đó tôi ngồi sụp xuống ôm đầu nuóc mắt k còn để rơi,tạm biệt từ nay đôi ta k dc đi bên nhau k còn trao nhau yêu thương ...chị vẫn hát bên ngoài tiếng nước chảy róc rách tôi mở còn tôi uống xong lên giường nằm mỉm cười ,cười trong nước mắt,nước mắt nhẹ nhàng và trong suốt cho dù đau đớn vẫn lặng yên như chính cuộc tình của tôi vậy...buông thõng tay,luc đó hiện ra trong đầu tôi đó chính là hình ảnh của anh nắm tay tôi đi trên hàng cây đầy lá rơi xoa bụng cho tôi,mẹ gọi với khi tôi chạy đi không ăn sáng và Tom của mẹ tất cả mẹ sẽ đến bên con đây bố mẹ ơi hãy chờ con với...nhắm mắt cười nhạt ,,,tôi nghe tiếng Dì khóc to tiếng chị gái lay người gào thét gì đó hai người làm gì vậy để con đi đi....tôi choàng mở mắt thở mạnh Dì và chị gái khuôn mặt u buồn ủ rũ ngồi cạnh thấy tôi liên ngạc nhiên...
Yến: cái con điên này sao mày k chết đi ( chị vừa đánh lưng tôi vừa khóc) sao mày chỉ vì vấp ngã 1 lần trong đời mà mày k thiết sống hả mày nói đi ( Dì gàn)
_Thôi nó vừa tỉnh mà làm gì thé yến ( Tôi ngồi đờ đãn k chảy nc mắt cũng k phản ứng)
_Sao hai người k để con chết đi con k thiết sống nữa đâu ( tôi ôm mặt)
Dì: Mày vì cái thằng đàn ông có vợ đấy mà chết hả con,mày có nghĩ cho dì và chị mày những người ở lại không hay chỉ biết bản thân
Yến:Mày chết k nghĩ đến tao à Trà bo mẹ mất hết rồi để tao sống 1 mình mày vui lắm à
_Không đâu chị k đâu ,em sai rồi có lẽ đây là cái giá phải trả dành cho kẻ thứ 3 như em...đến sẩm tối ,tôi thấy bác gái vào tôi ngạc nhiên
Bác gái: Con cứ nằm đấy k cần dậy ,nghe dì con nói muốn gặp Bác nên bác tới đây...
_Vâng bác uống gì để con rót ( Dì bước vào đặt lên bàn hộp vàng)
_Chị cầm cái này về đi giờ chúng ta sẽ k ai còn nợ ai điều gì,nếu chị cứ ép tôi cầm thì hoá ra chị đang đi mua cháu tôi cho con trai chị đấy à
_kìa chị k có ý đấy đâu cô biết mà
_Chị cầm về đi ( Dì quay đi như sắp khóc có lẽ dì cũng quý bác)...
_Con thấy trong người thế nào cái này ( hộp vàng) con nhận cho Bác vui nghe con
_Dạ thôi bác nghe dì con nói rồi đấy ạ ,bác cầm về thì hơn con có thể tự lo được vì dù sao sự việc bây giờ cũng khác rồi...
_Bác kb nói gì với con lúc này cả bác xin lỗi con
_Bác đừng nói vậy chính con mới phải xin lỗi bác vì có những điều có lẽ bác không biết nhưng chính con có lỗi vs anh Lâm
_Từ ngày xảy ra việc nó k về nhà có gặp thì nó càng ít nói hơn trước,mong con mạnh mẽ vượt qua có lẽ các con có duyên mà k phận bác thật sự buồn,,,Ngày mai cả nhà Bác sẽ sang nước ngoài định cư Lâm nó thành lập bên đó nên sẽ qua đó ( tôi thấy tim nghẹn đau n k nói nên lời)
_con chúc bác lên đường bình an,cũng mong anh Lâm có thể sống hạnh phúc trọn vẹn ( tôi cắn răng Bác ôm mồm chạy ra ngoài)
_Tạm...tạm biệt con ( có lẽ bác sẽ khóc nhưng cũng như con vậy sẽ cố để quên vì con còn người thân con k thể ra đi để rồi đau lòng như chính con từng đau lòng khi mất đi ai đó vậy nỗi đau đó có lẽ chỉ có ng trong cuộc mới hiểu)....
