Đọc Truyện

Đọc truyện Thả Hồn
Đọc truyện Lệ Hải Đường full
Đọc truyện Tháo Chạy full
Đọc truyện Tiết Hoa full
Đọc Truyện Kiếp Yêu full
Đọc Truyện Bụi Trong Ngực full
Đọc Truyện Chiếm Ngự full
Đọc Truyện Thêm Sắc full
Đọc truyện Hai Chị Em full
Đọc truyện Tôi Đã Sống full
Đọc truyện Duyên Phận Full

Hiển thị các bài đăng có nhãn Tháo Chạy chap 36. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tháo Chạy chap 36. Hiển thị tất cả bài đăng

21 thg 4, 2017

Tháo Chạy chương 36 - Đọc Truyện của TG Huyền Thu

Đọc truyện Tháo Chạy chương 36 của tác giả Huyền Thu

 - Vâng ( họ là tóc cho tôi hai bên kéo tôi ngủ gà ngủ gật)...bác gái bận bịu với khách mời và từ hôm đó k bắt tôi phải sang bên kia dọn dẹp nữa...Đến tối phòng hết nước tôi đi xuống lấy nước thấy Linda và bác gái đang nói chuyện


Linda: Cô ta im lắm k động tĩnh cũng k thấy bên đó nói có to tiếng
 - David đã nói gì mà con quỷ đó lại chịu vậy nhỉ
 - Tôi chỉ lo cho cô Lê thôi phu nhân
 - Ta cũng vậy hy vọng Lê sẽ biết cách mà đối phó
 - Phu nhân này sau 2 năm nữa cậu chủ vẫn k thích cô Lê và k đuổi dc cô Chi vậy chẳng phải thiệt thòi cho cô Lê khi mang tiếng đã có 1 đời ck không?
 - Ta k còn cách nào khác con bé sẽ hiểu cho ta thôi,ta sẽ bồi thường cho con bé xứng đáng dù ta biết sẽ tổn thương con bé chỉ mong con bé sẽ hiểu cho bà già này... ( tôi quay lên thở dài con sẽ k lấy ck nữa đâu nên sẽ kp sợ mang tiếng)...Hôm sau là họp báo tôi dc dậy trang điểm từ sớm váy vóc đã được chuẩn bị ...
Linda; Phóng viên hỏi câu gì như tôi đã dặn còn nếu khó quá thì cười bỏ qua vì cậu chủ là người nổi tiếng nên họ sẽ soi mói từng chi tiết
 - Cháu nhớ rồi
Bác gái: Linda sao giờ này nó chưa tới
 - Tôi đã liên hệ sang đó r phu nhân cậu ý nói sẽ tới thẳng chỗ họp báo
 - Mỗi người đi 1 xe sẽ khiến họ nghĩ sao
 - Chúng ta lựa đến cùng nhau thôi ( ra xe đên nơi họp báo tôi hồi hộp ,vệ sỹ bao vây lấy tôi và bác gái...tôi dc bác gái năm tay đi vào trong phòng chờ ,thấy anh ta ngồi ở đó sẵn trong bộ vest kẻ xanh 4 khuy ...
Bác gái: Sao con không đi cùng tránh họ nghi ngờ chứ
 - Bắt đầu đi ( a ta đứng dậy đi ra ngoài ,tôi đi theo sau ,máy ảnh chụp liên tục khiến tôi sợ che mặt,họ dồn dập hỏi khiến tôi k dám bước còn anh ta lẳng lặng đi thẳng ra đó k giúp tôi)
Bác gái: Mạnh mẽ lên con đi thẳng ra đi nào ( tôi cố nhìn thẳng đi ra ngồi cạnh anh ta)
Phóng viên1: Anh chị quyết định vội vàng vậy thì chắc hẳn là yêu nhau từ ánh nhìn đầu tiên rồi phải k ạ ( tôi cười nhạt)
Anh ta: Xin hỏi trọng tâm đi tôi chỉ có 15p cho các bạn
Pvien2: vậy xin hỏi hai người quen nhau bao lâu ạ
Anh ta: 3 tháng ( họ ồ lên )
 - Vậy hai người quen nhau ở đâu ạ
 - Trên taxi ( a ta trl rất thật,tôi cúi đầu )
 - Ồ thật kì lạ nha hai ng đi cùng 1 chuyến ạ,anh thích cô Lê đây ở điểm gì
 - Cũng kb nữa tôi k thích vì đây là cô gái mẹ tôi chọn nên tôi kết hôn theo ý mẹ mà thôi ( họ xì xào)