......4 năm sau hôm nay là ngày tốt nghiệp,tôi đã học xong chuyên ngành chị gái tôi đã quay trở lại Mỹ chỉ còn tôi ở lại Việt Nam để học ...tiếng Huyền gọi lớn
_Trà ...trà ơi ( Hớt hải )
_Sao cứ chạy thế mày có biết đang bầu không?
_Sáng ra cho thằng cu tí đi học cho nó ăn lâu quá ,nghĩ đến lại sắp nằm ổ ngại ghê
_Để đi có chồng tâm lý chăm cho có mẹ ck cũng tâm lý nhất mày rồi còn kêu ca cái gì nữa ( tôi hẩy vai)
_Thì biết là thế nhưng ông trung nhà tao dạo này bận nghe nói anh Tùng sắp cưới có đi không?
_Chưa thấy ý kiến gì đi chứ có gì mà k đi ( Tôi và Huyền đi vào lớp dưới mái trương ngày nào giờ đây chúng tôi đã tốt nghiệp)...Huyền đang mang bầu bé thứ 2 ,,,cùng nhau chụp ảnh nhận bằng và tung lên chiếc mũ trong lễ tốt nghiệp ...từ xa tôi thấy Trung đang cầm bó hoa tiến tới cạnh Huyền
_Tặng vợ anh yêu em ( tôi tủm tỉm kéo áo)
_Tao đi chỗ khác đây
_À Trà phần của em đây ( 1 bó hoa) anh cũng chúc mừng em
_Cám ơn anh nhiều
Huyền: Đấy dế mà tưởng mua cho mỗi em ( Huyền phụng phịu chúng tôi bật cười)...
_Thôi tôi xin bà đấy Huyền dc chưa ( đi ra ngoài thấy Tùng cũng đứng chờ ở cổng tay cầm hoa)
Tùng: Trà anh tặng em chúc mừng em
_Bà xã đâu rồi nhìn thấy lại gen đấy ( tôi cười vì hiện tại tôi và Tùng đã làm anh em chơi với nhau đúng nghĩa)...
_Còn chuẩn bị cho đám cưới ngày mai anh cưới đấy có đi không đấy
_Ô vậy à tận hnay mới mời tưởng quên em
_Anh bảo từ hôm ăn hỏi còn gì lại bắt bẻ anh nữa à
_Anh thật là k nói em quên thật đấy
_Rủ luôn vk ck Huyền đi ăn vs vk ck anh em đi nữa nhé
_Không dc rồi hôm nay em phải đi đến 1 nơi rồi ( Huyền đi ra)
_Để Trà đi đi ngày này năm nào nó chẳng mất hút năm nay là có tốt nghiệp đấy mới thấy mặt
_Được rồi mà yên tâm em sẽ đến lễ cưới đúng giờ mai Huyền đi khi nào gọi nhé ( tôi chạy vội vàng lên xe buýt ngồi thở và suy nghĩ đén nơi tôi đến)...trời hôm nay thật đẹp hôm nay cũng chính là ngày con của tôi k còn,con có nhớ mẹ không Tom của mẹ!...bc vào chùa trc tấm bia của con tôi lau nhẹ đặt lên bàn bông hoa trắng nhỏ ...Con đang làm gì vậy hôm nay mẹ đến muộn rồi xin lỗi con nhiều nhé (Tôi đứng lặng nhìn 1 lúc) con đã tìm được nơi ở mới chưa con,sẽ có nơi tốt hơn chỗ mẹ phải không ( tôi cho tay lên cắn rồi khóc) mẹ xin lỗi chỉ vì mẹ hậu đậu k bảo vệ được con....tôi ra về rồi lại tới căn nhà đó tôi lại leo lên mái nhìn bầu trời,,,4 năm qua cây cối ở đây cứ cuối tuần tôi lại đến dọn dẹp ...bởi vì ở đây chứa đựng kí ức mà khi nghĩ tới trái tim của tôi dường như chỉ biết nghẹn lại,,,ở đây là nơi chưa đựng niềm vui và nước mắt của tôi ...anh ở đó thế nào có khoẻ không và có bao giờ nhớ tới em không?....có lẽ em sẽ chẳng bao giờ yêu dc ai nữa,1 kí ức đã từng rất đẹp đã kết thúc rồi,điều gì đau lòng hơn mất anh và con,thời gian chẳng thể hàn gắn những vết thương nỗi cô đơn nặng nề...duyên tình quá ngắn mình có nhau chăng được lâu...và cứ như vậy tôi nằm đó ngủ cho tới sáng...Hôm sau chạy vội vàng về thay đồ ( tôi ở trọ) Huyền gọi nhỡ 5 cuộc...chết rồi ...thay vội vàng quần áo tôi chạy tới lễ cưới...thấy Huyền tôi đi lẩn lẩn
_Trà đừng hòng trốn có biết tao gọi cho mày bn cuộc k hả
_Ngủ quên mất xin lỗi,xin lỗi mà ( toii xoa xoa tay) ...vào thấy Tùng trong bộ vest chúng tôi chụp ảnh...cười nói vui vẻ
Huyền: Thật tiếc nếu như k găp anh ta ( Trung kéo tay Huyền ý k dc nói nữa)...tôi cười ngại rồi quay đi ...Nhìn họ ôm hôn nhau trong lễ đường tôi vỗ tay cười tươi...Huyền nhìn tôi chẹp chẹp...khoảnh khắc tôi nhớ lại khi Lâm kết hôn cũng vậy,tôi ngước mắt lên để k nhớ tới và để nc mắt k rơi...Họ ra chúc mừng Huyền đá chân tôi...) còn cậu nữa tính bao giờ đấy
_Tính gì
_Còn gì nữa yêu đi còn gì để ế ư?
_23 thôi mà cưới sớm làm gì? ( thấy cu con nhà Huyền chui lên lòng tôi) oà Tí của cô hôm nay đẹp trai ghê ( tôi ôm thơm Huyền nhìn tôi buồn) ...vì có lẽ Tom của tôi còn thì thẳng bé cũng 4 tuổi rồi...cô dâu đi ra ngoài ném bó hoa Trung gọi tôi lớn
_Trà đỡ đi em ( tôi cầm bó hoa mn vỗ tay lại 1 lần nữa tôi nhặt lại hoa cưới của người khác)
_Em nhặt mấy lần rồi đấy cứ phải ôm dc là lấy dc đâu ( tôi cười )...
Huyền: Đau bụng quá từ nãy thấy âm ỉ có lẽ em sắp sinh rồi
Trung: Sao...sao k bảo sớm ( Trung đỡ Huyền đi ra tôi ôm cu tí chạy theo)
Tùng: đi đâu hết vậy
_Cái Huyền nó sinh rồi anh em đi trc nhé ( hớt hải chạy vào viện)...nghe tiếng Huyền kêu la
_Tại anh em bảo k sinh nữa rồi ai dồ ôi chết thôi k sống dc
_cố lên em anh sai anh sai ( Cu Tí và tôi ở ngoài cười)...tôi hỏi Tí
_Con thích em trai hay gái nhỉ
_con thích em Trai cơ
_Sao k thích em gái?
_con không biết ( tôi cười ôm đầu thằng bé xoa xoa)
_Cô thích bé gái lắm em gái dễ thương và sẽ luôn cần Tí giang tay giúp đỡ vì em gái yếu đuối lắm có anh trai như Tí em gái tự hào lắm luôn
_Thế con thích em gái ( toii ôm Tí cười vì câu trl ngô nghê của con trẻ)...tiến Huyền gào thét bên trong tôi bịt tai Tý ...Trung đi ra vẻ bồn chồn lo lắng nghe tiếng con khóc Trung nhẩy lên
_Sinh rồi sinh rồi Trà ơi sinh rồi ( tôi cười tươi rạng rỡ)
_Chúc mừng vợ chồng anh
Y tá: Ai bế bé đây ạ con gái 3kg4
Trung : Em bế đi Trà
_Em sao ( Trung gật tôi run run bế bé roi nhìn mà rơi nc mắt)
_Sao thế
_k em vui quá Huyền khá thật đấy 1 trai 1 gái đẹp quá rồi anh ạ thật k mong gì hơn
_Trà này anh dù biết anh và Huyền chỉ là 1 ng bạn với em nhưng anh chỉ muốn nhắn với em rằng chuyện cũ đừng để ảnh hưởng đến hiện tại,em còn quá trẻ để bị chôn vùi theo quá khứ người đàn ông đó rất đáng sợ ngày đó em còn nhớ khi ở bãi biển anh bị thanh niên vây quanh không,anh nhớ cái đứa bẻ tay đang giữ anh cậu ta đi tới rút cái dây buộc hải sản cậu ta rất nhanh vòng qua cổ họ siết ánh mắt và hành động của cậu ta khiến k ai dám lại gần ,,,anh phải can ngăn thì cậu trai đó cũng nằm ngất họ kéo đi ,,,khi đó anh đã thật sự lo sơ thay cho em nhưng khi thấy anh ta ân cần lo cho em anh nghĩ có thể do tính cách,dù chỉ là 1 hành động nhỏ nhưng cậu ta thuộc về thế giới khác với chúng ta...