 - Xin hỏi cô Lê phải chăng phu nhân đã cho cô 1 khoản tiền để cô cưới cậu David
 - Không có ( tôi ấp úng)
 - Vậy cô chấp nhận lấy 1 người k yêu mình ( tôi nắm tay chặt vào váy anh ta cố tình để mình thế này đám đông bàn tán)
 - Tôi xin phép từ chối câu trl này ( họ ồ lên)
 - Nghe nói nhà cô nợ nần nen phu nhân đã chuộc nhà cho gia đình cô vậy có phải đây là lý do cô đang có ước muốn dc gả vào nhà giàu k?
Linda: Tay phóng viên cố tình hỏi vậy sao đâu có thấy ai hỏi vậy bh ( linda lầm bầm cạnh tôi)
Pvien: Cô Lê cậu David nói vì mẹ cậu ý vậy còn cô thì sao cô vì yêu hay vì mục đích gì khác tại sao cô lại thuyết phục dc cậu ý lấy cô vậy ( David cũng thấy ngạc nhiên khi tay phóng viên hỏi dò 1 cách thô tục) xin hãy trả lời chúng tôi,cô lấy cậu ý vì mục đích gì ?
 - Tôi xin phép k trl câu hỏi này ( mắt tôi đỏ ngầu vì ánh nhìn của mọi người)
 - Vậy xin hỏi cậu David có bạn gái yêu 3 năm và đã sinh sống cùng nhau hiện giờ ra sao
 - Chúng tôi vẫn yêu nhau ( a ta cười vs họ,họ cười ầm lên thấy họ cười tôi bắt đầu thấy ám ảnh nụ cười khinh rẻ tôi)
 - Vậy cậu kết hôn như thế này vì mẹ cậu ,hy vọng hôn nhân này sẽ kéo dài dc
 - Cùng lắm là 1 tuần thôi ( phóng viên lại cười ầm lên anh ta cố tình làm tôi như 1 trò đùa...)
Linda: Sắp kết thúc rồi ( tôi tự đứng dậy bọn họ im còn anh ta giữ tay)
 - Đi đâu vậy em yêu đã kết thúc đâu
 - buông tay đi ,tôi xin anh ( thấy tôi nghiêm túc anh ta buông tay) ...đi được mấy bước qua cánh cửa Bác gái nhìn tôi rồi rưng rưng ,,,còn tôi thấy ánh nhìn của mn xung quanh ...( tôi ngất ngay tại sảnh chờ ..)
Bác gái: Lê con sao vậy con Lê
Linda: Cô Lê cô sao vậy ( anh ta đi ra cài cúc áo rồi bước qua tôi như thể tôi là 1 đống rác vậy)...tôi nhắm hẳn mắt và lịm....Đến khi tôi mở mắt ,,,nằm trong căn phòng tối om...tôi co ro người ...bóng tối bao trùm khiến tôi càng cô đơn và sợ hãi ...tiếng họ cười nhạo tôi khiến tôi vô cùng hoảng loạn...kệ thôi mình k quen họ k sợ ,k cần sợ ,k cần sợ ( tôi chùm chăn run run đến sáng hôm sau hôm ý tôi ít nói hẳn đi)...
Linda : 3 hôm nay chau k nói câu nào cũng k ra khỏi phòng,có sao không hay đau ở đâu ( cô sờ chán tôi)
 - không cháu ổn
 - Phu nhân ngại nên k dám nói chuyện vs cháu
 - Bác gái đâu làm gì sai ạ ( tôi cười nhạt,thấy Bác gái lấp ló sau cây) bác làm gì vậy ạ ( bà ấp úng đi ra)
 - Bác làm con xấu hổ làm con buồn phải không?
 - Không phải do bác họ nói đúng mà ( tôi cười)
 - Con nói vậy bác buồn lắm quên chuyện đó đi,mà tại sao có thấy trong các câu hỏi có câu đó đâu nhỉ
Linda: Do cô ta sắp xếp rồi thưa phu nhân
 - Ta biết ngay mà thảo nào nó yên ắng vậy ( bác gái lầm bầm) con ngồi đây nhé bác đi nấu ăn
Linda: Để tôi đi báo đầu bếp
 - Không dể ta nấu ,lâu rôi ta muốn vào bếp
Tôi: Để cháu nấu

Đọc tiếp chương 37 truyện Tháo Chạy của Nguyễn Huyền Thu

Mời bạn đọc xem danh sách chương truyện THÁO CHẠY của tác giả Huyền Thu

Nguồn: Huyền Thu