_Em hiểu anh nói gì em cũng quên rồi ,chi có điều đôi khi buồn hay có chút kỉ niệm khiến em nhớ lại mà thôi ( tôi nói dối đã quên)
_Hãy tự tạo cho mình 1 tương lai mới đi em anh tin thời gian qua cũng đủ để em suy nghĩ hắn quá cạn tình ( tôi cười nhạt)...về nhà tôi nằm chợt điện thoại Dì gọi
_Sao dì gọi mãi mới nghe máy ( dì quat lên toi phải bỏ xa tai)
_Cháu vừa đưa bạn đi sinh con vừa vê để máy ở nhà mà
_Cái yến nó gọi cho mãi k dc,nó bị tai nạn gẫy chân hay sao ý gọi cho nó ngay dì lo quá con ạ
_Dạ vâng con gọi luôn đây ( tôi gọi cho chị)chị sao rồi có sao k?
_Chị sẽ nhờ người xin visa cho em sớm nhất để sang đây nhé ,chị bị gẫy chân quán của chị bh k ai quản lý toàn quản lý qua camera chị k yên tâm sang đây giúp chị rồi học thêm lên cao
_Xin sao kịp dc đây
_chị sẽ nhờ người em yên tâm 1 tháng nữa xuất phát...
_Vâng ( tôi cúp máy thở dài cho chuyến hành trình qua Mỹ)...Hôm nay trời nắng đẹp tôi đến thăm mẹ con Huyền
_Mày đi bao giờ về vậy tao nhớ mày lắm khéo phải bảo ông Trung đi xin sang đó làm thôi
_Hâm à ở nước mình không xướng hơn à đi sang xứ người làm gì
_Tao chỉ có mỗi mày là bạn thân thôi mày hưa khi nào trở về thì phải đi theo vs a chàng nào đó biết chưa? ( tôi ôm Huyền hai đưa khóc tu tu)
_Uk nhất định rồi ...vậy là hôm sau tôi bay sang đất nước xa lạ ,lên máy bay cô gái ngồi cạnh tôi cũng là người Việt cô gái có vẻ vui tính hoà đồng và trông rất hoạt bát
_chào cậu mình là Thuý rất vui dc quen cậu
_À mình là Trà rất vui dc biết bạn
_Cậu sang đây học hay đi làm
_mình có lẽ kết hợp cả 2
_Còn mình được học bổng cũng sẽ cố đi làm cậu sang đâu vậy
_Mình tới New York
_Ồ mình cũng vậy ( chúng tôi nhìn nhau cười)
_Vui ghê gặp đồng hương
_Uk mình vui lắm cho mình FB bạn đi
_Mình không dùng
_vậy mail nhé
_uk mail của mình đây ...đến khi quá cảnh tại Nhật bản tôi và Thuý đang ngồi nói chuyện thì thấy 1 người đàn ông đang chửi mắng vợ mặc cho mn nhìn
_Cậu biết tiếng Nhật k Thuý cô gái kia chắc là vợ đúng không?
_Không theo như họ nói thì là tình nhân
_Cậu biết tiếng Nhật à
_uk mình biết mấy thứ tiếng đấy nên mới dc học bổng toàn phần mà,tình nhân mãi mãi là tình nhân họ sẽ vứt bỏ k thương tiếc khi thấy k cần thiết...
_Uk ( tôi cười nhạt)....cuối cùng cũng đến Mỹ thời tiết ở đây chào đón tôi bằng mùa Thu nhưng lại lạnh cóng như mùa đông...Tôi và Thuý chia tay nhau và hẹn gặp lại vào ngày gần nhất,bắt xe tới chỗ chị sống 1 căn nhà khá đẹp tôi tự hỏi sao chị lại có nhiều tiền đến vậy thấy tôi chị lao ra ...
_Ê cu chị đây thế nào mệt không đưa chị cầm cho ( tôi thấy chị có giúp việc)
_Chị thuê nhà to vậy có tốn kém lắm không?
_Thuê gì chị mua mà,sao phải thuê đẹp không ( chị cười cười)
_Đẹp nhưng tiền dâu mà chị mua vậy em nghĩ chị có cửa hàng trà sữa nho nhỏ thôi mà
_Bây giờ chị có 2 cái rồi k nhỏ nữa mà cực to
_Mà chân chị đã khỏi rồi à
_à uk ( chị ấp úng)
_Lại nói dối em đúng không ( chị quàng vai)
_Uk thì k nói vậy em có đến không?
_trơi sao phải vậy chị bảo em qua chơi là dc
_chị muốn em ở bên này chị sẽ lo cho em mọi thứ
_K cần đâu em lớn rồi em tự lo dc
_Yên nào để chị lo ( tôi vẫn thắc mắc sao chị lại có tiền vậy)...đi tắm đi tối nay đi ăn với chị
_Ăn nhà hàng ư ,với chị ư
_K chị thì ai chị vs bạn trai bọn chị sẽ cưới
_ai vậy sao k thấy chị nói đến vậy ?
_bí mât tối đi đi nhé và đến đó tỏ ta lịch sự đấy
_Em vốn nà người nịch hự mà
_Được rồi đi tắm rồi đi nghỉ đi ...tối có lẽ chị sẽ ghé qua cửa hàng chị sẽ nhắn cô giúp vc nhắn địa chỉ cho em ,cứ đi taxi tới đó...
_Dc rồi mà cũng hồi hộp xem bạn trai chị lắm đây...( chị ấp úng)
_Uk anh ý k đẹp đâu
_quan trọng gì yêu chị là được...Tôi đi vào căn phòng chị chuẩn bị căn phòng tông màu trắng hồng nhỏ xinh...đến tối khi tỉnh dậy chị chuẩn bị cho tôi 1 chiếc váy trắng thật lung linh trên bàn tôi dậy thay đồ và bắt xe tới chỗ chị hẹn gần đến nơi tắc đường tôi hỏi chú lái xe
_chỗ này gần tới chỗ cháu muốn tới chưa chú
_gần rồi cháu đi qua phố đi bộ này là tới hôm nay giáng sinh nên đông người lắm đi qua phố này là tới
_Vậy cháu gửi tiền để cháu đi bộ...bc xuống phố trong chiếc váy trắng áo khoác đen có mũ lông ...tôi cho tay vào túi chùm mũ lên đầu ...giáng sinh ở đây thật đông vui nhộn nhịp nhưng trò chơi trên phố,tôi đứng nhìn các đôi đang chơi trò bịt mắt sờ khuôn mặt xem có tìm đúng bạn gái mình không...nhìn họ chơi tôi cứ cười chợt tuyết rơi...tôi ngẩng lên nhìn trời tuyết tự dưng khiến lòng tôi buồn,đã có ai nói vs bạn rằng nhìn tuyết sẽ khiến tâm trạng bạn buồn hay chưa,chợt ở đó có bài hát ...Người yêu ơi ngoài kia mùa đông đã rơi ( tôi thấy bên đường có người đàn ông trong bộ vest đen áo choàng đen đang đứng bên kia hút thuốc dòng người đi qua tôi không gian như đọng lại,,,,ng đó rất giống Lâm)...lạc mất lối làm sao tìm nhau giữa 1 trời trắng xoá vì nhưng ân tình người mang theo thành băng giá,,,,lời chàng trai đang hát giữa phố cùng không gian lúc này chiếc mũ trên đầu tôi tuột ra,,,tôi thở mắt đỏ ngầu chợt thấy người đó biến mất,,,tôi chạy sang đó quay bốn hướng nhìn hơi thở và tóc ướt vì tuyết ...ánh mắt đỏ như sắp khóc...có phải là anh k vậy đúng anh không hãy nói cho em biết đi,,,tôi chạy khi thấy dáng người đó cứ vậy đuổi theo gạt dòng người đuổi theo...người yêu ơi xin anh hãy 1 lần nhìn lại phía sau xin hãy 1 lần quay lại ( tôi rơi nc mắt khuôn mặt hoảng loạn cho đến khi thấy 1 ng giống tôi vỗ vai ..,ng đó quay lại 1 ng Trung Quốc tôi đơ người
_Gì vậy gọi sao k hỏi nữa đi
_Tôi xin lỗi ,tôi có lẽ đã nhầm ( họ quay đi tôi đờ đẫn ôm đầu ngồi sụp xuống phố)...tại sao tôi vẫn cứ thế này tôi sao có thể đến gần anh được nữa tôi điên rồi chăng,,,đi đờ đẫn tới nhà hàng chị tôi đang chờ thấy tôi
_Trà sao muộn vậy gọi k nghe máy gì cả,đi đâu mà lâu vậy,sao mắt đỏ vậy sao thế...
_Không sao ( thẫn thờ)
_Trông mắt em kìa xưng húp lên đầu tóc nữa ( toi vội vuốt lại tóc)
_Dc roi vào thôi đừng nghĩ gì nữa kẻo mất vui...
_Anh ý dến roi vào đi...bc vào trong tôi thấy người đó đang cúi đầu,tôi cúi chào
_Chào anh ( ng đó ngẩng đầu lên tôi giật mình khi thấy đây là bố Trang ông Vĩnh) ông....
Yến : sao thế hai người quen nhau à
_Có chút chút thôi em ( ông ta cười)
_Chị biết ông ta là ai không?
Vĩnh: Bình tĩnh đi tôi thích Yến thật lòng
_Ông hơn chị tôi bao nhiêu tuoi hả
Yến : Đừng có láo nào chị k qtrong tuổi tác
_Đúng vậy đừng để vc xưa ảnh hưởng tôi thích yến thật lòng ( tôi khuỵ chân bám vào ghế)
_Không thể nào,k thể nào là ông được ( tôi gào lên)
Yến: Nói cho chị biết chuyện gì thế,anh cũng nói cho em biết chuyện gì đi...
Vĩnh: Em ra ngoài đi anh nói chuyện với em gái em thật k ngờ lại gặp nhau thế này
_em muốn nghe
_Em yêu nghe anh ra ngoài đi...( chị đứng bên ngoài)...cô ngồi đi tôi yêu Yến thật lòng
_Vậy thì sao?
_Vì lý do gì tôi không thể yêu Yến vì cô từng làm tình nhân của con rể tôi sao
_Tôi kp là tình nhân của anh ta
_À hiện tại nó k còn là con rể nữa rồi ( ông ta nói thấy run run) giờ nó ở tầng lớp khác rồi và cô biết vì sao mà nó chưa giết tôi không?
_Tại sao?
_Tôi đã bị ám sát 5 lần và con gái tôi đã cầu xin nó ,cũng k hiểu sao nó để tôi sống đén bh có lẽ vì con gái tôi chăng...
_Dù ông có nói thế nào giữa ông và tôi k thể nào có quan hệ gì được
_Tuỳ cô thôi tất cả những gì tôi làm đều vì Yến tôi thích yến thật lòng không mưu cầu ( tôi bc chân ra ngoài) chúng tôi sẽ kết hôn ngay ngày kia hy vọng cô sẽ chúc phúc đừng vì quá khứ mà ảnh hưởng đến chị gái cô đó là ích kỉ đấy...
_Tôi không quan tâm thật k ngờ chúng ta lại gặp lại ngay cả khi ở xứ ng định mệnh thật trớ trêu ( tôi cười đi bc qua chị gái)
Yến : Nếu em k thích chị có thê k kết hôn nhưng chị yêu anh Vĩnh thật lòng
_Thật lòng hay chị vì tiền chị biết ông ta là kẻ thế nào k
_Chị biết anh ý có dính dáng tới tổ chức đen nhưng chị thật lòng với anh ý k vụ lợi ( tôi gạt tay chị)...
_Thật k ngờ chị lại kết hôn vs người hơn cả tuổi mẹ mình ( tôi đi mất hồn)....về nhà tôi đóng cửa trong phòng ngồi nghĩ về hiện tại về quá khứ thật trớ trêu...Hôm sau tôi có hẹn vs Thuý ra cafe hẹn nhau trên phố Thuý vẫy tay...
_Trà ơi bên này đi mua giầy đi...
_Đầu tư ghê
_Sao cậu buồn vậy
_Đâu có vui mà ( tôi cười gượng)... đi vào trung tâm thương mại lớn
_Đồ đây đắt lắm đi ngắm hàng sale rẻ rẻ thôi
_uk ngắm đã ( tôi thấy người đông đông toàn áo đen gạt hết mn bắt rẽ lối khác ,thông báo cũng yêu cầu đi thang máy cuốn k đi thang máy kính ở giữa toà nhà)...tôi và Thuý mỗi người đang đứng nhấp 1 ly cafe cho ấm bụng...thang máy đó đi lên có 4 người đàn ông đứng bên trong ..tôi lại thấy người đeo kính đứng ở giữa khuôn mặt đó ...tôi căng mắt nhìn người đàn ông mặc vest đỏ đi giầy đỏ kia rất giống Lâm ...tôi rơi ly nước chạy thang máy cuốn gạt dòng người chạy theo lên trên để nhìn mặc cho Thuý gọi...tôi chạy lên tầng nào tầng đó tôi đều nhìn anh ta không thèm nhìn xung quanh khuôn mặt vô cảm đến đáng sợ,,,đúng anh dù anh có đeo kính em vẫn nhận ra anh đúng anh rồi ...lên trên cùng k còn thang cuốn lên trên tôi bấm thang máy k dừng lại...bảo vệ yêu cầu tôi đi thang khác...Thuý chạy lên đập mạnh người tôi
_Này cậu sao vậy làm mình hết hơi đây này
_Uk xin lỗi mình dạo này cứ sao sao rồi có lẽ mắt kém rồi...có lẽ kp anh ta...mình điên nặng rồi ( tôi đi xuống mà vã mồ hôi)...về nhà chị tôi đang ngồi chờ
_Em đi đâu vậy mai là lễ kết hôn của chị,chị chỉ còn mỗi em là người thân hãy chúc phúc cho chị...dc k em ( tôi k nói gì đi thẳng vào trong chị nói ở bên ngoài) chị sẽ kết hôn vs anh ý làm ơn chị muốn hạnh phúc em à ( tôi ôm gôi bịt đầu )...cả đêm k ngủ nhìn tuyết rơi nhó tới hình ảnh gần đây tôi thở dài,anh ta k thể ở đây được mình quá yêu nên ám ảnh quá chăng còn anh ta chưa bh nghĩ đến mình dù chỉ 1 phút...Hôm sau trời lạnh hơn chị để bó hoa cưới trên bàn và nhắn trên giấy
_Nếu em mang bó hoa tới chị sẽ kết hôn còn em k đến chị sẽ coi như em k đồng ý chị sẽ chia tay anh ta ,chị chỉ muốn dc hạnh phúc chị kb giữa em và anh Vĩnh ngày trc thế nào nhưng em hãy quên đi vì nếu điều đó k làm tổn hại đến em ...hãy đến nhé em ...9h sẽ cử hành tôi vẫn ngồi nhìn bó hoa ,nếu vì quá khứ mình k chấp nhận liệu mình có quá vì bản thân ,tại sao lại là ông ta...rồi tôi mặc vội chiếc áo k váy vóc đội mũ lên đầu,em đã k dc hạnh phúc em sẽ giữ kín và để chị dc hạnh phúc dù chị và ông ta có ra sao em vẫn tin vào sự lựa chọn của chị...thở hồng hộc cầm bó hoa ...vừa bc tới thấy tôi chị cười ...chợt phía sau đoàn ô tô đen dài dằng dặc tiến tới ,tiếng bành bạch to đùng trên đầu đó là trực thăng ....tôi tiến tới gần chị đám người áo đen ở lễ cưới vội đứng cúi chào cứ cúi đầu hướng về phía máy bay...còn tôi quay lại ngó 1 người đàn ông bc cúi đi ta từ trực thăng mặc chiéc áo choàng dạ màu ghi vest ghi vs chiếc khăn hồng nhấn cạnh...anh ta ngẩng lên cũng là lúc chiếc mũ của tôi lần nữa bay ra đó là Lâm ...tôi rơi bó hoa ...anh ta nhìn tôi và tôi cũng vậy ...giây phút này con ng đứng trc mặt tôi khuôn mặt lạnh tanh,,,thế giới bé thế nào mình lại gặp nhau thế này thật trớ trêu...anh đôi mắt nhìn tôi kp ánh mắt trìu mến hay 1 khuôn mặt đầm ấm...ng đàn ông này có lẽ đã k còn là người mà tôi yêu....
_
_
- [ ]

Xem danh sách chap của truyện Tôi Đã Sống  full

Đọc chap tiếp theo:

Đọc truyện Tôi Đã Sống chap 15